1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 3
      Hồ tiểu thư này ràng biết phân biệt đúng sai.

      Trong phòng cả trai và đều áo quần nguyên vẹn, hơn nữa người con trai giường còn ngủ như heo thế kia, nhìn thế nào cũng giống vụng trộm.

      Phải nghỉ ngơi mới đúng.

      Tiếng ồn lớn như thế, Lam Diễm cũng tỉnh lại. Tiếng ngáy của vẫn tiếp tục có quy luật.

      Hồ tiểu thư giận đến nỗi thở hổn hển, bước nhanh tới bên giường, đưa tay như muốn nhéo tai .

      Tốc độ của Doãn Tiểu Đao càng nhanh hơn, ngay lập tức bắt được tay của Hồ tiểu thư.

      Hồ tiểu thư hoảng sợ hét lên, " là cái thá gì, lại dám ngăn cản ta."

      Cõ lẽ tiếng hét chói tai này lọt được vào tai Lam Diễm, cuối cùng cũng tỉnh lại.

      Trong lúc còn mơ màng, nhìn thấy đám nữ nhân đứng trước cửa, liền theo thói quen kéo chăn qua, đem mình bọc lại. Nhưng vừa quay đầu lại, thấy khuôn mặt giận dữ của Hồ tiểu thư xuất trước mặt .

      ngồi dậy, đầu mày nhíu lại," Bác này là ai?"

      Vừa nghe xong câu này, Hồ tiểu thư càng thêm mất khống chế." Lam Diễm , đồ vô lại! Ba ngày trước còn em là nữ nhân mà nhất."

      " Ngươi chết ." Vẻ mặt Lam Diễm tốt. cúi đầu nhìn áo của mình chút, đảm bảo có vấn đề gì, vén chăn đứng dậy.

      Hồ tiểu thư tức giận cực điểm," Tôi muốn giết !"

      Doãn Tiểu Đao lạnh lùng, giữ chặt tay Hồ tiểu thư buông," ai được thương tổn ."

      Lam Diễm nhếch lông mày. thiếu chút nữa quên, bây giờ có người bảo vệ rồi. Thế là càng sợ sãi," Bác này tức giận như vậy, rất dễ có nếp nhăn a."

      Hồ tiểu thư tức giận đến mức khuôn mặt méo mó, " Hai người các ngươi cứ chờ đấy cho tôi!" ta ra sức thoát khỏi kiềm chế của Doãn Tiểu Đao.

      Doãn Tiểu Đao buông lỏng tay.

      Hồ tiểu thư nổi giận đùng đùng bỏ .

      Mấy nhân viên xem náo nhiệt ở ngoài cửa, ngại ngùng rời .

      Lam Diễm chậm rãi xoay người," Bảo vệ bên dưới vô dụng, bác gài nào cũng có thể xông vào văn phòng."

      Nhưng mà đến hôm sau, liền hiểu được, bác này phải người bình thường.

      ta là hòn ngọc quý tay vị lãnh đạo nào đó.

      Lam thị tích cực đấu thầu hạng mục của chính phủ, vì đảm bảo hạng mục được tiếnh hành thuận lợi, bạn lãnh đạo cao cấp của Lam thị quyết định để Lam Diễm nhận lỗi với Hồ tiểu thư.

      Hồ tiểu thư tính khí lớn, lời xin lỗi bình thường thể làm nàng hết giận.

      Kết quả, trong lúc Lam Diễm ngủ trưa nhận được lệnh giáng chức.

      Bị giáng xuống vài cấp.

      Đồng thời bị phái đến nhà xưởng làm việc 3 tháng.

      Doãn Tiểu Đao thắc mắc, Lam thị phải chăng có thể vì đại nghĩa diệt thân. thế nào nữa, Lam Diễm cũng là Nhị thiếu gia, lại giống như quả bóng bị đá đá lại.

      Càng kỳ lạ là, Lam Diễm đối với những chuyện này, vô cùng thản nhiên tiếp nhận.

      Nhà xưởng này do Lam thị thu mua vào năm ngoái khi xưởng ống dẫn khí này đối mặt với nguy cơ phá sản. Sau khi Lam thị tiếp nhận, tất cả hạng mục ống dẫn khí ở Thương Thành đều được sản xuất từ nhà xưởng này .

      Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao ba ngày sau xuất phát.

      Lam Diễm vừa lên xe vừa thầm Doãn Tiểu Đao đúng là sao chổi.

      ta vừa đến, liền suy.

      Doãn Tiểu Đao tâm tình bình tĩnh. nghe tài xế , Lam Diễm phải lần đầu tiên bị giáng chức.

      Trước kia còn là Lam tổng, sau đó là phó tổng, rồi là giám đốc.

      Bây giờ là Lam trưởng xưởng.

      -------

      Vượng thành là thành phố công nghiệp. ít thương nhân nước ngoài đều chọn nơi này để mở xưởng. Nơi này gần Thương thành, giao thông thuận lợi, hơn nữa có giá lao công thấp.

      Xuất phát từ Thương thành, 3 tiếng mới tới nơi. Xung quanh đều là nhà xưởng, đường phần lớn là xe chở hàng, bụi đất mù mịt. Lúc đến được khu nhà xưởng, xe bám đầy bùn đất.

      Sau khi tài xế đưa bọ họ đến nơi, liền trở về báo cáo.

      Lam Diễm ngủ suốt đường . Sau khi xuống xe, đứng trước cửa nhà xưởng, quay đầu nhìn chiếc xe vội vã rời ," Mẹ kiếp, đến xe cũng để cho tôi chiếc."

      thấy Doãn Tiểu Đao hai bên trái phải kéo hai túi hành lý, cũng có ý định giúp đỡ, bản thân hai tay vào.

      Giám đốc nhà máy lúc đầu nay trở thành phó giám đốc, đối với Lam trưởng xưởng mới tới này, mọi người đều có chút thận trọng, cũng biết rốt cuộc trưởng xưởng mới đến đây làm gì.

      Lam Diễm nghênh ngang vào văn phòng.

      Văn phòng rất giản dị, chỉ thấy có hai ghế sô pha và bàn trà.

      Các quản lý nhìn thấy Lam Diễm, đều kinh ngạc với vẻ ngoài xuất chúng cùng đôi mắt xanh của . Xưởng phó sau khi lấy lại tinh thần, tiến lên trước chào hỏi:" Lam trưởng xưởng, chào ngài."

      Lam Diễm nghe xưng hô này, vẻ mặt cứng ngắc.

      " Tôi là phó xưởng, tên gọi Lý Dũng Hoa."

      " Nha." Lam Diễm ngoài cười nhưng trong cười kéo khóe miệng.

      Doãn Tiểu Đao lời nào kéo hành lý vào.

      Mọi người đều tò mò thân phận của , nhưng ai dám hỏi.

      Lam Diễm theo tầm mắt của mọi người nhìn sang, uể oải giới thiệu," Đây là......" dừng chút," Chủ nhiệm mới của nhà xưởng."

      Doãn Tiểu Đao đặt hành lý xuống, ngẩng đầu lên," Tôi phải là chủ nhiệm của nhà xưởng."

      " Câm miệng." Lam Diễm khiển trách," Giám đốc nhà máy chuyện, khi nào đến lượt xen vào."

      Vẻ mặt mọi người rất kì lạ, tầm mắt do dự nhìn Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao

      Lam Diễm vung tay," Các ngươi ra ngoài trước, tôi có vài lời muốn với chủ nhiệm nhà xưởng."

      Mọi người nghe lời ra ngoài, lúc gần vẫn kì lạ nhìn Doãn Tiểu Đao chút.

      Cửa phòng vừa đóng lại, Doãn Tiểu Đao lần thứ hai :" Tôi phải chủ nhiệm nhà xưởng."

      Lam Diễm hừ tiếng," Vậy là cái gì? thử nghĩ xem, mỗi ngày đều cùng tôi, chuyện này truyền ra ngoài, người khác nghĩ rằng tác phong sinh hoạt của giám đốc có vấn đề."

      " Thanh giả tự thanh."

      " biết cái gì! Đến lúc tôi bị giáng chức, tôi trở thành công nhân đó." tức giận ," Chúng ta ở bên ngoài là quan hệ công việc." Nhưng suy nghĩ lại có giám đốc nhà máy nào lại cùng chủ nhiệm nhà xưởng 24h ở chung chỗ.

      Doãn Tiểu Đao nghĩ đến việc tiếp tục bị giáng chức, liền tính toán đến chức danh này nữa. Nhưng vẫn kiên trì," Buổi tối tôi muốn ngủ cùng phòng với ngài."

      "........" Lam Diễm trừng mắt nhìn ," chuyện phải suy nghĩ! May cho gặp được tôi là thanh niên chính trực, đổi lại là người khác, trong sạch của khó giữ rồi."

      " Ngài đánh lại được tôi." Vì vậy, nguyên nhân chủ yếu cũng phải do chính trực.

      "......" thực rất muốn đánh chết ." có tin tôi có thể hạ độc chết ."

      Doãn Tiểu Đao lắc đầu," Ngài thể."

      Lam Diễm cười khẩy, những ngày qua đối với hai chữ " thể" miễn dịch, tại đều tự mình an ủi, đàn ông tốt so đo với phụ nữ.

      ------

      Cùng những quản lý trong xưởng chào hỏi xong, Lỹ Dũng Hoa dẫn Lam Diễm vòng quanh xưởng.

      Sản xuất ống dẫn khí này, cần sử dụng nhiều kỹ đại. Nhưng trong xưởng có phòng thí nghiệm mô phỏng thực tế, mấy trường đại học trọng điểm đều có nghiên cứu sinh làm việc tại đây.

      Lam Diễm tùy tiện nhìn, cũng hiểu được cái gì. Sau khi hết vòng quanh xưởng, rút ra được kết luận," Tôi là người đẹp trai nhất nhà xưởng."

      Tuy rằng đây là , nhưng Lý Dũng Hoa cũng nhịn được vẻ mặt giật giật chút.

      " đường có hơi mệt mỏi. Lý xưởng trưởng, tôi cùng chủ nhiệm Đao ăn cơm trưa trước."

      Lý Dũng Hoa vội vàng trả lời.

      Nhà ăn của xưởng, mỗi ngày đều nấu 3 món. Hai món thịt, món rau. Tất cả công nhân đều có suất ăn giống nhau.

      Lam Diễm nhìn tất cả món ăn đều có hạt tiêu, sầm mặt lại," Này, chủ nhiệm Đao, ăn được món cay ?"

      "Có thể."

      "Khẩu vị nặng." khó chịu nhìn suất ăn,"Tôi ăn những món này. đưa tôi ra ngoài ăn mấy món ăn thanh đạm."

      " Chúng ta ra ngoài ăn,rất có khả năng gặp nguy hiểm."

      Lam diễm khinh thường ," Ai rảnh rỗi như vậy, đến nơi chim thèm ị ám sát tôi."

      " Chúng ta thể ra ngoài." luôn xem nhiệm vụ là quan trọng nhất.

      nhìn sang," Chủ nhiệm Đao, tôi lấy thân phận giám đốc nhà máy ra lệnh cho ."

      Doãn Tiểu Đao bình tĩnh ,: Hôm qua ngài suýt chút nữa bị đập đầu. Nêu như có tôi ở đó, ngài chết cũng thành ngốc."

      "......." lại có kích động muốn bóp chết . Thế nhưng, đánh lại . tranh luận với nữa," Quên , tôi ngủ đây. Tỉnh dậy uống chút gì đó."

      Doãn Tiểu Đao gật đầu. gói lại phần cơm rồi cùng trở lại văn phòng giám đốc.

      Lam Diễm sau khi quay về, liền muốn ngủ nữa.

      chuyện muốn làm.

      lấy laptop, cắm dây mạng. Sau đó đeo tai nghe, bắt đầu xem ảnh.

      Doãn Tiểu Đao yên lặng ăn cơm. Mấy ngày nay biết được thích làm chuyện kì quái này, cũng quen với việc chửi bới.

      Quả nhiên, chỉ lát sau, Lam Diễm lại mở miệng, " Mẹ kiếp! Mạng quá tệ. Cởi quần mất mười phút, còn chưa cởi xong." dùng sức điều chỉnh dây mạng, hình ảnh vẫn chậm chạm như cũ.

      cáu kỉnh," Chủ nhiệm Đao, vừa rồi có ai đưa danh thiếp cho ?"

      Doãn Tiểu Đao lấy danh thiếp từ trong túi ra, ném qua cho .

      Sau khi tiếp được, bắt đầu gọi điện thoại, " Lý trưởng xưởng, mạng ở đây có vấn đề gì vậy?"

      Đầu bên kia gì đó, sắc mặt Lam Diễm ngày càng biến đổi. Cúp điện thoại, đập tay xuống bàn," Mẹ kiếp, vừa hôm qua tôi đóng thêm 3600, bây giờ lại thể xem?"

      Mặc gào thét, cũng giải quyết được vấn đề. Chỉ có thể chờ trở lại bình thường.

      " Chủ nhiệm Đao, nửa tiếng nữa gọi tôi." xong liền nằm nhoài ra bàn ngủ.

      Doãn Tiểu Đao đem hộp cơm bỏ vào thùng rác, sau đó cũng tựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Bên cạnh Lam Diễm năm ngày, nàng đại khái hiểu được, bao giờ dừng được chuyện. khi dừng lại, chính là lúc ngủ.

      thực rất có năng lực ngủ. Lúc làm gì, mắt vừa nhắm lại, chưa đầy 2 phút là ngủ được.

      mấy hôm hay đều ngủ ngon. vừa ngáy vừa nghiến răng, nửa đêm đều làm phiền . Nhưng cũng thể ngủ vào ban ngày như .

      Làm Doãn Tiểu Đao mở mắt là tiếng la mắng của Lam Diễm

      "Thế giới này còn có chữ tín . Tôi bỏ ra 3600, lại để tôi xem mấy thứ đen sì này? năng cẩn thận đấy!Thảo!"
      Hết chương 3.
      qh2qa06, lyly, Yên Hoa18 others thích bài này.

    2. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 4.
      Lam Diễm thoải mái.

      Cơm ăn được, phim được xem, thẻ Internat khiến muốn đập máy tính. ném tai nghe , cảm thấy ngột ngạt khó chịu," Chủ nhiệm Đao, . Ra ngoài uống trà trưa."

      Doãn Tiểu Đao nghe tiếng đứng dậy. có ý kiến đối với hành trình sắp xếp.

      Ra khỏi tòa nhà văn phòng, Lam Diễm thấy Lý Dũng Hoa cùng quản đốc bàn bạc công việc. nhớ tới chuyện, liền vẫy gọi,"Lý trưởng xưởng, tới đây lát."

      Lý Dũng Hoa tươi cười vội vã chạy đến,"Chào Lam trưởng xưởng."

      Lam Diễm ngẩng đầu nhìn trời," Ngày hôm nay tôi mới đến, trời lại rất nóng. Tôi cùng chủ nhiệm Đao buổi chiều nay bận sắp xếp hành lý, làm."

      "Được được." Lý Dũng Hoa gật đầu, " Ngài nghỉ ngơi sớm chút, sáng mai tôi báo cáo cho ngài công việc của nhà xưởng."

      "Nha." Lam Diễm đối với công việc của nhà xưởng quan tâm lắm, việc quan tâm là tối nay có được ngủ giường lớn hay , " Tôi và chủ nhiệm Đao khoảng thời gian này nghỉ ở đâu?"

      Lý Dũng Hoa kinh ngạc," Cấp ngài tự sắp xếp chuyện này."

      Lam Diễm hiểu, Lam thị ném và Doãn Tiểu Đao ở đây, để bọn họ tự sinh tự diệt. " Vậy tôi sắp sếp sắp xếp cho tôi."

      "Tôi sắp xếp ngay. Nhưng...." Lý Dũng Hoa dừng lại, do dự ," Nếu như thuê khu nhà tốt gần đây, chỉ sợ tại còn phòng. Nhà xưởng còn phòng trong ký túc xá. Nếu .....Ngài đến ở tạm ký túc xá?"

      " được." Lam Diễm ngay lập tức từ chối.

      "Vậy..........tôi thuê khách sạn cho ngài được ?"

      "Ừ." Lam Diễm cười còn sáng lạng hơn ánh mặt trời, " Tôi muốn phòng có giường lớn."

      Lý Dũng Hoa đáp lời. Lúc chuẩn bị rời quay lại nhìn Doãn Tiểu Đao, suy nghĩ có nên tìm nơi nghỉ ngơi cho . Nhưng Lam Diễm chủ động nhắc tới, Lý Dũng Hoa cũng tiện đến.

      ------

      Lam Diễm tiêu sái rời khỏi nhà xưởng. Nhìn xung quanh bên ngoài, vui ," Nơi quái quỷ gì thế này, taxi cũng có lấy 1 chiếc."

      Tiếp tục chờ thêm 5 năm phút, tất cả phương tiện qua đều là xe chở hàng. Bụi đất bay mù mịt.

      Sắc mặt Lam Diễm càng thêm xấu, " Chủ nhiệm Đao, cướp chiếc xe cho tôi."

      " Tôi từ chối." Doãn Tiểu Đao trả lời.

      Thái dương Lam Diễm nảy lên, nắm tay khua trước mặt , " cuối cùng đến đây làm gì! Tôi là chủ của . Chủ, hiểu ! Tôi vui, phân tiền cũng trả cho ."

      Doãn Tiểu Đao coi như thấy nắm đấm trước mắt, giọng bình tĩnh," Tôi chỉ phụ trách bảo vệ tính mạng ngài trong ba tháng. chịu trách nhiệm làm việc phạm pháp."

      luồng khí nóng trong ngực muốn xông ra ngoài," chờ đấy cho tôi, sớm muộn có ngày tôi cắn chết ." Sớm muộn!

      Lam Diễm lại tìm Lý Dũng Hoa, để tìm xe cho mình.

      Xe công của nhà xưởng, là chiếc xe tồi tàn

      Khi Lam Diễm nhìn thấy chiếc xe, chăm chú nhìn lúc rồi hỏi:" Xe này còn được?" cảm thấy khả năng hỏng giữa đường rất lớn.

      "Có thể có thể." Lý Dũng Hoa vỗ vào cửa xe, " Chiếc xe này chạy được hơn 50 vạn km rồi."

      Lam Diễm càng nghi ngờ,” Hơn 50 vạn km còn hỏng?"

      " Xe được bảo dưỡng rất tốt." Lý Dũng Hoa khẳng định thêm tính năng của chiếc xe," Chúng tôi vẫn sử dụng để chở hàng đấy."

      Lam Diễm bĩu môi, quay đầu hỏi:" Chủ nhiệm Đao, biết lái xe ?"

      "Biết."

      "Rất tốt." Lam Diễm cuối cùng lấy lại được chút cân bằng," lái xe, tôi ngủ. hợp tác thuận lợi."

      Doãn Tiểu Đao gật đầu. nhìn dáng vẻ lúc nào cũng như buồn ngủ, yên tâm để lái xe.

      Lý Dũng Hoa biết bọn họ ra ngoài ăn cơm, liền chỉ đường cho họ.

      Doãn Tiểu Đao lái xe, vừa mới được 2km, tiếng ngáy của Lam Diễm vang lên.

      Đánh thức là tiếng điện thoại.

      biết người gọi là ai, lần đầu được, đến lần thứ hai được, vẫn kiên trì gọi tới.

      Lam Diễm mở mắt, ánh mắt sắc bén. nghe máy, giọng điệu u." cần biết ngươi là ai, phá giấc ngủ của tôi, chết!"

      Bên kia xong, Lam Diễm càng mất kiên nhẫn," Bác này là ai! Tôi định chung thân với khi nào? có biết xấu hổ hay !."

      " Tôi bây giờ phải giám đốc, gọi tôi là giám đốc nhà xưởng."

      " Coi thường giám đốc nhà xưởng a?" Lông mày dựng cao, nhếch cái," Đừng làm chướng mắt tôi."

      Lam Diễm quyết đoán ngắt điện thoại.

      nhớ lại những lời vừa nghe, đột nhiên quay đầu hỏi Doãn Tiểu Đao," Chủ nhiệm Đao, mấy hôm nay đều ở canh tôi?"

      "Đúng vậy." Mắt nàng vẫn nhìn thẳng.

      Lúc này, xe vượt qua cái hố to nên xóc nảy rất mạnh. Lam Diễm suýt chút nữa đập đầu vào trần xe, sau khi ổn định lại thân thể, lại hỏi," Tôi nhớ mình định chúng thân với ai, khi nào?"

      tìm tòi trong trí nhớ 2 giây," Trong phạm vi tầm mắt tôi, có."

      yêm tâm," ở cạnh tôi 24h, còn phân phạm vi cái gì."

      " Lúc ngài tắm, toilet, hút ma túy, tôi ở cùng ngài." Vừa vừa quay lại nhìn .

      Lam Diễm nghẹn họng. Ngược lại đây là lần thứ nhất, có người có thể thẳng thắn và bình tĩnh ra 3 chữ kia." có sợ hay ?" bỗng thấy tò mò, nghiêng người đến trước hỏi

      có vẻ ngoài xinh đẹp, ngực cũng có. nhìn qua nhìn nổi rồi.

      nhìn đường phía trước , " sợ."

      "Tại sao?" đôi khi hiểu được các suy nghĩ của có vấn đề hay đầu óc bị hỏng, lúc lên cơn nghiện, cũng thấy tỏ ra chút nào khác lạ.

      "Ngài đánh lại được tôi."

      "......" Đây thực là câu mà hận đến nghiến răng. hít sâu, tự với bản thân, tranh chấp với . Chờ hơi thở ổn định, cười lớn," Này, theo tôi mấy ngày nay, cũng chưa từng thấy cười a."

      " buồn cười cười."

      " Đơ mặt là loại bệnh, phải chữa!"

      "Tôi bị bệnh."

      Lam Diễm muốn cãi nhau với , nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

      Đường ở đây dễ , chiếc xe xóc nảy, ngồi rất thoải mái.

      nhìn ra xa, hát khẽ mấy câu.

      này nếu đuổi , vậy chờ xem ta có thể kéo dài tuổi thọ bao lâu.

      -----

      Hai người đến quán cơm . Đây là cửa hàng bình dân.

      Lam Diễm nhìn xung quanh, cũng thấy cửa hàng nào tốt hơn, chỉ có thể chấp nhận.

      Sau khi ngồi xuống vừa nhìn danh sách các món ăn vừa " Chủ nhiệm Đao ăn cơm nữa." Ở chung mấy ngày, thấy còn ăn nhiều cơm hơn .

      " Có thể."

      "Tôi hỏi ý kiến ." câu trần thuật, phải câu nghi vấn.

      Quán cơm tuy giản dị, nhưng các món ăn khá ngon miệng.

      Ăn cơm xong, Lam Diễm thấy đối diện có ngân hàng nên định đến rút tiền. có nhiều tiền mặt, ba tháng này còn phụ trách cả sinh hoạt hàng ngày của Doãn Tiểu Đao.

      Sau khi đến ngân hàng, lại chửi bậy, kết quả là nhận lấy ánh mắt kì quái của mọi người. Quản lý ngân hàng cũng bị dọa sợ hãi,

      "Sớm biết thế này tôi trả 3600 rồi." Lam Diễm cực kỳ tức giận, ngờ Lam thị khóa thẻ ngân hàng của .

      Doãn Tiểu Đao cũng bất ngờ. Hoàn cảnh của vị Nhị thiếu gia này kỳ lạ. Nhưng, nếu Lam thị coi trọng , sao lại tìm nàng bảo vệ cho .

      Lam Diễm rời khỏi ngân hàng, nhìn ví của mình," Chủ nhiệm Đao, có bao nhiêu tiền?"

      "Hơn 300."

      nóng nảy, " ra ngoài mang ít tiền như vậy?"

      Nàng bình tĩnh, " hợp đồng viết, ba tháng tới đều do ngài phụ trách."

      Lam Diễm cười lạnh lên tiếng," Đúng là đám cầm thú." Dừng lại, nhìn chằm chằm, " thấy kỳ lạ sao? Bọn họ giống như lưu manh , thế lực lại lớn như vậy, vì sao còn muốn mời bảo vệ tôi?"

      " biết." thẳng thắn ," Cha bảo tôi ."

      " đúng là đồ ngốc." Lam Diễm thấy thất vọng, " Quên . Nhìn xưởng là biết, giám đốc nhà máy lương cao, chúng ta ăn xin ."

      Doãn Tiểu Đao ngẩng đầu nhìn .

      Thấy mím môi, đôi mắt xanh lục vẫn chứa tức giận.

      "Được." trả lời. Cho dù làm như thế nào, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của mình là được rồi.

      Lam Diễm ăn xin . đường nhìn quanh, trong lúc vô tình nhìn thấy truyền đơn ở trạm xe buýt, nheo mắt nhìn. Doãn Tiểu Đao cũng nhìn sang.

      Đó là tờ quảng cáo của khách sạn, bên có ghi tuyển nhân viên quan hệ xã hội với tiền lương 50.000 rất lớn.

      Mắt lên ý cười," Chủ nhiệm Đao, nghe thân thủ của rất tốt."

      "Quá khen." Thực ra em trai nàng có tiềm năng phát triển tốt hơn nàng nhiều.

      "Cẩn thận tính toán, nếu như chúng ta đến đấy, tỷ lệ an toàn trở về cao bao nhiêu?"

      " biết." chưa đến đó, vì thế cách nào dự đoán.

      Trong lòng Lam Diễm quyết định, "Vì tiền, bằng bất cứ giá nào. Chúng ta nay cộng lại chỉ có 500, thể qua được 3 tháng."

      " Tôi làm quan hệ xã hội." Doãn Tiểu Đao nhìn những từ tờ đơn kia, ý nghĩa ràng chân chính.

      đánh giá chút, " muốn làm được, đầu tiên phải chỉnh lại khuôn mặt !”

      " Làm cái gì?"

      "Lừa tiền." Lam Diễm trả lời ràng.

      ------

      Doãn Tiểu Đao theo địa chỉ của tờ đơn, đến khách sạn.

      Khách sạn trang hoàng rất xa hoa, trụy lạc,nhưng rất thô tục.

      Lam Diễm giễu cợt , " Đẳng cấp như vậy, có thể trả lương 50 ngàn đúng là kỳ lạ."

      Xe của họ đỗ đối diện với bãi đậu xe.

      xuống xe trước rồi với :" Lát nữa nhìn thấy cái gì cũng phải giữ bình tĩnh."

      "Được." Doãn Tiểu Đao từ trước tới nay đều rất bình tĩnh.

      " Nhìn thấy chuyện giống như những phim ảnh tôi xem, cũng cần quá mức kinh ngạc." Tuy rằng rất mong nhìn thấy lộ vẻ mặt khác.

      "Được." bình thường cũng kinh ngạc.

      Lam Diễm còn điều quan trọng nhất cần ," Chúng ta lừa tiền, phải đấu võ. Ra ngoài, dĩ hòa vi quý. Nhớ kỹ."

      Phục vụ khách sạn phân thành 2 loại. Bình thường hoặc đặc biệt. Có mấy khách hàng đăng ký ở quầy phục vụ,

      Lam Diễm cùng Doãn Tiểu Đao ngồi ghế salon ở đại sảnh.

      Ánh mắt di chuyển tất cả mọi người.

      Cho tới khi chàng trai trẻ ôm người phụ nữ phúc hậu vào.

      "Đao thị vệ". Lam Diễm cười." Bãi giá, xuất cung."
      Last edited: 29/6/16
      Matcha2604, qh2qa06, lyly14 others thích bài này.

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 5

      Lam Diễm cùng Doãn Tiểu Đao đến quầy phục vụ đặt phòng.

      Tiền phòng đặt cọc là số tiền của cả 2 người gộp lại. khỏi thổn thức.

      Ban đầu Doãn Tiểu Đao muốn bỏ tiền.

      Lam diễm suýt chút nữa lật bàn. Sau đó giữ vững nguyên tắc đàn ông chấp nhất với phụ nữ, hơi lạnh giọng ," bỏ chút tiền, sao kiếm được nhiều tiền. Đạo lý này có hiểu ?"

      "Tôi muốn nhiều tiền." Của là của , phải của cũng cần." 223 khối này, ngài phải trả lại cho tôi."

      nổi giận đùng đùng, " Tôi trả lại cho đồ ngốc nhà , thêm 27 khối coi như tiền lãi." Bảo vệ cái gì! cho dù chết, cũng là do làm tức chết.

      Lúc phục vụ đặt trả chứng minh thư bàn, Lam Diễm nhìn tên ở bên , tâm tình trở nên rất tốt. Doãn Tiểu Đao bên cạnh biểu lộ gì.

      Chàng trai trẻ cùng phú bà đường em em.

      Lam Diễm bám theo. Vừa vừa dặn dò Doãn Tiểu Đao."Đợi lát nữa đừng chuyện, khẳng định làm hỏng việc của tôi." Lấy trình độ ngu xuẩn của , rất có khả năng làm hỏng việc.

      Doãn Tiểu Đao gật đầu. Nàng nhìn nam nữ kia, thấy rất kỳ lạ, nhưng trong thời gian ngắn hiểu được chuyện gì xảy ra.

      Bốn người cùng vào thang máy.

      Phú bà ấn thang máy lên tầng trệt.

      Lam Diễm cùng Doãn Tiểu Đao đứng im.

      Phú bà thu lại vẻ phóng túng, lấy đôi tay đặt ngực chuyển qua eo của chàng trai trẻ rồi quay sang nhìn gương trong thang máy, kiểm tra lớp trang điểm của mình, ánh mắt bà lướt qua Lam Diễm.

      Sauk hi nhìn kỹ lại, người phụ nữ kinh ngạc che miệng.

      Diện mạo của chàng trai trẻ kém xa so với diện mạo đẹp trai, cuốn hút của Lam Diễm. Khuôn mặt Lam Diễm chủ yếu vẫn mang nét phương Đông, nhưng đường nét có vài phần của con lai. Khí chất của Lam Diễm cũng giống người đàn ông mạnh mẽ, thế nhưng có những nét vô cùng đặc biệt.

      vừa rồi còn rũ mắt, giây lát sau liền nhìn vào gương, cùng người phụ nữ trực tiếp nhìn nhau. Sau đó, ánh mắt càng trở nên sâu xa.

      Phú bà ngay lập tức hiểu được ý nghĩa của ánh mắt ấy. Tim phú bà bỗng nhiên đập nhanh. Lợi dụng thời điểm chớp mắt, phú bà giống như vô ý chăm chú nhìn đũng quần chút.

      Quần của khá rộng, phú bà nhất thời nhìn được. Nhưng khuôn mặt như vậy, có gì chỉ là giả.

      Chàng trai trẻ bên cạnh là người phú bà thường xuyên sử dụng. Tướng mạo cùng thân thể bà có thể cho 75 điểm.

      Thanh niên có đôi mắt xanh trước mắt này, dung mạo cùng vóc người, cho 90 điểm. Số điểm còn lại, còn phải xem khả năng của thế nào.

      ám chỉ với bà ràng như thế, làm phú bà nóng lòng kích động muốn thử với .

      Phú bà chưa từng thấy người thanh niên này bao giờ, bà nghĩ biết có phải hàng mới .

      Doãn Tiểu Đao hiểu ánh mắt trao đổi giữa Lam Diễm và phú bà là có ý nghĩa gì. Nàng chỉ thấy, chàng trai trẻ kia sắc mặt trở nên tốt.

      Chàng trai trẻ có cảm giác bị đe dọa, chuyện làm ăn đêm nay của có thể bị hỏng.

      Thang máy "đinh" tiếng, phá vỡ bầu khí quỷ dị bên trong.

      Lam Diễm thu tầm mắt, ra khỏi thang máy. Doãn Tiểu Đao theo phía sau.

      Phú bà trong lòng còn đấu tranh, sau đó ngẫm lại, nếu gọi đàn ông rồi, tối nay cứ tiếp tục như vậy . Thân phận chàng trai kia, phải đợi bà tìm hiểu cẩn thận.

      Phú bà quyết định như vậy. Có điều sau khi rời khỏi khỏi thang máy, bà dừng bước chân, nhìn theo bóng dáng của Lam Diễm.

      biết có phải phát được hay , quay đầu lại nhìn bà.

      Bọn họ cách nhau khoảng 5, 6 mét. Phú bà cảm thấy dường như biểu lúc này của Lam Diễm vô cùng mập mờ, dụ dỗ.

      Phú bà khẩn trương vuốt vuốt tóc, muốn cười với Lam Diễm ngoảnh đầu lại.

      Phú bà khỏi đem tầm mắt hướng tới Doãn Tiểu Đao.

      Vừa rồi ở trong thang máy, phú bà căn bản để ý Doãn Tiểu Đao, vì vậy nhìn khuôn mặt . Chỉ thấy bóng lưng Doãn Tiểu Đao với mái tóc ngắn, dáng người cao và nhìn khá gầy. Quần áo người hề giống người phụ nữ.

      Phú bà nghĩ, này hẳn bởi vì tìm được bạn trai nên mới tơi nơi này tìm đàn ông để trải nghiệm.

      Phú bà kéo chàng trai trẻ, hướng về phía Lam Diễm ,"Chúng ta đường này."

      "Phòng chúng ta ở bên kia." Chàng trai trẻ muốn bà được như mong muốn.

      Phú bà có chút vui," Tôi thích tản bộ sau khi ăn xong."

      "Được." Chàng trai trẻ đồng ý." nào."

      Phú bà cùng chàng trai trẻ theo phía sau, nhưng thấy Lam Diễm vào phòng nào. Hình như, cũng tản bộ.

      Lam Diễm vòng vòng.

      Phú bà cũng theo vòng.

      Chàng trai trẻ kéo phú bà đứng trước cửa, thầm ," Bà chủ, đêm xuân rất ngắn."

      Phú bà thở dài tiếng, sau đó lấy thẻ phòng mở cửa. Ngay lúc đòng cửa, bà quay đầu nhìn Lam Diễm, thấy lại nhìn mình bằng ánh mắt mang hàm ý sâu xa.

      Bà hơi động lòng, đặt thẻ phòng trong tay xuống.

      Bà ở đây chơi đùa mấy năm, cũng chưa từng gặp người như Lam Diễm chỉ dùng ánh mắt như vậy làm cho lòng bà ngứa ngáy. Bà khát vọng được thân mật với Lam Diễm, lúc quay lại nhìn lại chàng trai trẻ lại miễn cưỡng giảm xuống.

      Phú bà hận thể lập tức bổ nhào vào Lam Diễm.

      Lam Diễm tiếp tục về phía trước, bước chân chầm chậm. giọng với Doãn Tiểu Đao:" Cá mắc câu."

      "Cá ở đâu?" Doãn Tiểu Đao hiểu cuối cùng là muốn như thế nào. Bọn họ qua 2 lần căn phòng đặt, nhưng chậm chạp vào.

      cúi đầu nhìn .

      ngẩng đầu nhìn .

      Lam Diễm thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng chỉ câu, " Đầu óc bị thương nặng, thể chữa trị."

      Hai người tiếp mấy bước, cuối cùng lấy thẻ phòng mở cửa.

      vào trước, trước khi vào lại hướng phú bà liếc nhìn chút. Sau đó, quyết đoán đóng cửa.

      Căn phòng của bọn họ giống như mong muốn là phòng có giường lớn,

      Lam Diễm thấy giường liền mệt rã rời, ngáp cái," Đao thị vệ, ra ngoài dạo vòng."

      "Tôi thể rời khỏi ngài." Doãn Tiểu Đao chút tình cảm.

      "....." nghe vậy liền run lên, "Nhìn chân thành như thế, tôi đuổi nữa. vào tủ quần áo nghỉ ngơi . Chờ tôi xong việc ra."

      "Được." cất móc quần áo xuống, đứng vào bên trong.

      Lam Diễm đóng tủ quần áo, hung dữ thầm," Tốt nhất là chán chết ."

      Khoảng 15 phút sau, ngoài cửa có người ấn chuông.

      Lam Diễm ra ngoài mở cửa. Sau đó, vô cùng kinh ngạc," Chào bà."

      Phú bà vén tóc ," Tôi có thể vào ?"

      lắc đầu cái, bất đắc dĩ ," Bà tới muộn mất rồi. Tôi mấy phút trước đắp ứng chị của tôi, thể tiếp tục làm cái này."

      Phú bà nhất thời gì. Bà từ chối chàng trai trẻ kia, bà chỉ lòng nghĩ đến Lam Diễm, hơn nữa chiếm được càng mong muốn, " Chàng trai, có khó khăn gì cứ ,tôi giúp."

      Nghe vậy, Lam Diễm do dự mấy giây rồi tránh đường cho bà vào.

      đun nước sôi, chậm rãi ngồi xuống sô pha, đôi mắt liên tục nhìn chằm chằm vào tủ quần áo." Tôi thực ra..... được nhận vào làm. Đều là lén lút.... đón khách". Những từ cuối, khó có thể mở miệng.

      "Chẳng trách trước đây tôi chưa từng thấy cậu." Phú bà cũng bất ngờ. Nơi này vốn có mấy người tự do qua lại làm ăn.

      "Tôi...." thu lại nét mặt, "Tôi cần tiền."

      Phú bà cười cười. Làm nghề này vì tiền, có gì kỳ lạ.

      "Tôi cần tiền. Tôi cùng chị mới đến Vượng thành bị móc túi, phân tiền cũng bị mất. Chúng tôi ở trạm xe lửa quỳ ngày mới xin được chút." Ánh mắt Lam Diễm trở nên trống rỗng, " Chị tôi thấy tờ rơi của nơi này ở trạm xe bus, chị ấy....chị ấy..."

      tới đây, thở mạnh, rót cho mình chén nước," Tôi thể để chị ấy làm như vậy. Vì vậy tôi liền thay chị tôi, bị đám súc sinh kia...."

      Phú bà kinh ngạc.

      " Tôi cố gắng chạy thoát, mang theo chị tôi nhận chuyện làm ăn. Có tiền tốt, tôi muốn có nhiều tiền hơn." Vẻ mặt bình tĩnh của Lam Diễm gần như tê dại," Nhưng hôm nay chị tới tìm tôi, chúng tôi ầm ĩ trận. Tôi đồng ý với chị làm nữa.... mà trở về quê."

      Phú bà nhìn đôi mắt xanh của ," Các người ở nông thông cũng có con lai a?"

      "Mẹ tôi đó là do huyết thống bên ngoại từ đời trước." Lam Diễm chỉ đôi mắt mình," Nhưng cha tôi tin, khi tôi mới ra đời, suýt chút nữa bị cha đánh chết."

      Phú bà hơi nghi ngờ.

      "Thực ra, trong thang máy tôi nghĩ muốn đoạt mối làm ăn, cho nên mới nhìn bà. Hầu hạ bà là ta cam tâm tình nguyện." vuốt mặt," Nhưng.... chị của tôi vừa......Chị ấy muốn tôi làm như vậy."

      Phú bà bắt lấy trong câu của ," Cậu là cam tâm tình nguyện?"

      Lam Diễm cười khổ," Tôi cũng chỉ là vì tiền, nhìn bà tôi biết là người hào phóng."

      "Rất thành . Tất cả các người, theo chân tôi đều là vì tiền." Giọng phú bà trở nên kiêu ngạo," Nhưng tôi có tiền, thế nào. Cậu suy nghĩ , cùng chị cậu tiếp tục quỳ gối ăn xin? Hay theo tôi tối."

      Lam Diễm do dự, vẻ mặt nhiều lần thay đổi. Cuối cùng cắn răng ," Đại tỷ có thể cho tôi bao nhiêu?"

      " lần 10 ngàn." Phú bà rất giàu có, phóng khoáng .

      Nghe vậy, tham lam cười ," Vậy buổi tối tôi có thể kiếm 10 vạn rồi."

      Đôi mắt phú bà đột nhiên sáng lên, câu này làm bà ta mở cờ trong bụng. Nếu đạt được giao dịch, khát vọng của bà được đáp ứng, hơn nữa càng có thể được nhiều hơn. Phú bà đột nhiên ôm Lam Diễm, gấp gáp ," Đến đây , bảo bối. Tôi muốn ở cậu! Mãnh liệt xé rách cậu!"

      Doãn Tiểu Đao đứng trong tủ quần áo. Những câu trước đều cho qua, thế nhưng cái từ "xé rách" này làm trở nên cảnh giác. Hơn nữa còn nghe thấy tiếng rên của Lam Diễm.

      Phú bà hứng thú dâng cao, hét lên:" Bảo bối, roi da đâu! đêm mười roi, roi lớn!"

      Doãn Tiểu Đao càng nghe càng thấy thích hợp, cước đá văng tủ quần áo.

      Động tác của nam nữ trong phòng dừng lại, đồng thời nhìn về phía Doãn Tiểu Đao.

      Lam Diễm khóe mắt khẽ giật.

      Phú bà trợn mắt há mồm.

      Doãn Tiểu Đao thấy phú bà tay ôm cổ Lam Diễm, tay lôi kéo quần , liền quát mắng,"Buông ra."

      Lam Diễm:"...."

      Phú bà:"...."

      Ánh mắt Doãn Tiểu Đao dần lạnh," Ai động vào , là động tới tôi."

      Lam Diễm:"...."

      Phú bà:"...."

      Lam Diễm nghĩ, Doãn Tiểu Đao bảo vệ ngày, liền giảm thọ năm.
      Last edited: 29/6/16
      qh2qa06, lyly, Yên Hoa18 others thích bài này.

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      haha.. để xem 2 ng kiếm tiền kiểu j đây. cười đau cả ruột... haha.. nam9 này đáng quá. ăn chơi nhưng ko hư hỏng.. thanks nàng nhaaa

    5. Lim-0403

      Lim-0403 Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      57
      Ôi trời có ông chủ nào khổ như a Lam ko, làm trai bao để nuôi vệ sĩ
      AbbyHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :