1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Perfect - Judith McNaught ( 88c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 14

      Zack đứng trước tấm gương cạo râu nằm bên bồn rửa trong nhà tắm, nhìn như người mù vào gương, cố bảo bản thân là hôm nay Hadley thay đổi kế hoạch của ông ta nữa, khi Sandini vội vã bước vào với vẻ ngoài phấn khích cố nén và ném cái nhìn cẩn trọng qua vai về phía hành lang ở sau lưng . Hài lòng là có ai ở gần khoảng cách có thể nghe được, Sandini di chuyển đến gần và trong tiếng thầm vui sướng, "Hadley gửi tin là ông ta muốn Amarillo vào lúc ba giờ ! Đến lúc rồi!"

      căng thẳng và thiếu kiên nhẫn ăn sâu Zack quá lâu đến nỗi khó có thể điều chỉnh với thực tế rằng phần thưởng thực đến: Sau hai năm dài giả vờ tuân theo theo hệ thống, trở thành tù nhân gương mẫu để trở thành người ủy thác với tất cả các quyền tự do - tất cả những tháng lập kế hoạch và hoạch định, cuối cùng chúng đến lúc đơm hoa kết trái. Trong vài giờ nữa, nếu việc trì hoãn gây ra thiệt hại thể sửa trong sắp xếp của , đường trong chiếc xe thuê với lý lịch mới, lịch trình chi tiết, và những vé máy bay đưa nhà chức trách vào cuộc tìm kiếm vô vọng.

      Ở bồn rửa cạnh , Sandini , "Chúa ơi, tôi ước gì là tôi có thể với . Tôi chắc chắn thích được dự đám cưới của Gina !"

      Zack cúi xuống và tát nước vào mặt, nhưng nghe kích thích cố nén trong giọng của Sandini và nó làm sợ hết hồn. "Đừng bao giờ nghĩ đến chuyện đó! ra khỏi đây trong bốn tuần nữa thôi," thêm, giật mạnh cái khăn giá.

      "Đúng," ta . " đúng. Đây, cầm cái này," ta thêm, chìa tay ra.

      "Cái gì vậy?" Zack hỏi, lau khuôn mặt của . quăng cái khăn lớn xuống và nhìn vào mảnh giấy trong bàn tay duỗi ra của Sandini.

      "Đây là địa chỉ và số điện thoại của mẹ. Nếu mọi chuyện xảy ra theo kế hoạch, hãy vác mông đến gặp mẹ, và bà đưa đến chỗ chú tôi. Ông ta có mối quan hệ ở khắp nơi," ta lấy làm kiêu hãnh. "Tôi biết nghi ngờ việc ông ấy có giúp hay , nhưng trong vài giờ nữa, nhìn thấy mọi thứ chờ ở Amarillo như muốn. Ông ấy là người rất vĩ đại," Sandini thêm cách hãnh diện.

      Zack lơ đãng thả tay áo xuống, cố nghĩ về bất cứ chuyện gì bây giờ ngoại trừ mỗi khoảnh khắc sắp xảy ra, nhưng hai tay run rẩy khi cố cài khuy tay áo sơ mi. cảnh báo bản thân mình phải dịu xuống và tập trung vào cuộc đàm thoại. "Có chuyện tôi muốn hỏi từ lâu rồi, Dom," Zack cách cẩn thận. "Nếu ông ta là " người rất vĩ đại,' và ông ấy có 'nhiều mối quan hệ', tại sao ông ấy lại thể giật dây để phải ngồi tù ở đây vậy?"

      "Ồ, chuyện đó ... Tôi phạm sai lầm ngốc nghếch, và chú Enrico nghĩ tôi cần học bài học."

      Sandini nghe có vẻ bực bội đến nỗi Zack ngước lên nhìn ta. "Tại sao ?"

      "Vì trong những chiếc xe hơi mà tôi đánh cắp lần cuối cùng là của chú ấy."

      "Vậy may mắn là vẫn còn sống."

      "Đó là những gì chú ấy với tôi."

      căng thẳng bóp nghẹt tiếng cười của Zack.

      "Chú ấy tham dự đám cưới của Gina. Tôi ghét phải bỏ lỡ nó." Thay đổi đề tài, ta , "Hadley thích mọi người nhận ra khi lái xe đưa ta khắp nơi. Nếu để tóc ngắn như những tội phạm khác bị phát khi ra bên ngoài. ít tóc dài mà để - "

      Cả hai người đàn ông quay lại khi người quản giáo khác vào chỉ ngón tay cái của ta đến cửa. " mau lên, Sandini," ta cáu kỉnh. " cũng vậy, Benedict. Giám ngục muốn xe của ông ta trong năm phút."

      **********

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 15

      "Chào buổi sáng, Benedict," Hadley khi Zack gõ cửa nhà gã giám ngục gần cánh cổng khu vực nhà tù. "Mày nhìn cáu kỉnh và khó chịu như thường lệ. Trước khi chúng ta ," ông ta thêm, "hãy đưa Hitler dạo quanh sân." Khi ông ta , ông ta trao cho Zack sợi dây buộc con chó Đức to lớn.

      "Tôi phải là quản gia chết tiệt của ông," Zack cáu kỉnh , và nụ cười chậm chạp, tự mãn lên khuôn mặt trơn bóng của Hadley.

      "Mày chán tận hưởng hào phóng của tao và tự do được làm người ủy thác rồi hả? Mày bị ngứa mình muốn sử dụng thời gian trong hội trường của tao à, Benedict ?"

      Thầm nguyền rủa bản thân để lộ căm ghét của vào ngày hôm nay khi mà có rất nhiều thứ để mất, Zack nắm lấy sợi dây.

      .”

      Mặc dù Hadley cao khoảng mét sáu mươi, ông ta có cái tôi khổng lồ và phong cách nhã nhặn che đậy tàn bạo, bệnh hoạn mà mọi người đều biết, ngoại trừ các thành viên của Ủy ban Nhà Lao, họ lờ hay quan tâm đến tỷ lệ tử vong khá cao do "những cuộc đánh đấm giữa những tội phạm" hay "những nỗ lực trốn chạy" trong nhà tù của ông ta. "Hội trường" là từ dùng trong tù cho căn phòng được cách sát vách văn phòng Hadley. Những tù nhân làm cho ông ta hài lòng được mang đến đó, bị đánh đập và hành hạ; khi họ rời khỏi, họ được khiêng ra là bị biệt giam, vào nhà thương, hay nhà xác. Ông ta có niềm vui tàn bạo là làm cho những người xung quanh ông ta oằn người và quì gối trước ông ta; trong thực tế, phải là hành vi tốt của Zack làm cho Hadley quyết định làm trở thành người được tin tưởng, mà là tính tự phụ của ông ta. Ông ta thích thú rằng Zachary Benedict phải ngoan ngoãn phục tùng ông ta. Zack nghĩ về chuyện đó cách mỉa mai, cái tôi của Hadley cung cấp cho khả năng vượt ngục.
      bắt đầu vòng qua góc nhà khi Hadley gọi theo, "Benedict, đừng quên dọn dẹp sau Hitler đấy."
      Zack vòng trở lại con đường cũ, giật mạnh con chó gầm gừ và nhặt lên cây xẻng mà Hadley giữ bên cạnh cánh cửa trước. cài nút áo khoác lại và nhìn lên bầu trời rất lạnh và xám xịt. có tuyết rơi.
      **********

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 16-1

      Ngồi ở ghế sau, Wayne Hadley nhét mớ ghi chú của ông ta vào cặp hồ sơ, rồi nới lỏng cà vạt, duỗi thẳng hai chân và thở ra cách thỏa mãn khi ông nhìn thấy hai người được ủy thác ngồi ở ghế trước. Sandini là tên lừa đảo, tên Ý ốm tong, có chút giá trị. Lý do duy nhất khiến ta trở thành người được ủy thác là vì người thân của ta có người quen trong hệ thống, và có người nhắn xuống là Domini Sandini phải có được đối xử ưu ái đặc biệt. Sandini gây ra được chút thích thú nào, tiêu khiển, gây chút thanh thế nào cho Hadley cả, cho nên có chút vui thích nào trong việc công kích ta. À, nhưng Benedict lại là chuyện khác! Benedict là diễn viên điện ảnh, biểu tượng tình dục, gã tài phiệt giàu có, từng có máy bay riêng và xe limousine. Benedict từng là nhân vật quan trọng và bây giờ ta phục dịch cho Hadley. có công lý tồn tại thế giới, Hadley nghĩ. rất công bằng. Và càng quan trọng hơn là mặc dù Benedict cố gắng che đậy nó, đôi khi Hadley có thể đâm thủng qua lớp da dày của ta và làm cho ta ngọ nguậy và thèm khát những gì ta thể có, nhưng làm vậy dễ chút nào. Thậm chí khi ông buộc Benedict phải xem bộ phim mới nhất của video và Giải thưởng truyền hình, Hadley chắc là ông ta có đâm được trúng đích hay . Với ý định đó trong đầu, Hadley tìm kiếm đề tài và thỉnh thoảng quyết định về chuyện tình dục. Khi chiếc xe dừng lại ở đèn đỏ, ông ta bằng giọng điệu thích thú, "Tao cá là đàn bà van xin được lên giường với mày khi mày giàu có và nổi tiếng phải Benedict ? Mày có bao giờ nghĩ về đàn bà, về cảm giác khi được chạm vào họ, mùi vị của họ ? Có lẽ mày thích tình dục nhiều lắm. Nếu mày rất khá ở giường, con chó cái tóc vàng xinh đẹp mà mày kết hôn lên giường với Austin, đúng nào?

      Trong gương chiếu hậu, ông ta quan sát với vẻ hài lòng khi quai hàm của Benedict hơi siết chặt và ông ta nhầm lẫn rằng về chuyện tình dục làm cho khó chịu, chứ phải là tên của Austin. "Nếu mày được giam lỏng - và nếu tao là mày tao trông chờ vào tiến cử của tao - mày phải chấp nhận những con điếm khi mày được ra ngoài. Đàn bà đều là điếm cả, nhưng ngay cả điếm cũng có những đắn đo, và họ thích những tên tội phạm giường của họ, mày có biết chuyện đó ?" mặc dù với mong muốn luôn duy trì vẻ bề ngoài lịch trơn tru xung quanh những tù nhân cặn bã của ông, Hadley thấy khó mà kiềm chế thói nóng nảy của ông, và ông cảm thấy nó bắt đầu bùng nổ. "Trả lời câu hỏi của tao ngay, đồ đểu cáng, mày bị biệt giam cả tháng." Nhận ra kiểm soát của ông bị bẽ gãy, ông dịu giọng xuống, "tao dám cá là mày có tài xế riêng trong thời huy hoàng của mày, đúng ? Và bây giờ, nhìn mày kìa - mày là tài xế của tao. Đúng là có Chúa." Toà nhà bằng kính bắt đầu ra, và Hadley ngồi thẳng lên, vuốt thẳng cà vạt của ông ta. "Có bao giờ mày tự hỏi chuyện gì xảy ra với tất cả tiền bạc của mày - ý tao là những gì còn lại sau khi mày trả tiền cho luật sư của mày đấy ?"

      Để trả lời, Benedict đạp mạnh lên phanh xe và chiếc xe thắng kít lại trước toà nhà. Lầm bầm, Hadley nhặt giấy tờ bị rơi sàn xe và chờ cách vô vọng để Zack bước xuống xe. "Đồ xấc láo! Tao biết hôm nay mày bị sao, nhưng tao đối phó với mày khi quay lại. Bây giờ vác mông của mày ra khỏi xe và mở cửa cho tao ngay!"

      Zack bước xuống xe, để ý đến cái lạnh thấu xương luồn vào cái áo khoác trắng mỏng vai nhưng lo lắng đến việc tuyết bắt đầu rơi. Năm phút nữa và trốn chạy. Với vẻ nhạo báng, giật mạnh cánh cửa sau và giang rộng cánh tay của . "Ông có thể tự xuống xe, hay ông cần tôi bồng ông xuống?"

      "Lần này mày quá xa rồi," Hadley cảnh báo, bước xuống xe và giật mạnh cặp táp của ông ta ra khỏi ghế. "Mày cần vài bài học khi chúng ta quay về." Kềm chế cơn giận của ông ta, Hadley nhìn lướt qua Sandini nhìn ra vào khoảng , tỏ vẻ như bị câm điếc. "Mày có cả danh sách việc lặt vặt phải làm đấy, Sandini. Hoàn thành chúng và quay trở lại đây. Mày," ra lệnh cho Zack, "vác mông của mày đến cửa hàng tạp hoá bên kia đường và tìm cho tao ít phô mai nhập khẩu ngon và ít trái cây tươi, sau đó ở lại trong xe. Tao xong việc trong tiếng rưỡi. Hãy làm cho chiếc xe ấm và nổ máy xe sẵn!"

      chờ nghe trả lời, Hadley bắt đầu về phía vỉa hè. Đằng sau ta, hai người đàn ông đứng nhìn lưng của , chờ vào toà nhà. "Đúng là tên khốn," Sandini lầm bầm, sau đó hướng về Zack. "Đến lúc rồi. Chúc may mắn." nhìn vào bầu trời xám xịt, đầy mây. " có trận bão tuyết đấy."

      Lờ vấn đề thời tiết, Zack vội , " biết phải làm gì rồi. Đừng xa rời kế hoạch và đừng, vì Chúa, thay đổi câu chuyện của . Nếu làm nó chính xác theo cách tôi với , thoát tội như người hùng thay vì là tên đồng phạm ."

      Có cái gì đó trong nụ cười lười biếng của Sandini, thái độ bận tâm, bồn chồn của ta làm cho Zack cảm thấy lo ngại. cách ràng và ngắn gọn lặp lại kế hoạch mà họ chỉ có thể thầm trước đây. "Dom, chỉ làm theo đúng phương án mà chúng ta thống nhất. Để danh sách mua sắm của Hadley sàn xe. Làm công việc của trong tiếng đồng hồ, sau đó với nhân viên trong cửa hàng là để quên danh sách trong xe và thể chắc chắn là mua đủ mọi thứ hay . với ta là lấy dánh sách, và trở lại đây. Xe bị khoá." Khi , Zack lấy danh sách từ tay Sandini, quăng nó sàn xe ở phía ghế hành khách đằng trước, sau đó khóa xe và đóng cửa. Với vẻ bình tĩnh mà cảm thấy ở bên trong, nắm lấy cánh tay của Sandini và đẩy mạnh ta về phía góc đường.

      Những chiếc xe tải chạy vượt qua khi họ chờ đèn xanh, sau đó họ băng qua đường chút vội vã - hai người đàn ông trông giống như những người dân Texas bình thường thảo luận về nền kinh tế hoặc trận bóng sắp tới - ngoại trừ họ mặc quần trắng và áo khoác trắng với chữ viết tắt TDC in màu đen ở sau lưng. Khi họ gần đến lề đường, Zack tiếp tục lầm bầm, "Khi đến xe và khám phá ra cửa xe bị khoá, băng qua đường đến cửa hàng tạp hoá, nhìn quanh quất phút, sau đó hỏi những người bán hàng liệu họ có từng nhìn thấy bất cứ ai có vẻ ngoài giống tôi . Khi họ với là họ nhìn thấy, đến hiệu thuốc và nhà sách và hỏi xem họ từng nhìn thấy tôi hay . Khi họ với , thẳng vào toà nhà đó và bắt đầu mở cửa, hỏi cuộc họp của gã giám ngục diễn ra ở đâu. với mọi người là cần báo cáo là có thể có cuộc vượt ngục. Những người bán hàng tại các cửa hàng mà đến lúc nãy làm chứng cho toàn bộ câu chuyện của , và vì báo động gã giám ngục là tôi bị mất tích nửa giờ trước khi ta rời khỏi đây và tự mình tìm ra ra, ta tin là vô tội như em bé. Có lẽ ta để cho ra tù sớm để tham dự đám cưới của Gina."

      Sandini cười toe toét và giơ ngón cái lên cho Zack thay vì cái bắt tay trang nghiêm dễ bị nhìn thấy. "Đừng lo cho tôi và bắt đầu lên đường ."

      Zack gật đầu, quay lưng, rồi xoay đầu lại. "Sandini ?" cách long trọng.

      "Gì, Zack ?"

      "Tôi nhớ ."

      "Ờ, tôi biết."

      "Gời lời thăm mẹ dùm tôi. Bảo với chị em của là họ mãi là những người phụ nữ tôi thích nhất," Zack thêm, sau đó quay đầu và vội bước .

      Cửa hàng tạp hoá nằm góc đường có lối vào đối diện với toà nhà mà Hadley vừa bước vào và cái khác đối diện với con hẻm. Buộc mình phải làm theo đúng kế hoạch, Zack vào cánh cửa chính. Trong trường hợp Hadley có thể quan sát từ toà nhà, mà ta đôi khi làm, nán lại chỉ bên trong cánh cửa, bị phát , và từ từ đếm đến ba mươi.

      Năm phút sau, cách nơi đó vài dãy nhà, cái áo khoác trong tù được nhét dưới cánh tay , nhanh đến điểm đến đầu tiên của - nhà vệ sinh công cộng trong trạm xăng Phillips 66 đường Court. Tim đập phình phịch vì hồi hộp và lo sợ, băng qua đường Court ở đèn đỏ, luồn lách giữa những chiếc tắc xi và chiếc xe chuyên câu xe chạy chậm lại để rẽ phải, sau đó nhìn thấy những gì tìm kiếm - chiếc xe màu đen đậu ở giữa khúc đường, với bảng số Illinois. Chiếc xe vẫn còn ở đó, mặc dù trễ hai ngày.

      Với đầu cúi xuống và tay thọc vào túi, bước hơi chậm và sải những bước bình thường. Tuyết bắt đầu rơi dày khi bước ngang qua chiếc xe Corvette đỏ dừng lại ở trạm xăng, thẳng vào nhà vệ sinh công cộng ở bên hông trạm xăng. nắm chặt nắm cửa và vặn nó. Nó bị khoá ! Cố kháng cự lại thôi thúc đâm sầm vai vào cánh cửa để đẩy mở nó, chộp lấy nắm cửa và lắc mạnh. Giọng của người đàn ông giận dữ la to từ bên trong, "Giữ quần của ở đó , đồ phá đám. Tôi ra ngay."

      Người đàn ông chiếm nhà vệ sinh công cộng cuối cùng bước ra sau vài phút, giật mạnh cánh cửa, nhìn quanh quất khu vực vắng tanh bên ngoài toà nhà, rồi tiến về chiếc Corvette đỏ bơm xăng. Sau lưng ta, Zack bước ra từ sau thùng rác, vào nhà vệ sinh và cẩn thận khoá cửa lại, tất cả chú ý của dồn vào cái thùng rác đầy tràn. Nếu bất kỳ ai đổ rác trong hai ngày qua, may mắn của chấm dứt.

      Tóm lấy nó trút ngược lại. vài khăn giấy và lon bia đổ ra. lắc mạnh để làm lỏng đống rác trong đó, rồi - từ đáy thùng - hai cái túi du lịch rơi xuống sàn nhà dính đầy dầu mở. mở cái túi đầu tiên bằng tay và bắt đầu cởi khuy áo tù của với tay kia. Cái túi đó chứa cái quần jean kích của , chiếc áo len đen, chiếc áo khoác jean bình thường, giày ống cỡ , và cặp kính đen. Cái túi kia có tấm bản đồ của Colorado với tuyến đường của được vẽ bằng màu đỏ, danh sách đánh máy chỉ dẫn cách đến nơi cần đến - căn nhà sâu trong vùng núi Colorado - hai phong bì nâu dày, khẩu súng 45 li tự động, hộp đạn, cây dao bấm tự động, và chùm chìa khoá xe mà biết là của chiếc xe màu đen ở bên kia đường. Con dao bấm tự động làm cho ngạc nhiên. ràng là, Sandini nghĩ rằng tên tù vược ngục ăn mặc sang trọng nên có cái.

      Thầm nhẩm từng giây phút quý báu, Zack cởi quần áo mặc, mặc vào quần áo mới, sau đó nhồi nhét quần áo cũ vào túi du lịch và nhét lại đầy sọt rác với đống rác sàn. Biến mất, để lại dấu vết hoặc manh mối về việc làm thế nào làm được chuyện đó cũng quan trọng như sống còn đối với an toàn trong tương lai của . mở phong bì dày và kiểm tra những món đồ trong đó : Cái đầu tiên chứa $25,000 bằng những tờ hai mươi đô la và hộ chiếu dưới tên Alan Aldrich ; cái thứ hai chứa đống vé máy bay đến những thành phố khác nhau, vài cái trong số chúng dưới tên Alan Aldrich, những cái khác bằng những cái tên khác mà có thể sử dụng khi nhà chức trách khám phá ra những bí danh mà sử dụng. Lộ mặt ở sân bay là nguy cơ mà Zack phải tránh cho đến khi mọi chuyện dịu xuống. Ngay bây giờ, hy vọng vào kế hoạch khả thi nhất mà có thể tính toán và kiểm soát từ xà lim, sử dụng những gã chuyên nghiệp đắt giá của Sandini, phải thuê người khác giả dạng Zack - người đàn ông ở khách sạn Detroit đợi cuộc gọi của Zack. khi ta nhận được cuộc gọi, ta thuê chiếc xe dưới tên Benedict Jones và vượt qua biên giới Canada ở Windsor tối nay.

      Nếu cảnh sát bị mắc mưu, cuộc săn lùng tội phạm ồ ạt được tập trung ở Canada, phải ở đây, và Zack có thể để tới Mexico rồi đến Nam Mỹ khi cuộc tìm kiếm của hơi lắng lại.

      Trong lòng, Zack nghi ngờ rằng việc đánh lạc hướng phải được kéo dài thôi bao giờ tới được điểm đến đầu tiên của trước khi bị giết. Nhưng ngay bây giờ có gì quan trọng cả. Lúc này, tất cả chuyện quan trọng là tạm thời được tự do và thực tế đường đến biên giới Texas- Oklahoma, chín mươi dặm về hướng bắc. Nếu có thể được đến đó mà bị tóm bắt, có thể xuyên qua vùng đất Oklahoma Panhandle chật hẹp, đoạn đường chỉ dài ba mươi lăm dặm, để đến biên giới Colorado. Ở Colorado, nơi nào đó vùng núi cao, là điểm đến đầu tiên của - căn nhà dật sâu trong rừng, được đảm bảo cách đây lâu là có thể sử dụng nó làm "nơi náu" bất cứ khi nào muốn.

      Từ đây cho đến lúc đó, tất cả những gì lo lắng là vượt qua biên giới của hai bang, đến được căn nhà đó cách an toàn mà bị ai để ý, và, khi đến được đó, kiểm soát nôn nóng của trong khi đợi cho đến khi cuộc săn lùng dịu xuống để có thể bắt đầu tiến hành bước thứ hai trong kế hoạch của .

      nhặt lên khẩu súng lục, ấn ổ đạn vào, kiểm tra chốt an toàn, và đặt khẩu súng vào trong túi áo khoác của cùng với nắm đồng hai mươi đô la, sau đó chộp lấy túi du lịch và chìa khoá xe rồi mở cửa. làm, làm đúng theo kế hoạch.

      đánh vòng qua góc toà nhà và bước ra khỏi vỉa hè, hướng về xe hơi của , sau đó dừng lại chết đứng, trong giây lát thể tin vào mắt . Chiếc xe chuyên câu xe mà ngang qua khi băng qua đường về phía trạm xăng cách đây vài phút rời khỏi lề. Treo trục của nó là chiếc xe hai chỗ ngồi màu đen với bảng số Illinois.

      Vài giây, Zack đứng ở đó, bất động, nhìn nó hòa vào giao thông. Sau lưng , nghe trong những người phục vụ ở trạm xăng lớn tiếng với người kia, "Tôi bảo là chiếc xe đó bị bỏ lại mà. Nó nằm ở đó ba ngày nay rồi."

      Giọng của họ thấm vào não của Zack đánh bật tê liệt tạm thời. có thể quay trở lại vào nhà vệ sinh, thay đổi quần áo tù của , bỏ mọi thứ lại sau lưng, và cố lập lại kế hoạch cho dịp khác hoặc là phải tuỳ cơ ứng biến ngay bây giờ. lựa chọn nào cả. thể quay lại nhà lao; thà là chết. khi quyết định, làm điều duy nhất có thể nghĩ ra - chạy về phía góc đường, tìm kiếm phương tiện khác để thoát khỏi thành phố. Xe buýt xuống phố. Sau khi nhặt tờ báo từ thùng rác, giơ tay lên đón xe buýt và leo . Giữ tờ báo ở phía trước khuôn mặt như thể đọc, bước xuống lối , qua đám sinh viên đại học bàn về trận bóng sắp tới, về phía sau xe buýt. Trong hai mươi phút khổ sở chậm chạp, chiếc xe buýt lết qua giao thông, phun khói và thả hành khách gần như ở mỗi góc đường, sau đó nó quẹo qua phải lên đường cao tốc hướng về phía xa lộ liên bang. Đến lúc xa lộ bắt đầu ra, hành khách giảm xuống còn lại nữa tá sinh viên đại học lộn xộn, và tất cả bọn họ đứng dậy để xuống xe khi quán ăn đường ra.

      Zack lựa chọn ; xuống xe với họ qua cánh cửa phía sau và bắt đầu về phía ngã tư cách đó dặm mà biết có con dốc dẫn đến xa lộ liên bang và nối các con đường khác vào đường cao tốc. nhờ xe là lựa chọn duy nhất của , và lựa chọn chỉ được sử dụng cho tối đa 30 phút. khi Hadley nhận ra biến mất, mỗi tên cớm trong vòng bán kính năm mươi dặm tìm kiếm và tập trung chú ý của họ vào bất cứ người xin nhờ xe nào đường.

      Tuyết bám vào tóc và thổi cuồn cuộn quanh chân khi cúi đầu tránh gió. Vài chiếc xe tải gầm rú qua , các tài xế lờ ngón tay cái giơ cao của , và cố kềm chế hốt hoảng của cái chết gần kề. Xe cộ lại đông đúc đường cao tốc, nhưng mọi người ràng là vội vã để tránh bão, và họ dừng lại vì bất cứ lí do gì. Lên trước ngã tư là trạm xăng cổ lỗ với hai chiếc xe trong bãi đậu xe lớn - chiếc Blazer xanh và chiếc xe màu nâu. Đeo túi du lịch, bước đến gần đường lái xe vào tòa nhà và khi ngang qua tiệm café, nhìn kỹ qua cửa sổ lớn ở mặt trước xem những người ở bên trong. Có người phụ nữ ngồi mình trong quán và người mẹ với hai đứa trẻ ngồi ở bàn khác. chửi thề lầm bầm vì cả hai chiếc xe đều thuộc về phụ nữ, và họ có vẻ cho người xin nhờ xe. làm chậm lại bước của , Zack tiếp tục về cuối toà nhà, nơi hai chiếc xe đậu, tự hỏi liệu chìa khoá có nằm trong bộ phận khởi động hay . Dù chúng có ở đó, biết là có điên mới ăn cắp trong những chiếc xe đó vì phải lái nó ngang qua cửa sổ trước quán café để thoát khỏi bãi đậu xe. Nếu làm điều đó, bất cứ ai sở hữu chiếc xe gọi điện thoại cho cảnh sát, mô tả và chiếc xe trước khi thoát khỏi bãi đậu xe chết tiệt. Hơn nữa, từ nơi này, họ có thể nhìn thấy hướng về đâu xa lộ liên bang. Có lẽ có thể dụ dỗ trong hai người phụ nữ ngồi trong quán ăn đưa khi ta rời khỏi.

      Nếu tiền thể thuyết phục ta đồng ý, khẩu súng có thể thuyết phục được ta. Chúa ơi! Phải có cách nào đó hay hơn để ra khỏi đây.

      Trước mặt và bên dưới, những chiếc xe tải gầm rú xa lộ tạo thành cơn bão tuyết bởi những bánh xe. nhìn lướt qua đồng hồ. Gần tiếng đồng hồ trôi qua kể từ khi Hadley vào cuộc họp của . dám thử đón xe nhờ xa lộ liên bang nữa. có thể nhìn thấy cả dặm ở bên dưới từ cầu vượt. Nếu Sandini làm theo hướng dẫn, Hadley báo động cảnh sát ở địa phương trong khoảng năm phút. Như thể suy nghĩ của khiến mọi việc xảy ra, xe của cảnh sát địa phương thình lình xuất cầu vượt, chạy chậm lại, sau đó quẹo vào bãi đậu xe của quán ăn cách nơi Zack nấp năm mươi mét, hướng về phía .

      Theo bản năng, Zack ngồi thụp xuống, giả vờ là kiểm tra lốp, rồi ý nghĩ chợt đến - có lẽ quá chậm, nhưng có lẽ là . Rút mạnh cây dao bấm ra khỏi túi du lịch, đâm nó vào lốp xe của chiếc Blazer, né qua bên để tránh khí xì ra. Từ góc mắt, nhìn thấy xe tuần tra dừng lại sau lưng . Thay vì hỏi Zack làm gì lảng vảng quanh quán ăn với túi du lịch, viên cảnh sát hạ kính xe xuống và rút ra kết luận. "Trông giống như là bị xẹp lốp - "

      "Chắc chắn rồi," Zack đồng ý, gõ mạnh lên lốp xe, cẩn thận nhìn qua vai . "Vợ tôi cố cảnh báo tôi là lốp xe này bị xì - " những lời của bị chìm xuống khi tiếng kêu lớn radio cảnh sát, và thêm lời nào, viên cảnh sát quẹo gấp xe tuần tra, đạp mạnh chân ga và gầm rú rời khỏi bãi đậu xe với tiếng còi báo động vang rền. lát sau, Zack nghe nhiều tiếng còi hú đến từ mọi hướng, và sau đó thấy xe tuần tra đua qua cầu vượt, đèn báo động của họ xoay tít.

      Nhà chức trách, Zack biết, bây giờ biết có tên tù vượt ngục. Cuộc săn lùng bắt đầu.

      * * *

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 16-2

      Bên trong quán cafe, Julie uống hết ly cà phê và thò tay vào túi xách lấy tiền. Chuyến viếng thăm của với ÔngVernon thu được nhiều hơn những gì mong đợi, bao gồm lời mời ở lại chơi của vợ ông mà thể từ chối. có năm giờ lái xe trước mặt, dài hơn với tình hình tuyết rơi dày như thế này, nhưng kiểm tra lại tờ chi phiếu trong ví và chừng đó đủ khiến vài dặm là vấn đề gì cả. nhìn lướt qua đồng hồ, rót đày cà phê vào cái phích mà mang theo, cười với hai đứa trẻ ngồi ăn cùng mẹ chúng và đến quầy tính tiền.

      Khi bước ra khỏi quán ăn, sửng sốt dừng lại khi chiếc xe tuần tra đột ngột đánh gấp vòng chữ U ngay trước mặt , hú còi ầm ĩ, sau đó phóng ra khỏi bãi đậu xe lên đường cao tốc, ánh đèn sau đuôi của nó chớp nháy trong làn tuyết mỏng. Bị phân tâm bởi chuyện đó, nhận thấy người đàn ông có mái tóc đen ngồi xổm cạnh bánh xe sau của ở bên phía tài xế cho đến khi gần như vấp ngã vào người ta. ta đột ngột đứng lên, cao hơn rất nhiều với chiều cao khoảng 6'2 ", và giật mình, cẩn trọng lùi bước, giọng run rẩy với cảnh báo và nghi ngờ. " làm gì ở đó vậy?" hỏi, cau mày khó chịu với hình ảnh phản chiếu của chính mình từ kính mát của ta.

      Zack thực nở nụ cười vì tâm trí cuối cùng cũng bắt đầu hoạt động, và bây giờ biết chính xác rằng làm cho phải cho nhờ xe. Trí tưởng tượng và khả năng ứng biến từng là hai điểm mạnh nhất của khi còn là đạo diễn. Gật đầu về phía lốp xe sau xẹp lép của , , "Tôi dự định thay lốp xe cho nếu có cái kích nâng xe."

      Julie thở phì chán nản. "Tôi xin lỗi vì rất thô lỗ, nhưng làm cho tôi giật mình. Tôi theo dõi chiếc xe tuần tra vừa mới phóng ra khỏi đây."

      "Đó là Joe Loomis, cảnh sát địa phương," Zack ứng khẩu cách êm dịu, cố tình làm nó nghe có vẻ như viên cảnh sát đó là bạn của . "Joe có cuộc gọi khác và phải rời khỏi, thôi ấy phụ cho tôi tay để thay lốp xe cho rồi."

      Nỗi sợ hãi của Julie hoàn toàn biến mất, và mỉm cười với . " là tốt bụng," , mở cửa sau của chiếcBlazer và tìm kiếm cái kích nâng xe. "Đây là xe của tôi. Cái kích nâng xe ở chỗ nào đó ở đây, nhưng tôi biết là ở đâu."

      "Ở đó," Zack , nhanh chóng định vị cái kích nâng xe và lấy nó ra. "Chuyện này chỉ mất vài phút thôi," thêm. vội, nhưng còn chống chọi hoảng sợ nữa. Người phụ nữ nghĩ là bạn với cảnh sát địa phương, vì vậy ta tự nhiên nghĩ là đáng tin cậy, và sau khi thay lốp xe cho ta, ta mang nợ . khi họ ở đường, cảnh sát liếc nhìn họ thêm giây nào vì họ tìm kiếm người đàn ông mình. Bây giờ, nếu bất kỳ ai nhận ra , trông có vẻ như người chồng bình thường thay lốp xe trong khi vợ của đứng nhìn. " về đâu thế ?" hỏi , sử dụng cái kích nâng xe.

      "Về phía đông Dallas rồi về hướng nam," Julie , chiêm ngưỡng đôi tay khéo léo của với chiếc xe nặng nề. có giọng dễ nghe khác thường, sâu trầm và mượt mà cách khác thường, và quai hàm vuông khỏe mạnh. Tóc của màu nâu tối và rất dày, nhưng cắt khéo lắm, và suy nghĩ vu vơ là trông ra sao nếu có đôi mắt kính mát che đậy phần khuôn mặt . quyết định là rất đẹp trai, nhưng phải là vẻ duyên dáng bên ngoài mãi thu hút mắt quay lại nhìn khuôn mặt , là thứ khác, cái gì đó hư ảo mà thể xác định chính xác. Julie gạt bỏ cảm giác đó, và kẹp cái phích cafe trong cánh tay, bắt đầu gợi chuyện. " làm việc ở gần đây à?"

      " còn nữa. Lẽ ra tôi bắt đầu công việc mới vào ngày mai, nhưng tôi phải có mặt ở đó đúng bảy giờ sáng thôi họ thuê người khác." dùng kích nâng chiếc xe lên xong và bắt đầu nới lỏng vít lốp xe, sau đó hất đầu về phía hai chiếc túi du lịch mà Julie nhìn thấy lúc nãy vì chúng bị đẩy vào dưới gầm xe. " người bạn của tôi lẽ ra phải đón tôi tại đây hai tiếng đồng hồ trước và đưa tôi đoạn đường," thêm, "nhưng tôi đoán là có chuyện gì đó xảy ra và ta thể đến."

      " chờ ở đây suốt hai tiếng đồng hồ à?" Julie kêu lên. "Chắc là lạnh cóng rồi."

      cố ngoảnh mặt , giả vờ tập trung vào công việc, và Julie kiềm chế thôi thúc đặc biệt khác muốn cúi xuống để nhìn gần hơn. " muốn tách cà phê ?"

      "Rất thích."

      Thay vì mời cafe trong phích, Julie quay trở lại quán café. "Tôi lấy cho cốc cafe. thích uống như thế nào?"

      "Đen," Zack , chiến đấu kềm chế thất vọng của . ta về hướng đông nam từ Amarillo, trong khi nơi muốn đến là bốn trăm dặm về hướng tây bắc. liếc nhìn đồng hồ và bắt đầu nhanh tay hơn. Gần tiếng rưỡi trôi qua kể từ khi rời khỏi xe của viên giám ngục, và nguy cơ bị bắt lại của tăng lên với từng khoảnh khắc ở xung quanh Amarillo. Bất kể người phụ nữ đó về đâu, phải với ta. Đặt khoảng cách vài dặm giữa và Amarillo là điều quan trọng nhất ngay lúc này. có thể cùng với ta tiếng đồng hồ và quay ngược lại tuyến đường khác sau đó.

      hầu bàn cần phải pha bình cà phê khác, và đến lúc Julie quay trở lại xe với ly cà phê nóng hổi, người giúp đỡ làm gần xong việc thay lốp xe. Tuyết rơi hai inch mặt đất và gió thổi từng cơn lạnh buốt, đập vào áo choàng của và làm chảy nước mắt. nhìn thấy chà hai bàn tay của lại với nhau và nghĩ về công việc mới đợi vào ngày mai - nếu có thể đến được nơi đó. biết việc làm ở Texas, đặc biệt là công việc chân tay, đều rất khan hiếm, và dựa vào việc có xe, có lẽ là rất cần tiền. Quần jean của mới cáu, nhận ra, lần đầu tiên nhận ra nếp ly thẳng đứng ở phía trước khi đứng lên. Có lẽ mua chúng để tạo ấn tượng tốt với người chủ tương lai, quyết định, và ý nghĩ về chuyện làm điều đó làm cảm thấy tội nghiệp .

      Julie chưa bao giờ cho người khác nhờ xe ; rủi ro quá lớn, nhưng quyết định làm chuyện đó lần này, chỉ bởi vì giúp thay lốp xe hoặc vì có vẻ tốt bụng, mà còn vì đơn giản là cặp quần jean - quần jean mới. Quần jean mới, thẳng cứng và mới cáu, ràng được mua bởi người đàn ông thất nghiệp đặt tất cả hy vọng của ta vào tương lai xán lạn thành thực trừ phi có ai đó đưa ta đoạn đường đến nơi ta cần đến để ta có thể bắt đầu làm việc. "Có vẻ như làm xong rồi," Julie , tiến lại gần . đưa tách cà phê ra cho nắm lấy nó trong đôi tay đỏ vì lạnh. Thái độ xa lánh cách biệt của làm do dự dám đề nghị cho tiền, nhưng may ra có thể muốn được cho nhờ, đề xuất. "Tôi muốn trả ơn thay lốp xe cho tôi," bắt đầu, và khi dứt khoát lắc đầu, thêm, "Trong trường hợp đó, tôi có thể đưa đoạn ? Tôi về hướng đông."

      "Tôi rất biết ơn vì cho tôi nhờ," Zack , chấp nhận lời đề nghị của với nụ cười ngắn khi nhanh chóng cúi xuống và kéo những túi du lịch ra khỏi gầm xe. "Tôi cũng về hướng đông."

      Khi họ vào xe, cho biết tên của là Alan Aldrich. Julie tự giới thiệu mình là Julie Mathison, nhưng để chắc chắn là biết chỉ là cho nhờ xe và có gì hơn, cẩn thận gọi bằng Ông Aldrich. nhận ra tín hiệu của và sau đó gọi Mathison.

      Julie thư giãn hoàn toàn ngay sau đó. Cách gọi Mathison cách nghi thức làm nhõm, và cũng ngay lập tức chấp nhận tình cảnh này. Nhưng khi tiếp tục im lặng cách tuyệt đối và xa cách sau đó, bắt đầu ước gì là khăng khăng đòi nghi thức. biết giỏi che giấu suy nghĩ , vì vậy có thể nhận ra ngay lập tức là đặt về đúng vị trí của - sỉ nhục cần thiết, xét theo việc chỉ là tử tế giúp thay lốp xe.

      *********

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 17

      Họ lên đường được mười phút trước khi Zack cảm thấy căng thẳng trong lồng ngực của bắt đầu giảm bớt, và hít hơi dài trọn vẹn - hơi thở dễ dàng đầu tiên của trong mấy tiếng đồng hồ. , là mấy tháng. Mấy năm. bất lực hành hạ quá lâu đến nỗi cảm thấy gần như choáng váng khi có nó. chiếc xe màu đỏ gầm rú vượt qua họ, cắt ngang làn xe của họ để rời khỏi xa lộ liên bang, mất kiểm soát, và xoay tròn, chỉ cách chiếc Blazer vài centimet - và sau đó là vì trẻ bên cạnh điều khiển chiếc xe truyền động bốn bánh với kỹ năng đáng ngạc nhiên. may là cũng lái xe quá nhanh, biết sợ là gì và bất chấp nguy hiểm là điểm đặc biệt và thường có của người dân Texas theo kinh nghiệm của .

      ước gì là có cách nào đó có thể đề nghị để cho lái, khi bằng giọng điệu thích thú, "Bây giờ có thể thư giãn rồi đấy. Tôi lái chậm lại. Tôi cố ý làm cho sợ."

      "Tôi sợ," vô tình cộc lốc.

      quay qua bên nhìn và mỉm cười, nụ cười chậm chạp, hiểu biết. " nắm chặt vào bảng đồng hồ bằng hai tay đấy. Đó thường là dấu hiệu làm lộ sợ hãi của ."

      Có hai thứ đánh vào Zack lúc: ngồi tù quá lâu đến nỗi lời đùa vui vẻ giữa những người khác giới trở thành vụng về và lạ lẫm đối với và Julie Mathison có nụ cười rất gợi cảm. Nụ cười của rực sáng trong đôi mắt và thắp sáng toàn bộ khuôn mặt , thay đổi khuôn mặt chỉ xinh xắn trở thành hấp dẫn. Từ khi việc suy nghĩ về hấp dẫn hơn việc lo lắng về những thứ thể kiểm soát gấp bội lần, Zack tập trung vào . trang điểm ngoại trừ chút son môi, và có vẻ tươi mát, rất giản dị với mái tóc nâu dày, bóng mượt, tất cả những điều đó khiến nghĩ khoảng mười mấy đến hai mươi mấy tuổi. Mặt khác, có vẻ rất tự tin và chín chắn so với hai mươi tuổi. " bao nhiêu tuổi vậy ?" hỏi thẳng thừng, sau đó cau mày ở câu hỏi sống sượng đó. ràng là nếu họ bắt được và tống vào tù lại, phải học lại vài điều mà nghĩ là được sinh ra với chúng - như phép xã giao đơn thuần và nghi thức đàm thoại với người phụ nữ.

      Thay vì tức tối bởi câu hỏi đó, ném cho nụ cười mê hoặc khác và với giọng điệu thích thú, "Hai mươi sáu."

      "Lạy chúa tôi!" Zack nghe mình buột miệng ra, sau đó nhắm mắt lại cách phẫn nộ thể tin ở cách xử vụng về của . "Ý tôi là," giải thích, " nhìn già như thế."

      dường như cảm nhận được lúng túng của , vì cười dịu dàng và , "Có lẽ là vì tôi mới lên hai mươi sáu tuổi được vài tuần."

      Sợ mình vô thức gì đó, nhìn chiếc cần gạt nước cắt hình bán nguyệt trong tuyết kính chắn gió trong khi cân nhắc câu hỏi kế tiếp của tránh bất kỳ dấu vết khiếm nhã mà làm lúc đầu. Cảm giác câu hỏi sau khá an toàn, hỏi, " làm nghề gì vậy ?"

      "Tôi là giáo viên."

      " trông giống như giáo viên."

      cách thể giải thích được, nụ cười lên trong mắt nhìn thấy nén cười. Cảm thấy hoàn toàn mất phương hướng và lúng túng do phản ứng thể dự đoán của , hơi dứt khoát, "Tôi vừa cái gì đó buồn cười à?"

      Julie lắc đầu và , " có. Đó là điều mà hầu hết những người lớn tuổi ."

      Zack chắc là gọi là "người lớn tuổi" vì trông giống như món đồ cổ đối với hoặc nếu đó là đùa để trả đũa cho những nhận xét sai lầm của về tuổi tác và vẻ ngoài của . hoang mang về những điều đó khi hỏi làm gì để kiếm sống, và trả lời với cái nghề đầu tiên có vẻ hợp với những gì với về mình.

      "Tôi làm ngành xây dựng."

      " sao? của tôi cũng làm trong ngành xây dựng, thầu khoán. làm loại công việc xây dựng nào vậy?"

      Zack chỉ biết đầu nào của cây búa dùng để đóng đinh thôi, và ước gì là chọn công việc mơ hồ hơn, hay tốt hơn là tiếp tục im lặng hoàn toàn. "Vách tường," trả lời cách lơ đãng. "Tôi làm vách tường."

      rời mắt khỏi xa lộ, hành động làm cảnh giác, và quan sát cách chăm chú, điều đó càng làm cho cảnh giác hơn nữa. "Vách tường à?" lặp lại nghe có vẻ hiểu. Sau đó giải thích, "Ý tôi là, có tay nghề gì đặc biệt ?"

      "Có. Vách tường," Zack ngay, tức giận với bản thân mở đầu cuộc đàm thoại như thế này. "Đó là tay nghề đặc biệt của tôi. Tôi xây vách tường."

      Julie nhận ra hiểu lầm . "Tấm vữa!" kêu lên cách thảm nào. "Dĩ nhiên rồi. trét vữa nối những tấm vữa lại phải ?"

      "Đúng vậy."

      "Trong trường hợp đó, tôi thấy ngạc nhiên là gặp khó khăn khi tìm công việc. Những người nối vách giỏi thường rất khan hiếm."

      "Tôi phải là người thợ giỏi," Zack tuyên bố thẳng thừng, làm thích thú muốn tiếp tục câu chuyện.

      Julie nén tiếng cười ở câu trả lời và giọng điệu của và tập trung vào việc lái xe. là người đàn ông rất khác thường. thể quyết định liệu có thích cùng với ...hay . Và thể nén được cảm giác thoải mái mà gợi cho nhớ về ai đó. ước gì có thể nhìn thấy khuôn mặt có cặp kính mát đó để có thể hình dung là ai. Thành phố biến mất trong kính chiếu hậu và bầu trời trở nên xám xịt đáng ngại trong ánh chiều. yên lặng bao trùm trong xe và những làn tuyết dày tạt vào kính chắn gió, từ từ đọng lại thành lớp dày cần gạt nước của xe. Họ được nửa tiếng đồng hồ khi Zack nhìn trong kính chiếu hậu ở phía bên - và máu của đông đặc lại. Cách nửa dặm ở đằng sau họ, và đến gần, là chiếc xe cảnh sát với ánh đèn đỏ xanh xoay điên cuồng.

      giây sau, nghe tiếng còi hụ bắt đầu vang lên ầm ĩ.

      Người phụ nữ bên cạnh cũng nghe được thanh; nhìn vào kính chiếu hậu và thả lỏng chân ga, điều khiển chiếc Blazer chạy chậm lại và tấp vào lề. Zack thọc tay vào túi áo khoác, tay nắm chặc báng súng, mặc dù ngay lúc đó nghĩ được là làm gì nếu cảnh sát bảo họ dừng xe. Bây giờ xe tuần tra đến rất gần, có thể nhìn thấy phải chỉ có mà là hai cảnh sát ngồi ở ghế trước. Họ vòng xe qua kế chiếc Blazer ...

      Và tiếp tục chạy.

      "Chắc là có tai nạn gì ở đó," khi họ bắt đầu chạy lên đồi và dừng lại sau hàng dài xe bị kẹt đến cả năm dặm xa lộ đầy tuyết. lát sau hai xe cứu thương vượt qua họ.

      Chất adrenalin trong người Zack lắng xuống, khiến run rẩy và tê liệt. cảm thấy như thể đột ngột vượt quá khả năng chịu đựng với bất cứ chuyện gì, có lẽ là vì trong hai ngày qua cố thực thi kế hoạch trốn thoát cẩn thận để bảo đảm thành công nhờ vào đơn giản của nó. Và làm được nếu Hadley trì hoãn chuyến đến Amarillo của ta. Mọi rắc rối xảy ra vì chuyện đó. Bây giờ thậm chí người liên lạc của có còn ở trong khách sạn Detroit để chờ cuộc gọi của Zack trước khi ta thuê xe lái đến Windsor hay . Và cho đến khi Zack cách xa Amarillo hơn nữa, dám dừng lại tìm điện thoại. Ngoài ra, mặc dù Colorado chỉ cách Amarillo 130 dặm, với Panhandle của Oklahoma nằm ở giữa, cần phải về hướng tây bắc để đến đó. Thay vào đó, bây giờ về hướng đông nam. Nghĩ rằng bản đồ Colorado của có thể có ít thông tin về Oklahoma và những dải đất của Texas, quyết định dùng thời gian của cách có hiệu quả bằng cách tìm kiếm con đường khác từ đây đến đó. Xoay người trong ghế của , , "Tôi muốn xem lại bản đồ."

      Julie tự nhiên cho rằng kiểm tra tuyến đường của để đến bất cứ nơi nào ở Texas mà công việc mới của đợi. " định về đâu vậy?" hỏi.

      "Ellerton," trả lời, gửi cho nụ cười ngắn khi với tay ra sau lấy túi du lịch của ở gần cửa sau. "Tôi phỏng vấn việc làm ở Amarillo, nhưng tôi chưa bao giờ đến địa điểm xây dựng cả," thêm để đặt câu hỏi về chỗ đó.

      "Tôi nghĩ là tôi từng nghe về Ellerton." Vài phút sau, khi gấp tấm bản đồ lại với tờ giấy đánh máy nằm bên , Julie , " có tìm thấy Ellerton ?"

      "." Để ngăn hỏi thêm bất cứ câu hỏi nào về thành phố hữu, giơ tờ giấy đánh máy lên khi cúi mình chỗ ngồi để nhét nó lại vào túi xách của . "Tôi có những hướng dẫn chi tiết ở đây, vì thế tôi tìm được nó."

      gật đầu, nhưng ánh mắt của chú tâm vào lối ra khỏi xa lộ ở phía trước. "Tôi nghĩ là tôi rời khỏi xa lộ ở ngay đây và đường phụ để vượt qua khỏi vụ tai nạn."

      "Ý tưởng hay." Lối ra hoá ra lại là con đường nông thôn chạy song song với xa lộ sau đó bắt đầu hướng qua bên phải.

      "Rốt cuộc nó chưa chắc là ý tưởng hay," vài phút sau khi con đường trải nhựa bắt đầu uốn khúc cách xa khỏi đường cao tốc chính.

      Zack trả lời ngay lập tức. Ở ngã tư phía trước, có trạm xăng vắng vẻ và ngay cạnh bãi đậu xe trống gần con đường là trạm điện thoại. "Tôi muốn gọi điện thoại nếu thấy phiền. mất hơn vài phút."

      "Tôi thấy phiền chút nào." Julie thắng chiếc Blazer dừng lại ngay dưới ngọn đèn đường gần buồng điện thoại và nhìn qua tia sáng của ánh đèn pha. Trời nhá nhem tối thậm chí sớm hơn thường lệ, và cơn bão dường như tràn qua, đổ tuyết bất ngờ, thậm chí tới khu Texas Panhandle với những cơn gió dữ dội. Quyết định đổi chiếc áo choàng to lớn cồng kềnh bằng chiếc áo len đan thoải mái hơn trong khi lái xe, bật radio, hy vọng nghe được dự báo thời tiết, sau đó ra khỏi xe, vòng đến cửa sau, và mở nó.

      Với cánh cửa sau mở ra có thể nghe người giới thiệu chương trình ở Amarillo ca tụng khôn ngoan khi mua xe ở Wilson Ford :

      "Bob Wilson gặp bất cứ giá nào, bất cứ nơi nào, bất cứ lúc nào..." ta quảng cáo.

      Lắng nghe cách chăm chú để nghe bản tin thời tiết, cởi áo khoác, kéo chiếc áo len ra khỏi vai, và nhìn lướt qua tấp bản đồ ló ra khỏi túi du lịch của . Bởi vì có tấm bản đồ và hoàn toàn chắc chắn tuyến đường nào cắt ngang với xa lộ liên bang hoặc nếu đưa vị hành khách của quá xa tuyến đường của thà rằng nhờ xe với người khác, quyết định xem tấm bản đồ của . nhìn lướt qua ở buồng điện thoại, định giơ tấm bản đồ lên và xin phép , nhưng vai xoay lại với dường như vào điện thoại. Quyết định là thể nào phản đối, Julie gấp tờ giấy đánh máy lại và mở tấm bản đồ mà nghiên cứu. Trải nó lên cửa sau, giữ nó xuống trong khi gió cố thổi tung nó ra khỏi tay . Mất cả phút mới nhận ra nó phải là bản đồ của Texas, mà là của Colorado. Lúng túng, nhìn lướt qua những hướng dẫn được đánh máy gắn vào bản đồ :

      "Chính xác 26.4 dặm sau khi qua thành phố Stanton," nó viết, " đến giao lộ có đánh dấu. Sau đó, bắt đầu tìm kiếm con đường đất hẹp phân nhánh từ bên phải và mất hút vào rừng cây cách đường cao tốc khoảng 5 mét. ngôi nhà nằm cuối con đường, khoảng năm dặm sau khi rẽ, và nhìn thấy từ đường cao tốc hoặc bất kỳ bên hướng núi nào."

      Môi của Julie tách ra ngạc nhiên. ta phải làm việc trong thành phố Texas , mà là đến ngôi nhà ở Colorado ư?

      radio, người giới thiệu chương trình kết thúc chương trình quảng cáo thương mại và , "Chúng tôi cập nhật về cơn bão đổ đến chúng ta, nhưng trước tiên, đây là tin tức mới nhất từ cảnh sát ..."

      Julie nghe ta, nhìn chằm chằm vào người đàn ông cao lớn sử dụng điện thoại, và có cảm giác thoải mái cách kỳ lạ ... quen thuộc cách mơ hồ. giữ vai xoay lại với , nhưng gỡ cặp kính mát xuống và bây giờ cầm nó trong tay. Như thể cảm thấy nhìn chằm chằm vào , xoay đầu về phía . Mắt nheo lại tấm bản đồ mở trong tay cùng lúc Julie có tầm nhìn ràng, đầu tiên với khuôn mặt của bị kính mát che khuất.

      "Vào lúc khoảng bốn giờ chiều nay," giọng phát ra từ radio, "Những người cai ngục khám phá ra rằng tên giết người Zachary Benedict trốn thoát trong khi ở Amarillo - "

      Tê liệt cả người, Julie nhìn chằm chằm vào khuôn mặt khổ hạnh và khắt nghiệt của .

      nhận ra.

      " !" thét lên khi thả điện thoại và bắt đầu chạy về phía . chạy vòng qua bên hông chiếc xe, giật mạnh cánh cửa và nhào người ghế trước, đập mạnh vào khóa cửa hành khách đúng ngay lúc giật mạnh cánh cửa mở ra và chộp cổ tay . Với sức mạnh vì quá hoảng sợ, cố giật tay ra và ném mình qua cánh cửa mở bên phía . rơi xuống đất ngay hông , lóng ngóng đứng dậy, và bắt đầu chạy, chân trượt mặt tuyết trơn trợt, la hét cho ai đó để giúp , biết rằng có ai ở quanh đó để nghe . chụp được trước khi chạy được 2 mét và giật mạnh kéo lại, ép tựa vào bên hông chiếc Blazer. "Đứng im và câm miệng !"

      "Hãy lấy xe !" Julie van xin. "Lấy nó và bỏ tôi ở đây."

      Lờ , nhìn qua vai vào tấm bản đồ Colorado bị gió thổi áp vào cái thùng rác rỉ sét cách đó ba mét khi thả nó. Như thể trong cuộn phim quay chậm, Julie nhìn rút vật thể màu đen bóng ra khỏi túi và chĩa nó vào , trong khi thụt lùi về phía tấm bản đồ và nhặt nó lên. Súng. Chúa ơi, ta có súng!

      Toàn bộ cơ thể của bắt đầu run rẩy kềm chế được trong khi nghe cách cuồng loạn khi người phát ngôn viên cách muộn màng xác nhận việc khi tin tức đến phần kết thúc: "Benedict được cho là có vũ trang và ta rất nguy hiểm. Nếu phát ra nơi náu của ta nên báo cáo ngay cho cảnh sát Amarillo. Người dân nên cố gắng tiếp cận ta. Tên tù vượt ngục thứ hai, Dominic Sandini, bị bắt và giao cho nhà chức trách..."

      Đầu gối của muốn quỵ xuống khi nhìn về phía với cây súng trong tay và tấm bản đồ và bản hướng dẫn bị gió thổi bay phần phầt trong tay kia. Có ánh đèn pha lên đỉnh đồi cách phần tư dặm, và đút cây súng vào túi để nó bị nhìn thấy, nhưng giữ tay ở đó. "Vào xe," ra lệnh.

      Julie liếc qua vai trái của nhìn chiếc xe tải đến gần, điên cuồng tìm cách để tránh viên đạn hoặc thậm chí có thể thu hút được chú ý của tài xế chiếc xe kia trước khi Zachary Benedict bắn chết . "Đừng thử làm thế," cảnh báo bằng giọng điệu chết người.

      Trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, nhìn chiếc xe tải quẹo trái ở giao lộ, nhưng làm theo mệnh lệnh của . phải ở đây, còn chưa. Bản năng cảnh báo con đường vắng vẻ này rất khó thành công trong bất cứ chuyện gì ngoài chuyện bị giết chết.

      "Bắt đầu di chuyển !" nắm lấy cánh tay và đẩy về cánh cửa mở ở phía tài xế. Julie Mathison run rẩy bên cạnh kẻ giết người chĩa súng vào trong bóng tối nhá nhem đầy tuyết rơi. có cảm giác kinh khủng là họ rời khỏi cảnh quay của trong những bộ phim của - bộ phim có con tin bị giết chết.


      ********

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :