1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Pháp y phu nhân lạnh lùng - Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 64: CHÍNH PHÒNG CÙNG NGOẠI THẤT CÓ THỂ NGỒI NGANG HÀNG.

      "Ba ba, này con thấy!" Tiểu Dịch ngồi bên chơi trò chơi, vừa ngước mắt nhìn thấy truyền hình trực tiếp, " này, con cùng mẹ gặp qua ở khách sạn, chính là thứ…" Tiêu Hàn vừa suy nghĩ chút liền hiểu, lần đó Đông Thu Luyện có chút khác thường.

      "Ba, chuyện này là ba làm?" Tiểu Dịch nháy mắt nhìn Tiêu Hàn, Tiêu Hàn cười đem Tiểu Dịch ôm vào ngực, "Sao vậy? Ai với con?"

      "Trực giác a, ba nên biết trực giác của trẻ con cực kì chuẩn, tuyệt đối là xuất phát từ lúc buổi họp báo lúc đó của mụ phù thuỷ, nên muốn trả thù ta!" Tiểu Dịch ngẩng đầu nhìn Tiêu Hàn, Tiêu Hàn chỉ cười, "Con chỉ là tên nhóc, còn trực giác cái gì?"

      "Ba đừng kì thị con nha, mặc dù con chỉ là trẻ con, ở nước ngoài trẻ con cũng có nhân quyền, ba đối với con như vậy ảnh hưởng đến phát triển sau này của con, ba nên biết nhiều đứa trẻ từ nhỉ bị ba mẹ như vậy, khi lớn lên có thể trở thành người hoàn chỉnh…" Tiểu Dịch vừa liền có chút thao thao bất tuyệt.

      "Vậy chú của con khi sinh trưởng khoẻ mạnh sao?" Tiêu Hàn lên tiếng, Tiểu Dịch co rúm cái, đưa tay ôm cổ của Tiêu Hàn, hung hăng lên mặt của Tiêu Hàn vài cái, "Sao vậy? nữa?"

      "Ba, ba thể lẫn lộn mọi chuyện như vậy được, chú là người ở hành tinh khác, hơn nữa, trong nhà phải ai cũng đột biến gien đâu, có phải !" Tiểu Dịch cười đến nịnh nọt, Tiêu Hàn cười khẽ tiếng, ôm Tiểu Dịch gì thêm.

      Trong lòng Tiểu Dịch ảo não, về sau khi chuyện cùng ba ba phải suy nghĩ cẩn thận, cách khác, đầu óc của ba so với mẹ xoay chuyển nhanh hơn, chỉ cần thấy điểm sai liền bắt lấy tha, thiệt là…. Hai tay trước ngực tự giác quấy động, cái miệng nhắn vểnh lên cao.

      Lúc này ở trường họp báo, bầu khí
      [​IMG]
      CHƯƠNG 65: TRẦN ÁN 20 NĂM TRƯỚC

      "Em cũng biết cho đến nay chị đều xem thường em, em biết, chị, em sai rồi, là lỗi của em… Em nên ra ngoài, nên ở nhà, ngoan ngoãn nghe lời chị an bài cho Vương tổng công ty sắt thép!" Bùi Tử Đồng vừa vừa ôm đùi của Bùi Tư Nhan, màn này hù doạ mọi người ở trường ngây ngẩn, chỉ có Cố San Nhiên thong thả mở máy chụp hình, hướng về màn kia mà bấm máy liên tục!

      " màn độc nhất vô nhị sao có thể bỏ qua!" Lời này vừa ra, phóng viên mới phản ứng, rối rít đem ống kính nhắm ngay vào hai chị em bọn họ!

      "Chị, em xin lỗi, em chỉ là muốn hả cho Vương tổng kia, em muốn, em biết những việc trước kia em làm tổn hại đến danh dự của gia đình, là lỗi của em…. Chị, cầu xin chị, van chị, chị tha cho em!" Kỹ thuật diễn xuất của Bùi Tử Đồng chỉ hai năm mà tôi luyện được, cảnh khóc này chuẩn bị hết sức tốt, tất cả nước mắt nước mũi đều bôi lên cái quần mới tinh của Bùi Tư Nhan. Sắc mặt của Bùi Tư Nhan có thể là cực kì khó coi.

      Mà lúc này Đông Thu Luyện cùng người của tổ trọng án xem trò khôi hài truyền hình ở phòng làm việc, "Lão sư, sao Bùi gia luôn xuất những thứ kỳ lạ, ở trong nhà nháo coi như xong, còn nháo lên cả truyền hình, là!" Bạch Thiếu Ngôn hứng trí bừng bừng.

      Đông Thu Luyện mặt nhìn tài liệu mặt nhìn ti vi, đây là kỳ lạ, người của Đông gia còn hơn thế nữa, cậu chưa thấy đâu: "Đúng rồi, Triệu đội trưởng, có tin tức sao? phải có lệnh truy nã rồi sao?"

      "Bây giờ có tin tức!" Triệu Minh cùng người của tổ trọng án quần thâm mắt đặc biệt lớn, vụ án này cấp giục lâu rồi, chỉ bằng lời , phỏng chừng đến cả cục trưởng phải đến đây, là tổ trưởng tổ trọng án phỏng chừng cũng bị mất chức.

      "Công nhân thi công ở công trường có bao nhiều người!" Đông Thu Luyện nhìn Lý Nại xem video, Lý Nại lập tức tra xét chút, "Công trường lớn bao gồm hơn 100 người, chưa tính quản lý công trường của Bùi thị, thấy điều bất thường!"

      Đông Thu Luyện lấy ra vài tấm ảnh, vết tích thân thể của những đứa trẻ đó có chút giống nhau, " vết thương của mỗi đứa bé, những thứ này phải là vô ý tạo nên, có thể nhìn ra được hung thủ có tâm lý cực kì biến thái, những vết thương này là cố ý tạo nên, như loại phát tiết…."

      "Chẳng lẽ hung thủ khi nhận được kích thích nào đó, nên bây giờ tìm trẻ con để phát tiết?" Bạch Thiếu Ngôn cầm ảnh chụp, "Ra tay hết sức tàn ác, là biến thái!"

      " phải điều tra bối cảnh của ta sao? phát điều bất thường nào sao? Tội phạm phải bẩm sinh hình thành, nhất định là chịu phải đả kích nào đó, có thể điều tra được thân thế của , có phát mới!" Đông Thu Luyện lời này Triệu Minh liền tìm trong hồ sơ về thân thế của .

      "Hung thủ tên là Triệu Tuấn, 26 tuổi, làm việc vận chuyển các sản phẩm hải sản, trong nhà có người thân, còn độc thân, căn cứ vào lời của những nhân viên làm chung, ta bình thường chuyện nhiều lắm, là người rất an phận, nhưng cha mẹ của mất khi 6 tuổi, cha là tự sát, còn mẹ bị bệnh mà maasrt!" Triệu Minh lật xem tài liệu, những người khác hoặc là xem ti vi hoặc là làm công việc cá nhân, ai chú ý đến cả người Đông Thu Luyện cứng nhắc lại.

      "Điều tra chút về cái chết của cha , có thể đối với hành vi tại của có ảnh hưởng!" Đông Thu Luyện cúi đầu, tay cầm tài liệu có chút run.

      Lúc này trong buổi họp báo, Bùi Tư Nhan bây giờ hận thể bóp chết Bùi Tử Đồng, tại ả hối hận lúc Bùi Tử Đồng tiến vào Bùi gia ả bóp chết con tiện nhân này ở bên ngoài, con tiện nhân này cùng mẹ ả (Bùi Tử Đồng) là cùng dạng, an phận, Bùi Tư Nhan tự chủ siết chặt tay.

      "Tôi bức làm bất cứ chuyện gì, có lấy hay chính là chuyện của , sao ở trước truyền thông mà vu khống tôi, là tôi ép buộc ? , mặc dù tôi là quản lý ở Bùi thị, nhưng ở Bùi gia tôi phải là tay che trời, chẳng lẽ có thể quyết định hôn nhân của , xem trọng tôi a!" Bùi Tư Nhan giữ chặt Bùi Tử Đồng, móng tay bén nhọn bấm vào vai của Bùi Tử Đồng, cả khuôn mặt của Bùi Tư Đồng nhíu lại.

      "Chị…. chị… em sai rồi, thực xin lỗi…" Bùi Tử Đồng lúc này muốn đứng lên cũng được, Bùi Tư Nhan đè bả vai của Bùi Tử Đồng, móng tay bén nhọn kia cứ tiếp tục cấm vào.

      "Em , chị biết em đối với chị hẳn có hiểu lầm, nhưng mà chúng ta là chị em tốt, sao lại giận dỗi được lâu, mau đứng dậy , nếu em muốn gả, chờ cha về chuyện cùng cha là được!" xong kéo Bùi Tử Đồng đứng lên.

      "Xuống tay vô cùng ác, Bùi Tử Đồng hẳn là đau chết !" Đông Thu Luyện vừa nhìn vết gấp rất ở bả vai, cộng thêm dấu vết của móng tay lưu lại khoảng 0.5cm, Bạch Thiếu Ngôn nhìn hồi lâu hiểu ý của Đông Thu Luyện, "Bùi Tư Nhan nhéo Bùi Tử Đồng, ở vị trí xương bả vai bên trái, cẩn thận quan sát."

      "Bùi tiểu thư có 15% cổ phần ở Bùi thị, biết là hay giả, Bùi quản lý có biết ? Nếu như là , vậy tại sao họp đại hội cổ đông lại có mặt của Bùi tiểu thư?" Cố San Nhiên kéo mũ thấp xuống, phóng vấn.

      "Chuyện này là chuyện nội bộ của Bùi gia, thể tiết lộ ở nơi này, buổi họp báo hôm nay đến đây, làm phiền các vị phóng viên đến đây!" Bùi Tư Nhan gắt gao nắm tay Bùi Tử Đồng, móng tay ghim chặt vào lòng bàn tay của Bùi Tử Đồng, làm cho nước mắt của Bùi Tử Đồng ào ào rơi xuống, nhưng mọi người chú ý đế dị trạng của Bùi Tư Đồng.

      Mà lại chú ý đến Cố San Nhiên bộn bề thu dọn đồ đạc, chuyện nhà người ta thể tuỳ tiện nhúng tay, khi đóng cửa lại sống hay chết cũng phải phóng viên như có thể quản a!

      Mà cục cảnh sát lúc này có chút manh mối về mẹ đẻ của Triệu Tuấn, "Mau điều tra vụ án của 20 năm trước, nhanh lên !" Triệu Minh nắm tóc, đem tờ báo về vụ án 20 năm trước đưa cho Đông Thu Luyện, Bạch Thiếu Ngôn lúc này cũng đến xem.

      "Bùi thị quỵt nợ tiền công trình, làm nhà thầu phải nhảy lầu tự tử!". Tiêu đề với hàng chữ to, cùng ảnh chụp, tựa hồ nhắc rằng lúc đó xảy ra thảm kịch, mà bên cạnh có 2 mẹ con, người phụ nữ đắp vải trắng lên thi thể, ảnh chụp trắng đen thể nhìn được mặt người phụ nữ đó, bên cạnh là đứa bé trai với khuôn mặt lạnh nhạt nhìn chằm chằm, tựa như hết thảy mọi việc xảy ra liên quan đến .

      Ánh mắt trống rỗng quỳ bên, tầm nhìn rời rạc, bên cạnh có nhiều người đến xem, nhưng đôi mẹ con này ở trong rỗi rít hỗn loạn trong đám người này phá lệ làm người khác chú ý, bởi vì mọi người đến xem hình như thảo luận cái gì hoặc là sợ phiền toán lên có chút khoảng cách, làm cho nhà ba người ngăn cách trong đám người.

      ~ HẾT CHƯƠNG 65~
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 66: BÙI TƯ NHAN MẤT TÍCH

      Hồ sơ của vụ án 20 năm trước rất nhanh được tìm lại, Triệu Minh đọc đại khái nội dung, hung hăng ném hồ sơ xuống mặt đất: " đám chó, Bùi gia này là thương thiên hại lý! Hừ…"

      Bạch Thiếu Ngôn nghi hoặc nhặt hồ sơ lên, mặc dù chỉ là sơ lược, nhưng nhịn được thở dài, " nhà ba người này đáng thương, vất vả mới nhận được thầu công trình, Bùi thị lại công trình đủ chuẩn nghiệm thu, trả tiền lương, mà người chủ thầu cũng quá thành , đến Bùi thị đòi tiền! Khi Bùi thị chấp nhận trả tiền lại lựa chọn nhảy lầu để kết thúc sinh mạng! Mà Bùi thị lại cấp tiền bồi thương, lại lên tiếng nhận lỗi, khi đó Bùi gia có thể coi là địa vị tại thành phố C!"

      Đông Thu Luyện gì, nhưng Triệu Minh nhíu mày: "Mau đến Bùi thị, tôi muốn liên lạc với người phụ trách, chuyện này , chừng hung thủ tìm đối tượng, tên biến thái này luôn tìm những đứa trẻ để ra tay, tôi cảm giác được có chuyện tốt sắp diễn ra!"

      lâu sau đó có tin tức truyền đến, "Đội trưởng, xong, nhị tiểu thư Bùi gia được phát ngất ở phòng làm việc còn đại tiểu thư Bùi gia thấy! Chúng tôi phái người đuổi theo nhưng được, màn hình giám sát hẳn bị người này ngắt mất!" xong liền lấy ra mấy ra giấy chụp.

      Triệu Minh cùng tổ trọng án truy tìm Triệu Tuấn lâu, nên vừa nhìn ảnh chụp biết người này là ai, "Người ở Bùi thị ăn cơm trắng sao, tội phạm truy nã có thể ra nhà toà nhà tuỳ ý vậy sao!" Triệu Minh nắm chặt quả đấm hung hăng đám đến cái bàn bên cạnh, làm cho nước trong ly ở bàn bắn tung toé.

      "Nghe báo lại là có nhân viên ở Bùi thị bị bất tỉnh ở hẻm gần đó, hẳn là tráo đổi thân phận, đội trưởng, chúng ta nên làm gì bây giờ!"

      "Còn có thể làm sao, điều tra camera giám sát toàn thành phố, lập tức tra ra hướng của hung thủ!" Triệu Minh cảm thấy đây là vụ án khó nhất trong nhiều năm qua.

      Người của tổ trọng án lúc này hoảng loạn cùng bận rộn, còn Đông Thu Luyện vẫn ngồi bên thảnh thơi uống trà, từ từ lật xem hồ sơ năm
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 67: MUÔN ĐỜI MUÔN KIẾP TRỞ LẠI

      Khi Bùi Tử Đồng ra khỏi cục cảnh sát, còn ngạo khí như vừa rồi,mà là sau là người đàn ông, cúi đầu, tựa như đứa bé làm sai chuyện, người đàn ông vóc người cao, mắt lớn, nhưng ánh mắt hết sức sắc bén, nhất là lúc nhìn người khác, làm cho người khác cảm thấy thoải mái.

      "Triệu đội trưởng, ngại, con tôi hiểu chuyện, gây cho ngài thêm phiền toán, xin ngài cố gắng tìm được tung tích con lớn của tôi!" Người đàn ông này khi chuyện tiếng tương đối trầm thấm, nhưng làm cho người đối diện cảm thấy có chút áp bách, điều này làm cho Triệu Minh cùng nhóm cảnh sát sau lưng có chút tự nhiên.

      "Đây là chuyện chúng tôi phải làm, Bùi tiểu thư biết , chúng tôi điều tra về vụ án, nhanh chống cho ngài câu trả lời, còn làm phiền ngài đến chuyến, rất ngại!" Triệu Minh mặt đỏ tim đập lời khách khí, trong nội tâm mắng toàn bộ người nhà này trận, đều là do người của ông gây hoạ, vô duyên vô cứ hại chết nhiều đứa trẻ như vậy, quả thực là nghiệp chướng!

      "Xin tranh thủ thời gian, tôi vừa chuyện với cục trưởng của các , tôi nghĩ cục trưởng đưa lệnh xuống, mong các nhanh chóng phá án, con của tôi được nuông chiều từ bé, tôi sợ xảy ra chuyện, còn có, gặp chuyện như vậy người bình thường cũng chịu nỗi!" Bùi Xương Thịnh híp mắt, những lời kia làm cho người ta nổi giận.

      "Chúng tôi biết, Bùi tiên sinh hẳn còn bận việc, chúng tôi còn bận phá án, thứ cho chúng tôi thể tiếp ngài!" Triệu Minh khách khí , nhưng Bùi Xương Thịnh vẫn cười như cũ, mang theo Bùi Tử Đồng ra ngoài.

      "Mẹ nó, lão già này cho rằng là hai mươi mấy năm trước sao, có bản lĩnh chính mình tìm , tạo áp lực cho chúng ta làm gì!" cảnh sát chịu nỗi trực tiếp mắng.

      "Khốn khiếp, hỏi thăm cái gì, con của ông ta là người, còn con của người khác phải hả, nếu vì Bùi gia các người bất lương, làm sao xảy ra chuyện như vậy, lấy trả , cũng là Bùi gia các người nên trả hết!" Lý Nại hừ lạnh tiếng.

      "Đừng nhảm, tiếp tục điều tra!" Triệu Minh nhìn hai người kia ra khỏi cục, đứng bên hút điếu thuốc, Đông Thu Luyện vừa vặn ra, "Triệu đội trưởng, tôi
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 68: BÙI THỊ RỚT ĐÀI

      " mau thả con của tôi ra, mau thả ra. muốn điều kiện gì, có phải muốn tiền hay , nếu muốn tiền, tôi có thể cho …" Bùi Xương Thịnh đứng bên, lúc này Bùi Xương Thịnh rất sốt ruột, ông ta có con trai, nên mọi thứ kì vọng ông ta đều dồn lên người của Bùi Tư Nhan, còn Bùi Tử Đồng chỉ là đứa con rơi, có thể rằng ông ta hoàn toàn bỏ mặc.

      "Tiền… Ha ha…" Triệu Tuấn tựa như nghe đến chuyện gì đó buồn cười, "Nếu năm đó ông cho cha tôi tiền, cha tôi cũng nhảy lầu, tuyệt đối chết, hại chết cha của tôi, cha của tôi chết thế nào ông biết hay , bọn ác ma!"

      "Cha của chết tôi cũng đáng tiếc!" Ánh mắt Bùi Xương Thịnh nhìn chằm chằm Bùi Tư Nhan, trong lòng hận thể làm thịt Triệu Tuấn.

      "Tiếc nuối? Ha ha… Con người có lương tâm như ông, tiếc nuối sao, cho tôi tiền, thứ tôi ghét nhất chính là tiền, làm cho tôi cảm thấy vô cùng căm ghét, đặc biệt là ông, Bùi Xương Thịnh, ông xứng làm người!"

      "Triệu Tuấn, trước tiên nên xuống, cái chết của cha chúng tôi điều tra, nhưng lại hại chết nhiều người như vậy. thể tiếp tục như vậy nữa, hiểu ? nên biết cùng đường, nên xuống đây !" Triệu Minh nhịn được bước lên bước!

      "Đứng lại!" Triệu Tuấn cũng ngốc, chỉ cười đến hết sức trầm, "Tôi tự nhận là khi tôi làm chê vào đâu được, nghĩ tới đám cảnh sát các người có chút tài năng, nhanh như vậy tìm được chỗ của tôi! Nhưng mà, tôi cũng chỉ có thể huỷ bỏ kế hoạch trước đó, tôi nhất định làm cho người Bùi gia chôn cùng cha mẹ tôi, nhất định…" Những lời cuối cùng Triệu Tuấn cơ hồ hét lên, mặt tỏ ra hết sức dữ tợn.

      " biết như vậy, chắc chắn chết, nên đầu hàng chịu trói !" Triệu Minh mặt biến sắc bước lên bước.

      " chết? cho rằng tôi là đứa trẻ ba tuổi sao? Tôi giết nhiều người như vậy, tôi nghĩ đến sống được bao lâu, nhưng nếu có thể bắt người Bùi gia theo cùng, tôi rất vui vẻ!" Triệu Tuấn bệnh hoạn kia mặt lộ ra tia khác thương, nhưng lại phá lệ doạ người.

      " thả con của tôi, bất cứ điều kiện gì tôi cũng đều đáp ứng, thả con của tôi…" Bùi Xương Thịnh nhìn Triệu Tuấn ngồi ở lan can tựa như sơi dây đung đưa, gương mặt đầy vẻ thương, cho chút nghi hoặc nhìn Bùi Xương Thịnh, tràn đầy hiểu kì.

      "Điều kiện gì cũng chấp nhận? ha ha… Đều chấp nhận sao, vậy Bùi tổng có nhớ hay năm đó tôi cùng mẹ của tôi đến nhà các người, ông thế nào!" Bùi Xương Thịnh tựa hồ quên, nhìn gương mặt nghi hoặc cũng nhìn ra được. "Chúng tôi quỳ ở trước cửa nhà của các người ngày đêm, con của ông mang thức ăn cho chó đến cho chúng tôi, ta ăn mặc đẹp, như công chúa …"

      Vẻ mặt của Bùi Xương Thịnh như vậy làm cho Triệu Tuấn khỏi tức giận, tự tay nắm lấy cổ của Bùi Tư Nhan, mọi người ở đó đều hít mạnh hơi, "Bùi Xương Thịnh, ông có nhớ lúc đó ông bồi thường cho mẹ con tôi, nhưng đến cùng ông làm gì, ông nhớ sao. Có muốn tôi nhắc ông chút!"

      Bùi Xương Thịnh trong nháy mắt như nghĩ tới điều gì, cả người như bị sét đánh, ngơ ngác nhìn Triệu Tuấn, "Nhớ ra rồi sao, ha
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 69: NƯỚC MIẾNG CỦA BA BA

      Đông Thu Luyện nhìn thi thể của Bùi Tư Nhan, hiển nhiên là nghĩ đến, hơi kinh ngạc chút. Lý Nại có chút bất đắc dĩ : "Đông pháp y, ta cùng hung thủ cùng rơi xuống, nhưng đội trưởng thấy nguyên nhân cái chết của ta có điều bất thường, cho nên đưa đến cho kiểm tra chút, người của Bùi gia quả thực phải là người, còn Triệu Tuấn kia, nếu là tôi tôi cũng điên khùng như vậy!"

      "Đưa vào !" Đông Thu Luyện chỉ huy hai pháp y viên đưa thi thể của Bùi Tư Nhan vào, mặt của Bùi Tư Nhan được bọc trong cái túi màu đen, Đông Thu Luyện mặc quần áo bảo hộ xong liền tiến vào phòng giải phẫu, gỡ cái túi, mặt cơ hồ dính bất kì cái gì, cùng lúc đó Bạch Thiếu Ngôn chuẩn bị đầy đủ các thiết bị.

      Đối với mỗi lần giải phẫu đều quay video để làm tư liệu lưu trữ, đây là thói quen được hình thành rất lâu, "Lão sư, chuẩn bị tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu!"

      "Được, người chết là nữ, 24 tuổi, nguyên nhân cái chết là…" Đông Thu Luyện kiểm tra thi thể của Bùi Tư Nhan chút, "Bị ngạt thở!" Bạch Thiếu Ngôn vốn ở bên làm trợ thủ, trong nháy mắt ngây ngẩn cả người, chẳng lẻ phải do bị rơi từ cao xuống, vết thương đầu phải là vết thương trí mạng, "Thân thể có dấu cứng lại, thời gian tử vong qua 3 tiếng, thân thể ở vết thương ràng, Đông Thu Luyện cầm lên cây kéo, cắt bỏ từ từ quần áo của Bùi Tư Nhan, phần dưới của thi thể có dấu hiệu xâm phạm, hẳn là do khi chết rồi mới bị xâm hại…"

      "Trong miệng của người chết răng hoa hồng , là bị ngạt thở, vết thương ở miệng là sau khi chết mới tạo thành, thân thể xuất nhiều vết bầm, sau khi chết hẳn là bị di chuyển…" Đông Thu Luyện nghiêm túc giải phẫu thi thể, mà Bạch Thiếu Ngôn lúc này ở bên cạnh nghiêm túc ghi chép.

      "Ồ… Bùi Tư Nhan này còn là xử nữ…" Bạch Thiếu Ngôn giống như phát kỳ quan, Đông Thu Luyện câu cắt đứt lời của Bạch Thiếu Ngôn, "Nhìn chằm chằm vào hạ thể của thi thể nữ, cậu có thấy chút xấu hổ nào …."

      "Khụ khụ…. Lão sư… Tôi chỉ hiếu kì mà thôi, Bùi Tử Đồng là loại đó bị nhiều người đàn ông chạm qua, sao chị của ta lại bảo thủ như vậy, hai chị em này khác biệt, khó trách lại hợp nhau!" Bạch Thiếu Ngôn vô tội hướng về phía Đông Thu Luyện cười cười, "Lão sư, dao rât nguy hiểm, cẩn thận chút!"

      "Cậu cũng cẩn thận chút!" Mặt chút thay đổi cầm con dao phẫu thuật múa cái, hù Bạch Thiếu Ngôn thân mồ hôi lạnh, lão sư, ngài khoa chân mua tay làm , ngài hướng về phía thi thể mà khoa chân mua tay nha, tôi chưa kết hôn sinh con đâu, ngài cẩn thận chút a!

      Bạch Thiếu Ngôn bất ngờ nhớ lại lần đầu theo Đông Thu Luyện cũng là lúc giải phẩu thi thể nữ, , vốn giải phẫu thi thể là chuyện bình thường, nhưng khối thi thể bị thối rửa nghiêm trọng, làm cho Bạch Thiếu Ngôn muốn non, thiếu chút nữa là phun tại chỗ, còn Đông Thu Luyện thấy thi thể đó, bên làm công việc của bản thân bên .

      "Cũng biết tại sao giáo sư lại cử cậu tới, mặc dù thành tích của cậu rất tốt có thể nhìn theo là làm, nhưng cậu cũng biết nơi chúng tôi thu nhận người có thực lực!" Cái
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :