1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 30.2
      Lam Diễm cũng có cách nào khai thông , hoàn toàn chịu thay đổi suy nghĩ. Rốt cuộc là đầu đất này từ nông thôn nào ra.

      nằm xuống lần nữa, kéo chăn lại che đầu.

      Mấy ngày nay, gần như đều trải qua ở giường, phần lớn thời gian, như xác chết.
      Lam Diễm nghĩ đến rất nhiều, nghĩ đến cuộc sống trước kia của chính mình, lại nghĩ tới phe cánh của Lam Úc và chú Lam.

      Có lúc, Lam Diễm bị Doãn Tiểu Đao làm mê hoặc, ảo tưởng bản thân được tự do. mở quán cơm , lúc buôn bán vắng vẻ, đầu đường làm xiếc. Tích góp đủ tiền cưới vợ, cưới xinh đẹp, người vợ đồng ý rửa chén...Nhưng mà đa số con xinh đẹp đều chịu rửa chén, vậy cưới người bằng lòng rửa chén, vợ cần xinh đẹp cũng được. Sau đó sinh mấy đứa trẻ.

      là tương lai tốt đẹp mà.
      ----
      hơn nửa tháng Lam Diễm làm.

      Có lúc Lý Dũng Hoa cũng gọi điện thoại tới đây, nếu đúng vào thời điểm Lam Diễm tỉnh táo, đùa với Lý Dũng Hoa.

      Nếu như đúng vào lúc lên cơn nghiện, Lam Diễm liền hoàn toàn để ý tới. Thậm chí còn hung dữ ném điện thoại di động . Chờ đau đớn qua, Lam Diễm mới gọi lại.

      Ngày cai nghiện thứ chín, Lam Úc gọi điện thoại đến.

      May mắn là khi đó, Lam Diễm ngoại trừ cả người có sức lực, thần trí vẫn tỉnh táo.
      " trai." Lam Diễm thở hổn hển.

      Lam Úc nghe được tiếng động phía Lam Diễm, lờ mờ đoán được cái gì, cười khẽ: "Em trai, sao gần đây thấy em ở công ty?"

      "Công ty?" Lam Diễm rùng mình: "Công ty gì?"

      "Em phụ trách xưởng ống dẫn khí."

      "Nhà xưởng là nhà xưởng mà." Lam Diễm im lìm : " là công ty, có vẻ đẳng cấp cao. Em phản ứng kịp."

      Lam Úc lên tiếng.

      Lam Diễm lại bắt đầu thở: ", em muốn làm."

      "Hử? Làm sao vậy?"

      "Lượng hàng kia, em sớm hút hết. , em sợ, ...." Giọng của Lam Diễm trở nên sốt ruột: "Có thể lại cho em thêm ít ?"

      Doãn Tiểu Dao nghe xong, ánh mắt lạnh lùng quét về phía Lam Diễm.

      Lam Diễm hơi chớp mắt với .

      Hàn ý trong mắt tiêu tan, lần nữa cúi đầu đọc sách.

      "A." Lam Úc kêu tiếng: "Em trai, em có biết thanh toán bao nhiêu tiền cho Quý tổng ? Hàng nhiều như vậy, em đúng là ăn tiêu hoang phí, chuyên chọn thứ đắt tiền."

      "." Lam Diễm dáng vẻ như muốn khóc: " có nó, em chết."

      "Bây giờ em làm mỗi ngày, liền chiếu cố hít hàng à?"

      Lam Diễm tránh đáp, tiếp tục cầu xin: ", cấp cho em ít . Em làm trâu làm ngựa cho cũng được."

      " có tiền đồ. Gần đây Thương thành xuất nhóm cảnh sát chống ma túy, hàng dễ làm."

      ", em sắp chết rồi."

      "Quý tổng vì tránh đầu sóng ngọn gió nên rồi."

      "Van ."

      "Chờ Quý tổng trở lại hẵng ."

      Lam Diễm vừa mừng vừa sợ: "Cảm ơn ."

      "Em trai, nhìn em khổ sở như vậy, nỡ lòng nào. Trước hết đưa chút lễ vật có ích cho em."

      "Cảm ơn ."

      Sau khi cúp điện thoại, Lam Diễm hỏi: "Đao thị vệ, tôi còn bao nhiêu lượng ma túy vậy?"

      Ngữ khí của rất tự nhiên, Doãn Tiểu Đao trả lời cũng tự nhiên, giống như chuyện về thời tiết: "Mười chín điếu thuốc, cùng với hai túi bột lớn."

      "Ra ngoài, đưa cho tôi mấy điếu. Nhỡ may có gặp chuyện gì, tôi có thể đối đáp kịp thời." biết chú Lam và Lam Úc đấu đá thế nào, tuy Lam Diễm biết rằng mình là tấm bia đỡ đạn, thế nhưng có thể kéo dài ngày tốt ngày."

      "Được." Doãn Tiểu Đao bỏ thêm câu: "Nhưng cho hút."

      Lam Diễm tỏ ý kiến gì.

      Lại , bây giờ quan hệ của Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao như ở hai thái cực.

      Lúc lên cơn nghiện, nhìn quả thực giống như kẻ thù. Mà khi đau đớn qua, là người tin tưởng nhất, tín nhiệm đến mức chính cũng cảm thấy khó tin nổi.

      Lam Diễm nghĩ, nếu như ngày nào đó Doãn Tiểu Đao phản bội , vậy mãi mãi chờ ở địa ngục, cũng thể ra ngoài được nữa.
      ----
      Lễ vật Lam Diễm gửi tới, chỉ dùng cái hộp lớn để đựng. Bên ngoài còn buộc dải lụa.

      Vì lễ vật này, Lý Dũng Hoa gọi Lam Diễm trở lại xưởng.

      Lam Diễm muốn ra khỏi cửa, bước chân của đều như có thực.

      Lý Dũng Hoa lại , Lam Úc nhắn lại, muốn Lam Diễm phụ trách xét duyệt quyết toán trong xưởng.

      Lam Diễm thấy mệt mỏi. Tình hình bây giờ của , đến xưởng chống đỡ bao lâu lên cơn nghiện.

      tính toán thời gian, hỏi Doãn Tiểu Đao muốn nửa điếu thuốc trước giờ.

      Mạnh mẽ hút xong, mới nhờ xe đến nhà xưởng.

      Lý Dũng Hoa dựa theo lời dặn của Lam Úc, tự mình đưa chiếc hộp cho Lam Diễm.

      Lam Diễm nhìn thấy dải lụa màu hồng nhạt này, nhịn được mắc ói.

      Đợi Lý Dũng Hoa ra ngoài văn phòng, Lam Diễm tấm tắc lên tiếng: "Thưởng thức tệ."

      "Đúng vậy, rất xấu." Doãn Tiểu Đao phụ họa .

      "Đoán xem đây là cái gì?" Lam Diễm cầm cái kéo bên cạnh, xoạt xoạt xoạt cắt bỏ dải lụa hồng.
      " biết."

      Khóe miệng Lam Diễm nhếch lên cười nhạo: "Khẳng định phải
      ----
      Editor: Xin lỗi mọi người vì thể dịch tiếp đoạn cuối; bị thiếu mất lời của a Lam Diễm. Tác giả có thông báo là muốn có đầy đủ phải đăng ký, mà năng lực của em có hạn, xin lỗi cả nhà T.T. Nhưng phần bị thiếu rất ít nha, ảnh hưởng đến nội dung truyện.
      lyly, Trâu, Phương Lăng8 others thích bài này.

    2. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Ôi. Vợ tương lai của ngồi kế đó. Kiếm đâu xa chi cho mệt vs tốn time
      ThuyDieu95 thích bài này.

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 31.1
      Theo Lý Dũng Hoa miêu tả, Lam xưởng trưởng cười hì hì thổi phồng cái hộp lễ vật trở lại, sau khi làm liên tục mấy ngày, rồi lại nghỉ việc.

      Bởi nghiệp vụ trong xưởng trở nên bận rộn hơn, Lý Dũng Hoa cũng quản Lam xưởng trưởng và chủ nhiệm phân xưởng đến muộn về sớm kia.

      Lần thứ hai Lý Dũng Hoa nhìn thấy Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao, là ở tiệc sinh nhật chủ tịch của Lam thị ở Thương thành.

      biết có phải ảo giác hay , Lý Dũng Hoa cảm thấy Lam Diễm gầy trông thấy, sắc mặt cũng nhợt nhạt, nụ cười vẫn xán lạn như thường ngày, bên người vẫn có chủ nhiệm Đao kia theo.

      Nếu giám đốc nhà xưởng cùng chủ nhiệm phân xưởng có gì, đánh chết Lý Dũng Hoa cũng tin. nhìn hai người họ, mọi thời điểm đều sánh vai cùng nhau.

      Lý Dũng Hoa bận bịu kết bạn với những người làm ăn, cũng để ý nhiều đến Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao nữa.

      lúc nào đó, ngẫu nhiễn ngẩng đầu, nhìn thấy bóng lưng của Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao biến mất ở hành lang.
      ----
      Tiệc sinh nhật của chủ tịch Lam thị, rất có thanh thế. Chỉ cần từng có hợp tác với Lam thị, đều nhận được thiệp mời.

      Lam Diễm với danh Nhị thiếu gia đương nhiên ngoại lệ.

      rất tình nguyện tham gia.

      Ngày ấy, sau khi nhận được thiệp mời sinh nhật, Lam Diễm đứng yên bên giường, trầm mặc lúc lâu.

      Ngay khi Doãn Tiểu Đao muốn đến hỏi, mở miệng: "Đao thị vệ, trả hai túi bột phấn lại cho tôi."

      Ánh mắt lập tức lạnh lùng: "Tôi từ chối."

      "Tôi phải xử lý chút." Lam Diễm liếc cái.

      Doãn Tiểu Đao quan sát vẻ mặt của , cũng vẫn là bộ dáng như bình thường. liền ra ngoài, sau đó tìm được rồi đưa cho . Lúc đưa tới, nhắc nhở : "Nếu như bị tôi phát lại chơi ma túy, tôi khách sáo.”

      Lam Diễm nhếch miệng: "Ôi, tôi rất sợ đó."

      lần nữa cuốn khoảng mười điếu thuốc.

      Trong quá trình này, nhịn được. Nhân lúc Doãn Tiểu Đao giúp sắp xếp thuốc, lặng lẽ dùng ngón trỏ dính chút bột, cúi đầu đưa vào trong miệng.

      Chưa kịp nuốt, Doãn Tiểu Đao ném con dao tới.

      Lam Diễm đau đến ngã ra sau.

      Vẻ mặt giấu tức giận, lấy lại túi bột trong tay , nhìn chăm chú.

      ho mấy cái, cười gượng: "Chỉ chút chút." xong hung dữ : "Đổ hai túi này vào bồn cầu."

      Doãn Tiểu Đao lấy dây thừng ra.

      Lam Diễm há hốc mồm: "Này này, tôi có lên cơn mà."

      " tin được." thành thạo trói chặt .

      Doãn Tiểu Đao thu lại hai túi bột và toàn bộ thuốc cuốn, còn dùng khăn lau sạch bột phấn rơi ra ngoài. Sau đó đến phòng vệ sinh, xé hai túi bộ ra, đổ toàn bộ.

      Trong khí tràn ngập mùi chua.

      nhìn dòng nước xoáy xối thứ hại người này, trong lòng sinh ra tâm tình rèn sắt thành thép.

      Lúc ra ngoài, nhìn thấy dáng vẻ ngã giường của , Doãn Tiểu Đao nhịn được đánh quyền. Sức mạnh lớn.

      trừng mắt nhìn : "Được rồi. Sau này trai...gửi những đồ chơi này lại đây, toàn bộ đều giao cho xử lý. Được chưa?"

      Doãn Tiểu Đao gật đầu, tiến lên cởi dây thừng giúp : "Tứ lang, phải cố gắng."
      Lam Diễm trả lời.

      cho biết, tỉ lệ hút lại ma túy là trăm phần trăm.
      ----
      Mãi đến tận buổi sáng ngày có tiệc sinh nhật, Lam Diễm mới bắt đầu suy nghĩ Thương thành thế nào.

      Trong xưởng chỉ có chiếc xe van rách kia.

      Lam Diễm ngẫm lại liền bực bội: "Với sắc đẹp của tôi, thế nào cùng phải là Lamborghini hoặc Maserati mới xứng. Ngũ Lăng Vinh Quang(là tên cái xe van) là cái thá gì?" xong, theo thói quen tiếp: "Đao thị vệ, phải ?"

      Doãn Tiểu Đao căn bản để ý nội dung đến, gật đầu trả lời: "Đúng thế."

      Cuối cùng, Lam Diễm dự định bắt xe buýt về Thương thành.

      Lúc đầu, muốn Doãn Tiểu Đao cùng. Đối với Lam thị mà , nhiệm vụ của kết thúc, có lý do gì cần phải ở bên cạnh . Hơn nữa, Lam Úc nhìn thấy , biết chừng lại nổi điên lên. Đáng lo.

      Thế nhưng vẫn theo, mắng thế nào cũng đuổi .

      Lam Diễm chỉ có thể mua hai vé xe.

      đường , Lam Diễm trách mắng : "Chưa từng thấy người nào ngốc kéo dài như vậy. với bao nhiêu lần, chuyện này liên quan đến ."

      "Tôi muốn bảo vệ ."

      " tự bảo vệ tốt chính mình , ngu ngốc." xong, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, để ý đến . tại tinh thần của rất kém, nhưng lại thể muốn ngủ liền ngủ, thể làm gì khác hơn là trừng mắt nhìn trời giết thời gian.

      Lúc đến Thương thành, là hơn giờ chiều.

      Hai người còn chưa ăn cơm.

      Lam Diễm muốn ăn, nhưng vẫn mang Doãn Tiểu Đao ăn tiệc đứng.

      nhắc tới : "Đao thị vệ, bữa này ăn no, sau đó chúng ta lộ đường về, cầu về cầu."

      Doãn Tiểu Đao cắt miếng bò bít tết to: " Chờ chúng ta đều hạnh phúc mỹ mãn, chúng ta liền lộ đường về, cầu về cầu."

      "Ai hạnh phúc mỹ mãn cùng hả?" Lam Diễm muốn cầm dao nĩa xiên chết ."

      Đúng lúc này, điện thoại của Lam Diễm báo có tin mới. Cầm lấy nhìn, lại là trợ lý chủ tịch đề nghị dẫn đoàn tới, kéo lớn nhà họ Lam vào.

      Trong nhát mắt, lời chúc mừng đồng trưởng, liên tiếp xuất .

      Lam Diễm nhìn, nịnh hót đám người kia, quen. Lam Úc lên tiếng, chú Lam cũng . Vì vậy Lam Diễm cũng đến tham gia náo nhiệt.

      thiết lập những thứ này thành thanh yên tĩnh.

      Doãn Tiểu Đao ăn nhiều. Khay khay đĩa đĩa xếp chồng bàn, chín mươi phần trăm là ăn.

      Lam Diễm chỉ uống bát canh, ăn chút cải xanh.

      nhìn dáng vẻ sành ăn rất nhanh của , tâm tình tên tốt lên: "Đao thị vệ, phải ăn cả suất của tôi, nếu chúng ta lỗ vốn."

      "Được." Doãn Tiểu Đao đáp ứng rất sảng khoái.
      lyly, Trâu, Phương Lăng7 others thích bài này.

    4. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 31.2
      khỏi thầm than: ngốc ăn uống no đủ là buồn lo.

      Sau khi ăn cơm trưa xong, Lam Diễm trở về nhà.

      thực rất mệt, gần như là gắng gượng để chống đỡ thân thể. Lúc này có giường, ngã gục liền.

      Đây là ngày thứ hai mươi cai nghiện. Hai mươi ngày đau đớn chịu nổi, mỗi ngày chỉ có nửa điếu thuốc. Qua ngày mai, ngay cả nửa điếu thuốc cũng có . Bởi vì Doãn Tiểu Đao chỉ cho phép quá độ hai mươi ngày. Sau đó, hết toàn bộ lương thực.

      Ngẫm lại đáng sợ, vậy là, so với trước đây càng gian nan hơn.

      Có đôi khi, Lam Diễm muốn tự sát cho rồi. Cho dù cai nghiện được, nhưng cứ kéo dài thân thể ốm đau này, còn có thể sống bao lâu đây.

      Nhưng ý tưởng cuối cùng cũng chỉ là ý tưởng. Bởi vì, người, đủ để cho dựa vào cùng tín nhiệm, Doãn Tiểu Đao.

      Lam Diễm ho hai cái, quay đầu hỏi, "Đao thị vệ, hôm nay tôi hút nửa điếu, có thể tang lượng thêm chút được ?"

      " thể." Doãn Tiểu Đao trực tiếp từ chối.

      ngạc nhiên chút nào, quay người nghỉ ngơi.

      Doãn Tiểu Đao qua nới lỏng dây giúp , để cho ngủ thoải mái hơn.

      tinh tế nhìn khuôn mặt của .

      Sắc mặt rất kém.

      Nhìn lúc đau đớn co giật, trong cũng thoải mái. Cũng chính bởi vì vậy, thể mềm lòng.
      ----
      Sau khi Lam Diễm tỉnh lại, theo Doãn Tiểu Đao đòi nửa điếu thuốc.

      Hai ba ngày này, cảm thấy tốt hơn chút rồi . Ít nhất vì đòi nửa điếu mà cùng Doãn Tiểu Đao chém giết.

      vẫn là tránh ở phòng vệ sinh để hút.

      Lam Diễm dựa lưng vào tường, châm thuốc.

      Sương khói lượn lờ, khéo hờ đôi mắt, thân thể chậm rãi trượt xuống, cho đến khi ngồi xuống đất.

      Lúc này Lam Diễm thấy vui vẻ. Thực tế bất đắc dĩ, thân thể ốm đau, đều có quan hệ gì với . nghiêng người, yên ổn. thậm chí cảm thấy, cứ chết như vậy, cũng rất thoải mái.

      Thời gian tốt đẹp như vậy, ngoại trừ điếu thuốc này, những thứ khác đều thể thay thế.

      Sau khi thần trí của Lam Diễm thanh tỉnh chút, trở lại thực. miễn cưỡng xốc lại tinh thần, đỡ vách tường đứng thẳng dậy.

      Ngước mắt, Lam Diễm nhìn bóng người trong gương.

      tại gầy đến mức quần áo đều rộng ra, cả người lộ ra loại bệnh trạng. Cho dù làm ra vẻ lạc quan như thế nào, mặt cũng chút sức sống. nhìn chính mình, trong đầu ra bốn chữ: Gần đất xa trời.

      cùng Doãn Tiểu Đao quen biết chỉ có hai tháng, rốt cuộc là cố chấp như thế nào, làm cho đối với buông tay như vậy. Thắc mắc này, hai mươi ngày nay, vẫn luôn muốn hỏi, nhưng cuối cùng cùng mở miệng.

      Lam Diễm đứng ở đó hồi lâu. Mãi đến khi thần trí tỉnh táo hoàn toàn, rửa mặt, cạo râu mới mọc. Sau đó tự mình trêu chọc : "Mới nhìn, vẫn là thanh niên đầy hứa hẹn."

      Sau khi ra ngoài, thành thạo mở túi hành lý, lấy ra hộp kim tiêm.

      Doãn Tiểu Đao ánh mắt nghiêm nghị.

      nhìn cười cười: "Chúng ta cũng thể phụ long những tâm ý của đại ca, phải ?"

      hiểu được.

      Doãn Tiểu Đao tiêm thuốc bổ vào tĩnh mạch cánh tay trái của Lam Diễm. cố ý tiêm lệch.
      Lam Diễm nhìn , cảm thấy bộ dáng chuyên tâm của như vậy có đáng tên, vì thế hì hì véo hai má của .

      Tay mới đưa ra, Doãn Tiểu Đao tự động tiến vào trạng thái đề phòng. Nhưng bởi vì là , khắc chế ngăn cản.

      Lam Diễm véo hai má của , cười đến vui vẻ, "Đao thị vệ, đồ ngu ngốc." còn véo véo ba lần.

      Doãn Tiểu Đao vứt ống tiêm , vỗ vỗ chỗ mạch máu bị lưu lại mấy vết bầm, hỏi : "Có giống ?"

      "Cực kỳ giống." Lam Diễm buông hai má của ra.

      đến tủ quần áo chọn bộ tây trang đen, phối hợp với áo sơ mi lam nhạt. chọn caravat. "Vẫn tốt, tôi có đủ quần áo cỡ lớn , có gầy chút vẫn còn có quần áo mặc."

      Thay xong quần áo ra ngoài, nhìn về phía Doãn Tiểu Đao.

      vẫn mặc kiểu dáng thể thao.

      Lam Diễm hừ : "Đao thị vệ, bộ dạng này của vào được." Ý của là, chớ vào.

      Trong chốc lát, Doãn Tiểu Đao quen ăn mặc nghiêm chỉnh như vậy lắm, ba giây sau mới trả lời: "Vậy tôi mặt quần áo của ."

      "Sao đâu cũng kề cận tôi vậy?"

      "Bởi vì chuyến này lành ít dữ nhiều."

      "..." Lam Diễm im lặng, chuyển đề tài hỏi: "Đao thị vệ, năm nay bao nhiêu tuổi thế?"

      "Hai mươi lăm." Doãn Tiểu Đao che dấu chút nào.

      " nhìn ra nha." Lam Diễm giật mình , " so với tôi ăn cơm nhiều hơn hai năm, sao vẫn ngốc như vậy?"

      liếc cái, trả lời.

      " biết cái gì mới là dữ nhiều lành ít ?" sừng sộ lên dạy dỗ, "Ý nghĩa là, có khả năng hai mươi lăm tuổi liền treo."

      "Tôi biết."

      "Vậy còn theo ta làm gì?"

      "Nếu theo , có khả năng hai mươi ba tuổi liền treo."

      "..." Lam Diễm muôn để ý đến : "Ôi, tranh luận với . Mạng của , tự mình lo ."
      Trước khi , tìm hộp thuốc lá bình thường.

      Khi ném hộp thuốc lá cho Doãn Tiểu Đao, nở nụ cười, "Lo trước vô hại."
      Hết chương 31.
      ----
      Edit: Tối mai e đăng c32 và 33 nhé các bác :)) Tuần trước hiểu sao có hai ngày liên tục em đăng nhập vào diễn đàn đàn được nên làm biếng luôn. Mai em đăng tạ lỗi các bác ^^
      Last edited: 22/10/16
      lyly, Trâu, Phương Lăng9 others thích bài này.

    5. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Bên mình nghĩ nàng hơi sai chính tả. Lúc ngước nhìn trong gương phải là thanh niên đầy hứa hẹn nhỉ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :