1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 35.1
      Lam Diễm quyết định! Chờ về đến nhà phải chửi Doãn Tiểu Đao trận. Cái gì miệng xấu, tốt mất linh xấu. Từ lúc "Lành ít dữ nhiều", điều xấu chuyện lại chuyện, cái sau lớn hơn cái trước.

      Sau khi bọn họ vừa ra khỏi phòng, trong lúc nhất thời phân biệt được phương hướng.

      Doãn Tiểu Đao nhớ khi đến có nhìn thấy đồng tiền và cây trúc đan với nhau hình trăng lưỡi liềm. Vì thế nhìn xung quanh, chỉ về bên: "Bên này."

      Lam Diễm hơi nghi ngờ , nhưng khi nhìn sang, đúng là có ấn tượng với mấy món đồ mỹ nghệ treo tường. Vì thế về hướng đó.

      Mới xoay người cái.

      Lam Diễm liền hối hận .

      Phía đối diện , là người tuấn tú tuyệt luân, xuất sắc, thanh niên có khí thế thống trị thiên hạ. Tên gọi Lam Úc.

      Nơi này là khách sạn hội nghị sáu tầng, gian lịch tao nhã, ánh đèn êm dịu. Chỉ là, chiếu vào mắt Lam Úc, lại lộ ra u ám hung ác nham hiểm. nhìn thấy Lam Diễm, khẽ cười: "Em trai, sao em lại chạy lên đây? Vừa rồi ông nội còn hỏi , em đâu vậy ."

      Lam Diễm có hơi sợ sệt: " trai... Em... Có chút việc..."

      "Chút chuyện của em, ông nội biết rồi ."

      Lam Diễm sợ hãi: "Ông nội người có hay __"

      " có." Lam Úc cười : "Chỉ cần em cai được, chúng ta coi như chưa xảy ra chuyện gì."."

      "Ôi ôi." Lam Diễm liên tục gật đầu: "Cám ơn , cám ơn ông nội. Cám ơn, cám ơn."

      Lam Úc nhìn bộ dáng nhu nhược và hèn mọn của Lam Diễm , thân thiết nở nụ cười. lên trước, muốn đến vỗ vai Lam Diễm, bàn tay chặn lại.

      Ánh mắt Lam Úc sắc bén đảo qua, sau đó ngây ra mấy giây.

      tại mới nhìn đó là Doãn Tiểu Đao.

      Mấy lần trước thấy , đều là thân đồ thể thao. Mà hôm nay âu phục giày da, bỗng chốc nhận ra được.

      Tóc của ngắn hơn lúc trước, tăng thêm phần khí.

      Lam Úc hiểu là, chính mình thế nhưng nhớ khuôn mặt của .

      gọi là xinh đẹp, ưu điểm duy nhất, có lẽ chính là khỏe mạnh. Nhất là đứng bên cạnh Lam Diễm có bệnh, đối lập càng thêm ràng. Vóc người có tỉ lệ, ngoại trừ bộ ngực bằng phẳng, những thứ khác có thể là hoàn mỹ.

      Lam Úc từng có rất nhiều kiểu bạn , dáng người nóng bỏng, khuôn mặt đẹp, thế nhưng ai có thể làm cho nhớ kỹ quá tháng.

      Doãn Tiểu Đao phá lệ, mà thậm chí có sắc đẹp khuynh thành.

      Lúc này Lam Úc quên có người em trai bên cạnh, nghe thấy tiếng máu của mình sục sôi. cười mê hoặc, đôi mắt sâu xa thần bí, chấn động tâm hồn.

      Doãn Tiểu Đao chút gợn sóng.

      Lam Diễm ở bên cảm thấy rất phiền muộn. Lam Úc cười như vậy, thời thượng chút, gọi là tà mị điên cuồng. trắng ra, chính là dâm đãng. Lam Diễm rất ghét Lam Úc cười với Doãn Tiểu Đao như vậy.

      Cũng may, cái ngốc kia hoàn toàn miễn dịch nụ cười tà mị của Lam Úc.

      " trai..." Lam Diễm mở miệng, thanh dễ chịu lắm : "Em em muốn về nhà trước."

      Lam Úc giật caravat, ánh mắt dán chặt vào khuôn mặt Doãn Tiểu Đao: "Em chỉ có chút tiền đồ. Ngày tốt như vậy, muốn làm ông nội vui à?"

      "Em thoải mái." Lam Diễm vô cùng tủi thân: "Em muốn về nhà."

      "Vậy em về ."

      Lam Diễm lập tức nở nụ cười: "Cám ơn ."

      "Nhưng ấy ở lại." Ánh mắt của Lam Úc nhìn chằm chằm Doãn Tiểu Đao, càng ngày càng bình thường.

      Lam Diễm ngẩn người: "Em còn muốn ấy theo... Em sợ đến nửa đường___"

      "Lưu Phong." Lam Úc ngắt lời Lam Diễm.

      "Có." Phía sau người vệ sĩ tiến lên.

      "Đưa nhị thiếu gia về nhà."

      "Vâng. Nhị thiếu gia, mời."

      Lam Diễm chớp mắt, nhìn Lam Úc: " trai, giữ vệ sĩ của em làm gì vậy?"

      Lam Úc ánh mắt cũng cho quẳng cho Lam Diễm: " để lại vệ sĩ cho em."

      Lam Diễm đánh giá Lưu Phong, oán giận : " là thay đổi công bằng."

      "Ngươi cái gì?" khí xung quanh Lam Diễm như muốn đóng băng, trong mắt đầy lạnh lùng, bắn thằng về phía Lam Diễm.

      Lam Diễm rụt rè, thấp giọng : "Vệ sĩ của em còn kiêm chức bảo mẫu, giặt quần áo, rửa bát, quét dọn, lau chùi, việc gì cũng có thể làm."

      "A." Lam Úc nhịn được sát khí: "Em muốn bàn điều kiện với ư?"

      Lam Diễm liên tục xua tay, " có, có. Em chỉ muốn tìm người toàn năng như vậy."

      "Lưu Phong." Lam Úc lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Diễm, "Sau này cậu theo Nhị thiếu gia."

      "Vâng."

      Lúc này, Doãn Tiểu Đao nhìn Lưu Phong, quả quyết : " bằng tôi." Dáng người Lưu Phong to gấp đôi , nhưng chỉ có cơ thể để làm gì? ba lần là có thể quật ngã .

      Ánh mắt của Lam Úc lần nữa trở lại mặt của Doãn Tiểu Đao: "Hả?" Trong mắt của tàn nhẫn, thế nhưng khóe miệng lại nhếch lên cười: "Thú vị."

      Trong lòng Lam Diễm thầm than. đầu đất này căn bản hiểu nghe lời đoán ý. Dáng vẻ của Lam Úc như muốn giết người, còn hề biết.

      Nhưng có ngốc hay dại, Lam Diễm cũng phải bảo vệ . đặt tay lên vai Doãn Tiểu Đao: "Đừng mò."

      ngẩng đầu nhìn , .

      Lam Diễm cười bồi: ", chưa từng thấy việc đời, đọc mấy quyển tiểu thuyết võ hiệp, liền cho mình là võ công hơn người. đừng tức giận."

      Tầm mắt Lam Úc xẹt qua tay Lam Diễm đặt vai Doãn Tiểu Đao.

      Thái độ của Lam Diễm, từ lần đầu gặp Doãn Tiểu Đao, Lam Diễm liền phát . Lúc đó, Lam Úc có hơi kinh ngạc, nhưng để trong lòng. Bây giờ, như thế nữa. Lam Diễm lại bảo vệ nhiều lần, đây phải là thái độ của ông chủ. "Em trai, em tốt bụng."
      lyly, Trâu, Phương Lăng8 others thích bài này.

    2. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 35.2
      "Chưa tới tốt bụng." Lam Diễm bộ dáng chột dạ, cúi đầu : " ấy là do chú Lam phái tới, xảy ra cố gì, em sợ phiền phức."

      Lam Úc nhàng nở nụ cười.

      tại Lam Diễm, trong những người cùng thế hệ, là người hèn yếu vô năng nhất . Tràn đầy nhược điểm, ai cũng có thể chà đạp, ai cũng xem thường. Nhưng, khi Lam Diễm còn thiến niên, là người kỳ tài. Bảy năm trước, Lam Diễm gặp phải truy sát, bị thương nặng, hôn mê hơn ba tháng. Sau đó, chuyển ra nước ngoài trị liệu năm rưỡi, rồi trở về, trở thành nhị thế tổ vui cười ha ha bây giờ.

      Em trai trong trí nhớ của Lam Úc, còn tuổi nhưng tâm tư sâu . Mà qua bảy năm này, chưa từng gặp lại người thiếu niên tối tăm ấy. Trong lòng Lam Úc tràn đầy nghi ngờ, vì thế thiết kế để Lam Diễm hút thuốc phiện. Mãi đến khi xác nhận Lam Diễm nhiễm phải ma túy, rốt cục Lam Diễm cũng thoải mái.

      Thiếu niên kia chết rồi. Còn lại, chỉ là kẻ nghiện sống tạm bợ. Mà kẻ nghiện sao, chỉ cần cho thuốc phiện, đần độn, cả đời thể vươn mình lên được.

      Lam Úc biến trở về bộ dáng người trai: "Tuần sau Quý tổng đến Thương thành, em có cần thuốc ?"

      Mắt Lam Diễm sáng ngời, bỗng nhiên lên tham lam, làm cho nụ cười của trở nên vặn vẹo. rút tay về, tự xoa xoa tay, ăn khép nép: "Cám ơn trai. , em có tiền, có thể ứng trước giúp em ?"

      Doãn Tiểu Đao lạnh lùng nhìn . Tuy rằng hiểu tại là diễn trò, nhưng là thấy bộ dáng của như vậy, trong lòng chung quy vẫn thích.

      "Được." Lam Úc cười nham hiểm, "Dùng vệ sĩ của em để đổi."

      Lam Diễm giật mình.

      Lam Úc cũng vội, nụ cười càng sâu.

      Doãn Tiểu Đao chỉ nhìn Lam Diễm, để ý tới Lam Úc.

      Lam Diễm thu lại biểu tình, sau đó cắn môi : "... Em xin những cái khác, nhưng ấy, để lại cho em được ?"

      "Vì sao?" Lam Úc khóe mắt dư quang liếc về phía Doãn Tiểu Đao.

      Khuôn mặt Lam Diễm tái nhợt, hơi ra chút hồng. đột nhiên bắt lấy tay Doãn Tiểu Đao, dùng sức nắm. Cái nắm tay khiến cho theo bản năng thiếu chút nữa vung cái, nhưng nghĩ đến là , kiềm chế lại.

      Lam Úc nhìn hai người bọn họ nắm tay nhau, con ngươi sắc biến trở nên độc ác, u ám giống như giông bão kéo đến.

      Lam Diễm thở dài tiếng: " trai!"

      Lam Úc nâng mày.

      Lam Diễm hướng Lam Úc cúi người sâu, "Thực dám dấu giếm, trong thời gian ấy chăm sóc em, tâm của em tự chủ được bị ấy hấp dẫn. ấy tự như viên trân châu bị che phủ, qua thời gian, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khiến em thể dời mắt. Em chưa từng gặp nào thuần khiết tốt đẹp như vậy."

      Lam Úc khinh thường trách mắng: "Em cảm thấy với tình trạng bây giờ của em, có tư cách ?"

      "Cầu bố thí cho em cái tư cách." Lam Diễm duy trì cúi đầu tư thế, nhắm mắt lại.

      "Thú vị." Lam Úc cảm thấy của chính mình máu sôi trào ra ngoài làn da. này, rất thú vị . muốn xé ra lớp vỏ bọc của viên trân châu này, nhìn xem bên trong rốt cuộc sáng rực rỡ như thế nào. thậm chí muốn nghiền nát thành phấn trân châu.

      " trai." Lam Diễm đứng thẳng lên, chữ chữ tới vang: "Em thích ấy."

      Doãn Tiểu Đao nghe, suy nghĩ bắt đầu vào cõi thần tiên.

      Lam Diễm vừa cái gì? là trân châu? thích ? Thích như thế nào? Có thích giống như cha thích mẹ ? Vậy có thể ăn cơm rang cả đời sao? làm cơm rang ăn rất ngon.

      Lam Úc ý tứ hàm xúc: "Em trai, chúc mừng em động chân tâm."

      "Cám ơn ." Lam Diễm cười. biết bên ngoài lời của Lam Úc là, lại có thêm cái nhược điểm. Nhưng đồng thời, cũng có lý do để danh chính ngôn thuận bảo vệ .

      Lam Úc cũng làm khó dễ Lam Diễm cùng Doãn Tiểu Đao quá nhiều, phải Lam Úc muốn, mà là có cuộc điện thoại khẩn cấp.

      Sau khi nghe điện xong, Lam Úc thể rời . Cuối cùng nhìn mắt Doãn Tiểu Đao, chứa ý cười: "Chúng ta gặp lại ."

      Doãn Tiểu Đao để ý đến . còn suy nghĩ , nếu Lam Diễm cả đời đều nấu cơm cho ăn, vậy hẳn là có rất nhiều món ăn . Có điều tại đói bụng, muốn ăn cơm rang.

      Lam Diễm kéo Doãn Tiểu Đao, cười : " trai thong thả."

      Đợi khi thấy bóng đám người Lam Úc kia, Lam Diễm quay đầu trừng Doãn Tiểu Đao: "Ngu xuẩn."

      hoàn hồn từ trong tưởng tưởng món cơm rang: "Tứ lang, khi nào rang thùng cơm cho tôi ăn?"

      "..." Lam Diễm tức giận cái gì đều còn, là cái đầu đất! ngốc ngốc ngốc đầu đất!
      ----
      Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao vất vả mới tìm được thang máy, đến lầu muốn thẳng cửa chính.

      người phục vụ va chạm với Lam Diễm.

      Lam Diễm để ý.

      Nhưng trong mắt Doãn Tiểu Đao đầy lạnh lùng.

      Người nọ dường như cũng nhận ra được cái gì, cúi đầu bước nhanh về phía trước.

      Doãn Tiểu Đao phán đoán mục tiêu của đối phương phải Lam Diễm, vì thế giữ yên lặng.
      đường trở về, nhớ đến Lam Diễm "Thích", liền hỏi: "Tứ lang, thích tôi à?"

      "Hả?" Lam Diễm hoàn hồn từ trong suy nghĩ.

      " tôi là trân châu bị che lấp, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khiến tự chủ bị hấp dẫn. chưa từng gặp nào thuần khiết tốt đẹp như tôi." Khi Doãn Tiểu Đao chuyện, thấy ngượng ngùng, vẫn là bình tĩnh.

      "..." Lam Diễm rất giật mình : " lại có thể hơi câu dài như vậy?"
      Hết chương 35.
      lyly, Trâu, Phương Lăng7 others thích bài này.

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 36.
      Doãn Tiểu Đao trả lời: "Tôi đọc thuộc lời ."

      " bậy." Lam Diễm phản bác: "Lời buồn nôn như vậy , tôi thể được."

      " kéo tay của tôi , thích tôi." giơ tay lên, còn dùng tay trái nắm tay phải, bắt chước tình huống nắm tay .

      "Đầu đất mới có thể thích đầu đất." hừ cái: "Tôi có giống kẻ đầu đất ?"

      "Là ."

      Lúc này, tài xế taxi từ sau gương nhìn đôi trai này, đoán đây có phải là tiết mục người con trai cặn bã .

      "Tôi lúc nào?" Người con trai cặn bã .

      " thừa nhận với trai ." Người con mặc âu phục tranh luận với chứng cứ.

      Người con trai cặn bã nhíu mày, suy nghĩ lát rồi : "Quên rồi." phất tay cái: "Lúc đó là tôi ngẫu hứng biểu diễn, lời kịch xong, bản thân tôi cũng nhớ nữa."

      Người con nhìn , lời.

      Người con trai cặn bã cũng trầm mặc.

      Lái xe cảm thấy bầu khí ở ghế sau càng ngày càng kỳ lạ, vì thế mở ra radio, làm dịu khí.

      Khi nhạc vang lên, lái xe thoải mái hơn chút, lại nhìn ghế phía sau.

      Hai người giống như trước lời, nghiêm nghị giống như cao thủ so chiêu.

      Hát xong ca khúc.

      Lam Diễm rốt cục nhớ lại: "Thao, dường như tôi thực những câu kia."

      "Đúng vậy." Doãn Tiểu Đao gật đầu liên tiếp.

      ha ha cười gượng hai tiếng: "Nhất định là diễn quá nhập tâm... Khống chế được... Tự bản thân liền bật ra ..." Dưới ánh mắt trong trẻo đầy lạnh lùng của , lượng lời này càng ngày càng .

      Doãn Tiểu Đao cứ chăm chú nhìn , nhìn chằm chằm làm có loại ảo giác bản thân là Trần Thế Mỹ đại.

      Lam Diễm ho hai tiếng: "Chuyện này... Đao thị vệ , diễn kịch thể cho là ."

      vẫn lạnh lùng nhìn .

      Lam Diễm liếc thấy ánh mắt bát quái của tài xế, vì thế : "Chuyện này về nhà sau."

      "Tốt." Doãn Tiểu Đao gật đầu, : " thích tôi, vậy làm cơm rang cho tôi chứ?"

      "..." Lam Diễm nhất thời theo kịp suy nghĩ của , "Thích" cùng "Cơm rang" có quan hệ gì hả?

      "Tôi đói bụng." thêm.

      "Thùng cơm!" nhịn được cả giận .

      lại nhìn chằm chằm .

      Nhìn chằm chú đến mức làm lạnh cả người, chỉ có thỏa hiệp: "Trở về nấu đồ ăn khuya cho ..."

      "Được." Doãn Tiểu Đao thu ánh mắt lại.

      Lam Diễm dựa vào ghế, ánh mắt nhìn về cảnh đêm rực rỡ bên ngoài, suy nghĩ trở lại bữa tiệc sinh nhật tối nay.

      Mấy năm nay Lam Diễm rất lười dùng não, đều là qua loa cho xong chuyện, hồ đồ sống qua ngày. Rất nhiều chuyện, có chân tướng hay cũng quan trọng. Hơn nữa, bị nghiện, biết qua nhiều chuyện, vô cùng có khả năng khi lên cơn nghiện, toàn bộ đều ra. tại quan tâm rất ít đến tình hình của Lam thị. Long tranh hổ đấu kia, đều chẳng quan tâm. sớm buông thả bản thân, sống hay chết, mặc cho số phận.

      Nhưng mà, đêm nay, đột nhiên cảm thấy, vẫn còn số thứ đáng giá để bảo vệ .

      Thí dụ như: Doãn Tiểu Đao.

      Lam Diễm diễn kịch quá lâu, lâu đến nối quên tính cách của bản thân là như thế nào . Hơn nữa suốt ngày trụy lạc, thân thể hao mòn nghiêm trọng. thậm chí cảm thấy, thuốc phiện bào mòn lục phủ ngũ tạng của hầu như còn gì( lục phủ: dạ dày, tai, mật, tam tiêu, bàng quang, ruột già, ruột non; ngũ tạng: tâm, can, tì, phế, thận), chỉ còn cái xác bên ngoài.
      Nhìn chính mình rơi vào tình trạng như cái xác như vậy, nhưng có dũng khí xong hết mọi chuyện.

      Xe dừng trước đèn đỏ.

      Ánh đèn huyền ảo từ các tòa nhà, xuyên qua cửa kính xe, chiếu vào khuôn mặt của Doãn Tiểu Đao, làm cho khuôn mặt bình thường này trở nên huyền ảo.

      Lam Diễm nở nụ cười.

      phải cảm ơn số phận, có kẻ đầu đất này làm bạn .

      hận vận mệnh, là thời gian xuất quá trễ.

      Tuy rằng dùng các loại phương pháp giúp cai nghiện, thế nhưng Lam Diễm đánh giá cao chính mình.

      Hai mươi ngày trước, mỗi ngày chỉ hút nửa điếu đâu đớn muốn chết, đừng đến, bắt đầu từ ngày mai, hơi cũng thể chạm vào.

      Hội chứng cai nghiện ma túy, theo mức độ nghiện phân chia, có thể kéo dài từ hai đến bảy tháng. Trong khoảng thời gian này, sinh hóa rối loạn, trở ngại luân phiên, mất ngủ, lo lắng, đau đớn, ngoan cố lặp lặp lại.

      Nếu chống đỡ được, trăm phần trăm hít lại.

      Vượt qua được , cũng thể cam đoan hút lại.

      nay, tỉ lệ cai nghiện thế giới chỉ có 9%. Hơn nữa, sau lần đầu hít lại tỉ lệ tử vong, chiếm 90% số lượng người hít thuốc.

      Bắt đầu từ giờ phút nhiễm ma túy, Lam Diễm liền hiểu được câu: " khi hít thuốc phiện, cai nghiện mười năm, cả đời muốn nghiện."

      Cho dù lần này có thể cai nghiện thành công, cuộc đời sau này, đều sống trong khát cầu ma túy.

      Có lẽ, có thể dùng lý trí để kiềm chế hít thuốc phiện, nhưng có cách nào kìm nén loại dục vọng kia. Loại dục vọng thuần túy đó, lúc nào cũng cào tâm của . Lực ý chí chỉ hơi buông lỏng, ắt vạn kiếp bất phục.

      Lam Diễm nhớ cha của từng : "Thế giới này có rất nhiều kỳ tích tốt đẹp. Có điều, A Tứ, con chắc chắn là người may mắn kia. Tuyệt đối nên mang tư tưởng may mắn."

      Lam Diễm hy vọng kỳ tích xa vời.

      Nhưng là, có thể trong thời gian có hạn này , vì Doãn Tiểu Đao trải sẵn đường lui, để cho kẻ đầu đất này nửa đời lo cơm áo.
      ----
      Về nhà, Lam Diễm có hơi mỏi mệt. Nửa điếu thuốc của hút bốn tiếng trước, bây giờ còn có thể chống đỡ lúc.

      lâu về Thương thành, phòng bếp ở đây chuẩn bị đồ ăn.

      Lam Diễm lật lật lại tủ đồ, tìm được hai gói mì ăn liền. Chưa hết hạn.

      hung dữ với Doãn Tiểu Đao: "Đao thị vệ, chỉ còn lại mì ăn liền thôi ."

      Doãn Tiểu Đao gật đầu. Trong lòng , nấu gì cũng ngon, cho dù chỉ là mì ăn liền.

      Lam Diễm vứt gia vị của gói mì, tự mình làm đĩa gia vị.

      bát mì lớn đặt bàn.

      Doãn Tiểu Đao hai ba miếng liền ăn hết nửa bát, thoáng dẹp yên cảm giác đói bụng xong, nhắc lại lời trước đây: "Tứ lang, thích tôi à?"

      " thích." trừng mắt nhìn . Nhìn bộ dáng của , nào có nửa điểm ngượng ngùng. biết cái gì "Thích".

      Doãn Tiểu Đao miệng lớn ăn mỳ: " thích."

      "Còn phải bởi vì rất ngốc. nhìn thấy Lam tổng khuôn mặt lạnh lùng oai phong nghiêm nghị à, tôi đến bảo vệ , liền xong đời ."

      "Tôi sợ ."

      " ngốc đương nhiên sợ."

      " sợ sao?"

      "Sợ lắm, sợ muốn chết ." Lam Diễm trào phúng.

      " sợ." Doãn Tiểu Đao cầm bát lên, sụt sùi uống nước mì.

      Vẻ mặt cứng lại, chậm rãi : " biết cái rắm."

      uống canh xong, đặt bát xuống, bình tĩnh : "Tôi biết sợ."

      Lam Diễm nhướng mày. đột nhiên ý thức được, ở trước mặt , lộ ra rất nhiều sơ hở.

      Có điều, trước kia khi chỉ có mình , thực sợ Lam Úc. Nhưng có thêm nha đầu ngốc này, yên tâm lắm. Nha đầu này ngu ngốc, lại có quyền thế, gặp phải tên biến thái kia, chỉ có con đường chết.

      đầu đất này làm cho lo lắng.

      nhìn cái bát được ăn sạch kia, ra lệnh: "Đao thị vệ, nhanh rửa bát. Còn có nồi trong bếp, đều phải rửa sạch."

      "Được." bưng bát lên, được hai bước, quay đầu: "Chờ tôi rửa xong lại thảo luận tiếp vấn đề thích tôi."

      "Kháo, còn chưa xong!"
      ----
      tình thực yên được .

      Mười rưỡi tối.

      Lam Diễm tắm rửa xong, nửa nằm ở giường, thấy hơi buồn bực.

      phải lên cơn nghiện.

      giận dữ nhìn Doãn Tiểu Đao ngồi sô pha: "Tôi thích !"

      giống như nghe được lời , tiếp tục đọc sách về cai nghiện.

      "Có nghe hay , tôi thích !" tăng cao lượng.

      Doãn Tiểu Đao ngẩng đầu: "Bộ dáng thích tôi rất chân thành."

      "Tôi thao!" Lam Diễm ném gối về phía : "Điều đó chứng minh kỹ xảo biểu diễn của tôi, lừa gạt được ."

      Doãn Tiểu Đao lắc đầu: "Khi thích tôi, hề có thành ý."

      Lam Diễm tức giận đến nghiến răng. tại là như thế nào? Bởi vì tình thân ý thiết trước mặt Lam Úc, liền nhận định thích ? muốn hộc máu! Ông trời an đưa đến bên cạnh , thực là để chết sớm .

      xuống giường tìm nước uống, liều mạng với bản thân phải bình tĩnh hòa nhã.

      Uống ngụm, vẫn tức giận.

      Uống hai ngụm, bực bội vẫn thuận xuống.

      Uống xong chén, lại hít thở sâu. Rốt cục cũng tốt hơn chút.

      Lam Diễm muốn tiếp tục lý luận với Doãn Tiểu Đao, nhưng lại ra khỏi phòng.

      tức giận nhảy lên giường.

      Khi trở về, bưng thuốc: "Bài thuốc mới, bỏ thêm cây diên hồ sách, có thể giảm bớt hội chứng đau đớn do cai nghiện của ."

      Lam Diễm thở phì phì uống sạch, sau đó ném bát về phía Doãn Tiểu Đao.

      ung dung tiếp được, đặt tủ đầu giường.

      Lam Diễm nhìn bộ dáng khí định thần nhàn của liền tức giận, vì thế quát: " ngồi xuống cho tôi."

      Doãn Tiểu Đao nghe lời ngồi vào bên giường.

      "Tôi hỏi , có biết cái gì là thích ?"

      "Tôi biết."

      " lại biết ư?" hơi ngoài ý muốn: "Vậy cho tôi hiểu thích là như thế nào?"

      Doãn Tiểu Đao trả lời ràng vang dội: "Kết hôn, sinh em bé."

      "..." Đáp án thô bạo đơn giản như vậy, khiến cho Lam Diễm có gì để . vỗ vỗ cái trán: "Đao thị vệ à, tôi chưa từng gặp nào thuần khiết tốt đẹp như ."

      "Đúng vậy." tự nhiên nghe được ý tứ châm biếm trong lời của . chỉ cảm thấy vui vẻ.

      "Quên ." Lam Diễm cuối cùng lựa chọn ngủ, " tôi thích , vậy tôi thích ." Coi bộ dáng ngốc nghếch này của , trước đây khẳng định có ai bày tỏ. là đại soái ca cố gắng thích chút, thỏa mãn lòng hư vinh của .

      "Được." Doãn Tiểu Đao gật gật đầu, "Tứ lang, tôi cũng thích ."

      Vẻ mặt Lam Diễm cứng ngắc: " cái gì?"

      "Tôi cũng thích ngươi, như vậy công bằng." Tựa như nấu cơm, rửa chén vậy.

      nhìn : "Tôi là kẻ hít thuốc phiện ."

      " cai được."

      "Nhưng bây giờ tôi còn cai được." Lam Diễm trầm mặt: "Đao thị vệ, chuyện xấu là tôi thích , tôi khoan hồng độ lượng so đo với . Nhưng là phải nhớ kỹ, kẻ nghiện ma túy, dưới hấp dẫn của ma túy, tình thân, tình , đạo đức, lương tri, đều là cái rắm."

      Doãn Tiểu Đao lên tiếng.

      "Việc kết hôn sinh con này, nhất định phải tìm người đàn ông đáng tin cậy. Tôi và Lam Úc, đều là loại bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa. Hiểu ?"

      " giống ta." Trong mắt có cảm xúc tên: "Tứ lang, chờ cai nghiện, tôi thích ."

      Lam Diễm niết hai má của : "Ngu ngốc."

      Doãn Tiểu Đao nhìn sâu vào mắt : " tại thích tôi tước, sau này tôi thích ."

      "Tôi tán dóc với nữa , tôi muốn ngủ." Tiệc sinh nhật đêm nay làm mệt chết .

      "Tứ lang, thích tôi, vậy rang cơm cho tôi ăn đúng ?"

      "..."

      Kẻ lừa gạt!

      nửa ngày, trọng điểm căn bản phải kết hôn sinh con, mà là cơm rang!

      là tức chết .
      Hết chương 36.
      lyly, Abby, Trâu7 others thích bài này.

    4. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 37.1
      Lam Diễm là muốn ngủ, thực ra căn bản ngủ được.

      mất ngủ hai mươi ngày.

      Hệ thần kinh bị tổn hại, chữa trị cực kỳ chậm chạp, cho nên tính mất ngủ triền miên của còn phải kéo dài đoạn thời gian dài.

      Doãn Tiểu Đao rất tự giác ngồi vào bên cạnh Lam Diễn, mát xa huyệt vị cho .

      Lam Diễm nhớ lại đầu đuôi tình hình ở cửa ngầm.

      Người gặp trong căn phòng đó, thân phận . Lúc đó, Lam Diễm muốn gây phiền phức, cho nên để cho đối phương chạy trốn. Bây giờ nhớ lại, thân thủ của đối phương, dường như gặp ở đâu đó.

      "Đao thị vệ." Lam Diễm nhắm mắt lại, hưởng thụ thủ pháp xoa bóp của Doãn Tiểu Đao.

      "Hả?"

      "Buổi tối hôm nay, người đánh nhau với có thực lực như thế nào?"

      "Rất tốt."

      "Tôi hẳn từng thấy cách thức đánh nhau đó, nhưng nghĩ ra được." Lam Diễm ngáp cái, " tại trí nhớ quá kém, rất nhiều chuyện đều quên."

      tới chuyện này, Doãn Tiểu Đao nhớ đến chuyện: "Khi chúng ta ra ngoài, gặp phải người phục vụ."

      "Người phục vụ nào?" Lam Diễm nhịn được phàn nàn: "Lúc lạc đường người phục vụ cũng có, khách sạn nát như vậy ."

      "Người phục vụ đó là cảnh sát." Doãn Tiểu Đao nhớ rất ràng, vào tháng trước, còn hết sức lưu ý người cảnh sát này.

      Nghe vậy, Lam Diễm mở mắt ra, bỗng chốc ngồi xuống.

      làm sao lại quên. Người kia đứng, lắc, móc, động tác xoay người, khắc sâu dấu ấn của bộ đội. Hơn nữa, Lam Úc từng , đội cảnh sát phòng chống ma túy đến Thương thành. tháng trước, Trần Hiếu Quý gián đoạn tụ họp, là vì cảnh sát.

      "Tứ lang?" Doãn Tiểu Đao hiểu sao lại ngủ .

      "Cảnh sát à." Lam Diễm đột nhiên nở nụ cười, trong lời có hàm ý: "Đến đúng lúc lắm."

      Lam Diễm có thể khẳng định, tối hôm nay người đàn ông trung niên có bề ngoài lịch kia, có quan hệ với ma túy. Bởi vì, lập tức ra giá của điếu thuốc kia.

      Giá ma túy thay đổi rất lớn. Trong tình huống bình thường, sau khi cấp thứ nhất nhập ma túy, sản xuất thành phẩm. Gia công xong, bọn họ chuyển ma túy cho cấp thứ hai, cấp ma túy thứ hai lại chuyển ma túy cho cấp tiếp theo, cấp ma túy này lại chuyển ma túy cho cấp bé. Mỗi khi trải qua đường, ma túy đều trộn thêm chút tạp vật. Thuốc đến tay kẻ nghiện, giá cả cao hơn khoảng ba lần. Nếu là loại hàng giả pha ít, giá có thể tăng hơn sáu lần.

      Lam Diễm hút, là Trần Hiếu Quý cung cấp, độ tinh khiết đại khoảng chừng 65%. Coi như hàng tốt. Hút nóng lãng phí rất lớn, cho nên người đàn ông trung niên kia điếu thuốc kia hơn ngàn đồng, khoa trương chút nào.

      kẻ buôn ma túy , hội họp tại khách sạn Lam thị, quang minh chính đại. khách sạn cấp sao, mở cửa ngầm, làm hoạt động bí mật.

      Quả nhiên là đám mặt người dạ thú.

      Lam Diễm nheo lại mắt: " chờ mong hành động của chú cảnh sát."

      "Tứ lang." Doãn Tiểu Đao nhìn , trong mắt có quan tâm: " sợ cảnh sát sao?"

      " sợ." Câu trả lời của hiếm thấy nghiêm túc: "Hai cái túi kia, bị đổ vào bồn cầu , tôi bị cấu thành tội tàng trữ ma túy phi pháp. Hơn nữa, quốc gia khuyến khích tự nguyện cai nghiện."

      thấy an tâm: " cố gắng cai nghiện, sau đó tôi có thể thích ."

      Lam Diễm tự động đem lời cói của "Thích" giải thích thành cơm rang, cũng lười lý luận với , thẳng chính : "Đao thị vệ, sáng sớm ngày mai chúng ta về Vượng thành."

      Tuy rằng lão chủ tịch để Lam Diễm trở về công ty, thế nhưng thông báo đến nhân , Lam Diễm coi như có chuyện này. Ở lại Thương thành cai nghiện, rất mạo hiểm. Hơn nữa, tháng tới, là thời kỳ Lam Úc và chú Lam mâu thuẫn sâu sắc. Lam Diễm muốn chảy vào nước đục, trốn đến Vượng thành là tốt nhất.

      "Được." Doãn Tiểu Đao thông cảm cai nghiện khổ cực, hỏi: "Tứ lang, thích ăn cái gì? Tôi đều mua cho ."

      xem thường: " cho rằng ta là ai, chỉ biết ăn ăn ăn."

      "Vậy tôi cho thuốc tốt."

      "Đúng rồi, bắt đầu từ ngày mai tôi rất đau đớn. Tôi thể đoán trước xảy ra chuyện gì." Trong quãng thời gian sau này, đều mất nhân tính trong lúc đau đớn vì cai nghiện. "Đến lúc đó, đừng mềm lòng với tôi. Nếu tôi uy hiếp đến tính mạng , cứ giết tôi."

      Doãn Tiểu Đao lắc đầu: " đánh lại tôi."

      "Ngu xuẩn." Lam Diễm nhàng dí dí cái trán của : "Đừng tưởng rằng võ công của mình tốt, là thiên hạ vô địch ."

      yên tâm về , vì thế xuống giường, viết kín hai tờ giấy những công việc cần chú ý.

      Doãn Tiểu Đao bóng lưng viết, bỗng chốc nghĩ đến lời giải que thăm ở chùa.

      tin chắc, Tứ lang nhất định cai nghiện được .
      ----
      Bảy giờ sáng ngày thứ hai, Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao xe bus về Hâm thành.

      Lam Diễm tính toán thời gian, năm giờ rưỡi chiều hôm qua hút nửa điếu thuốc. Căn cứ vào kinh nghiệm của hai mươi ngày trước, nửa điếu thuốc này sau 16~18 giờ, sinh ra hội chứng cai nghiện tổng hợp.

      Cho nên, nhất định phải trở lại phòng trọ trước khi cơn nghiện phát tác.

      xe bus, Lam Diễm nhìn cảnh sắc lên bên ngoài, đột nhiên nhớ đến chuyện. quay đầu hỏi, "Đao thị vệ, nhà là làm ăn về vệ sĩ à?"

      "Là võ quán." Doãn Tiểu Đao ngồi thẳng: "Có đôi khi làm vệ sĩ."

      "Vì sao muốn làm vệ sĩ cho tôi?" Xem bộ dáng ngốc nghếch của , giống như là ham tiền tài .

      Vì thế, giản lược chuyện mảnh đất Hoành quán kia.

      Sau khi nghe xong, Lam Diễm hỏi: "Những hộ gia đình gần nhà có đồng ý phá bỏ và dời nơi khác ?"
      lyly, Abby, Trâu6 others thích bài này.

    5. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 37.2

      "Đa số đều đồng ý." Doãn Tiểu Đao nhớ lại đầu đường cuối ngõ, bổ sung : "Bọn họ , được bồi thường rất nhiều tiền."


      nhíu mày: "Nhà muốn có rất nhiều tiền à?"


      Doãn Tiểu Đao lắc đầu: "Chúng tôi muốn ngôi nhà. Căn nhà có từ khi ông tổ còn rất . Gia đình tôi rất nó."


      "Tập đoàn Lam thị đáp ứng nhà điều kiện gì?"


      "Bọn họ , tìm lãnh đạo trấn , để bọn họ phá hủy Hoành quán."


      "Cứ như vậy sao?"


      "Đúng thế."


      "Nếu như thay đổi lãnh đạo trấn kỳ tiếp theo sao?"


      Doãn Tiểu Đao cẩn thận nghĩ lại nội dung hợp đồng: "Điều này chưa ."


      Lam Diễm trầm ngâm lát, : "Đao thị vệ, qua thời gian ngắn nữa, tôi giúp giải quyết triệt để chuyện này."


      Doãn Tiểu Đao hiếu kỳ: "Tứ lang, có cách ?"


      "Ừ, tuy nhiên bây giờ chưa được."


      rất chân thành: "Được. Tứ lang, cảm ơn ."


      rất qua loa: "Đừng khách sáo. Ai bảo tôi chứ."


      Sau cuộc chuyện, Lam Diễm dựa vào cửa, nhắm mắt lại.


      Doãn Tiểu Đao lại cẩn thận xem lại những công việc cần chú ý mà viết tối qua.


      Thực ra gần đây đọc nhiều sách như vậy, hiểu đau đớn lúc lên cơn nghiện.

      luôn luôn tự tin, nhưng bước khi bắt đầu cai nghiện, cũng là dũng khí rất lớn. Có rất nhiều người nghiện, cho dù người thân bạn bè quỳ xuống cầu xin, cũng thay đổi trở về.

      Lam Diễm chỉ nghe mấy câu ít ỏi của , đồng ý cai nghiện. Bởi vậy, thể từ bỏ .

      Doãn Tiểu Đao là người trắng đen ràng. Chỉ có Lam Diễm, là điều ngoại lệ trong nhận thức của . Lần đầu gặp , là công tử quần là áo lượt thối nát, sau đó là thiếu niên thô lỗ nóng nảy, tiếp sau đó lại là bếp trưởng tài nghệ tinh xảo.

      Dường như có rất nhiều mặt. Nhưng mà, bất kể là mặt nào nữa, điều hiểu , rất tốt bụng.

      Cho dù dùng những câu thô tục hay hành động để che dấu lương thiện của .

      biết trước đây trải qua những chuyện gì, chỉ biết, rất coi thường Lam thị, thậm chí có thể là căm ghét.

      Doãn Tiểu Đao nhìn từng hàng công việc Lam Diễm liệt kê.

      Thuốc Đông y có tác dụng điều trị rất trong giai đoạn đầu, có điều nó có thể đẩy mạnh hồi phục của cơ thể. Trước hết căn cứ tình hình của , đổi qua mấy phương thuốc. Vì vậy hai mươi ngày điều trị đầu, vẫn có tác dụng.

      Lam Diễm nhắc nhở trong những công việc cần chú ý, sau khi dừng thuốc hoàn toàn, hội chứng cai nghiện tổng hợp sau ba mươi hai đến bảy mươi hai giờ đạt đến đỉnh cao. Cũng có nghĩa là, hai ba ngày ở đây, đau đớn kinh khủng.

      còn đến, trong lúc ấy, đừng để ý đến . Nếu như khống chế được, cầm được đại tiểu tiện, cũng cùng để ý đến .

      Doãn Tiểu Đao nhìn thấy điều này, hỏi: "Tứ lang, nếu khống chế được, tôi phải giúp thay quần áo và ga giường à?"

      Lam Diễm chưa ngủ, nghe thấy thế, nghẹn lại. mở mắt nhìn : "Khi tôi lên cơn đừng đụng vào tôi." Đỉnh cao của bệnh trạng đạt đến mức độ nào, tại cũng chắc. Điều duy nhất có thể xác định chính là, cực kỳ có khả năng công kích.

      "Thối như vậy làm sao bây giờ?"

      hẳn là duy nhất có thể bình tĩnh như vậy tán gẫu với về việc cầm được, ngược lại thấy hơi lúng túng: "Đừng động vào tôi."

      Doãn Tiểu Đao suy nghĩ chút, : "Được. Tôi chờ sau khi tỉnh lại để xử lý."

      "Ừ."

      Trong chốc lát, lại nghĩ đến vấn đề: "Tứ lang, vậy có còn làm việc chân tay kia ?"

      "..." Lam Diễm thở ra được hơi: "Hai mươi ngày trước tôi có làm việc ấy ?"

      " có." nhớ từng , đây là vì cơ thể phát triển khỏe mạnh. Nhưng từ khi cai nghiện tới nay, đều đóng cửa làm việc chân tay nữa.

      "Biết là tốt rồi."

      Lam Diễm cũng muốn để ý tới nữa.

      Làm việc chân tay cái rắm a, tại nào có chút tâm tư gì. Hơn nữa, nếu làm việc chân tay, chỉ là tạm thời thôi.


      Kích thích tình dục là băng độc, mà phải ma túy.


      Người hút ma túy, trước khi chưa hình thành ỷ lại, tình dục xảy ra dồi dào. Sau khi thành nghiện, lại yếu rất nhiều, cho đến có.


      Lam Diễm ngày ngày xem phim đen, kỳ chỉ là xem. Cho dù có mỹ nữ cởi sạch đứng trước mặt , cũng chỉ là nhìn.


      Bởi vì, có dục vọng trong phương diện này.


      Lão nhị của , rất lâu rồi chưa thức dậy.

      Hết chương 37.
      lyly, Abby, Trâu6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :