1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Pháp y phu nhân lạnh lùng - Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 59: PHÁT VỤ ÁN

      Trong biệt thự Tiêu gia, Đông Thu Luyện vừa uống trà vừa thảo luận vụ án với Bạch Thiếu Ngôn, điện thoại của Đông Thu Luyện vang lên, lại là Triệu Minh, Triệu Minh cơ bản điện thoại cho , Đông Thu Luyện nghi hoặc nhận điện thoại, sắc mặt rất nhanh trở nên ngưng động, mà cùng lúc đó.

      "Căn cứ vào tin tức của phóng viên ở trường cho hay,cổ phiếu của Bùi thị trong quá trình tuột dốc nghiêm trọng, ở công trường mà Bùi thị phụ trách phát thi thể nữ, hẳn là do sát thủ liên hoàn làm, chuyện này mang đến phong ba thế nào cho Bùi thị, chúng ta cùng đợi! tại tổ trọng án của thành phố đến trường, trường phong toả, có tin tức mới chúng tôi cập nhập, cảm ơn quý vị xem…"

      "Tôi thấy báo cáo, chúng tôi lập tức qua!" xong liền kéo Bạch Thiếu Ngôn ra bên ngoài, mà Tiêu Hàn cũng bước nhanh ra ngoài, lúc này xe cảnh sát dừng tại cửa lớn của Tiêu gia, hẳn là dẹp được phóng viên ở trước của Đông Thu Luyện quay đầu lại ôm Tiêu Hàn cái liền xoay người lên xe.

      Tiêu Hàn nhìn xe vội vã tự giác sờ sờ mũi, chính tốt bụng tiễn ra cửa, lại chịu lời nào, Tiểu Dịch nện bước chân chậm chạp ra, trong tay còn cầm gói đồ ăn vặt, "Ba ba, vẻ mặt của ba giống như là khuê phòng oán phụ a?"

      Khuê phòng oán phụ? Có sao, Tiêu Hàn trong đầu hình dung thế nào là khuê phòng oán phụ, Tiểu Dịch đưa tay chọc chọc bắp chân của Tiêu Hàn, "Ba, qua nét mặt của ba cho thấy, trong đầu của ba có phải là phân tích gì đó !"

      "Ai bảo con thế!" Tiêu Hàn khom lưng bế Tiểu Dịch lên, "Cái gì là khuê phòng oán phụ, cái gì là động não, quả nhiên là mẹ con đúng, cho con tiếp xúc máy tính!"

      "Ba, ba vậy là đúng, máy tính làm cho con mở rộng kiến thức, hơn nữa, ràng nét mặt của ba chính là khuê phòng oán phụ, cũng cho người khác ra!" Tiểu Dịch đưa tay ôm cổ Tiêu Hàn, "Khi mẹ làm là như vậy, mẹ tuyệt đối bỏ mặc ba nha…." Tiêu Hàn chỉ cười ôm sát Tiểu Dịch.

      Vì tiết kiệm thời gian, khi ở xe, Đông Thu Luyện cùng Bạch Thiếu Ngôn mặc quần áo bảo hộ, mang bao tay đội mũ, vừa mới xuống xe Triệu Minh tới: "Thi thể được phát ở công trình bị bỏ hoang, người báo án được lấy lời khai!" Đông Thu Luyện nhìn lướt qua hai người đàn ông trung niên bên kia.

      Quần áo của hai người nọ có gì đặc biệt, xem ra chỉ giống như làm, "Đây phải là công nhân của công trường, hai người kia thoạt nhìn là những người thiếu rèn luyện, khuôn mặt khẩn trường, hẳn là những người làm công việc nhàng, làm sao đến công trường, nơi này cũng phải là địa phương đông người!"

      "Bọn họ đúng thực phải là công nhân của công trường, cổ phiếu của Bùi thị bị tuột dốc cho rằng là do công nhân bãi công, có công nhân thậm chí còn sợ trả được tiền lương cho họ, nên họ lén lút ăn cắp dây điện ở đây, hai người kia là người làm bình thường, cũng muốn đục nước béo cò, tìm thấy được đồ, mà lại phát ra thi thể!" Triệu Minh chuyện với Đông Thu Luyện đồng thời cũng dẫn đến trường vụ án.

      trường lần này thoạt nhìn rất cẩu thả, tài liệu bị vứt thành rác ở bên cạnh, này thân thể bị giắt lên lan can, phía dưới có bất kỳ vật che đậy nào, chỉ có nữa người kín đáo chút, khuôn mặt xanh tím rất ràng, vết máu ở nửa người dưới khô, hẳn là chết thời gian.

      Đông Thu Luyện mang bao tay đến, Bạch Thiếu Ngôn ngồi chồm hỗm xuống mặt đất kiểm tra xem xung quanh có lưu lại chứng cứ nào , nhưng trường có rác tương đối nhiều, dấu vết lưu lại cũng nhiều, nhưng nhìn thấy được dấu vết có giá trị nào.

      "Vết thương chí mạng của người chết là ở cổ, mặt có vết dây rất ràng, có lẽ có ít da của hung thủ, hoặc là vân tay, số bộ phận của thi thể trở nên bị mềm, có thể thời gian tử vong vượt qua hai mươi bốn tiếng, nhưng người chết khi còn sống nắm được lan can, cho nên cánh tay rất cứng…"
      Đông Thu Luyện thuần thục thăm dò trường, người cảnh sát theo là Lý Nại.

      "Máu mặt của thi thể là động lại, nơi này hẳn là trường thứ nhất, thi thể có dấu vết di chuyển…" Đông Thu Luyện kiểm tra xong sau đó bảo nhân viên pháp y theo mang thi thể , Bạch Thiếu Ngôn còn kiểm tra chứng cứ lưu lại mặt đất.

      "Lão sư, trường vô cùng mất trật tự, hoàn toàn tìm thấy được manh mối có giá trị nào hết, hơn nữa vì sao hung thủ lại chọn nơi này, người ở đây rất nhiều, mỗi ngày công nhân làm, hơn nữa, vì sao lần này sử dụng xe đông lạnh…" Bạch Thiếu Ngôn cầm lấy cây nhíp gấp sợi của quần áo, đó còn lưu lại chút máu.

      "Xe đông lạnh của hung thủ bị tình nghi, mà xe đông lạnh phải dễ tìm, còn nữa, tên hung thủ này hẳn phát ra được bị cảnh sát theo dõi, tại chừng lẫn trốn rồi!" Đông Thu Luyện nhìn trường mất trật tự, trong lòng càng tức giận đối với tên hung thủ này, đứa trẻ, còn chưa kịp nhìn thế giới này, tàn nhẫn như vậy.

      "Lão sư, phát ra được cái này…" Bạch Thiếu Ngôn ở chỗ đống rác phát được bao tay bằng nhựa, bộ dáng cũng còn rất mới, "Được, mang về xét nghiệm, thêm vào đó đối chiếu với những thứ tìm được trong nhà , đúng rồi Triệu đội trưởng, tôi đề nghị mau chóng bắt người !"

      "Những chứng cứ mà hung thủ để lại quá ít, những thứ tìm được trong nhà của ta nhiều, còn để nhận hình phạt thích đáng chứng cứ đủ!" Triệu Minh hung hăng hít hơi thuốc lá, híp mắt lộ ra tia bất đắc dĩ, "Đồ chó, nếu tao bắt được mày, nhìn tao đánh mày thế nào!"

      "Tôi thấy hung thủ này lộ ra rất nhiều sơ hở, vì thể tránh cho nhiều người bị hại hơn, trước nên bắt lại , tra hỏi rồi bắt nhốt cũng có vấn đề gì, trong đó có thể tìm ra được chứng cứ!" Triệu Minh nghe đôi mắt sáng ngời, gật đầu , "Tôi cho người xử lý!"

      "Hút thuốc có hại cho phổi, còn tăng tỷ lệ phát sinh ở huyết quản, ngoài bị ung thư, còn đối với trí lực cũng tổn hại!" Tiếng lạnh băng của Đông Thu Luyện vang lên, trong miệng Triệu Minh ngậm điếu thuốc biết phải làm sao!

      "Đội trưởng, Đông pháp y đúng, ngài còn muốn hút sao?" Lý Nại cười tiếng, lộ ra hàm răng trắng sáng, cùng làn da màu đen hoàn toàn đối lập, tỏ ra buồn cười dị thường.

      "Thằng nhóc chết bầm kia! Đến khi nào đến phiên chú mày dạy lão tử tôi!" xong liền nhét điếu thuốc vào miệng Lý Nại!

      "Hừ hừ hừ --- đội trưởng! có vệ sinh…" Lý Nại chạy theo bước chân của Triệu Minh!

      ~HẾT CHƯƠNG 59~
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 60: BÙI TƯ NHAN CHẠY TRỐI CHẾT

      "Tiểu tử thúi, chú mày dám lão tử, đợi khi trở về xem lão tử trừng trị thế nào, cái thằng chết bầm kia!" Triệu Minh xong bỗng chốc quay đầu lại, Lý Nại vẫn như cũ cười thà, lộ ra hàm răng trắng sáng.

      Đông Thu Luyện cùng Bạch Thiếu Ngôn ở lại tìm kím chứng cớ, nhưng bọn họ thể thừa nhận hàm răng của Lý Nại rất đẹp, chỉ đặc biệt trắng sáng, nhất là phối hợp với làn da ngâm đen, cười rộ lên chỉ thấy hàm răng, hết sức buồn cười.

      Lúc này, trường bắt đầu náo nhiệt lên, tầm mắt mọi người tập trung ở cổng lớn của công trình, ở bên đó có vài chiếc xe chạy vào, mà tất cả phóng viên ở đây thấy được biển số xe như ong vỗ tổ liền chạy đến, đèn flash điên cuồng hướng về xe mà chụp.

      Càng làm cho Đông Thu Luyện ngạc nhiên hơn chính là, có vài vệ sĩ đột nhiên đến, trong tay cầm cái ghế bằng nhựa, sau khi để ghế xuống đặt lên đó là khay trà , tiếp đến là bắt đầu pha trà, Đông Thu Luyện nhìn thoáng qua sau đó cúi đầu tiếp tục sửa tài liệu, còn Bạch Thiếu Ngôn thầm líu lưỡi: "Đây là ai vậy? Phô trương lớn như vậy, chẳng lẽ là lãnh đạo thị sát sao?"

      "Cút mẹ nó ! Lãnh đạo nào lại thị sát như vậy!" Triệu Minh thấy bước xuống xe, lại cảm thấy trận chán ghét, nhất là hình thức quá phô trương kia, xác định đến đây phải là biểu diễn mà chỉ xem tình hình ở trường sao!

      Lúc này Bùi Tư Nhan cảm thấy rất bực tức, sao mọi chuyện đều xảy ra người ả, sao công trình lại có người chết, là quá xui, Bùi Tư Nhan lấy tay che ánh mặt trời chói nắng, bộ móng tay làm cho đám người Triệu Minh cảm thấy choáng váng, sau đó có vệ sĩ giương lên cái ô, ả liền giẫm đôi giày cao gót, giống như dự tiệc sau đó từ từ đến chiếc ghế được để sẵn.

      Tiếng sửa váy chậm chạp vang lên, lúc này mới ưu nhã ngồi xuống, sau đó giống như công chúa cao cao
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 61: GỌI LÀ ÔNG XÃ

      Lúc này ở 1 phòng toà nhà cao chót vót, hai người đàn ông ngồi đối mặt nhau, nhưng mặt đều lên vẻ khó coi, đầu tiên là người đàn ông mặc quân trang, ta để nón qua bên, lộ ra mái tóc được cắt sát, nhưng cả người lộ ra vẻ gợi cảm khó cưỡng, nhất là lúc này khoé miệng khẽ nhấc, lại mang theo tia mê hoặc trí mạng.

      Lệnh Hồ Càn đem chồng tài liệu ném lên mặt bàn: " trai, tôi tin là biết những chuyện này là do Đông Thanh Nhiên ở phía sau đùa giỡn, có thể xem đây là cố ý dung túng !" Trong xấp tài liệu kia có ảnh chụp, đó là ảnh của người phụ nữ dù qua cải trang, nhưng nếu là người quen nhìn ra được người này chính là Đông Thanh Nhiên.

      " lâu như vậy mà cậu còn quan tâm ấy như vậy sao!" Tiếng của Lệnh Hồ Mặc giống như gió rét tháng chạp, nhưng Lệnh Hồ Càn hề run sợ, nghiên người thảnh thơi đung đưa chân, giống như bộ dáng của lưu manh, nhưng ánh mắt nhìn Lệnh Hồ Mặc mang theo chút bén nhọn, chỉ là khí thế của hai người quá cao, dù áp suất của bên đối phương rất thâp, cả hai người đều bị lay động!

      " trai, phải là ghen vì chuyện đính hôn năm đó , tôi cũng biết tại sao lại độ lượng a!" Lời này của Lệnh Hồ Càn vừa xong liền nghe tiếng "xoạt", là tiếng vỡ vụn của tài liệu, nhưng Lệnh Hồ Càn chỉ cười tiếng, "Thế nào, coi như là vị hôn thế trước của tôi, tôi bảo vệ, quan tâm chút cũng quá đáng !"

      " ấy kết hôn, cậu nên quấy rầy cuộc sống của ấy!" Lệnh Hồ Mặc xong đốt điếu thuốc, mùi thuốc lá bỗng chốc lan ra cả căn phòng, Lệnh Hồ Càn nhìn trai mình nhíu chặt lông mày, giữa hai hàng lông mày vốn bằng phẳng, nhưng mấy năm nay biết từ khi nào ở đấy xuất nếp nhăn sâu, vừa nhìn biết chính là thường xuyên nhíu mày mà hình thành.

      " biết ấy kết hôn, còn có con trở về với Đông Thanh Nhiên tiếng, chuyện kia tôi áp xuống, nhưng Tiêu Hàn phải là người dễ chọc, bảo Đông Thanh Nhiên thu liễm chút, đại
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 62: XIN LỖI LÀM ĐƯỢC

      "Mẹ, mẹ sao vậy?" Tiểu Dịch vừa nghe tiếng kêu lên của Đông Thu Luyện liền giẫm đạp đôi dép hoạt hình, lạch bạch chạy đến, nhưng lúc này hai người trong phòng bếp giống như vừa rồi, Tiêu Hàn cầm sách, vẻ mặt đứng đắn, Đông Thu Luyện nhịn được cắn môi, trong lòng lẩm bẩm mắng Tiêu Hàn vô sỉ, nhưng ông xã gì gì đó… Xin lỗi thực làm được!

      "Mẹ sao, sao vậy, lấy sữa được ?" Tiểu Dịch quét mắt nhìn hai người trong phòng bếp, "Ba ba, ba đừng thừa dịp con có ở đây liền bắt nạt mẹ, con bảo vệ cho mẹ!" xong liền hung hăng liếc Tiêu Hàn.

      Tiêu Hàn xem như có gì, khi Tiểu Dịch rời lại lập tức dính lấy Đông Thu Luyện, ôm Đông Thu Luyện từ phía sau, đầu tựa lên vai của Đông Thu Luyện, "Tiểu Luyện, thẹn thùng sao? Gọi tiếng ông xã thế nào? Hửm?" thanh cuối cùng kéo dài làm cho Đông Thu Luyện cảm thấy như bị đòi mạng, Đông Thu Luyện cảm thấy cả người có chút khẩn trương.

      "Thả lỏng chút, có ăn em!" Tiếng của Tiêu Hàn hết sức ôn nhu, nhàng phản phất như tiếng đàn, mà tay Tiêu Hàn siết chặt eo của Đông Thu Luyện hơn, "Được ?"

      " được, tuyệt đối được…" Tiểu Dịch ôm chai sữa to, sau lưng còn có bác An, hai người lớn nhìn người ở trong bếp, Tiểu Dịch vểnh cái miệng nhắn, bất mãn nhìn Đông Thu Luyện!

      "Mẹ, mẹ như vậy con rất thương tâm!" Đông Thu Luyện ngây ngẩn cả người, Tiêu Hàn lại càng cười to buông tay ôm lấy Đông Thu Luyện, "Sao lại thương tâm?"

      "Mặc dù ba ba lớn lên tệ, con cũng biết là cho đến nay mẹ bị ba dụ dỗ, nhưng mà thời gian qua mẹ phải như tiểu long nữ sao? Vì sao lại bị ba hấp dẫn chứ, hơn nữa, mẹ nhìn con xem, khi con lớn lên nhất định kém, tuyệt đối là rất có năng lực tiềm
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 63 ĐẠI TIỂU THƯ CHÍNH QUY VS CON RIÊNG

      Tiêu Hàn vừa mới tiến vào công ty, Quý Viễn lập tức theo sau vào phòng làm việc, trong tay cầm phần tài liệu, "Thiếu gia, cổ phiểu Bùi thị bị bán tháo rất nhiều, tại cổ phiểu của Bùi thị gần như nứt toác, Bùi Tư Nhan cố gắng liên lạc với những ngân hàng lớn, tôi thả tiếng, Bùi thị thể trụ được nữa."

      "Đem những cố phiểu cuối cùng chuyển sang danh nghĩa của Bùi Tử Đồng, ta biết làm thế nào, còn cổ phiếu cũng chúng ta nắm cũng chuyển sang danh nghĩa của Bùi Tử Đồng!" Tiêu Hàn cười nhìn tài liệu, nhưng đường cong khoé miệng có chút tà ác, Quý Viễn khỏi có chút run sợ, hai chị em Bùi gia này đến cùng là đắc tội thiếu gia ra sao, phải đến mức chém giết lẫn nhau?

      Ở trong nhà Bùi Tử Đồng thấy những thứ mang danh nghĩa của ả, cảm thấy có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền hồi phục, trong lòng ả lúc này tràn đầy ánh mắt của Bùi Tư Nhan nhìn ả, mà lúc này ở Bùi gia rất rối loạn, bởi vì là nguy cơ của Bùi thị, có vài giúp việc nhác gan thu thập đồ, chạy trốn…

      Lúc này Bùi Tử Đồng cầm điện thoại, gọi cuộc điện thoại, đứng trước cái gương, trong gương là thoạt nhìn xinh đẹp tinh xảo, khoé miệng của Bùi Tử Đồng giương lên thoáng cười tà mị.

      Trong đầu của Bùi Tư Nhan lúc này quả thực rối bòng bong, ả ta biết bây giờ nên làm cái gì, nhất là hôm nay ở công trường xảy ra vụ án, mặc dù có quan hệ với bọn họ, nhưng danh dự của công ty rớt xuống ngàn trượng, mặt của Bùi Tư Nhan lúc này rất ảo não.

      "Quản lý, xong, nhị tiểu thư mở họp báo!" Trợ lý chạy vào phòng làm việc, tâm tình của Bùi Tư Nhan bỗng chốc tốt hơn nhiều, ngoan ngoãn nghe lời sao, con riêng chính là con riêng, chỉ uy hiếp như vậy liền tưởng là …. Ả hừ lạnh tiếng, xoay chiếc bút trong tay.

      "Có gì mà ngạc nhiên, có chút chuyện vậy cũng phải xin phép tôi sao?" Bùi Tư Nhan hừ lạnh tiếng, nhưng tâm tình ràng có chút sung sướng, nếu có thể dụ dỗ được Tiêu thị, Bùi gia có thể mượn sức của Tiêu thị mà đứng lên lại, có thể còn tốt hơn trước, Tiêu Hàn bỏ mặc Bùi Tử Đồng !

      "Nhị tiểu thư là ngài giam cầm ta, là trong tay ta có 15% cổ phần…" "Lạch cạch…" là tiếng rơi của chiếc bút máy, Bùi Tư Nhan đứng lên, đến bên cạnh trợ lý, nắm lấy cánh tay của trợ lý, " lập lại lần nữa, con tiện nhân đó mở họp báo về chuyện đó…."

      "Quản
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :