1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Dễ thương quá. Nam 9 mà biết sau này mình cưới nữ 9 kb có ân hận cắn lưỡi k

    2. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      K biết chuyện tình của 2 bạn diễn biến ntn?

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 26
      Lam Diễm nhất thời dừng lại, theo bản năng ấn chèn chốt cửa lại, giật mình nhìn chằm chằm Doãn Tiểu Đao, " phải họ Đao à?"

      "Tôi phải họ Đao.”

      " họ Đao tai sao gọi là Đao thị vệ?"

      Doãn Tiểu Đao im lặng, lẳng lặng nhìn .

      cũng nhìn , chờ giải thích. Kết quả, chờ được câu trả lời của : " biết."

      " quá ngốc rồi." Lam Diễm đẩy điện thoại trở lại, dặn dò bảo vệ: "Tôi để chủ nhiệm Đao xuống lấy."

      Doãn Tiểu Đao theo lời ra ngoài.

      Khi trở về, khiêng cái valy lớn, cao bằng nửa người.

      Lam Diễm muốn đeo tai nghe xem phim, nhìn thấy valy này, khỏi lấy tai nghe ra cảm khái : " trai bạo tay, mang quả bom lớn như vậy đến đây."

      Doãn Tiểu Đao đặt valy xuống, " phải bom."

      "Vậy là cái gì?"

      cầm kéo cắt bao đóng gói: "Là đồ của tôi."

      "..." Lam Diễm nghi ngờ , "Ở chỗ này chính là vì nhận gói hàng này à?"

      " phải."

      "Vậy còn có chuyện gì?" nhìn nam nữ dính vào nhau màn hình, cảm thấy vô vị, dứt khoát tắt phim , lại lớn tiếng với Doãn Tiểu Đao: "Đừng có mặt dày mày dạn quấn lấy tôi buông. Lăn sớm chút, cút cút cút."

      "Tôi có nhiệm vụ." Doãn Tiểu Đao nghiêm nghị .

      "Nhiệm vụ gì?" Ngữ khí của rất kém.

      "Cai nghiện cho ." vừa chuyện vừa mở valy ra xem, bên trong còn có những bao bọc khác, lại tiếp tục tháo ra."

      Lam Diễm hơi run lên. Nhìn thái độ này của , là nghiêm túc. Mấy hôm trước mặc dù qua muốn chơi ma túy, nhưng cũng ngăn cản dừng thời gian hút mỗi ngày, còn tưởng quên lời chùa rồi.

      "Khụ khụ." ho hai tiếng tự nhiên, rằng: "Đây là chuyện riêng của tôi, tới lượt đến quản."

      cho rằng hung hãn mà ra nửa câu sau, nhưng giọng ra lại trầm thấp.

      "Tôi bằng lòng, giúp tứ lang cai nghiện." Cuối cùng Doãn Tiểu Đao cũng tháo hết được các lớp giấy bọc, đến nhấc đồ vật lên.

      Lam Diễm thấy trong tay cái gì đó, hơi sửng sốt. cho rằng chỉ có trong phim võ hiệp mới có vũ khí như vậy.

      Doãn Tiểu Đao rút thanh trường đao từ trong vỏ, thân đao có màu hơi tối, chỉ có nơi lưỡi dao mới sáng chút.

      "Đao...thị vệ." hoàn hồn, " là muốn diễn xiếc phố à?"

      " phải." Doãn Tiểu Đao thưởng thức trường đao xong, lại tiếp tục cầm đồ trong valy lên.
      Lần này, Lam Diễm hoàn toàn há hốc mồm.

      Lại cái nữa.

      Hình dạng của thanh thứ hai khá dài khinh bạc, giống thanh thứ nhất dầy thấy nặng. Lúc ra khỏi vỏ, tỏa ra ánh sánh lộng lẫy.

      Lam Diễm nhịn được nhìn ngày tháng đao, công nguyên hai trăm mười bốn, sai. giọng hỏi: " ở triều đại nào xuyên tới đây vậy?"

      " phải xuyên qua, là di vật của ông nội." Doãn Tiểu Đao nhấc thanh đao tay trái lên, "Đào đao." Lại vung xuống tay phải, "Câu hiển kiếm."

      Nhìn đao kiếm sắc bén này, Lam Diễm chuyện đều trở nên cẩn thận từng li từng tí: "Xin hỏi...Hai món đồ này xuất ở đây có ý nghĩa là..."

      "Bảo vệ ." Tư thế cầm kiếm của Doãn Tiểu Đao vô cùng mạnh mẽ.

      "...." cảm thấy như mình nghe nhầm, "Tôi nhớ tôi và , nhiệm vụ cả kết thúc rồi."

      " có." Những điều đều nghe.

      "Đánh rắm!” lớn tiếng được nửa, nhìn thấy lưỡi kiếm lóe sáng, Lam Diễm lập tức hạ thấp giọng xuống, "Tôi ràng rất nhiều lần rồi."

      "Tôi muốn giúp cai nghiện."

      "....... Là vì muốn cai nghiện cho tôi mới mang đếm hai vật nguy hiểm như vậy à?"

      "Đúng thế."

      Lam Diễm nghẹn lại. Lúc chính thức làm nhiệm vụ thấy mang theo vũ khí, đến nới này làm khẩu, lại đột nhiên mang hai cái thứ đáng sợ đó đến, thấy thế nào cũng giống như dùng để đối phó với . chậm rãi mở miệng: "Đao thị vệ à, trước tiên để vũ khí xuống."

      Doãn Tiểu Đao gật đầu, gác đào đao câu hiển kiếm ghế sa long.

      vẫy tay gọi : "Lại đây."

      đến bên cạnh bàn làm việc của .

      " làm thế nào gọi là mang theo đao cụ phi pháp! bị bắt lại!" Thấy còn vũ khí, Lam Diễm hung lên: "Là công ty chuyển phát nhanh nào đưa tới? Tôi muốn báo cáo."

      lắc đầu cái, " phải chuyển phát nhanh."

      "Vậy là ai?"

      "Ông nội phái tới."

      "..." Lam Diễm gì hỏi trời xanh. Trong cái quán rách kia từ già đến trẻ đều bị ngốc sao? thầm than tiếng: " Đao thị vệ, vẫn nên trở về sớm chút , sau đó liền ở núi sâu rừng hoang đừng ra ngoài."

      " trở về, tôi nhất định giúp tứ lăng cai nghiện." Hôm nay Doãn Tiểu Đao tương đối nhiều, thế nhưng lặp lặp lại đều là ý.

      "Nếu cai dễ dàng như vậy, tôi sớm cai rồi." bắt đầu tức giận, " có biết khả năng nghiện ma túy bị tái phát lại cao bao nhiêu ?"

      "Tôi biết, có tôi giúp ." rất kiên định.

      "Giúp ư? giúp thế nào? Cai nghiện là chuyện của chính tôi, mắc mớ gì tới chứ, bắt chó cày." Thực là tức chết .

      Doãn Tiểu Đao thấy giận dữ, cảm giác thấy nôn nóng. "Chờ ông nội chuyển phát nhanh đến."

      "..." Chuyển phát nhanh cái gì?" Lam Diễm hung hãn vỗ bàn, " còn muốn mang đồ cấm gì đến?"

      " phải___" còn chưa xong, cắt lời: "Tôi mặc kệ còn cái đồ vậy quỷ quái gì, tóm lại, lập tức cút cho tôi." lượng của đủ để chứng minh lửa giận của .

      "Tôi ."

      "Thảo!" Lam Diễm thấy phiền.

      chưa từng thấy tâm tuyệt vọng như vậy.

      Thực ra, Lam Diễm biết chính có làm tuyệt tình. Trong tiềm thức của có chút muốn kéo dài.

      muốn độc ác, đến mức đuổi được . Có lúc muốn tốc chiến tốc thắng, để chết đói luôn . Nhưng là hồi nhớ lại trong tháng máy ở Lam thị, bóng lưng của kiên quyết che chở cho , liền dao động. Kết quả liền trở thành, mặt hung ác mắng , mặt khác cho ăn đến thỏa mãn.

      Vẫn dừng chân tại chỗ.

      Mẹ kiếp. Vốn là mình tốt đẹp, lo lắng. Ai biết rồi ngốc này đến, ở chung lâu, làm cảm thấy, tháng ngày trôi qua như vậy còn tồi tệ. Hơn nữa, ý nghĩ này khi nảy sinh, lại càng ngày càng bén rễ. Cho tới bây giờ, chính cũng biết là mình muốn ở lại hay rời .

      Lam Diễm tức giận trừng : " cho rằng chỉ bằng mấy tháng của là có thể cai nghiện cho tôi à? Ngây thơ."

      "Tôi có lòng tin, tứ lang cũng phải có lòng tin." Liên quan tới điểm này, Doãn Tiểu Đao gần như tin tưởng nghi ngờ.

      "Tôi có!" Lam Diễm lời ngay . Việc này ai có thể kết luận. tại cai được có nghĩa sao đó nhảy lại hố lửa. Có thể khắc chế tính của chính mình. Cũng có mấy người, huống chi là nhanh chóng. Cảm giác so với mặt đất. Chuyện cai nghiện ma túy cao gấp trăm ngàn lần.

      khi nếm thử cảm giác sau khi hút ma túy, đối với chuyện khác đều thiếu tinh thần. tại tuy rằng xem phim mỗi ngày, thời gian thực muốn phát tiết cũng nhiều. Đối với , chuyện gì cũng sánh nổi với tuyệt vời sau khi hút ma túy.

      "Tôi giúp ."

      "Giúp thế nào?" Lam Diễm treo lên nụ cười châm chọc.

      "Tôi có thuốc, nhưng chưa tới." Quá trình chắc chắn là cực khổ, nhưng giúp đỡ . Bất luận phải là người nào đó, đều muốn cứu vớt .

      nhíu mày: "Thuốc gì?" tại đất nước ủng hộ việc cai nghiện. Thuốc, chính là bột mỹ, cũng là loại thuốc phổ thông. Thuốc cai nghiện, dường như đều là lấy hình thức độc trị độc. Uống thuốc lâu dài, vẫn nghiện như vậy, vẫn đoản mệnh như vậy.

      "Mạn đà la."

      "Nghe tên... giống như là thứ tốt." Tuy rằng phải thứ tốt, nhưng đích thực là thuốc cai nghiện. Có điều, đối với có tác dụng gì.

      "Ông nội hái núi."

      Lam Diễm thuận miệng hỏi: "...Ông nôi bao nhiêu tuổi vậy?"

      "Bảy mươi năm tuổi."

      liếc qua chút: "Sao lại để ông cụ leo núi."

      "Ông nội già." Hơn nữa, ghét nhất là người khác ông là già.

      Lam Diễm nhìn ngoài cửa sổ, bầu trời màu xám, nhưng lại ra ánh sáng nhợt nhạt. Mấy ngày nay tới nước miếng cũng khô, lại dao động chút nào. ngốc này bảo thủ đến mức này, cũng thể làm gì. "Đao thị vệ, tôi với thảo luận về chuyện tôi hút thuốc." Nếu muốn cai, như vậy trước hết phải để biết bản chất của ma túy.

      Vẻ mặt Doãn Tiểu Đao đổi, "Được."

      Lam Diễm tới ghế sô pha ngồi, ra hiệu cho cùng ngồi xuống, sao đó tự rót cho mình chén trà.

      Thực ra, cũng muốn chuyện về ma túy với người khác. Có điều trước mặt , làm ít chuyện ngoại lệ, cũng quan tâm có nhiều thêm chuyện.

      Lam Diễm uống hớp trà, sau đó dựa vào ghế sô pha.

      Thứ hút từng là vua của ma túy, hải lạc. Bởi vì.

      Hai năm trước, chú Lam đưa cho hai túi đồ, là hải lạc. túi khác là băng. Đều là ma túy.

      Lam Diễm tự chọn cái trước. cười ha ha, giải thích cho chú Lam lý do là, đồ đắt tiền mới có thể biểu bộ khí phách của Lam thị.

      Khi đó sau khi chú Lam nghe, vẻ mặt trở nên kỳ lạ, thế nhưng gì.

      Sau đó, Lam Diễm cũng vẫn đụng vào băng.

      Hải lạc và băng là hai loại ma túy xung khắc nhau. Cái trước là thuốc an thần, cái sau lại là thuốc kích thích. Băng là loại ma mới túy do người ta mới kết hợp, hủy hoại trung khu thần kinh, lạm dụng trong thời gian dài, dấn đến tinh thần có vấn đề. Hải Lạc làm thể nghiện và tâm nghiện rất lớn, nhưng so sánh với nhau, Lam Diễm càng muốn trở thành người thần kinh.

      Mục đích của chú Lam là để Lam Diễm mắc nghiện. Nghiện, có hại đến thế nào, cũng sao.
      Từ khi Lam Diễm hút hải lạc. Về sau, cũng rất khống chế lượng ma túy.

      Sau đó Lam Úc đưa cho Lam Diễm hàng có độ tinh khiết cực cao.

      Bởi vậy sau ba tháng, khoảng cách thời gian mà Lam Diễm xuất phản ứng tăng lên gấp đôi. Ở trong thống khổ, chịu đựng xuống, cuối cùng vẫn chịu khuất phục. Bởi vì thể tránh được dược tính, lượng thuốc tại hút, so với ban đầu nhiều gấp sáu lần.

      Theo lời Lam Diễm , sắc mặt Doãn Tiểu Đao ngày càng nghiêm túc.

      rất bình thản.

      nghe lại có tâm tình lên xuống, nhất định bỏ qua cho hai người kia.

      "Tứ lang." Lời Doãn Tiểu Đao ra lộ ra khí lạnh.

      Lam Diễm dựa lưng ở ghế sô pha, ngước mắt.

      đứng lên, vẻ mặt so với bình thường càng lạnh hơn, "Cai nghiện từ từ." Bột hút quá tinh khiết, thuốc Đông y phổ thông căn bản có cách chống lại. Hơn nữa thuốc Đông y là điều trị mãn tính, nghiện ma túy lại là cấp tính.

      Lam Diễm hơi ngẩng đầu nhìn .

      nghĩ, muốn đuổi . rồi, phải đến đâu để tìm người biết là kẻ nghiện thể cứu chữa, nhưng đồng ý bảo vệ cách ngu muội.

      "Đao thị vệ." Lam Diễm đột nhiên nở nụ cười, nhàng gọi .

      Doãn Tiểu Đao cúi đầu nhìn lại .

      "Tối nay tôi làm cho tỏi dung khai biên tôm." Nụ cười của tỏa ra vô cùng xán lạn.
      Hết chương 26.
      lyly, Phương Lăng, mê sách9 others thích bài này.

    4. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 27.

      Ngày thuốc đông y được chuyển phát nhanh đến, Lam Diễm có chút buồn bực. Cuộc sống mơ mơ màng màng của có lẽ phải kết thúc.

      Doãn Tiểu Đao có vẻ rất thoải mái, rất nhàng, gọn gàng nhanh chóng tháo gói bọc của đồ chuyển phát nhanh.

      Lam Diễm thấy thế, khỏi mở miệng xấu : "Đao thị vệ, bộ dáng này của thực là hoàn toàn ngu xuẩn!"

      để ý đến , sắp xếp thuốc đông y trong tay.

      Ông nội Doãn còn gửi mấy tờ giấy đến, là đơn thuốc.

      Doãn Tiểu Đao chậm rãi đọc từng từ từng chữ. Trước giờ cũng hiểu quá những kiến thức về cai nghiện. Nếu như sớm biết có thể gặp Lam Diễm, nhất định chăm chỉ nghiên cứu.
      đời cũng có loại thuốc nào cai nghiện vĩnh viễn. Thuốc đông y chỉ là phụ trợ.

      nay cai nghiện. Thuốc, đơn giản có hai loại. là thay thế thuốc giảm đau. Ví dụ như bột mỹ. Hoặc khúc mã. Nhưng, tác dụng phụ của chúng vẫn bị nghiện, chỉ là sinh ra cảm giác vui sướng. Loại thuốc này gây ra tổn thưởng rất lớn đến gan thận. loại khác là thuốc kháng tinh thần, nếu như sử dụng trong thời gian dài, tổn hại đến đại não.

      Thuốc đông y cai nghiện, quá trình khá chậm, gần như là điều trị, mà phải hướng đến bệnh nặng bộc phát. Đa số người cũng chờ được phát huy hiểu quả cũng từ bỏ.

      Doãn Tiểu Đao tin chắc thành công, chỉ đến từ tờ giấy được gửi đến kia, còn có tín nhiệm của đối với Lam Diễm. Tuy rằng cả ngày luôn mơ mơ màng màng, thế nhưng loại trực giác, có đủ ý chí và nghị lực.

      Lam Diễm thấy Doãn Tiểu Đao hoàn toàn đặt hết chú ý tập trung tên tờ giấy này, nổi lên loại tâm tình phức tạp.

      Liên quan đến cai nghiện, cũng lạc quan, chỉ muốn đáp lại kiên trì của Doãn Tiểu Đao.

      Nghĩ như vậy, cảm thấy mình đúng là người tốt mà. ngốc kia có thể có cơ hội gặp được ông chủ có tâm địa lương thiện như cũng coi như là may mắn.

      Doãn Tiểu Đao đọc kỹ tờ giấy xong, sau đó cất .

      Tình trạng thân thể của người nghiện khác nhau, vì vậy những điều chưa biết trong quá trình cai nghiện của Lam Diễm, ông nội Doãn cách nào dự đoán.

      chỉ có thể từng bước .

      "Tứ lang, chúng ta trở về." Đây là lần đầu tiên, Doãn Tiểu Đao chủ động đưa ra hành trình.

      Lam Diễm híp nửa mắt, bộ dáng như chưa tỉnh ngủ, "Về sớm như vậy làm gì, vẫn chưa tới thời gian ăn trưa."

      "Trở về đun thuốc."

      ngẩng đầu lên, vẻ mặt thay đổi: "Đao thị vệ, đừng tôi nhắc nhở , tôi lên cơn nghiện lục thân bất nhận( lục thân bao gồm bố, mẹ, , em, vợ con, đều nhận)."

      Tuy rằng ước gì cả đời bị hủy bằng ma túy với cái gọi là "lục thân", biết điều gì cả.

      "Tôi sợ." có thể dự liệu được trạng thái của lúc lên cơn nghiện, nhưng sợ.

      " sợ, tôi sợ!" Lam Diễn tăng cao lượng, vì an toàn tính mạng bản thân mà lên tiếng: " có hai thanh thần khí thượng cổ, cất kỹ cho tôi. Đao kiếm có mắt, cũng đừng thương tổn tôi."

      "Đó phải là thần khí thượng cổ." Doãn Tiểu Đao nghiêm mặt: "Chúng nó gọi là đào đao câu hiển kiếm."

      Thái dương nảy lên, "Tôi quản cái gì đao cái gì kiếm."

      " làm thương tổn ." Cho dù từng có ý nghĩ trói lại, đó cũng chỉ dưới tình huống bị thương.

      "Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của , tôi yên tâm." Trước đây Lam Diễm hút cùng người khác khi hút, vì vậy xác định được tính tình của bản thân thay đổi lớn đến mức nào.

      "Tôi có chừng mực."

      Thôi, được với ngốc này, Lam Diễm lựa chọn đổi đề tài: "Đừng chuyện cai nghiện với người ngoài." tin, chú Lam và Lam Úc bỏ mặc tự do ở Vượng thành. Nếu như Lam thị biết cai nghiện, hậu quả rất khó lường được.

      "Được." Doãn Tiểu Đao gật đầu, sau đó mới nhớ tới giúp đỡ của ông Doãn bên kia, liền bổ sung: "Hoành quán phải người ngoài."

      Lam Diễm khinh thường bĩu môi cái.

      Người ngoài hay , tạm thời biết. Điều duy nhất có thể xác định là, họ đều ngu ngốc.

      ---
      tại chu kỳ cơn nghiện của Lam Diễm, so với lúc ở Vượng thành, đến sớm hơn tiếng.

      Mặc dù nhiều lần kiềm chế, cũng thể làm gì được.

      Buổi chiều Doãn Tiểu Đao sắc thuốc cho uống.

      Lam Diễm tình nguyện lắm, nhìn canh thuốc đen sì, lẩm bẩm : "Khẳng định rất đắng."

      máy móc an ủi: "Thuốc đắng dã tật."

      nhìn , lại nhìn bát thuốc chút, cuối cùng nhận lấy, bóp mũi lại, uống liền hết bát.
      rất đắng.

      Đắng đến mức đầu lưỡi chát chát. Giống như nhìn thấy hi vọng nhân sinh.
      Thang thuốc đầu tiên, Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao đều biết, có tác dụng gì. Với mấy vị thuốc thảo dược, cách nào thay thế thuốc ngoại.

      Doãn Tiểu Đao cũng có ý định để Lam Diễm ngừng hút thuốc ngay lập tức. Cai nghiện là quá trình chậm chạp, thời gian dài hay ngắn phải xem toàn bộ thể chất cá nhân. Trước tiên muốn quan sát phản ứng của Lam Diễm.

      Lam Diễm uống thuốc đông y xong gục đầu ngủ, mãi đến tận năm giờ chiều mới tỉnh lại.

      làm vô cùng nhàn rỗi, trong xưởng có hay , vẫn hoạt động như bình thường, vì vậy hai buổi chiều gần đây đều chẳng muốn tới. Ngủ úp xấp ở văn phòng kém xa giường trong phòng, ngủ rất thoải mái.

      Khi Lam Diễm tỉnh lại, còn muốn rời giường. Liền ôm chăn giường lăn lộn.

      Nằm tiếp lúc, khoảng cách đến thời điểm nào đó ngày càng gần, bắt đầu trở nên buồn bực.

      Tâm nghiện hút nóng của tương đối lớn.

      Tác dụng phụ của tiêm ma túy vào nghiêm trọng hơn hút nóng, cho nên lúc ban đầu Lam Diễm định cho mình quy tắc, tình nguyện nhẫn nhịn từng cơn ham muốn như mèo cào tâm. Hi vọng, muốn hủy hại thân thể này hoàn toàn.

      Sau đó, hiểu được, căn bản nhịn được. Bất luận duy trì ý chí của mình thế nào, cuối cùng vẫn cứ khuất phục.

      tại, cảm giác này lại tới nữa rồi. khát vọng điếu thuốc kia, điếu thuốc đó mang đến sung sướng mà bất cứ chuyện gì hay vật nào cùng đều thể thay thế.

      Giờ phút này, kiên trì của Doãn Tiểu Đao, Lam Diễm đều ném ra sau đầu.

      Lời trong quẻ thăm chết tiệt đó, tại tin liền kỳ lạ rồi.

      mình tự do biết bao, dựa vào cái gì phải nghe theo.

      tính toán cái trứng!

      là đứng chuyện đau thắt lưng, cũng phải chơi ma túy, làm sao dễ dàng như vậy cai liền cai.

      Nếu như muốn giúp , tại sao xuất sớm chút.

      Tâm tư của Lam Diễm càng phiêu càng xa, theo mức độ nghiện tăng dần, hoàn toàn bỏ tâm ý của Doãn Tiểu Đao.

      Vào giờ phút này, ngoài trừ điếu thuốc kia, muốn cái gì cả.

      Nếu như có thể hút điếu, để chết cũng cam nguyện.

      Bỗng chốc Lam Diễm ngồi dậy.

      Vốn là Doãn Tiểu Đao chợp mắt ở bên, nhận ra động tĩnh của , lập tức mở mắt.

      Vẻ mặt Lam Diễm được nhàng như thường ngày, cau mày, trán lấm tấm mồ hôi, tỏ ra hơi u ám.

      biết được, đến cơn nghiện rồi.

      Hai người nhìn nhau vài giây, Lam Diễm bộc phát trước, giọng rất nặng nề: " cút cho tôi!"

      Đối mặt với khác thường của , Doãn Tiểu Đao rất bình tĩnh: "Tôi từ chối."

      " cho rằng tôi đánh sao?"

      cảm giác như có con kiến bò tận xâu trong xương , khiến vô cùng khó chịu.

      nhấc chăn lên, " là loại nam nữ, tôi nhìn là thấy chán ghét."

      tranh luận với , chỉ bình tĩnh nhìn .

      "Thảo!" Lam Diễm dùng sức xoa cánh tay của mình, nhưng lại bắt được những con kiến kia, "Mụ đàn ông, có biết xấu hổ ? Cố chấp dây dưa đến chết như vậy."

      vẫn để ý đến như cũ.

      Lam Diễm để chân trần xuống giường, tư thế bước có hơi nghiêng ngả, giọng điệu chuyện cũng có khí thế: "Tôi lệnh cho , cút ra ngoài cho tôi."

      Doãn Tiểu Đao nắm chặt tay: " hít thở sâu chậm rãi."

      "Hít thở cả nhà ." trực tiếp về hướng tủ bên cạnh. có thời gian cãi nhau với , phải hút thuốc.

      "Tứ lang." thanh của trầm lạnh: "Nhịn thêm."

      Giờ phút này lòng Lam Diễm như lửa đốt, làm sao nghe thấy lời của . bước ba bước thành hai bước về phía trước.

      Doãn Tiểu Đao mặt thay đổi, tới giữ chặt vai , kéo về phía sau.

      Cả người bị đẩy đến giường.

      Lam Diễm tức giận, chống thân thể dậy gào thét: "Tôi và có quan hệ như sợi lông thôi. Muốn lo chuyện bao đồng.’

      Doãn Tiểu Đao quỳ chân trái lên giường, hay tay giữ lấy tay của , áp chế lại.

      Nhất thời ổn định, ngã xuống giường: "Mụ đàn ông, chán ghét." hận chết .

      Doãn Tiểu Đao nhìn , vẻ mặt đến bây giờ cũng thay đổi: "Nhịn thêm."

      Lam Diễm bị kìm chặt, thể động đậy, tức giận đến chửi bậy.

      đều vào tai này ra tai kia.

      nhìn khuôn mặt dữ tợn của , cảm thấy Lam Diễm lúc trước chỉ biết ăn với ngủ mới thực là tốt.

      Trong người Lam Diễm khó chịu càng thêm mãnh liệt, phản kháng của cũng từ từ tăng lên.
      Doãn Tiểu Đao mới để ý chút, bị giãy thoát. trở tay đè xuống giường lần nữa.

      Thân thể Lam Diễm lúc lạnh lúc nóng, nhịn được co giật. sớm còn lý trí, chỉ muốn giết chết trước mặt, sau đó hút điếu thuốc. Mà cũng sụ rống to lời trong đáy lòng.

      nghe lời ác ý của xong, mặt biểu vẻ khác thường, trong lòng lại nhớ tới trước đây: "Tứ lang." gọi tên .

      Nhưng nghe được cái gì cả.

      Trước đây Lam Diễm chưa từng nhịn lâu như vậy, cảm giác mình khó chịu như muốn chết. Trước khi chết, còn muốn hút điếu. phải vậy chết rồi.

      Doãn Tiểu Đao nhìn thời gian, cuối cùng buông lỏng .

      Lam Diễm được tự do, liền chạy về phía tủ, bước chân lảo đảo, suýt chút nữa va vào góc bàn.
      ngồi tại chỗ nhìn theo .

      run rẩy nhanh chóng kéo ngăn kéo, muốn tìm điếu thuốc, ngón tay theo khống chế, lấy được.

      Đầu của cúi xuống càng ngày càng thấp, giống như muốn vùi cả mặt vào trong ngăn kéo. Cái trán bị đập vào ngăn kéo, cũng cảm giác được đau đớn.

      dùng sức ngửi mùi trong ngăn kéo.

      Điếu thuốc mê người này, ở trước mắt.

      Lam Diễm cố gắng khống chế ngón tay run run, cuối cùng thành công cầm được điếu thuốc lên.

      Sau đó tay khác của tiếp tục lục lọi ngăn kéo.

      có.

      Chỗ nào cũng có bật lửa.

      nôn nóng khó nhịn, thầm chửi mắng trong miệng.

      Vẫn tìm được.

      Lam Diễm trực tiếp hút đưa điếu thuốc lên ngửi, sau đó kéo những tủ khác để tìm.

      Ngay ở thời điểm hoang mang luống cuống, trong phòng đột nhiên "cạch" tiếng.

      Tai Lam Diễm nghe thấy bất kỳ tiếng gọi nào, nhưng nghe sai được thanh vang lên này.

      Là bật lửa.

      quay đầu nhìn về nơi có tiếng động.

      Doãn Tiểu Đao đứng thẳng. gập nắp lại, sau đó lại "cạch" tiếng mở ra.

      Lam Diễm chăm chú nhìn ngọn lửa kia.

      tắt bật lửa lần thứ hai, sau đó tung bật lửa trong tay chơi đùa.

      vẫn chưa để ý đến vẻ mặt của , trong mắt chí có công cụ để hút thuốc.

      Doãn Tiểu Đao bắt được bật lửa: "Muốn à?"

      Lam Diễm lên tiếng, thế nhưng ánh mắt lộ ra khát vọng của .

      Ánh mắt của trong suốt lạnh lùng: "Đến cướp."
      Hết chương 27.
      lyly, Trâu, Phương Lăng5 others thích bài này.

    5. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      Chị DTĐ chắc rất vất vả vs a ý.
      ThuyDieu95 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :