1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Pháp y phu nhân lạnh lùng - Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 28: KHÍ THẾ NỮ VƯƠNG

      Sau khi về nhà, Tiểu Dịch nằm sấp ghế sau mà ngủ, Tiêu Hàn ôm Tiểu Dịch đến phòng cậu bé, Đông Thu Luyện đứng ở ngoài cửa, cứ như vậy nhìn ba con hai người, trong lòng đột nhiên cảm thấy cảm khái, hình ảnh như vậy xuất rất nhiều trong mộng của , nhưng trong lòng nghĩ đến lại xuất trước mặt .

      “Em theo tôi vào đây!” Tiêu Hàn đưa tay kéo đứng ở trước gian phòng, đây là lần thứ hai Đông Thu Luyện bước vào đây, biết thế nào, Đông Thu Luyện đột nhiên có chút khẩn trương, tay chân luống cuống, chỉ có thể đến bên giường, ngồi xuống, “Cạch..”

      làm cái gì?” Đông Thu Luyện ngẩng đầu, bởi vì Tiêu Hàn khoá cửa, Đông Thu Luyện cảm thấy trong lòng có chút khẩn trương, bởi vì Tiêu Hàn lúc này nghiêm bước tới, Đông Thu Luyện tự giác lui về sao, “ muốn làm cái gì!”

      , hôm nay em biết em sai chỗ nào ?” Đông Thu Luyện nhớ đến chuyện ở công viên tưởng niệm, chỉ có thể cúi đầu, Tiêu Hàn nhìn đỉnh đầu của Đông Thu Luyện, vươn tay nhàng vuốt cái, tóc của Đông Thu Luyện hết sức mềm mại, tựa như là tơ lụa thượng hạng, khi sờ vào rất trơn, hết sức thoải mái, hơn nữa còn mang theo chút mùi thơm.

      “Bây giờ em là vợ của *, là mẹ của Tiểu Dịch, em còn độc thân!” xong nhàng ôm Đông Thu Luyện vào lòng, cúi đầu hôn Đông Thu Luyện cái, Đông Thu Luyện sững sờ, nhưng lại bất thình làm cho mắt Đông Thu Luyện trận chua xót.

      Đông Thu Luyện vươn tay, gắt gao nắm vạt áo của Tiêu Hàn, “Kỳ , chúng ta có thể thử chung đụng lần!” Tiếng của Tiêu Hàn ôn nhu truyền tới, làm tim của Đông Thu Luyện cũng rối tinh rồi mù, chỉ có thể gật đầu, khoé miệng
      [​IMG]
      ly sắcChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 29: MỆNH LỆNH CỦA CON TRAI

      Cả người của Triệu Minh cảm thấy xong, bên cạnh cảnh sát viên đưa tay đẩy đẩy, cầm văn kiện đưa lên, Đông Thu Luyện cũng thấy được đó là tài liệu của mới vừa được xem của bọn họ, nhất định là vụ án lần này, sắc mặt của Triệu Minh có chút tốt, chỉ đưa tay cầm lấy tài liệu!

      “Triệu đội trưởng, kỳ tôi cũng làm khó , tôi nhúng tay vào vụ này, vụ án này có liên quan đến súng, tôi là người dân bình thường, tất nhiên nhúng tay, điểm này yên tâm!” Đông Thu Luyện thong thả uống ngụm trà.

      “Cái này…. Đông pháp y, cũng là pháp y đối với loại nghề nghiệp này phải hai ngày, cũng biết được đây là quá trình điều tra thiết yếu của cảnh sát, tâm tình của người bị hại tất nhiên là thoải mái, nhưng tôi mong tin tưởng năng lực của cảnh sát chúng tôi, chúng tôi để những thành phần phạm pháp này nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật…” Triệu Minh tựa hồ như giảng dạy!

      Nhưng lời thao thao bất tuyệt bị cắt đứt bởi thanh khuấy muỗng của Đông Thu Luyện, bởi vì thanh có chút chói tai, hơn nữa còn là Đông Thu Luyện cố ý! “Triệu đội trưởng, nghe tôi , vụ án của trẻ em bị hại trọng yếu hơn mà, nếu phải cấp thúc giục, ngài cũng tìm đến tôi. phải sao? xác định có thể đợi được, dù sao tôi cũng vội!”

      xong, Đông Thu Luyện đặt ly trà để bàn, lúc này tay cầm tài liệu của Triệu Minh nắm chặt, nhìn Đông Thu Luyện có chút mất tự nhiên, dù sao ở tổ trọng án nhiều năm như vậy, gặp biết bao người, người có quyền thế tiếp xúc cũng ít, nhưng chưa có người nào dám uy hiếp trực tiếp như vậy, lúc này lòng của Triệu Minh cảm thấy rất khiêu chiến!

      “Triệu đội trưởng, chuyện này tôi nghĩ là vốn nhúng tay, nhưng cũng biết con của tôi mới hơn 4 tuổi, tôi biết người này nhắm vào tôi, chồng tôi hay con trai của tôi, cảm thấy dưới tính huống như vậy tôi có thể an tâm làm việc sao? Nhất là tôi
      [​IMG]
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 30: BA GIỞ TRÒ LƯU MANH

      lần nữa Triệu Minh trở lại nhà họ Tiêu, còn chưa vào cửa bị lớn chặn ở cổng, hai người kia giống như thần trong cửa, đứng ở hai bên, hơn nữa còn vòng tay trước ngực, con ngươi màu lam tĩnh mịch nhìn Triệu Minh, Triệu Minh cảm thấy có chút áp lực, rốt cuộc là tạo nghiệt gì a, sao lại gặp mấy người nhà này!

      Triệu Minh đưa tài liệu đến, dù sao người xem cũng gọi là xem, hai người cũng gọi là xem, huống chi hai người kia thủ đoạn uy hiếp người rất giống nhau, là!

      Tiểu Dịch chạy đến, đoạt lấy tài liệu trong tay Triệu Minh, bắt đầu lật xem, lúc thấy được vài cái tên cũng ngẩn người, ngẩng đầu nhìn Tiêu Hàn: “Đông Thanh Nhiên là ai?” Đông gia? Tiêu Hàn lấy tài liệu từ trong tay của Tiểu Dịch, chính xem lại lần, trong lòng có chút hồ nghi, Triệu Minh cảm thấy thành phố C này nóng lên?

      Hết Đông gia cùng Lệnh Hồ gia bị kéo vào, nay đến cả Tiêu gia chuẩn bị xuất thủ sao?

      Ăn cơm tối xong, Tiêu Hàn vào thư phòng xem tài liệu, đều là tài liệu của Quý Viễn vừa mới gửi đến, chỉ về Đông gia cùng Đông Thu Luyện, nhưng cũng thấy là phần tài liệu này bị động tay qua, mấu chốt chỉ có , trong đó có liên quan Lệnh Hồ gia, còn có cả Tiêu gia.

      Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao? Nên người của Tiêu gia mới xuất thủ, nếu phải ông nội lâu nhúng tay đến chuyện bên ngoài, nhưng lúc này lại quản chuyện của hậu bối, quả nhiên có rất nhiều mờ ám.

      Mặt khác, về phần tài liệu của cha mẹ Đông Thu Luyện, Tiêu Hàn lật xem kĩ càng, sắc mặt có chút trầm trọng, bởi vì nhiều nơi bị bóp méo, nhưng có thể đại khái thấy được trận chiến phong ba của năm năm trước, khi đó dính dáng biết bao nhiêu người, có lẽ việc Đông Tề giấu giếm quan hệ với Đông Thu Luyện là chuyện tốt!

      biết vì sao nhưng Tiêu Hàn cảm thấy hết sức đau lòng vì Đông Thu Luyện, nhiều năm như vậy sao có thể tốt được, nhất là thái độ thờ ơ với mọi việc xung quanh, nghĩ đến việc nhiều năm phải như vậy nhất định là dễ chịu!

      Sau khi Tiêu Hàn rời thư phòng đến phòng ngủ phát Đông Thu Luyện, nhưng bàn trang điểm có thêm tuýp kem dưỡng da, thấy đồ dùng của , Tiêu Hàn mới rời đến phòng của Tiểu Dịch, nghe thấy tiếng truyền ra: “Mẹ, mẹ xấu, mẹ trở lại ngủ cùng con, vì cái gì nha, chúng ta lâu rồi ngủ cùng nhau, đêm nay mẹ ngủ cùng con nha?” Tiếng của Tiểu Dịch kèm theo tia hờn dỗi, đây cũng là lần đầu tiên Tiêu Hàn nghe thấy, bởi vì lúc nãy mới vừa nghe mệnh lệnh của con trai mình!

      “Sao vậy? Có phải ngủ được thoải mái? Tiểu Dịch còn , là nam tử hán nhỉ, có thể ngủ mình, ông cố phải rồi sao, Tiểu Dịch phải độc lập!” Tiếng của Đông Thu Luyện cũng ôn nhu nhàng, Tiêu Hàn dựa người lên tường, khoé miệng khẽ nhếch.

      “Nhưng con chưa có lớn, người ta chỉ mới bốn tuổi, chẳng lẽ muốn ngủ cùng mẹ đêm cũng được sao? Mẹ xấu, có phải là mẹ có ba rồi nên cần Tiểu Dịch, con là ngốc, nhất định là ba muốn đoạt mẹ, thiệt thòi cho con, hôm nay với ba bảo ba thích mẹ, mẹ chẳng phải là sói vào hàng cọp sao?”

      Trong nháy mắt Đông Thu Luyện đầy hắc tuyến, sói là miệng cọp là cái gì, phải là dê vào miệng cọp sao?

      “Ba con thích ai là tự do của ba con, sao con có thể câu ba con làm!” Nhưng trong lòng của Đông Thu Luyện cảm thấy cao hứng, hai người họ tuy có giấy chứng hôn, ràng là Tiêu Hàn bài xích, khi nhìn tên của hai người ở cùng chỗ, trong lòng của Đông Thu Luyện lúc nào cũng cảm thấy vui vẻ.

      Trong sinh hoạt hằng ngày tuy hai người cùng xuất , nhưng tên của hai người lại cùng chỗ, trong lòng cũng cảm thấy cao hứng, ngẫm lại cảm thấy chính mình ngốc!

      “Ông nội cùng ông cố , ba là người ít , nhất định phải hứa hẹn, huống chi ba cũng đồng ý rồi!” Vẻ mặt Tiểu Dịch đầy đắc ý. khuôn mặt nhắn đầy hưng phấn, “Quả nhiên ông nội cùng ông cố rất chính xác, đối với kẻ địch nhất định phải biết người biết ta!”

      “Biết người biết ta? Ba ít ? " Đông Thu Luyện sững sờ, Tiêu Hàn vào phòng, Tiểu Dịch đưa tay bịt kín miệng, dùng sức lắc đầu, " Ba, phải là con … " Tiếng truyền đến từ kẽ tay, mang theo chút cảm giác vui vẻ !

      “Mẹ con là vợ của ba, chẳng lẽ ngủ cùng giường với ba hay sao?” Tiêu Hàn vừa vừa bước đến bên giường, đưa tay ôm chặt Đông Thu Luyện vào lòng, Đông Thu Luyện cảm thấy Tiêu Hàn có bệnh, vì cái gì luôn động tay động chân, huống chi điệu bộ này càng làm càng thuần thục, nhưng trong lòng có chút khẩn trương, có chút thấm thỏm, tự giác nắm chặt lấy gốc áo của mình, lén lút nhìn Tiêu Hàn.

      “Vợ của ba, nhưng cũng là mẹ của con, con là được mẹ sinh ra, tất nhiên là mẹ cùng con thân hơn!” Tiểu Dịch đưa tay ôm lấy cánh tay của Đông Thu Luyện, vẻ mặt phòng bị nhìn Tiêu Hàn, “Ông nội cùng ông cố đúng, ba xấu, muốn tranh mẹ với con, họ có thêm người thương con, nhưng ba tranh mẹ với con, mẹ là của mình con!”

      “Ai ấy là của mình con? Là em à?” Thân thể Tiêu Hàn khẽ nhích lên, tiếng phủ lên tai của Đông Thu Luyện, hơi thở ấm nóng phun lên mặt của , Tiêu Hàn nhìn tai của Đông Thu Luyện từ từ biến thành màu hồng phấn, cảm giác trong lòng khó tả, trong lòng hưng phấn, tay tự giác ôm chặt thêm!

      buông tay!” Đông Thu Luyện cảm thấy tim của còn là của nữa, tim đập càng ngày càng nhanh, giống như muốn nhảy ra ngoài, làm cho Đông Thu Luyện người luôn bình tĩnh thích ứng nỗi, nhưng hiểu tại sao có suy nghĩ muốn tới gần, gần thêm chút nữa, gần chút…

      “Ba, ba quả nhiên là bại hoại, thế nhưng lại bắt nạt mẹ, ba thấy mẹ tức giận sao!” Tiểu Dịch lập tức đứng giường hai tay chống nạnh, hướng về phía Tiêu Hàn , bộ dạng giống như con thú xù lông, hết sức đáng , nhất là thêm mái tóc hơi xoăn, càng nhìn càng đáng .

      “Ai a, mẹ con có là ba bắt nạt mẹ con sao?” Tiêu Hàn muốn trêu chọc Tiểu Dịch, như cố thị uy, tay kia vòng qua tay của Đông Thu Luyện, đem tay kia của Đông Thu Luyện đặt vào trong ngực của , hai người dán chặt chỗ, thân mật khắng khít, Đông Thu Luyện cảm giác được nhịp tim đập của Tiêu Hàn, mà Tiêu Hàn cũng cảm giác được nhuyễn ngọc ôn hương*, trong lòng khỏi có chút cảm giác tâm viên ý mã*.

      “Vậy tại sao mặt mẹ hồng như vậy! Nhất định là tức giận a!”

      *Nhuyễn ngọc ôn hương: miêu tả người con trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp

      *Tâm viên ý mã ám chỉ cái tâm đứng yên và cái ý phi nhanh như con ngựa.
      ~HẾT CHƯƠNG 30~

      CHƯƠNG 31: CHÚNG TA HÃY THỬ XEM

      “Phốc…” Tiêu Hàn nhịn được cười, thấy được mặt của Đông Thu Luyện càng đỏ hơn, còn Tiểu Dịch với vẻ mặt khó hiểu, hiểu đối với hành động của Tiêu Hàn? Đây là chuyện gì, vì sao mặt mẹ lại đỏ như vậy, mà ba lại cười, “Tiểu Dịch, chớ nhảm, mau ngủ !”

      Mặt Đông Thu Luyện đỏ bừng theo sao Tiêu Hàn ra ngoài, mà Tiểu Dịch mình trong phòng, hai tay chống cằm suy tư chốc lát, hay là thay đổi suy nghĩ theo hướng khác, đột nhiên có nhiều đáp án xông ra, tức giận? Thẹn thùng? Tức giận? Làm sao cũng hiểu, hay là hỏi ông cố vậy!

      “Cháu hả, cháu xác định là ba cháu ôm mẹ cháu?” Lão nhân bên kia hiển nhiên là hưng phấn, ngay cả râu ria cũng đứng lên, miệng khép lại được, Tiểu Dịch nhịn được liếc nhìn, đây là nháo loại nào a, thái độ của ông cố có phải làm quá !

      Còn có vẻ mặt hứng thú tràn trề của ông nội ngồi ở sau uống trà, vẻ mặt thích ý cùng hưởng thụ làm cho Tiểu Dịch cảm giác được cậu bỏ quên cái gì sao? cách khác vì cái gì mà vẻ mặt của bọn họ trong có vẻ kì quái, “Ông cố, ông cười đủ rồi chưa, ông cười từ lúc 8 giờ 11 phút đến bây giờ là 8 giờ 30 phút rồi, nãy giờ ông cho năm người giúp việc chuyện ba cháu ôm mẹ cháu rồi a, lại chia sẻ cùng ông nội, có phải con nên cho ông biết !”

      “Ba cháu có chút thích mẹ cháu rồi, có lẽ về sau cháu phải ngủ mình rồi!” Lời này làm Tiểu Dịch nổi giận, là nổi giận, chính cậu dẫn sói vào nhà, Tiểu Dịch cảm thấy mẹ là yếu đuổi, huống chi chưa quen thuộc với cuộc sống ở đây, nếu như ba thích mẹ, có ít nhất người có khả năng bảo vệ mẹ, bởi vì chính cậu còn quá , sao lại trở thành như vậy chứ!

      được, cháu muốn trinh sát tình địch chút!” Tiểu Dịch xong nện bước chân ngắn, chạy đến cửa nghe lén.

      “Tiêu Hàn, đến cùng là muốn gì?” Đông Thu Luyện vất vả mới bình tĩnh được, ngồi giường, Tiêu Hàn từ cao nhìn xuống, làm cho da đầu của Đông Thu Luyện có chút tê dại, “Lời của Tiểu Dịch cần để trong lòng, lời của con nít, cần coi là !”

      Tiêu Hàn nhíu lông mày, đùa, “Nhưng tin là !”

      “A…” Đông Thu Luyện ngẩng đầu nhìn Tiêu Hàn, bốn mắt nhìn nhau, khuôn mặt của Tiêu Hàn tràn đầy vui vẻ, nhưng khuôn mặt của Đông Thu Luyện là kinh ngạc, Tiêu Hàn khẽ cúi người, Đông Thu Luyện nhìn Tiêu Hàn từ từ sát với , cho đến khi mũi chạm mũi, Đông Thu Luyện mới nghĩ đến lui về sao, nhưng Tiêu Hàn vẫn từng bước ép sát, buông tha cho Đông Thu Luyện!

      “Em sợ sao?” Tiêu Hàn dựa vào Đông Thu
      [​IMG]
      Phương Lăng, Phong Vũ YênChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 32: NGHE CHUYỆN KINH KHỦNG TRƯỚC KHI NGỦ

      Tiêu Hàn bất đắc dĩ nhìn Tiểu Dịch ôm cổ Đông Thu Luyện, khuôn mặt tràn đầy vẻ đắc ý, “Mẹ đúng, ba chính là bại hoại, ba là tên lừa gạt, thấy con nên bắt nạt con, ba khi dễ con là con nít hả!” Tiêu Hàn nhìn vẻ mặt vui vẻ của Đông Thu Luyện, trong lòng cảm thấy có chút đơn.

      Tiêu Hàn đưa tay ôm Đông Thu Luyện vào lòng, đưa tay điểm điểm ở mũi của Tiểu Dịch, “Tiểu tử thúi, con nít là biết cái gì, hơn nữa, mẹ con là vợ ba, ngủ cùng ba là đương nhiên, nếu con muốn tìm người ngủ cùng tìm vợ !” Đây là lần đầu tiên Đông Thu Luyện phát Tiêu Hàn vô lại như vậy, nhất là lúc này, nhưng lại cảm thấy rất ấm áp.

      “Ba, ba đừng thấy con biết luật hôn nhân của đất nước, ở nước ta quy định độ tuổi kết hôn, con còn , ba xúi con nít, ba đây là đúng, con có thể tố cáo ba, lời cũng có thể cấu thành tội, ba biết đây là tội gì ? Xúi bậy con nít là đúng….” Tiểu Dịch liên tục .

      Đông Thu Luyện đưa tay đầy Tiêu Hàn, Tiêu Hàn bị Tiểu Dịch đến sững sờ, chú ý đến hành động lén lút của Đông Thu Luyện, lúc này Đông Thu Luyện mới ho khan hai tiếng, Tiêu Hàn lúc này mới đưa tay bịt miệng của Tiểu Dịch lại, Tiểu Dịch trợn to hai mắt, đôi bàn tay cố gắng đầy tay của Tiêu Hàn ra, Tiêu Hàn rút tay trở về!

      Khuôn mặt nhắn bị nghẹn đỏ bừng của Tiểu Dịch, có chút giận kiềm chế được chỉ Tiêu Hàn, “Ba biết , ông nội , mọi công dân đều có quyền tự do ngôn luận, ba đây là tước đoạt tự do ngôn luận của con!” Bộ dáng kia giống như chú sư tử xù lông, Tiêu Hàn cảm thấy rất buồn cười!

      “Con còn , có cái gì là tự do ngôn luận, hơn nữa bậc làm ba mẹ có nghĩa vụ giáo dục con cái, thấy con làm sai nên kịp thời chỉ ra chỗ sai có gì đáng trách!” Tiêu Hàn nhìn Tiểu Dịch trêu ghẹo .

      “Ba đây là kì thị, là kì thị ràng!” Tiểu Dịch triệt để xù lông!

      Nhưng sau đó, Tiêu Hàn cảm thấy càng buồn cười, đưa tay sờ mái tóc xoăn của Tiểu Dịch, “Tức giận? đúng là trẻ con, con nên biết khi đứng trước kẻ địch vĩnh viễn thể để lộ ra tình cảm của bản thân!” Tiểu Dịch ngẩn người nhìn Tiêu Hàn chuyện, liền gật đầu, nhưng sau đó lại tức giận nhìn Tiêu Hàn, “Ba đây là lảng sang chuyện khác, con vừa mới lên án ba, ba đừng sang chuyện khác!”

      “Vậy con phải muốn cùng ngủ với mẹ con sao? Đêm nay chúng ta ngủ cùng nhau? Thế nào?” Tiểu Dịch vừa nghe tới cảm thấy vui vẻ, hì hì gật đầu! Nhóm người giúp việc đứng ở cửa đều trầm mặc, đúng là dễ gạt, quả nhiên là gừng càng già càng cay, tiểu thiếu gia còn quá , cứ như vậy là bị lừa!

      Tiểu Dịch cùng Đông Thu Luyện tắm xong, Tiêu Hàn mới tắm, Đông Thu Luyện kể chuyện xưa cho Tiểu Dịch nghe, vốn là hình ảnh rất ấm áp, nhưng Tiêu Hàn ở trong phòng rửa mặt nghe được những thứ nên nghe, “Mẹ, tại sao người kia lại giết chết vợ của mình, còn có, giết giết, vì sao lại muốn mang thi thể của ta ném ở bờ sông, làm như vậy sợ người khác phát sao?”

      “Người phạm tội, lúc nào cũng nghĩ muốn trốn những thứ làm bản thân sợ hãi, muốn chuyển đến nơi là làm cho bản thân an tâm, mà biển cùng sông ngòi là nơi họ nghĩ đến đầu tiên! giết vợ của , trong lòng của nhất định có chút biến thái cùng bệnh về thần kinh, tham muốn giữ lấy của rất mạnh, hơn nữa vợ của cũng có vấn đề.”

      biết, mỗi ngày đều đúng hạn về nhà nấu cơm, chăm sóc tốt cho con cái, ở đâu có vấn đề, vấn đề chắc chắn là của người đàn ông!”

      “Vợ của phát ra chồng của mình có vấn đề nhưng xử lí kịp thời, ta cảm thấy nếu chuyện xấu trong nhà mà bị người ngoài biết được rất xấu hổ, kỳ chuyện này là nên, vì người trong nhà là người thân cận nhất, con có thể hoàn toàn tin cậy, cho nên người trong nhà sai lầm con nên chỉ ra cũng phải là sai lầm, mà đó là loại tình cảm, cho nên mẹ có chỗ nào sai, con phải cho mẹ biết!”

      “Mẹ rất tốt, con đặt biệt rất thích mẹ, mẹ là người mẹ tốt nhất thế giới!”

      “Bởi vì mẹ cũng là lần đầu làm mẹ, cũng phải học làm mẹ thế nào, nhất định là có nơi tốt, Tiểu Dịch nên bao dung sai lầm của mẹ!” xong, chỉ nghe tiếng cười khanh khánh của Tiểu Dịch, tựa như hết sức vui vẻ, Tiêu Hàn cũng ngừng đánh răng, lắng nghe cuộc đối thoại của hai người, khoé miệng tự chủ giương cao.

      Vốn là nghe chuyện kinh khủng trước khi ngủ, Tiêu Hàn cảm thấy có chút ớn lạnh, hai người này rất thú vị, cha cùng ông nội tại sao có thể chấp nhận dạy con thế này, bất quá khi nghe được câu kế tiếp, tựa như câu chuyện kinh khủng đó giống như câu chuyện xưa bình thường, người đó có nhiều ưu điểm mà còn chưa tìm ra hết, nhưng Tiêu Hàn nghe câu kế tiếp cười được nữa, bởi vì tiểu quỷ lớn lối đề xuất.

      “Mẹ, chỉ cần mỗi ngày mẹ ngủ cùng con, con cảm thấy mẹ là người mẹ hoàn mỹ!”
      Tiểu Dịch xong hôn lên khuôn mặt Đông Thu Luyện cái, thoả mãn cọ cọ vào ngực của Đông Thu Luyện!

      Tiểu tử thúi, đây là vợ của ba, nếu con muốn tìm người ngủ chung tìm vợ cho mình , bá chiếm vợ của người khác hay sao, xong tiếp tục rửa mặt.
      Đến khi Tiêu Hàn ra Tiểu Dịch ngủ, Đông Thu Luyện mặc đồ ngủ dựa vào giường để xem tài liệu, nghe được động tĩnh ngẩng đầu nhìn cái sau đó mãnh liệt cúi đầu, nhưng khuôn mặt lại nóng bừng lợi hại, bởi vì Tiêu Hàn tay lau tốc tay đặt bên hông cái khăn quấn nữa người dưới, nữa người có mặc y phục, nước tóc xuống khuôn mặt hoàn mỹ, sau đó chảy xuống xương quai xanh, tiếp đó đến cơ ngực mị hoặc, cơ bụng, cuối cùng lại thấm vào khăn tắm.

      “Ha ha…” Tiêu Hàn nhìn khuôn mặt hồng thấu của Đông Thu Luyện cúi đầu cười ra tiếng, biết làm sao, là Đông Thu Luyện làm cho cảm thấy đặc biệt có cảm giác thành tựu, những người phụ nữ háo sắc ít, nhưng ai có thể làm cho cảm thấy thoả mãn.

      “Xem xong rồi sao? Xem xong chúng ta ngủ, ngày mai, công ty còn nhiều việc!” Tiêu Hàn xong mặc quần ngủ, dù sao Tiểu Dịch còn ở đây, điểm tự chủ này Tiêu Hàn vẫn phải có, Đông Thu Luyện gật đầu, xe dịch vị trí của Tiểu Dịch, nhưng Tiểu Dịch vẫn nằm giữa hai người, Tiêu Hàn bất đắc dĩ cười tiếng.

      Đêm xuống, Tiêu Hàn bế Tiểu Dịch ra ngoài, đem Đông Thu Luyện dời vào nằm giữa, ôm Đông Thu Luyện từ phía sau, tựa hồ nào có thể hoà hợp với như vậy, mà Tiểu Dịch bị gạt bên, hoàn toàn phòng bị, Đông Thu Luyện xoay người, tìm vị trí thoải mái trong lòng của Tiêu Hàn, quá mệt mỏi, hoàn toàn tỉnh lại, Tiêu Hàn hôn lên trán của Đông Thu Luyện, ôn nhu lưu luyến, chìm vào giấc ngủ.

      ~HẾT CHƯƠNG 32~
      Phương Lăng, Phong Vũ YênChris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 33: LÀM CHO NGHĨ MUỐN ĂN EM.

      Ngày hôm sau khi Đông Thu Luyện thức dậy giường chỉ còn mình , Đông Thu Luyện duỗi lưng cái, nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm, tới bên cửa sổ, kéo rèm cửa, mặt trời vẫn chưa mọc, phía chân trời còn nhàn nhạt màu đỏ phía sau những rạng mây, đem nhuộm trọn sắc màu của bầu trời càng thêm đẹp, xinh đẹp động lòng người.

      “Ba, như vậy đúng sao? Còn thế này?” Là tiếng của Tiểu Dịch, Đông Thu Luyện lúc này mới chú ý đến bể bơi ở bên trái biệt thự, ba con hai người mặc quần bơi, Tiêu Hàn chỉ đạo động tác bơi cho Tiểu Dịch, vẻ mặt Tiêu Hàn mỉm cười nhìn Tiểu Dịch bập bởm trong hồ nước, lưng Tiểu Dịch còn mang theo phao bơi, vẻ mặt có chút ảo não.

      “Là thế này…” Tiêu Hàn lặp lại động tác, Tiểu Dịch gật đầu, bác An ở bên đưa khăn lông, Tiêu Hàn tiếp nhận xoa xoa lên khuôn mặt, vừa ngẩng đầu nhìn thấy Đông Thu Luyện đứng bên cửa sổ.

      Đông Thu Luyện vẫn như cũ thân quần áo ngủ màu trắng, có đai đeo, phải quá gợi cảm, ngược lại có chút bảo thủ, nhưng mái tóc xoã, có lẽ vì mới tỉnh ngủ nên vẻ mặt hơi ngơ ngác, đầu tóc hơi lộn xộn, đôi môi hồng nhuận khẽ cười, là động lòng người, ánh nắng bình mình chiếu lên người càng làm nổi bật lên vẻ đẹp mê người, Tiêu Hàn hướng về phía Đông Thu Luyện cười tiếng, Đông Thu Luyện lập tức kéo rèm cửa sổ.

      Người đàn ông này thiệt là, mới sáng sớm trêu ghẹo , nghĩ tới mặt đỏ bừng, Đông Thu Luyện vào nhà vệ sinh rửa mặt, trong gương là tinh xảo tuyệt mĩ, nhất là gò má có thêm hai rặng mây hồng, lại càng làm nổi bậc lên vẻ kiều, Đông Thu Luyện giống như đắm chìm vào tình
      [​IMG]
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :