1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Pháo Đài Số - Dan Brown

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 25

      Trong bệnh viện Clinica de Salud Publica, giờ vào thăm hết. Ánh sáng trong phòng tập thể dục tắt. Pierre Cloucharde ngủ. Ông nhìn thấy bóng người cúi xuống phía ông. Chiếc kim tiêm loé sáng trong bóng tối. Sau đó nó được cắm vào tĩnh mạch ngay cổ tay của ông. Mũi tiêm dưới da chứa 30 cc chất lỏng được ăn cắp trong xe thuốc của người trông coi. cách thô bạo, ngón tay cái ấn đầu kim xuống và tiêm chất lỏng màu xanh vào ven của người bệnh.

      Cloucharde chi tỉnh dậy sau đó vài giây, nhưng thể hét lên đau đớn bịt chặt miệng ông. Ông bị mắc bẫy chính giường bệnh của mình, bị trói chặt bởi sức nặng dường như thể chống cự được. Ông cảm thấy luồng lửa thiêu đốt dọc cánh tay. Cơn đau tột cùng lan truyền khắp cánh tay, ngực, rồi giống như hàng triệu mảnh thuỷ tinh ghim vào não ông. Cloucharde nhìn thấy ánh sáng loé lên… và sau đó tối đen.

      Người khách đến thăm nới lỏng tay, qua bóng tối, nhìn soi mói vào tên ông ghi bệnh án treo ở đầu giường. Sau đó nhàng chuồn .

      đường phố, có người đàn ông đeo kính gọng kim loại với thiết bị gắn vào dây lưng. vật hình chữ nhật to bằng chiếc thẻ tín dụng. Đó là cìiếc máy tính Monocle mới nhất do Hải quân Mỹ chế tạo để giúp các kỹ thuật viên kiểm tra điện áp của ắc qui trong những khu vực chật trong tàu ngầm.

      Chiếc máy đắt tiền này được gắn modem siêu và những công nghệ siêu tiên tiến nhất. Còn gồm có màn hình tinh thể lỏng trong suốt, được gắn mắt trái của người sử dụng.

      Chiếc máy Monocle cho thấy thời đại hoàn toàn mới của máy tính cá nhân. Người sử dụng có thể xem số liệu trong khi vẫn liên lạc với môi trường xung quanh.

      Mặc dù vậy hoạt động của máy Monocle phải là màn hình thu , mà là hệ thống nhập dữ liệu của máy. Người sử dụng có thể nhập dữ liệu thông qua bộ phận tiếp xúc siêu được gắn ở đầu ngón tay. Người sử dụng ấn ngón tay vào bộ phận tiếp xúc theo kiểu liên lạc bằng điện đài trong thế chiến thứ nhất. Máy tính dịch những tín hiệu tốc ký đó sang tiếng .

      Kẻ giết người ấn nút , cặp kính của lập loè. Tay của cử động khéo léo bên cạnh sườn. bắt đầu ấn những đầu ngón tay khác nhau rất nhanh. Thông điệp xuất trước mắt .

      MỤC TIÊU: P. CLOUCHARDE -THANH TOÁN XONG

      cười thầm. Chuyển những thông báo về các vụ giết người là công việc của . Nhưng việc nêu tên nạn nhân…đối với gã đàn ông đeo kính gọng kim loại này, lại là thú tao nhã. Ngón tay của lại loé sáng lên lần nữa. Modem siêu được kích hoạt.

      TIN NHẮN ĐƯỢC GỬI

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 26

      Ngồi chiếc ghế băng trước cổng bệnh viện công cộng, Becker băn khoăn biết phải làm gì bây giờ. Các cuộc gọi của đến các trung tâm cung cấp bạn đồng hành chẳng đem lại kết quả gì. Còn ngài chỉ huy có vẻ hài lòng trong cuộc chuyện vừa rồi, tin tưởng các máy điện thoại công cộng, cầu gọi lại cho đến khi nào tìm thấy chiếc nhẫn.

      Becker định đến gặp cảnh sát địa phương nhờ giúp đỡ, có thể họ có các báo cáo về điếm tóc đỏ. Nhưng ngài Strathmore đưa ra quy định hết sức nghiêm ngặt.

      - được để mình bị phát . ai được biết về tồn tại của chiếc nhẫn.

      Becker lưỡng lự biết có nên lang thang đến khu nghiện ngập Triana để tìm lạ mặt đó . Hay có nên kiểm tra tất cả các khách sạn để tìm tên người Đức phì nộn đó . Cách nào cũng chỉ tốn thời gian vô ích mà thôi.

      Các câu của Strathmore lại vang lên tâm trí : “Đây là vấn đề an ninh quốc gia… phải tìm bằng được chiếc nhẫn“.

      Từ sâu thẳm trong lòng cảm thấy mình thiếu cái gì đó thứ rất quan trọng - nhưng thể gọi tên nó cách chính xác. Mình là giảng viên, chứ phải điệp viên ngầm! Và tự hỏi tại sao Strathmore cử người chuyên nghiệp.

      Becker đứng dậy thơ thẩn dọc phố Calle Delicas nghĩ xem mình nên làm gì. Những viên đá rải đường ra lờ mờ dưới mắt . Màn đêm buông xuống.

      Dewdrop.

      Cái tên này có gì kỳ lạ. Dewdrop. Giọng trơn tuột của gã Senor Roldan ở Escortes Belen cứ vang lên trong tâm trí : “Chúng tôi có haì gải tóc đỏ… Hai tóc đỏ, lnmaculada và Rocio… Rocio… Rocio…“.

      Becker dừng lại, tìm ra rồi. Mình là chuyên gia ngôn ngữ cơ mà! thể tin nổi mình lại bỏ sót chi tiết đó.

      Rocio là cái tên con phổ biến nhất ở Tây Ban Nha. Nghĩa là thiên chúa giáo thuần khiết, trinh tiết, với vẻ đẹp tự nhiên. Theo nghĩa rộng của từ thuần khiết đều bắt nguồn từ nghĩa đen của tên - Drop of Dew! (Giọt sương Mai)

      Giọng ông già người Canada vang vọng bên tai Becker. “Dewdrop“. Rocio dịch tên mình sang thứ tiếng mà cả hai cùng biết, tiếng . Quá phấn khích, Becker chạy vội tìm bốt điện thoại.

      Gã đàn ông đeo kính gọng kim loại bên qua đường biến mất.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 27

      sàn nhà Crypto, bóng nắng trải dài và mờ dần. Phía đầu hệ thống chleu sáng tự động dần dần sáng lên vẫn ở chỗ của mình, Susan im lặng chờ đợi tin từ phần mềm tìm địa chỉ. ngờ lại mất nhiều thời gian thế này. suy nghĩ miên man - nhớ David và mong Greg Hale ra về. Mặc dù Hale gây tiếng động, ơn chúa ta chỉ im lặng, mê mải công việc làm. Susan chẳng cần biết ta làm gì, miễn là truy cập màn hình chạy Run Monitor. ràng là ta làm thế. “16 tiếng” có thể gây ra tiếng kêu kinh ngạc.

      Susan nhấm nháp tách trà thứ ba có chuyện xảy ra - cuối cùng máy tính của kêu tiếng bíp. Tim đập nhanh hơn. biểu tượng lá thư ra màn hình thông báo có thư, Susan vội liếc nhìn Hale. ta vẫn chúi mũi vào công việc.

      hít sâu và kích đúp vào biểu tượng lá thư.

      - North Dakota… - thầm - Để xem ngươi là ai?

      Trong thư chỉ có dòng chữ duy nhất. Susan đọc đọc lại lần nữa.

      ĂN TỐI TẠI NHÀ HÀNG ALFREDO? 8PM?

      ngang qua phòng, Hale cố giấu nụ cười. Susan kiểm tra tên người gửi.

      Từ… [email protected] rất tức giận nhưng cố kìm nén. xoá bức thư.

      - Ấn tượng đấy, Greg ạ!

      - Họ làm món gỏi cá ngừ tuyệt lắm - Hale mỉm cười - thấy thế nào? Sau đó chúng ta có thể…

      - Quên giấc mơ ấy , Greg.

      - hợm hĩnh - Hale thở dài và quay trở về chỗ của mình. Đó là lần thứ 89 với Susan Fletcher. Người phụ nữ thông minh của Crypto luôn cuốn hút ta. Hale thường tưởng tượng cảnh mình ghì chặt Susan vào vỏ TRANSLTR và cả hai cùng ân ái ngay nền gạch đen của toà nhà. Nhưng Susan chẳng bao giờ thèm ngó ngàng gì tới ta. Trong suy nghĩ của Hale, điều tồi tệ hơn cả là ta giảng viên đại học, suốt ngày cắm mũi vào cuốn sách. đáng tiếc là Susan đem nguồn gen quý của mình kết hợp với những người thông minh khác - đặc biệt là với Greg. Chúng ta có những đứa con hoàn hảo. ta nghĩ thầm.

      - làm gì vậy - Hale hỏi, cố tiếp cận theo cách khác.

      Suran trả lời.

      - Liệu tôi có hy vọng nào Susan? - Hale đứng dậy và tiến về phía Susan.

      Susan thấy rằng tò mò của Hale có thể gây ra nhưng vẫn đề nghiêm trọng trong lúc này. quyết định nhanh chóng.

      - cách giải mã mới đây - bắt chước cách dối của ngài chỉ huy.

      Hale dừng lại.

      - Cách giải mã - ta nghi ngờ - dùng cả ngày thứ bảy chỉ để chạy thử chương trình giải mã mới thay vì chơi với chàng giáo sư của ?

      - Tên là gì chả được! - Susan lườm ta - có việc gì khác để làm à?

      - đuổi tôi sao - Hale bĩu môi.

      - Thực ra là đúng như thế.

      - Thôi nào, Sue, tôi buồn đấy!

      Susan Fletcher nheo mắt lại. ghét bị gọi là Sue. ghét cái tên đó. Nhưng chỉ có Hale là người duy nhất gọi như vậy.

      - Tại sao tôi lại giúp nhỉ - Hale đề nghị. Bỗng nhiên ta lại về phía .

      - Tôi giỏi về giải mã lắm đấy. Hơn nữa tôi rất tò mò, cách giải mã nào có thể bắt nhân viên tài giỏi như Susan Fletcher làm vào thứ bảy đây?

      Susan lo cuống lên. nhìn xuống chương trình chạy màn hình. biết thể để Hale nhìn thấy được. ta hỏi hết câu này đến câu khác.

      - Vừa xong rồi, Greg! - Susan .

      Nhưng Hale vẫn bước tới. biết mình cần phải hành động ngay. Chỉ còn vài bước chân nữa thôi. đứng dậy chắn ngay trước thân hình lực lưỡng của Hale. Mùi nước hoa Cologne của ta càng ngào ngạt.

      nhìn thẳng vào mắt ta.

      - Tôi !

      Hale nghển cổ, ràng ngạc nhiên vì tỏ ra bí mật. ta tinh nghịch bước tới. Greg Hale chuẩn bị cho điều gì có thể xảy ra tiếp theo.

      Với vẻ mặt nghiêm nghị, ấn ngón tay trỏ vào bộ ngực cứng như thép của Hale, ngăn cho ta bước đến.

      Hale ngớ người ra, dừng lại và quay trở về chỗ của mình. ràng Susan Fletcher rất nghiêm túc, ấy chưa bao giờ chạm vào ta. Thế này giống tưởng tượng của Hale về gần gũi giữa hai người; nhưng đây có thể là điểm mở đầu. ta nhìn lúc lâu khỏi kinh ngạc, rồi quay trở về chỗ của mình và ngồi xuống, có điều rất ràng: Susan Fletcher làm điều gì đó rất quan trọng, chứ phải là cách giải mã quái quỷ gì đó.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 28

      Senor Roldan ngồi sau chiếc bàn làm việc của mình ở trung tâm Escortes Belen, rất hài lòng với bản thân vì khôn khéo chặn mưu đáng khinh bỉ của cảnh sát nhằm bẫy ta. nhân viên giả mạo giọng Đức để cầu cho đêm, đúng là cái bẫy. biết bọn họ còn nghĩ ra trò gì nữa đây.

      Điện thoại bàn bỗng reo chuông. Senor Roldan tự tin cầm lấy ống nghe.

      - Buenas noches, Escortes Belen.

      - Xin chào buổi tối - Người bên kia đáp lại bằng giọng Tây Ban Nha hơi nhanh. ta giọng mũi, giống như hơi bị cúm - Đây có phải là khách sạn ?

      - , thưa ngài, số điện thoại ngài vừa gọi là số nào thưa ngài - Senor Roldan muốn rơi vào cái bẫy lần nữa trong tối hôm nay.

      - 34 62-10 - người bên kia trả lời.

      Roldan tức giận. Giọng này nghe rất quen. ta cố nhớ xem - có thể là người vùng Burgos chăng?

      - Ngài bấm đúng số thưa ngài - Roldan tò mò - Nhưng đây là dịch vụ bạn đồng hành.

      Bên kia ngừng lúc.

      - Ồ… tôi hiểu. Tôi xin lỗi. Có ai đó viết số điện này xuống, tôi nghĩ đó là số điện khách sạn. Tôi thăm quan khu vực này, từ Burgos đến. Xin lỗi làm phiền . Chúc buổi tối…

      - Espere! Xin đợi lát - Senor Roldan thể ngăn mình được; bản năng săn tiền trong ta trỗi dậy. Đây có thể là người mới đến? khách hàng từ miền Bắc? ta thể để hoài nghi của mình làm tụt doanh số kinh doanh.

      - bạn - Roldan - Tôi nhận ra giọng vùng Burgos của bạn rồi. Tôi cũng từ Valentica đây. Cái gì đưa bạn đến với Seville vậy?

      - Tôi bán đồ trang sức. Ngọc trai Majorica.

      - Majorica! chứ! Chắc rất nhiều nơi?

      Giọng bên kia ho hung hắng.

      - Ô, vâng, đúng thế.

      - đến Seville vì công việc à - Roldan nhấn mạnh. còn nghi ngờ gì nữa, người này phải là cảnh sát. ta còn là khách sộp chẳng biết chừng - Để tôi đoán xem - người bạn đưa cho số của chúng tôi? ta với hãy gọi cho chúng tôi. Đúng vậy ?

      Giọng bên kia ràng hơi bối rối.

      - Ô, thực ra hẳn là như thế.

      - có gì phải ngượng cả, Senor. Chúng tôi là dịch vụ bạn đồng hành. có gì xấu hổ cả. Những đáng , bữa tối, chỉ vậy thôi. Ai đưa cho số điện thoại của chúng tôi vậy? Có lẽ ta là khách hàng thường xuyên. Tôi có thể giảm giá cho khá đấy!

      Giọng bên kia hơi bối rối.

      - Ah… thực ra có ai đưa cho tôi số điện thoại này cả. Tôi nhìn thấy nó trong tấm hộ chiếu. Tôi cố tìm chủ nhân của nó.

      Tim Roldan trùng xuống. Người đàn ông này phải là khách hàng.

      - vừa tìm thấy số điện thoại này phải ?

      Đúng vậy, tôi tìm thấy trong công viên. Số của được viết trong tờ giấy kẹp bên trong. Tôi nghĩ có thể đó là số điện thoại khách sạn của ta. Tôi định trả lại hộ chiếu cho ta: Xin lỗi. Tôi gửi chuyển cho cảnh sát đường đến…

      - Perdon - Roldan ngắt lời ngay - Tôi có ý hay hơn - Roldan rất tự hào về nhanh nhạy của mình. Đến cảnh sát ở Guardia có nghĩa là ta bị mất khách hàng.

      - Thử cách này xem - ta gợi ý - Vì người chủ tấm hộ chiếu đó có có điện thoại này nên ta chắc là khách hàng ở của chúng tôi. Có lẽ khỏi phải đến đồn cảnh sát.

      Giọng bên kia lưỡng lự.

      - Tôi biết. Có lẽ tôi nên…

      - Đừng vội vàng bạn. Tôi xấụ hổ phải thú với rằng cảnh sát ở Seville hoạt động hiệu quả như ở miền Bắc đâu. Cho tôi tên của ta . Tôi có thể giúp ta lấy lại được hộ chiếu ngay lập tức.

      - Vâng,… Tôi nghĩ là có vấn đề gì… - Tiếng vài tờ giấy được lật, và giọng cất lên - Đó là tên tiếng Đức. Tôi biết phát từ đó… Gusta… Gustafson?

      Roldan nhận ra cái tên đó. Nhưng khách hàng của ở khắp nơi thế giới. Họ bao giờ để lại tên .

      - Ông ta trông như thế nào, trong ảnh ấy? Có lẽ tôi có thể nhận ra ông ta chăng?

      - Oh…- Giọng cất lên - Khuôn mặt ông ta rất rất béo.

      Roldan lập tức nhận ra ngay người này. vẫn nhớ khuôn mặt phì nộn đó. Đó là người cặp với Rocio. tồi tệ. Có hai cuộc gọi về tên người Đức này trong đêm.

      - Ông Gustafson - Roldan cố cười mỉm.

      - Tất nhiên, tôi biết rất người này. Nếu mang hộ chiếu đến đây, tôi chuyển cho ta.

      - Tôi có xe ô tô - Giọng cắt ngang - Hay là nên đến chỗ tôi?

      - Thực ra… - Roldan nước đôi - Tôi thể rời máy điện thoại được. Nhưng nếu quá xa, nếu có thể…

      - Tôi xin lỗi, muộn quá rồi. Có sở cảnh sát ở gần đây. Tôi ghé vào đó. Vậy nếu gặp ông Gustafson, nhờ ông nhắn lại cho ông ấy tên đồn cảnh sát cũng được.

      - , xin đợi chút! - Roldan kêu lên - Cảnh sát can phải tham gia vào việc này. đường vào thành phố đúng ? có biết khách sạn Alfonso XIII ? Đó là khách sạn xịn nhất thành phố.

      - Có, tôi biết - Giọng trả lời - Tôi biết khách sạn Alfonso XIII. Gần đây thôi!

      - Tuyệt vời! Tối nay ông Gustafson là khách ở đó. Có thể ông ta vẫn còn ở đó.

      Giọng lưỡng lự.

      - Tôi hiểu,… tôi cho là vấn đề gì.

      - Tuyệt vời! Ông ấy dùng bữa với trong những người đồng hành của chúng tôi trong nhà hàng của khách sạn đó - Roldan biết có thể bây giờ hai người đó giường. Nhưng ta cần phải cẩn thận làm mất lòng khách hàng phật ý - Chỉ cần đưa hộ chiếu cho nhân viên bảo vệ, tên ta là Manuel. với ta là tôi cử đến. cầu ta chuyển nó cho Rocio. Tối nay Rocio là bạn đồng hành của ông Gustafson. ấy đưa hộ chiếu cho ông ta. có thể ghi lại tên và địa chỉ - có lẽ ông Gustafson gửi lởi cảm ơn đến .

      - ý kiến hay. Khách sạn Alfonso XllI. Rất tốt. Tôi đến đó ngay bây giờ. Cảm ơn giúp đỡ!

      David Becker gác máy - Alfonson XIII. - cười thầm - Chỉ cần biết cách hỏi thôi.

      lúc sau, bóng đen lặng lẽ theo sau Becker đường Calle Delicias hoà mình vào ban đêm tĩnh lặng ở Andalusian.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 29

      Vẫn còn thấy khó chịu vì cuộc chạm trán với Hale, Susan đưa mắt qua những bức tường kính của Node 3. Crypto vắng trơn, Hale giờ chịu yên và có vẻ rất chăm chú với công việc của mình. Susan ước gì phải nhìn thấy mặt ta ở đây.

      tự hỏi có nên gọi cho Strathmore hay . sếp có thể giúp tống cổ ta , dẫu sao ràng ta cũng chẳng có lý do gì mà lại có mặt ở đây vào ngày thứ bảy cả. Tuy nhiên, Susan cũng hiểu nếu như bị đuổi ra ngoài vô cớ chắc chắn Hale nghi ngờ. Và ta có thể dò hỏi các mật mã viên khác xem có chuyện gì. Cuối cùng quyết định cứ mặc kệ Hale, nghĩ nếu có việc gì quan trọng chắc ta cũng sớm rời khỏi chỗ này.

      thuật toán giải nối. Susan thở dài, lại nghĩ đến Pháo Đài Số. Đến giờ vẫn tin được rằng con người có thể nghĩ ra thuật toán phức tạp đến thế, nhưng bằng chứng ràng, TRANSLTR hoàn toàn vô hiệu trước Pháo Đài Số.

      Susan chợt nghĩ đến Strathmore, ông đối mặt với thảm hoạ này cách can trưởng. Làm tất cả những gì cần thiết và vẫn rất bình tĩnh.

      Đôi khi Susan cảm nhận được phần tính cách của David trong con người Strathmore, họ đúng là có nhiều điểm tương đồng, cả hai đều rất kiên trì, sống hết mình, và thông minh. có lúc Susan nghĩ rằng nếu có lẽ Strathmore chệch hướng, chính niềm say mê thuần khiết mà dành cho ngành mật mã giúp ông giữ vững được con đường mà mình , giúp ông vượt lên những cám dỗ của đời sống chính trị đầy sóng gió và luôn gợi cho ông nhớ về những ngày đầu tiên khi ông còn là nhân viên giải mã.

      Bù lại, Susan cũng nhận thấy có thể trông cậy vào Strathmore, ông che chở cho trong cái thế giới mà con người như phát điên phát cuồng vì quyền lực này, ông nâng đỡ trong công việc, bảo vệ và, như chính ông vẫn thường đùa: biến những giấc mơ của thành thực. đơn thuần coi đó là những lời đùa, biết đó là , chẳng phải ông chính là người gọi điện mời David Becker đến với NSA vào buổi chiều định mệnh đó sao? Ý nghĩ của lại hướng về David, cách bản năng, đưa mắt nhìn cái giá bên cạnh bàn phím vi tính. Có bản fax được đính ở đó.

      Bản fax này được đính vào đó từ khoảng bảy tháng trước, đó là bản mật mã duy nhất mà cho đến nay Susan vẫn chưa tài nào giải được. Bản fax đó là của David, đọc đọc lại cả trăm lần.

      PLEASE ACCEPT THE HUMBLE FAX

      (Xin em hãy nhận bản fax này như lời xin lỗi)

      MY LOVE FOR YOU IS WITHOUT WAX

      (Tình dành cho em có chỗ cho bất cứ giận dỗi nào nữa)

      gửi cho bản fax này sau khi hai người có trận cãi nhau nho . Trong suốt mấy tháng ròng, xin giải mã ý nghĩa của nó, nhưng đều từ chối. Without Wax ( có chỗ cho bất cứ giận dỗi nào nữa), ràng là trêu lại .

      Trước đây, Susan hướng dẫn cho David khá nhiều về việc giải mãi và để trêu dùng các phương pháp đơn giản để mã hoá tất cả những thông điệp giữa hai người từ danh mục hàng hoá khi chợ cho đến những lời lê đương. Và dần dần, David trở thành mật mã viên khá xuất sắc. Rồi David quyết định đáp lễ cho Susan, bắt đầu bằng cách ký dưới tất cả các bức thư gửi cho dòng chữ đó:

      ”Without Wax ( có chỗ cho bất cứ giận dỗi nào nữa), David“. Susan nhận được rất nhiều những bức thư như vậy của David, chúng đều được kết thúc theo cùng cách như vậy. Mặc cho gạn hỏi ra sao cũng giải thích, khi nào thắc mắc chỉ cười và : “Em là chuyên gia mật mã mà“.

      , chuyên gia hàng đầu của NSA, thử mọi cách có thể từ các phép thế, các hộp mã hoá đến các phép đảo chữ cái. thử cho cụm từ “Without Wax” ( có chỗ cho bất cứ giận dỗi nào nữa) vào chạy trong máy vi tính, đặt lệnh tái sắp xếp các chữ cái nhằm tạo ra các cụm từ mới. Nhưng tất cả những gì nhận được là dòng chữ “TAXI HUT WOW” (xe taxi-Túp lều- Oa). Bây giờ tin chắc là chỉ có Ensei Tankado mới có thể viết ra những dòng mã thể giải nổi.

      Ý nghĩ của bị gián đoạn bởi tiếng mở cửa, Strathmore bước vào.

      - Susan này, tìm được điều gì chưa? - Strathmore nhìn thấy Greg Hale, ông dừng ngay lại.

      - Ô, chào Hale! - ông cau mày, đôi mắt hơi nhíu lại - Làm việc vào thứ Bảy? Lý do của hành vi đáng biểu dương này là gì thế?

      Hale cười:

      - Tôi chỉ cố gắng hoàn thành phần việc của mình thôi!

      - Tôi thấy rồi! - Strathmore hạ giọng, ràng là ông cân nhắc cái gì đó. Chỉ sau thoáng, ông như quyết định đả động gì đến Hale nữa, quay sang Susan ông Fletcher, tôi có thể chuyện với lát ở ngoài ?

      Susan hơi bối rối.

      - À… vâng, thưa sếp! - liếc mắt qua màn hình vi tính của mình rồi rảo bước qua chỗ Greg Hale - Sếp đợi chút.

      Chỉ với vài thao tác bàn phím, khởi động chương trình Screenlock (Khoá màn hình), đây là tiện ích bảo mật máy vi tính. Tất cả các máy tính tại Node 3 đều được cài đặt tiện ích này. Do các máy tính tại đây luôn phải hoạt động liên tục cả ngày, Screenlock giúp các mật mã viên có thể yên tâm rời máy mà sợ bị ai đụng đến các file được lưu máy của họ. Susan nhập mật mã gồm 5 ký tự và ngay lập tức màn hình máy tính của chuyển sang màu đen. Nó chỉ có thể trở lại hoạt động như cũ nếu Susan quay lại và nhập đúng mật mã mà cài đặt.

      - ta làm cái quái gì ở đấy thế - Strathmore hỏi ngay khi Susan vừa bước ra khỏi Node 3.

      - Như thường lệ, chẳng làm gì cả - Susan trả lời.

      Strathmore trông có vẻ khá lo ngại:

      - ta có thắc mắc gì về TRANSLTR ?

      - đâu, nhưng nếu ta tiếp cận Run-Monitor và phát ra con số 17giờ nghĩ kiểu gì cũng thắc mắc.

      Strathmore cân nhắc:

      - ta có lý do gì để tiếp cận Run Monitor cả!

      Susan nhìn sếp.

      - Ông muốn tống Hale khỏi đây à?

      - , cứ mặc ta! - Strathmore liếc mắt về phía phòng An ninh hệ thống - - Chartrukian về chưa?

      - Tôi , tôi thấy ta đâu cả!

      - Lạy chúa! - Strathmore bực bội - Chẳng khác gì gánh xiếc.

      Ông đưa tay lên xoa cằm, sau mấy chục giờ cạo râu khuôn mặt ông bây giờ như sạm râu ria lởm chởm.

      - Chương trình tìm địa chỉ có phát được gì ? Tôi như ngồi đống lửa rồi đấy!

      - Chưa có gì cả, ông có tin của David ?

      Strathmore lắc đầu:

      - Tôi cầu cậu ấy liên lạc gì cho đến khi lấy được chiếc nhẫn.

      Susan ngạc nhiên:

      - Tại sao lại ? Nhỡ ra ấy cần được giúp đỡ sao?

      Strathmore nhún vai:

      - Tôi thể ngồi đây mà giúp cậu ta được cậu ta phải tự xoay sở thôi, mà tôi cũng muốn chuyện qua điện thoại vì rất dễ bị nghe trộm.

      Susan mở to mắt chú ý:

      - Nghĩa là sao ạ?

      Strathmore cảm thấy mình nhỡ mồm, ông cười xoà an ủi Susan. David vẫn ổn mà, tôi chỉ muốn cẩn thận chút thôi.

      Cách chỗ hai người chuyện khoảng vài chục bước chân, sau bức tường kính mầu của Node 3, Greg Hale đứng cạnh máy vi tính của Susan. Màn hình vẫn toàn màu đen. Hale để mắt chú ý theo dõi Strathmore và Susan, rồi ta đưa tay vào ví rứt ra tấm thẻ và đọc nó.

      Nhìn lại, biết chắc Strathmore và Susan vẫn chuyện Hale cẩn thận gõ năm ký tự bàn phím máy tính của Susan, chỉ thoáng lát màn hình hoạt động trở lại.

      - Chuyện ! - Hale cười thầm.

      Việc ăn trộm mật khẩu của các máy tính trong Node 3 thực quá đơn giản với Hale. Tại Node 3, tất cả các máy tính đều được trang bị cùng loại bàn phím có thể dễ dàng tháo lắp. buổi tối Hale mang bàn phím của mình về nhà và cài vào đó con chip điện tử có khả năng lưu lại tất cả các thao tác bàn phím.

      Sáng hôm sau, ta chỉ cần đến sớm chút, tráo đổi bàn phím của mình và bàn phím máy người khác và chờ đợi. Hết ngày làm việc, Hale lắp lại như cũ và xem xét những dữ liệu con chip ghi lại. Mặc dù có đến hàng triệu thao tác bàn phím được lưu lại nhưng việc tìm ra mật mã truy nhập thực rất đơn giản. Thông thường, thao tác đầu tiên của bất cứ mật mã viên nào cũng là nhập mật khẩu để truy cập máy tính của họ. Việc này hiển nhiên giúp công việc còn lại của Hale vô cùng nhàn hạ, mật khấu chính là 5 ký tự đầu tiên được lưu lại.

      Buồn cười , Hale nghĩ vậy khi nhìn vào màn hình của Susan. ta ăn cắp mật khẩu của chỉ để cho vui, nhưng bây giờ sau khi thành công ta cảm thấy rất vui, chương trình chạy máy của Susan có vẻ khá là quan trọng.

      Hale trải qua thoáng lúng túng, chương trình này được viết bằng ngôn ngữ lập trình LIMBO - thứ này ta am hiểu cho lắm. Nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua là Hale có thể chắc chắn điều - đây phải là chương trình chẩn đoán.

      ta nhận ra điều đó chỉ nhờ có hai từ, hai từ là quá đủ.

      TRACER SEARCHING

      (Chương trình tìm kiếm)

      - Tracer (Phần mềm tìm kiếm) à - Hale tự hỏi - Nó tìm kiếm cái gì vậy nhỉ - ta đột nhiên cảm thấy khó hiểu. Sau khi ngồi lát quan sát kỹ những gì màn hình của Susan ta quyết định hành động.

      Kiến thức vừa đủ của Hale về ngôn ngữ lập trình LIMBO giúp ta hiểu rằng nó được cấu thành từ hai ngôn ngữ lập trình khác- C và Pascal, cả hai ngôn ngữ này Hale nắm chắc như lòng bàn tay.

      Ngoái đầu lại kiểm tra, sau khi biết chắc Strathmore và Susan vẫn chuyện ở ngoài, Hale bắt đầu thế . nhập vài lệnh viết bằng ngôn ngữ Pascal rồi bấm phím RETURN (phím TRỞ LẠI). Cửa sổ trạng thái của Tracer phản hồi ngay, đúng như mong muốn.

      TRACER ABORT?

      (Huỷ chương trình?)

      ta nhanh chóng đánh: YES (Đồng ý)

      ARE YOU SURE?

      (Bạn có chắc chắn ?)

      ta đánh lại lần nữa: YES (đồng ý)

      Chỉ thoáng sau, máy vi tính kêu tiếng Bíp.

      TRACER ABORTED

      (Chương trình bị huỷ)

      Hale mỉm cười: máy tính phát ra thông điệp cầu chương trình Tracer mà Susan chạy phải ngưng hoạt động giữa chừng và thế là cho dù Susan có tìm kiếm cái gì cũng phải đợi.

      Cẩn thận muốn để lại dấu vết, rất chuyên nghiệp, Hale truy nhập vào bản ghi nhớ các thao tác máy của Susan, xoá toàn bộ các lệnh ta nhập, sau đó nhập lại mật khẩu bảo vệ cho máy tính.

      Màn hình máy tính lại chuyển sang toàn màu đen.

      Khi Susan Fletcher trở lại Node 3, Greg Hale yên vị tại máy vi tính của mình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :