1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      nàng nàng
      Linhnguyen.gcc1ThuyDieu95 thích bài này.

    2. pikachu25

      pikachu25 New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      15
      Mình là thành viên mới bị lọt hố của bạn :yoyo69:Mình đc đọc tác phẩm Hái Hồng và Bạn Chanh của tác giả này rồi. Mình rất thích tác giả này, cách hành văn rất đặc biệt và hay, đôi lúc cảm giác giống thực hơn là ngôn tình, tình cảm diển biến chậm nhưng hợp lý và sâu sắc. Cuối cùng chúc hố bạn đông khách.
      P/s: Lần đầu xuất trong hố nên mình hơi nhiều :yoyo42:
      Linhnguyen.gcc1ThuyDieu95 thích bài này.

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 29.2
      Thấy hiên ngang về phía trước, buồn bực hỏi: " rốt cục là muốn đâu?"

      " biết." Doãn Tiểu Đao trả lời.

      " biết cái rắm à!" Lam Diễm thấy chán, chỉ muốn trở về.

      Lại bị kéo cổ áo lại: " nơi muốn chơi."

      "Chơi cái len sợi(chỗ này nam chính bậy á)! Tôi muốn chơi!"

      " chơi, muốn những cái khác." Bằng , chỉ là buổi sáng, cũng khó chịu đựng.

      Lam Diễm sửng sốt, lúc này cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của . Trong chốc lát, chỉ có thể thấp giọng : "Ngu xuẩn."
      ---
      Giữa thành phố và trị trấn Vượng thành, quãng đường xe cũng xa.

      Lam Diễm tìm tòi những điểm vui chơi của Vượng thành, chỉ vào nơi: ", chúng ta ngồi tàu lượn!" mạo hiểm chút, dọa những bệnh độc kia chạy .

      "Được." Nghe lời như Doãn Tiểu Đao.

      Lam Diễm suýt chút nữa muốn mò đầu , vẫn tốt, có lý trí kiềm chế rồi.

      Hai người lên xe bus, đường dừng dừng , mất hơn tiếng mới đến nơi vui chơi.

      Từ xa Lam Diễm nhìn vòng tàu lượn : "Đao thị vệ, chơi tàu lượn chưa?"

      " có."

      Đáp án trong dự liệu. như mây gió: "Này, tuyệt đối đừng sợ hãi. Đồ vật kia rất khủng bố, nếu như sợ hãi, tôi cũng giúp ."

      "Tôi sợ." Tuy rằng Doãn Tiểu Đao chưa chơi qua, nhưng biết chuyện gì xảy ra,

      " sợ tốt." cười đến xấu xa.

      Vượng thành là thành phố , thể so sánh với Thương thành phồn hoa. trong ngày làm, du khách chơi nhiều.

      Hai người xếp hàng tới mười phút, đến lượt.

      Lam Diễm khẽ hát, tới chỗ lựa chọn.

      Xếp phía sau là hai học sinh nữ theo dõi khuôn mặt , kề tai nhau : "Rất đẹp trai." Sau đó thầm cười.

      Doãn Tiểu Đao liếc nhìn hai , sau đó nghiêng đầu, nghiên cứu đường nét góc cạnh của . Trước đây lúc nhìn thấy Lam Úc trong tạp chí, còn nghĩ rằng, dung mạo của hai em này đều rất khá. tại, ở trong mắt , Lam Úc sớm xấu đến tận chân trời, Chỉ có Lam Diễm, càng ngày càng có sức hấp dẫn.

      Lam Diễm chọn hàng thứ nhất, ước gì thấy được khuôn mặt thất sắc của Doãn Tiểu Đao. quay đầu lại, thấy nhìn mình chằm chằm, nhịn được hung lên: "Còn đứng ngây ra đó làm gì! Lại đây!"

      "Được." Doãn Tiểu Đao vẻ mặt như thường, tới bên cạnh .

      Đợi sau khi ngồi xuống, Lam Diễm kiểm tra thiết bị an toàn cho : "Đừng bị dọa khóc nhé." xong, buông khóa an toàn của ra, lại cài lại, sau đó kéo ra.

      "Được rồi." Doãn Tiểu Đao nhìn động tác của , ánh mắt lại rơi vào khuôn mặt .

      khẽ nâng mắt, đối diện với tầm mắt của : "Làm gì, phải là có ý đồ an phận chứ?"

      " phải." Quân tử thẳng thắn vô tư trả lời.

      Tàu lượn này xoay chuyển theo quỹ đạo, thời gian là hai mươi năm giây. Còn chưa bắt đầu khởi động, có mấy nữ sinh thét lên.

      Bên này Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao có động tĩnh.

      Đột nhiên, điện thoại di động của Doãn Tiểu Đao rung lên. hướng về trong túi, lấy điện thoại ra.

      Điện thoại hiển thị là ông nội Doãn.

      Lam Diễm muốn bảo đừng nhận, nhưng động tác của rất nhanh: "Chào ông ạ."

      Lam Diễm ở bên thầm mắng ngu ngốc.
      Lúc này tàu lượn khởi động.

      Tiếng thét chói tai nổi lên bốn phía.

      Đoàn tàu rầm rầm đẩy lên điểm cao nhất.

      Doãn Tiểu Đao bình tĩnh với ông nội Doãn qua điện thoại: "Vâng, buổi tối ngủ được."

      Lam Diễm: "...."

      Đoàn tàu bắt đầu trở về, nhanh như chớp. thanh của gió vù vù quét qua bên tai, phía sau vang lên, đều là tiếng gào thét, trộn lận với giọng nam và giọng nữ.

      Doãn Tiểu Đao: "Con ngồi tàu lượn, rất ồn ào."

      Lam Diễm: "..."

      Đoàn tàu bắt đầu quay vòng, các hành khách bị treo ở trung, xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.

      Doãn Tiểu Đao: "Buổi tối cháu thêm thuốc cho ."

      Lam Diễm: "..."

      Lúc này, đến điểm uốn khúc cao nhất, bởi thân thể mất trọng lượng, như lông chim, giống như bay lượn. Thế giới trước mặt, chỉ có bầu trời xanh thẳm.

      Doãn Tiểu Đao: "Lúc lên cơn, rất đau."

      Lam Diễm: "..."

      Lập tức lao xuống, cảnh sắc bầu trời bị chuyển thành núi xa xanh biếc.

      Doãn Tiểu Đao: "Vâng."

      Lam Diễm: "..."

      Sau đó Doãn Tiểu Đao cúp điện thoại. chuẩn bị hưởng thụ tốt cảm giác ngồi tàu lượn, kết quả, hành trình kết thúc.

      Sau khi đoàn tàu dừng lại, Lam Diễm lời nào, đứng lên ra ngoài.

      Doãn Tiểu Đao rời theo .

      Chờ ra khỏi khu vực tàu lượn, quay đầu lại, nhàn nhạt : "Lần sau chơi tàu lượn, đừng nghe điện thoại. An toàn là hết."

      "Được." Doãn Tiểu Đao sảng khoái đáp ứng, sau đó vì cảm ơn ý tốt của , : "Ngồi xe này nhận điện thoại quen, điện thoại suýt nữa bị rơi rồi."

      "...." Sao lại ngốc đến mức dẫn chơi tàu lượn chứ. Vốn định nhìn vẻ mặt thất sắc của , kết quả, vẫn là phụ đức hạnh. " quá ngốc rồi."

      Doãn Tiểu Đao nghiêng đầu nhìn mặt . Dưới ánh mặt trời, đường nét của sắc đến mức có thể chiết ảnh.

      "May là ngu ngốc triệt để." Lam Diễm tiếp tục về phía trước: "Có câu gì ấy nhỉ? Ngu đến mức manh tự nhiên. Ngày nào đó gặp phải người mắt mù, chừng còn có thể cảm thấy đáng ."

      Doãn Tiểu Đao lên tiếng trả lời.

      "Có điều." Lam Diễm dừng lại, quay đầu nhìn , bỗng nhiên cong môi cười: "Đàn ông mắt mù, quá khó tìm."

      Sau đó mình ngâm nga giai điệu, hát.
      Hết chương 29.
      --------
      Lời tác giả: bởi sô nguyên nhân. Trộm văn website chương tiết có bỏ sót nên báo cho.
      Lời edit: phía cuối còn thiếu mất đoạn lời hát của a Lam Diễm mọi người ạ, cơ mà tác giả thêm nên e đành chịu :v
      lyly, Trâu, Phương Lăng7 others thích bài này.

    4. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 30.1
      Vừa đến trưa, Lam Diễm liền trở về.

      Vội vã rang cơm, lại vội vã ăn xong.

      Doãn Tiểu Đao biết vui vẻ lắm, yên lặng rửa bát xong, vào phòng cùng .

      Lam Diễm nhìn thời gian tại, chưa tới hai giờ. Còn phải thời gian phát nghiện, nôn nóng. Miệng khô lưỡi khô, phiền lòng, buồn nôn.

      nhìn Doãn Tiểu Đao.

      ngồi ghế sa lông đọc sách. tại coi việc cai nghiện cho như sứ mệnh, làm gì liền cầm sách xem.

      Buổi sáng còn cảm thấy có lòng, tại thân thể khỏe, liền suy đoán theo chiều hướng ác độc.

      Lam Diễm cắn cắn ngón trỏ, cân nhắc tỷ lệ bản thân lén lấy thuốc. Lấy thân thủ của Doãn Tiểu Đao, có phần thắng. Biện pháp duy nhất, chính là đẩy ra.

      Lúc này tư duy của còn khá ràng, hiểu được rằng chơi ma túy hủy đạo lý đời. Nhưng chỉ cần đau đớn vừa đến, tự giác nhìn về phía ngăn kéo đựng thuốc.

      Doãn Tiểu Đao chú ý tới , ngẩng đầu lên.

      Lam Diễm chột dạ, chỉ có thể mạnh mẽ : "Tôi thoải mái."

      "Ừ." đứng lên, cầm viên thuốc bên cạnh: "Ăn cái này."

      "Đùa cái quỷ gì vậy."

      "Vitamin."

      "...."

      "Còn có canxi."

      "..."

      "Bổ sung dinh dưỡng rất quan trọng."

      "Cảm ơn." hung hăng.

      "Đừng khách khí."

      Doãn Tiểu Đao giống như nghe được mỉa mai của .
      ----
      Tháng ngày Lam Diễm cai nghiện chính là như vậy, thỉnh thoảng nghĩ mình đấu với Doãn Tiểu Đao, thực lại rất tàn khốc: đến ngày thứ ba, Doãn Tiểu Đao cất toàn bộ thuốc .
      Lam Diễm muốn bóp chết .

      vốn là đòi tiền có, liều mạng cái, cũng coi như hào hiệp. Từ sau khi gặp phải ngốc này, liền lên con đường gian khổ chống trọi với ma túy. Con đường này, dài nhìn thấy điểm cuối.

      Doãn Tiểu Đao nắm giữ tất cả ma túy của Lam Diễm. chỉ là thuốc cuốn, ngay cả hai túi bột Lam Úc đưa, đều tịch thu.

      Mỗi ngày chỉ cho Lam Diễm nửa điếu thuốc.

      Nhiều hơn, đều có cửa.

      Bất kể là Lam Diễm chửi bới cũng được, xin khoan dung cũng được, giả bệnh cũng được, Doãn Tiểu Đao cũng bị lay động.

      Lam Diễm chịu đựng đau đớn như ở trong nước sôi lửa bỏng. uống thuốc mỗi ngày, mãi đến tận ngày thứ tư, mới cảm thấy được những thang thuốc này có chút tác dụng trấn tĩnh.

      tại giấc ngủ của rất kém, cũng khôi phục lại trạng thái ngủ ít hơn trước đây.

      Mỗi khi vào lúc này, Doãn Tiểu Đao lại giọng chuyện cùng . lắm cái gì, thân thể lúc nóng lúc lạnh, ý thức lộn xộn.

      cảm giác mình dạo tại quỷ môn quan.

      Có lúc tỉnh táo, biết mình còn sống, cũng biết nên vui hay buồn.

      Trong cơ thể bởi vì thiếu hải lạc, khiến những chứng bệnh giấu của Lam Diễm liên tục . Xương ngứa đến lợi hại, hơn nữa tại vô cũng sợ hãi đau đớn.

      Doãn Tiểu Đao nghe xong triệu chứng của , ra ngoài mua canxi gluconat, ép buộc tiêm cho . Lại cho dùng chút thuốc đông y an thần.

      Nếu để Lam Diễm nhớ lại mấy ngày nay, chỉ có bốn chữ: "Sống bằng chết."

      Thế nhưng cơn nghiện qua , lại hết sức vui mừng, có Doãn Tiểu Đao cùng ở bên . mạnh mẽ hơn rất nhiều, nếu , căn bản chịu đựng nổi.

      Kỳ thực, Doãn Tiểu Đao mặc dù có thể ở lại bên cạnh , là bởi vì trị số sức mạnh của cực kỳ cao. Đổi thành người bình thường, sớm bị Lam Diễm lúc lên cơn nghiện giết rồi.

      Trải qua mấy ngày vừa rồi, Doãn Tiểu Đao biết được, thực ra Lam Diễm gầy yếu như trong tưởng tượng của . điếu thuốc, cũng có thể đánh với mấy hiệp.

      Lúc đánh lại , liền mắng . Mắng chửi khó nghe thế nào, hơn nữa còn có thể liền liên tiếp, cũng dừng lại giữa chừng.

      Doãn Tiểu Đao nghe, phản bác. nghĩ, tại phát bệnh, rối loạn nên lựa chọn lời . Chờ sau này khỏe mạnh, tất cả tốt thôi. tính toán với người bệnh.

      Từ buổi tối ngày hôm sau, Lam Diễm vào bếp nữa. chống trọi lại ma túy đến mức còn sức lực, đâu còn quản được cơm.

      Mới bắt đầu, là gọi phục vụ bên ngoài.

      Thế nhưng ăn ăn lại, chỉ có mấy cửa hàng. Ăn hai ba ngày, Lam Diễm mất hứng, xoi mói món này món kia, ồn ào công lực của những đầu bếp này bằng phần mười của . Tính khí cực kỳ lớn.

      Thế là Doãn Tiểu Đao liền trói chặt lại, tự mình ra ngoài ăn cơm. Trong thời gian rời khỏi tầm mắt của , đều lo lắng vì buông lỏng làm tổn thương bản thân. Cho nên đều nhanh về nhanh.

      Lúc Lam Diễm bị trói, tâm tư phiêu khắp nới, lúc nào đó còn phiêu tới ngày bản thân cẩn thận hút ma túy.

      Trong hình ảnh trống rỗng thoáng qua này, có người đưa điếu thuốc lại.

      nhận lấy.

      Người kia giúp châm lửa.

      hút. Mùi vị rất sặc.

      Sau đó còn có chuyện gì, làm thế nào cũng nhớ được.

      Khi Doãn Tiểu Đao trở về, thấy Lam Diễm nhíu mày, lo lắng lại đau đầu, liền qua ngồi vào bên giường của , xoa bóp huyệt thái dương của .

      Lam Diễm mở mắt, vuốt ve tay .

      lẳng lặng nhìn .

      chậm rãi ngồi dậy: "Đao thị vệ, tôi cảm thấy tôi xong rồi." cai nghiện năm ngày, giống như già đến năm mươi tuổi rồi, cơ năng của thân thể giảm rất nhiều.

      giọng : "Mấy ngày trước đều qua."

      "Đó là bởi vì tôi có hút mỗi ngày." Lam Diễm ria mép kéo cuộn, cực kỳ chán chường, trong lời tất cả đều là tuyệt vọng: " khi ngừng, tôi chịu được nữa."

      "Năm ngày trước, cũng được." Doãn Tiểu Đao nhìn sâu vào đôi mắt .

      " về quê có được ? Đừng để ý đến tôi." cúi thấp đầu, chuyện cũng đều tốn sức.

      "Tôi ."
      lyly, Trâu, Phương Lăng9 others thích bài này.

    5. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Sau này cai nghiện xg lam diễm mắc thêm bệnh mới là mù mắt :))))
      hong tran leThuyDieu95 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :