1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Pháp y phu nhân lạnh lùng - Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 39: ẢNH CHỤP BỊ PHƠI BÀY

      Mọi người đều nghẹn cười, nhưng Đông Thu Luyện ngồi trong xe lại cười đến lợi hại, đứa này cả ngày theo chú , biết trong đầu suy nghĩ thứ gì.

      “Hàn, đến rồi!” Bùi Tử Đồng vừa nhìn thấy Tiêu Hàn, tim vốn đánh trống dồn dập nhưng trong lòng vẫn ôm tia hi vọng, hôm nay ả mặc trang phục so với mọi khi là rất bình thường, phải là những trang phục hở hang, ả mặc bộ váy liền màu trắng, khuôn mặt trước kia luôn được trang điểm tinh xảo lúc này lại trở nên thanh thuần, hơn nữa còn bày ra bộ dáng nước mắt như mưa, làm cho nhiều người phải động lòng.

      “Nếu ba đến, đem đồ trong bụng đến nhờ nhà chúng tôi sao?” Vẻ Tiểu Dịch khinh thường nhìn Bùi Tử Đồng, đánh giá ả từ đầu đến chân lượt, “Lão phù thuỷ, bị bênh phụ khoa sao?”

      Điểm mấu chốt là Tiểu Dịch khi lời đó với vẻ mặt nghiêm túc, làm cho mọi người ở đó nhịn được mà cười ha hả, mà mặt của Bùi Tử Đồng lập tức sung huyết đỏ bừng, đưa này, vừa thấy biết hợp với ả, bây giờ còn làm cho ả thể xuống đài được, nếu tao mà vào được Tiêu gia, tao cho mày xem! Suy nghĩ như vậy, hai tay buông lỏng bên người bỗng chốc nắm chặt.

      Quý Viễn lên bục thu dọn chút đồ, tìm hai vị trí cho Tiêu Hàn cùng Tiểu Dịch, từ đầu đến giờ Tiêu Hàn chưa lời, còn Tiểu Dịch lại cười ha hả đứng nhìn Bùi Tử Đồng, “Lão phù thuỷ, sắc mặt của trắng bệch, môi khô nẻ, hình như có chút mồ hôi trộm, xác định là là mang thai chứ phải bị bệnh phụ khoa hả?”

      “Đây là giấy xét nghiệm! Bạn , xin cháu đừng lung tung!” Bùi Tử Đồng mấy câu đó cơ hồ là cắn răng nghiến lợi ra, hơn nữa đưa tờ giấy xét nghiệm cho hai người.

      “Bà , cái đen thui này là cái gì? Ba, ba biết ?” Tiểu Dịch cầm tờ giấy xét nghiệm,
      [​IMG]
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 40: HÔN NĂM NĂM.

      Trong hội trường đột nhiên nổ oanh, mọi đèn flash của máy chụp hình, trong nháy mắt mọi người đều nhắm đến Bùi Tử Đồng, bởi vì đây là trường trực tiếp lúc này vô số màn hình đều thấy được tình trạng lúc này, rất nhiều đài truyền hình đều đem những tấm ảnh đó trình chiếu.

      “Nữ minh tinh thanh thuần bị tuôn ra nhiều ảnh chụp, là ngọc nữ hay vũ nữ?” Đông Thu Luyện nhìn vào tựa đề, ngẩn đầu, nghĩ đến truyền thông trong hội trường, trong lòng nhịn được có chút bi thương đối với Bùi Tử Đồng, đây gọi là tự làm tự chịu , nếu Tiêu Hàn dễ đối phó Tiêu thị sao lại sừng sững đổ?

      “Bùi tiểu thư, người trong ảnh là sao? Có phải ? Xin mời đôi chút!” người nam phóng viên ngừng chụp ảnh, đồng thời cũng đặt câu hỏi, mà cả người của Bùi Tử Đồng lúc này nhũn ra, ả kịp phản ứng, lại có đám người vây quanh ả, ả chỉ có thể lui về sau, cho đến khi bị dồn đến chân tường.

      màn ảnh còn có thông tin, hơn nữa càng ngày càng ràng, thậm chí còn có cả ngày tháng, rất nhiều người bắt đầu líu lưỡi, thoạt nhìn vô hại như vậy, sau lưng lại làm những chuyện như thế, “Bùi tiểu thư, phiền phát biểu chút, vẫn cho rằng đứa bé trong bụng là con của Tiêu tổng sao? muốn mượn đứa bé này để gả vào hào môn sao? Nhưng có biết cha đứa bé này là ai ?”

      Vừa lên tiếng là nữ phóng viên, câu hỏi liên tục. Làm cho mặt của Bùi Tử Đồng càng ngày càng trắng bệch, cộng thêm lúc nãy vừa khóc rất lâu, cả người lộ ra cỗ tục khí, ở đâu còn bộ dáng thanh thuần như vừa rồi.

      “Ba, đây là sao? Thiệt thòi cho ba khi chịu để ta ở bên cạnh lâu như vậy!” Tiểu Dịch bày ra vẻ mặt ghét bỏ liếc mắt nhìn đám người vây Bùi Tử Đồng, nhịn được lắc đầu, “Người này, trời tạo có thể
      [​IMG]
      ChrisPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 41: ĐỪNG GIẢ BỘ THANH CAO.

      “Bùi tiểu thư, phiền phát biểu chút, hành động của như thế là sao? Còn việc định mượn đứa bé lai lịch này để leo lên cây to Tiêu thị sao, Bùi tiểu thư, là người của công chúng, cảm thấy việc làm như vậy là thích hợp sao? Những người ủng hô nếu biết làm ra những chuyện như vậy, bọn họ nghĩ thế nào...” Đây là truy vấn liên hoàn, làm cho cả người của Bùi Tử Đồng như muốn nổ tung!

      “Tôi muốn leo lên cây to Tiêu thị này sao, phàm là phụ nữ ai cũng nghĩ tới!” Bùi Tử Đồng rống to tiếng, mọi người ở đây đều ngây ngẩn, phải vì lời của Bùi Tử Đồng là ngẩn người!

      Mà là vì lúc này mặt Bùi Tử Đồng vẫn còn bộ dáng nước mắt như mưa, hề lau sạch nước mắt mặt, trong giới giải trí hỗn độn này có lúc ả ta lại có thể quyến rũ đẹp đẽ có khi lại thanh thuần động lòng người, bị người khác gọi là " " bách biến, nhưng bây giờ bộ dáng mảnh mai này hù ít người, nhiều người xem truyền hình trực tiếp bây giờ cũng rất bất ngờ.

      Lông mày của ả nhướng lên làm khuôn mặt trở nên dữ tợn, trong mắt lộ ra tia ngoan lệ, làm cho mọi người đứng ở đây kinh sợ lúc, đột nhiên thanh đắc ý vang lên.

      Người lên tiếng là nữ phóng viên có chút hung tàn lúc nãy, ấy phẫn nỗ vỗ vỗ ngực của mình: “Hoàn hảo, tôi ghi !” Người ở chỗ nào cơ hồ cười muốn ngất, bây giờ điều quan tâm chính là kết cục, nhưng vẫn có phóng viên quên ghi , là, về sau còn tin nữa đâu mà đưa!

      “Ba, lão phù thuỷ này có phải bình thường ?” Tiểu Dịch sợ sệt đưa tay nắm lấy góc áo của Tiêu Hàn, Tiêu Hàn suy nghĩ chút, quay đầu lại hỏi Quý Viễn: “Nghệ sĩ của công ty phải là khám sức khoẻ định kì sao? Đầu óc có vẫn đề gì sao?”

      “Thiếu gia, chúng ta cho kiểm tra các bộ phận cơ thể, nhưng khám ở khoa thần kinh!” Quý Viễn cũng hết chỗ .

      “Vậy sau này khi nhân viên kiểm tra sức khoẻ định kì cũng cho khoa thần kinh kiểm tra, tôi muốn trong công ty lại xuất thêm người điên!” Tiêu Hàn tựa như quyết định cái gì đó trọng đại, chính còn gật đầu, làm cho Quý Viễn càng thêm bất đắc dĩ, khoa tâm thần? Kiểm tra thần kinh? Như vậy được sao?

      … Chính là .. chẳng lẽ muốn gả cho Tiêu Hàn sao, tôi tin, các người nghĩ đến !” Bùi Tử Đồng chỉ tay vào nữ phóng viên đó, là chuyện mười phần sắc bén, đó cũng lui bước nào, mà lại tiến lên bước!

      Máy ghi trong tay ấn nút tạm dừng: “Bùi tiểu thư, chuyện tốt mọi người ủng hộ, nhưng có nghĩ là ai cũng phải giành lấy, hơn nữa, là kẹo ngọt tôi là thạch tín, cũng phải ai cũng dơ bẩn giống như , phải ai cũng muốn gả vào hào môn, cũng phải là ai cũng thích nhiều ….P!”

      “Hừ…. đội mũ làm gì, có phải xấu đến nỗi dám gặp người khác , xấu như vậy nên ai thèm lấy! ngoan ngoãn ở nhà chờ chết !” Lúc này giọng của Bùi Tử Đồng hết sức chanh chua, chuyện ảnh chụo, cộng thêm việc Tiêu Hàn kết hôn, tựa như băng hàn tháng sáu làm cho Bùi Tử Đồng mất hết lí trí, ở đâu còn lo lắng đến hình tượng!

      “Thẹn thùng, lời này của tôi phải phản bác, tôi kết hôn!” xong giơ bàn tay phải lên, chiếc nhẫn kim cương ngón tay áp út sáng rực lên, viên kim cương rất lớn, mọi người xung quanh đều thổn thức thôi, chiếc nhẫn này phải là giả a, “Chồng của tôi rất ghen, như vậy, chồng tôi nhất định tức giận, hơn nữa, chồng của tôi con người của tôi, tôi xấu hay đẹp có quan trọng gì?”

      khoe khoang , chiếc nhẫn lớn như vậy, nếu bảo vệ cẩn thận chồng của nhất định rất đáng thương!” Bùi Tử Đồng xong trừng mắt khinh thường liếc nhìn nữ phóng viên!

      “Chậc chậc.. Phải ? Có lẽ vậy, dù sao chồng của tôi có tiền, chiếc nhẫn này chỉ là phần tâm ý mà thôi, chỉ là đối với chuyện ngày hôm nay đời này sợ là có người nào cho chiếc nhẫn kết hôn như vậy!” Nữ phóng viên cam lòng yếu thế đánh trả!

      “Xinh đẹp!” Tiểu Dịch thình lình câu, làm cho ánh mắt của mọi người tập trung vào cậu, nhàng ho khan tiếng, lỗ tai có chút hồng, “Các người cứ tiếp tục, cho là tôi chưa !” xong liền trốn sau lưng Tiêu Hàn, nhưng thỉnh thoảng lại hé đầu quan sát mọi chuyện.

      “Chuyện của tôi cần phóng viên như quan tâm!” Bùi Tử Đồng vừa vừa đến muốn nắm lấy nữ phóng viên đó, móng tay của ả rất dài, ai nghĩ đến màn như vậy, mọi người đều ngây ngẩn, ngược lại nữ phóng viên này lại bình tĩnh là lui lại đằng sau bước, biết nơi nào xuất hai người mặc đồ đen xuất , nhanh tay đè Bùi Tử Đồng xuống, chỉ là tư thế hề ưu nhã, ả bị đè cả hai vai với tư thế nằm sấp, nhưng chân ả vẫn đá lung tung, bộ dáng có chút mắc cười.

      “Thả tôi ra, mấy người khốn khiếp này, thả tôi ra, các người biết tôi là ai , sao các người có thể làm như vậy với tôi, tôi cho các người hối hận.. Thả tôi ra, các người đều là đồ hạ lưu…” Bùi Tử Đồng càng ngày càng khó nghe, mà nữ phóng viên kia lại đứng bên! Máy ghi trong tay ấn nút mở, tựa hồ rất hài lòng, ngừng gật đầu.

      “Cái kia, các người sao bắt người ta làm tư thế khó coi vậy, dù sao cũng phải đế người ta lộ mặt, dù gì người ta cũng là minh tinh, các người làm vậy sau này sao người ta có thể gặp người!” lần nữa mọi người ở đây cười ngất, chẳng lẽ còn mặt mũi gặp người sao?

      Hai tên vệ sĩ lập tức kéo Bùi Tử Đồng lên, bởi vì vừa nãy lực đạo đè xuống quá lớn, làm cho toàn bộ mặt của Bùi Tử Đồng có chút bụi bẩn, thêm đó còn ít nước mắt, càng nhìn càng thấy buồn cười.

      Làm phóng viên tất nhiên bỏ qua những hình ảnh thế này, vội vàng lấy máy chụp hình, điên cuồng là chụp, làm cho Bùi Tử Đồng muốn điên lên.

      “Cái kia… Các người cũng phải giúp Bùi tiểu thư chỉnh lại quần áo chút, quần áo chỉnh tề có thấy , các người làm việc thế nào vậy!” Hai vệ sĩ tựa như hiểu ý của chủ, lập tức sửa sang lại quần áo của Bùi Tử Đồng, “Lưu manh, các người vô sỉ, các người đừng đụng vào tôi, các người là người đáng ghét!”

      “Bùi tiểu thư, phải là người thanh thuần ngọc nữ gì, đừng giả bộ thanh cao, tôi còn sợ vệ sĩ của tôi cảm thấy ghê tởm, mà lại cảm thấy chán ghét, tục ngữ có ….. Kẻ gian tuyệt đối phải cáo trạng trước!”

      ~HẾT CHƯƠNG 41~
      ChrisPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Nữ phóng viên kia làm tui liên tưởng đến bạn Đường Tiểu Miêu. :))

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 42: BẠI HOẠI, CẮN MIỆNG MẸ

      “San Nhiên.” Đông Thu Luyện ngồi trong xe có chút bắt đắc dĩ mà lắc đầu, là cậu ấy, thực nghĩ đến cậu ấy lại ở chỗ này, phải công tác ở nước ngoài sao, người kia sao lại cho cậu ấy trở nên kì quái như vậy!

      “Các người thả tôi ra, tôi muốn tố cáo các người, làm cho các người phải ngồi tù!” Bùi Tử Đồng chuyện có chút lựa lời, Cố San Nhiên chỉ cười cười, đưa tay ý bảo hai vệ sĩ buông Bùi Tử Đồng ra, “Bùi tiểu thư, thời gian của phóng viên chúng tôi cũng rất quý, tin tức của ngoại trừ có giá trị ở giới giải trí còn bất kì giá trụ nào nữa, tôi thực hối hận khi đến dậy, quả thực làm tai tôi trở nên dơ bẩn!”. xong liền quay người rời khỏi, còn mang cả hai vệ sĩ cùng.

      “Mọi người nghe tôi , buổi họp báo hôm nay mất rất nhiều thời gian, công ty của chúng tôi đối với những lời phát ra từ Bùi tiểu thư có thông báo xử lý được truyền ra trong thời gian sớm nhất, tại mời các vị phóng viên bước qua chỗ kia, chúng tôi có chuẩn bị ý điểm tâm cùng trà chiều, mọi người nghỉ ngơi chút!” Quý Viễn bảo người mang bên kia mang Bùi Tử Đồng rời khỏi!

      Những phóng viên này đến đây từ trưa, hơn nữa còn khiên nhiều máy móc xác thực là mệt mỏi, đều liên tục ra khỏi hội trường, còn Cố San Nhiên đứng trong góc tối yên lặng nhìn Tiêu Hàn chút, xem ra hai người kia là diễn trò, chính nên trở về sao?

      Phóng viên tựa như rời khỏi, Tiêu Hàn ôm Tiểu Dịch lên xe, xe di động còn đưa tin, “Nữ minh tinh hot tự huỷ tương lai, chỉ là người thấp hèn, có lẽ vào tù!”

      tố cáo ấy sao?” Đông Thu Luyện nhìn Tiêu Hàn còn chưa kịp thắt dây an toàn cho Tiểu Dịch, bộ dang cực kỳ nghiêm túc, tựa như là cha hết mực thương con, “Ba, cái ghế này thoải mái, con còn là con nít nữa, con nghịch phá!”

      được, ngồi như vậy an toàn hơn!” xong liền cài nhanh dây an toàn, sau đó đến chỗ ngồi lái, nhìn khuôn mặt đầy nghi vấn của Đông Thu Luyện, đưa tay thay Đông Thu Luyện vén tóc lộn xộn mặt, sau đó hôn lên gò má của Đông Thu Luyện cái, “Chuyện này em cần lo lắng, cũng quản, mọi chuyện đều để tự nhiên !”

      Đông Thu Luyện là làm phát y, cũng có chút ít hiểu biết về luật, nếu xử luật cũng khiến Đông Thu Luyện yên tâm, Đông Thu Luyện gật đầu, “Rất ngoan!” Bỗng chốc Đông Thu Luyện đỏ mặt, đẩy cánh tay của người nào đó vuốt ve tóc , đâu phải cún con đâu, là xoa tới xoa lui!

      “Ba ba, mẹ rất thơm phải , con cũng thích hôn mẹ!” Tiểu Dịch vội vàng cùng Tiêu Hàn thảo luận, hoàn toàn chú ý đến Đông Thu Luyện biết nên gì, bạch nhãn lang này, cái này lúc này thích hợp sao?

      “Ba cũng thấy rất thơm!” Tiêu Hàn cười , sau đó khởi động xe chuẩn bị ăn cơm, làm trễ biết bao thời gian, may mắn là đặt chỗ, nếu rất trễ.

      Đột nhiên điện thoại của Đông Thu Luyện vang lên, Đông Thu Luyện thấy người gọi đến liền nở nụ cười, “San Nhiên, sao vậy? Trở về sao liên lạc với tớ? Ừ… Được rồi….. Tớ biết, vậy đến lúc đó cậu gọi cho tớ, tớ tạm thời … Ừ, đến lúc đó tớ mời cậu ăn cơm, nhớ mang theo chồng nuôi từ bé của cậu nữa nha….”

      “Chồng nuôi từ bé là gì?” Tiêu Hàn còn chưa kịp hỏi, Tiểu Dịch liền hỏi, con dâu nuôi từ bé nghe qua, còn chồng nuôi từ bé là cái gì?

      “Là chồng của bạn mẹ, ấy gọi chồng của mình là chồng nuôi từ bé!” Đông Thu Luyện vừa vừa nhìn Tiêu Hàn chuyên tâm lái xe, “Mấy bữa nữa có thời gian ? Có bạn của em đến, có thể cùng ăn bữa cơm ?”

      Tiêu Hàn cũng hiểu kì người phụ nữ thế nào lại cùng Đông Thu Luyện trở thành bạn tốt, bởi vì Đông Thu Luyện quen nhiều người lắm, cũng rất hiếu kì tính cách của người phụ nữ đó. “ bận việc gì, nếu em và bạn em thống nhất thời gian địa điểm tiếng…”

      “Ừ, vậy em cho ấy biết!” Bộ dáng của Đông Thu Luyện giống như dâu làm cho tâm của Tiêu Hàn có chút ngứa, này sao lại chuyện nữa vậy, nghĩ đến có chút bất mãn, “Cái kia, ấy ba bốn ngày sao , còn có chồng của ấy nữa, đến lúc đó chúng ta mời họ đến nhà hay là khách sạn?”

      Đông Thu Luyện xong nữa ngày cũng có tiếng đáp lại liền ngẩng đầu nhìn Tiêu Hàn, phát Tiêu Hàn có chút mất hứng, rồi nhìn Tiểu Dịch, Tiểu Dịch cũng hiểu mà nhún vai, “Sao vậy? có thời gian sao…” Đông Thu Luyện nghĩ đến khả năng đó trong lòng có chút mất mác, mới vừa rồi còn cười tủm tỉm khuôn mặt nhắn lúc này liền nhăn lại.

      Mà lúc này, vừa đến ngã ba, đèn đỏ kéo dài gần 18 giây, “Tiểu Dịch, con nít nên nhìn, che mắt lại!” Tiêu Hàn vừa xong, Tiểu Dịch lập tức lấy tay che mắt, mà Tiêu Hàn lấy tư thế sét đánh kéo Đông Thu Luyện lại gần, nửa người của Đông Thu Luyện tới gần, tay Tiêu Hàn che chở đầu của Đông Thu Luyện, tay kia ôm eo của , môi chuẩn xác rơi xuống môi của .

      Bắt đầu nhàng gặm nhắm, đúng vậy phải hôn mà là gặm cắn, nhưng mà nhàng, làm cho cả người của Đông Thu Luyện lơ lửng, “Um…” cho đến khi bị đẩy ra, Tiêu Hàn mới buông lỏng tay, sau đó chừng phút trôi qua, “Về sau khi gửi tin nhắn hay là gọi điện cho người khác đừng lộ ra vẻ mặt hạnh phúc đó….”

      …” Đông Thu Luyện cũng biết gì về hạnh động của người đàn ông này, có cái gì đâu, lại câu như vậy, là hết chỗ , Đông Thu Luyện đây Tiêu Hàn, ngồi ngay ngắn lại, có chút tức giận, “ thực nhàm chán!”

      ghen!” Tiêu Hàn ngẩng đầu thấy đèn đỏ hết, lập tức khởi động xe, mà Đông Thu Luyện nhìn chằm chằm Tiêu Hàn, gò má của Tiêu Hàn lúc này vô cùng nghiêm túc, mà Đông Thu Luyện hoài nghi chút nào về lời mà vừa nãy, bởi vì môi của lúc này có chút đau, tên khốn khiếp này, chút được sao? Sao lại, cắn như vậy…. Đời này chưa từng hôn qua nào sao!

      Nhưng mà rất nhanh Đông Thu Luyện liền phát ra chân tướng, người nào đó có hôn qua nào, chỉ là người nào đó đối với phương diên này tự học thành tài mà thôi.

      Đông Thu Luyện hiểu sao, trong lòng có chút vui vẻ, nhàng cắn môi, “Sao vậy? Đau ?” Tiêu Hàn thình lình hỏi câu, khiến Tiểu Dịch ngồi yên, buông lỏng tay, “Ba, ba bại hoại, còn cái gì con nít nên xem, nguyên lai là ba căn miệng của mẹ, ba xấu!”

      Tiêu Hàn tiếp tục lái xe, Tiểu Dịch nhìn Đông Thu Luyện quan tâm hỏi câu, làm cho Đông Thu Luyện bình tĩnh được nữa, “Mẹ, mẹ có đau có muốn con thổi thổi cho mẹ !”

      ~HẾT CHƯƠNG 41~
      Phương Lăng, ChrisPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :