1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phát sóng trực tiếp sinh hoạt của địa cầu - Cửu Thiên Giáng

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 42: Dạ Phi

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn

      Nguồn: DĐLQĐ, Wattpad

      Thiên hậu truyện tranh... Tô Linh Nhiên.

      Kiều Hân Hân vẫn luôn hướng tới cái tên này, Tô Linh Nhiên tựa như thần tượng đối với , mỗi khi tuyệt vọng đều xem tin tức về Tô Linh Nhiên... Từ người mới có tiếng tăm gì, ấy làm thế nào để từng bước trèo lên đỉnh cao ngày hôm nay, xem những bài phỏng vấn của cũng mang đến hy vọng cho Kiều Hân Hân.

      Ông trời luôn ưu ái những người bao giờ bỏ cuộc, tựa như Tô Linh Nhiên vậy.

      Mà Kiều Hân Hân cũng muốn trở thành tác giả truyện tranh xuất sắc như ấy.

      Chẳng qua tại còn chưa ngông cuồng đến mức nhất định phải vượt qua Tô Linh Nhiên.

      Tranh Tử thẳng thắn, có sao vậy, nghiêng người về phía trước, che tay bên miệng, giọng : " nghe tin chưa? Tô Linh Nhiên định ký hợp đồng với Ánh Sáng Xanh đấy! Những người ở bộ phận truyện tranh đều vui đến mức ngậm miệng được! Ngẫm lại cũng phải, nếu người nổi tiếng như Tô Linh Nhiên ký hợp đồng với Ánh Sáng Xanh, nhất định mang lại đột phá rất lớn cho lượng tiêu thụ của bọn họ -- Đến lúc đó, có khi bọn họ lại vinh dự trở thành tòa soạn truyện tranh mạnh nhất trong nước cũng nên."

      "Ký, ký hợp đồng?"

      Kiều Hân Hân sửng sốt chút, cái tên Tô Linh Nhiên này cách quá xa, nhưng... nhịn được ngẩng đầu nhìn lên , ở trong cùng tòa nhà cao tầng, đụng phải Tô Linh Nhiên sao?

      "Đúng vậy, tôi vốn rất cao hứng, rốt cuộc cũng có thể gặp được người ! Hình như lễ ký hợp đồng được tổ chức sau hơn tuần phải? Đến lúc đó, chúng ta còn có thể tham gia náo nhiệt."

      Tuy những người ở Ánh Sáng Xanh rất đáng ghét, nhưng Tô Linh Nhiên lại là đại thần siêu cấp trong ngành này, ai lại muốn gặp.

      Kiều Hân Hân gật đầu, dù thích ra ngoài, hợp với nơi có nhiều người, lúc này cũng muốn đến xem lễ ký kết của Tô Linh Nhiên.

      Có thể tận mắt nhìn thấy ấy ở trong thực...

      cảm thấy khó tin.

      Khoảng 9 giờ rưỡi, Thái Văn Tường mới đến, mặc bộ áo sơ mi kẻ ca-rô khiêm tốn.

      đặt chiếc ô đen trong thùng nhựa ở bên cạnh, sau khi thấy Kiều Hân Hân liền sửng sốt chút, vội vàng cười : " tới lâu chưa?"

      "Chưa đâu, tôi vừa tới thôi."

      Kiều Hân Hân đứng lên cùng Tranh Tử, Tranh Tử lè lưỡi, trêu chọc : "Nếu tổng biên tập đại nhân của chúng ta đến, tôi phải làm việc vặt đây, hai người chuyện nhé."

      nay phòng làm việc chỉ có nhân viên là Tranh Tử, có lẽ còn có vài người thử việc khác, Thái Văn Tường đẩy cửa phòng làm việc ra, hỏi : "Hôm nay có mang bản thảo tới ?"

      "Tôi có mang theo."

      Kiều Hân Hân theo vào phòng làm việc, cửa khóa, Thái Văn Tường kéo ghế ra, ý bảo ngồi xuống. "Ở đây là trụ sở gốc của trang truyện tranh mạng Alice, là trang web mới, tuy có quy mô quá lớn trong những giai đoạn đầu, nhưng chúng tôi vẫn có bản sắc của riêng mình. Hôm qua tôi xem tranh vẽ rồi, rất tốt đấy chứ, nếu nhìn từ góc độ chuyên nghiệp có thể là hoàn mỹ -- Xem ra kiến thức cơ bản của rất vững chắc, nhất định có nhiều năm kinh nghiệm vẽ tranh."

      Bức tranh mà Kiều Hân Hân mang theo ngày hôm qua trải qua vô số lần sửa đổi, tuyệt đối là trình độ hạng nhất.

      Biên tập viên Lưu Niên bới lông tìm vết, có nghĩa là có người biết phân biệt tốt xấu.

      Trong lòng Thái Văn Tường vẫn có giấc mộng truyện tranh, sống hơn ba mươi năm, cũng tiếp xúc với truyện tranh hơn ba mươi năm. gần như có thể khẳng định rằng trẻ tuổi ở trước mắt có thiên phú về truyện tranh, chỉ thiếu chút sức nóng mà thôi.

      Trang web cần bồi dưỡng người mới trong giai đoạn đầu, nên mới nhiệt tình mời tới công ty chuyện như vậy.

      Kiều Hân Hân biết cách để ứng phó với trường hợp như vậy, nhưng... Vẫn cảm thấy vui vẻ ở trong lòng khi được khen ngợi.

      khẽ : "Tôi chỉ có kinh nghiệm vẽ tranh, về phương diện truyện tranh... Cũng tự vẽ qua, từng gửi bản thảo cho tạp chí truyện tranh, nhưng chưa bao giờ được nhận."

      lấy tác phẩm của mình ra, đặt lên bàn: "Tổng biên tập Thái, đây là chút tranh mà tôi luyện vẽ trong ngày thường, có thể xem qua trước."

      Kiều Hân Hân thực sợ thất vọng, dù sao cũng chẳng có lòng tin gì với phương diện này.

      Thái Văn Tường nhận bản vẽ của , gồm vài trang giấy, là câu chuyện vô cùng đơn giản.

      có vấn đề gì về phương diện cấu trúc hình ảnh, nhân vật rất đặc biệt, phong cảnh tinh tế, đối thoại cũng rất cảm xúc... Có thể thấy phong cách viết của này tệ.

      Nhưng thủ pháp đúng là có vẻ hơi mới lạ... Đây phải vấn đề lớn, dù sao cũng là người mới.

      Thái Văn Tường rất trực tiếp: "Truyện tranh của đạt tới cầu của trang web, chúng tôi rất hoan nghênh nếu bằng lòng đăng dài kỳ. Hẳn là chưa hiểu
      [​IMG]
      melodyevil, nguyenhuyen9305, bachnhaty2 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 43: Chị ?

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn


      Dạ Phi là cái tên chỉ tồn tại internet, là thiên tài trăm năm khó gặp trong ngành truyện tranh.

      Bộ truyện thiếu niên "Kiếm khách" dài kỳ của được vẽ 7 bảy năm, độ nổi tiếng cực cao, đứng đầu mọi bảng xếp hạng.

      Mọi người đều biết đến cái tên Tô Linh Nhiên, nhưng ở trước mặt Dạ Phi, kia vẫn thua kém ít.

      Kiều Hân Hân cùng Tranh Tử, người bao giờ quên ba cái tên họa sĩ hàng đầu, người là biên tập viên mưu cầu danh lợi trong ngành truyện tranh, bọn họ đương nhiên biết nhân vật như Dạ Phi, cũng xem qua tin tức về .

      Nhưng tính cách của rất cổ quái, chưa bao giờ tham gia bất kỳ loại hoạt đông thương nghiệp nào, cho dù là ở lễ trao giải cũng đều do trợ lý của điều khiển.

      Bỗng nhiên gặp được vị đại thần đứng đầu ngành trong thực như vậy, tựa như nằm mơ.

      Tranh Tử bắt đầu lâm bệnh mê trai: "Tôi vẫn luôn biết đại thần Dạ Phi chỉ tài hoa hơn người, dáng dấp cũng rất tuấn tú, ngờ người còn đẹp trai hơn cả trong ảnh!"

      "Đúng là đẹp trai ."

      Khách quan mà , Dạ Phi quả thực đúng là con cưng của trời. Cho năng lực sinh tồn xuất sắc như vậy, vẻ ngoài cũng rất có thể ăn thay cơm, tuy sở trường của Kiều Hân Hân là truyện tranh thiếu nữ, nhưng bình thường cũng theo đuổi truyện thiếu niên nhiệt huyết.

      "Sao ấy lại ở nơi này nhỉ? Hay là vì... Ánh Sáng Xanh?" Liên tưởng đến khả năng này, Tranh Tử lập tức giống như quả bóng cao su xẹp hơi, cúi đầu ủ rũ : " phải Ánh Sáng Xanh mời cả đại thần Dạ Phi đến để trợ uy đấy chứ? Nếu đúng là thế cái đuôi của bọn họ vểnh lên tận trời còn gì!"

      Kiều Hân Hân cũng có chút tò mò về hành động của Dạ Phi, nhưng sao các có thể đuổi theo để hỏi? Hơn nữa, chỉ cần liếc vị thần lớn như Dạ Phi từ xa là đủ rồi.

      tựa như Tô Linh Nhiên, họ chỉ có thể nhìn mà thèm.

      "Tôi về trước nhé."

      "A, được rồi, cẩn thận đường về chút! Tối nay nhớ liên lạc điện thoại với tôi nhé, hì hì."

      "Ừm, tạm biệt."

      "Tạm biệt ~~."

      Tranh Tử vẫn đứng ở cửa nhìn Kiều Hân Hân rời , ấy chính là họa sĩ mà mình cần dẫn dắt, cũng xem như vị họa sĩ đầu tiên mà tiếp xúc ở vị trí biên tập viên nhỉ? A a a, rất kích động kích động kích động, Tranh Tử đứng ở cửa tòa nhà cao tầng nhịn được mà giậm chân.

      Rất nhiều người qua lại ở đây, sau khi phát bệnh xong liền sửa sang lại quần áo, xoay người vào trong tòa nhà cao tầng.

      Vì tương lai của trang web, phải càng cố gắng mới được! Phải khai quật thêm họa sĩ, biên tập viên có tiềm lực, tựa như Bá Nhạc(*) vậy, điều này rất quan trọng với họa sĩ!

      Kiều Hân Hân ngồi tàu điện ngầm để về nhà, khi ngang qua quán bar, còn nhìn vào bên trong, sinh ý khá vắng vẻ giữa ban ngày.

      Về cơ bản, Lý Mục cũng dính nhà vào ban ngày, kỳ thực ở chỗ này rất thoải mái, tuy phòng có chút cũ nhưng lại có rất nhiều bóng cây râm mát, có cảm giác như thiên đường.

      Huống hồ đường phố sạch , thông suốt bốn phía, rất thuận tiện cho việc ra ngoài. Hơn nữa, vì là nhà đơn nên phải gặp quá nhiều hàng xóm.

      Khi vẽ tranh ở trong nhà, có cảm giác cả con phố đều yên ắng.

      chỗ ở tốt.

      Sau khi trở về, Kiều Hân Hân bắt đầu sắp xếp bản vẽ của mình, đáp ứng ăn tối cùng Tranh Tử chủ yếu vẫn là
      [​IMG]
      bachnhaty thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44: Mua mua mua (1)

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn


      Lâm... Tử Thần?

      "Việc này, tôi... Tôi vẫn muốn dọn ra ngoài, tôi còn định tìm phòng ở trong hai ngày này."

      "Nơi này rất tốt, dọn ra ngoài làm gì? Địa điểm cách quán bar gần như vậy, bình thường cũng thuận tiện cho việc huấn luyện đặc biệt."

      "Nhưng..."

      Nhưng, muốn thuê cùng người khác.

      Tuy Kiều Hân Hân sớm có ấn tượng với Lâm Tử Thần, nhưng quen ở chung chỗ với người khác. Lâm Tử Thần từng mời qua nhà, lại bị cự tuyệt.

      Sao lại trùng hợp như vậy? còn tưởng mình bao giờ thấy ấy nữa.

      Trong lòng Lý Mục đương nhiên có tính toán của riêng mình, Kiều Hân Hân quá kháng cự việc tới gần người khác, phải nghĩ cách để khiến bước ra khỏi vỏ bọc. Hơn nữa, cảm thấy, thực ra, ở sâu trong nội tâm, Kiều Hân Hân cũng muốn tiếp xúc với người khác, chỉ là biết nên làm thế nào.

      Sao trẻ 22 tuổi có thể có lấy người bạn để trò chuyện được?

      Cứ coi như xen vào việc của người khác , thân là người đại diện của , đương nhiên phải quan tâm tới sinh hoạt cá nhân của nghệ sĩ ở dưới trướng mình.

      "Tất nhiên, nếu vẫn muốn tìm phòng cứ tìm, đừng ở quá xa là được."

      Kiều Hân Hân trầm mặc hồi, mở miệng hỏi: "Khi nào chị ấy dọn vào?"

      "Ngày mai."

      "Vậy sao..."

      "Ăn cơm trước , sắp tới lúc phát sóng trực tiếp rồi."

      Thời gian phát sóng trực tiếp của Kiều Hân Hân trong ngày hôm nay là từ mười hai giờ trưa đến tám giờ tối, bây giờ là mười giờ rưỡi, cách thời gian phát sóng nửa tiếng.

      phải với Lý Mục về chuyện kia chút.

      "Tôi hôm nay tôi muốn ra ngoài ăn cơm, nên... cần chuẩn bị bữa tối cho tôi đâu."

      Lý Mục hứng thú, tò mò hỏi: "Ăn ở trong tiệm sao? ăn mình à?"

      "Cũng phải, tôi cùng vị biên tập viên, tôi bàn giao xong công việc mới rồi, nơi ấy chuẩn bị ra mắt tranh. Hôm nay tôi vừa tới công ty, vị biên tập viên kia rất nhiệt tình, ấy hẹn tôi cùng ăn để thương lượng về truyện tranh, tôi đồng ý rồi."

      Kiều Hân Hân cảm thấy Lý Mục tựa như cấp của mình, vô ý thức báo cáo hành tung của mình cho .

      Lý Mục híp mắt cười, nhìn Kiều Hân Hân : "Tốt lắm tốt lắm, lúc này nên khao bản thân, buổi tối về sớm chút. Nếu quá
      [​IMG]
      nguyenhuyen9305bachnhaty thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44: Mua mua mua (2)

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn


      "Hôm nay đâu ăn nhỉ? có đặc biệt muốn tới chỗ nào ?"

      "Tôi thế nào cũng được."

      "A... Tôi từng dùng bữa trong quán gần chỗ này, đồ ăn ngon cực kỳ! Thế nào, có muốn vào đó ?"

      "Được."

      Tranh Tử hưng phấn dẫn đường ở phía trước, liên tục líu ríu ngừng đường .

      "Hôm nay tôi đặc biệt thăm dò, Dạ Phi quả thực tới công ty Ánh Sáng Xanh, biết ở đó bao lâu. Nếu phải làm, tôi rất muốn theo đuôi ấy, ha ha ha."

      [Dạ Phi? Là ai vậy? Lần đầu nghe thấy đó.]

      [Bạn mới của chủ kênh à?]

      [Tôi cảm thấy người nọ là đàn ông! Hu hu hu tôi lại có tình địch rồi.]

      [ ← Tôi chỉ nhìn và giữ im lặng.]

      "A..." Kiều Hân Hân nhàng gật đầu.

      Chuyện Dạ Phi tới Ánh Sáng Xanh cũng chẳng có gì kỳ quái, xem ra, độ nổi tiếng của Ánh Sáng Xanh sắp nổ tung -- Điều kiện tiên quyết là bọn họ phải thực ký hợp đồng với Dạ Phi.

      Tranh Tử có chút phấn khích, cho dù Kiều Hân Hân gì, chính ấy cũng có thể ngừng .

      Có cảm giác khá hài hước.

      Khán giả thấy vậy rất thích, hai với tính cách khác nhau trời vực lại tạo ra cảm giác như vậy khi ở cạnh nhau.

      Quan trọng nhất là, rốt cuộc chủ kênh cũng tiếp xúc với người khác.

      Quán ăn kia ở ngay gần văn phòng, rất đông đúc vào giờ tan tầm. Tranh Tử tìm được vị trí ở sát bên trong.

      Nơi này được xây dựng thiên về phong cách cổ xưa, bàn được bày chiếu, cần cởi giày để ngồi lên sập.

      Bên ngoài có rèm che khuất, cảnh sắc thực rất tốt.

      Tranh Tử vội vàng giới thiệu: "Rất nhiều món điểm tâm ngon miệng ở đây đều được lưu truyền từ thời cung đình cổ đại tới nay. Vì chưa từng tới nên tôi chọn mấy món tôi thấy ngon nhất nhé?"

      "Được."

      Kiều Hân Hân ngồi lên chiếu, thực ra, rất thích cảnh vật ở nơi này. Có nhân viên phục vụ tới, Tranh Tử chọn mấy món điểm tâm cùng nước ô mai.

      " có thể uống lạnh ?" Tranh Tử tri kỷ hỏi.

      "Có thể."

      "Vậy tôi muốn nước ô mai lạnh." Tranh Tử với nhân viên: "Làm điểm tâm nhanh chút nhé, chúng tôi gọi thêm món chính sau."

      "Vâng."

      [(*@o@*) Oa ~ Tôi rất thích cửa hàng có phong cách kiểu này!]

      [Bình thường chủ kênh chẳng bao giờ ra khỏi cửa, chúng ta liền có cơ hội thưởng thức thế giới bên ngoài.]

      [Đừng oán trách ấy, phải là ra rồi sao.]

      [Chủ kênh còn chưa Dạ Phi là ai đó QAQ]

      Kiều Hân Hân thấy những lời này của kỵ sĩ, tuy biết đó phải Kaka, nhưng vẫn nhịn được mà trả lời: "Đó là vị đại thần trong ngành truyện tranh."

      "Hả?" Tranh Tử nháy mắt cái, vẫn luôn xem thực đơn, lại đột nhiên nghe được tiếng Kiều Hân Hân: " vừa gì?"

      " có gì, ừm... Hôm nay tôi có mang bản vẽ đến, đây là câu chuyện mà tôi vẫn luôn suy nghĩ, giúp tôi xem chút nhé."

      "Được được, mau mau lấy ra cho tôi xem."

      Lần này Kiều Hân Hân mang theo túi vải lớn ra ngoài, nhưng lại có rất ít đồ ở bên trong. lấy vài tờ bản thảo truyện tranh, đưa tới trước mặt Tranh Tử.

      Đây là những bản thiết kế nhân vật mà vẽ từ lâu, cũng là lần đầu tiên cho người khác xem.

      Khi Tranh Tử nhận bản thảo liền thay đổi phong cách nhiều lời thường ngày, nghiêm túc xem lâu.

      Bỗng nhiên cảm thấy ấy rất chuyên nghiệp.

      Kiều Hân Hân có chút khẩn trương, tuy bằng tuổi Tranh Tử, nhưng trong việc này, Tranh Tử lại như người thầy của .

      biết Tranh Tử thế nào...

      Tranh Tử nghiêm túc xem xong toàn bộ bản thảo của , suy tư : "Bản thiết kế nhân vật rất thú vị, muốn vẽ về đề tài giả tưởng đúng ?"

      "Ừ, cảm thấy thế nào?"

      " muốn nghe lời sao?"

      "... Ừm." Kiều Hân Hân chuẩn bị tâm lý xong, xem ra đề tài này bị bác bỏ.

      Tranh Tử : "Nếu mục đích của là để kiếm tiền, thực tế, đề tài mà chọn quá được quan tâm, cũng đồng nghĩ với việc có ít người xem và thể nổi tiếng được. Truyện tranh thiếu nữ giả tưởng có độ dài khá lớn, nếu để họa sĩ thiếu kinh nghiệm vẽ dễ khiến cốt truyện ở phía sau sụp đổ."

      "Vậy sao..."

      Kiều Hân Hân cũng biết đề tài mà mình chọn ổn, nhưng thực rất thích những câu chuyện giả tưởng. Truyện tranh thiếu nữ phổ biến là điểm yếu của , thể tưởng tượng ra cốt truyện tốt nào, nếu
      [​IMG]
      19001012 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 45: Khoản tiền lương đầu tiên

      Convert: Bến

      Editor: Mãn Mãn

      Khoảng 9 giờ tối, Kiều Hân Hân mới về đến nhà.

      Phố Nam Hậu cực kỳ náo nhiệt, cả con đường đều là quán bar với đèn đỏ rượu xanh. Cuộc sống về đêm của riêng thành phố lớn chỉ vừa bắt đầu.

      Vòng qua khu nhà cũ từ bên này, bầu khí lập tức thanh tịnh hơn rất nhiều, đường trong đường ngoài tựa như hai thế giới.

      Kiều Hân Hân men theo đèn đường về chỗ ở. thấy đèn trong phòng còn sáng, chẳng lẽ giờ này Lý Mục ở quán bar trông coi sao?

      dùng chìa khóa mở cửa, đụng phải Lâm Tử Thần đắp mặt nạ dưỡng da, hai người đều giật mình.

      "Ồ, về rồi à?"

      Lâm Tử Thần chào hỏi như thường, biết bạn cùng nhà của mình chính là Kiều Hân Hân trước khi vào ở.

      Mà Kiều Hân Hân vẫn còn sững sờ nhìn , cảm thấy giọng của này rất quen tai, có phải từng nghe qua ở nơi nào ?

      Lâm Tử Thần bóc mặt nạ dưỡng da, cười : "Là tôi đây."

      "A..."

      Chính là vị hàng xóm lúc trước, Lâm Tử Thần.

      mặc bộ quần áo ở nhà giản dị, mang lại cảm giác hoàn toàn khác so với lần gặp mặt trước đó.

      Kiều Hân Hân kinh ngạc : " là người thuê nhà mới à?"

      "Đúng vậy."

      " phải ngày mai mới tới sao?"

      "Tới sớm ngày cũng đâu có vấn đề gì, ngày mai tôi còn phải bay vào ca sáng, nên cần chuẩn bị chỗ ở mới cho xong. Lý tiên sinh cũng ràng với tôi rồi, tôi ở gian phòng của ấy... Khi tôi biết người ở cùng nhà với mình chính là , tôi rất vui vẻ."

      Dừng chút, giận dữ : "Cũng là chuyện đáng để vui mừng duy nhất trong mấy ngày gần đây."

      Lâm Tử Thần dường như có rất nhiều tâm , Kiều Hân Hân cũng hỏi nhiều. đóng cửa, khẽ : "Hoan nghênh tới."

      vẫn có chút kháng cự về chuyện người thuê mới, nhưng nếu người này là Lâm Tử Thần, dường như càng dễ tiếp nhận hơn so với việc ở cùng người xa lạ.

      "Hôm nay tôi rất mệt nên về phòng nghỉ ngơi đây, ngày mai tôi còn phải dậy sớm."

      Lâm Tử Thần cũng định làm quen với Kiều Hân Hân. Thứ nhất, cảm thấy, dựa vào tính cách thiếu nhiệt tình của Kiều Hân Hân, ấy vội vã trong chuyện này. Thứ hai là vì tâm tình gần đây của quả thực tốt lắm.

      Cả người rất mệt mỏi, chỉ muốn nằm giường thư thả đầu óc.

      "Ừm, chúc ngủ ngon."

      " cũng ngủ ngon nhé."

      Lâm Tử Thần về phòng Lý Mục.

      Hôm nay, khi Lý Mục ra ngoài, thu dọn toàn bộ đồ đạc của mình, phòng của lớn cũng , đèn trong phòng hơi tối, nhưng giường vừa lớn vừa thoải mái.

      Chuông di động chợt vang lên, Lâm Tử Thần nhận điện thoại, giọng lạnh lùng.

      " còn có việc gì à?"

      "Tử Thần... Hai chúng ta thể ngồi chuyện tử tế được sao?"

      "Tôi và chẳng có chuyện gì hay để cả."

      "Em nghe giải thích , thực cố ý vạch trần chuyện em trai của em đâu. biết mang lại rất nhiều phiền phức cho em trong những ngày này, xin lỗi... Vậy nên, muốn mời em ăn cơm để lời xin lỗi tử tế với em."

      "Đừng, chẳng có gì phải xin lỗi tôi cả, là tôi có mắt như mù, phân biệt được chó với người. Phóng viên Triệu, tin tức mà đưa ra lần này chính là tin độc quyền đấy, có thăng chức ? Có được tăng lương ? cầm tiền thưởng trong tay mà chê phỏng tay à? muốn mời ai bữa cơm này mời, tôi chẳng có phúc để hưởng đâu!"

      Sau khi xong, Lâm Tử Thần liền cúp điện thoại, trực tiếp tắt máy.

      Ngẫm lại khi vừa gặp người đàn ông này, cảm thấy gã đạo mạo trang nghiêm, giỏi giang hơn người. tại nhìn lại, hóa ra cũng chỉ là kẻ tiểu nhân hèn hạ, mặt chó thân người.

      Lâm Tử Thần chỉ có thể cảm khái mắt mình bị mù, may mà cùng gã đàn ông kia vẫn còn ở trong trạng thái mập mờ, cách việc xác định quan hệ còn rất xa.

      Nếu thực ở bên nhau, buồn nôn muốn chết.

      Thế nhưng... Trong lòng vẫn có chút khó chịu.

      Dù sao, khi còn chưa hiểu nhân phẩm của người đàn ông kia, có chút hảo cảm với gã. Nhớ tới những hành động ngọt ngào lúc trước chỉ càng khiến thêm đau xót.

      Quên quên , ngủ thôi, dù sao cũng chuyển sang nhà mới, hy vọng cuộc sống sau này của tốt hơn.

      Thời gian qua có quá nhiều chuyện phiền lòng... Haizzz.

      *

      Vài ngày sau, Kiều Hân Hân chạm mặt Lâm Tử Thần thêm lần nào, bởi vì ấy luôn bay ra nước ngoài.

      Lý Mục cũng liên tục xuất , về sau Kiều Hân Hân mới biết du lịch. cảm thấy cuộc sống của Lý Mục mới thực là nhàn nhã. Số tiền kiếm được từ quán bar mà mở cũng đủ để du lịch muôn nơi.

      có người nuôi cơm, Kiều Hân Hân phải bắt đầu tay làm hàm nhai. May mà trong thẻ của vẫn còn 400 tệ. mua ít đồ ăn, đặt trong tủ lạnh, mỗi ngày đều làm những món khác nhau.

      Tài nấu nướng của Kiều Hân Hân quá cầu kỳ nhưng lại rất nhuần nhuyễn. Bình thường, khi vừa đến 12 giờ trưa, khán giả liền vội vã đăng nhập vào phòng phát sóng trực tiếp chỉ để xem nấu cơm.

      Rất nhiều người cảm
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :