1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phế hậu của lãng hoàng - Hồ Tiểu Muội (236/420+ NT2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 252:

      Edit: kaylee

      Kể từ sau tang lễ của Thái Hậu, Tiêu Mặc ba ngày ra khỏi cửa phòng rồi.

      tự giam mình ở bên trong Long Tiếu điện, bất luận kẻ nào cũng thể vào trong, cung nhân đặt thức ăn ở cửa cũng động đến. Ngày thứ nhất, Hạ Lan Phiêu chỉ coi là điều chỉnh tâm tình, nhưng lúc Tiêu Mặc ba ngày cũng ra khỏi cửa rốt cuộc nàng cũng bắt đầu lo lắng. Mặc dù mọi người có hiểu ràng Hoàng Thượng và Thái Hậu vẫn bất hòa, Thái Hậu qua đời vì sao còn khó qua như vậy, nhưng vẫn là trung thành với cương vị công tác, quỳ gối ngoài cửa kính xin Hoàng Thượng mở cửa.

      Nhưng mà trong cửa chút thanh.

      Ngự Lâm quân của Tiêu Mặc canh giữ ở cửa, mặc dù là thể chối từ thi hành khẩu dụ của Hoàng Thượng —— kẻ tự tiện vào, chết. Bây giờ bắt đầu mùa đông, thời tiết khô ráo giá rét, mặt đất lãnh khiến cho ít phi tần quỳ xuống đều chịu nổi khí lạnh, bất tỉnh. Vì vậy, Thái Y vừa phải bận rộn cầu xin Tiêu Mặc ăn cơm, lại phải chẩn bệnh cho phi tần mảnh mai, trong khoảng thời gian ngắn liền luống cuống tay chân. Thục phi cắn răng muốn phóng tới trong cung điện, lại bị Ngự Lâm quân ngăn lại, khỏi lạnh lùng quát: "Càn rỡ! Bổn cung là phi tần của Hoàng Thượng, muốn gặp Hoàng Thượng còn phải đợi phê chuẩn của những thứ ***** này hay sao? Tất cả đều tránh ra cho ta!"

      "Nương nương thứ tội, nhưng Hoàng Thượng có lệnh, tiểu nhân thể để cho nương nương tự tiện xông vào."

      "Lớn mật! Để Hoàng Thượng đói bụng hại long thể các ngươi có thể gánh nổi trách nhiệm sao? Tất cả đều cút ngay cho Bổn cung!"

      "Nương nương được vào. . . . . ."

      Ngự Lâm quân chính là cố chấp như thế, may là nữ tử cay cú như Thục phi cũng cách nào tiến lên bước. Ngoài cửa phòng sớm ồn ào náo động hỗn loạn, mà Tiêu Mặc vẫn là ở trong phòng lời, trầm tĩnh giống như tồn tại. Hạ Lan Phiêu đứng ở phía xa, lo lắng nhìn cửa phòng khóa chặt, biết lần này là Tiêu Mặc bị đả kích. Nhưng mà, nàng có thể làm gì chứ. . .
      [​IMG]



      Chương 253:

      Edit: kaylee


      Trong con ngươi đen nhánh của Tiêu Mặc nhìn ra chút cảm xúc, có chỉ là lạnh lẽo nghiêm túc giống như hàn băng. Lân trường tiên (roi dài) làm đau cằm của Hạ Lan Phiêu, có máu tươi từ cổ của nàng chảy xuống. Nhưng mà, Hạ Lan Phiêu trong mắt rưng rưng, chỉ là: "Tiêu Mặc, ta sợ chết, nhưng ta càng muốn nhìn ngươi hành hạ mình như vậy, chịu khổ chịu tội như vậy. Cuộc đời của ngươi đúng là sống ở trong lời dối, nhưng ý định ban đầu của các nàng đều là vì muốn bảo vệ ngươi, đều là muốn làm cho ngươi bị thương tổn! Ngươi cho rằng trong lòng các nàng tốt hơn sao?

      Liên phi kẻ thù của mình, nuôi dưỡng hài tử thuộc về mình; mẫu thân của ngươi chỉ vì ngươi có thể bình an lớn lên mà nhịn đau đưa ngươi ra, vì để cho ngươi sau khi biết chân tướng khổ sở, tình nguyện mình chịu đau thương, tiếc nuối cũng nguyện ý để cho ngươi lưng đeo tự trách vượt qua quãng đời còn lại; phụ thân của ngươi vì bảo vệ nữ nhân mình mến, tình nguyện mình khổ sở cũng để cho nàng biết được; Hạ Lan Thụy vì nàng tình nguyện chịu tiếng xấu nhiều năm như vậy, nhưng cũng có xuống tay với ngươi. . . . . .

      Tiêu Mặc, nếu muốn sai mà , bọn họ người nào có lỗi? Sai, chỉ là số mạng này, chỉ là nên sinh ở hoàng gia thôi. . . . . ."

      Hạ Lan Phiêu chảy nước mắt.

      Nàng nhớ tới trước khi chết Liên phi ngừng nỉ non " nên cùng gặp nhau, nên sinh ở hoàng gia", chỉ cảm thấy tất cả đều là gặp nhau mà đau lòng như vậy. Giữa lúc hoảng hốt, nàng chỉ cảm thấy số mạng của mình cùng Liên phi trùng hợp, mà nghênh đón nàng lại biết là cái gì. . . . . .

      Tiêu Mặc rất đáng thương.

      Cho tới nay, đều sống ở trong thù hận Liên phi tạo ra cho , trong cừu hận lớn lên, lớn mạnh. Nhưng mà, khi rốt cuộc cường đại đến mức có thể nắm trong tay vận mệnh của mình, lúc tự tay giải quyết từng "Kẻ thù" , lại biết "Kẻ thù của mình " lại là sinh mẫu (mẹ đẻ) vẫn luôn yên yên lặng lặng , che chở . . . . . .

      Liên phi, mặc dù thân thế của ngươi rất đáng thương, nhưng tổn thương ngươi mang tới cho Tiêu Mặc là quá lớn. Khi tất cả tín ngưỡng của , khi tất cả tín niệm giúp chống đỡ sống tiếp đều ở trong nháy mắt này phá thành mảnh , chỉ có thể nhìn thấy chân tướng tàn khốc, khổ sở của cách nào có thể dùng ngôn ngữ để diễn đạt.

      "Tử dục dưỡng nhi thân bất đãi (Con muốn dưỡng mà cha mẹ thể chờ)", tất cả người thân của cuối cùng đều rời , mà còn oán hận mẫu thân của mình nhiều năm như vậy, đối với bà làm nhiều chuyện nên làm như vậy. . . . . .

      Còn nữa, ta ư? Vận mệnh của ta lại như thế nào?

      Trận tai nạn xe cộ kia làm cho ta và Liên phi xuyên qua đến thời (thời gian và gian) khác nhau, nhưng vận mệnh của chúng ta lại là giống nhau đến kinh người. Mặc dù ta có dung nhan tươi đẹp như nàng ấy, nhưng chúng ta đều là tộc nhân của Khuyển Nhung, có ấn ký giống nhau, cũng có số mạng giống nhau. . . . . .

      Nàng Tiêu Bình, Hoàng đế có rất nhiều nữ nhân. Vì tình , nàng tình nguyện ở lại bên cạnh kẻ thù của mình, nhưng vẫn luôn có cách nào nhịn được người của mình ngoài
      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 254:

      Edit: kaylee


      Mặc dù là mùa đông, nhưng hoàng cung Đại Chu cũng có những ngày tiêu điều. Các cung nữ cũng đổi sang cung trang màu đỏ nhạt khảm da lông màu trắng, bọn thái giám cũng đổi sang áo bông màu xanh ngọc, quét bay cảnh tượng trầm muộn ngày trước, cũng làm cho trong cung tăng thêm ít màu sắc.

      Hạ Lan Phiêu chống nạnh đứng ở bên trong Long Tiếu điện, chỉ huy các cung nữ đổi màn lụa màu trắng trong phòng của Tiêu Mặc thành màu đỏ nhạt, nhìn bố cục trong phòng, hài lòng gật đầu: "Tẩm cung của Hoàng Thượng quá u tối, vẫn là như vậy mới tốt, sáng rỡ."

      "Đúng vậy, Thượng Nghi đại nhân đúng là tâm tư tinh tế!"

      "Hì hì! Cũng biết Hoàng Thượng thấy có thích hay ?"

      " thích thôi. . . . . . Dù sao vô cùng. . . . . . khí vui mừng. . . . . ."

      Hạ Lan Phiêu cự tuyệt đề nghị lần nữa sắc phong nàng làm phi của Tiêu Mặc, cũng cho phép người khác kêu nàng là "Nương nương" nữa, chỉ là an tâm làm Thượng Nghi nho . Như vậy, nàng có thể lẽ cây ngay sợ chết đứng ở tại Long Tiếu điện, cũng vi phạm pháp chế của hậu cung.

      Tất cả mọi người biết được Hoàng đế vô cùng sủng ái "Thượng Nghi đại nhân" này, cho nên đối với nàng rất là tôn kính, mà nhiệt tình thiện lương của Hạ Lan Phiêu rốt cuộc làm cảm động những nô tài sống lâu ở thâm cung này.

      Trừ việc bị những nàng phi tần ghen ghét kia ra, đãi ngộ của nàng ở trong lúc bất tri bất giác thế nhưng so với lúc làm Hoàng Hậu còn tốt hơn chút, cũng rất được dân tâm. Từ bỏ gánh nặng của "Hoàng Hậu", nàng chỉ là nữ tử bình thường lâm vào tình , chuyện mà nàng phải làm chỉ là cùng nam tử mình mến nhất trường tương tư thủ (*) thôi.

      (*) trường tương tư thủ: tay trong tay đến hết đời.

      "Tẩm cung của Trẫm. . . . . ."

      Tiêu Mặc vừa đến phòng của mình liền ngây ngẩn cả người. có chút im lặng nhìn màn lụa màu đỏ nhạt trong phòng, ga giường màu hồng cùng gương trang điểm đậm chất nữ tính bên cửa sổ, khóe miệng kiềm hãm được mà co quắp.

      Tại thời
      [​IMG]

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 255:

      Edit: kaylee


      Cùng Tiêu Mặc ở chung chỗ thời gian luôn trôi qua rất nhanh.

      Xét cách công bằng, Tiêu Mặc cũng phải là người tình hoàn mỹ. Mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc, thời gian ngủ ở hậu cung rất ít, mà càng có lãng mạn cùng đột nhiên xuất ý tưởng kỳ diệu như Hạc Minh. chỉ là rất dung túng nàng.

      Chỉ cần có chạm đến ranh giới cuối cùng của , dung túng tất cả ý tưởng của Hạ Lan Phiêu. mặc cho nàng ở trong cung rầm rộ cải cách, đưa vài cung nữ lớn tuổi vốn là muốn ở trong cung vượt qua quãng đời còn lại về nhà, cũng mặc cho nàng hạ xuống mệnh lệnh " được tùy ý đánh chửi nô tài" kỳ quái như vậy.

      Chỉ cần nàng vui vẻ, tất cả liền nghe theo nàng. Cuộc sống trong cung quả quá tĩnh mịch, cần chút điểm sáng tới đuổi đêm đông dài buồn chán. Nàng chính là ánh sáng trong sinh mệnh của ta.

      Lúc ở cùng nàng, ta nhiều hơn, hình như cũng cười nhiều hơn. Ta nghĩ, nàng là quà tặng tốt nhất mà phụ hoàng để lại cho ta. ra là người giống như ta cũng có thể được an nhàn và hạnh phúc . . . . . .

      Nhưng mà, tại sao ngày bình yên như vậy làm ta sinh ra chút lo lắng khó hiểu? Ta vẫn là cảm thấy tất cả đều quá thuận lợi rồi . . . . . .

      Chỉ mong là ta nghĩ nhiều thôi.

      Đây là buổi chiều yên bình.

      Tiêu Mặc xử lý xong chính , nhàn rỗi liền đến Long Tiếu điện ngủ, thành công thói quen của . bước vào cửa phòng, liền thấy Hạ Lan Phiêu nằm ở giường, nhắm chặt hai mắt, hô hấp đều đều. Mái tóc dài của nàng bên mép giường số gần như chạm xuống đất, cánh tay trắng nõn ở ngoài chăn an phận khoác lên ngực, vừa sờ quả nhiên là lạnh lẽo.

      Lại đá chăn rồi. Chẳng lẽ lò sưởi trong phòng quá mạnh?

      Tiêu Mặc cau mày lần nữa đưa cánh tay của nàng về trong chăn, làm cho lửa trong lò sưởi chút. Động tác của Tiêu Mặc rốt cuộc lại làm cho Hạ Lan Phiêu tỉnh, nàng dụi mắt, xin lỗi: "Chàng tới lúc nào vậy? Ta chỉ định nằm sấp lát, tại sao lại ngủ thiếp ?"

      "Gần đây nàng có chút thích ngủ, để Trần Thái y chẩn bệnh cho nàng chút ."

      " cần cần! Nhất định là trong phòng quá ấm, làm cho người ta ngây ngô liền muốn ngủ."

      "Ta gọi Thái y."

      " cần!" Hạ Lan Phiêu vội vàng kéo tay Tiêu Mặc lại,
      [​IMG]



      Chương 256:

      Edit: kaylee


      Hạ Lan Phiêu nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được Tiêu Nhiên, trong lòng ngoài vui mừng còn có chút lo lắng yên. Nàng tự nhiên là biết được tình ý của Tiêu Nhiên đối với nàng, nhưng nếu nàng lựa chọn Tiêu Mặc, cũng chỉ có thể xin lỗi nam tử dịu dàng này thôi. . . . . .

      "Hạ Lan, nàng khỏe ?" Tiêu Nhiên đột nhiên hỏi.

      "À? Ha ha, ta rất khỏe."

      "Vậy tốt. A Mặc có thể thoát ra từ trong bi thương, tất cả đều là bởi vì nàng. . . . . . Hạ Lan, cám ơn nàng."

      "Có thể đừng khách khí như thế hay ? Tiêu Nhiên. . . . . . Huynh khỏe ?"

      "Ta?"

      Tiêu Nhiên giật mình. nhìn nữ tử xinh đẹp làm gần như là nhận ra trước mặt, nghĩ tới khi nhục (bắt nạt, nhục nhã) và bất lực trước kia khi ở trong cung của nàng, chỉ cảm thấy dường như cách đời.

      đương nhiên thể cho nàng biết rất nhớ nàng, cũng thể cho nàng biết thầm phái người dò thăm tin tức của nàng. Việc có thể làm, chỉ là giữ khoảng cách với nàng, bảo vệ nàng bị thương tổn mà thôi. (lee: edit đến đây thương Nhiên quá ~ sao ảnh làm nam9 nhỉ ~ huhu)

      "Ta. . . . . . Rất tốt."

      " tốt." Hạ Lan Phiêu thở phào hơi, nhìn hoa mai giống như mây hồng nơi xa: "Ta rời cung lâu như vậy, nhưng ta cảm thấy những hồi ức kia giống như mới xảy ra hôm qua. Tiêu Nhiên, ta vẫn chưa kịp cám ơn huynh chăm sóc ta. có huynh, có thể ta sớm sống nổi nữa."

      " cần cám ơn ta." Tiêu Nhiên dừng lại, sau đó : "Chăm sóc A Mặc tốt. nàng."

      "Chắc là vậy. . . . . . Nhưng chưa bao giờ ta."

      Hạ Lan Phiêu nhìn Tiêu Nhiên, nhớ lại tên khốn kiếp mới sáng tinh mơ chọc giận nàng kia, hận thể khiến Tiêu Mặc học được phần trăm dịu dàng của Tiêu Nhiên.

      Ai, nếu như Tiêu Mặc có thể dịu dàng săn sóc giống Tiêu Nhiên tốt rồi! biết nữ nhân nào có phúc có thể trở thành An vương phi đây? Tiêu Nhiên dịu dàng và Khinh Vũ tỷ tỷ dịu dàng là xứng đôi, chỉ là biết bây giờ tỷ tỷ ở đâu. . . . . .

      "A Mặc quen biểu đạt,
      [​IMG]

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 257:

      Edit: kaylee


      "Ngươi cái gì? Hài tử của Hạ Lan . . . . . ."

      "Dạ, Hoàng Thượng. Thai nhi của nàng quá ổn định, nhất định phải chú ý thân thể."

      "Tiêu Mặc, ta vẫn là có chút thể tiếp nhận! Mấy tháng nữa ta làm nương, nương của ta mà biết nhất định đánh chết ta đấy. . . . . . Ha ha, ha ha."

      Hạ Lan Phiêu cười ngây ngô, ngoài kinh ngạc, còn có vui sướng. Nàng Tiêu Mặc, nàng đương nhiên là muốn cùng đứa bé thuộc về mình. Chỉ là, hình như đứa này tới có chút sớm rồi, trong lòng của nàng có chút khó có thể tiếp nhận. . . . . .

      biết Tiêu Mặc có muốn đứa bé này hay đây? Nữ nhân của nhiều như vậy, cũng có ai là sinh hạ hài tử cho , rất có thể là bởi vì muốn hài tử thôi.

      Như vậy, ta sao? Ta có thể cho sinh hạ hài tử của sao?

      "Tiêu Mặc. . . . . ."

      "Cái gì?"

      "Ta. . . . . . Mặc dù tuổi tác của ta vẫn chưa thích hợp làm mẫu thân, nhưng hài tử nó đến như vậy rồi, chính là quà tặng trời cao cho chúng ta đấy. Ta muốn sinh ra nó. Ta có thể sao? Ta có thể sinh hạ con của chúng ta sao?"

      Trong mắt Hạ Lan Phiêu tràn đầy chờ đợi cùng sợ hãi, Tiêu Mặc
      [​IMG]

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 258:

      Edit: kaylee


      Mặc dù biết Hạ Lan Phiêu lại muốn làm cái gì, nhưng Tiêu Mặc vẫn chỉ đành thở dài, nhìn nàng.

      Nàng là lần đầu mang thai, biết có phải hay là mỗi nữ nhân mang thai đều giống như nàng, nhìn thấy đồ ăn theo bản năng muốn ói, giống như phản xạ có điều kiện. Thời gian ăn cơm tuyệt vời nhất trước kia biến thành loại khốc hình (hình phạt tàn khốc), nàng chỉ vừa nhìn thấy thức ăn, cảm thấy nước chua ngừng xông lên.

      "Ọe!"

      "Hạ Lan, nàng ăn thêm chút gì ."

      " được, được, ta thấy đồ ăn liền muốn nôn! Chàng mau tránh ra! Ọe!"

      Hạ Lan Phiêu vừa thấy thức ăn, liền theo bản năng nôn mửa, mà Tiêu Mặc chỉ đành phải nhè nhàng vỗ lưng của nàng, vì nàng đưa lên ly trà nóng. Hạ Lan Phiêu thở ngừng, nước mắt cũng chảy ra, hơi uống cạn nước trà, vẻ mặt đau khổ : "Làm nữ nhân phiền. Chờ tiểu tử này ra đời, ta nhất định phải đánh trận, báo lại thù ta mang thai khổ cực như vậy."

      "Đúng, nó giày vò mẫu
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :