1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 6

      Lam Diễm nhắm mắt lại, che tất cả tức giận đối với Doãn Tiểu Đao. Lúc mở mắt ra, run rẩy :" Chị...."

      tránh khỏi bàn tay phóng đãng của phú bà, bước hai ba bước hướng đến trước mặt Doãn Tiểu Đao, nắm chặt hai vai của , giong :" Chị..... tin em. Vì vậy mới trốn ở chỗ này đúng ?"

      Dường như cảm thấy có điều gì đó, Doãn Tiểu Đao gì. cảm thấy nghi ngờ.

      " Em....lừa chị, là lỗi của em." Giọng của Lam Diễm trở nên nghẹn ngào, "Nhưng chị, nếu chúng ta có tiền, cần nhìn sắc mặt người khác, chị cũng cần sớm về muộn làm công. Em làm mọi thứ đều vì chị."

      nhìn vẻ mặt đau khổ của , hoài nghi Nhị thiếu gia này có phải tốt nghiệp từ Học viện sân khấu.

      Lam Diễm nắm vai mạnh hơn

      Doãn Tiểu Đao nhìn , lại hơi liếc nhìn phú bà. Có vẻ làm gián đoạn kế hoạch lừa tiền của ? hiểu chuyện gì, nhưng vẫn theo ý trả lời, "Ngài rất đúng.”

      "...." sợ kẻ địch thông minh, chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Ý nghĩa câu vừa rồi ràng làm Lam Diễm muốn quyền đánh chết .

      "Tôi quay về." Chỉ cần nguy hiểm, làm gì. Doãn Tiểu Đao lui trở về tủ quần áo, :" Nhờ ngài đóng cửa tủ giúp tôi."

      Lam Diễm: "...."

      Phú bà: "....."

      Lam Diễm rất vất vả nhịn xuống tức giận. hổn hển thở sâu, lúc quay sang phú bà trở về như bình thường, giọng chán nản:" Bà chủ.... rất xin lỗi, tình huống ngày hôm nay... khả năng thực được rồi."

      "Chị cậu..." Phú bà cảm thấy, đứng trong tủ quần áo hành động như thế bình thường.

      " Xuỵt, trước tiên bà chủ đừng gì." Lam Diễm ra hiệu cho phú bà , hướng Doãn Tiểu Đao cười cười, cười đến mức rất dịu dàng: ”Chị, chị chờ chút. Ngoan."

      Sau đó nhàng đóng cửa tủ quần áo,trở về ngồi xuống ghế sô pha, mặt tràn ngập lo lắng,"Bà chủ, bà thấy rồi, vậy tôi giấu diếm nữa. Chị tôi bây giờ...nơi này có vấn đề." chỉ chỉ lên đầu.

      Phú bà kinh ngạc.

      " thể trách chị ấy." Vẻ mặt Lam Diễm trở nên thẫn thờ," Đổi lại là bà, ở trước mặt em trai bị đám đàn ông làm nhục, ai...cũng chịu được."

      " Làm khó hai chị em cậu." Phú bà nhìn gương mặt đẹp trai của , rất thông cảm cho cuộc đời lận đận của .

      "Bà chủ, tiền này của bà tôi thể kiếm." càng càng ," Tôi đây thân trong sạch, qua tay bao nhiêu nam nữ, tôi muốn bà chịu oan ức.”

      "Muốn ngừng!" Phú bà hứng thú dâng cao, cho phép bỏ dở giữa chừng, “Chị cậu như vậy, khám bệnh cần tiền sao? Nằm viện dùng tiền sao? Chị cậu còn trẻ như vậy, cậu nhẫn tâm để ấy sau này đều ở trong tủ quần áo? ấy như vậy làm sao có thể lấy chồng!"

      "Tôi đương nhiên giúp chị ấy chữa trị! Cho dù phải bán máu bán thận!" Lam Diễm đau buồn hét lên," Cha mẹ chúng tôi chết sớm, chị nhọc nhằn vất vả nuôi tôi khôn lớn, ai muốn cưới chị ấy, tôi chăm sóc chị cả đời! Tôi quan tâm bản thân cũng bỏ mặc chị ấy!"

      Phú bà lập tức tiếp, "Chính vì vậy, cậu phải cố gắng hết sức."

      Lam Diễm trầm mặc nhìn tủ quần áo.

      "Nếu , tôi đưa cậu tiền đặt cọc trước." Phú bà rất sợ lâm trận bỏ chạy, vội vàng lấy tiền mặt từ trong túi," Trước đây tôi thích dùng tiền vỗ mặt người khác, rất thoải mái. Nhưng tôi nỡ làm vậy với cậu. Khuôn mặt này của cậu, giữ lại làm tôi vui vẻ ."

      Lam Diễm nhìn số tiền này, con mắt bỗng nhiên sáng lên.

      Phú bà thừa thắng xông lên, khua khua tiền trước mặt , "Thế nào? Trước kia cậu tiếp khách nào hào phóng như thế này bao giờ chưa?"

      "Tiền!" Lam Diễm kích động, tham lam đưa tay lên.

      Phú bà thỏa mãn , để tiền vào tay , nắm năm ngón tay giữ chặt. "Chàng trai, làm cho tốt. Làm lần được lần."

      Lam Diễm nắm chặt tay, "Tiền!"

      "Cậu theo tôi, tôi tuyệt đối bạc đãi cậu." Phú bà vuốt ve bàn tay , cảm nhận nhiệt độ của , "Chồng tôi làm ăn lớn, có rất nhiều tiền."

      "Tiền!" Lam Diễm tâm trí giống như chỉ có tiền, được những câu khác, "Tiền!" Lúc này, bỗng nhiên kéo ngực, bắt đầu mạnh mẽ thở dốc, nắm tay phú bà,"Tiền.....tôi muốn tiền!"

      Phú bà vỗ vỗ lưng , khuyên nhủ, "Chàng trai, bình tĩnh chút, phải là tiền sao. Tôi vui vẻ, cậu thiếu bao nhiêu tôi cho cậu bấy nhiêu."

      thở càng ngày càng nhanh, chịu được nữa ngã vào ghế sa lông, che ngực, trong miệng vẫn ngừng , "Tiền....Tiền..."

      Phụ bà bị dọa hoảng sợ: "Cậu phải bị hen suyễn chứ?"

      "Tủ quần áo.....Chị..... ra đánh..." Lam Diễm chỉ hy vọng, lúc này Doãn Tiểu Đao có thể thông minh chút.

      Doãn Tiểu Đao nhận được chỉ thị, đá văng cửa tủ quần áo. tình trạng Lam Diễm yếu ớt, ánh mắt trở nên lạnh lùng. Động tác ngay sau đó là đá về hướng phú bà.

      Lam Diễm đúng lúc đó đẩy phú bà ra.

      Doãn Tiểu Đao đằng đằng sát khí, làm phú bà ngã xuống đất, bị sợ đến choáng váng.

      Lam Diễm kéo Doãn Tiểu Đao lại, thở từng hơi từng hơi, "Chị... cần...."

      Doãn Tiểu Đao thu lại đòn đánh tiếp theo lên phú bà.

      Lam Diễm lén giữ chặt Doãn Tiểu Đao, sớm đoán được, mình thể ôm quá nhiều hi vọng đối với cái ngốc này. "Chị....đánh....đánh..."

      Phú bà la hét kêu đau đớn.

      "Đánh....điện thoại....xe cứu thương..."

      Lam Diễm đáng thương, muốn tiếp tục diễn, nhưng lo an nguy của phú bà, chỉ sợ sơ ý chút, Doãn Tiểu Đao giải quyết phú bà.

      Phú bà đau đến mức chảy nước mắt, hét lên,"Cậu ta bảo gọi điện thoại! phải đánh tôi...."

      Doãn Tiểu Đao nhìn Lam Diễm, sau đó buông phú bà. cầm điện thoại, trực tiếp gọi," Chào , tôi muốn xe cứu thương."

      Thừa dịp này, Lam Diễm vội vã đẩy phú bà, "Chị tôi phát bệnh...nhanh...chạy mau..."

      Phú bà lúc này bình tĩnh trở lại hoàn hồn, bò đứng dậy, hướng cửa chạy.

      Doãn Tiểu Đao vừa cúp điện thoại, liền đuổi theo phú bà.

      Lam Diễm kéo , ra sức nháy mắt ra dấu cho , còn nhấc tiền trong tay lên.

      lẳng lặng nhìn, cuối cùng cũng bừng tỉnh trở lại.

      Phú bà chạy thoát thân.

      Qua mấy giây sau, Lam Diễm mới ra ngoài đóng cửa.

      Vừa đóng cửa, khung cảnh trình diễn của đều chấm dứt. "Đao thị vệ, tôi với như thế nào. Dĩ hòa vi quý. định đá chết bà ta sao?"

      "Tôi biết chừng mực." Doãn Tiểu Đao biết lực đạo của mình.

      " biết cái gì." quay đầu , " Vừa rồi suýt chút nữa làm hỏng việc của tôi."

      "Bà ta muốn dùng roi xé nát ngài." luôn coi nhiệm vụ là quan trọng.

      "...." Lam Diễm thức thời dừng lại đề tài này.

      tùy ý quạt quạt tiền tay, khen ngợi, " Đúng là rộng rãi."

      Thấy có tiền, Doãn Tiểu Đao nhớ tới số tiền hay vay, nhân tiện ,"Ngài nợ tôi trăm hai mươi ba khối."

      "....." tuyệt đối là người duy nhất vừa mở miệng là có thể làm tức nghiến rằn nghiến lợi. rút ra ba tờ trăm, lạnh nhạt , "Cho , cần trả lại!"

      Doãn Tiểu Đao khách sáo nhận, " Bảy mươi bảy khối thừa khi nào tôi có tiền lẻ trả cho ngài."

      "Coi như tôi khen thưởng." Lam Diễm nhớ tới phú bà vừa nắm tay mấy lần, liền nhanh chóng vào phòng vệ sinh. dùng sức xoa xoa tay, cuối cùng lấy nước rửa sạch.

      Lúc ra nhắc nhở Doãn Tiểu Đao, " Lát nữa nhân viên phục vụ tới, nhớ dìu tôi ra ngoài. cái gì cũng đừng , để tôi tự diễn là được. Làm hỏng chuyện tôi nhất định cắn chết !"

      "Được."

      Mọi chuyện sau đó tiến triển thuận lợi. Nhân viên y tế của bệnh viện đưa Lam Diễm suy yếu lên xe cứu thương.

      đường Lam Diễm khôi phục bình thường.

      Các bác sĩ vui để xuống xe.

      Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao trực tiếp bắt taxi hướng về phía khách sạn.

      Còn chiếc xe cũ nát kia Lý Dũng Hoa chịu trách nhiệm đưa về xưởng rồi.

      -------

      Căn phòng Lý Dũng Hoa đặt phải phòng có giường lớn, là phòng .

      Lam Diễm vào, ngay lập tức than phiền: " Làm chút việc cũng chắc chắn, trừ lương của ."

      Doãn Tiểu Đao đặt hai vali hành phí xuống bên cạnh.

      nhìn nhìn , lại thấy có thêm cái giường, "Đao thị vệ, đêm nay có thể ngủ giường rồi." Mấy ngày trước, đều ngủ đất, hơn nữa cách rất xa.

      "Được." Doãn Tiểu Đao quan tâm những điều này. Trước đây khi luyện tập, lúc mệt mỏi chỉ cần đặt đầu ngay nền cứng lúc, có thể nghỉ ngơi như bình thường.

      Thời gian vẫn còn sớm, chưa tới 6h.

      Lam Diễm tính toán thời gian, đến giường, "Đao thị vệ, trẫm ngủ đây."

      Doãn Tiểu Đao chỉ nghe. buồn ngủ lại quản được hơn nữa đến thời điểm nhất định chắc chắn tỉnh lại.

      tháo hành lý của mình ra sắp xếp. Cũng có nhiều đồ đạc, chỉ là mấy bộ quần áo để thay hàng ngày.

      Lam Diễm còn chưa nhắm mắt, thấy trong tay cầm gì đó, rùng mình cái, lập tức ngồi dậy," Trời! Thời đại nào rồi, mặc áo lót?" Lại , mấy ngày trước để ý quần áo của . cho phơi quần áo ngoài ban công của , chỉ có thể phơi ở ban công sinh hoạt. Mà lại ít qua bên đó.

      hôm nay mới biết, mặc áo lót, chỉ quấn ngực.

      " Dùng cái này hành động cho thuận lợi." Mặc áo lót chắc chắn, vướng víu. thích.

      nhìn chằm chằm ngực bằng phằng của , mặt ghét bỏ," Nơi đó của phải là lõm chứ?"

      Doãn Tiểu Đao bình thường trả lời, " phải."

      "Mụ nam nhân." Lam Diễm khinh thường , "Tôi muốn xem có bao nhiêu can đảm, mới có thể đối diện với đau đớn chịu đựng mỗi ngày.”

      "Ngài chỉ đối mặt ba tháng." Ba tháng qua , cùng đường ai nấy . Vì vậy, tất cả lời đều nghe tai trái ra tai phải.

      Vốn là người qua đường, cần nổi giận.

      Lam Diễm bĩu môi. phản bác, cũng chán rồi. lần nữa nằm xuống, chỉ chốc lát sau, tiếng ngáy vang lên.

      Doãn Tiểu Đao ngồi cái giường khác, nhìn khuôn mặt ngủ.

      Đêm nay tuy có thể ngủ giường, nhưng nghe thanh như vậy, nhất định thể ngủ ngon.

      Người đàn ông này cùng hình ảnh của ai đó trong lòng cách nhau quá xa. Hơn nữa ngay từ hai ba ngày đầu so sánh cùng khuôn mặt ai đó trong trí nhớ, sau khi nhìn lại, càng cảm thấy phải cố nhân của .

      Càng ngày càng giống.

      Lam Diễm ngủ bao lâu tỉnh lại.

      Ở đúng thời điểm nào đó.

      Doãn Tiểu Đao hề ngạc nhiên.

      Bởi vì lên cơn nghiện.
      Hết chương 6.
      Yên Hoa, duyenktn1, 13913 others thích bài này.

    2. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      Truyện hay quá. Mong chương ms nàng à.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ôi.. để xem chị ý cai nghiện cho a Lam tn đây. thanks nàng nhaaaa
      139Tran Quynh thích bài này.

    4. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 7

      Lam Diễm cảm thấy rất khó hiểu.

      Đáng ra là, thời điểm khi hút, nhất định phải ở mình trong phòng kín. cho người khác làm phiền. Theo cách của , đây gọi là tự vui mình tuyệt.

      Trong lòng Doãn Tiểu Đao cho rằng là phần tử cặn bã. can thiệp vào những việc làm, muốn như thế nào, cứ theo . Bởi vì tương lai sống chết của quan hệ gì với . Chỉ miễn là trong vòng ba tháng này chết, cái gì cũng để ý.

      Lam Diễm mở mắt tỉnh dậy, nhìn trần nhà lúc lâu.

      Có thứ gì đó chuyển động trong cơ thể , lạnh lẽo. cùng với đó, như là những cây châm sắc bắn đâm vào da thịt . Mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra.

      cử động, mãi cho đến khi những cây châm ấy qua lại giống như dao cắt.

      thở gấp ngồi dậy, nhìn đồng hồ. Cũng được, thời gian còn sớm lắm.

      Doãn Tiểu Đao quay đầu nhìn , vẻ mặt giống như bình thường.

      Lam Diễm quan tâm phản ứng của .

      tìm kiếm thuốc cùng bật lửa, lấy ra cái rồi trực tiếp nhanh vào phòng vệ sinh.

      ít khi nhịn quá lâu. Bởi vì từng trải qua phản ứng sau khi cai thuốc, vẫn cứ muốn hút. Vì vậy bằng cần đau đau đớn như vậy lúc thèm vẫn hút chút.

      Phòng của khách sạn này, ngăn cách phòng vệ sinh với phòng ngoài, phải tường. Mà là tấm kính. mét bên dưới là đá vụn, mặt bên lại trong suốt sáng trưng. Nếu như phải tình trạng của bây giờ ổn, nhất định phải nhổ phen.

      Nhưng tại thoải mái.

      Lam Diễm kéo tấm màn che, ngồi nắp bồn cầu.

      Động tác châm thuốc rất gấp.

      Sau khi hút hơi, bị sặc phải ho khan mấy lần. Sau đó ngửi điếu thuốc, nhờ vào đó để chống lại khó chịu của cơ thể.

      nửa tàn thuốc rơi xuống. Cảm giác tê kiệt như kim châm chậm rãi dịu xuống. Thân thể cũng trở nên ấm hơn.

      Hút xong điếu thuốc, trước mắt giống như mùa xuân ấm áp tràn ngập hoa.

      Cảnh tượng tốt đẹp làm cười ra tiếng.

      Lam Diễm quyết định đến nằm trong bồn tắm, nhắm mắt lại hưởng thụ thời khắc này.

      chỉ lần nghĩ, cứ như vậy chết là tốt rồi.

      Như vậy hẳn là chết thanh thản .

      -------

      Doãn Tiểu Đao thỉnh thoảng nhìn qua tấm kính.

      biết tình hình đằng sau cửa thế nào. Bên trong có tiếng động.

      Mấy ngày trước cũng như vậy. Ngoài trừ lần đầu tiên nhìn thấy Lam Diễm như thế này, là lúc tụ họp nhiều người ở bên ngoài, còn những thời điểm còn lại, đều khóa mình trong phòng.

      chưa từng gặp người nghiện. TV, sách vở đều phổ biến qua, hút ma túy phá hủy đời.

      so với hơn hai tuổi. Tuổi còn trẻ mắc phải, đoán chừng thể sống lâu.

      Doãn Tiểu Đao thiện ác ràng. Đối với những cặn bã của xã hội, quan tâm. Nếu như phải nhận công việc từ Lam thị, người như Lam Diễm, cả đời cũng tới gần nửa bước.

      Ngoài cửa số có thanh tiếng chim. xuống giường tới.

      Căn phòng này quan sát qua. Đối diện ngoài cửa sổ là quán rượu, tầm bắn từ đó đến đây, ám sát dễ như trở bàn tay.

      Lam Diễm gặp phải chuyện rất kỳ quái. Xảy ra vụ án liên quan đến tính mạng, lấy địa vị Lam thị ở Thượng thành, để cho lực lượng cảnh sát theo dõi bảo vệ cũng phải việc khó. Thế nhưng, Lam thị lại che dấu toàn bộ chuyện này.

      Doãn Tiểu Đao ràng tình hình cụ thể những chuyện trong đó, cũng muốn tìm hiểu. quan tâm là chuyện tồn vong của Hoành quán. Chỉ cần Lam thị chắc chắn tuân thủ cam kết, duy trì Hoành quán là được.

      Lúc này trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng cười, cắt đứt dòng suy nghĩ của .

      Có thể thấy được, Lam Diễm hút xong rất thỏa mãn.

      Lúc ra, quả nhiên tinh thần rất thoải mái, " Bồn tắm này nằm thoải mái bằng giường. Nếu như ngày mai còn ngủ ở khách sạn, để nhân viên phục vụ thêm cái giường ở phòng vệ sinh.

      "Được." Đối với những suy nghĩ giải thích được của , Doãn Tiểu Đao bỏ mặc tất cả.

      Lam Diễm tinh thần thoải mái, nghĩ ngay đến ăn uống. Quần áo của vì ở trong bồn tắm bẩn vùng lớn, liền , "Tôi thay quần áo, đợt lát nữa ra ngoài ăn cơm."

      "Được." Cuộc sống của ngoài ăn chính là ngủ, quen.

      nhìn , trịnh trọng , " ra ngoài lát."

      "Được." quay người muốn rời .

      Lam Diễm nhìn nhìn tấm kính, đặc biệt nhắc nhở , “Kéo mành lên, được nhìn lén."

      Nghe vậy, Doãn Tiểu Đao thắng thắn : "Ngài gầy, đẹp."

      Đàn ông trong Hoành quán, tầm vóc đều khá cường tráng.

      Cơ bắp của cha căng khỏe, nhìn rất đáng tin cậy.

      "...." Lam Diễm tức giận liền thay đổi , "Gầy, cởi ra mới thấy thịt!"

      nghi ngờ, “Chơi ma túy chỉ có xương sườn."

      "Thảo thảo thảo!" Lam Diễm ba tiếng liên tiếp, gân xanh nổi trán. cởi khuy áo ở cánh tay, làn da khỏe mạnh như như , “Chờ đó, tôi cho tận mắt thấy chứng kiến." Lần này quan tâm có nhìn trộm hay , danh dự đàn ông quan trọng hơn.

      đợi cởi xong, liền thẳng về hướng phòng vệ sinh.

      "Này!" Lam Diễm tức giận vứt áo dài tay về phía giường, " quay đầu lại." Bao nhiêu khát khao , còn thức thời.

      "Ngài thay xong gọi tôi." Đàn ông cởi trần có gì ngạc nhiên, Hoành quán có nhiều mà.

      " cho biết, qua việc này đến khách sạn nữa. Sau này nghĩ xem, tôi còn cởi cho xem đâu."

      "Tôi muốn nhìn."

      Doãn Tiểu Đao vào phòng vệ sinh, thấy bụi bẩn nền, ngồi xuống nhìn kỹ.

      Điếu thuốc đều do Lam Diễm tự cuốn, khối lượng mỗi loại thuốc bột phấn đều cẩn thận tính toán . nhớ lại bộ dáng chăm chú của lúc đó, đột nhiên bắt đầu sinh ra loại ảo giác, giống như chút cũng muốn nghiện.

      Nhưng ràng bởi vì nghiện rồi.

      -------

      Lúc Lam Diễm ăn cơm tối, vẫn còn tức giận bất bình Doãn Tiểu Đao nhìn dáng người .

      Doãn Tiểu Đao tự mình ăn đồ, chút cũng để ý lời độc địa của .

      Sau khi cơm nước xong, Lam Diễm về phòng xem phim.

      Sợi dây cáp của khách sạn kết nối Internet rất nhanh chóng, đôi mắt của lập tức sáng lên, " Đây mới gọi là Internet chứ! Ngày mai để nhà xưởng kéo dây mạng lần nữa." đeo tai nghe, đắm chìm vào bên trong phí phục vụ hội viên của .

      Doãn Tiểu Đao mua ít tạp chí và sách, ngồi sa lông mở xem.

      Kể cũng khéo. Trong trang bìa của tạp chí kinh tế, nhân vật trang bìa, là tổng giám đốc đương nhiệm của Lam thị. Mày kiếm mắt sao, sống mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ nhếch. Cùng tướng mạo Lam Diễm hoàn toàn có khí chất giống nhau.

      mở ra trang có bài phỏng vấn.

      Tổng cộng các phần có lời văn là vài đoạn ngắn, những tấm hình chiếm ba, bốn trang. Ngũ quan hoàn mỹ tuấn, thân hình vai rộng chân dài, có thể so với người mẫu.

      Doãn Tiểu Đao nhìn bức ảnh, đột nhìn về Lam Diễm phía trước tập trung chăm chú nhìn máy tính.

      Đại thiếu gia Lam gia cùng Nhị thiếu gia, chênh lệch rất lớn.

      Tướng mạo hai người họ, ngoại trừ cái mũi, những nơi khác đều giống. Lam Đại thiếu gia là khuôn mặt thuần túy phương Đông, như Lam Diễm có sức hấp dẫn của ngoại tộc.

      Doãn Tiểu Đao đối với những tràng đẹp trai, thực ra quá hoan nghênh. Tướng mạo bình thường, chưa chắc tốt.

      Sau khi đọc qua tạp chí lần, liền ném sang bên.

      Trong phòng rất yên tĩnh.

      Lam Diễm hẳn là tìm được nữ thần trong lòng, vì vậy bậy.

      Doãn Tiểu Đao đọc sách cũng lên tiếng.

      đôi nam nữ, cùng căn phòng, rất hài hòa.

      Sau khi Lam Diễm xem xong bộ phim, lười biếng duỗi eo. tùy ý nhìn đống sách bên cạnh. Tạp chí kinh tế này làm nheo mắt, " Đao thị vệ, mua tạp chí này là có ý gì?"

      "Giết thời gian." lần mua luôn mấy quyển, cũng biết có quyển có trang bìa Lam đại thiếu gia.

      Lam Diễm khiêu khích, "Chỉ mong ba tháng tới, xuất trước mặt chúng ta."

      Nhưng mà, ba ngày sau khi , Lam đại thiếu gia xuất hiên.

      Lúc đó, Lam Diễm nằm úp sấp bàn làm việc ngủ ngon.

      Lý Dũng Hoa vội vã vào, quên luôn gõ cửa, " Lam xưởng trưởng, người cấp đến."

      Lam Diễm vẫn nhúc nhích.

      Doãn Tiểu Đao cũng chuyển động.

      "Lam xưởng trưởng!" Lý Dũng Hoa nâng cao lượng. Đối với giám đốc nhà máy mê ngủ này, Lý Dũng Hoa từ khiếp sợ ban đầu, đến bây giờ chỉ thấy bất đắc dĩ. Nhà máy vẫn do quản lý, biết Lam Diễm ở đây làm cái gì.

      Lam Diễm hồ đồ hỗn độn tỉnh ngủ, hé mở nửa mắt, " Người ngăn cản giấc ngủ của tôi, chết...." Cơn buồn ngủ của còn chưa hết hẳn, điệu ràng.

      "Giám đốc nhà xưởng, giám đốc nhà xưởng, trai người tới rồi." Lý Dũng Hoa chỉ kém nắm chặt hai vai Lam Diễm mà lay.

      "Tôi trai." Lam Diễm lẩm bẩm.

      Lý Dũng Hoa cuống lên, "Lam xưởng trưởng! Đó thực trai người mà!" sai, tổng giám đốc Lam thị, liếc mắt cái là có thể giết người trong vô hình.

      " trai....." Lam Diễm đột nhiên ngẩng đầu, " trai đến rồi."

      Lý Dũng Hoa cảm thán, "Giám đốc nhà máy, người cuối cùng cũng tỉnh rồi."

      Lam Diễm tỉnh táo, dặn dò, "Lý xưởng trưởng, ông trước ứng phó chút. Tôi chút nữa ra."

      Lý Dũng Hoa liên tục gật đầu, vội vã ra ngoài.

      Cơn buồn ngủ Lam Diễm hoàn toàn biến mất. dựa vào ghế, vẻ mặt khó đoán. Hai phút sau, móc ra điếu thuốc.

      Doãn Tiểu Đao cảm thấy khác thường. Lam Diễm ít hút thuốc, mỗi ngày chỉ hút điếu thuốc phiện. Mà bây giờ, còn chưa tới thời điểm nghiện.

      Lam Diễm đứng dậy, rút giấy ăn lau mặt chút, "Đao thị vệ, đợt lát nữa nếu như tôi có nguy hiểm gì, đừng quản tôi."

      Quả nhiên có điều khác thường. "Tại sao?"

      "Con nít hỏi nhiều như vậy làm gì."

      "Mạng sống của ngài, bây giờ là của tôi." Trong thời gian thực nhiệm vụ, ai động vào , động kẻ đó, chỉ đơn giản như vậy.

      "Yên tâm, tôi chết được. Mạng vẫn là cho ." Ngữ khí Lam Diễm giống như trêu ghẹo trẻ con, "Nghe lời, cần miễn cưỡng." xong kéo cửa ra, đung đưa điếu thuốc trong tay.

      Nhưng châm lửa.

      tung bật lửa, nghiêm túc ra ngoài.

      Sau khi ra ngoài văn phòng tòa nhà, đốt điếu thuốc trong tay. Cho đến đoạn có lối rẽ, đưa lên hít hai cái.

      Góc rẽ, chính là cửa lớn khu nhà xưởng.

      Nơi đó dừng mấy chiếc xe màu đen. Ở nơi khói bụi bay mù mịt cùng với từng mảng màu sơn cũ tróc trước của, chiếc Bentley thời thượng trông khác biệt.

      Lý Dũng Hoa đứng ở cạnh chiếc xe ở giữa, khom lưng, vẻ mặt cung kính.

      Cửa sổ màu đen chỉ hạ xuống phần tư.

      Lam Diễm đường , chỉ cười, thỉnh thoảng còn hút mấy cái, bước chân có chút thực.

      Lý Dũng Hoa nhìn thấy , nhanh chóng lui sang bên.

      Lam Diễm bước chân tới, nhìn qua của sổ mở phần tư, hướng vào nhả khói, "Nghe trai đến."

      Cửa xe vừa mở ra.

      Lam Diễm bị đụng vào, liên tục lùi ba bốn bước.

      Người đàn ông xe ưu nhã bước xuống.

      Trời nắng chang chang, đeo kính che nửa khuôn mặt, thế nhưng giấu được khuôn mặt tuấn hài hòa. Vóc người cao to hoàn mỹ, vật phẩm quý giá nằm bên dưới áo sơ mi đen.

      Lam đại thiếu gia, so với trong tập chí càng thêm kiêu ngạo cao quý. Mỗi cái giơ tay nhấc chân, đều chưa khí thế vương giả cao ngạo.

      "Em trai." tháo kính xuống, đôi mắt hẹp dài nghiêng nhìn Lam Diễm. " phải cậu cai nghiện sao?"

      Lam Diễm cười hì hì, "Cũng phải bỏ là bỏ được."

      Người đàn ông bước đến, nắm cổ áo Lam Diễm, "Nếu là mệnh lệnh cho cậu bỏ sao?" rút ra điếu thuốc tay Lam Diễm, ném mặt đất. "Cậu thực có thay đổi." Lời còn chưa dứt, vung tay hướng bụng Lam Diễm.

      giây sau, quả đấm của bị tiếp được.

      Doãn Tiểu Đao khuôn mặt bình tĩnh, ngăn cản sức mạnh của .

      Lần này, là lần đầu tiên Doãn Tiểu Đao cùng Lam Úc giao đấu.
      Hết chương 7
      lyly, Trâu, Phương Lăng10 others thích bài này.

    5. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 8

      Lam Úc hạ mắt, chăm chú nhìn Doãn Tiểu Đao, "A". Giọng tràn ngập coi thường.

      Nếu như tình huống cho phép, Lam Diễm chỉ vào trán Doãn Tiểu Đao, chửi bậy tràng. Nhưng bây giờ chỉ có thể vỗ vỗ vai Doãn Tiểu Đao, "Lại đây, giới thiệu cho người, đây là trai tôi. Lam tổng" Hai chữ phía sau kính cẩn.

      Doãn Tiểu Đao mới quan tâm trai hay em trai, vẫn nắm chặt nắm đấm của Lam Úc buông.

      Tay Lam Diễm vai dùng lực hơn, ra hiệu thức thời , sau đó hướng Lam Úc cười đến rực rỡ, " trai, đây là vệ sĩ của em. Đến từ cuối tuần trước."

      "Ồ?" Lam Úc nhíu mày, thu nắm đấm lại.

      Sức mạnh của còn, Doãn Tiểu Đao cũng thu tay về.

      Lam Úc lấy ra cái khăn, lau sạch chỗ tay bị Doãn Tiểu Đao chạm vào, "Chính là chú giới thiệu Tây Tỉnh quán gì đó?"

      "Còn phải sao." Lam Diễm khoác vai Doãn Tiểu Đao, bộ dang giống như người trai, " ấy nhận ra , đừng để bụng."

      Lam Úc đánh giá Doãn Tiểu Đao. Ánh mắt dừng trước ngực giây, sau đó cười quái dị, "Vậy tại biết rồi, nên xin lỗi như thế nào đây?"

      " trai, em bồi thường...."

      Lam Úc nhàng , " Cậu là chủ nhân còn muốn tự mình xin lỗi?"

      Trong mắt Doãn Tiểu Đao lên ánh sáng tàn nhẫn. Có điều ra tay. Chủ nhân của có chuyện gì, có thể nhịn.

      Ngón tay Lam Diễm chụp lên vai , " ấy nghe lời. trai, nể mặt em."

      Nếu như Lam Úc nghe lời Lam Diễm, vậy cũng phải Lam Úc rồi. Lam Úc đột nhiên nhấc chân đá Lam Diễm. Động tác là hướng về phía Lam Diễm nhưng ánh mắt Lam Diễm vẫn nhìn chằm chằm Doãn Tiểu Đao.

      Doãn Tiểu nhanh chóng đánh trả đòn tấn công của .

      Ánh mắt Lam Úc đột nhiên lạnh lẽo.

      Lý Dũng Hoa bên cạnh run lên. Chủ nhiệm phân xưởng này chưa bao giờ đến xưởng kiểm tra rốt cuộc có biết tình hình ? đánh là tổng giám đốc Lam thị. Người đó vô cùng nham hiểm độc ác, là nhân vật tàn nhẫn từ thủ đoạn nào. Đắc tội , đến cuối cùng cùng biết chết như thế nào.

      Mặc cho Lý Dúng Hoa lo lắng như thế nào, cũng có cách ngăn cản mọi chuyện sắp xảy ra trước mắt.

      Thậm chí, ngay cả Lam Diễm cũng kịp ngăn lại.

      Tay phải Lam Úc cầm con dao bổ về phía Doãn Tiểu Đao.

      xoay người né tránh đồng thời tấn công về phía cánh tay phải của .

      Lam Úc nhanh chóng dùng tay trái chặn lại, bị giữ chặt cổ tay kéo lại.

      đổi thành chân tấn công.

      Doãn Tiểu Đao linh hoạt tránh thoát, cong lưng hướng tới cái chân còn lại của .

      Dã tính của Lam Diễm bị khiêu khích. Trước kia khi luyện tập, đối phương đều kiêng dè thân phận của , cố ý nhường. Mà trước mắt, khách khí chút nào. Sức mạnh của bằng , nhưng lại rất linh hoạt. Hơn nữa cách đánh hóa giải rất đặc biệt, cùng với quyền phương tây mà luyện tập hoàn toàn khác nhau. Những điều này càng khiến quyết tâm muốn đánh bại .

      Lam Diễm nhìn đôi trai qua qua lại lại, rất muốn tóm Doãn Tiểu Đao trờ về. Nhưng có cách nào tiến vào trận đánh, chỉ có thể đứng tại chỗ, biểu lo lắng của bản thân.

      Có điều lại, đây là lần đần tiên nhìn thấy bản lĩnh của Doãn Tiểu Đao. Trước kia nghe đám lão gia hỏa kia , Hoành quán rực rỡ như thế nào. đều coi là chuyện gì đáng kể. Cũng phải võ hiệp cổ đại, còn có khinh công sao.

      Bây giờ nhìn có thể kìm hãm Lam Úc, Lam Diễm khỏi kinh ngạc.

      Hơn nữa thực biết bay.

      phải khinh công.

      thấy dựa vào đống ống dẫn khí bên canh, bước nhảy hai bước, lại nhảy ba bước, mỗi lần đều cao hơn trước hai, ba mét. Dáng người uyển chuyển này, lay động dưới ánh mặt trời chói chang như thành từng vòng ánh sáng.

      cách quá xa. Đến phạm vi nhất định, vòng trở lại.

      Xem ra luôn luôn nhớ được, nhiệm vụ của là bảo vệ .

      đáng nhẽ có thể bỏ mặc , nhưng muốn làm Lam Úc tức giận vào buổi sáng.

      Lam Diễm ngước mắt nhìn mặt trời nóng bỏng, đột nhiên nhắm mắt lại, ngã xuống.

      Lý Dũng Hoa bên cạnh sợ hết hồn, "Giám đốc, Lam xưởng trưởng!"

      Doãn Tiểu Đao nghe được tiếng gọi, quay đầu nhìn lại, nhiệt độ trong mắt càng lạnh hơn. mạnh mẽ tấn công Lam Úc hai lần, thoát khỏi dây dưa của , chạy về phía Lam Diễm.

      Lý Dũng Hoa sau khi xem trận đánh nhau, trong lòng thấy sợ , chuyện có chút lắp bắp, "Đao...Đao... chủ nhiệm, có khả năng giám đốc nhà máy bị say nắng rồi."

      Doãn Tiểu Đao nâng Lam Diễm dậy, tìm mạch đập của .

      Lam Úc phía sau lập tức theo sát.

      Lông mày cau lại, đột nhiên ôm lấy Lam Diễm, nhảy vọt về sau.

      Lam Úc vồ hụt. Sau khi đứng thẳng người, bắt đầu vặn cổ tay, vang lên tiếng xương "khách khách, "Rất thú vị, thực rất thú vị. "Ánh mắt u ám khát máu.

      muốn giết chết .

      Lam Diễm lúc này mơ màng tỉnh lại, vừa mở mắt trông thấy bầu trời cùng mặt trời rực rỡ, lại nhắm mắt lại, "Đừng....đánh....nữa..."

      Ba tiếng này kéo dài năm giây mới xong.

      Lý Dũng Hoa đứng bên cạnh, cảm thấy việc ngày hôm nay rất kỳ lạ. suy đoán chuyện này có thể là ân oán giữa hai em nhà quyền thế. Thực muốn đứng về phía ai, chỉ có thể chọn Lam Úc. Nhưng càng muốn bo bo giữ mình, thoát khỏi nơi này.

      Doãn Tiểu Đao ngồi xổm suống, đặt Lam Diễm bên cạnh đám cỏ.

      Lam Diễm ho cái, " trai, cầu xin người....đừng đánh..."

      Làm Úc làm sao nghe được những câu này, chú ý của vẫn đặt người Doãn Tiểu Đao.

      chỉ để ý Lam Diễm.

      Lam Diễm chống dậy, giọng hơi cao lên, " trai..." Tiếp tục ho, ho xong lại , " ấy là....chú mời tới.... Đừng....làm mất lòng chú..."

      Tốc độ này thực quá chậm, Lý Dũng Hoa gấp đến nỗi muốn thay Lam Diễm.

      " bây giờ chỉ muốn uống máu ta." Lam Úc đưa đầu lưỡi ra, liếm liếm môi, bộ dáng giống như con rắn độc.

      Doãn Tiểu Đao lập tức đứng lên, tư thế chuẩn bị khai chiến.

      Lam Diễm thực đau đầu, khẩn trương gọi "Chủ nhiệm...dìu tôi dậy....tới." Nhân cơ hội đỡ , liều chết bắt được tay , thở hổn hển lúc. Sau khi thuận khí, chuyện cũng chậm nữa. " trai, em luôn bị kẻ thù truy tìm…… phải thương em..."

      "Hóa ra em trai phải trải qua tháng ngày khổ sở như vậy." Lam Úc cười thân thiết, "Sao đến cầu cứu ? chọn nữ vệ sĩ xinh đẹp cho em."

      " Xinh đẹp quá, em sợ em trai em nhịn được. Giống con trai, em mỗi ngày đối diện mà . " xong Lam Diễm nhìn về phía Doãn Tiểu Đao, " Loại ra nam nữ này, là phù hợp."

      "Xem ra chú tìm cho em người như ý." Lam Úc cũng nhìn về phía Doãn Tiểu Đao. Nghĩ lại trận đấu vừa rồi, thấy, nêú chói lại làm bao cát cho tập luyện, cũng rất có giá trị.

      Sau khi nghĩ như vậy, Lam Úc ngược lại vội vã muốn giết Doãn Tiểu Đao. muốn giữ lại từ từ chơi. Chơi đến khi khóc, chơi đến khi chết.

      Lam Diễm muốn cái gì, đột nhiên co giật. Mấy giây sau, lại giật.

      Lam Úc thấy vậy, giọng , " Là em, nhìn cậu đau đớn như vậy, đành lòng."

      "Cảm ơn..." Lam Diễm thành câu, dùng lực nắm chặt tay Doãn Tiểu Đao, run rẩy để trong lượng cơ thể đến dựa vào .

      Vẻ mặt Doãn Tiểu Đao thay đổi, trong lòng lại phán đoán diễn kịch hay thực lên cơn nghiện.

      Lúc này, người đàn ông mặc áo đen đến gần, hai tay nâng chiếc điện thoại, hướng Lam Úc cúi thấp người, "Lam tổng, có điện thoại."

      Lam Úc nhìn hiển thị điện thoại, miễn cưỡng nhận máy, "A, chú à."

      "Hôm nay cháu đến Vượng thành làm việc, nhân tiện gặp em trai."

      " ở lâu, chỉ dặn dò em cháu vài câu."

      "Chú, hôm nào mời người uống trà." Lúc câu này, Lam Úc nhìn Doãn Tiểu Đao chút. Sau đó cúp điện thoại. thấy bộ dáng Lam Diễm đau khổ như vậy, nhếch miệng, "Em trai, vì bản thân mình, khuyên cậu nên cai ."

      "Em ....cố gắng." Lam Diễm lạnh run, hàm răng đập vào nhau vang lên khanh khách, "Cảm ơn...Cảm ơn....."

      Lam Úc ý tứ xâu xa nhìn Doãn Tiểu Đao, ôn nhu , "Chờ khi tôi muốn luyện gân cốt, lại tới tìm ."

      Doãn Tiểu Đao trả lời.

      Lam Diễm nhễ nhại mồ hồi, sắc mặt hơi tái nhợt, "...có thời gian ở lại trò chuyện."

      " ở lại Vượng thành mấy ngày, cùng cậu ôn chuyện." Bời vì đánh nhau, Lam Úc chảy mồ hôi, dính vào người rất thoải mái. nhìn nhà xưởng này chắc cũng có phòng tốt để tắm rửa, liền trở về về nội thành.

      Sau khi mấy chiếc xe nhanh chóng rời , Doãn Tiểu Đao buông tay Lam Diễm.

      ngờ, nắm chặt buông, mô hôi vẫn tiếp tục chảy.

      Lúc này Lý Dũng Hoa rốt cục cùng , " Giám đốc nên nhanh chóng về nghỉ ngơi." Chẳng trách vị trưởng xưởng này luôn ngủ từ sáng đến tối, thân thể thực quá yếu.

      Doãn Tiểu Đao quay đầu hỏi Lam Diễm, "Ngài thỏa mái?" Sau khi chứng kiến khả năng của , thấy nghi ngờ với vui buồn của .

      "Ừ." Lam Diễm kề gần tai , thành thực , "Tôi đau bụng, muốn vệ sinh."

      Sắc mặt thay đổi, đỡ về phía tòa nhà văn phòng.

      Lý Dũng Hoa nhìn theo bóng lưng hai người, khỏi hoài nghi phút trước có phải mơ hay . người con trai ốm yếu thiếu ngủ, cùng nữ hiệp võ công cao cường.

      Đây là biểu diễn phim võ hiệp cổ đại sao.

      -----

      Thời điểm Doãn Tiểu Đao cùng Lam Úc đánh nhau, Lam Diễm nghĩ dạy dỗ Doãn Tiểu Đao trận.

      Sau đó Lam Úc quá nhân từ, giải quyết DOãn Tiểu Đao tại chỗ, Lam Diễm thấy hơi an tâm. Nhưng mà vẫn có ý định nghiêm khắc mắn mỏ Doãn Tiểu Đao.

      Sau khi yên tâm, đột nhiên bụng đột nhiên quặn đau. Thành công cho Lam Úc thấy là lên cơn nghiện.

      Lam Diễm nghĩ, chờ vệ sinh xong, nhất định phải hung ác gào thét Doãn Tiểu Đao.

      Chẳng ngờ, sau quãng thời gian nhà vệ sinh, khí thế của mất sạch.

      Tòa nhà văn phòng chỉ có phòng vệ sinh chung.

      Phòng quản lý ở tầng ba, vì vậy lao công đặc biệt chịu khó. Lam Diễm tuy rất bất mãn vì có phòng riêng, nhưng vẫn tính là sạch , tạm chấp nhận vậy.

      Mấy ngày trước trong xưởng, chỉ tiểu. Vì vậy biết chuyện đại tiện cần tự chuẩn bị giấy.

      Sau khi phát , ngay lập tức rống lên, "Tôi thảo cả nhà các người! Nhà vệ sinh có giấy, còn biết ngại gọi là nhà vệ sinh sao?"

      Nhà vệ sinh nam chỉ có mình .

      gào lên, chỉ có Doãn Tiểu Đao.

      biết thẳng thắn, thế nhưng biết, có thể đến mức này,

      Bên ngoài, Doãn Tiểu Đao nghe được tiếng kêu của , nhưng nghe , cho nên xông vào đạp cánh cửa ngăn ra.

      Lãm Diễm thấy mình ngu ngốc.

      Tại sao lại giải vây giúp ta?

      nên để Lam Úc đánh chết !

      Hết chương 8.
      lyly, duyenktn1, Trâu15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :