1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phát sóng trực tiếp sinh hoạt của địa cầu - Cửu Thiên Giáng

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 29: Đảo Đầu Lâu (11)

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn


      Trứng khủng long...

      Σ(°Δ°|||) Lẽ nào, King Kong thích ăn trứng khủng long?! A a a a đây chính là bảo bối của cậu đó! thể ăn nha!!

      A Tát muốn chạy về, lại bị ngón tay của King Kong áp mặt đất, cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn tay kia của King Kong vươn về phía quả trứng trắng trẻo.

      Kiều Hân Hân trực tiếp xoay người ôm trứng vào lòng, lắc đầu : " được."

      King Kong vẫn muốn ăn trứng... Nó thử tiếp tục đến gần, Kiều Hân Hân trực tiếp nghiêng người chặn ngón tay của nó: " được!" nhấn mạnh.

      Lần này, King Kong biết Kiều Hân Hân tuyệt đối để nó ăn quả trứng kia.

      Nước miếng của nó chảy đầy đất, chỉ có thể ủy khuất nhìn Kiều Hân Hân, nước mắt mơ hồ xuất .

      Hai tay hai chân của nó lắc lư lung tung, giống như đứa bé khóc lóc om sòm, ngồi đất ăn vạ --- Hu hu hu! Em còn bắt cá cho chị! Nhưng chị lại cho em ăn trứng! Hu hu hu hu!

      Kiều Hân Hân: "..."

      [23333 King Kong quá đáng ! Ở trước mặt chủ kênh, nó chính là đứa trẻ!]

      [Người ta muốn ăn trứng! Người ta muốn ăn trứng! Trứng trứng trứng trứng trứng...]

      [← Ăn thô bỉ như vậy, cẩn thận bị cấm chuyện đấy ( http://***************.com/images/smilies/icon_wink.gif.]

      [Hân Hân quả thực có biện pháp khi đối mặt với tên to con làm nũng này hhhhhhh.]

      [QAQ Nếu biết việc **** tốt rồi, phát sóng trực tiếp cuộc sống hàng ngày ở nguyên thủy cũng rất thú vị.]

      [Khí chất của chủ kênh quá tốt, xốc nổi chút nào, khiến người ta có thể yên lòng.]

      [Tôi muốn thường xuyên tới đây! Từ giờ trở , tôi chính là fan trung thành của chủ kênh Kiều Kiều!]

      Sau khi A Tát bò dậy liền phủi bụi quần áo, tuy rằng đồ của cậu rách nát cực kỳ... Cậu tới bên cạnh Kiều Hân Hân để nhận lại trứng khủng long, cậu nhất định phải che chở sinh mệnh này tốt, nhất định phải tận mắt nhìn thấy nó thoát ra khỏi vỏ trứng.

      Lúc Kiều Hân Hân ngang qua King Kong, lấy tay vỗ về thân thể của nó, khẽ: "Nghe lời chị, chúng ta ăn cá được ?"

      Tuy King Kong vẫn cảm thấy ủy khuất, nhưng nó cực kỳ nghe lời Kiều Hân Hân, thấy muốn ăn cá, liền vui vẻ cầm nhánh cây lên, nghĩ xem nên nấu thế nào.

      Vấn đề này giao cho A Tát là được rồi, chuyện thứ nhất mà đám trẻ thổ dân bọn họ học chính là nhóm lửa!

      Sau khi nhặt được rất nhiều cành cây, A Tát nhanh chóng nổi lửa lên, King Kong ngồi ở chỗ kia nướng cá. Thân thể của nó rất lớn, dù là đống lửa hay con cá, so với nó đều vô cùng, nhưng nó lại hết sức chuyên tâm làm việc này.

      A Tát ngồi xổm bên đống lửa, con mắt trực tiếp nhìn cá chằm chằm, nước miếng đều sắp chảy ra.

      Kiều Hân Hân đói bụng, hơn nữa mang muối người, nghĩ, cá nướng chín xong chắc có mùi vị gì đâu nhỉ? Nhưng sao lại thơm thế này? chưa từng tham gia sinh hoạt dã ngoại, đây là lần đầu tiên.

      Sau khi cá được nướng chín, King Kong vui vẻ hơn so với bất kỳ kẻ nào, nó quơ quơ cành cây như khoe khoang, sau đó đưa tới trước mặt Kiều Hân Hân.

      Ánh mắt A Tát vẫn đuổi theo cá nướng, cậu nuốt ngụm nướt bọt hỏi: "Phần của tôi đâu?"

      King Kong dùng lỗ mũi "Hừ" tiếng, nó véo chút thịt lưng cá, ném lên người A Tát. Cậu vội vàng tiếp lấy, miếng cá to bằng lòng bàn tay, mang theo mùi thơm nức mũi.

      Cậu bất chấp tất cả, trực tiếp nuốt vào bụng miếng lớn, thịt là thức ăn quý báu cỡ nào! Bình thường thổ dân sinh sống đảo Đầu Lâu đều biết xuống biển bắt cá, nhưng những con cá đó hình như ngon bằng con cá của ngày hôm nay.

      Có lẽ là bởi vì cậu quá đói...

      Nhưng King Kong thực quá bất công, cho Kiều Hân Hân miếng lớn như vậy, lại chỉ cho A Tát khoanh.

      Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp sắp chết vì cười.

      Kiều Hân Hân xé xuống miếng thịt cá , đưa cho A Tát toàn bộ phần còn dư. tại cậu trong thời kỳ trưởng thành, nên ăn nhiều chút!

      A Tát lập tức nhận lấy, cậu hơi do dự hỏi: "Chị Tiểu Kiều, chị... Chị ăn à?"

      Kiều Hân Hân chỉ xé chút ít thịt, đủ cho sao?

      Kiều Hân Hân khẽ cười : "Chị thấy đói bụng."

      "Vậy em ăn hết nhé?"

      "Được."

      "Grào --!" King Kong phản đối ngay tức , nó muốn tự tay đoạt thịt, A Tát trực tiếp đưa lưng về phía nó, miệng to ăn "Nhoằm nhoằm".

      King Kong chịu bỏ qua, cầm quần áo của cậu kéo đường dài tới trước mặt mình, quai hàm của A Tát phồng lên, cậu muốn ăn thêm mấy miếng trước khi thịt cá bị cướp!

      Kiều Hân Hân nhìn bọn họ ẩu đả, trong mắt lóe lên tia bất đắc dĩ, nhấm nháp thịt cá, phát ra nó dễ ăn hơn so với trong tưởng tượng của . Mùi vị đương nhiên là nhạt, nhưng cực kỳ ngon miệng!

      King Kong đoạt thịt lại từ trong miệng A Tát, nó cố chấp đưa thức ăn ngon cho Kiều Hân Hân như cũ, hy vọng có thể ăn nhiều thêm chút.

      Kiều Hân Hân híp mắt cười : "King Kong của chúng ta lợi hại nhất, nếu chị muốn ăn, bất cứ lúc nào em cũng có thể bắt thêm con cá lớn khác, đúng ?"

      A...?

      King Kong hơi hơi nghiêng đầu.

      "Đúng nào?" Kiều Hân Hân cũng hơi hơi nghiêng đầu, giọng điệu ràng đùa giỡn nó.

      Mấy giây sau, King Kong vui vẻ kêu tiếng, nó trực tiếp ném thịt cá ở trước mặt A Tát.

      A Tát còn lâu mới để ý tới hành động thô lỗ của nó!

      Cậu ôm lấy thịt cá, cắn từng miếng , con cá lớn như vậy, cậu ước chừng ăn hết hơn phân nửa! Vốn ăn rất nhiều trái cây rừng... Lúc này, cũng sắp mau no tới mức muốn nôn ra... A Tát cuối cùng cũng ngừng lại, cậu vuốt vuốt cái bụng, nấc lên tiếng, ôm trứng khủng long về phía hang động.

      Mặt trời treo cao ở trung, tại hẳn là buổi trưa. Kiều Hân Hân cũng có chút mệt nhọc, theo chân A Tát vào hang động.

      King Kong trực tiếp dùng tay dập đống lửa.

      Thân thể của A Tát co rúc ở trong đống rơm rạ mà ngủ, trứng khủng long nằm ở trước người cậu, Kiều Hân Hân nằm ngủ ở bên khác.

      Trứng khủng long ở giữa bọn họ, Kiều Hân Hân cũng ngủ, mà dùng tay nhàng vuốt ve vỏ trứng.

      Có chút hồi hộp.

      biết quả trứng này ấp ra loại khủng long gì nhỉ?

      King Kong ngồi ngoài cửa hang vẫn quay đầu nhìn Kiều Hân Hân, nó có thể thấy thích của với quả trứng này. Ánh mắt của nó rất tinh khiết.

      Vì bắt cá mà nó lãng phí thời gian của buổi sáng, rất mệt mỏi.

      King Kong ngáp cái, dựa vào vách đá để ngủ.

      Trong động, Kiều Hân Hân cùng A Tát và quả trứng kia đều chìm vào giấc ngủ.

      Ngoài động, King Kong trông giữ bọn họ.

      Cho dù ngủ, cũng vẫn luôn trông giữ bọn họ.

      Cho dù nó ở trong mơ, cũng muốn trông giữ bọn họ.

      luôn luôn trông giữ bọn họ.

      Luôn luôn là như vậy...

      [A a a a a chủ kênh đừng ngủ! Chị ngủ cái, màn ảnh biến đổi!]

      [QAQ vất vả chờ tới lúc này, để cho bọn em xem nhiều hơn vài lần mà!]

      [Có loại thuốc gì khiến người ta vĩnh viễn mệt mỏi , sau này làm phát sóng trực tiếp tử vong liền nhét hai viên cho Hân Hân...]

      [Thực là dù chỉ là giây đồng hồ cũng muốn chia lìa cùng chị nha chị Kiều Kiều!!]

      [Hu hu hu hu...]

      Màn ảnh quả nhiên bị cắt.

      Tên quản gia đáng giận!

      Trong rừng rậm nguyên thủy của bên tường thành khác, chuyện cá lớn nuốt cá bé dĩ nhiên vẫn xảy ra như cũ, thổ dân cũng đều bận bịu chuyện của chính mình, mọi thứ ở đảo Đầu Lâu đều giống hệt như lúc trước.

      Mà ở nơi khác, những người được phái tới bởi những thế lực từ khắp mọi nơi cũng xuất biển, bọn họ mang theo lượng lớn vũ khí, trang bị cùng bản đồ.

      Đám người Carl cũng tham gia vào hành trình lần này, còn có đoàn người của thuyền trưởng Englehorn từng cùng phiêu lưu với bọn họ.

      Lần trở lại này của bọn họ, rất nhiều người là vì tiền, mà Jack... Jack vẫn chưa chết tâm, vẫn luôn cảm thấy Ann nhất định còn sống, ở nơi nào đó hòn đảo.

      Lần này, họ mang theo nhiều người như vậy, tuyệt đối có thể tìm được Ann.

      muốn mang Ann về nhà!

      đâu ra đó cùng mọi người, có thể bắt giết động vật nguyên thủy, nhưng nếu thấy Ann, nhất định phải cứu !

      *

      "Chị Tiểu Kiều, chị Tiểu Kiều..."

      Kiều Hân Hân ngủ mơ mơ màng màng, liền cảm thấy có người vẫn luôn gọi mình. A Tát đẩy đẩy thân thể của , trong giọng mang theo tia nức nở.

      "Nó ăn sạch trứng rồi... King Kong... Nhất định là nó ăn sạch trứng rồi!"

      "... Cái gì?"

      Kiều Hân Hân bị đánh thức, vừa xoa mắt vừa ngồi dậy, cũng nghe được quá ràng lời mà A Tát vừa .

      "Cái gì trứng?"

      "Là trứng khủng long!" A Tát có chút khống chế được: "Khi em tỉnh lại liền thấy trứng khủng long đâu! Cũng thấy King Kong đâu! Nhất định nó thừa dịp chúng ta ngủ, len lén ăn sạch trứng khủng long! Nó chính là hung thủ!!"

      Lúc này Kiều Hân Hân hoàn toàn tỉnh táo, thấy khoảng trống trơn đống rơm rạ, mà King Kong cũng biết nơi nào.

      "Trước tiên cũng đừng quá gấp gáp, chúng ta ra ngoài nhìn phen."

      Kiều Hân Hân chạy ra ngoài hang động, phát vách núi cũng có bóng dáng của King Kong.

      A Tát khóc "Oa" tiếng, cậu lăn lộn ở trong rừng nhiều ngày, vẫn luôn cùng quả trứng khủng long ấy sống nương tựa vào nhau!

      Huống hồ quả trứng ấy còn có cái tên mới -- Là A Minh!

      thấy A Minh của cậu đâu!

      A Minh của cậu bị ăn mất rồi!

      A Tát khóc rất lớn tiếng, dẫu sao cậu cũng chỉ là đứa trẻ 8 tuổi, cho dù cậu có thể kiên cường khi thân mình, dưới tình huống có thể dựa vào người khác vẫn lộ ra bản tính trẻ con.

      Kiều Hân Hân biết tại phải làm gì, bình thường sợ nhất là trẻ con khóc lóc, bởi vì thực biết dỗ dành.

      Trứng khủng long mất rồi à?

      Thế King Kong đâu?

      Lẽ nào King Kong thực ăn sạch trứng khủng long sao?

      Kiều Hân Hân nghĩ tới rất nhiều khả năng, tuy nhiên, chuyện xảy ra vào lúc ngủ, hơn nữa King Kong vẫn luôn thèm rỏ dãi trứng khủng long, nhưng Kiều Hân Hân vẫn muốn tin rằng nó thừa dịp mọi người ngủ rồi trộm quả trứng.

      [=-= King Kong thực ăn sạch trứng chứ!?]

      [Tôi nghĩ nó nhất định làm vậy, dù sao lúc tên kia thấy trứng khủng long, nước miếng cũng sắp chảy thành sông rồi...]

      [ phải chứ?]

      [╮(╯▽╰)╭ Súc sinh quả nhiên đúng là súc sinh, tôi còn rất chờ đợi Tiểu A Minh được sinh ra đấy.]

      [← cái gì vậy, sao lại ăn khó nghe thế?]

      [Chẳng lẽ tôi sai à? Nó phải là súc sinh chắc? Thừa dịp chủ kênh cùng A Tát ngủ, liền len lén ăn hết trứng, đáng ghét!]

      [Cậu cút ! Tôi dám cá, King Kong tuyệt đối ăn quả trứng đó!]

      [Đúng vậy, tại chuyện còn chưa được làm đâu, mở miệng trào phúng cái gì biết.]

      [Mấy người các cậu đều là đồ ngu, ngày nào đó, lúc con tinh tinh lớn này nổi điên, ăn sống luôn chủ kênh, mấy người tiếp tục bảo vệ nó nữa đâu.]

      [King Kong ăn trứng! Nó chắc chắn ăn! Bởi vì nó rất nghe lời chủ kênh! Nó tuyệt đối làm chuyện khiến chủ kênh tức giận!]

      [Tiểu A Minh biến mất, King Kong là kẻ tình nghi số 1, rất có thể là sau khi phạm án liền chạy trốn nha.]

      [Ai, đau lòng cho Hân của tôi, mau rời khỏi con tinh tinh lớn đó !]

      [ đáng sợ QAQ]

      [Tôi nhắc lại lần cuối cùng! King Kong tuyệt đối làm chuyện khiến chủ kênh tức giận!!! Chứ đừng tới việc nó muốn ăn chủ kênh!!! Cái đám ngu đần các người, rốt cuộc có để tâm mà xem vậy?! King Kong đối với chủ kênh tốt như thế tốt như thế tốt như thế cơ mà!!!!]

      Phòng phát sóng trực tiếp cãi nhau túi bụi, phần lớn phái nam đều ôm lòng thù địch với King Kong, mà phái nữ ở đây đều thề sống thề chết bảo vệ nó. Các tuyệt đối tin chuyện King Kong ăn sạch A Minh, tuyệt đối !

      Editor: (Phòng khi có người chưa hiểu) Trong đoạn fan chuyện, có người bình luận 'Trứng trứng trứng', người khác 'Cẩn thận bị cấm chuyện, là vì trứng còn có nghĩa khác là phần, chậc... của đàn ông
      Mushaderland thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 30: Đảo Đầu Lâu (12)

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn

      Nguồn: DĐLQĐ, Wattpad

      Tinh Tinh đen to lớn trở về từ bên ngoài, A Tát trực tiếp vọt tới trước mặt nó, lớn tiếng lên án: "Mày là cái đồ ăn vụng ăn trộm! Mày ăn sạch A Minh rồi!! Nhổ ra, mau nhổ ra!!"

      King Kong sửng sốt, nó hiểu đứa bé trai này gì.

      A Tát chịu bỏ qua, cậu liều mạng giẫm chân mạnh, cả người lộ ra trạng thái bùng nổ.

      Mới đầu vẻ mặt King Kong còn có thể ôn hòa, sau đó liền giận, nó dùng sức nện lên mặt đất cái, muốn dọa cậu chạy.

      Nhưng trong đầu của đứa bé trai kia chỉ tràn ngập hình ảnh trứng khủng long, cậu nào còn sợ hãi con tinh tinh lớn này nữa? Cậu vẫn ngừng ầm ĩ líu ríu như trước, King Kong phun ra khí trắng từ lỗ mũi, có thể thấy nó cũng bị làm phiền.

      Nhưng nó làm ra bất cứ hành động gây tổn thương nào cho A Tát.

      Kiều Hân Hân qua, kéo A Tát lại về bên cạnh mình, giọng trấn an : "Đừng gấp gáp, để chị hỏi rồi tính sau."

      "Nhất định chính là do nó ăn!" Trong giọng của bé trai mang theo tia nghẹn ngào, cậu vốn định chờ sinh mệnh ấp ra từ trong trứng khủng long, lại quay trở về nơi của người trong tộc.

      Có trời mới biết cậu muốn nghênh đón A Minh chào đời cỡ nào!

      "Ngày mai... Ngày mai, em phải trở về..." Cậu dùng cánh tay chà chà mắt, xoay người muốn chạy vào trong động, Kiều Hân Hân lại kéo cậu về.

      King Kong rất thông minh, nó rất nhanh hiểu ra vì sao A Tát lại cáu giận với mình, tức tới mức rống lên tiếng với A Tát.

      Kiều Hân Hân nhìn nó, từng chữ : "Chị biết, em nhất định ăn sống quả trứng kia."

      King Kong chắc chắn ăn vụng quả trứng đó, King Kong làm loại chuyện này.

      Lời của Kiều Hân Hân an ủi tâm tình vốn nóng nảy của nó, khiến nó dần dần bình tĩnh lại.

      chuyện, thể giải thích cái gì, nhưng nó có thể đoán được ý tứ mà loài người muốn biểu đạt thông qua giọng của họ.

      King Kong biết Kiều Hân Hân tin tưởng mình, vậy là đủ rồi.

      Nó ngồi mặt đất, mở ra bàn tay mà nó để ở trước mặt Kiều Hân Hân, quả trứng khủng long hoàn hảo, chút tồn hại nằm ở nơi đó.

      A Tát sửng sốt tròn năm giây, mới lập tức nhào tới, ôm trứng khủng long vào ngực.

      "A Minh!!!"

      [Ha ha ha ha biết là King Kong ăn trứng khủng long mà!]

      [Cái kẻ ngu xuẩn vừa mắng người tới mức vui sướng đâu rồi? Sao ra mặt nữa?]

      [King Kong đối xử với Hân Hân tốt... Cực kỳ hâm mộ!]

      [Quả nhiên vẫn rất muốn nuôi... Ai có thể cho tôi con, tôi gả cho người đó (xấu hổ)]

      [← Tôi có thể giả bộ là em được , ọe --]

      mặt Kiều Hân Hân nở nụ cười, rất nhanh, nụ cười liền cứng ngắc ở bên miệng.

      nhìn thấy... bàn tay King Kong có ít vết thương, tựa như bị cái gì đó cắn. tới gần nó hơn chút, cẩn thận kiểm tra lần, đây đều là những vết thương mới.

      Nó đánh nhau với những sinh vật khác à?

      Nhìn vết cắn này, thể tích quá lớn, là... Khủng long cỡ sao?

      Kiều Hân Hân nắm lấy ngón tay của King Kong, hỏi: "Có phải có kẻ trộm mất trứng khủng long, nên em mới cướp về ?'

      King Kong ngẩng đầu nhìn trời.

      Kiều Hân Hân khen ngợi: "Cảm ơn em, nếu có em A Minh mất rồi!"

      Ánh mắt của tinh tinh khổng lồ chuyển loạn khắp nơi, nhìn qua có chút thẹn thùng.

      Ngay lúc này, A Tát đột nhiên hét lớn: "Động, nó động này!"

      A Tát phát trứng khủng long ở trong ngực mình nhàng lay động, cậu lập tức quỳ xuống, bỏ trứng lên mặt đất.

      Lực chú ý của Kiều Hân Hân cùng King Kong cũng bị hấp dẫn, ba người vây quanh quả trứng, thấy nó khe khẽ lắc lư. Ánh mắt của Kiều Hân Hân bỗng chốc sáng ngời, kinh hỉ : "Lẽ nào -- Nó sắp sinh ra à?!"

      "A! A a a!" A Tát kich động tới mức khó nên lời, cậu nằm sấp cũng được, ngồi cũng xong, cả người quả thực muốn điên rồi.

      King Kong trợn to mắt, nó đưa đầu tới, nhìn chằm chằm vào quả trứng này nháy mắt.

      Mặt ngoài của trứng khủng long xuất vết nứt, chỉ nghe thấy tiếng 'răng rắc', cái đầu be bé thò ra từ bên trong.

      Đó là con khủng long rất, rất .

      Người đầu tiên mà nó thấy là Kiều Hân Hân.

      Tiểu gia hỏa hơi hơi nghiêng đầu chút, tò mò nhìn .

      "Ha ha ha ha ha... A Minh, A Minh!! A Minh phá vỏ rồi!!!"

      A Tát coi giữ nó nhiều ngày, cuối cùng cũng đợi được tới khi nó sinh ra! Vỏ trứng chia làm hai nửa, A Minh nhảy ra ngoài từ bên trong, thân thể run lẩy bẩy.

      "Ô ô...?"

      Tiếng kêu của chú khủng long tựa như trẻ con bú sữa, nó nhìn nhìn A Tát, lại nhìn nhìn Kiều Hân Hân chút.

      King Kong có chút vừa lòng, nó dùng ngón tay cẩn thận chọc chọc chú khủng long, thứ đồ như vậy... lớn hơn móng tay của nó là bao.

      Khủng long quay đầu lại, liền nhìn thấy sinh vật lớn nhất mà nó có khả năng thấy được... Nhưng nó sợ hãi chút nào, tiểu gia hỏa vừa sinh ra, chuyện gì cũng hiểu, liền trực tiếp nhào tới, dùng đầu cọ cọ ngón tay của King Kong.

      Nhìn qua rất vui vẻ.

      Trái tim của King Kong bị nó sưởi ấm, vết thương tay vẫn còn mơ hồ đau, nhưng nhìn vật vui vẻ như vậy, liền cảm thấy vết thương lúc trước đều đáng giá.

      "A Minh, A Minh à?" A Tát bế nó trở về, cậu thân mật cọ xát, khủng long làm nũng ở trong ngực cậu.

      A Tát mở to mắt, tò mò hỏi: "Chị Tiểu Kiều, đây là loài khủng long gì thế?"

      "Ách..."

      Vấn đề này làm khó Kiều Hân Hân.

      Tuy rằng từng xem qua phim hoạt hình về khủng long, nhưng khi đó còn bé, khoảng cách thời gian quá xa, hơn nữa, tại A Minh như vậy, phân biệt được.

      Suy nghĩ chút, phóng lớn phòng phát sóng trực tiếp, xem xem khán giả gì.

      [A a a a chủ kênh nhìn chúng ta!! Hưng phấn quá \(≧▽≦)/! !]

      [Chào chủ kênh! Em là fan mới gia nhập đây!!]

      [QAQ Hân Hân, chị có **** **** **, bọn người Jack *** *** *** *** ****]

      [***** ** ** * *** *****]

      [...]

      [Đừng tiết lộ kịch bản, vô dụng thôi, gửi ra được đâu =.=]

      Kiều Hân Hân thấy mọi người đều nhiệt tình chào đón, cười cười, trực tiếp hỏi: "Có ai biết đây là loài khủng long gì ?"

      [Con mẹ nó, tôi sắp cảm động phát khóc rồi, sau khi vào phòng phát sóng trực tiếp được tiếng, đây là lần đầu tiên chuyện cùng chủ kênh...]

      [Hẳn là khủng long bạo chúa.]

      [Khủng long bạo chúa.]

      [Khủng khủng khủng long bạo chúa.]

      [Nhất định là khủng long bạo chúa, nhìn đầu nó biết.]

      [Vị vua uy vũ thô bạo của kỷ Phấn Trắng ~~ Khủng long bạo chúa.]

      [Chủ kênh đáng quá =3=]

      "Chị Tiểu Kiều, chị chuyện với người nào ở đây vậy?" A Tát nhìn xung quanh, trừ bọn họ ra, vách núi còn ai khác.

      Kiều Hân Hân lấy tay vuốt ve cái đầu của A Minh, đúng là nhìn ra nha, con thú nho như vậy lại là khủng long bạo chúa.

      Nếu ngày nào đó nó trưởng thành, nhất định rất, rất lợi hại.

      "A Tát, nó là khủng long bạo chúa."

      "Khủng long bạo chúa?"

      "Chính là loài khủng long lợi hại nhất."

      Kiều Hân Hân biết trong rừng rậm nguyên thủy này còn tồn tại những loài khủng long của thời kỳ khác hay , nghe loại khủng long còn lớn hơn khủng long bạo chúa, nhưng vẻ ngoài lại đẹp trai bằng.

      Sau khi trưởng thành, khủng long bạo chúa là loài khủng long mà Kiều Hân Hân thích nhất, gì sánh kịp.

      Trước đây, khi xem 'Công viên kỷ Jura', liền cực kỳ thích, nghĩ rằng tại còn có thể tự mình tiếp xúc.

      Sao đột nhiên lại cảm thấy lần phát sóng trực tiếp này có lời thế nhỉ!

      Kiều Hân Hân làm dấu tay 'Ok' với màn ảnh, bổ sung nụ cười xán lạn với má lúm đồng tiền. Có lẽ chính cũng phát , sau khi tiến vào thế giới phim ảnh, càng ngày càng cười nhiều hơn.

      Khán giả đều nhìn thấy biến hóa của , cười cái, khí trong phòng phát sóng trực tiếp càng thêm nóng bỏng.

      King Kong dùng đầu ngón tay đùa giỡn Tiểu A Minh, Tiểu A Minh dường như rất thích bộ dáng của nó, mực dùng đầu chống đỡ.

      A Tát ngồi dưới đất, trong tay níu chặt cọng rơm, biểu cảm mặt quá tự nhiên.

      Cậu ấp úng : "Đúng rồi, thực xin lỗi... Tao, tao cư nhiên nghi ngờ mày ăn mất A Minh... Tao... Tao là tệ quá..."

      Tại sao ở dưới tình huống tận mắt nhìn thấy, còn dựa vào suy nghĩ chủ quan để hoài nghi đồng đội của mình? A Tát tại rất tự trách, cậu đều dám nhìn King Kong.

      Nhưng King Kong sớm quên thoải mát vừa rồi.

      vui vẻ chơi đùa cùng Tiểu A Minh, Kiều Hân Hân qua, vỗ vỗ bờ vai A Tát: "Đừng lo, nó chưa bao giờ mang thù."

      Lòng của King Kong rất rộng, rất dày, nó dễ dàng nổi giận, nhưng cũng dễ dàng cao hứng trở lại.

      Quan trọng nhất là, nó chưa từng mang thù.

      A Tát giọng lầm bầm: "Em biết... Chỉ là, đàn ông con trai phải chủ động gánh vác trách nhiệm."

      xong cậu đứng lên, giang hai tay đứng ở trước mặt King Kong, lớn tiếng : "Nếu mày đánh tao quyền là được! Vừa rồi là tao vu oan cho mày!"

      Thứ cậu đối mặt là con quái vật vô cùng to lớn.

      Nhưng từ lúc nào, cậu lại chẳng hề e ngại con quái vật này, mà coi nó như đồng bạn mình như vậy?

      Mà thứ kiêng kỵ nhất giữa đồng bạn chính là nghi ngờ vô căn cứ.

      Kiều Hân Hân cảm thấy vui mừng, bởi vì A Tát dũng cảm hơn nhiều so với tưởng tượng của .

      King Kong dùng ngón tay ngoáy ngoáy mũi, nó khinh thường nhìn A Tát, khi vẻ mặt của bé trai trở nên càng ngày càng ngượng ngùng, nó "Khục khục khục" nở nụ cười.

      vách đá cao, ánh mặt trời rơi xuống, gió nhàng thổi qua. A Tát chơi trò đuổi bắt cùng Tiểu A Minh, King Kong ngồi ở bên vỗ tay cười.

      Kiều Hân Hân yên lặng nhìn màn này, trong lòng mang khoan khoái dễ chịu trước nay chưa từng có.

      tốt.

      Tạch.

      nghe được thanh nào đó, xung quanh lập tức biến thành màu đen kịt, thấy được cái gì, chỉ có nơi đứng là có ánh sáng.

      ... Sao lại thế này?

      [Ồ, chủ kênh ngủ, vì sao ống kính lại chạy đến chỗ khác???]

      [Quản gia điều chỉnh trục thời gian đó.]

      [Nghĩa là sao?]

      [Khi thực phát sóng trực tiếp tử vong phải có khái niệm thời gian, vậy nên phải thường xuyên làm ra điều chỉnh thích hợp, như vậy tình tiết mới có ý nghĩa.]

      [Chủ kênh Tiểu Kiều, xin chào, tại làm ra lần điều chỉnh thời gian nữa vì ngài, tôi đặc biệt ở đây để thông báo.]

      Là giọng loli quen thuộc.

      "... W à?"

      [Đúng là tôi.]

      "Cái gì gọi là điều chỉnh thời gian?"

      [Chút nữa, khi ngài ra ngoài, trực tiếp nhảy tới lộ tuyến kịch bản của nửa tháng sau.]

      "A, ra chỉ có ngủ mới có thể đẩy nhanh hơn tiến độ."

      [Chúc ngài may mắn.]

      "Hả?"

      Kiều Hân Hân vẫn còn có vấn đề mà chưa kịp hỏi, cảnh tượng xung quanh lập tức biến hóa nghiêng trời lệch đất, phải căn phòng tối như mực, cũng phải vách núi ở trước hang động, mà là...

      Dưới chân, suối nước chảy róc rách, thế mà lại đứng ở bên hồ.

      "Bắt được cá rồi! Bắt được cá rồi!"

      A Tát vui vẻ hô to, Kiều Hân Hân đưa mắt nhìn, King Kong cầm cành cây đứng ở giữa sống, ở xuyên con quái thú hình cá vô cùng to lớn.

      "..."

      "Ô ô --"

      Phía sau truyền tới tiếng kêu đáng , Kiều Hân Hân còn chưa kịp phản ứng, liền phát mình bị thứ gì đó đẩy lên, sau đó trượt từ cổ của đại gia hỏa này tới lưng của nó.

      Tiểu A Minh???

      Kiều Hân Hân phát mình cưỡi lưng khủng long, nửa tháng thấy, dáng dấp của nó lại lớn bằng con ngựa!

      King Kong bò lên bờ, A Tát trực tiếp nhóm lửa, cậu vẫn nhảy lên nhảy xuống như cũ, so với khỉ lại càng giống khỉ hơn.

      Chính là hôm nay cậu khiến cho người khác có cảm giác là lạ.

      Cậu ngồi ở bên đống lửa, đôi mắt đỏ au.

      "Làm sao vậy?" Kiều Hân Hân hỏi.

      A Tát lắc đầu : " có chuyện gì ạ, bị khói hun vào mắt nên chảy nước mắt thôi."

      Nơi này cách vách núi rất xa, Kiều Hân Hân gần như nhìn thấy chỗ ở của bọn họ. thực tình tiết của bộ phim trong nửa tháng này, mà trực tiếp nhảy cóc, điều duy nhất có thể khẳng định là quan hệ giữa và King Kong cùng A Tát và Tiểu A Minh cực kỳ tốt.

      chợt nhận ra chỗ này khá quen thuộc.

      Kiều Hân Hân chậm rãi xoay người, liền thấy cách rất gần, có bức tường thành vô cùng to lớn.

      Đây là... Nơi từng bị cúng tế phải ?

      Chẳng lẽ, A Tát định về nhà?

      Mà ở bên khác.

      Mấy chiếc thuyền lớn vật lộn cùng sóng biển đêm, cuối cùng cũng an toàn cập bờ. đám bộ đội đặc chủng nhảy xuống từ thuyền, mỗi người đều võ trang đầy đủ.
      Mushaderland1012 thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 31: Đảo Đầu Lâu (13)

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn


      A Tát thích ăn cá nướng, nhưng lúc này cậu lại cảm thấy thịt cá mà mình nhai trong miệng tựa như sáp nến, khó có thể nuốt trôi.

      Tiểu A Minh lớn lên rất nhanh, nó hoàn toàn có vấn đề gì khi chở Kiều Hân Hân chạy khắp nơi.

      Kỹ năng bắt cá của King Kong càng ngày càng thuần thục, bởi vì khủng long ăn rất nhiều, ngày phải ăn hai bữa.

      A Tát ra ngoài rất lâu, đây là thời điểm cậu phải trở về nhà.

      Trải qua bàn bạc, bọn họ liền quyết định tới phía bên kia dòng suối, bởi vì nơi này chỉ cách nhà của A Tát bức tường.

      Bé trai đè nén bi thương ở trong lòng, cậu vùi đầu ăn cá, ăn tới mức đầm đìa mồ hôi.

      Kiều Hân Hân ngồi ở phía đối diện cậu, biết sau khi ăn xong bữa cơm này, King Kong phải đặt cậu lên bức tường thành cao lớn kia. biết phải gì, khi chia tay, dường như chẳng có lời nào là thích hợp.

      "Chị Tiểu Kiều, chị... cùng em sao?"

      Cánh rừng này tràn ngập những sinh vật nguyên thủy, thân là loài người, nếu luôn muốn ở chung chỗ với chúng, như vậy tốt ư?

      Kiều Hân Hân lắc đầu, kỳ thực, A Tát có thể về nhà là chuyện tốt, dù sao phía bên kia bức tường mới là nơi khiến cho cậu có thể trưởng thành cách an toàn. Mà Kiều Hân Hân lại giống như vậy, biết lần phát sóng trực tiếp này kết thúc ở đoạn nào, tay có bất kỳ kịch bản nào, đối với tình tiết sắp phát sinh ở phía sau, hoàn toàn biết gì cả. cảm thấy, dường như có thể gameover bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu.

      "A..."

      A Tát gắng sức chịu đựng cảm giác muốn khóc, cậu ăn sạch thịt cá trong tay, đứng dậy nhìn về phía bên kia tường thành.

      Ở nơi đó, có người cùng tộc của cậu.

      Còn có cha và mẹ.

      Bọn họ là dân bản xứ sinh sống ở đảo Đầu Lâu, làm hàng xóm cùng lũ quái thú này cả ngày lẫn đêm. Từ mẹ liền cho cậu biết, ngàn lần vạn lần đừng ngã xuống từ tường thành, bằng nhất định mất mạng.

      Tổ tiên lưu lại quy củ, để bảo vệ bình yên cho bộ tộc, mỗi tháng đều phải hiến tế người sống, nhà nào cũng may mắn tránh khỏi. Trong lòng A Tát khó chịu là vì... Cậu nỡ bỏ lại Tiểu A Minh, King Kong cùng Kiều Hân Hân.

      Trong tộc có nhiều quy củ, ở nơi rừng rậm nguyên thủy này, cuối cùng cậu cũng hiểu cái gì gọi là tự do tự tại. Nếu có thể, cậu muốn tiếp tục ở lại đây!

      Nhưng cậu thể tùy hứng...

      vai cậu cũng có sứ mệnh của chính mình.

      King Kong thả A Tát lên vai mình, trước khi cậu dùng sức ôm chặt Tiểu A Minh, cọ nước mũi lên cổ nó.

      Kiều Hân Hân lấy sôcôla ra, đặt vào tay A Tát. Trước lần phát sóng trực tiếp này, chuẩn bị mấy thanh sôcôla, tuy rằng độ đói khát bị chỉnh cực kỳ thấp, nhưng nhỡ có lúc cần sao?

      Chẳng qua tại có King Kong ở đây, cũng cần dùng, để lại cho chính mình thanh, đưa toàn bộ cho A Tát.

      A Tát nắm chặt thanh sôcôla trong tay, cậu khẽ: "Cảm ơn chị..."

      "Ừ, em về thôi."

      King Kong phải đưa A Tát lên tường thành, đầu tiên, nó cần xuyên qua rừng rậm đầy gai kia. Kiều Hân Hân cưỡi lưng khủng long , để A Minh theo sau King Kong.

      Dọc đường, hầu như gặp bất cứ con khủng long nào, bởi vì trong thế giới động vật, bản năng của bọn chúng là tránh né kẻ mạnh, mọi người đều rất an toàn ở nơi có King Kong.

      Bình thường Tiểu A Minh thích kề cận với King Kong nhất, tuy nó là khủng long, nhưng giống như coi King Kong là cha mình.

      Sau khi xuyên qua rừng cây, liền tới chân tường thành, tường thành cao gấp đôi King Kong, trước kia có thổ dân tuần tra, nhưng hôm nay nửa bóng người cũng hấy.

      King Kong nắm lấy dây leo tường, những dây leo này là vật còn sót lại từ cây cổ thụ ngàn năm, đặc biệt bền chắc.

      Nó bò lên dây leo, nó biết, nhà của A Tát ở ngay kia.

      A Tát ghé vào bả vai nó, nước mắt chảy lên bộ lông của King Kong. Cậu nắm chặt sôcôla mà Kiều Hân Hân cho, giọng nghẹn ngào.

      King Kong trèo rất cẩn thận, đừng nhìn khổ người to lớn mà coi thường linh hoạt của nó, bao lâu sau liền bò được hai phần ba quãng đường. đầu tường thành có những cọc nhọn, chính là để phòng ngừa loại quái vật như tinh tinh khổng lồ leo lên.

      Nó chỉ có thể ngừng ở chỗ này.

      Nhưng cũng gắng sức giơ tay, muốn A Tát càng thêm thoải mái.

      A Tát nức nở : "Chiếu cố chị Tiểu Kiều tốt... Còn cả Tiểu A Minh nữa."

      King Kong đều hiểu.

      Nó dùng ngón chân bám chặt vách tường, cũng càng thêm dùng sức nâng tay lên , động tác này là quan tâm của nó dành cho A Tát.

      Sau này còn có cơ hội gặp mặt sao?

      Rừng rậm lớn như vậy, có lẽ cả đời đều gặp lại. Nhất định cha mẹ rất lo lắng cho cậu, sau lần trở về này cử hành nghi thức cho cậu, thân là tù trưởng tương lai, cậu phải chăm chỉ học tập các loại kỹ năng, như vậy mới có thể bảo vệ người trong tộc của mình.

      A Tát biết trách nhiệm mà mình phải gánh vác rất nặng nề, cho phép cậu đùa giỡn làm càn nữa.

      Mà cậu vĩnh viễn ghi tạc đoạn hồi ức này ở trong lòng.

      Cuối cùng, bé trai bò lên tường thành.

      Cậu đứng trong khe hở của hai cọc nhọn, nhìn tinh tinh khổng lồ tụt xuống từ dây leo, chạy nhanh vào rừng ở phía xa xa.

      Tại nơi xanh biếc sum suê kia, còn có thể loáng thoáng thấy được bóng dáng của Tiểu A Minh, A Tát dùng sức phất tay về phía bọn họ.

      "Ngao --"

      Khủng long kêu tiếng, thanh của nó truyền xa, xa.

      *

      King Kong vừa trở về.

      Tâm tình của nó cũng có chút sa sút, A Tát rồi, trong lòng mọi người đều dễ chịu.

      " thôi." Kiều Hân Hân .

      Tiểu A Minh biết đường về, nó chở theo Kiều Hân Hân, ở phía trước, King Kong theo sau hai người bọn họ. Nó hái được rất nhiều quả dại ở ven đường, nhưng rồi lại nhớ ra A Tát mất, mình Kiều Hân Hân ăn hết nhiều như vậy.

      Nó thuận tay vứt bỏ vài quả, nhìn quả dại màu xanh lăn lông lốc xuống đất, đột nhiên cảm thấy có chút trống vắng.

      "Pằng!"

      tiếng súng nổ bỗng nhiên truyền đến từ phía sau.

      [ Σ ( °△ °|||) Bọn họ vào được rồi à!?]

      [Cũng quá nhanh rồi đấy... A a a a a chạy mau!!! Chủ kênh mau mang theo King Kong chạy !!!]

      [Trở lại vách núi -- Nơi đó cao lớn, dễ phòng thủ!!]

      [Làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ căng thẳng quá á á...]

      [Chủ kênh tuyệt đối đừng bị thương, King Kong cùng Tiểu A Minh cũng vậy!!]

      Rừng rậm vốn yên tĩnh bị tiếng súng nổ đánh thức, Kiều Hân Hân bỗng dưng quay đầu lại, liền nhìn thấy đám người mặc đồ rằn ri về phía này.

      Mục đích của bọn họ lần này đúng là King Kong, cùng những con khủng long ở đảo.

      Nhưng vị trí của nơi này cách tường thành vô cùng gần, ngoài King Kong ra, bọn họ cũng thấy được những sinh vật khác.

      Mà khi tinh tinh khổng lồ cao hơn bốn mét ra ở trước mặt bọn họ, khiến cho cả đám sợ ngây người -- ra những thứ mà đạo diễn Carl quay đều là ! cái đảo này lại có con quái vật sinh sống!

      "Mẹ! Thảo nào bọn họ tiêu tốn nhiều tiền như vậy để mời chúng ta tới!!"

      Đây là nhóm lính đánh thuê tham gia vô số lần chiến tranh, bọn họ được những kẻ giàu có dùng nhiều tiền mời đến, chính là vì muốn bắt King Kong về.

      So với những con khủng long kia, nhà tư bản lại càng có hứng thú với con tinh tinh khổng lồ King Kong.

      Lần này, chỉ có mỗi mình bọn họ đến đây, mà còn có quân đội quốc gia. Đám người Carl cũng ở chiếc thuyền đó.

      Con thuyền được phép mang theo lượng lớn thuốc mê, nhưng, thấy con quái vật vĩ đại như vậy, họ chỉ sợ muốn bắt con cũng rất trắc trở. Cho dù trong tay bọn họ có súng máy, có lựu đạn, cũng phải bắt sống trở về mới được.

      "Mau mau mau! Đừng để con tinh tinh này chạy mất!"

      "Sau khi trở về nhất định phải tăng giá với chủ thuê, phải phí bao nhiêu sức lực mới bắt được con đại gia hỏa như vậy chứ!!!"

      "Thuốc mê đâu? Mau chuẩn bị xong thuốc mê !"

      "Đến đến đến, lấy cái lớn hay -- A, hình như có ngồi lưng con khủng long kia!"

      "Đờ mờ, cậu nhìn lầm đấy chứ? Đưa ống nhòm đây để tôi xem chút."

      "Tự mình nhìn ."

      "... Mẹ, đúng là có !"

      "Đội trưởng, làm sao bây giờ?"

      "Cái gì mà làm sao bây giờ, trực tiếp giết chứ còn gì nữa. Trừ tinh tinh khổng lồ ra, giết sạch toàn bộ những sinh vật khác!"

      [Con mẹ nó! Bọn lính đánh thuê này ăn kiểu gì thế?]

      [Còn phải sao, dù gì cũng tham gia vô số trận chiến, khát máu như mạng! Trong mắt bọn họ, ngoại trừ tiền cũng chính là tiền, có thể làm mọi chuyện vì tiền!]

      [Chủ kênh chạy mau a a a a a a a a!!!!!]

      Mọi người đều nghe thấy cuộc chuyện của đám lính đánh thuê, xem ra mục đích của nhóm người này chính là King Kong. Nếu Kiều Hân Hân cẩn thận đụng phải làn đạn, phỏng chừng bị bắn thành cái sàng.

      Lẽ nào, phát sóng trực tiếp thực muốn kết thúc ở chỗ này?

      Nhìn số lượng của lính đánh thuê là biết, có thể so với quân đoàn!

      Tiểu A Minh ngửi được mùi nguy hiểm, nó phóng thẳng về phía vách núi xa xa, mà lính đánh thuê mai phục ở hai bên rừng cây lại nhận được chỉ thị -- Nếu đến đây, thuận tay mang theo con khủng long này luôn!

      King Kong được giao cho chủ thuê người, bọn họ có thể tự mình bán con khủng long này, sau đó liền phát tài!!

      Về phần ngồi ở lưng nó, trực tiếp giết.

      Lời dặn dò này đơn giản mà thô bạo, có người cầm súng nhắm thẳng vào Tiểu A Minh, đạn còn chưa bắn, chợt nghe thấy tiếng gầm rú giận dữ truyền tới từ đỉnh đầu.

      " ┗|' o ′ |┛ Grào --!!!"

      King Kong phát ra ý đồ của bọn họ, trực tiếp chụp cái, biến tên lính đánh thuê này thành bãi thịt vụn.

      "..."

      "Mẹ!! Mau bắn nó!!!"

      King Kong rất hung ác, Tiểu A Minh lợi dụng khe hở này, chạy thẳng tới khu vực an toàn, Kiều Hân Hân quay đầu nhìn King Kong chiến đấu cùng đám lính đánh thuê, nghĩ mãi mà hiểu, tại sao ở đảo lại đột nhiên xuất nhiều người như vậy???

      vỗ vỗ lưng chú khủng long , ý bảo nó thả mình xuống.

      Kiều Hân Hân cùng A Minh trốn ở phía sau đại thụ, lấy khẩu súng từ trong ba lô, ngắm ngay về phía đám lính đánh thuê kia.

      Khoảng cách rất xa, ... Có thể bắn chuẩn sao?

      Thân thể của King Kong rất lớn, Kiều Hân Hân sợ chính mình cẩn thận cái liền ngộ thương nó, bàn tay cầm súng của run rẩy liên hồi.

      [Chủ kênh cố lên! Chủ kênh đừng sợ!]

      [Hô hấp chậm rãi, ngắm người, chị phải tin tưởng vào chính mình (nắm tay)]

      [QAQ Chủ kênh nhất định phải cứu King Kong nhé, đám người kia còn mang theo thuốc mê nữa đó...]

      [Đau lòng quá...]

      Kiều Hân Hân tập trung toàn bộ lực chú ý, thấy có người đàn ông cầm súng máy ở cây, gã cách King Kong xa nhất, liền là gã .

      Ngắm, bắn!

      Kiều Hân Hân bóp cò, chỉ nghe thấy tiếng vang rất lớn, gã đàn ông trốn ở cây kia trực tiếp ngã xuống.

      Súng máy ở trong tay gã nện lên người.

      Ở phía xa xa, thanh lộn xộn gì cũng có, sau khi Kiều Hân Hân hạ gục người xong liền nhanh chóng núp, đám người kia thấy bóng dáng của .

      Nhưng bọn họ biết, việc này nhất định là do ả đàn bà vừa rồi thực !

      Thế là kết thù lớn.

      Có người hô: "Còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau sử dụng thuốc mê !!"

      Đứng ở trước mặt King Kong, bọn họ căng bản chịu nổi chiêu, đám người kia đặt toàn bộ thuốc mê mà mình mang tới vào trong súng, đây chính là liều lượng đủ để gây mê cho mấy trăm người!
      Mushaderland1012 thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 32: Đảo Đầu Lâu (14)

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn


      Bọn họ phái ra mấy người để bắn thuốc mê vào trong cơ thể khỉ đột khổng lồ, King Kong ở trong trạng thái hung bạo cực điểm, nó gầm rú vung quyền, có người bị nó trực tiếp nắm ở trong tay khi chưa kịp trốn thoát, bóp chết tươi.

      Nó ném thi thể qua bên, lục phủ ngũ tạng của người đàn ông đều lộ ra ngoài, nhìn qua cực kỳ ghê tởm.

      Kiều Hân Hân ngừng thở, mình King Kong thể đối phó với nhiều lính đánh thuê như vậy, phải giúp nó... Chỉ là phát súng vừa rồi khiến đối phương cảnh giác, bọn họ đều trải qua huấn luyện nghiêm khắc, lần đầu tiên còn có thể bị đánh lén, nhưng làm sao có thể có lần thứ hai?

      Ngay khi Kiều Hân Hân còn chưa kịp phản ứng, người đàn ông đột nhiên nhảy từ cây xuống sau lưng , tay che miệng , tay kia nắm lấy dao găm, đặt lên cần cổ trắng nõn.

      "Chào buổi trưa, tiểu thư."

      Mắt Kiều Hân Hân bỗng dưng trợn tròn.

      Cảm xúc lạnh như băng ràng như thế... Chẳng lẽ, đây chính là lúc kết thúc ư? nhìn King Kong thoáng lung lay, hiệu lực của thuốc mê phát tác, chỉ sợ chẳng mấy chốc nó ngã xuống.

      "Giết người có sảng khoái !?"

      Gã đàn ông tiến tới bên tai , giọng điệu hung ác.

      Tay súng bắn tỉa mà Kiều Hân Hân vừa đánh chết chính là em tốt của gã!

      "Yên tâm , tao để cho mày chết dễ dàng như vậy đâu -- Tao mang mày về thuyền, mày cũng biết đấy, đường dài đằng đẵng, các em đều rất đơn. Đợi bọn tao chơi mày đời xong xẻ từng miếng thịt từ người mày xuống để nấu ăn."

      Gã đàn ông rất cao, người có bắp thịt rắn chắc, cánh tay của gã lớn bằng bắp chân của Kiều Hân Hân.

      thử giãy dụa, nhưng chẳng có tác dụng gì.

      Phía trước có người hô: "Được rồi! Alpha, nhanh chân lên!"

      Bọn họ mất rất nhiều công sức mới có thể khiến King Kong hôn mê, đám người đẩy bè trúc được chuẩn bị từ trước, lúc King Kong ngã xuống, đẩy tới trước mặt nó, nó liền trực tiếp nằm ở bên .

      Số lượng lính đánh thuê lần này rất nhiều, cũng chỉ vì bắt con King Kong này mà toàn bộ nhân viên của bọn họ đều ra trận.

      Nơi bọn họ đến tách rời với chỗ ở của thổ dân, cũng chính là bìa rừng nguyên thủy. Cả đám kéo bè trúc về phía bờ biển, người dẫn dắt toàn đội lại hô: "Alpha! Nhóc con nhà cậu làm cái gì thế? Mau ra đây!"

      có động tĩnh.

      Chẳng lẽ... Cậu ta chết rồi à? thể nào, đáng lẽ cậu ta vẫn còn mai phục ở cây mới đúng.

      Gã đàn ông lấy ống nhòm ra, kiểm tra từng gốc cây, đến tận nơi cách chỗ này 10 mét, mới nhìn thấy đôi giày lính ở dưới tàng cây. Gã chạy tới, phát Alpha nằm vững vàng mặt đến, nửa gương mặt của gã bị sinh vật biết tên cắn nát bươm...

      Nơi này an toàn!

      Người đàn ông nhanh chân chạy về phía đồng bọn, bởi vì kích động, thiếu chút nữa ngã mặt đất!

      "A Minh, chúng ta lặng lẽ theo sau bọn họ nhé."

      Khủng long giấu mình ở phía sau cây đại thụ, mới vừa rồi Kiều Hân Hân được nó cứu, sửa sang lại quần áo xong liền bò lên lưng nó.

      Đám người kia còn chưa xa.

      Bởi vì bọn họ muốn kéo theo khỉ đột khổng lồ, tiến trình cực kỳ chậm, nếu bây giờ A Minh thực bám theo dễ dàng bị phát .

      Tiểu A Minh cũng hiểu đạo lý này.

      Nó vẫn thận trọng núp ở sau cái cây, hơn nữa luôn luôn quan sát động tĩnh của đám người nọ. thể , nó chính là kẻ săn bắt trời sinh.

      [QAQ King Kong bị mang mất rồi...]

      [Chủ kênh phải làm gì bây giờ? Bọn họ chính là đoàn lính đánh thuê nghiêm chỉnh đấy! Chủ kênh của chúng ta lại chỉ có Tiểu A Minh.]

      [Nếu chủ kênh liều mạng với bọn họ , đánh chết được tên được tên.]

      [Đúng vậy đúng vậy, cùng lắm đồng quy vu tận, cùng lắm kết thúc phát sóng trực tiếp! Đây chính là thái độ!]

      [Hu hu hu hu bọn họ muốn mang King Kong đâu chứ, khó chịu chết được...]

      Kiều Hân Hân cưỡi lưng khủng long , quét mắt qua phòng phát sóng trực tiếp, liền thấy khán giả nhiệt tình bày mưu tính kế vì .

      Khi thấy câu "Cùng lắm đồng quy vu tận", khẽ gật đầu : "Tôi cũng nghĩ như vậy."

      tại chỉ có người, muốn đoạt lại King Kong từ tay đám lính đánh thuê kia là chuyện thực tế -- Nhưng tuyệt đối để bọn họ mang King Kong !

      Đây chính là thái độ của !

      [Chủ kênh cố lên!!!]

      [Có cảm giác rất bi tráng...]

      [Rất muốn vào trong thế giới phim để giúp chủ kênh.]

      [Nếu mọi người cùng , đám lính đánh thuê này là gì!! đó!!]

      [QAQ]

      *

      A Tát trở lại phía sau tường thành, cậu phát toàn bộ lính gác đều biến mất. khí hòn đảo có vẻ rất kì quái, cậu khom lưng như mèo, về phía hang động.

      Ngọn núi này thông với bốn phương tám hướng, người cùng tộc đều sống ở bên trong, mỗi người vạch ra khu vực của riêng mình. Cậu vòng vào từ sau sườn núi, có người đứng gác ở bên ngoài, sau khi thấy cậu liền lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.

      "A Tát! Em vẫn còn sống à!?"

      Nửa tháng trước, A Tát ngã xuống từ tường thành, tung tích.

      Cánh cửa ở bên dưới tường thành bị khóa lại, đời đời thổ dân đều được phép mở ra, bất kể là vì nguyên nhân gì.

      Cho dù A Tát là con trai của tù trưởng, tù trưởng cũng vi phạm ý nguyện của tổ tiên mà tùy ý mở cửa. Mẹ của A Tát dùng nước mắt để rửa mặt mỗi ngày, nhà bọn họ chỉ có đứa trẻ là A Tát, nhất là tại lại xảy ra chuyện như vậy...

      Bầu khí trong tộc rất đè nén.

      "Sao ở tường thành có người tuần tra thế ạ?"

      "Ai, xảy ra chuyện rồi."

      "Làm sao vậy?"

      "Em mau về mà xem, tù trưởng..."

      A Tát vừa nghe được việc cha mình gặp chuyện may liền lập tức chạy vào trong nhà, rất nhiều người đứng ở cửa hang động.

      Mẹ của A Tát ngồi quỳ trước thi thể bị phủ rơm rạ, khóc thành tiếng.

      Ngày mà cậu rơi xuống từ tường thành, mọi thứ ở trong tộc vẫn còn rất bình thường. Đảo Đầu Lâu trong sương mù cả ngày, đặc biệt khó tìm, đám quái vật ở đảo cũng bị cách ly, tuy rằng cuộc sống của mọi người bần cùng nhưng hiếm khi nào gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng.

      A Tát thể tin người nằm ở dưới đống rơm rạ kia là cha của cậu...

      "A Tát về rồi..."

      "A Tát, em sao chứ?"

      "A Tát, mau dập đầu với cha cậu."

      Người ở xung quanh bảy miệng tám lưỡi chuyện, A Tát bước về phía trước, quỳ ở cạnh mẹ mình.

      Sau khi mẹ A Tát thấy cậu liền ngây người.

      "Mẹ, vì sao cha lại chết?"

      Người phụ nữ ôm A Tát vào ngực, bà khóc nức nở : "Đứa , con còn sống là tốt rồi, còn sống là tốt rồi..." tại bà chỉ biết ngừng lặp lại những lời này.

      Người cùng tộc đứng ở sau lưng nhịn được mở miệng: "Ở đảo có kẻ thù bên ngoài xâm lấn, gặp người liền giết, khi ngài tù trưởng đối đầu với bọn họ liền bị súng bắn chết. Cái đám kia rất đáng hận! Bọn họ gần như chiếm lấy toàn bộ hòn đảo, tại người của chúng ta căn bản dám ra ngoài!"

      "Sau khi tù trưởng xảy ra chuyện bất ngờ, người ở trong tộc tán loạn như vụn cát, may mà A Tát trở về..."

      "Chị à, dựa theo quy củ, A Tát phải nhanh chóng thừa kế vị trí tù trưởng mới được."

      "Nó vẫn còn như vậy, nó vẫn còn là trẻ con mà..." tại người phụ nữ nhất định muốn A Tát trở thành tù trưởng, thân là tù trưởng, rất nhiều chuyện đều phải ra mặt, bà mất người chồng, thể lại mất đứa con trai duy nhất.

      Huống hồ ba năm trước, con của bà cũng bị coi như tế phẩm, đưa tới cho quái vật ở phía bên kia bức tường.

      "Đây chính là việc hệ trọng liên quan tới sống còn của toàn tộc! Chị à, ngàn vạn lần chớ hồ đồ!"

      A Tát nhìn đống rơm rạ kia, cậu thấy khuôn mặt của cha mình, nhưng vẫn còn có thể loáng thoáng nhớ được bộ dạng cười ha hả của ông.

      Cậu nặng nề dập đầu cái với di hài của cha.

      "Nghe , cũng có người xông vào trong rừng rậm."

      " sao?"

      "Đúng vậy, hình như là phía ven đảo ở sau vùng biển, vừa rồi người tuần tra trận chiến lớn xảy ra ở phụ cận, đám người kia hình như cùng chém giết với con khỉ đột khổng lồ..."

      Khỉ đột khổng lồ?

      King Kong?!

      A Tát bỗng dưng quay đầu, cậu căng thẳng hỏi: "Là con khỉ đột khổng lồ màu đen sao?"

      "Hình như còn có con khủng long phải."

      ai biết hòn đảo này có bao nhiêu con khỉ đột khổng lồ, nhưng nếu có con khủng long theo bên cạnh khỉ đột, rất có thể đó chính là King Kong!

      Đám người kia về phía King Kong ư?

      Đảo Đầu Lâu bỗng chốc xuất nhiều người như vậy, nhất định thể có nguyên nhân. Có người suy đoán : " phải lúc trước chúng ta thả mấy người chạy sao, có phải là bọn họ đưa người tới ?"

      "Có khả năng đấy!"

      "Đám người ngoài này xảo quyệt!"

      "Lúc đó nên giết sạch mới phải!"

      "Được rồi, yên lặng . tại chúng ta bàn bạc chuyện kế vị tù trưởng, tạm thời bỏ những chuyện khác qua bên.. A Tát, con nghĩ thế nào?"

      Bà cụ vẫn luôn đứng thẳng, gõ quải trượng lên mặt đất. Ở trong tộc, lời của bà cực kỳ có trọng lượng.

      "Bà ơi, con..."

      Cậu trịnh trọng ra: "Con đồng ký kế thừa vị trí tù tưởng!"

      Đây chính là trách nhiệm của cậu.

      Lúc bắt đầu hiểu chuyện, cậu biết, cha mình là tù trưởng, ngày nào đó cậu cũng phải gánh vác trách nhiệm lưng cha. Cha luôn cho cậu biết, thân là tù trưởng, nhất định phải bảo vệ bình an của người trong tộc.

      Năm nay cậu mới 8 tuổi, nhưng đảo xuất nguy cơ trọng đại, trong tộc phải có vị tù trưởng.

      Tuy nhiên, dưới loại tình huống này, ai nguyện ý đứng ra, mọi người đều biết súng bắt chim đầu đàn, ai làm tù trưởng người đó liền cách cái chết xa. Hơn nữa, người quen biết cũng khó có thể khiến mọi người tin phục.

      Người phụ nữ che miệng liều mạng đè nén tiếng khóc, A Tát dũng cảm như thế, trong lòng bà cũng cảm thấy kiêu ngạo vì cậu, nhưng... Bà đồng thời nghĩ tới khổ sở của việc người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

      "Vậy tối nay liền cử hành nghi thức." Sau cùng, bà lão kết luận.

      *

      Khủng long vẫn luôn duy trì khoảng cách gần xa, đám người kia vẫn chưa phát bọn họ bị theo dõi.

      Muốn kéo sinh vật lớn như vậy tới bờ biển công trình lớn hạng nhất, ngoại trừ công việc khuân vác, xung quanh đều phải có người canh gác chặt chẽ, để phòng ngừa những con quái thú khác đánh úp bất ngờ.

      Tiểu A Minh liên tục mình ở trong rừng cây, thận trọng theo đuôi, bỗng nhiên, nó ngửi được mùi khác thường.

      A...?

      Nó nghiêng đầu, liền nhìn thấy hai con mắt lạnh như băng lộ ra từ trong bụi cỏ.

      Nó cả kinh lui bước dài về phía sau, sinh vật núp ở trong bụi cỏ chợt nhảy ra ngoài, nó rống tiếng về phía Tiểu A Minh.

      Thứ nhảy ra là con khủng long ăn thịt lớn hơn chút so với Tiểu A Minh, cao chừng hai mét, hàm răng nhọn hoắt, móng vuốt vừa dài vừa sắc bén. Thân thể của nó rất linh hoạt, nhào thẳng về phía Tiểu A Minh, Tiểu A Minh lập tức tránh ra.

      Hai con khủng long y như vậy lại nhảy ra từ trong bụi cây, Tiểu A Minh chạy ngay tức khắc, chọi còn khó đánh thắng được, huống hồ là chọi ba!

      Con đường của Kiều Hân Hân bị ba con khủng long này loại bỏ, Tiểu A Minh chạy về hướng ngược lại ở trong rừng, tốc độ của nó rất nhanh, nhưng ba con khủng long kia vẫn bám sát bỏ!

      [Kia là loài gì thế?]

      [Khủng long ăn thịt...]

      [Chết tiệt! Phá rối quá mất!]

      [Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, Tiểu A Minh vẫn còn như vậy, làm sao nó có thể đánh thắng ba con khủng long trưởng thành chứ!]

      [Tôi chỉ muốn biết tình trạng của King Kong thôi.]

      [QAQ Hân của tôi phải làm gì bây giờ???]

      [...]
      Mushaderland1012 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 33: Đảo Đầu Lâu (15)

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn


      Việc cử hành nghi thức cho tù trưởng của tộc Thổ Mộc liền được thực ở trong hang động này, bên ngoài đều là kẻ địch đeo súng, người của tộc Thổ Mộc phải che giấu bản thân tốt.

      A Tát mới gần 8 tuổi sắp trở thành vị tù trưởng trẻ tuổi nhất trong tộc Thổ Mộc từ trước tới nay.

      Trong tràng thần chú, cậu về phía bà lão, bà trịnh trọng giao trượng đầu lâu khảm kim cương vào trong tay A Tát.

      "Mong ông trời phù hộ cho con."

      Thân thể trần truồng của A Tát hết sức ngăm đen, ánh mắt kiên định của cậu nhìn về phía quải trượng, nhận lấy nó.

      Tiếng ca đè nén vang lên như thần chú... Những người tham gia nhảy múa lượn vòng quanh A Tát, vẩy tro cốt của người chết lên người cậu.

      Từ giờ trở , cậu chính là tù trưởng của tộc Thổ Mộc, cậu phải dẫn dắt mọi người để cùng nhau chống lại kẻ địch tới từ bên ngoài.

      Tộc Thổ Mộc vẫn sống mình ở hòn đảo hoang này, làm hàng xóm với quái vật. Bọn họ thoát khỏi quỹ đạo của thế giới, có súng ống đạn dược, thứ được sử dụng nhiều nhất vẫn là cung tên cùng thương như trước.

      Những binh lính ở trong quân đội kia đều là những kẻ trải qua huấn luyện nghiêm khắc, người của tộc Thổ Mộc chỉ có thể ra sức giấu mình, tránh việc xung đột.

      A Tát nắm quải trưởng trong tay, cậu nhận lấy sứ mệnh của cha, dù năm nay cậu chỉ mới 8 tuổi, lại tựa như trưởng thành chỉ trong vòng đêm.

      "Tôi nghĩ, chúng ta cần bàn bạc về chuyện tù binh."

      "Tù binh?" Đây vẫn là lần đầu tiên A Tát nghe được chuyện này từ sau khi trở về.

      "Đúng vậy, mấy chục người của chúng ta đều bị đám người đó bắt ..."

      Tù trưởng tiền nhiệm mất mạng ở trong trận chiến kia, những người còn lại đều bị bọn lính đưa đến thuyền để giam giữ. Bọn họ phải nghĩ cách để giải cứu tộc nhân.

      Mọi người câu tôi câu thảo luận về chuyện này, A Tát đứng ở trước đoàn người, vẻ mặt bình tĩnh.

      Mẹ của cậu nhịn được gạt lệ, chuyện giải cứu tù binh bị bắt nguy hiểm như vậy, sao có thể để đứa bé dẫn dắt mọi người chứ.

      Nhưng đây chính là quy củ của tộc Thổ Mộc.

      *

      Tuy đầu của khủng long săn mồi nhắn, nhưng tốc độ lại kinh người, chúng mau chóng đuổi kịp A Minh, cũng triển khai những đợt tấn công kịch liệt đối với nó.

      Mặc dù Tiểu A Minh là khủng long bạo chúa, nhưng dù sao nó vẫn chỉ là chú khủng long con, rất thua thiệt về mặt đối chiến.

      Kiều Hân Hân bò lên thân cây, Tiểu A Minh bị ba con khủng long săn mồi áp sát tới trước thân cây, còn đường lui.

      "Grào --"

      Nó hơi hơi cúi người, làm ra tư thế như muốn nhào lên.

      Nòng súng của Kiều Hân Hân nhắm vào con khủng long săn mồi ở giữa, liên tiếp "Pằng pằng pằng" ba phát súng, người khủng long trúng phát đạn, hai chân của nó hơi hơi khom, nhìn qua tựa như bị thương.

      Nhưng viên đạn này chỉ phá nát lớp da bên ngoài của nó, ba con khủng long đồng thời ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người ở cây.

      Nếu đó là con khủng có dáng vẻ to lớn, phỏng chừng rất khó tránh thoát, nhưng cơ thể khủng long săn mồi linh hoạt, sau khi cảnh giác, những phát đạn của Kiều Hân Hân đều bị chúng tránh khỏi.

      con trong số đó dùng sức húc vào cây phát, Kiều Hân Hân nhanh chóng dùng hai tay ôm phần thân, mới bị lắc xuống.

      Ngay từ đầu, mục tiêu của ba con khủng long săn mồi là A Minh, thông minh như bọn chúng, biết Kiều Hân Hân cũng có thái độ thù địch, thế ăn sống luôn là được.

      [Ồ, ở đây phát sóng trực tiếp xé nát khủng long à?]

      [(**) Oa ~ Là chủ kênh người trái đất đó! Đúng là hiếm thấy! Lưu trữ lưu trữ lưu trữ.]

      [Rốt cuộc súng có thể khiến chúng nó bị thương vậy?]

      [Hẳn là có thể, nhưng chỉ sợ khó có thể bắn ra vết thương trí mạng.]

      [Dù sao cũng là khủng long da dày thịt béo mà...]

      9 giờ tối là giờ cao điểm của TV Thái Dương, nhóm lớn người mới tràn vào phòng phát sóng trực tiếp, bọn họ vừa tiến đến liền thấy tình thế của chủ kênh cực kỳ hiểm trở.

      đơn thương độc mã chiến đấu với bốn con khủng long!

      Hình như bọn họ cũng coi Tiểu A Minh là kẻ địch... Khụ khụ.

      Những khán giả mới tới rất hưng phấn! Chủ kênh người trái đất! Khủng long ở trong truyền thuyết!! Bình luận ở trong phòng lại trở nên cuồng nhiệt, còn có vài người hai lời, trực tiếp khen thưởng.

      [Mẹ nó, lâu rồi kích động như thế!]

      [Chủ kênh mỹ nữ phát sóng trực tiếp tử vong cùng khủng long, quá đặc biệt!]

      [Chủ kênh đáng ~~~]

      [ Σ ( °△ °|||) Tôi cảm thấy nhóm lớn sắc lang sắp ra chiến trường...]

      [Ha ha ha ha ha còn cách nào khác, Hân của tôi muốn nổi tiếng, ai ngăn nổi!]

      Ba con khủng long săn mồi quanh cái cây, Tiểu A Minh nhìn ra ý đồ của bọn nó, có chút nóng nảy.

      Chúng ngừng dùng đầu đụng vào thân cây, muốn khiến Kiều Hân Hân ngã xuống. Trong quá trình ấy, Kiều Hân Hân chỉ có thể ôm chặt cây, ngay cả thời gian dùng súng cũng có.

      Cái cây này cũng quá cao, trải qua va chạm của ba con khủng long, rễ cây có dấu hiệu đứt lìa.

      Tiểu A Minh liều mạng xông tới, lúc này, trong những con khủng long săn mồi xông tới cắn xé cùng nó, qua mấy đòn liền chế ngự nó ở mặt đất.

      Vết nứt xuất ở giữa thân cây, Kiều Hân Hân và nửa đoạn thân cây ở cùng rơi về phía mặt đất.

      "Rầm!"

      tiếng vang lớn, mặt đất lập tức nổi lên lớp tro bụi.

      nhịn được ho khan hai tiếng, nếu phải giảm cảm giác đau đớn, phỏng chừng tại nằm rạp mặt đất, gượng dậy nổI.

      Mắt thấy khủng long săn mồi sắp tiến về phía trước, Kiều Hân Hân muốn chạy vào trong rừng cây, đáng tiếc con đường ở phía sau bị con khủng long khác chặn kín.

      Hai con khủng long tạo thành thế gọng kìm, cái cây duy nhất cũng đổ mặt đất, Kiều Hân Hân còn nơi để mình.

      Tiểu A Minh kêu tiếng bi thống, nó thể trơ mắt nhìn Kiều Hân Hân bị ăn sạch!

      Nó dùng sức giãy dụa trói buộc ở người, chạy về phía Kiều Hân Hân. Khi khủng long săn mồi há miệng muốn cắn, Tiểu A Minh trực tiếp dùng thân thể ngăn ở trước mặt Kiều Hân Hân!

      đợp này của khủng long săn mồi đánh trúng ngay lưng Tiểu A Minh!

      "Grào --!"

      Tiếng kêu của Tiểu A Minh hết sức thê thảm, Kiều Hân Hân có cảm giác tim mình như ngừng đập.

      Hàm răng bén nhọn của khủng long săn mồi cắn thương thân thể của Tiểu A Minh, nó vẫn gắt gao che chở cho Kiều Hân Hân, tuyệt tránh ra nửa bước.

      [QAQ Muốn khóc quá...]

      [Tiểu A Minh rất tốt với chủ kênh.]

      [Người đầu tiên mà nó nhìn thấy vào ngày phá trứng chính là chủ kênh đấy.]

      [Lẽ nào Tiểu A Minh phải lĩnh cơm hộp(*) ở chỗ này sao?]

      [ muốn đâu... Tiểu A Minh đáng như vậy, nhất định thể gặp chuyện xấu!]

      [ ràng nó là khủng long bạo chúa mà...]

      [Nếu Tiểu A Minh có thể trưởng thành ngay lập tức tốt rồi.]

      [Đừng để Tiểu A Minh chết a a a a]

      [666 thưởng cho chủ kênh 200 hạt đậu ánh sáng.]

      [Nhìn rất đau lòng...]

      Tiểu A Minh gần như cạn kiệt sức lực, Kiều Hân Hân bị nó đè mặt đất, khủng long săn mồi chạm được tới .

      Đối với ba đứa chúng nó mà , Tiểu A Minh là phần thức ăn tốt nhất!

      Hai con khủng long khác như hổ rình mồi, chúng xông tới, chuẩn bị phân chia chỗ thức ăn này.

      Giọt máu của A Minh chảy xuống mặt Kiều Hân Hân, trong nháy mắt đó, đột nhiên rất muốn khóc.

      nhanh chóng nắm chặt khẩu súng trong tay, biết mình chỉ có cơ hội.

      Chuyện bắn trúng chỗ hiểm của khủng long da dày hề dễ dàng, nhưng lúc nó há mồm, nếu trong nháy mắt, có thể bắn thủng cổ họng của nó bằng đạn -- Có lẽ còn có thể hòa nhau ván!

      Vì Tiểu A Minh, nhất định phải nắm chắc cơ hội duy nhất này!

      Khủng long săn mồi lui về phía sau hai bước, khi nó mở rộng miệng nhào lên lần nữa, Kiều Hân Hân lập tức nâng cao khẩu súng -- "Pằng!"

      Viên đạn dùng khí thế sét đánh kịp bưng tai bay vào cổ họng của nó, trực tiếp đập nát lưỡi nó. Khủng long săn mồi đau đớn ngã xuống đất, khóe miệng liên tục run run.

      Hai con khủng long khác sửng sốt hồi, chúng nhanh chóng xông lên, cúi đầu cắn chân sau của A Minh, lôi về phía.

      Hàm răng lõm sâu vào da thịt, A Minh đau tới mức trực tiếp gầm gào.

      A Minh bị kéo ra sau, Kiều Hân Hân ngồi dậy, nhìn hai con khủng long săn mồi ở trước mặt mà mang tia sợ hãi.

      tại hoàn toàn chẳng sợ chúng chút nào.

      Khủng long cũng có nhược điểm, cũng phải thể đánh thắng chúng nó!

      Khủng long săn mồi vẫn luôn rất cảnh giác với Kiều hân Hân, hành động của càng đưa tới thù hận, d***đ*l*q*đ* sau khi trong hai con khủng long tránh làn đạn của , liền dùng sức húc cái lên thân thể của , súng ở trong tay Kiều Hân Hân lập tức bay xa mười mấy mét.

      có vũ khí, làm sao có thể đánh thắng khủng long săn mồi bằng tay ?

      Tiểu A minh vẫn giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng nó thực còn chút sức lực nào nữa... Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn con khủng long săn mồi lớn nhất kia từng bước về phía Kiều Hân Hân...

      [Bị ăn sạch bằng ngụm QAQ]

      [Thương tâm quá...]

      [Nhắc nhở thân thiện: Mời các tự động che mắt.]

      [ đáng tiếc, chủ kênh rất xinh đẹp, tôi tới quá chậm... Cảm thấy bộ phim này mới tiến hành được nửa.]

      [Kỳ thực có thể tới bước này là rất tốt rồi!!]

      Tiếng kêu của Tiểu A Minh rất bi thảm, còn bi thảm hơn nhiều so với lúc nó bị cắn... Làm sao nó có thể trơ mắt nhìn Kiều Hân Hân bị ăn sạch cho được!

      Nếu khủng long cũng có thể rơi lệ, tại nó nhất định hung hăng khóc.

      Tất cả mọi người đều cho rằng Kiều Hân Hân bị ăn, chính Kiều Hân Hân cũng cho rằng lúc này hoàn toàn kéo rèm hạ màn.

      Ngay khi khủng long săn mồi đứng trước mặt , có thể thấy răng nanh sắc bén của nó.

      Nó mở miệng ra --

      [Grào ---!!!!]

      tiếng gầm truyền tới từ cuối rừng cây, hai con khủng long săn mồi lập tức cảnh giác nhìn sang, con quái vật khổng lồ xuất ở trong tầm mắt của chúng.

      Đó là con khủng long trưởng thành cao hơn 3 mét, nó chậm rãi về phía Kiều Hân Hân, trong cổ họng phát ra thanh như gầm .

      Loại thanh này, chỉ nghe thôi cảm thấy sợ tới mức nổi da gà.

      Khủng long săn mồi cũng phải kẻ nhát gan, chúng thường xuyên tranh giành đồ ăn với khủng long to hơn mình, phải mạo hiểm tính mạng để đối lấy từng miếng thịt.

      Tuy con khủng long vừa xuất có hình thể khổng lồ, chúng vẫn đứng tại chỗ như cũ, nhao nhao muốn thử.

      Nhưng, rất nhanh liền xuất con khủng long giống y như vậy tại nơi tận cùng của rừng rậm này.

      Chỉ có điều, so với con khủng long trước đó, nó lại càng lớn hơn! Càng thêm uy mãnh!

      [A a a a a a a khủng long bạo chúa!!!]

      [Khủng long bạo chúa!! Ông trời ơi, cư nhiên là khủng long bạo chúa!!]

      [Khủng long bạo chúa trưởng thành!!!]

      [Hhhhhh khủng long săn mồi căn bản phải là đối thủ! Còn mau chạy !]

      [Khủng long bạo chúa khủng long bạo chúa khủng long bạo chúa khủng long bạo chúa khủng long bạo chúa]

      [Có thể thấy là đực cái ☆ ▽ ☆)]

      Khủng long bạo chúa càng tới gần, hai con khủng long săn mồi lùi từng bước, tựa như hẹn sẵn, lập tức cùng nhau quay đầu chạy trốn!

      Nếu chỉ có con khủng long bạo chúa, còn có thể thử chiến đấu trận, hai con liền đầu hàng! Dám xông tới chính là chịu chết!

      Kiều Hân Hân ngồi dưới đất, căn bản dám động đậy, hai con khủng long ăn thịt loại , kết quả là hai con khủng long khổng lồ khác lại đến... Việc này...

      Mà con khủng long cái hơn chút trực tiếp lướt qua Kiều Hân Hân, nó về phía Tiểu A Minh, cúi đầu nghe ngóng thân thể của nó.

      Tiểu A Minh tội nghiệp kêu tiếng.

      Kiều Hân Hân muốn đứng lên, liền nhìn thấy con khủng long bạo chúa đực cao 4 mét kia nhìn xuống từ cao, tựa như vua chúa ở trong thần thoại Hy Lạp.

      nuốt ngụm nước bọt, dám làm ra động tác dư thừa.

      Chỉ là con mắt vẫn ngừng liếc trộm.

      Bỗng nhiên, thấy con khủng long bạo chúa cái kia đưa đầu qua, nó bắt đầu dịu dàng liếm láp miệng vết thương lưng Tiểu A Minh.

      Kiều Hân Hân: "..."

      ????????

      Trong đầu ra vô số dấu chấm hỏi.

      Lẽ nào... Hai con khủng long bạo chúa này là cha mẹ của Tiểu A Minh?!

      (*) 领便当 (Lĩnh cơm hộp): Ý chỉ chết. Sau khi vai diễn của diễn viên chết ở trong phim, họ thường lấy cơm hộp và về nhà vì hết phần diên. Gốc gác của từ này bắt nguồn từ giới phim ảnh.
      Mushaderland thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :