1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      @vo tam Nhưng chỉ có chị mới trị được thoai :))

    2. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      muốn đọc chương tiếp theo quá nàng ơi @ThuyDieu95
      Linhnguyen.gcc1ThuyDieu95 thích bài này.

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 28:
      Lam Diễm chậm rãi ngồi thẳng dậy.

      tay của chống lên mặt bàn, đôi mắt chăm chú tập trung nhìn bật lửa trong tay Doãn Tiểu Đao. cánh tay khác nắm điếu thuốc run lên, từ cánh tay đến đầu ngón tay đều co rút lại. hao phí rất nhiều sức lực mới để điếu thuốc rơi xuống.

      Cơ thể Lam Diễm loại trạng thái vô cùng có thực. Trong cơ thể có đủ loại đau đớn, làn da bên ngoài, xương tủy bên trong, hoặc hoặc nặng đều lên đau đớn. Hơn nữa bắt đầu hồi hộp.

      Nếu như giờ phút này còn lý trí, cướp bật lửa.

      Lúc ở trạng thái bình thường, chệnh lệch thực lực với Doãn Tiểu Đao còn chưa hết mười dãy phố. Càng khỏi , tại đứng cũng vững.

      Thế nhưng lúc này trong đầu chỉ còn lại ý niệm hút thuốc, vì thế gắng gượng cơ thể tan tác, xông về phía bật lửa.

      Doãn Tiểu Đao né qua, lùi lại vô cùng thong dong. Sắc mặt như thường, vui buồn.

      Lam Diễm vững, suýt chút nữa vấp ngã bên cạnh giường.

      dừng chân, nhìn bật lửa, muốn cướp lần thứ hai, đột nhiên cơ bắp phía sau lưng truyền đến đau đớn như kim châm, thế là căng cứng của , lại mạnh mẽ buông lỏng, theo bàn trượt xuống dưới. đau đến mức co giật.

      Doãn Tiểu Đao hơi nghiêng người, muốn đến dìu .

      Bỗng nhiên vung tay ra, sau đó vẻ mặt hung ác nhét điếu thuốc vào miệng, lại ra sức nhai.

      Lúc nuốt xuống, nghẹn lại.

      Nuốt xuống quá khó khăn, nhưng quản được nhiều như vậy. ngửi thấy xen lẫn bên trong điếu thuốc có mùi vị của loại bột, đó là thứ từng ăn...nhất hương gì đó.

      Doãn Tiểu Đao hạ thấp lưng, ra tay bất ngờ đoạt lại điếu thuốc mà nhai.

      Lam Diễm tức giận muốn đao chém chết . Cơ thể có sức, chỉ có thể dùng ánh mắt lăng trì .

      vặn bỏ đoạn điếu thuốc "Chỉ có thể hút nửa."

      " mẹ nó vừa xấu vừa buồn nôn." Thân thể run rẩy, tiếng ổn định.

      Doãn Tiểu Đao ném bật lửa trước mặt : " còn , tôi cho nữa."

      Tuy rằng Lam Diễm tỉnh táo lắm, nhưng vẫn nghe hiểu được. Thế là mím môi .

      suy tính thời gian, quyết định làm khó nữa, thả bật lửa và điếu thuốc vào tay . Sau đó ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt .

      Đồ vừa đến tay, Lam Diễm liền hoàn toàn để ý đến . vội vàng đốt luôn, sau đó hút vào hai hơi lớn.

      Hút nóng có được hiệu quả tương đối chậm, ma túy cần qua bao tử, sau khi hấp thụ mới có thể vào trong máu. Lam Diễm chuẩn bị cho mình bất kỳ công cụ tiêm nào, vì lẽ đó mặc dù giờ phút này cần vô cùng gấp, cũng có con đường nào khác.

      Nửa điếu thuốc, nhanh gọn hút xong. Cảm giác bồng bềnh kém xa mãnh liệt trước kia, quấy cho lòng càng thêm ngứa ngáy.

      Lam Diễm đưa ánh mắt dời về phía ngăn kéo. Chỗ đó còn rất nhiều rất nhiều thuốc.

      Doãn Tiểu Đao nhận ra ý đồ của , liền ngăn cản : "Chỉ có thể hút nửa điếu."

      ra sức giãy giụa, lại bị dùng sức giữ chặt: "Cút ngay! cái đồ xấu xí!"

      "Tứ lang, có chuyện gì." Trước nay Doãn Tiểu Đao thích chuyện, cũng hiểu động viên người khác, chỉ có thể lặp lại: " có chuyện gì." Thuốc đông y lúc trước cũng có tác dụng trấn tĩnh, qua khoảng thời gian này, khó chịu như vậy nữa.

      Tuy rằng lượng hải lạc cần hút theo thân thể chịu đựng được tính mà tăng lên, nhưng nó cũng có thời kỳ suy yếu. Chỉ cần kéo dài việc hút, chậm rãi biến mất trong người. Trong thời kỳ suy yếu, người nghiện sinh ra phản ứng cai nghiện kịch liệt.

      Doãn Tiểu Đao cũng có để Lam Diễm cai nhanh. lựa chọn phương thức là, kéo dài thời gian suy yếu, giảm bớt thống khổ của việc cai nghiện.

      Đương nhiên, giảm bớt đại biểu là có.

      Tháng ngày Lam Diễm phải chịu đựng, vẫn còn rất dài.
      ---
      Lam Diễm cùng Doãn Tiểu Đao giằng co rất lâu.

      Cuối cùng, yên tĩnh lại.

      Cảm giác thân thể vui sướng duy trì trong thời gian rất ngắn.

      Qua , vô lực ngã vào bên.

      "Tứ lang." Doãn Tiểu Đao thấp giọng gói .

      Lam Diễm mở mắt, mơ hồ đáp lời: "Ừ."

      Cũng chĩnh vì nhắm hai mắt, vì lẽ đó bỏ lỡ vẻ mặt Doãn Tiểu Đao thay đổi. Khuôn mặt cứng nhắc trước nay của , lên nét dịu dàng.

      nhàng chạm vào vết thương trán : "Đau ?"

      Lam Diễm khẽ lắc đầu.

      Vì hải lạc làm thần kinh tê dại, cảm giác được đau đớn,

      vỗ vỗ vai :"Dậy." co người lại.

      Doãn Tiểu Đao cố chấp nâng dậy, " nghỉ ngơi." Lúc chạm vào người , phát trước ngực và sau lưng đều là mồ hôi, ướt hết cả áo.

      Lam Diễm rất mệt mỏi, muốn nhúc nhích. dứt khoát đè trọng lượng cơ thể lên vai .
      vừa đỡ vừa nâng dậy, thả giường.

      vừa dính vào giường, càng mệt rã rời hơn. Tư thế cũng thay đổi chút nào, mắt khép lại lập tức ngủ thiếp .

      Doãn Tiểu Đao xử lý vết thương trán cho . nghĩ, chờ tỉnh táo lại, phỏng chừng oán giận vết thương này xuất khuôn mặt mà vẫn lấy làm kiêu ngạo.

      thấy áo ướt đẫm, liền cởi ra. Sau đó đắp chăn giúp , bưng kín.

      Lam Diễm lầu bầu tiếng, bỏ chăn ra.

      sợ cảm lạnh, lại đắp lại. Sau đó hạ thấp nhiệt độ của máy điều hòa.

      Lúc Lam Diễm ngủ, Doãn Tiểu Đao lấy đơn thuốc mà ông nội Doãn gửi tới. tính quan sát thêm mấy ngày, cân nhắc điều chỉnh phương thuốc.

      Ông nội Doãn còn gửi mấy quyển sách có liên quan tới, cũng lật xem cẩn thận.

      Doãn Tiểu Đao rất khó để hết sức chăm chú làm chuyện nào đó, bởi vì mọi thời điểm đều duy trì cảnh giác. Đây là thói quen qua nhiều năm.

      Lam Diễm trở mình bao nhiêu lần, đều nhìn bấy nhiêu lần.

      Mãi đến khi tỉnh lại.

      Lam Diễm nhắm hai mắt ngáp cái, sau đó nghiêng người sang. ngủ ngon thoải mái.
      Lúc dễ chịu, vô thức ưỡn lưng mấy lần.

      Sau đó, xoa bóp hông của mình, lại mò lưng của mình, lại vỗ vỗ vai của mình.

      Bỗng nhiên Lam Diễm mở mắt, kéo chăn ra nhìn vào bên trong.

      Ở trần.

      May là, vẫn còn quần ở nửa người dưới.

      dùng chăn che trước ngực lại, ngồi dậy, sau đó hướng thẳng tầm mắt về phía Doãn Tiểu Đao: "! thừa dịp tôi ngủ, làm việc gì đúng!"

      vừa , Doãn Tiểu Đao liền biết, Lam Diễm tức đến nổ phổi trở lại. đặt sách trong tay xuống: "Tôi quang minh lỗi lạc."

      "Tôi phi!" Lam Diễm quấn cả người vào trong chăn: "Có người nào quang minh lỗi lạc cởi bậy quần áo của người khác chứ."

      " chảy mồ hôi, quần áo ướt." nhàn nhạt giải thích, thấy thích hợp.
      Lam Diễm nhăn lông mày: "Lấy cớ!"

      Doãn Tiểu Đao nghe lên án vô lý, phản ứng. thẳng ra ngoài.

      Lam Diễm thấy trả lời, cũng chán rồi. lập tức xuống giường, tốc độ mặc quần áo nhanh trước nay chưa từng có.

      cảm giác giấc ngủ vừa rồi lâu lắm. Bây giờ là hơn tám giờ tối.

      đều chưa ăn cơm.

      Nghĩ đến đây, Lam Diễm ra ngoài lục tủ lạnh.

      Cũng may ngày hôm qua mua rất nhiều đồ ăn, tối nay còn có thể có bữa cơm phong phú.
      vào nhà bếp.

      Doãn Tiểu Đao ở đó.

      Lam Diễm hung dữ: "Cuồng nhìn trộm!"

      "Tôi nhìn trộm." Doãn Tiểu Đao dùng đũa trộn lẫn thuốc đông y bên trong.

      "Ai tin ." ngửi thấy trận mùi thuốc trong bếp, nhăn mũi lại: " là thúi."

      "Thuốc đắng dã tật." vẫn câu này.

      "Hừ hừ." thuận miệng đáp lại hai tiếng, sau đó bắt đầu biểu diễn tay nghề bếp trưởng của mình. Trong lúc đó, còn thiên mã hành ( ý chỉ văn chương, thi ca hào phóng) : "Đao thị vệ, khắc cho tôi bảng hiệu thần bếp ."

      "Được." cảm thấy danh hiệu này đối với , thực tế đến tên gọi về.

      Lam Diễm nghe được lời chấp nhận của , cười đến vui vẻ.

      Về thảm trạng lên cơn nghiện của lúc trước, hai người đều nhắc tới. Dường như cũng coi là chuyện gì đáng kể.

      Thực ra, trong đoạn thời gian ấy, Lam Diễm vẫn có ký ức. Cũng chính vì có ký ức, nên mới biết, có thuốc, khổ sở thế nào. muốn trải qua quá trình nóng lạnh giày vò như vậy. Thế là bàn ăn, nhìn Doãn Tiểu Đao ăn ba bát cơm: "Đao thị vệ, vẫn nên về quê cày ruộng thôi."

      đến giây, trả lời: "Tôi từ chối."

      " đáng ghét." Ăn của , ngủ của , nhưng mực nghe lời của .
      Doãn Tiểu Đao lên tiếng, tự mình gắp rau gắp thịt.

      cài gì cũng để ý.

      vẫn giữ vững niềm tin vẫn hướng về phía trước. muốn thấy được Lam Diễm sau khi cai nghiện.

      nhất định nhìn thấy.
      ---
      Lam Diễm ăn cơm xong đến cả phim tình ái cũng có tâm tình xem, chỉ muốn ngủ.

      Doãn Tiểu Đao ép uống thuốc, rất vừa lòng.

      Khi tắm, nhìn thấy vết thương trán, Lam Diễm càng tức giận bất bình: " là bảo vệ chủ tận sức!"

      Nhưng mà chán việc gầm gào với Doãn Tiểu Đao, quá buồn ngủ. Liền nhào lên giường ngủ thiếp .

      Doãn Tiểu Đao biết nguyên nhân là vì thang thuốc mà buồn ngủ.

      Lúc tiếng ngáy của vang lên, lại tiếp tục nghiên cứu những sách vở có liên quan.

      Nửa đêm, đột nhiên Lam Diễm tỉnh lại.

      cảm thấy vô cùng khó chịu, còn có chút buồn nôn.

      Bởi vì cung cấp đầy đủ hải lạc, là mất ngủ. Vì vậy rất nhiều người ỷ lại vào thuốc kháng tinh thần.

      Lam Diễm ước chừng đoán được thuốc đông y của Doãn Tiểu Đao có tác dụng trấn tĩnh, thế nhưng hiệu quả kéo dài.

      chưa thực cai nghiện được, nên dẫn tới loạt phản ứng cai nghiện. dám tưởng tượng, khi dừng hút, rơi vào địa ngục như thế nào.

      Đáng sợ nhất là, khi thời kỳ phẫn rã hải lạc kết thúc, có nghĩa là cai nghiên thành công. Phía sau còn có thời kỳ khôi phục rất dài. Quá trình cai nghiện rất đau đớn, điều trị khôi phục cũng chưa chắc dễ chịu. Kẻ nghiện hút bột trong thời gian dài, cơ chế sinh lý giống với người bình thường. Bên ngoài chất độc phê thái phá hủy, bên trong thân thể tự phê thái. Làm biến mất phê thái bên ngoài, mà bên trong phê thái lại tới, kịp sản sinh, các chứng bệnh gộp lại lập tức bạo phát. Hơn nữa, biết tới thời điểm bạo phát đó, cũng biết là bệnh gì.

      giường Lam Diễm ngủ cũng được, ngồi cũng xong.

      Sao lại vì kẻ ngốc kiên trì mà đưa mình vào trong đau khổ biết.

      mới là kẻ ngốc!

      tâm phiền ý loạn, càng sợ hãi cai nghiện, càng nôn nóng.

      "Tứ lang." Lúc tỉnh lại, Doãn Tiểu Đao nhận ra ngay.

      Lam Diễm quay đầu nhìn phía . Trong phòng bật đèn, chỉ nhìn được bóng người tối đen của : "Làm gì!" Thái độ của tồi tệ.

      "Sao ngủ?"

      "Vì ngủ được."

      "Tôi có biện pháp." Doãn Tiểu Đao xong mở đèn giường.

      nghi ngờ nhìn .

      ngồi lên bên giường: "Nằm úp sấp."

      Sắc mặt Lam Diễm hơi biến đổi: "Đao thị vệ, tôi có thể nhắc nhở , nếu như phá hủy trong sạch của tôi, là phải chịu trách nhiệm!"

      Hết chương 28.
      lyly, Trâu, Phương Lăng7 others thích bài này.

    4. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Cái này là thích làm mà còn bày đặt. Muốn chị tiểu đao ở chung cứ còn bày đặt làm bộ làm tịch
      MorTrangThuyDieu95 thích bài này.

    5. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 29.1
      Đương nhiên Doãn Tiểu Đao ngờ Lam Diễm lại trong sạch. thực tế, có khái niệm gì về chuyện nam nữ kia. thành thực : "Tôi xoa bóp cho ."

      Lông mày Lam Diễm nhếch cái: " còn có thể làm việc này sao?"

      gật đầu: "Doãn gia của chúng tôi, truyền dạy qua đời đời."

      " phải họ Đao sao?" Lam Diễm chuyện cũng hăng say, có cảm giác hoang mang tên, còn có loại cảm xúc cực kỳ bi quan xông lên đầu.

      "Tôi phải họ Đao." Câu này, lần thứ hai rồi.

      "Đao thị vệ." trở mình: "Tầm tình của tôi rất tồi tệ."

      "Tôi biết." Lời này của Doãn Tiểu Đao rất nhàng: "Tứ lang."

      "Hả?" Đột nhiên xuất tâm lý bi quan chán đời, làm chán nản. cực kỳ gắng sức kiềm chế tâm tình cho ổn định.

      "Từ từ tốt hơn." Giọng của còn luôn bình tĩnh như trước, mà dịu dàng rất nhiều.

      "Đột nhiên tôi muốn khóc." Lam Diễm cũng biết tại sao, nhưng chính là cảm thấy rất khổ sở, rất nhiều bi thương gì đó nổi lên, nhưng ra được cụ thể là cái gì.

      "Tôi giúp ."

      Lam Diễm nghe vẫn nghe được, nhưng cảm xúc của tan vỡ. Đột nhiên tàn nhẫn cắn ngón tay trỏ của mình. Ngón tay đau đớn, vị máu tanh làm hơi hơi hòa hoãn chút.

      Doãn Tiểu Đao vẫn giọng an ủi: "Tứ lang, hạnh phúc."

      Lam Diễm mờ mịt nhìn trần nhà.

      Doãn Tiểu Đao thấy cắn ngón tay buông, liền cứng rắn giữ chặt cằm , để nhả ra.
      cúi đầu trách mắng: "Quản việc đâu."

      đứng dậy về phía túi hành lý của mình.

      vừa , lại tiếp tục cắn ngón tay.

      Doãn Tiểu Đao tìm được cái dây hành quân, kéo ngang ra hai lần.

      Lam Diễm chú ý động tác của , chìm đắm trong thế giới bi thương của mình.

      Vì vậy, lúc nhanh chóng quấn quanh, chói chặt hai tay của lại, hề phòng bị.

      "Cô___" trợn mắt nhìn.

      " nên tự tổn thương mình." Doãn Tiểu Đao khôi phục giọng điệu thường thường, dùng khăn giấy lau máu ngón tay .

      Lam Diễm trầm mặc, sau đó trực tiếp nằm xuống. nhắm mắt lại, trong lòng hoảng sợ trận, khiến biết làm thế nào.

      Doãn Tiểu Đao ngồi đầu giường, để đầu của hướng về phía mình, sau đó nhàng xoa bóp huyệt vị đầu .

      Từ học Đông y, nắm bắt huyệt vị rất chuẩn xác.

      Lúc mới bắt đầu, Lam Diễm có hơi thoải mái, trong chốc lát, tốt hơn nhiều rồi.

      thở ra hơi, thần kinh căng thẳng thả lỏng xuống.

      Doãn Tiểu Đao điều chỉnh độ sáng của ánh đèn.

      Ban đêm yên tĩnh, tia sáng tối tăm.

      Lam Diễm nhắm mắt lại, ngủ thiếp .

      Doãn Tiểu Đao cúi đầu nhìn .

      vẫn còn nhíu lông mày.

      Hơn hai mươi phút sau, rốt cục mi tâm(điểm giữa hai đầu lông mày) của cũng giãn ra.

      an tâm rồi.
      ---
      Ngày thứ nhất Lam Diễm cai nghiện, tuy rằng gian nan, nhưng ít nhất ổn.

      Thế nhưng, nghĩ đến cuộc sống sau này cũng phải chịu đựng những thống khổ này, khỏi có chút buồn bực.

      Buồn bực lúc, nấu bữa sáng.

      Lam Diễm rán hai quả trứng ốp la, sợ Doãn Tiểu Đao ăn đủ no, lại lấy vài lát bánh mì đường, cùng với canh nấm bơ.

      Doãn Tiểu Đao ở phòng khách ngửi thấy mùi thơm, nhịn được đến nhà bếp nhìn .

      Lúc nấu ăn, Lam Diễm rất có mị lực. còn nóng nảy, có buồn ngủ. Lúc này nhìn vô cùng vừa mắt.

      Động tác trong tay Lam Diễm ngừng lại, chăm chú nhìn : " phải nộp trước tiền ăn mới được, sức ăn của gấp đôi tôi!"

      nhìn trứng rán ốp la: "Tôi có tiền."

      " có tiền chạy về quê ."

      "Tiền sinh hoạt phí của tôi do phụ trách."

      "Tôi nghèo thành như vậy, còn muốn đổ thừa vào." bày bữa sáng lên đĩa.

      Doãn Tiểu Dao giúp bưng lên bàn ăn, sau đó lấy bát thìa, sắp xếp ngăn nắp.

      Lam Diễm cũng lấy những đĩa còn lại bưng đến, vừa đặt xuống, bắt đầu ngồi xuống ăn.

      Lam Diễm nhai mấy miếng trứng ốp la, bắt đầu lo lắng về ngày mới.

      Cai nghiện. Việc này đại biểu mỗi ngày đều phải trải qua thống khổ từng giây như cả năm trời, con mẹ nó ưu sầu. Đời người vô vọng. Mới qua ngày, có tâm lý hoảng sợ với phản ứng cai nghiện.

      ăn xong phần trứng ốp la.

      Đối diện Doãn Tiểu Đao gặm thêm bánh mì đường.

      Lam Diễm uống mấy ngụm canh nấm, dừng ăn. Khẩu vị của cũng phải rất tốt.

      nhận ra dừng, giọng : "Đợi lát nữa uống thuốc."

      cúi đầu tự nhìn tay nghề của mình: "Hứ."

      " vất vả, tôi giúp ." Lời an ủi của Doãn Tiểu Đao rất cứng nhắc.

      Lam Diễm ngẩng đầu nhìn . Khuôn mặt vẫn như vậy, có chút rung động nào, ngoài cười nhưng trong cười: "Ha ha."

      "Cơm nước xong, chúng ta ra ngoài chơi."

      "...Chơi cái gì?" đặt nĩa xuống.

      "Chơi thứ thích."
      bĩu môi cái: "Tôi cái gì cũng thích."

      " ra ngoài dạo chút."

      "Tôi muốn ."

      Doãn Tiểu Đao gặm hai miếng bánh mì nướng: "Tôi mời ăn dưa hấu."

      "Ai con mẹ nó muốn ăn dưa hấu mời."

      như thế, nhưng mà.

      Mặc dù Lam Diễm khuông muốn ra khỏi cửa bao nhiêu, vẫn bị kéo ra ngoài. hận bản thân đánh lại Doãn Tiểu Đao.
      ------

      Lời editor: Đây là phần của chương 29. Mai t đăng nốt. Và từ bây giờ mỗi ngày t đăng nửa chương nhé. Cảm ơn các bạn ủng hộ
      lyly, Phương Lăng, mê sách8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :