1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Pháp y phu nhân lạnh lùng - Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 18: MÙI FORMALIN

      Tiêu Hàn cười tiếng, đặt Tiêu Dịch lên đùi: “Đương nhiên là ba , ba chưa bao giờ gạt con, ba biết thái độ hôm qua ba tốt, con cũng đừng giận nữa…” Hai em họ Bạch cảm thấy bản thân lo lắng chỉ là dư thừa, xem hai ba con này phải chỉ hai câu là tốt lắm sao, chao ôi…. là quan tâm thừa rồi.

      Đông Thu Luyện sau khi hết bận cảm thấy đau lưng, Bạch Thiếu Ngôn vội bưng lên cho tách trà nóng, Đông Thu Luyện uống ngụm: “Tiểu Dịch ở đâu? chơi bên ngoài sao?”

      “Tiểu Dịch được Tiêu tổng đón , phỏng chừng là ở Tiêu gia!” Động tác uống nước của Đông Thu Luyện dừng lại, sau đó cười tiếng, quả nhiên là cha con liên tâm sao? nhớ là Tiểu Dịch thích thù dai, nếu ai mà chọc cậu bé hẳn giận dỗi mấy ngày, nhanh như vậy tốt rồi sao?

      “Đông pháp y, chúng tôi căn cứ vào kết quả xét nghiệm của điều tra vài đứa trẻ lang thang ăn xin, có tiến triển, nhưng mà bọn họ lại tiếp xúc qua nhiều người, hơn nữa có người chú ý, cho nên người hiềm nghi phạm tội có manh mối!” Triệu Minh thờ dài, vất cả mới biết được thân phận người chết, tại tựa như bị đánh về nguyên hình

      “Bên này còn có thi thể cần giải phẫu, chờ đến khi tôi làm xong cho câu trả lời!” Đông Thu Luyện nhìn đồng hồ treo tường, chín giờ, Triệu Minh cũng cảm thấy có chút thẹn thùng, “Hay là thôi , để ngày mai lấy, hôm nay cũng mệt mỏi, ngài về nhà nghỉ ngơi !”

      “Người này biến thái như thế, tôi sợ có người bị giết hại, tôi ăn chút rồi đem thi thể cuối cùng giải phẫu, khẳng định là sáng mai cho kết quả!” Đông Thu Luyện xong cầm điện thoại gọi về Tiêu gia, Tiểu Dịch ngồi sàn, chơi lego, mà Tiêu Hàn ngồi sofa xem ti vi, đến giờ này rồi, vẫn chưa về!

      Tiêu Hàn cũng cảm thấy nếu như Tiểu Dịch ở đây Đông Thu Luyện ở nơi khác!

      “Tiểu thiếu gia, thiếu phu nhân điện thoại!” Bác An cười cầm điện thoại qua, Tiểu Dịch nghe điện thoại xong cả người ỉu xìu, nhìn đồ chơi
      [​IMG]
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 19: HƯƠNG NGƯỜI TÔI DỄ NGỬI SAO?

      Mãi đến khi Tiêu Hàn ôm Đông Thu Luyện lên lầu, cũng có tỉnh lại, bác An thấy Tiêu Hàn lộ ra vẻ mặt rất ôn nhu, động tác đó giống như ôm bảo bối, hẳn là Tiêu Hàn cũng biết được vẻ mặt của giờ, Tiêu Hàn cẩn thận từng chút ôm Đông Thu Luyện vào phòng của .

      “Tiểu thiếu gia có thiếu phu nhân ngủ ở chỗ của cậu bé, cho nên đồ của thiếu phu nhân còn để trong phòng của tiểu thiếu gia!” bác An đằng sau, giọng .

      “Mang những thứ đó qua bên đây !” Tiêu Hàn cẩn thận vén chăn cho Đông Thu Luyện, thở dài nhõm, đột nhiên ngửi thấy mình có mùi kì lạ, vẫn là trận ghét bỏ, bác An cười ha hả tiến vào phòng Tiểu Dịch mang đồ ra.

      Ngày hôm sau khi Đông Thu Luyện tỉnh dậy cảm thấy được ngang hông bị cái gì đó đè lên, vốn tưởng rằng là Tiểu Dịch, liền đưa tay sờ cái, mới phát phải là tay của Tiểu Dịch. chút buồn ngủ trong nháy mắt liền biến mất, mà Tiêu Hàn sớm chú ý đến hành động của Đông Thu Luyện, đưa tay nắm lấy tay của Đông Thu Luyện, đem tay của Đông Thu Luyện đặt lên ngực , “Buồn ngủ quá, ngủ tiếp …”

      Đông Thu Luyện làm sao ngủ được, mạnh mẽ ngồi dậy, Tiêu Hàn thở dài: “Sao vậy…” Tiêu Hàn cũng ngồi dậy theo, hôm qua ngủ rất trễ.

      Vốn là tắm rửa sau đó trở lại mới phát này chưa có tắm, nhưng muốn gọi người giúp việc đến giúp , vậy cũng tốt, chỉ có thể ngửi mùi khó chịu này, thấy chưa thấy chưa, nào đó bắt đầu lộn xộn, từ đầu lấy chân đá chăn, Tiêu Hàn lần nữa lấy chăn đắp lại cho , nhưng về sau tay cũng thành , chỉ khoác lên lồng ngực của mà thân thể nhích lại gần.

      Hô hấp của rất , nhưng hơi thở ấm áp đó phun lên lồng ngực của , Tiêu Hàn chỉ cảm thấy tiểu huynh
      [​IMG]
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 20: ĂN BỮA SÁNG

      Đông Thu Luyện cảm thấy mình đời này chưa từng mất mặt như vậy, khuôn mặt đỏ bừng, ở buồng vệ sinh mè nheo hồi lâu mới ra.

      “Mẹ, mẹ mau tới đây !” Tiêu Dịch cùng Tiêu Hàn dùng cơm, Tiêu Dịch chú ý tới Đông Thu Luyện trước, Tiêu Hàn lúc này mới ngẩng đầu, hôm nay mặc chiếc váy lụa dài, có phần áo màu trắng cùng thân váy màu xanh ngọc, càng làm nổi bật làn da trắng nõn của mình, lộ ra chút dịu dàng, tựa hồ là nhìn Tiêu Dịch , khóe môi nhàng nở nụ cười hết sức động lòng người, bên ngoài mặc chiếc áo len mỏng màu trắng kem, cả người toát ra vẻ nhàng khoan khoái và tươi mới, Tiêu Hàn sớm biết Đông Thu Luyện tuyệt sắc, nhưng đây là lần đầu tiên trông thấy nữ tính như vậy. hiểu sao thấy có chút ít ngây dại.

      “Mẹ . hôm nay mẹ là đẹp!” Tiêu Dịch chạy đến bên cạnh Đông Thu Luyện, đưa tay kéo Đông Thu Luyện ngồi xuống, Tiêu Hàn ngồi ở đối diện, thấy Tiêu Hàn vẫn nhìn mình, cảm thấy có chút mất tự nhiên, còn Tiêu Dịch lại trợn to hai mắt nhìn Tiêu Hàn!

      “Ba, mẹ hôm nay đẹp ?” Tiêu Hàn khẽ mỉm cười, nhấp ngụm sữa, còn lè lưỡi liếm liếm khóe miệng, Đông Thu Luyện chỉ cảm thấy trận ớn lạnh, ràng có dính sữa? Liếm cái gì a? Nhất là Tiêu Hàn vẫn nhìn mình, Đông Thu Luyện chỉ cảm thấy mặt trận nóng ran.

      “Mẹ, mẹ có phải rất nóng hay a, mặt hồng như vậy, mẹ mau đem áo khoác cởi ra, khi nào ra ngoài mặc” Tiêu Dịch hoàn toàn chú ý tới động tác vừa rồi giữa cha mẹ, lời vừa ngược lại khiến Tiêu Hàn khẽ cười ra tiếng, Đông Thu Luyện vốn là lúng túng, liền thuận thế cởi áo len, “Uống chút sữa!”

      Đông Thu Luyện nhận ly sữa từ trong tay Tiêu Hàn, cúi đầu uống liền hai ngụm, lại truyền tới tiếng cười của Tiêu Hàn, Đông Thu Luyện chỉ cảm thấy người đàn ông này là đủ rồi, cười lâu như vậy, chẳng lẽ là còn cười chính mình ở trong phòng vệ sinh làm chuyện ngu xuẩn,”Cái kia… Thiếu phu nhân, đây là sữa của !”

      An thúc lúc này qua đem đến ly đầy sữa đặt trước mặt Đông Thu Luyện, đột nhiên ngẩng đầu lên thấy Tiêu Hàn đàng hoàng ăn sáng.

      “Ba, có phải hay sữa của ba uống tốt hơn a? Vì cái gì mà mẹ mấy ngày hôm trước uống trà của ba, hôm nay lại uống sữa của ba a?” Tiêu Dịch nghiêm trang hỏi.

      Mà nam nhân nào đó chỉ là giương mắt nhìn thoáng qua gương mặt cố tỏ ra bình tĩnh của mỗ nữ, tay cầm bánh mì phết bơ lạc, nhưng là tay kia tựa hồ có chút run rẩy, “Ba cũng biết, có lẽ là mẹ con thích mùi hương của ba !”

      “Loảng xoảng – -“; là thanh cái muỗng rơi xuống đất, người giúp việc chạy nhanh qua đem cái muỗng Đông Thu Luyện làm rơi nhặt lên, “Thiếu phu nhân, chờ chút, lập tức đổi cho cái mới”, nhưng là Đông Thu Luyện ăn vô nữa, chỉ hung hăng trừng mắt liếc Tiêu Hàn, nam nhân này còn vô sỉ đến cỡ nào a, cái gì gọi là mình thích hương vị của a, có phải bị bệnh hay a! Tức chết rồi!

      Đông Thu Luyện là nhiều năm có tức giận như vậy , hung hăng uống ngụm sữa, bộ dáng kia ngược lại
      [​IMG]
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 21: CHỈ CẦN AN PHẬN

      Đông Thu Luyện xong gạt tay của Tiêu Hàn ra, đưa tay ôm lấy Tiểu Dịch, thẳng lên lầu, ánh mắt cũng liếc nhìn Tiêu Hàn, Tiêu Hàn ảo não kéo cà vạt của mình, thiệt là, lần mở miệng này, của chính mình là…..

      lát sau Đông Thu Luyện xuống lầu, nhưng quần áo đổi, chỉ là có mặc thêm cái áo len mỏng, trong tay cầm túi xách, mang đôi giày đế bằng, làm cho mười phần khoan khoái, tay dắt Tiểu Dịch ra cửa, Tiểu Dịch quay đầu nhìn Tiêu Hàn: “Mẹ, ba cùng chúng ta sao?”

      “Ba con bận nhiều việc, có thời gian!” Tiếng của Đông Thu Luyện lạnh lùng, Tiểu Dịch nghi ngờ nhìn Tiêu Hàn chút, Tiêu Hàn đứng dậy, mặc kệ sắc mặt khó coi của Đông Thu Luyện, trực tiếp kéo Tiểu Dịch vào ngực của , ôm Tiểu Dịch ra cửa, “Này… Tiêu Hàn, mang Tiểu Dịch đâu!”

      “Em !” Tiêu Hàn đặt Tiểu Dịch ra ghế sau, “Tôi đồng ý với Tiểu Dịch là chúng ta chung với nhau!” Đông Thu Luyện nhìn con trai vẫy tay với , hiểu sao có chút khó chịu, nhưng lại ngồi vào vị trí ghế phó lái.

      Đến khi xe rời khỏi, người ra từ đằng sau cây, thân trang phục màu đen, còn bịt kín mặt cùng mang kính râm đen, đầu còn đội cái mũ lưỡi trai màu đen, cổ có máy chụp ảnh, trong tay cầm điện thoại, gọi điện thoại: “ ra cửa, các người hẳn là này, tôi gửi ảnh chụp qua!”

      Trong toà nhà cao ốc, người đàn ông mặc trang phục màu đen, ngồi ở trước bàn, đôi mắt bén nhọn nhìn chằm chằm máy tính, trong máy tính là trang web có mười mấy tấm ảnh, ảnh là , người đàn ông đó đốt điếu thuốc, lượn lờ trong sương khói, nổi bật lên khuôn mặt mông lung xa xăm, nhưng ánh mắt lại phi thường sáng ngời, con ngươi màu đen như cái giếng sâu, sâu lường được, nhất là vẻ mặt lạnh nhạt bây giờ, nhưng đôi mắt cũng lộ ra tia máu.

      Ngũ quan của người đàn ông này hết sức tuấn mỹ, đẹp như tượng điêu khắc được cắt gọt khéo léo ràng, mày kiếm mắt sáng, bén nhọn phi thường, nếu lời nào làm người khác có cảm giác áp bách khổng lồ, người này trái ngược với Tiêu Hàn, Tiêu Hàn làm cho người khác cảm thấy như là mùa xuân, ôn nhu, hoà thuận, nhưng người đàn ông
      [​IMG]
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 22: LẦN ĐẦU TIẾP XÚC THÂN MẬT

      Lúc Tiêu Hàn lái xe nhận được điện thoại của Quý Viễn: “Có việc gì?”

      “Tổng giám đốc, bên xí nghiệp Đông gia mới vừa điện thoại đến, là muốn cùng ngài thảo luận đến mảnh đất mới vừa khai phá, bọn họ đến công ty, ngài xem nên làm thế nào bây giờ?” Tiêu Hàn tự giác nhìn Đông Thu Luyện, “ là hôm nay tôi có việc bận, có việc gì ngày mai !” Quý Viễn bị cắt điện thoại, nhưng có chút kì lạ, hôm nay đâu phải là ngày nghỉ, bình thường tổng giám đốc là người cuồng công việc, đến công ty đâu.

      “Nếu có việc bận , dù sao tôi cùng Tiểu Dịch hai người cũng có thể chơi vui vẻ!” Đông Thu Luyện ôn hoà , Tiêu Hàn chỉ cười, thuận tay đánh lái dừng xe trước cổng khu vui chơi, “Xuống xe !”

      Tiểu Dịch vừa nhìn thấy ba chữ ‘KHU VUI CHƠI’ to, tựa như người uống máu gà nhanh nhẹn chạy vọt lên, thấy vậy Đông Thu Luyện thỉ có thể vội vàng , Tiêu Hàn từ từ sau lưng Đông Thu Luyện, hai tay đút túi quần, rước lấy nhiều ánh mắt nhìn của nhiều xung quanh, “Em chậm chút!”

      Đông Thu Luyện ràng là mang giày đế bằng, nhưng biết làm sao, dưới chân có chút lảo đảo, Tiêu Hàn bước nhanh về phía trước, đưa tay nắm lấy eo của Đông Thu Luyện, sắc mặt của Đông Thu Luyện trở nên lạnh lùng: “Buông tay!”

      Trong lời tia tình cảm, hơn nữa mặt gợn chút sóng nào, Tiêu Hàn lại làm ngược lại buông tay, mà tay còn tăng thêm chút lực, lưng của Đông Thu Luyện hoàn toàn áp vào tay của Tiêu Hàn, “Này, Tiêu Hàn, buông tay ra!” Tiêu Hàn cúi đầu cười tiếng!

      “Tôi ôm vợ của tôi có phạm pháp nha?” Trong lòng Đông Thu Luyện tức giận, người đàn ông này sao lại có bộ mặt vô sỉ như vậy, bộ dáng ràng là khiên tốn nho nhã, sao lại bày ra vẻ mặt này, hình tượng Tiêu Hàn trong lòng Đông Thu Luyện sớm sụp đổ, Đông Thu Luyện càng giãy giụa, Tiêu Hàn cười càng lớn tiếng,
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, ly sắcChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :