1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Perfect - Judith McNaught ( 88c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 77

      nhìn thấy Julie trong đám đông trước khi cánh cửa phòng tập thể dục đóng lại sau lưng . điều khiển đám trẻ mặc trang phục khác nhau, vài đứa ngồi trong xe lăn, trong khi nghệ sĩ dương cầm theo chúng lên sân khấu.

      Bị mê hoặc, đứng ở đó, lắng nghe giọng ngọt ngào của , ngắm nhìn nụ cười lạ thường của , và dịu dàng mà cảm thấy làm ngực đau nhói. Mặc quần jean và áo thun chui đầu, với tóc đuôi gà và buộc bằng cái khăn choàng cổ, trông có vẻ đáng ... và ốm. Xương gò má và đôi mắt bây giờ nổi bật hơn trước đây, và Zack nuốt cái nút tội lỗi trong họng khi nhận biết bị giảm cân rất nhiều. Vì . Tài xế tắc xi Zack làm cho xấu hổ ở trước cả thị trấn ; bây giờ sửa chửa nó nếu có thể làm. Lờ những cái liếc nhìn sửng sốt và những lời thầm bắt đầu lưu hành quanh phòng khi mọi người trong hàng ghế khán giả và sàn lưu ý diện của và nhận ra , bắt đầu tiến về phía trước.

      "Được, các em, có chuyện gì thế ?" Julie , khi vài đứa trẻ lớn hơn ngừng hát và bắt đầu thầm chỉ chỏ. Sau lưng , nhận thức được vẽ tĩnh mịch bao trùm căn phòng và tiếng bước chân vang dội của người đàn ông sàn gỗ, nhưng quá bận tâm với chậm trễ vì quá khuya và chú ý rời rạc của đám học sinh. "Willie, nếu em muốn có cơ hội được hát, em phải chú ý," cảnh báo, nhưng cậu ta chỉ đến cái gì đó phía sau lưng thầm cách giận dữ với Johnny Everett và Tim Wimple. " Timmons," , nhìn nghệ sĩ dương cầm cũng há hốc miệng nhìn cái gì đó ở phía sau . " Timmons - chúng ta hãy tập lại lần nữa." Nhưng khi Julie nhìn xuống, phần của ban đồng ca giải tán và tiến tới phía trước trong nhóm được dẫn đầu bởi Willie Jenkins.

      "Các em nghĩ là các em đâu thế ?" Julie quát khi họ ngang qua . quay phắt lại. Và đóng băng.

      Zack đứng cách năm mét, tay thả lỏng hai bên hông. cuối cùng đọc lá thư vừa rồi của , nghĩ cách điên cuồng, và rốt cuộc cũng để lấy chiếc xe. đứng ở đó, sợ dám , sợ dám di chuyển, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai nghiêm nghị hoành hành trong những giấc mơ của và giày vò mỗi ngày.

      Willie Jenkins bước tới, giọng khào khào và gây chiến. "Chú là Zack Benedict hả ?" cậu hỏi.

      Zack lặng lẽ gật đầu, và đột ngột vài cậu bé khác tiến lên, đứng rải ra theo hình quạt ở phía trước Julie, ba đứa trong xe lăn - tất cả bọn họ sẵn sàng bảo vệ chống lại con quái vật đứng giữa chúng, Zack nhận biết.

      "Vậy chú nên quay lại và ra khỏi đây ngay," cậu bé với giọng khào khào như ễnh ương cảnh báo, hất cao cằm. "Chú làm Mathison khóc."

      Cái nhìn trang nghiêm của Zack ở lại khuôn mặt nhợt nhạt của Julie. " ấy cũng làm tôi khóc vậy."

      "Con trai khóc," cậu bé chế giễu.

      "Đôi khi họ khóc - nếu người họ làm họ đau rất nhiều."

      Willie liếc nhìn khuôn mặt của giáo dấu của nó và thấy nước mắt từ từ tuôn xuống mắt . "Nhìn kìa ! Chú làm cho ấy khóc nữa kìa !" cậu bé gầm gừ cảnh báo. "Đó có phải là lý do chú đến đây ?"

      "Tôi đến đây," Zack , "vì tôi thể sống mà ấy."

      Mọi người trong hội trường nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của diễn viên nổi tiếng chuyên đóng vai người hùng, người tự hạ mình bằng cách làm những thú nhận ngạc nhiên này trước mặt họ, nhưng Julie nhận thấy những cái nhìn chằm chằm của họ. vội vã chạy băng qua đám trẻ, nhanh, sau đó chạy ... chạy vào vòng tay mở rộng cho .

      Chúng đóng chặt quanh người , tay của áp khuôn mặt đẫm nước mắt của vào ngực , che khỏi đám khán giả khi cúi đầu và thầm, " em." Vai của run lên vì tiếng nức nở, luồn tay ôm cổ , khuôn mặt của vùi vào ngực , ôm chặt cách dữ dội.

      Ở đầu kia của hội trường, Ted choàng tay qua Katherine và kéo lại gần. "Sao em lại thông minh cách chết tiệt vậy ?" thầm.

      Herman Henkleman thiết thực hơn, và lãng mạn hơn. Nháy mắt với Flossie, ông la to, "Cuộc diễn tập kết thúc rồi !" Sau đó ông nhấn công tắc đèn, làm cho căn phòng chìm vào bóng tối, và chạy lấy taxi.

      Cho đến lúc ai đó tìm được công tắc đèn, Zack và Julie biến mất.

      "Vào xe," Herman giơ mũ của ông khi họ tay trong tay đua nhau chạy ra khỏi cửa trường. "Tôi luôn muốn lái xe cho cuộc chạy trốn," ông thêm, đạp mạnh chân ga và làm chiếc taxi tròng trành rời khỏi toà nhà. " đâu ?"

      Julie tạm thời thể suy nghĩ hợp lý.

      "Nhà em hả ?" Zack hỏi.

      " được, nếu hai người muốn âu yếm nhau," Herman . "Cả thị trấn ghé qua đó và gọi điện."

      "Khách sạn hay nhà trọ gần nhất là ở đâu ?"

      Julie bối rối nhìn , nhưng Herman thẳng thừng hơn : "Cậu cố làm nát danh tiếng của ấy hay sửa nó đây ?"

      Zack nhìn xuống khuôn mặt của và cảm thấy được gì, bất lực và muốn được ở mình với . Mắt với cũng cảm thấy thế.

      "Nhà em ," . "Chúng ta gác máy điện thoại và ngắt chuông cửa nếu cần."

      phút sau, Herman dừng taxi ở phía trước nhà, và Zack đưa tay vào túi lấy tiền. "Lần này tôi nợ ông bao nhiêu," hỏi cách lạnh nhạt.

      Người đàn ông quay đầu lại và với vẻ ngoài như bị tổn thương trao tờ trăm đô la của Zack lại cho . "Năm đô-la, khứ hồi, bao gồm chuyến rước phi công của cậu. Đó là lệ phí đặc biệt," ông thêm với nụ cười như trẻ con, "cho người đàn ông biết sợ, dám thừa nhận là Julie ở trước cả thị trấn."

      Cảm động cách kỳ lạ, Zack trao cho ông tờ hai mươi đô la và , "tôi để lại cái vali và cặp hồ sơ máy bay. Ông đem chúng trở lại đây sau khi ông rước phi công của tôi đến khách sạn của ta được ?"

      "Chắc chắn được. Tôi để chúng ở cửa sau của Julie vì thế cậu cần ra mở cửa."

      **********

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 78

      Julie vào phòng khách và bật đèn nhưng khi Zack nắm lấy tay , nhào vào cánh tay , hôn trong tuyệt vọng giống như , ôm sát vào người , ép đôi môi mềm mại đến môi , tay của ve vuốt khắp người . Zack siết chặt vào , môi của ngấu nghiến môi , tay khao khát ghi nhớ thân thể .

      Tiếng điện thoại réo lên ngay cạnh họ làm cả hai giật mình, và vươn bàn tay run rẩy ra phía trước để trả lời.

      Zack nhìn áp nó vào tai, và mỉm cười với bản thân ở cách tự hạ thấp ánh mắt khi bắt đầu cởi áo khoác.

      "Vâng, đúng vậy, bà Addelson," , " ấy ở đây." lắng nghe phút và sau đó , "tôi biết. Tôi hỏi ấy." lấy tay che điện thoại nhìn cách bất lực và , "Thị trưởng và Bà Addelson muốn biết nếu - chúng ta - có rảnh để ăn tối với họ tối nay hay ."

      Zack cởi cà vạt và bắt đầu cởi khuy áo sơ mi và từ từ, dứt khoát lắc đầu từ chối, nhìn gò má đỏ ửng khi hiểu được ý .

      "Tôi sợ là chúng tôi thể. , tôi chắc là ấy có kế hoạch gì trước mắt hay kế hoạch trong tương lai của ấy. Vâng, tôi hỏi ấy và cho bà biết sau."

      Julie gác máy, sau đó vội vàng nhặt nó lên, nhét ống nghe xuống dưới gối của ghế xôpha, đứng thẳng lên, và bối rối chà lòng bàn tay lên đùi. Hàng tá câu hỏi đua qua tâm trí khi đứng ở đó nhìn , những nghi ngờ và nhiều chuyện thể đoán trước được và hy vọng, nhưng hết tất cả nhữbg chuyện đó là cảm giác vui sướng cách thực đứng ở đó, trong phòng khách của , mắt dịu dàng, thích thú, hấp dẫn. "Em thể tin là ở đây," thầm. "Cách đây vài giờ, mọi thứ có vẻ quá - "

      "Trống rỗng ?" ướm lời trong giọng sâu trầm, hấp dẫn mà ao ước được nghe lại. "Và vô nghĩa ?" thêm, về phía .

      gật đầu. "Và tuyệt vọng. Zack, em - em có rất nhiều chuyện để giải thích. Nhưng em - " giọng nức nở khi kéo vào vòng tay và sờ mặt , ngón tay của run rẩy. "Ôi, Chúa ơi, em nhớ da diết !"

      Zack trả lời bằng miệng , tách môi ; kéo cái khăn choàng cổ ra khỏi tóc , và lùa ngón tay vào khối tóc bóng mượt, và ép sát mình vào , đáp trả đam mê của với cùng vẻ hoang dã, khiêu khích nóng bỏng quấy rối những giấc mơ của ở Nam Mỹ và làm giật mình toát mồ hôi ở trong tù. kéo môi mình khỏi môi . "Đưa xem nhà em ," trong giọng khàn đặc đến nỗi hầu như nhận ra. Ý của ra là, 'đưa xem phòng ngủ của em '.

      gật đầu, biết chính xác ý muốn gì, và dẫn đường cho đến thẳng nơi muốn đến, nhưng khi bước qua ngưỡng cửa và nhìn thấy đồ đạc đan bằng liễu gai màu trắng, những chậu cây cảnh xanh tươi, và diềm đăng ten trắng khăn phủ giường, màn che giường, và bàn trang điểm, căn phòng rất giống với những gì tưởng tượng đến nỗi ngừng lại ở giữa chừng. Như thể hiểu được suy nghĩ của , cách lưỡng lự, "Em làm thế nào ?"

      "Nó trông y như tưởng tượng khi - "

      Julie nhìn căng thẳng mặt và kết thúc câu dở dang dùm , giọng ủ rũ : "Ý là khi nằm giường ở tàu,tưởng tượng em ở đây trong căn phòng này vì em kêu làm thế qua điện thoại. Khi," tiếp tục cách trung thực, " vẫn tin em sắp đến đó với .., khi chưa bao giờ ngờ em lừa đến với em và phản bội với Cục điều tra liên bang và làm cho bị đánh đập và vào tù lại."

      nhìn , nụ cười chán nản chạm vào miệng và mắt . "Khi tất cả những chuyện đó là đúng."

      dìm người xuống giường, mặt nâng lên với , đôi mắt trung thực và tìm kiếm. "Chúng ta có thể nằm ở đây lát và chuyện trước được ?"

      Zack do dự. mặt, ao ước để quên quá khứ và sử dụng tại làm tình với cái giường che màn trắng với vẻ e lệ, có vẻ hứng thú đến ngớ ngẩn khi ngồi lên nó. Mặt khác, ràng là khó chịu và họ khó mà bắt đầu trở lại cho đến khi xử lý xong chuyện quá khứ. " lát thôi," đồng ý.

      dựng đống gối dựa vào tấm ván đầu giường cho cả hai và duỗi tay ra, ôm quanh vai ngay khi di chuyển đến cạnh . Khi ôm chặt , tay đặt ngực , nhớ buổi sáng họ cùng nhau ở giường ở Colorado, ngồi giống như thế này và mỉm cười. " quên em hoàn hảo với đến mức nào."

      " nghĩ về buổi sáng ở Colorado, đúng ?"

      Đó là lời tuyên bố, phải là câu hỏi, và nghiêng đầu xuống mỉm cười. " cũng quên em mẫn cảm đến mức nào."

      " ra phải là mẫn cảm. Em nghĩ về cùng chuyện." mỉm cười, và sau đó do dự cố mở đầu cuộc thảo luận nguy hiểm với chuyện xảy ra gần đây nhất của họ. "Em biết nên bắt đầu từ đâu," , "và em ... em gần như sợ để bắt đầu. Em thậm chí biết điều gì cuối cùng làm trở lại đây."

      Lông mày của Zack chau lại bất ngờ. "Điều làm trở lại đây hôm nay là Richardson. Em có biết ta đến gặp ?" khi nhìn chằm chằm vào trong im lặng sửng sốt, thêm, " ta xuất ở nhà ở California sáng nay, ăn mặc lộng lẫy trong bộ đồ của em nhà Brooks, cà vạt Armani, và phù hiệu của Cục điều tra liên bang."

      "Paul đến gặp à ?" , sửng sốt. "Paul Richardson ? thể nào là đến Paul của em."

      Zack cứng đờ người. " ràng, đến 'Paul của em.'" Nó đánh vào Zack ngay lúc đó là mặc dù , chỉ nhớ . Trong giọng vô cảm cẩn thận, thêm, " hiểu sao có ý tưởng là em muốn đến đây vì nhiều lý do hơn là chỉ để làm lành với em. Bây giờ khi nghĩ về nó, nó đơn thuần là kết luận mà rút ra từ những gì thấy các cuộn băng video đó. nghĩ," chặt chẽ, làm cử động để rút cánh tay của lại, "thảo luận này có thể làm tốt hơn trong phòng khách. Hay có thể là ngày mai, trong tiền sảnh của khách sạn của , dù đó là đâu."

      "Zack," run rẩy, siết chặt tay cánh tay , " dám rời khỏi giường này xem ! Nếu dám cho em có cơ hội để giải thích lần nữa, em bao giờ tha thứ cho . Paul là bạn em. ấy ở đây với em khi em tuyệt vọng và đơn."

      Đầu của rơi lại vào gối và ôm chặt cánh tay quanh , giọng của nặng trĩu với mỉa mai và nhõm. "Em có thứ gì mà có thể phá hủy tâm trí của vậy. Ở Colorado, em làm cảm thấy như cái dô-dô, và nó lại tái diễn."

      Trở lại chủ đề ban đầu của họ, , " đến đây hôm nay vì Richardson xộc vào nhà sáng nay, nhá phù hiệu và quăng phong bì lớn lên bàn có chứa hai cuộn băng video và lá thư." ghen tuông còn đọng lại trong ở tình bằng hữu của Richardson với Julie và tội lỗi riêng của làm tiếp tục trong giọng châm chọc, "ngoài việc bày tỏ nghi ngờ về chính đáng của và cố gây cuộc đánh đấm với , ta cũng với rằng, trái với những gì Hadley muốn tin ở thành phố Mexico, em đưa ra cái ý tưởng gia nhập với ở đó như cách để bẫy . ta cũng giải thích là chuyến viếng thăm Margaret Stanhope kết hợp với cái chết của Austin cuối cùng làm em tố giác ."

      "Cái gì trong băng video và lá thư vậy ?"

      " cuộn băng của cuộc họp báo mà em đưa ra khi em quay về từ Colorado. Lá thư là cái mà em viết cho ba mẹ em khi em có ý định gia nhập với . Cuộn băng kia là từ hồ sơ của Cục điều tra liên bang - nó quay cả hai chúng ta trong sân bay của thành phố Mexico, quay mọi chuyện xảy ra."

      Julie rùng mình trong vòng tay của khi vừa đề cập đến sân bay. "Em xin lỗi," thầm đứt quãng, xoay mặt vào ngực . "Em lòng xin lỗi. Em biết làm thế nào để chúng ta có thể quên được chuyện đó."

      Zack nhận ra phản ứng của và làm quyết định, nhưng giữ nó lại vài phút. Thay vào đó, nâng cằm lên và , "Chuyện gì trong tên của Chúa làm em gặp Margaret Stanhope vậy ?"

      Chuông cửa reo và họ đều lờ .

      Với tiếng thở dài, Julie giải thích, " trong thư là ước gì làm lành với bà lúc trước. thậm chí đề nghị em mang con đến cho bà nuôi dưỡng. Và điện thoại cảm thấy như chúng ta rước nguyền rủa vì để lại quá nhiều bất hạnh sau lưng chúng ta. Vì thế em quyết định đến gặp bà để giải thích với bà là bà và hối tiếc cho bất hòa."

      "Và bà cười vào mũi em."

      "Tệ hơn. biết vì sao, đề tài về Justin được đề cập đến, và chuyện tiếp theo em biết là bà với em là giết chết ấy vì tranh giành và trao cho em tập tin đầy những mẩu tin cắt ra từ báo nơi thừa nhận là bắn ấy. Và em - " hít hơi thở run rẩy, ghét phải buộc tội . "Em nhận biết dối với em, Zack. Em cố với mình là dối với bà, phải với em, nhưng khi Tony Austin bị ám sát, đó là ba người cãi nhau với , và tất cả bọn họ đều bị giết chết, hay nhìn như thế. Em nghĩ ... em bắt đầu tin, như bà tin là bị điên. Em phản bội . Em nghĩ nó tốt cho ."

      " dối với em về Justin, Julie," Zack với tiếng thở dài gay gắt. " dối với cảnh sát ở Ridgemont."

      "Nhưng là tại sao ?"

      "Vì ông cầu làm thế, vì tự sát gây ra cuộc điều để truy tìm nguyên nhân gây ra nó, và ông muốn bảo vệ bà cụ ác độc phải đối mặt với chuyện đồng tính luyến ái của Justin khi cảnh sát khám phá ra. đúng là nên quan tâm đến chuyện đó," thêm cách chặt chẽ. " nên để cho bà ngợp trong những gì bà lẽ ra cảm thấy là điều nhục nhã. Justin thể bị tổn thương bởi chuyện đó."

      "Biết được bà nghĩ gì về ," Julie , "sao có thể nghĩ là bà quan tâm đến con của chúng ta chứ ?"

      thích thú nâng cao lông mày cách thách thức. "Đứa con nào vậy, Julie ?"

      Nụ cười lây nhiễm làm sáng bừng cuộc sống của ở Colorado bắt đầu lên khuôn mặt với ít tội lỗi để thêm vào sức hấp dẫn của nó. "Đứa con mà em phát minh để cho em đến với đấy."

      "Ồ, là đứa con đó."

      mở cái nút khác áo và ấn nụ hôn cổ . "Trả lời câu hỏi của em ."

      "Cứ tiếp tục làm chuyện đó em có cơ hội cao để kiếm được đứa con thực hơn là câu trả lời cho câu hỏi của em đấy."

      Với tiếng cười, tựa cẳng tay vào ngực , nhưng mắt mơ màng. "Em rất là tham lam đấy, Zack. Em muốn được cả hai."

      Dịu dàng, Zack ôm khuôn mặt giữa tay , ngón tay cái của mơn trớn má . " hả em ? Em muốn có con với à ?"

      " cách tuyệt vọng."

      "Tối nay chúng ta làm chuyện đó nếu em sẵn sàng."

      mím môi, vai run lên với tràn cười ngặt nghẽo. "Tuyệt đối là dựa theo trí nhớ phai tàn nhé, em nghĩ nó là chuyện có sẵn sàng hay chưa."

      "Sẵn sàng ư ?" hưởng ứng, tận hưởng lời đùa tình dục và niềm vui của kết hợp duy nhất của tiếng cười và tình luôn làm cảm thấy.

      gật đầu.

      "Thực ra , 'sẵn sàng' hầu như mọi lúc kể từ lúc đọc xong lá thư của em sáng nay. Bằng chứng ở trong tầm tay của em kìa."

      Chuông cửa lại reo, và họ lại lờ nó, nhưng nó làm Julie giật tay ra xa với vẻ có lỗi mà hy vọng là tìm kiếm 'bằng chứng'. " trả lời xong câu hỏi của em chứ ?" hỏi.

      "Vâng," với tiếng thở dài. "Nếu em nghĩ lại lá thư viết cho em, em nhớ là viết thư cho bà trước khi gửi em đến đó với con của chúng ta. ra viết thư cho Foster trước chứ phải cho bà."

      "Foster ư ? Ý là là người quản gia già hả ?"

      Zack gật đầu. "Ông buộc ông ấy phải thề là giữ bí mật, nhưng ông ấy biết chuyện gì xảy ra. Ông ấy ở trong hành làng khi tiếng súng vang lên từ phòng của Justin, và ông ấy nhìn thấy chạy từ phòng đến phòng Justin. hủy bỏ lời thề của ông ấy và bảo ông ấy chuyện với bà chủ của ông ta và mọi chuyện với bà ta."

      "Bà là bà đấy, Zack. Đừng gọi bà như thế. Em nghĩ bà hơn nghĩ. Nếu bây giờ gặp bà, chuyện với bà, nhận biết có bao nhiêu thiệt hại trong tất cả những chuyện này - "

      "Đối với bà ta chết, Julie," cắt ngang với vẻ khó chịu. "sau đêm nay, muốn nghe tên của bà ta hoặc nghe em về bà ta nữa."

      Julie mở miệng để tranh cãi, sau đó làm quyết định khác, nhưng giấu giếm nó trong thời gian tại. Với nụ cười trong giọng, , " ai được cơ hội thứ hai từ , đúng ?"

      "Đúng," cách kiên quyết.

      "Ngoại trừ em."

      chải khớp ngón tay gò má trơn mịn của . "Ngoại trừ em," đồng ý.

      "Em có được bao nhiêu lần cơ hội vậy ?"

      "Em cần bao nhiêu ?"

      "Em sợ là rất nhiều đấy," với tiếng thở dài khiến Zack cười khanh khách và kéo mạnh vào cánh tay . Khi thả ra, nhận thấy sợi dây chuyền bạc ló ra ở cổ áo của . "Là gì thế ?" hỏi.

      tì cằm vào ngực. "Cái gì hả ?"

      "Cái này," , luồn ngón tay dưới sợi dây chuyền.

      Sợ rằng nhìn thấy chiếc nhẫn gợi cho nhớ về những chuyện tồi tệ ở thành phố Mexico, Julie vội áp tay vào ngực giữ chặt chiếc nhẫn. "Làm ơn đừng chạm vào !"

      Mắt Zack nheo lại ở vẻ lo ngại của , và lại có cảm giác ngờ vực cách kỳ lạ. "Là gì thế?" hỏi, cẩn thận giữ giọng của hợp lý. " món quà từ bạn trai cũ à ?"

      "Đại khái như thế. Em đeo nó nữa."

      "Cho xem , " Zack .

      " được."

      " người đàn ông có quyền biết khẩu vị của người đến trước mình chứ."

      " ấy có khẩu có vị rất tuyệt ! chấp thuận. Đừng chạm vào."

      "Julie," cảnh báo, "em đúng là kẻ dối tồi. Cái gì được gắn vào sợi dây chuyền vậy ?" để cho có cơ hội ngăn cản , kéo tay ra và kéo sợi dây chuyền ra.

      Chiếc nhẫn cưới bằng bạch kim toả sáng trong tay , những hạt kim cương lấp lánh trong ánh đèn.

      dịu dàng ùa qua , và kéo vào ngực . "Sao em lại sợ để cho nhìn thấy nó vậy ?"

      "Em sợ bất cứ thứ gì có thể gợi cho nhớ về thành phố Mexico. Em nghĩ em có thể quên cách nhìn em trước khi nhận biết em dẫn họ đến chỗ là do ngẫu nhiên ..." giọng run rẩy, "hay thay đổi khuôn mặt khi nhận biết nó là cố tình. Em biết em quên. bao giờ. Em luôn sợ nhìn thấy cái nhìn đó."

      Zack miễn cưỡng hoãn việc làm tình với và đẩy ra khỏi ngực , ngồi dậy. "Chúng ta hãy giải quyết nó cho xong."

      "Gì cơ ?" , bắt đầu hoảng sợ. " đâu vậy ?"

      "Em có đầu máy ?"

      Nỗi sợ hãi của trở thành bối rối. "Trong phòng khách."

      **********

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 79

      " làm gì vậy?" hỏi khi Zack ngồi xuống cạnh và cuộn băng video mà lấy ra từ vali của bắt đầu chạy. Bối rối, trêu chọc, "em hy vọng đó là phim Dirty Dancing và phải là cảnh hấp dẫn từ bộ phim của ."

      ôm choàng lấy và lặng lẽ , "đó là cuộn băng xem vài lần hôm nay, cái mà Cục điều tra liên bang tịch thu ở Mex - "

      lắc đầu dữ dội, cố chộp lấy remote. "Em muốn xem. phải tối nay ! bao giờ nữa !"

      "Chúng ta cùng nhau xem, Julie. Em và . Sau đó, nó đến giữa chúng ta hay làm chúng ta đau, và em phải sợ."

      "Đừng bắt em xem cái này !" , run rẩy khi những tiếng bắt đầu bùng nổ trong sân bay. "Em thể chịu nỗi !"

      "Hãy nhìn màn hình," cách kiên quyết. "Chúng ta có mặt ở đó, nhưng cho đến hôm nay hề biết em làm gì trong khi họ bắt giữ , và có cảm giác em cũng có hồi ức ràng về nó."

      "Ôi, vâng, em nhớ chứ ! Em nhớ chính xác họ làm gì với ! Em nhớ đó là do lỗi của em !"

      xoay mặt đến màn hình. "Xem em kìa, phải . Hãy xem và em nhìn thấy làm gì - người phụ nữ bị đau khổ hơn ." Julie kéo tia nhìn đến tivi, nhìn như người mù ở cảnh tượng mà chỉ muốn quên. thấy mình la hét mọi người làm đau, thấy Paul kéo lại, quát tháo là "nó kết thúc," thấy Hadley đến bên với nụ cười độc hại và thả chiếc nhẫn vào tay . thấy mình chộp lấy chiếc nhẫn và khóc.

      Giọng của Zack nhức nhối và âu yếm, "Julie," thầm, ôm chặt , "nhìn em kìa, em và xem những gì xem. Nó chỉ là chiếc nhẫn, miếng kim loại và đá. Nhưng hãy nhìn xem nó có ý nghĩa biết bao đối với em kìa."

      "Đó là nhẫn cưới chọn cho em !" dữ dội. "Đó là lý do tại sao em khóc."

      " sao?" nhàng trêu chọc. " nghĩ em khóc vì những viên kim cương quá chứ."

      Miệng há hốc, và tiếng cười khúc khích thốt ra thậm chí khi chớp mắt cố nén những giọt nước mắt từ đôi mắt kỳ diệu của .

      "Bây giờ hãy xem khúc này," thêm với nụ cười đến tận mang tai, ôm chặt hơn. "Đây là phần mà thích nhất. Đừng xem những gì họ làm với ," vội khi bắt đầu giật ánh mắt khỏi những cái dùi cui được giơ cao. "Hãy xem em làm gì với Hadley ở bên phải của màn hình đấy. Đó," thêm cách thán phục, "là cú đá rất tuyệt."

      Julie buộc mình phải xem và hơi bất ngờ và thỏa mãn cách hổ thẹn khi thấy mình tấn công người đàn ông. "Em thực nhớ phần lớn của chuyện đó," thầm.

      ", nhưng chắc chắn là Hadley nhớ những gì xảy ra tiếp theo. Khi Richardson kéo em ra và em thể tiếp cận Hadley bằng móng tay hay tay của em, em - "

      "Đá ta !"Julie kể lại, xem cách sửng sốt.

      "Đúng ngay háng," Zack cách hãnh diện với tiếng cười khi Hadley gập người lại, chộp lấy mình. "Em có biết là có bao nhiêu người thế giới này ao ước được làm chuyện đó ?"

      Julie lắc đầu trong im lặng, xem đoạn kết của cuốn phim khi bác sĩ đâm kim vào cánh tay của trong khi Paul ôm . Zack để cho đầu máy tiếp tục chạy và nghiêm túc lại khi nhìn . " xé Hadley thành từng mảnh cách hợp pháp trước khi làm xong. cuộc họp với Bang Tư Pháp Hình của Texas vào tuần lễ sau tuần tới. Khi kết thúc với ta, chiếm đóng trong những xà lim cho bản thân."

      " kẻ độc ác !"

      "Và em," Zack cách nghiêm túc, nâng cằm lên, "là thiên thần. Em có biết cảm thấy thế nào mỗi khi xem em phim ?"

      lắc đầu, và , " cảm thấy được . Được cách khó tin, cách đầy đủ, và vô điều kiện. Thậm chí khi em nghĩ là tên giết người loạn trí, em vẫn còn chiến đấu và khóc vì ." hạ thấp môi xuống với , thầm, " chưa bao giờ biết người phụ nữ nào có lòng can đảm như em," hôn khóe mắt , kéo môi qua má đến khóe miệng . "Hay có nhiều tình để trao tặng." Bàn tay của đẩy trượt dưới áo thun chui đầu và xuống lưng quần jean của . "Hãy trao nó cho , em ," thầm, "tất cả ... ngay bây giờ." tách môi bằng môi , hôn cuồng nhiệt, tay di chuyển làn da mịn màn của , lưỡi của tìm kiếm miệng , từ từ xông vào đó, và khi cởi khuy áo sơ mi của bằng những ngón tay run rẩy, mở tung nó và chạm vào , tiếng rên rỉ mà nghe được là của . Nhưng văng vẳng bên tai nghe tiếng chuông cửa, và tiếng đập ầm ĩ trong đầu , từ từ nhận biết đó là nắm tay đập cửa ầm ầm. Chửi thề, Zack ngồi bật dậy, dự định đưa vào phòng ngủ, và chìa tay ra.

      "Julie !" giọng của Ted theo sau tiếng đập cửa ầm ầm.

      "Đó là của em !" .

      "Em thể đề nghị ấy về và trở lại vào ngày mai sao ?"

      định gật đầu, khi giọng cười vui của Ted vang lên, "Hãy mở cửa vì lợi ích của hai người. Tôi biết hai người ở trong đó," và thay vào đó lắc đầu, vội vàng kéo áo xuống và cố khôi phục mái tóc rối bù của . "Em nên xem ấy muốn gì."

      " đợi trong nhà bếp," Zack , cào tay qua tóc .

      "Nhưng em muốn ấy gặp ở đây."

      "Em muốn ấy gặp bây giờ ư ?" liếc nhìn xuống cách có ý nghĩa, rồi nhìn với vẻ thích thú. "Như thế này hả ?"

      "Sau khi suy nghĩ kỹ," , mặt ửng hồng, " nên đợi trong nhà bếp," sau đó ra phía cửa trong khi theo chiều ngược lại.

      Julie mở cửa khi Ted đưa tay lên để đập cửa lần nữa, và ánh mắt phủ trùm lên người với vẻ xem xét kỹ lưỡng cách vui vẻ. "Xin lỗi làm gián đoạn. Benedict đâu?"

      "Trong nhà bếp."

      " chắc chắn là thế," cười.

      " muốn gì đây," , bực tức, bối rối, và cười với cách muộn màng nhận ra rằng là người đưa lá thư của cho Paul.

      " có lẽ nên với hai người cùng lượt," , xuống hành lang, ngừng lại để nhìn vào phòng ngủ, ràng là vui quá đỗi.

      Zack uống nước ở bồn rửa chén khi Julie sau lưng , "Zack, đây là Ted, của em."

      Bị giật mình bởi họ vào cách lặng lẽ, Zack quay lại, mắt dán chặt vào khuôn mặt quen thuộc khác.

      Ted gật đầu. "Đúng, tôi có mặt ở thành phố Mexico với Julie."

      Khôi phục từ bất ngờ, Zack đưa tay ra, và , "Tôi rất vui là được gặp dưới hoàn cảnh khá hơn."

      "Nhưng phải trong khoảnh khắc đặc biệt này," Ted đùa, bắt tay , và Zack cảm thấy đột ngột và ngay lập tức thích chàng trai trẻ. "Nếu tôi là ," Ted tiếp tục với Zack với nụ cười đến tận mang tai, "tôi làm cho mình ly gì đó mạnh hơn nước để uống." Nhìn lướt qua Julie bối rối, giải thích, "bố muốn gặp hai người ở nhà. Ngay lập tức," nhấn mạnh trong giọng đáng sợ cách khôi hài. "Katherine ở đó với mẹ, giúp thuyết phục bố là tốt hơn nhiều nếu ông bình tĩnh chờ ở đó thay vì đến đây, điều mà ông kiên quyết làm khi ông thể liên lạc với em qua điện thoại."

      "Tại sao bố lại nóng lòng muốn gặp bọn em chứ ?" Julie hỏi.

      Tựa người vô tường Ted đút tay vào túi, nhướng lông mày và nhìn Zack. " có thể đoán tại sao cha của Julie hơi, chúng ta nên là ... nhất quyết... có đôi lời với khi đột ngột đến thị trấn chứ ?"

      Zack uống hết phần nước còn lại và châm đầy ly lại. "Tôi nghĩ là tôi có thể đoán được."

      "Julie," Ted ra lệnh với tiếng cười khùng khục, " chải đầu và cố đừng nhìn quá ... à ...bê bối cách thú vị. gọi cho bố và là chúng ta đến đó ngay."

      quay gót và chạy về phòng, gọi qua vai rằng điện thoại bị gác trong phòng khách.

      Khi Ted quay trở lại nhà bếp sau khi làm cuộc gọi của , Zack ở trong phòng tắm, cạo râu. xuất vài phút sau, mặc áo mới, tóc được chải, và vào nhà bếp. Ted ngừng lại khi lục soát qua những tủ kệ và qua vai , "tôi nghĩ biết Julie lần này cất vodka ở đâu đúng ?"

      "Lần này ư ?" Zack , chuyển suy nghĩ của từ cuộc họp sắp tới với bố vợ tương lai.

      "Julie có thói quen đặc biệt khác thường," Ted giải thích, cúi xuống và nhìn dưới bồn rửa chén, "khi có chuyện gì đó làm nó lo lắng, nó sắp xếp lại mọi thứ ... xếp chúng theo thứ tự, có thể thế."

      nụ cười âu yếm lên môi Zack khi nhớ là nhìn thấy làm thế ở Colorado. "Tôi biết."

      "Vậy bị bất ngờ," Ted tiếp tục, mở tủ lạnh trong nỗ lực vô ích để tìm kiếm rượu, "khi hiểu rằng từ khi ra tù, nó sắp xếp lại mọi cái tủ, ngăn kéo, và tủ kệ mà nó có và sơn lại ga ra. Hai lần. Nhìn vào tủ lạnh này," chỉ đến cái kệ cánh cửa. " nhìn thấy chai và hũ lọ được sắp xếp theo thứ tự giảm dần theo kích cỡ, cái cao nhất ở bên trái. Bây giờ, ở kệ tiếp theo, nó đảo ngược cho có vẻ mỹ thuật, để cho món đồ cao nhất ở bên phải. Tuần trước, mọi thứ được sắp xếp theo màu. Nó là chuyện đáng xem đấy."

      Bị giằng xé giữa thích thú ở những gì nghe và hối hận cho nỗi đau khiến làm chuyện đó, Zack , "tôi chắc chắn là vậy."

      "Đó còn chưa là gì," Ted tiếp tục bằng giọng chua chát. "Nhìn vào đây này," , và mở tủ kệ, chỉ ra những lon và hộp kệ. " Nó sắp xếp thực phẩm theo thứ tự ABC."

      Zack nghẹn tiếng cười. " ấy làm gì ?"

      "Tự mình nhìn ."

      Zack nhìn qua vai người đàn ông kia. Tất cả lon, chai, và hộp được trộn lẫn với nhau nhưng đứng thẳng tắp như quân . "sốt táo (applesauce), măng tây (asparagus), củ cải đỏ (beets)," thầm trong hoài nghi thích thú, "bông cải (cauliflower, Cheerios, bột (flour), sương sa (jello), đậu (beans) ..." nhìn Ted. " ấy xếp sai đậu rồi."

      ", em có sai," Julie , vào nhà bếp và cố tỏ vẻ thờ ơ khi hai người đàn ông quay qua trong tiếng cười thích thú. "Chúng được xếp theo chữ L."

      "L à ?" Zack , cố gắng cách thành công để làm mặt tỉnh.

      thả tia nhìn bối rối đến hạt vải vô hình mà phủi từ chiếc áo len của . "L - cho quả đậu (legumes)," . Zack nghẹn tiếng cười và kéo vào vòng tay, vùi mặt vào tóc , sung sướng đắm mình vào . "Vodka ở đâu ?" thầm vào tai . "Ted muốn nó."

      nghiêng đầu lại, mắt lấp đầy tiếng cười. "Nó đứng ở sau quả đậu (legumes)."

      "Nó làm cái quái gì ở đó vậy ?" Ted hỏi, đẩy những hộp đậu qua bên và lấy nó.

      Vai của rung lên vì cố nén cười, Zack cố và chính xác, "Nó ở dưới chữ L - cho rượu (liquor). Theo lẽ tự nhiên."

      "Theo lẽ tự nhiên," Julie xác nhận với tiếng cười khúc khích.

      " tệ là chúng ta có thời gian để uống nó," Ted .

      "Tôi muốn uống," Zack trả lời.

      " hối hận đấy."

      Xe tuần tra của Ted chờ ở vỉa hè, và mở cửa sau cho họ. Zack miễn cưỡng ngồi vào ghế sau với Julie, vẻ mặt của trở nên căng thẳng.

      "Có chuyện gì vậy ?" hỏi, vì quá hoà hợp với có mặt của đến nỗi cảm nhận được ngay là có chút thay đổi trong giọng hay cách diễn đạt của .

      "Đây phải là phương tiện vận chuyển ưa thích của , chỉ vậy thôi."

      Zack thấy mắt tối lại với nỗi buồn, nhưng khôi phục lại hầu như ngay lập tức và cố tình lời đùa mà biết được thiết kế để nâng cao tâm hồn . "Ted," , giữ ánh mắt tươi cười Zack, " lẽ ra nên lái chiếc Blazer của Carl. Zack nghĩ nó hấp dẫn hơn nhiều."

      Câu đó làm cả hai người đàn ông phì cười.

      **********

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 80

      Mười lăm phút sau,Zack còn cười được nữa ; ngồi đối diện với bố của Julie trong phòng sách của ông, bị Đức Cha Mathison nhai-mông, ông tới lui cách giận dữ trước mặt . Zack nghĩ là là bị nhai-nát-mông, thậm chí chấp nhận chuyện đó vì là lỗi của , nhưng nghĩ người cha mục sư của Julie người con, ăn , người đưa ra bài thuyết giảng bất cứ điều răn nào mà ông cảm thấy Zack sai phạm. ngờ Jim mathison là người đàn ông cao lớn, vững chắc, có khả năng đưa ra những tràng đả kích hùng hồn có thể làm cho buổi diễn độc tấu của George C. Scott trong lễ khai mạc của Patton đáng hổ thẹn.

      "Tôi thể tha thứ hay bỏ qua cho những chuyện cậu làm ! tha thứ được chuyện nào !" Jim Mathison cuối cùng kết thúc, ngồi phịch xuống cái ghế da sờn mòn ở sau bàn. "Nếu tôi là người hung bạo tôi đánh cậu bằng roi ngựa. Tôi cũng muốn làm chuyện đó đấy ! Vì cậu, con tôi bị sợ hãi, bị công luận chỉ trích, và đau khổ cùng cực ! Cậu cám dỗ nó ởColorado, tôi biết cậu làm thế ! Cậu có phủ nhận chuyện đó ?"

      là ngớ ngẩn, nhưng ngay lúc đó Zack khâm phục mọi thứ về ông, ông là người cha mà Zack muốn có - và muốn trở thành như thế vào ngày nào đó - người cha quan tân với những nguyên tắc vững chắc về chuyện gì là có thể chấp nhận được và chuyện gì là thể - người đàn ông có phẩm cách và trung thực, người mong là nhìn thấy cùng đức tính đó ở những người xung quanh ông. Ông có ý định làm cho Zack cảm thấy xấu hổ. Ông thành công.

      "Cậu có phủ nhận việc cám dỗ con tôi ?" ông lặp lại cách giận dữ.

      "," Zack thừa nhận.

      "Và sau đó cậu trả nó về đây để đương đầu với giới truyền thông và bảo vệ cậu với cả thế giới ! Cậu đúng là đồ hèn nhát, vô trách nhiệm - sao cậu có thể đối mặt với bản thân hay với tôi hay với nó, sau những chuyện đó chứ ?"

      "Thực ra , trả ấy về đây là chuyện đứng đắng duy nhất mà tôi làm," Zack , lần đầu tiên biện hộ bản thân kể từ khi cuộc quở trách gay gắt được bắt đầu.

      "Tiếp tục , tôi đợi để nghe sao cậu lại nghĩ thế."

      "Tôi biết Julie tôi. Tôi chịu đưa ấy đến Nam Mỹ và thay vào đó gửi trả ấy về đây là vì lợi ích của ấy, phải của tôi."

      "Ý thức của cậu về chuyện đứng đắn chắc chắc rất là ngắn ngủi, đúng ! Vài tuần sau đó, cậu tính toán để đưa nó đến gia nhập với cậu."

      Ông đợi, cầu câu trả lời bằng im lặng, và Zack miễn cưỡng tuân theo. "Tôi nghĩ ấy có thai, và tôi muốn ấy phá thai hay bị xấu hổ vì làm bà mẹ chồng trong thị trấn ."

      Zack cảm thấy thù địch của người đàn ông kia giảm xuống, nhưng nó được thể trong lời bình luận chua chát kế tiếp của ông. "Nếu cậu có chút đứng đắn, kềm chế dục vọng của cậu ở Colorado, cậu phải lo lắng về việc nó có thai, đúng ?"

      Bị giằng xé giữa tức giận, bối rối, và thích thú ở cách sử dụng thuật ngữ 'dục vọng' cách khinh miệt của Mathison, Zack nâng lông mày và nhìn ông.

      "Tôi cám ơn nếu cậu lịch trả lời tôi đấy, cậu trẻ."

      "Câu trả lời rất hiển nhiên."

      "Và bây giờ," ông cách giận dữ, ngả người ghế. "Bây giờ cậu trở về đây trong máy bay riêng của cậu để làm nó trở thành chú ý của mọi người lần nữa, vì cái gì hả? Để cậu có thể làm tan nát tim nó à ! Tôi nghe, đọc và xem đủ về cậu trước khi cậu ngồi tù và sau khi cậu ra tù để biết cậu có cuộc sống thế nào ở California, phóng túng, hời hợt, vô luân - những buổi tiệc hoang dã, phụ nữ trần truồng, say xỉn, những bộ phim bẩn thỉu. Cậu trả lời cho chuyện đó như thế nào ?"

      "Tôi chưa bao giờ làm phim bẩn thiểu nào cả," Zack trả lời, ngầm thừa nhận những lời buộc tội còn lại.

      Jim Mathison hầu như mỉm cười. "Ít ra cậu phải là kẻ dối. Cậu biết Paul Richardson nó chứ ? Cậu ta muốn kết hôn với nó và cậu ta xin tôi chấp thuận. Cậu ta là người đàn ông tốt, đàng hoàng với nguyên tắc. Cậu ta muốn người vợ suốt đời, phải chỉ cho đến khi diễn viên tóc vàng hấp dẫn khác xuất và ngoảnh đầu lại với nó. Cậu ta muốn có con. Cậu ta sẵn sàng hy sinh cho nó - thậm chí đến tận California để gặp cậu. Cậu ta đến từ gia đình gần gũi, thương như Julie. Họ có thể có cuộc sống tốt đẹp với nhau. Sao, cậu sao về chuyện đó ?"

      Ở giữa ngọn lửa ghen tị, Zack bất ngờ nhận ra là Jim Mathison đơn thuần sử dụng Richardson như có ý định buộc Zack phải đối mặt với khuyết điểm của như người chồng tiềm năng của Julie, và ông cũng khéo léo và cố tình điều khiển Zack vào chỗ mà thừa nhận và đặt những lá bài của ra bàn phải lùi lại và rút lui. Mặc dù với khó chịu mà Mathison cố tình làm đối với , Zack khâm phục người đàn ông gấp bội và khi tựa người vào ghế, "Những gì tôi cần là," bắt đầu, đáp trả danh sách của các phẩm chất của Richardson theo thứ tự mà Mathison chúng: " Richardson có thể là thánh nhân, và ta có thể ấy ; nhưng tôi cũng vậy. Hơn nữa, Julie tôi. Tôi quan tâm đến những tóc vàng hay tóc đỏ hấp dẫn hay bất kỳ người phụ nữ nào khác ngoài Julie. Mãi mãi. Tôi cũng muốn có con cái, ngay khi Julie sẵn sàng. Tôi hy sinh bất cứ thứ gì cho ấy nếu cần thiết. Tôi thể thay đổi cách tôi từng sống trước đây, tôi chỉ có thể thay đổi cách tôi sống từ bây giờ trở . Tôi thể thay đổi được chuyện gia đình tôi được gần gũi, tôi chỉ có thể để cho ấy dạy tôi cách gia đình lẽ ra phải như thế nào. Nếu tôi được ông chấp nhận, tôi ít ra là muốn có được chấp nhận miễn cưỡng của bác."

      Mathison khoanh tay ngực, nhìn chằm chằm vào . "Tôi còn chưa nghe được chữ 'hôn nhân' từ cậu."

      Zack mỉm cười. "Tôi nghĩ đó kết luận."

      "Trong đầu ai ? Julie thực đồng ý kết hôn với cậu rồi à, ý tôi là vì cậu trở lại ư ?"

      "Vẫn chưa có thời gian để hỏi cổ."

      Lông mày ông chau lại. "Ngay cả trong suốt mấy tiếng đồng hồ điện thoại của nó bị gác ư ? Hay cậu quá bận rộn cố thuyết phục nó bắt đầu cái gia đình mà cậu vừa là cậu muốn có ?"

      Zack có cảm giác kinh khủng rằng ửng hồng mặt như nam sinh.

      "Đối với tôi dường như," Mathison tiếp tục cách dứt khoát, "cậu có tầm nhìn sai lệch của những gì là thích hợp và đứng đắn. Trong thế giới của cậu, hai người có quan hệ tình dục, sau đó có con, và khi họ rốt cuộc làm được chuyện đó, họ kết hôn. Chuyện đó là thể chấp nhận trong thế giới của Julie hay trong thế giới của Chúa hay của tôi !"

      Kiềm chế thôi thúc oằn người trong ghế, Zack ngay, "Tôi dự định ngỏ lời cầu hôn với ấy tối nay. Thực ra tôi nghĩ chúng tôi ghé Lake Tahoe đường đến California vào ngày mai và kết hôn ở đó."

      Mathison chồm người trong ghế của ông. "Cái gì ! Hai người mới biết nhau được bảy ngày, hai người ngủ với nhau, và bây giờ cậu định bắt nó bỏ lại mọi thứ và ra với cậu rồi kết hôn trong đám cưới nhếch nhác ư. Nó còn có công việc, gia đình, và những người khác để cân nhắc đến. Cậu nghĩ nó là ai đây chứ ? con thú cưng vô tri mà cậu có thể buột dây và dắt đến Disneyland chăng ? Ý thức của cậu về công lý đâu rồi hả ! Tôi nghĩ cậu khá hơn sau những lời cậu vừa với tôi cách đây vài phút chứ."

      Zack đâm đầu thẳng vào cái bẫy. "Tôi nghĩ là tôi hiểu ý bác. Vậy bác mong tôi làm gì chứ ?"

      Mathison đóng sập cái bẫy. "Tôi mong cậu cư xử giống như người thịch thiệp, hy sinh chút. Tóm lại, tôi mong người chồng tương lai của Julie dành thời gian ở đây để hiểu nó, tôn trọng là lưu tâm đến nó, như Chúa dự định cho chúng ta đối xử với phụ nữ, và sau đó ngỏ lời cầu hôn với nó. Giả sử nó đồng ý, hai người đính hôn cho thời gian thích hợp, rồi hai người kết hôn. Tuần trăng mật," Ông kết thúc cách kiên quyết, "diễn ra sau đám cưới. Nếu cậu sẵn sàng để làm những chuyện này, sau đó, và chỉ sau đó, tôi sẵn sàng chập thuận cậu hay cử hành buổi lễ, điều mà tôi chắc chắn là cách duy nhất Julie cảm thấy thực vui vẻ kết hôn. Tôi làm mọi chuyện rồi chứ ?"

      Zack cau mày. "Rất ."

      Jim Mathison thấy cái cau mày và tấn công. "Nếu vài hy sinh cá nhân và thoả mãn thể xác là quá nhiều đối với cậu, vậy - "

      "Tôi chúng là quá nhiều," Zack cắt ngang, suy nghĩ của lộn xộn cách vô vọng trong nhận thức mà chưa bao giờ nghĩ đến rằng Julie tự nhiên muốn cha cử hành lễ cưới.

      "Tốt, Zack," ông , lần đầu dùng tên của Zack. Với nụ cười đột ngột ấm áp và thậm chí như người cha, ông , "vậy mọi chuyện được giải quyết xong."

      lên trong suy nghĩ riêng của , Zack nhìn thấy cái mỉm cười hài lòng của người đàn ông kia, nhận biết rằng bị ép buộc vào việc hầu như là đồng ý chuyện hoàn toàn thể được, và ngay, " phải là mọi chuyện. Tôi sẵn sàng ở lại thị trấn càng lâu càng tốt, nhưng có lý do gì cho Julie và tôi để 'hiểu biết nhau' trước khi tôi ngỏ lời cầu hôn với cổ, cũng như tôi chờ vài tháng cho đám cưới. Tôi ngỏ lời cầu hôn với cổ ngay. khi ấy đồng ý, đối với tôi, chúng tôi đính hôn."

      "Cậu được đính hôn khi cậu đeo chiếc nhẫn ngón tay của nó. Thủ tục và truyền thống tồn tại vì có lý do đấy, cậu trẻ. Như sống độc thân trước đám cưới, chúng tạo đặc biệt và bền vững cho chính kiện."

      "Được," Zack hơi bực mình .

      Mathison mỉm cười, "Cậu muốn khi nào kết hôn ?"

      "Càng sớm càng tốt. Vài tuần từ đây là tối đa. Tôi chuyện với Julie."

      ***

      "Chắc chắn là mẹ muốn con giúp chứ, thưa mẹ ?" Julie hỏi, nhìn mẹ đặt khay bánh quy bàn ăn.

      " cần đâu con. Các con hãy ở lại phòng khách và chuyện . tốt khi được nhìn thấy ba đứa con được hạnh phúc."

      Julie gần như lo lắng hơn là vui. Nhìn lướt qua cánh cửa phòng sách của cha đóng chặt, nhìn Ted và Katherine ngồi với nhau ghế xô pha, trêu chọc về bài diễn văn của Zack trong phòng tập thể dục. "Chuyện quái gì diễn ra ở trong đó chứ ?" hỏi.

      Ted nhe răng cười và nhìn lướt qua đồng hồ. "Em biết là chuyện gì xảy ra mà. Bố đưa ra bài thuyết giảng trước hôn nhân nổi tiếng của ông ấy đến chú rể tương lai."

      "Zack còn chưa thực ngỏ lời cầu hôn với em."

      Katherine nhìn trong hoài nghi. "Sau khi những lời ấy với cậu ở trước nửa thị trấn tối nay, cậu còn nghi ngờ là ấy muốn gì à ?"

      ", ra là . Nhưng bố ở quá lâu trong đó cho bài thuyết giảng bình thường của ông."

      "Cái này lâu hơn," Ted với thích thú che đậy, "vì bố cảm thấy người cha cần xé xác Zack trước cho tội bắt cóc em và mọi chuyện sau đó."

      "Zack chịu đủ thiệt hại cho bất cứ thứ gì ấy làm đối với em," Julie cách xúc động.

      Katherine nuốt tiếng cười khúc khích và uống ngụm coca cola. " ấy chịu thiệt hại nhiều hơn nếu ấy cắn câu và đồng ý với thoả thuận thông thường."

      "Thoả thuận gì ?" Julie hỏi.

      "Em biết mà, là thỏa thuận về 'truyền thống là mọi thứ, được có quan hệ tình dục trước đám cưới, cam kết dài lâu là tốt nhất' mà bố cố moi từ mỗi chú rể tương lai."

      Julie cười. "Ồ, cái đó. Zack bao giờ đồng ý. ấy già dặn, khôn ngoan, và tinh vi hơn hầu hết những người đàn ông mà bố đối phó."

      " ta đồng ý," Ted vừa vừa cười. " ta còn có lựa chọn nào khác chứ ? Bố chỉ thông minh hay chỉ là mục sư cử hành lễ cưới, ông cũng là cha em. Zack biết ta bị đánh trượt ba lần trong sổ của bố. ta đồng ý vì em và nhằm làm cho gia đình hòa thuận."

      'hy vọng' ấy đồng ý," Katherine trêu chọc, "vì làm vậy à."

      Ted nghiêng người và cắn tai đùa. "Đừng nữa, em làm Julie mắc cỡ kìa."

      "Julie cười kìa. Chính mới là người ửng hồng mặt đấy."

      " đỏ mặt, vợ lắm lời của , vì nhớ đến cái tháng dài nhất, đau khổ nhất trong đời và ở hồi tưởng về đêm tân hôn của chúng ta như thế nào do kiêng cữ cả tháng trời."

      Katherine nhìn , diện của Julie bị lãng quên trong giây lát. "Nó rất đẹp," tranh cãi. "Đặc biệt - như là lần đầu cho cả hai chúng ta. Em nghĩ đó là mục đích của cha khi cầu mọi người đồng ý đợi cho đến đêm tân hôn để làm tình, dù là họ làm chuyện đó."

      "Có ai quan tâm đến chuyện em lắng nghe chuyện này vậy," Julie run rẩy đùa.

      Cánh cửa phòng sách bật mở, và bọn họ đều quay lại. Đức Cha Mathison trông có vẻ hài lòng, Zack nhìn choáng váng và bực bội, và vai của Ted bắt đầu cười ngặt nghẽo. " ta đồng ý !" nghẹn tiếng cười. " ta có vẻ ngoài sửng sốt, tức giận mà tất cả bọn họ đều có. Người hùng điện ảnh của tôi," , lắc đầu. "Tất cả các áp phích đó của ta mà tôi từng có trong phòng ngủ, và ta hoá ra lại là người thường, người ngờ là bị điều khiển trong tay bố. Nhà lao thể hạ gục ta, nhưng bố làm được."

      Zack ném cái nhìn suy đoán lướt qua nhóm người vui vẻ trong phòng khách khi bước tới phía trước, nhưng bà Mathison cản trở với lời mời vào phòng ăn cho bánh quy và quay đầu lại. ", cảm ơn bà, Bà Mathison," , nhìn lướt qua đồng hồ. " quá muộn. Tôi cần tìm khách sạn và lấy phòng."

      Bà liếc cái nhìn dò hỏi về phía chồng bà, ông mỉm cười và từ từ gật đầu, sau đó bà , "Chúng tôi muốn cậu ở lại đây với chúng tôi."

      Zack nghĩ đến những cuộc gọi nhận và làm trong khi ở Keaton và hỗn loạn có thể gây ra cho gia đình của họ, và lắc đầu. "Cảm ơn bác, nhưng tôi nghĩ tốt hơn hết là tôi nên ở lại khách sạn. Tôi có mang theo công việc với tôi, và tôi được gửi thêm nữa xuống đây và có lẽ cũng vài cuộc bàn bạc làm ăn," ném thêm vào khi bà nhìn thực thất vọng. "Tôi nghĩ căn phòng thượng hạng trong khách sạn tốt hơn."

      nhìn thấy vẻ ngoài kỳ quặc, bối rối mà Julie mang lại cho khi vừa đề cập đến phòng thượng hạng, nhưng nóng lòng muốn rời khỏi, để gọi chai sâm banh gửi đến phòng, và sau đó giữ trong tay và ngỏ lời cầu hôn với trong bầu khí thích hợp. "Em đưa đến khách sạn được ?" hỏi .

      **********

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 81

      "Đến rồi," Julie nửa giờ sau khi họ dừng xe trước nhà trọ duy nhất của Keaton. "Nhà trọ tốt nhất của Keaton." Ted và Katherine chở họ về nhà để họ lấy xe của Julie và hành lý của Zack.

      Zack nhìn cách thể tin ở toà nhà xiêu vẹo trải dài với những cánh cửa đen cách nhau đúng 4 mét bằng cách nào đó gợi cho nhớ về những cái răng hư, và cái hồ bơi trống rỗng thực tế là nằm ngay lề của đường cao tốc, sau đó nâng cao ánh mắt đến hộp đèn loé sáng nó và đọc to : "Nơi Thư Giãn Gân Cốt Của Bạn," lặp lại trong hoài nghi. "Phải có phòng trọ nào khác ở đây chứ."

      "Em ước gì là có," cười nghẹn.

      ông lão với mũ cao bồi và gò má phồng ra vì nhai thuốc lá ngồi ở phía trước văn phòng cái ghế kim loại, tận hưởng buổi tối êm dịu khi họ dừng xe để đăng ký. Ông đứng lên khi Zack ra khỏi xe. "Chào, Julie," ông , nhận biết với cái liếc nhanh qua kính chắn gió.

      Zack bỏ tất cả những hy vọng cho nơi xinh đẹp để hẹn hò và xăm xăm vào văn phòng, tâm trạng của chuyển từ bình thường đến tồi tệ.

      "Cậu có phiền nếu tôi giữ cái này để làm đồ lưu niệm ?" người quản lý hỏi khi Zack ký tên của phiếu đăng ký và đẩy nó qua bàn.

      "."

      "Zack Benedict," nhà quản lý thốt ra cách cung kính, nhặt phiếu đăng ký và nghiên cứu chữ ký. "Zack Benedict, ngay ở đây, trong nhà trọ của tôi. Ai có thể đoán nó có thể xảy ra chứ ?"

      " phải tôi," Zack thẳng thừng. "Tôi nghĩ ông có phòng thượng hạng ?"

      "Chúng tôi có phòng thượng hạng cho dâu."

      "Ông đùa chắc," Zack , liếc nhìn qua vai ở toà nhà chút hấp dẫn, và sau đó thấy Julie tựa người vào cánh cửa của văn phòng, chân gác ở mắt cá chân, khuôn mặt của long lanh với tiếng cười tinh nghịch, và tâm hồn của nâng cao cách điên cuồng.

      "Phòng thượng hạng cho dâu có nhà bếp ," người quản lý bổ sung.

      "Lãng mạn làm sao. Tôi lấy phòng đó," Zack , và nghe được lôi cuốn của tiếng cười tắc nghẹn của Julie. Nó làm mỉm cười.

      " nào," , đưa ra khỏi văn phòng và về phía phòng của trong khi người quản lý theo họ và đứng ở mái hiên. "Có phải là tưởng tượng," hỏi cách khô khan khi mở cửa vào căn phòng thượng hạng cho dâu và lùi bước để vào trước , "hay ông ta theo dõi để xem liệu em có vào đây hay ."

      "Ông ta theo dõi để xem em có vào đây hay , chúng ta có đóng cửa hay , và em ở lại đây bao lâu. Vào ngày mai, toàn bộ thị trấn biết câu trả lời cho cả ba câu hỏi đó."

      Zack bật đèn, liếc nhìn căn phòng thượng hạng, và lập tức tắt đèn. "Chúng ta có thể ở nhà em được bao lâu mà gây ra nhiều tin đồn ?"

      Julie do dự, mong với lần nữa và muốn làm gì với chuyện đó. "Việc đó còn tùy theo ý định của ."

      " có những ý định rất đàng hoàng nhưng chúng phải đợi cho đến ngày mai. muốn thảo luận chúng trong căn phòng với cái giường hình trái tim bọc nhung đỏ và những cái ghế tím."

      nhõm của Julie bùng nổ trong tiếng cười như nhạc và Zack kéo vào cánh tay . Sờ soạn khuôn mặt trong bóng tối, ôm nó giữa hai tay, cười trong khi hôn , rồi từ từ, tiếng cười phai màu khi ôm sát vào và hôn trả lại . " em," thầm. "Em làm rất hạnh phúc. Em làm cho cuộc nấp ở Colorado dường như là trò vui. Em làm căn phòng thượng hạng như địa ngục này thành phòng khuê của dâu. Thậm chí khi ở tù, khi ghét em, luôn mơ đến cách em lôi về nhà, nửa đông cứng, và cách em nhảy với và làm tình với , và giật mình thức giấc muốn có em."

      rà ngón tay môi và áp má tì vào ngực . "Mai mốt đưa em đến Nam Mỹ để chúng ta có thể ở lại tàu của nhé ? Em mơ được ở đó với ."

      "Nó phải là chiếc tàu lớn. từng có chiếc du thuyền lớn. mua chiếc khác cho em và chúng ta làm chuyến du lịch biển."

      lắc đầu. "Em muốn ở với chiếc tàu ở Nam Mỹ như chúng ta có kế hoạch, dù chỉ là tuần."

      "Chúng ta làm cả hai."

      Miễn cưỡng, để và đưa đến khung cửa mở. "Ở đây trước California hai tiếng, và có vài cuộc gọi và sắp xếp cần làm. Khi nào có thể gặp lại em ?"

      "Ngày mai được chứ ?"

      "Dĩ nhiên rồi," bằng giọng chua chát. "Sớm nhất là mấy giờ ?"

      "Sớm như muốn. Mai là ngày lễ của hạt. Có cuộc diễu hành lớn, lễ hội, cắm trại, pháo bông, cho lễ kỷ niệm lần thứ hai trăm. Nó diễn ra cả tuần đấy."

      "Nghe có vẻ vui," và thấy bất ngờ vì có ý đó. "Đón lúc 9 giờ, và đãi em ăn điểm tâm."

      "Em biết có nơi - thức ăn ngon nhất trong thị trấn."

      " à, ở đâu ?"

      "McDonald," trêu chọc, cười ở vẻ ngoài sợ hãi của , sau đó ấn nụ hôn lên má và rời khỏi.

      Vẫn cười toe toét, Zack đóng cửa và bật đèn, sau đó đến giường và miễn cưỡng đặt cặp hồ sơ của đó. Lấy ra điện thoại di động, làm cuộc gọi đầu tiên đến Farrells, người mà biết nóng lòng muốn biết kết quả chuyến của . giữ nó trong khi Joe O'Hara ra ngoài tìm Matt và Meredith ở giữa khách dự tiệc.

      "Sao?" giọng của Matt Farrell đầy hồi hộp, "Meredith cũng có ở đây, và loa. Julie thế nào rồi ?"

      "Rất tuyệt."

      "Các người kết hôn chưa ?"

      "Chưa," Zack , cáu kỉnh nghĩ về thoả thuận mà cha của Julie áp đặt vào , "chúng tôi tiến triển từ từ."

      " cái gì ?" Meredith lắp bắp. "Ý tôi là, chúng tôi cứ nghĩ bây giờ hai người ở Tahoe rồi chứ."

      "Tôi vẫn còn ở Keaton."

      "Ồ."

      "Ở 'Nơi thư giãn gân cốt của bạn.'"

      nghe tiếng cười nghẹn của Meredith.

      "Trong phòng thượng hạng cho dâu."

      cười dữ hơn.

      "Nó có nhà bếp ."

      cười phá lên.

      "Phi công của các người cũng bị mắc kẹt ở đây, tội nghiệp chàng. Tôi nên mời ta qua đây chơi xạp xám."

      "Nếu làm chuyện đó hãy coi chừng đấy," Matt cảnh báo bằng giọng chua chát. " ta dễ dàng ăn hết tiền của đấy."

      " ta thể nhìn thấy những lá bài của ta ở đây. ta bị mù vì cái giường nhung đỏ hình trái tim và những cái ghế bọc nhung tím. Bữa tiệc thế nào rồi ?"

      "Tôi làm thông báo lịch rằng phải rời khỏi vì có chuyện làm ăn khẩn cấp. Meredith điều khiển nhân viên và đóng vai nữ chủ nhân. Mọi thứ rất tốt."

      Zack do dự, nghĩ về chiếc nhẫn đính hôn cần và những món nữ trang tuyệt hảo mà Bancroft & Company nổi tiếng là có chúng trong cửa hàng độc quyền của họ. "Meredith, tôi có thể nhờ em chuyện ?"

      "Bất cứ thứ gì," cách chân thành.

      "Tôi cần chiếc nhẫn đính hôn ngay lập tức - sáng mai nếu có thể. Tôi biết tôi muốn gì, nhưng tôi tìm thấy nó ở đây, và nếu tôi ló mặt ở Dallas, tôi bị nhận ra ngay. Tôi muốn đám phóng viên theo tôi và đổ xô vào thị trận này cho đến phút cuối cùng có thể."

      hiểu ngay lập tức. " cho tôi nghe có cái gì trong đầu. Sáng mai, khi cửa hàng Dallas mở cửa, tôi gọi điện cho người phụ trách bộ phận bán nữ trang và bảo ấy chọn ra vài chiếc nhẫn. Steve có thể đến lấy nó lúc mười giờ mười lăm và mang chúng đến cho ."

      "Em là đáng . Đây là những gì tôi muốn - "

      *********

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :