1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Pháo Đài Số - Dan Brown

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 55

      - Ông ngồi ghế của tôi đấy, ông bạn. Becker ngầng đầu lên.

      - ai tiếng Tây Ban Nha ở cái đất nước chết tiện này hay sao? thằng nhóc thấp bé, mặt đầy mụn với cái đầu cạo trọc trừng trừng nhìn . nửa da đầu nó nhuộm đỏ, nửa còn lại màu tía. Trông nó giống như quả trứng Phục Sinh.

      - Tôi là ông ngồi ghế của tôi đấy, đồ chết giẫm. - Tôi mới nghe thấy giọng cậu lần đầu đấy - Becker và đứng dậy. có hứng thú đánh nhau lúc này. đến lúc phải rồi.

      - Ông để mấy cái chai của tôi đâu rồi? - Thằng bé gầm gừ. mũi nó có cái ghim. Becker chỉ vào đống vỏ chai bia để dưới sàn.

      - Hết sạch rồi còn gì. - Đống chai kia là của tôi!

      - Tôi xin lỗi - Becker và quay lại định . Thằng bé chặn đường .

      - Hãy nhặt chúng lên ngay! Becker hấp háy mắt khó chịu.

      - Cậu đùa phải ? cao hơn thằng bé hẳn foot và nặng hơn nó đến 50 pound.

      - Trông tôi có giống như là đùa ? Becker im lặng.

      - Hãy nhặt lên ngay! - Thằng bé gào lên. Becker cố gắng bước , nhưng thằng bé vẫn chặn đường :

      - Mẹ kiếp, tôi nhặt chúng lên cơ mà! Những người ngà ngà say ở các bàn gần đó bắt đầu chú ý đến cuộc ẩu đả.

      - Cậu bé, cậu muốn thế chứ? - Becker điểm đạm . - Tôi cảnh cáo ông đấy! - Thằng bé giận dữ - Đây là bàn của tôi! Đêm nào tôi cũng đến đây. Bây giờ ông hãy nhặt chúng lên !

      Becker chịu hết nổi. Lẽ ra ở Smokys với Susan rồi sao? Thế mà lại ở Tây Ban Nha và cãi nhau với thằng nhóc con dở hơi! Bất ngờ, Becker kẹp chặt thằng oắt con vào nách, nhấc nó lên và đặt nó ngồi phịch lên bàn.

      - Nghe này, thằng ranh con vắt nước mũi chưa sạch. Mày có cút ngay bảo, nếu tao giật cái ghim kia ra khỏi mũi mày và ghim chặt cái mồm mày lại đấy. Thằng bé tái mặt lại.

      Becker ghìm người nó lúc rồi lỏng tay ra. cúi xuống, nhặt những cái chai lên và để chúng lại bàn trong khi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào thằng bé xanh mặt sợ hãi. - Mày cái gì? - hỏi.

      Thằng bé câm như hến. - Xong rồi nhé! Becker . Thằng bé này là bản tuyên truyền di động về sinh đẻ có kế hoạch.

      - Đồ quỷ tha ma bắt! - Thằng bé gào lên, nó biết những người bạn của nó cười nó - Đồ con lừa ngu ngốc! Becker chẳng phản ứng gì. Trong những điều thằng bé , có điều khiến để ý. "Đêm nào tôi cũng đến đây". Becker tự hỏi liệu thằng bé có giúp gì được .

      - Xin lỗi - Becker dịu giọng - Tôi chưa biết tên cậu. - Hai Máu (Two-Tone) - thằng bé rít lên cứ như thể nó thi hành án tử hình vậy.

      - Hai Máu à - Becker mơ màng nghĩ. - Để tôi đoán xem nhé… có phải vì màu tóc của cậu nhỉ?

      - , mẹ kiếp. Tên tôi là Sherlock. - Ồ cái tên hay đấy. Cậu tự đặt tên cho mình hả?

      Thực ra, thằng bé huyệnh hoang: - Tôi định xin cấp bằng sáng chế cho cái tên này đấy.

      Becker chữa lại. - Ý cậu là đăng ký độc quyền nó?

      Thằng bé có vẻ bối rối. - Người ta đăng ký thương hiệu cho cái tên chứ xin cấp bằng sáng chế đâu! - Becker .

      - Gì chả thế! - Thằng bé gào lên chán nản. Những gã mê nhạc rock ngấm thuốc và say rượu ở các bàn gần đó bắt đầu lên cơn cuồng loạn. Hai Máu đứng lên và cười nhếch mép với Becker.

      - Ông muốn cái quái gì ở tôi? Becker trầm ngâm lúc. Chú mày hãy gội đầu cho sạch, ăn cho tử tế và hãy klếm cho mình việc làm. Becker nghĩ có vẻ như thế là quá nhiều trong lần gặp đầu tiên:

      - Tôi muốn biết số thông tin - . - Mẹ kiếp.

      - Tôi tìm người. - Tôi chẳng thấy ai cả.

      - Chưa từng thấy ai chứ! - Becker chữa lại, ra dấu cho bồi bàn ngang qua. gọi hai cốc bia Aguila và đấy cốc về phía Hai Máu. Thằng bé có vẻ ngạc nhiên. Nó tợp ngụm bia và nhìn Becker với ánh mắt cảnh giác. - Ông định chộp tôi đấy à?

      Becker mỉm cười. - Tôi tìm kiếm .

      Hai Máu cười ré lên. - Ông cứ làm như ai biết tìm để làm gì ấy!

      Becker cau mặt. - Tôi phải tìm để làm việc ấy.

      - Tôi chỉ muốn chuyện với ấy. Có thể cậu giúp tôi tìm được ấy. Hai Máu đặt cốc bia xuống.

      - Ông là cớm à? Becker lắc đầu.

      Thằng bé nheo mắt lại. - Trông ông giống cớm lắm.

      - Chú bé này, tôi từ Maryland đến. Nếu là cớm, hình như tôi có quyền hạn ở địa phận này, cậu có nghĩ thế ? Câu hỏi này có vẻ khiến thằng bé bối rối.

      - Tên tôi là David Becker - Becker mỉm cười và đưa tay qua bàn về phía thằng bé. Thằng bé lùi lại tỏ vẻ ghê tởm.

      - Tránh xa ra, đồ đồng tính. Becker thu tay về.

      Thàng bé nhếch mép cười. - Tôi giúp ông, nhưng ông phải trả thù lao đấy.

      Becker hỏi luôn. - Bao nhiêu?

      - 100 đô. Becker nhíu mày.

      - Tôi chỉ có tiền pêzơta. - Gì cũng được! Vậy thoả thuận là 100 pêzơta nhé.

      ràng là Hai Máu sành về hoán đổi ngoại tệ; 100 pêzơta chỉ đáng giá khoảng 87 xu. - Được - Becker , gõ chai bia xuống bàn.

      Lần đầu tiên thằng bé mỉm cười. - Cứ thế nhé.

      - Rồi - Becker tiếp tục với giọng trầm tĩnh. - Tôi tả dáng người của mà tôi tìm, có thể ta ở đâu đó quanh đây thôi. ấy có tóc màu đỏ, trắng và xanh.

      Hai Máu khịt khịt mũi. - Hôm nay là ngày mất của Judas Taboo. Ai chả để màu tóc đó.

      - ấy còn mặc chiếc áo phông có cờ Quốc và bên tai có đeo hoa tai hình đầu lâu. ánh mắt nhận ra thoáng khuôn mặt của Hai Máu. Becker trông thấy điều này và tràn lên niềm hy vọng.

      Nhưng lát sau, Hai Máu bỗng tỏ ra lạnh lùng. Nó ném cái chai xuống và túm áo Becker. - Con bé đấy là của thằng Eduardo, đồ ngu ạ! Tôi cho ông biết điều này! Nếu ông chạm đến nó, thằng đó giết ông đấy!

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 56

      Midge Milken tức giận qua phòng làm việc của mình và vào phòng họp. Ngoài chiếc bàn bằng gỗ gụ cao 1,5 mét khảm lôgô của NSA màu đỏ sẫm đào và màu óc chó, phòng họp còn có ba bức tranh màu nước của Marion Pike, cây dương xỉ Boston, bàn bằng cẩm thạch, và tất nhiên là máy làm lạnh hiệu Sparklett.

      Midge rót cốc nước và hy vọng khi uống nó có thể xoa dịu thần kinh của mình. Vừa uống, mụ vừa nhìn ra ngoài qua cửa sổ. Ánh trăng xuyên qua cửa chớp và đùa nghịch bàn. Mụ luôn cho rằng chọn phòng này làm văn phòng giám đốc đẹp hơn phòng làm việc tại của Fontaine. Phòng họp trông sang dãy kiến trúc khá ấn tượng và quy mô của NSA - bao gồm khu mái vòm Crypto, hòn đảo công nghệ cao nằm tách biệt toà nhà chính ba cánh đồng nhiều cây chứ trông xuống khu đỗ xe như phòng làm việc của ngài Fontaine. Được xây dựng cách cố ý ở đằng sau vòm che tự nhiên của cánh rừng gỗ thích nhắn, Crypto rất khó bị phát ở góc nhìn từ các cửa sổ của NSA, nhưng tầm nhìn từ dãy phòng dành cho giám đốc lại khá hoàn hảo.

      Theo Midge, phòng họp dường như là cao điểm khống chễ hoàn hảo cho ông vua cai trị lãnh địa của mình. Mụ ta lần đề nghị Fontaine thay đổi phòng làm việc nhưng ngài giám đốc chỉ đáp lại rằng, " thể đặt ở đằng sau được", Fontaine muốn mình đứng sau bất cứ điều gì.

      Midge kéo các tấm mành che ra và nhìn về phía những ngọn đồi. Mụ thở dài buồn bã và đưa mắt nhìn về nơi Crypto ngự trị. Midge luôn cảm thấy rất thoải mái khi trông thấy mái vòm Crypto cột mốc dẫn đường nối bật bất chấp thời gian. Nhưng đêm nay, khi nhìn về phía đó, cảm giác ấy còn nữa. Thay vào đó, mụ ta thấy mình như nhìn vào chỗ hư . Khi dí sát mặt vào kính, mụ cảm thấy nỗi sợ hãi hoang dại. Bên dưới chẳng có gì ngoài màu đen thăm thẳm. Crypto toàn bộ biến mất!

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 57

      Khu vệ sinh của Crypto có cửa sổ, và bóng tối mịt mùng bao trùm lấy Susan Fletcher. đứng chết lặng lúc và cố gắng thoát khỏi nỗi ám ảnh, nỗi sợ hãi mà cảm nhận ràng lớn dần lên trong .

      Tiếng kêu ghê rợn phát ra từ ống thông gió dường như lẩn quất quanh . Cho dù cố gắng kìm nén nỗi khiếp đảm lớn dần lên nhưng nỗi sợ hãi vẫn cứ lớn lên trong và rồi thắng thế. Hoảng sợ, Susan dò dẫm lung tung để tìm cửa ra vào nhưng mất phương hướng trong bóng tối, hai tay quờ quạng đằng trước và cố gắng định hình căn phòng. đá trúng thùng đựng rác và lại va vào bức tường. Mò mẫm theo bức tường, bò về phía lối ra và lần mò được tay nắm cửa. kéo cửa ra và ngã sõng xoài nền nhà.

      Ở đó lần thứ hai cảm thấy toàn thân ớn lạnh. Crypto có gì khác so với lúc trước đó. TRANSLTR là bóng đen xám xịt trước thứ ánh sáng tờ mờ của buổi sớm chiếu vào qua mái vòm. Phía , tất cả đèn đều tắt ngấm. Ngay cả những phím điện tử cửa cũng còn sáng.

      Khi mắt của Susan thích nghi với bóng tối, thứ ánh sáng duy nhất mà nhìn thấy là ánh sáng rọi qua cửa chớp - tia sáng đỏ yếu ớt từ phía dưới rọi lên. về phía có ánh sáng đó. Phảng phất trong khí là mùi khí Ozon. Khi đến chỗ cửa chớp, nhìn vào khe cửa. Các ống dẫn khí freon vẫn xả hơi mù cuộn xoáy lẫn trong làn ánh sáng đỏ, và từ tiếng ồn vang vọng của các máy phát điện, Susan biết rằng Crypto vẫn hoạt động nhờ nguồn điện dự phòng. Qua màn mù sương. Susan nhận ra Strathmore đứng ở bục phía dưới.

      Ông dựa người vào rào chắn và nhìn chằm chằm vào ống thông kêu ầm ì sâu thẳm của TRANSLTR. - Thưa sếp!

      có tiếng trả lời. Susan thả lỏng người chiếc thang. Luồng khí nóng từ phía dưới xộc thẳng vào dưới váy của . Bậc thang trở nên trơn tuột vì hơi nước đọng lại. xuống chỗ chân thang.

      Strathmore quay lại. Ông vẫn nhìn xuống bằng ánh mắt vô cảm, như thể bị thôi miên. Susan theo hướng nhìn của ông lan can cầu thang. lát sau, chẳng còn nhìn thấy gì ngoài hơi nước mịt mù. Bất chợt nhìn xuống và thấy cảnh tượng ở toà nhà sáu tầng bên dưới.

      Cảnh tượng xuất rất nhanh trong màn hơi nước cuồn cuộn bốc lên. 30 mét phía dưới, Phil Chartrukian nằm sõng xoài gờ thép sắc cạnh của máy phát điện chính. Cơ thể cháy đen. Chính cú ngã này của làm máy phát điện chính bị chập mạch. Nhưng điều khiến Susan thấy ớn lạnh nhất phải từ Chartrukian mà từ người khác ở lưng chừng cầu thang, người này mình trong bóng tối. Dáng người vạm vỡ đó thể lẫn vào đâu được. Đó chính là Greg Hale.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 58

      Thằng nhóc mê nhạc rock ấy hét vào mặt Becker: - Megan là của bạn tôi, Eduardo? Ông hãy tránh xa con bé đó ra?

      - Con bé ấy ở đâu - Becker giữ nổi bình tĩnh. - Mẹ kiếp?

      - Có việc khẩn cấp! - Becker gắt lên. túm lấy tay áo thằng bé - Con bé cầm chiếc nhẫn của tôi, tôi muốn chuộc lại! Với số tiền lớn! Hai Máu khựng lại rồi bỗng nổi khùng.

      - Ông bảo cái thứ bằng vàng xấu xí ấy là của ông ư? Becker mở to mắt.

      - Mày nhìn thấy cái nhẫn rồi à? Hai Máu lặng lẽ gật đầu.

      - Nó ở đâu - Becker gặng hỏi. - biết - Hai Máu cười thầm - Megan mang nó lên đây và định cầm đồ.

      - Con bé định bán cái nhẫn ư? - Ông đừng lo, con bé bán được cái nhẫn đâu. Khiếu thẩm mỹ của ông quá tồi.

      - Mày chắc ai thèm mua nó chứ? - Ông đùa tôi đấy à? 400 đô cho cái nhẫn ư? Tôi bảo nó là tôi trả 50 thôi nhưng nó muốn nhiều hơn. Để nó mua vé máy bay dự trữ.

      Becker cảm giác như máu chảy ròng ròng mặt . - Vé máy bay đâu?

      - Mẹ kiếp, Connecticut - Hai Máu cáu gắt - Thằng Eddie điên lên. - Connecticut ư?

      - Đúng, mẹ kiếp. Nó về biệt thự của bố mẹ nó ở ngoại ô. Nó ghét cái gia đình nó sống cùng ở Tây Ban Nha. Bởi ba em thằng người Nam Mỹ tiếng Tây Ban Nha toàn bắt nạt nó. Becker cảm thấy như có cái gì chặn trong cổ họng.

      - Bao giờ con bé ? Hai Máu ngước mắt nhìn.

      - Bao giờ ư? - Thằng nhóc cười phá lên. - Giờ con bé ấy xa rồi. Ra sân bay cách đây hàng tiếng đồng hồ. Chỗ tốt nhất để bán cái nhẫn mà -toàn khách giàu, mẹ kiếp! Cầm được tiền là nó biến luôn.

      cơn buồn nôn sực lên trong bụng Becker. Đây có phải trò đùa ngu ngốc? đứng lặng hồi lâu. - Họ con bé là gì?

      Hai Máu ngẫm nghĩ rồi nhún vai tỏ ý biết. - Con bé bay chuyến nào? - Becker hỏi tiếp.

      - Nó cái gì đấy liên quan đến Roach Coach. - Roach Coach?

      Phải rồi. Seville-mắt-đỏ cuối tuần, Madrid, La Guardia. Người ta gọi nó thế. Bọn học sinh hay chuyến ấy vì rẻ tiền. Chắc chúng nó lại ngồi đằng sau để hít cần sa. Được Becker lầm bầm, đưa tay vuốt tóc.

      - Mấy giờ bay? - Đúng 2 giờ sáng, đêm thứ Bảy nào cũng có. Giờ đây nó lơ lửng giữa Đại Tây Dương rồi.

      Becker liếc nhìn đồng hồ. Đồng hồ chỉ 1h45" sáng. quay sang Hai Máu, vẻ bối rối. - Mày bảo đó là chuyễn 2h sáng, đúng ?

      Thằng nhóc gật đầu cười. - Đúng là ông già lẩm cẩm.

      Becker tức giận chỉ vào đồng hồ. - Nhưng bây giờ mới 2h kém.

      Hai Máu liếc đồng hồ, vẻ lúng túng. - Ừ tôi nhầm - thằng nhóc cười - Tôi thường đến chốn ầm ĩ này trước 4 giờ sáng!

      - Có cách nào đến sân bay nhanh nhất? - Becker cáu gắt. - Taxi ngay ngoài cửa - Hai Máu thản nhiên đáp.

      Becker rút vội tờ 1000 peseta và giúi vào tay Hai Máu. - Cảm ơn nhé!

      Thằng nhóc với theo: - Nếu ông gặp Megan, cho tôi gửi lời hỏi thăm nhé!

      Nhưng Becker mất. Hai Máu thở dài rồi quay lại sàn nhảy. Thằng nhóc say quá nên để ý có người đàn ông đeo kính gọng sắt theo dõi nó. Ở bên ngoài. Becker chạy khắp bãi đậu xe để tìm chiếc taxi. có chiếc nào. chạy đến chỗ gã bảo kê to con và gọi Taxi.

      Gã bảo kê lắc đầu. - Sớm quá.

      Sớm quá à? Becker nguyền rủa. 2h sáng rồi. - Gọi cho tôi xe!

      Gã rút bộ đàm ra, vài câu rồi tắt máy. - Veinte minutos - gã với Becker.

      - 20 phút ư? - Becker gặng hỏi. - Thế còn xe buýt sao?

      Gã bảo kê nhún vai. - 45 phút.

      Becker giơ nắm đấm; - Tuyệt !

      Bỗng có tiếng kêu của động cơ khiến Becker quay đầu lại Nghe như tiếng xích kêu. thằng nhóc to con cùng bồ của nó cưỡi chiếc chiếc mô tô Vespa 250 cũ lượn vào bãi xe. Chiếc váy ngắn cũn cỡn của ta bị gió tốc ngược lên. ta có vẻ để ý tới điều đó. Becker lao tới. tin nổi mình phải làm thế này, nghĩ thầm. Mình ghét lái xe mô tô. hét to với tên lái xe: - Tôi cho cậu 10 nghìn peseta, cậu đưa tôi đến sân bay nhé?

      Thằng nhóc lờ và rú ga. - 20 nghìn! - Becker buông lời - Tôi cần phải đến sân bay!

      Thằng nhóc ngước nhìn. - Scusi? (1) Nó là người Ý.

      - Aeroporto! Per favore. Sulla Vespa! Venti mille pesete! (2) Thằng nhóc người Ý đưa mắt nhìn chiếc xe thó nhếch nhác của mình rồi cười.

      - Venti mille pesete? La Vespa. (3) - 50 nghìn! - Becker trả giá. Số tiền này tương đương với khoảng 400 đô la.

      Thằng nhóc người Ý cười vẻ nghi ngờ. - Tiền đâu?

      Becker rút trong túi ra 5 tờ 10 nghìn peseta rồi giơ ra. Thằng nhóc nhìn số tiền rồi đưa mắt về phía bạn nó. Con bé giật lấy số tiền rồi đút và trong áo. - Cảm ơn!

      Thằng nhóc hoan hỉ. Nó tung chìa khoá của chiếc Vespa cho Becker rồi kéo tay bạn , chúng vừa cười vừa chạy vào trong toà nhà. Becker hét lên.

      - Đợi ! Tôi muốn cậu chở tôi ! Chú thích:

      (1) (2) (3) Tiếng Ý (Người dịch)..

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Pháo Đài Số
      Chương 59

      Susan với tay về phía chỉ huy Strathmore, ông giúp trèo lên thang vào Crypto. Hình ảnh Phil Chartruklan nằm xõng xoài bên cỗ máy cứ ám ảnh trong tâm trí . Ý nghĩ Hale vẫn lẩn trốn trong Crypto làm hoảng sợ. Hale đẩy ngã Chartrukian. ràng điều này là . Susan loạng choạng quá bóng TRANSLTR, về phía cửa chính của Crypto - cái cửa mà qua hàng giờ trước đó. Cú đấm mạnh của vào bàn phím giờ tối om, cũng giúp lay chuyển được cánh cửa khổng lồ. bị nhốt ở trong, Crypto giờ đây như nhà tù. Cả toà nhà trông giống vệ tinh nhân tạo, cách khu trung tâm của NSA 109 yard, chỉ có thể xâm nhập vào qua cửa chính. Vì Crypto dùng đường điện riêng nên có lẽ tổng đài biết rằng ở đây có biến cố.

      Đường điện chính bị cắt - Strathmore rồi đến bên Susan - Chúng ta… còn nguồn dự trữ. Nguồn điện dự phòng ở Crypto được thiết kế ưu tiên trước hết cho TRANSLTR và hệ thống làm mát của máy trước khi cung cấp điện cho các hệ thống khác, trong đó có hệ thống chiếu sáng và cửa ra vào. Như vậy việc thiễu điện ảnh hưởng đến TRANSLTR khi máy chạy chương trình quan trọng. Điều đó cũng có nghĩa là TRANSLTR hoạt động nếu có hệ thống làm mát bằng freon; vì nếu có hệ thống làm mát, hơi nóng toả ra từ 3 triệu bộ xử lý làm giảm độ chính xác của máy, thậm chí còn làm cháy các con chíp silicon và dẫn đến tượng phát hoả phóng xạ. Đó là viễn cảnh ai dám nghĩ tới.

      Susan phải cố gắng hết sức giữ bình tĩnh. Suy nghĩ của bị choán hết bởi hình ảnh nhân viên An ninh mạng nằm hệ thống máy phát điện. lại đập mạnh vào bàn phím. Vẫn có phản ứng. "Dừng vận hành", cầu. Nếu TRANSLTR ngừng tìm kiếm mật khẩu của Pháo Đài Số làm ngắt tất cả các mạch điện trong máy và giải phóng đủ điện năng dự trữ để kích hoạt lại hệ thống cửa.

      - Dễ thôi Susan! - Strathmore và đặt cánh tay vững vàng, điểm tĩnh của mình lên vai Susan. Cánh tay vững chãi của ngài chỉ huy kéo Susan ra khỏi nỗi sợ hãi. bỗng nhớ ra tại sao tìm ông. nhắc lại: "Ngài chỉ huy! Greg Hale chính là North Dakota!"

      khoảnh khắc im lặng dường như vô tận trong bóng tối kéo đến. Giọng ông bối rối và bàng hoàng: - cái gì?

      - Hale… - Susan thầm - ta chính là North Dakota. Lại hồi im lặng, Strathmore suy nghĩ về những lời Susan vừa .

      - Phần mềm tìm địa chỉ à? - Ông có vẻ bối rối. - Nó chỉ là Hale?

      - Máy dò chưa có câu trả lời. Hale huỷ lệnh! Susan tiếp tục giải thích cho Strathmore biết Hale dừng lệnh tìm kiếm như thế nào và tìm được thư điện tử của Tankado trong hộp thư điện tử của Hale ra sao. Im lặng hồi lâu.

      Strathmore lắc đầu tin vào tai mình nữa. - lẽ nào Hale lại là đồng bọn của Tankado! vô lý?

      Tankado bao giờ tin Hale cả. - Thưa sếp! Susan tiếp - Trước đây Hale từng dìm chúng ta lần - vụ Skipjack. Tankado tin tưởng ta.

      Strathmore dường như được lời nào. - Hãy huỷ lệnh chạy TRANSLTR - Susan van xin Strathmore.

      - Chúng ta bắt được North Dakota. Hãy gọi bộ phận an ninh của toà nhà. Ra khỏi đây thôi. Strathmore giơ tay ngắt lời rồi suy nghĩ.

      Susan nhìn về phía cửa ra đầy vẻ lo lắng. Lối thoát khỏi nơi này ở ngay đằng sau TRANSLATR, thế nhưng để ánh sáng le lói ấy loé ra từ bức tường gạch tăm tối kia chẳng khác nào làm cho lửa loé lên từ tảng băng. - Thôi nào, gọi bảo vệ , sếp! Hãy huỷ lệnh của TRANSLTR! Để chúng ta thoát ra ngoài!

      Strathmore đột nhiên tìm ra cách hành động. - Theo tôi - Ông bảo Susan. rồi ông sải bước tiến về phía cửa lật.

      - Thưa sếp! Hale rất nguy hiểm! … Nhưng Strathmore biến mất trong bóng tối. Susan vội vã rảo bước theo bóng ông. Ngài chỉ huy chạy quanh TRANSLTR đến lỗ hổng sàn. Ông ghé mắt nhìn sát vào lỗ xả hơi tạo thành xoáy. Rồi ông lặng lẽ nhìn quanh toàn khu Crypto chìm trong bóng tối. Sau đó, ông cúi người xuống và ráng hết sức kéo cánh cửa nặng trình trịch kia. Cửa quay được góc . Nhưng khi ngài chỉ huy bỏ tay ra, nó đóng sầm lại, dập tắt mọi hy vọng. lần nữa Crypto chìm trong bóng tối tiếng động. Hình như North Dakota cũng bị nhốt ở trong này.

      Strathmore quỳ xuống. Ông cố xoay cái chốt cửa nhưng nó trở về vị trí cũ. Tầng hầm bị bịt kín. Cả ngài chỉ huy và Susan đều nghe thấy tiếng bước chân rất ở phía Node 3.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :