1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Perfect - Judith McNaught ( 88c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 72

      Ngồi trong phòng kính ngập tràn ánh nắng, Zack cẩn thận đọc những trang dữ liệu mà Matt cung cấp để cập nhật về những tài chính nắm giữ. Bên ngoài, ngoài bức tường kính được pha màu để ngăn cản người khác thể nhìn thấy bên trong, người nào đó gọi tên , và nhìn lên, phải để trả lời nhưng chỉ để tận hưởng mình được về nhà và tận hưởng tầm nhìn quen thuộc. Ở phía bên kia vách kính, bãi cỏ xanh mướt trải dài thoai thoải xuống hồ bơi to lớn uống cong với những cột La Mã và những pho tượng cẩm thạch xinh xắn. Ở bờ sân là chỗ ở dành cho khách cũng xây theo kiến trúc La Mã như ngôi nhà chính - bây giờ chúng đầy ấp người. Người thuê nhà của Zack giữ người làm vườn của lại trong khi vắng mặt, và kết quả của việc làm chăm chỉ của ông lão được biểu ràng với nhiều loại hoa đủ màu sắc nở rực bên dưới những bụi cây được cắt tỉa cẩn thận và những cây bóng mát.

      Lớp kính dày bao bọc xung quanh nhà kính chèn ép thanh của bửa tiệc diễn ra ở bên ngoài cách đó vài mét, nơi có cả trăm người vui chơi trong hồ bơi, sử dụng sân quần vợt, hoặc tắm nắng. Ba trăm quan khách còn lại tối nay quay lại cho đêm tiệc thứ nhì, và người cung cấp thực phẩm thiết lập dưới túp lều trắng ở phía đông của bãi cỏ.

      "Zack Benedict đâu ?" người phụ nữ trong bộ đồ tắm mong manh hỏi bạn , nhận biết Zack có thể nhìn thấy và nghe ta. "Tôi ở đây suốt cả ngày và tôi vẫn chưa nhìn thấy ta. Tôi bắt đầu nghĩ ta là huyền thoại tồn tại." có gì lạ là ta chưa gặp được , vì chái nhà này giới hạn với tất cả mọi người trừ Matt và Meredith Farrell. Họ là hai người khách thực của Zack, người duy nhất cho phép bước vào chốn thiêng liêng của . Vì lý do đó, giận dữ khi nghe giọng của người phụ nữ khác gọi từ tiền sảnh chỉ ở bên ngoài nhà kính, "Này, có ai ở đây nhìn thấy Zack ?" phải ra ngoài đó, nhận biết, thôi những lời réo gọi gia tăng trong giờ qua, tiếp tục giảm sút đến khi ai đó đến tìm .

      Sau lưng , tiếng cười của Meredith Farrell vang lên, " có thấy Zack Benedict ?"

      ", tôi e là ," Zack đùa, lịch đứng lên.

      "Mọi người dường như tìm kiếm ta," trêu chọc, đặt tay vào trong lòng bàn tay duỗi ra của .

      Zack cúi xuống và hôn má , hơi giật mình bởi tình cảm mà cảm thấy cho vợ của Matt. Cho đến khi thực gặp cách đây hai ngày, Zack có khuynh hướng loại bỏ hầu hết những lời khen của Matt đối với vợ , nhưng khi gặp được , hoàn toàn rất có ấn tượng. Meredith Bancroft Farrell có vẻ đĩnh đạc và sắc đẹp mà cột báo xã hội vẫn luôn công nhận, nhưng có thái độ kiêu căng mà Zack nghĩ. Thay vào đó, có vẻ dịu dàng, quý tộc, và nhiệt tình làm rất cảm động. "Tôi cũng nghe thế," thú nhận, "Benedict là loại người chống đối xã hội, người thích những buổi tiệc lớn, đông đúc người, ít ra phải là bữa tiệc này."

      nghiêm túc lại, mắt tìm kiếm mặt . " sao ? Tại sao lại nghĩ thế ?"

      mỉm cười và nhún vai. "Tôi nghĩ có lẽ bây giờ tôi có hứng."

      Meredith cân nhắc đến chuyện nhắc đến Julie Mathison, như thường xuyên cân nhắc trong hai ngày qua, nhưng Matt chỉ cầu, dặn được đề cập đến tên của Julie. "Tôi ngắt ngang công việc của à ?" thay vào đó , nhìn lướt qua chồng hồ sơ dày cộm bàn bên cạnh ghế của .

      " có đâu, tôi thích có người bầu bạn." Zack nhìn xung quanh để tìm kiếm đứa con hai tuổi quyến rũ của Farrells, người mà hy vọng là như bay vào phòng với cầu nó luôn có cho cái ôm từ . "Marissa đâu rồi ?"

      "Nó có bữa tiệc trà với Joe trước khi ngủ trưa."

      "Đúng là đồ tán tỉnh," , liếc nhìn về phía bộ trà Trung Quốc cổ mà bảo quản gia đặt nó lên cà phê bàn cách đây ít lâu, "Nó hứa là có bữa tiệc trà với tôi !"

      "Đừng nghĩ đến chuyện," Meredith cảnh báo, "để cho Marissa chạm vào những cái tách tinh tế đó. Gần đây nó có vẻ nghĩ thả tách trà sàn khi uống xong đấy."

      Matt vào phòng nhìn nghỉ ngơi, thư giãn, và thích thú. "Nó ràng làm điều đó vì nó là công chúa. Điều mà rất đúng. Joe đâu rồi ?" thêm. " cần ấy - "

      Như thể nhắc đến tên của tài xế là ma thuật khiến người đàn ông lập tức xuất , Joe O'Hara bước quả quyết vào phòng, nhưng mỉm cười. "Zack," , "quản gia của vừa mới chặn tôi trong hành lang. Có vẻ như vị khách nhá phù hiệu của ta và làm bà ta lo lắng. ta là người của Cục điều tra liên bang, tên Paul Richardson. Bà ấy đưa ta vào phòng sách."

      Chửi thề lầm bầm khi nghĩ đến việc phải chuyện với đặc vụ FBI, Zack bắt đầu rời khỏi phòng,

      "Zack ?" Matt gọi đằng sau . Khi quay lại, Matt hỏi, " mình ? Hay với nhân chứng ?"

      Zack do dự, "Với nhân chứng, nếu thấy phiền."

      "Em có sẵn sàng chưa, dù cho 'chuyện này' là gì ?" Matt hỏi Meredith.

      gật đầu và họ đuổi kịp Zack, theo xuống hành lang dài và vào phòng sách đóng ván ô bằng gỗ gụ.

      Thô lỗ phớt lờ người đàn ông cao lớn nhìn những cuốn sách kệ, Zack đợi cho đến khi Matt và Meredith ngồi xuống, sau đó ngồi vào phía sau bàn và cáu kỉnh , "hãy đưa chúng tôi xem phù hiệu của ." Đặc vụ FBI, người mà Zack nhận ra từ thành phố Mexico, lấy cái bóp da ra khỏi túi áo khoác bên trong của và chìa nó ra. Zack nhìn lướt qua nó rồi nhìn . "Đó là bức ảnh tồi, nhưng trông rất giống ."

      "Chúng ta đừng chơi trò này nữa," Paul lật ngược với vẻ khiếm nhã như Zack, thử nghiệm cho cách tốt nhất để đối phó với đối thủ của . " biết tôi là ai ngay khi nhìn thấy tôi. nhận ra tôi từ thành phố Mexico."

      Benedict sa thải chuyện đó với cái nhún vai. "Dù sao nữa, tôi có ý định chuyện với hay bất cứ người nào khác từ Cục điều tra liên bang mà diện của luật sư."

      "Đây phải là cuộc viếng thăm chính thức, nó là chuyện cá nhân. Hơn nữa, cần phải lời nào. Tôi là người chuyện."

      Thay vì mời ngồi xuống, Benedict hơi nghiêng đầu về phía cái ghế ở phía trước bàn. Giẫm bẹp khó chịu ở cách cuộc gặp mặt tiến triển, Paul ngồi xuống, đặt cặp hồ sơ sàn nhà cạnh , và mở khóa. "Thực ra tôi muốn thảo luận chuyện này riêng với ..." , liếc nhìn qua vai ở người đàn ông và người phụ nữ nhìn từ ghế xô pha, nhận biết họ ngay tức , "... mà có ông và Bà Farrell diện."

      "Những gì 'muốn' tôi tuyệt đối có chút hứng thú," Benedict . Ngả người ghế da, nhặt cây bút vàng nằm cạnh tập vở bàn làm việc, lăn tròn nó giữa ngón tay. "Chúng ta hãy nghe cần ."

      Che giấu tính khí dâng cao ở đằng sau bề ngoài lịch lạnh lùng, Paul , "tôi bắt đầu bằng cách nhắc nhở rằng ở trong vị trí vô cùng nguy hiểm liên quan đến tội bắt cóc Julie Mathison. ấy nên quyết định thưa kiện , có khả năng cao là ấy có thể đưa vào tù cho những chuyện làm đối với ấy. Vì lý do cá nhân," thích thú thêm, "tôi vô cùng thích thú làm người khởi tố vụ án đó."

      quan sát khuôn mặt vô cảm của Benedict, và khi nhìn thấy phản ứng nào với lời chế giễu của , Paul thử nghiệm giọng chân xã giao. "Này, để đổi lấy cá nhân tôi bảo đảm rằng ấy kiện , tôi chỉ muốn cho tôi năm phút và đồng ý lắng nghe những gì tôi cần ."

      "Đó thực cầu lịch mà tôi vừa nghe từ à ?"

      Paul giẫm bẹp thôi thúc muốn đập vào khuôn mặt của ta. "Vâng."

      Benedict nhìn lướt qua đồng hồ. "Trong trường hợp đó, còn bốn phút và năm mươi giây."

      " hứa là để cho tôi hết chứ?"

      "Miễn là có thể làm nó trong bốn phút và bốn mươi giây." Cây viết vàng bắt đầu gõ vào tập vở với vẻ sốt ruột, và Paul dứt khoát, "để cho nghi ngờ tín nhiệm hay giá trị pháp lý của thông tin của tôi, tôi muốn hiểu rằng tôi phụ trách vụ án của . Tôi ở Keaton trong khi ấy ở Colorado với , tôi ở đó khi ấy trở về, và chính tôi là người đặt ấy dưới giám sát ngừng khi chúng tôi rời khỏi Keaton vì tôi có linh cảm là ấy cố liên lạc với hay liên lạc với ấy. Tôi cũng là người mà ấy gọi vào đêm trước khi ấy gia nhập ở thành phố Mexico. Bây giờ," Paul , giọng của đạt được tầm quan trọng khi vào vấn đề cần làm "mặc dù những gì nghĩ và cách phương tiện truyền thông làm nó vững chắc, tôi cũng biết còn nghi ngờ gì nữa là Julie phải đồng ý gia nhập cùng ở Mexico để ấy có thể bẫy và dẫn đến chúng tôi. là văn phòng của tôi biết gì về kế hoạch gia nhập cùng của ấy cho đến cái đêm trước khi ấy lẽ ra phải làm chuyện đó. Cuối cùng ấy hoảng sợ và gọi tôi vì hai lý do : ba ngày trước khi ấy rời khỏi, ấy thăm bà của , Margaret Stanhope, vì có ý định dại dột là để hòa giải thù địch của gia đình vì lợi ích của . Thay vì đạt được mục tiêu, ấy nhìn thấy bằng chứng thú nhận là vô tình giết chết của , và ấy được bà thông báo thêm là bà ấy tin có chủ định giết chết ta và sau đó là vợ ."

      Paul mong những quả bom bằng lời gây được chút phản ứng, nhưng ngoại trừ cơ hàm bắt đầu co lại gương mặt Benedict khi vừa đề cập đến người nhà có phản ứng gì khác và kiên trì tiếp tục. "Julie trở về từ Ridgemont, và đêm đó, ấy biết rằng đoàn phim của Định Mệnh nhận được những cuộc gọi đáng sợ, được cho là từ , và ấy vẫn tố giác với chúng tôi. Cho đến cái đêm trước khi ấy lẽ ra rời khỏi, khi Tony Austin bị giết chết, ấy cuối cùng cho chúng tôi biết ý định của đến gặp ấy ở thành phố Mexico." lại đợi và khi Benedict tiếp tục ngồi ở đó, nhìn cách khinh miệt, Paul nổi nóng. " có nghe tôi đồ khốn ? Nó phải là cái bẫy ngay từ đầu ! hiểu rồi chứ ?"

      Khuôn mặt của Benedict sít lại, nhưng giọng của mềm mỏng cách đáng ngại. "Sử dụng giọng điệu đó lần nữa tôi đích thân ném mông ra ngoài, bất kể là tôi có hứa là nghe hết." cách chế nhạo thêm, " hiểu rồi chứ ?"

      Buột bản thân mình phải nhớ là cần phải được thành công vì Julie, Paul gọn, "chúng ta hãy ngưng trò đấu khẩu như những thanh thiếu niên. Chúng ta thích nhau, cho nên khỏi nhắc đến chuyện đó. Điều quan trọng là, tôi đến đây để chống đối với , tôi đến đây để đưa cho bằng chứng là Julie dựng bẫy gài ở thành phố Mexico ngay từ đầu. là những gì nhìn thấy xảy đến với kết hợp với việc từ chối cho ấy giải thích hay trả lời thư của ấy làm ấy bị tổn thương hơn có thể biết hoặc tưởng tượng. Gia đình của ấy lo lắng cho ấy, và tôi cũng vậy."

      " ư ?" lặp lại với vẻ thích thú xấc láo. "Và sao lại thế nhỉ, tôi muốn biết ?"

      "Vì giống , tôi cảm thấy có trách nhiệm trong vai trò mà tôi góp phần ở thành phố Mexico và tổn hại nó gây ra đối với ấy." Cho tay vào trong cặp hồ sơ, Paul rút ra phong bì lớn, sau đó đóng cặp lại và đứng lên. Quẳng phong bì cách đáng ghét lên bàn của đối thủ, , "và vì tôi ấy."

      Benedict với lấy nó hoặc nhìn lướt qua nó. "Bây giờ tại sao lời thông báo đó," chế giễu, "lại làm cho tôi ngạc nhiên nhỉ?"

      "Có lẽ người sáng suốt," Paul cáu kỉnh . "Dù sao nữa, bằng chứng ở đó - hai cuộn băng video và lá thư. Đừng tin những gì tôi vừa , Benedict, hãy tự mình chiêm nghiệm. Và sau đó nếu còn có chút lịch , hãy làm điều gì đó để làm giảm nỗi đau khổ của ấy."

      " nghĩ nó cần bao nhiêu," hỏi với vẻ chế nhạo mỉa mai gay gắt, "để 'làm giảm' nỗi đau khổ của ta ? triệu đô-la ? Hai - triệu chăng? Nhiều gấp đôi, vì dự định chia sẻ số tiền đó với ta ?"

      Chống tay lên bàn làm việc của Benedict, Paul chồm người về phía trước và cách thù địch, "tôi nên để cho cảnh sát Mexico đánh nhừ tử suốt dọc đường đến biên giới Texas !"

      " sao ? Sao lại làm thế nhỉ ?"

      Đứng thẳng dậy, Paul nhìn với vẻ khinh bỉ. "Vì Julie buột tôi hứa trước khi ấy tố giác là tôi để cho bất kỳ ai làm đau. Điều duy nhất ấy dối với là về việc có thai. ấy làm điều đó để cho chịu cho ấy gia nhập với . ấy chắc là điên khi nghĩ ấy , đồ vô tâm, kiêu ngạo."

      Câu đó làm Benedict đứng bật dậy và bắt đầu vòng qua bàn. "Đánh ," Paul dang cánh tay ra mời. "Làm ơn đánh , ngôi sao điện ảnh. Chỉ cần ném cú đấm đầu tiên, để tôi có thể hoàn tất nó cho ."

      "Đủ rồi !" Matt Farrell quát, chộp cánh tay của Zack. "Richardson, có năm phút của rồi. O'Hara !" la to. "Đưa ông Richardson ra cửa."

      Joe O'Hara lập tức xuất từ ngưỡng cửa, nơi nghe lén. " là dở hơi, nó vừa mới bắt đầu được hay ho," . Quan sát Paul Richardson với chút tôn trọng, ra dấu về phía cửa và , "tôi chưa bao giờ gặp người thực thi pháp luật nào mặc đồ com lê và sẵn sàng bước ra từ phía sau phù hiệu và đưa ra hai nắm tay của ta. Cho phép tôi đưa đến xe của nhé."

      hài hước của chẳng gia giảm được căng thẳng kéo căng trong phòng khi rời khỏi.

      " nghĩ chúng ta nên rời khỏi," Matt .

      "Và em nghĩ," Meredith tranh cãi, làm cả hai người đàn ông giật mình, "chúng ta nên chờ trong khi Zack xem kỹ bằng chứng bên trong phong bì." quay qua . "Tôi cũng nghĩ đến lúc tôi với rằng tôi tin là Julie rất nhiều. Tôi cũng tin mọi thứ Richardson vừa ."

      "Nếu đó là điều em nghĩ," Zack phản kích với vẻ chế nhạo mỉa mai, "vậy tôi đề nghị em lấy 'bằng chứng' với em và hãy tự mình xem nó, Meredith. Sau đó em có thể đốt nó."

      Khuôn mặt của Matt tái vì giận dữ, "tôi cho năm giây để xin lỗi vợ tôi đấy."

      "Tôi chỉ cần hai giây thôi," Zack cộc lốc, và Meredith mỉm cười trước Matt vì lắng nghe lời của , chứ phải giọng điệu của . Đưa tay ra cho , Zack mỉm cười ủ rũ. "Tôi xin lỗi về giọng điệu của tôi. Tôi khiếm nhã cách thể tha thứ được."

      " phải là thể tha thứ," , quan sát mắt như thể tìm kiếm cái gì đó. "Tuy nhiên tôi chấp nhận lời đề nghị của , và lấy phong bì với tôi, nếu ngại."

      "Vì chồng em vẫn còn tranh luận về việc có nên tung quả đấm vào tôi hay , và vì tôi đáng bị thế," Zack bằng giọng chua chát, "tôi nghĩ tôi nên đánh liều bằng cách từ chối em lúc này."

      "Tôi nghĩ rất khôn ngoan," , chuyển tia nhìn cười đùa sang chồng . Nhặt phong bì từ bàn, đút tay vào cánh tay của Matt. "Có lúc chỉ cần đề cập đến tên em có thể làm trở thành cuồng nộ như thế," nhàng nhắc nhở , cố hòa giải căng thẳng còn lại giữa hai người đàn ông.

      giận dữ của dịu xuống thành nụ cười miễn cưỡng. " là tên khốn như Zack hả ?"

      cười. "Bây giờ đó là câu hỏi bảo đảm làm em gây gỗ với người trong hai đấy."

      Matt âu yếm vò rối tóc và kéo sát vào người .

      "Chúng tôi gặp lại ở buổi tiệc sau khi chúng tôi thay đồ," gọi qua vai khi họ rời khỏi.

      "Được," Zack , nhìn họ rời khỏi, kinh ngạc ở gần gũi mà họ chia sẻ, ở cách nó thay đổi Matt. Có lần, cách đây lâu, Zack nghĩ Julie và - giận dữ khi thậm chí vào tâm trí , đến cửa sổ và kéo màn cửa. chắc là căm ghét điều gì hơn - bội bạc của hay cả tin của . Ở tuổi ba mươi lăm làm thổ lộ nỗi lòng của trong lá thư tình ngốc nghếch và nhìn chằm chằm vào hình hàng giờ, chưa kể đến việc liều cổ để mua nhẫn cưới cho thợ kim hoàn độc quyền nhất ở Nam Mỹ. xấu hổ và tự kinh tởm mà cảm thấy về những chuyện như thế quá nặng hơn chuyện bị bẽ mặt của trong việc bị đánh đập quỵ gối ở phía trước nửa thế giới. cũng chịu trách nhiệm cho chuyện đó. Và mọi người với cái tivi biết - họ biết quá mù quáng, si mê giáo tỉnh lẻ đến nỗi đánh liều mạng sống của mình để có .

      Cứng rắn loại bỏ khỏi tâm trí, Zack nhìn đám đông càng lúc càng gia tăng cho lễ hội buổi chiều. Glenn Close chuyện với Julia Roberts. nhìn lên, nhìn thấy đứng ở cửa sổ, và vẫy tay chào.

      Zack đưa tay lên chào . bãi cỏ của , hầu hết bọn họ sẵn sàng cho chỉ cần khẩy ngón tay, là những người phụ nữ đẹp nhất thế giới. Chống tay khung cửa sổ, Zack quan sát họ, tìm kiếm người nào đó nổi bật và hấp dẫn - người với đôi mắt đẹp đặc biệt, đôi môi lãng mạn, và mái tóc hấp dẫn,... người nào đó ấm áp, thông minh, tràn đầy mục tiêu và lý tưởng ... người nào đó làm tan lớp băng bên trong . đẩy tay khỏi cửa sổ và hướng về phòng ngủ để thay quần áo. có ngọn đuốc nào thế giới đủ lớn để làm tan lớp băng của và làm cảm thấy như cảm thấy ở Colorado, và thậm chí nếu chuyện đó là có thể, bao giờ để cho nó xảy đến với lần thứ hai. Cư xử như tên ngốc si tình phải là phong cách của . chắc là điên ở Colorado. Hiển nhiên vì kết hợp của thời gian và địa điểm. Dưới tình huống bình thường, bao giờ cảm thấy như thế với bất kỳ người phụ nữ nào.

      Hôm nay nên ân cần với khách khứa hơn làm cho đến nay, tuyên bố. hiểu tại sao, chỉ sau sáu tuần, thích thú về nghiệp được phục hồi của bắt đầu phai tàn. bị kiệt sức, quyết định khi cởi khuy áo sơ mi. Trong sáu tuần ngắn ngủi, ngoài việc gặp sáu nhà sản xuất, năm chủ quản của phòng thu, và nhiều hiệp hội doanh nghiệp khác, cũng đọc hàng tá kịch bản, cố thương lượng người thuê nhà rời khỏi cả hai ngôi nhà của , thuê nhân viên mới, mướn lại số nhân viên cũ, mua hai chiếc xe, và đặt mua chiếc máy bay. cần thư giãn và tận hưởng mùi vị của thành công vì nó lại là của , quyết định, quăng áo sơ mi lên giường. Sau lưng , cánh cửa mở ra và quay lại, tay đặt cọng dây nịt.

      "Em tìm khắp nơi đấy, Zack," tóc đỏ với nụ cười mời gọi khi ta bước đến phía trước, ngực của chìa ra mời gọi từ áo yếm của ta, hông lắc lư trong cái quần lụa, nữ trang lấp lánh cổ tay và ngón tay. "Và em tìm được cởi quần áo. Đó phải là trùng hợp ngẫu nhiên tuyệt vời sao."

      " tuyệt vời," dối, cố nhớ ta tên cái quái gì. "Nhưng rồi đó là điều mà phòng ngủ được dùng để làm chuyện đó, phải ?"

      " phải là nó chỉ dùng để làm chuyện đó thôi đâu," thầm, đẩy trượt tay lên ngực .

      nhàng, nắm tay . "Chút nữa ," , xoay ta lại và cứng rắn đẩy ta về phía cửa. "Tôi cần tắm, rồi tôi phải ra ngoài đó và đóng vai trò chủ nhà."

      **********

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 73

      "Bữa tiệc rất tuyệt đấy Zack," giọng thể nhầm lẫn thầm cách trêu chọc vào tai , "nhưng tìm đâu ra quá nhiều khỉ chịu mặc quần áo đẹp thế ?"

      Cười toe toét, Zack quay lưng với nhóm người chuyện với bên cạnh hồ và choàng cánh tay quanh vai , kéo sát vào người . "Tôi hy vọng là em có thể đến dự."

      "Tại sao, để xoa dịu buồn tẻ của à ?" , khảo sát bữa tiệc chuẩn bị tăng hết tốc lực vào lúc giờ chiều.

      Khi định rời khỏi, siết chặt vòng tay. "Đừng bỏ tôi," đùa. "Irwin Levine lao tới chỗ chúng ta và ta tấn công tôi về bộ phim mà Empire muốn tôi làm. Hãy ở lại bên tôi cho đến cuối ngày."

      "Đồ hèn nhát, tôi cho nhìn thấy cách để xử lý chuyện này." Lờ cái siết tay cảnh báo của , đưa những ngón tay dài được sơn bóng. "Irwin thân ," hôn má ông, "Zack muốn tránh ra và để cho ấy bình yên tận hưởng bữa tiệc."

      "Đầy ác ý như mọi khi, đúng Barbra," ông cáu kỉnh.

      "Làm rất tốt," Zack bằng giọng chua chát, nhìn người đàn ông xấu hổ dậm chân chỗ khác. "Quản lý của tôi có cùng sức ảnh hưởng đó đối với nhiều người trong những ngày này khi ta bắt đầu bàn về chuyện tiền bạc."

      "Đừng nhắc đến quản lý của . Tại sao trả lời thư của tôi vậy đồ khốn ? Tôi gởi hàng đến nhà tù cho bất cứ người nào, biết đó."

      "Vì tôi xấu hổ và tôi muốn nhận từ thiện. Bây giờ ngậm miệng lại và ngâm nga cái gì đó hay ho với tôi trong khi chúng ta lòng vòng ."

      Phì cười, choàng cánh tay quanh thắt lưng của và bắt đầu khẽ hát, "'Những người - những người cần mọi người là những người may mắn'"

      **********

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 74

      "Đủ rồi ! !" Meredith đứng bật dậy từ ghế xô pha trong phòng khách nơi , Matt và Joe O'Hara xem cuộc băng video mà đặc vụ FBI vừa mang đến. Chùi nước mắt từ khóe mắt, đẩy tất cả 'bằng chứng' vào phong bì. "Em làm Zachary Benedict xem cái này nếu em phải trói ta lại !"

      "Meredith," Matt nhàng, chộp cổ tay . "Em đúng về Julie, có thể nhìn thấy, nhưng hiểu Zack. Em thể làm ấy xem những thứ này cho đến khi và trừ phi ấy sẵn sàng làm chuyện đó."

      do dự, suy nghĩ, sau đó nụ cười kiên quyết lên mặt . "Vâng em có thể - và em biết làm thế nào !"

      đứng lên. "Nếu em quyết tâm thử, với em và đè ấy xuống trong khi em trói ấy lại."

      " được," . " nổi nóng, nhưng nếu có ở đó, em có thể sử dụng cách rất có hiệu quả để làm ấy xấu hổ đến nỗi làm chuyện đó. "

      " hơi nghi ngờ chuyện đó đấy."

      "Hãy để em thử, , nghiêng người và hôn trán . "Nếu em cần giúp đỡ, em đến tìm ."

      Trước khi có thể phản đối, điều mà định làm, Meredith mở cánh cửa ra hiên sau, băng qua bãi cỏ ở phía sau nhà. Nhìn thấy Zack đứng bên bể bơi bị vây quanh bởi nhóm diễn viên và chủ quản xưởng phim, ngẩng cao cằm và về hướng đó, đôi giày xăng đan Ý đập vào góc chân khi quả quyết vòng qua những người phục vụ với áo khoác trắng chuyền những khay thức ăn và băng qua đám đông ngồi lê đôi mách về nhau.

      Zack cười ở lời đùa khi nhìn thấy Meredith qua sân với phong bì nâu lớn trong tay và nụ cười của đột ngột phai màu. "Xin lỗi cho tôi vài phút nhé," với Barbra, mắt của nheo lại phong bì.

      "Tôi nghĩ em và Matt ở đâu," với nụ cười thân thiện cố tình khi cẩn thận tránh nhìn phong bì trong tay . "Em còn chưa thay đồ."

      "Chúng tôi ở trong phòng khách, xem thứ tivi," , và Zack nhận biết mắt nhìn như thể khóc. "Tôi có thể chuyện riêng với chứ ?"

      "Có bữa tiệc diễn ra," thoái thác. " cùng tôi và tôi giới thiệu em với Kevin Costner. ấy cầu được gặp em tối qua đấy."

      "Chút nữa ," tiếp tục cách ương ngạnh. "Chuyện này thể đợi được."

      lựa chọn khác, Zack gật đầu và theo vào nhà và xuống hành lang để vào phòng sách. "Em bận tâm chuyện gì thế ?" cộc lốc, ngồi ở mép bàn và bật đèn khi kéo màn cửa cửa sổ, làm căn phòng chìm vào bóng tối.

      Xoay người từ cửa sổ, qua và đứng trước mặt . "Những nội dung trong phong bì làm tôi bận tâm."

      "Tôi cầu em hủy bỏ những thứ trong đó rồi mà."

      "Vâng, thế," phản kích, đối mặt với như người nóng tính lạnh lùng. "Và bây giờ tôi có chuyện để hỏi ."

      "Là chuyện gì?"

      " có cảm thấy là mang nợ chồng tôi cho những chuyện ấy làm cho trong khi ngồi tù ?"

      Zack gật đầu cách thận trọng.

      "Tốt. Matt áp đặt vì tình bằng hữu để nhờ giúp việc để đổi lại."

      "Nhưng em làm," kết luận ngay.

      " đúng. Để đổi lấy lòng trung thành và giúp đỡ của ấy, tôi thay mặt ấy cầu làm chuyện. Chúng tôi muốn ngồi ở đây và xem những cuộn băng video đó và đọc bức thư trong phong bì."

      Hàm của Zack sít lại, nhưng gật đầu và bắt đầu đứng lên. "Tôi làm chuyện đó sau."

      ", là bây giờ."

      nhìn như áp đảo từ chiều cao của , nhưng được thành công. "Nó là cầu ," chỉ ra thể bát bỏ. "Nửa tiếng đồng hồ của ."

      "Được," cáu kỉnh. "Em cho phép tôi làm chuyện đó mình, hay em muốn nhìn tôi để đảm bảo tôi giữ lời hứa ?"

      thắng, rút lui với vẻ nguôi giận, "tôi tin lời . Cám ơn ." tới, đút cuộn băng video đầu tiên vào máy, mở tivi, và trao remote cho . "Cuốn băng đầu tiên là cuộc họp báo mà Julie đưa ra hoặc hai ngày sau khi ấy rời khỏi ở Colorado. có từng xem nó chưa ?"

      "Chưa," cộc lốc.

      "Tốt, vậy bị sốc gấp ba. Cuộn băng thứ nhì được quay bởi người nghiệp dư trong khi bị bắt ở thành phố Mexico. Hãy chú ý nhìn Julie khi xem nó."

      Khi rời khỏi, Zack nhấn nút mở máy, nhưng đứng lên và đến quầy rượu. Chỉ cần đề cập đến Julie Mathison, nhắc nhở ngu đần của , làm muốn nhận chìm mình trong men rượu. Nhận thức là phải nhìn trong căn phòng này, trong nhà , làm chửi thề khi quăng vài viên đá vào ly và châm đầy nó với bất cứ thứ rượu gì trong cái bình gần tầm tay nhất. Sau lưng truyền hình, thị trưởng của thị phố sống tuyên bố đưa cuộc họp báo và mọi người nên đối xử với bằng tôn trọng.

      Với nụ cười tự mãn khinh bỉ, Zack trở về bàn, chống hông cạnh bàn, và khoanh tay ngực. Căm ghét việc sắp nhìn thấy bóng dáng của và nghe , chùn bước khi khuôn mặt khó quên của nhìn , mái tóc đen của được cột ở gáy. Khi bắt đầu chuyện, phản ứng đầu tiên của là hơi bất ngờ khi quá đĩnh đạc ở phía trước những gì nhìn như thể ít nhất là hai trăm phóng viên.

      Vài phút sau, Zack từ từ đặt ly của xuống, cau mày hoài nghi vào những gì nghe. Mặc dù việc cho về từ Colorado với mọi ý định nghiền nát bất cứ loại tình cảm nào dành cho , nhìn vào máy ảnh, cố gắng rất thành công để làm cho việc bị cầm cố nghe giống như là chuyện bông đùa và Zack như là người hùng nhanh trí cản trở cố thoát ở trạm nghỉ và sau đó liều thân cứu khỏi con suối trong ý đồ trốn thoát thứ nhì của .

      Vào cuối lời tuyên bố, khi những câu hỏi được quát tháo từ khắp nơi, duy trì nụ cười đĩnh đạc trong khi tuyệt đối tránh buộc tội Zack bằng cách đưa những giải thích mà Zack biết là trung thực mặc dù là đầy đủ. Khi phóng viên hỏi có đe doạ bằng cách chĩa súng vào người hay , Zack biết là có làm, né tránh với lời đùa: "Tôi biết ấy có súng vì tôi nhìn thấy nó, và nó cũng đủ để thuyết phục tôi - ít nhất là lúc mới đầu - tôi nên cố tình gây hay phê bình những bộ phim cũ của ấy."

      Ráng kềm nụ cười miễn cưỡng ở trí thông minh của , Zack nghiêm nghị nhắc nhở mình là có lẽ tất cả những thứ này vì nghĩ có thể xem cuộc phỏng vấn của dụ ra khỏi chỗ nấp nhanh hơn. phút sau, tuy nhiên, khi được hỏi nếu có ý định thưa kiện cho tội bắt cóc, nhìn đưa ra nụ cười tươi tắn và làm chệch hướng của những gì là tội ác liên bang với lời đùa thông minh khác: "Tôi nghĩ tôi có thể thắng kiện. Ý tôi là, nếu có phụ nữ trong bồi thẩm đoàn, họ miễn tội ấy trong phút, ngay khi họ nghe ấy làm phân nửa công việc đầu bếp và dọn dẹp."

      Zack với lấy ly rượu, nhưng lát sau câu trả lời của cho câu hỏi làm đặt nó xuống lại, cau mày thể tin: " Mathison, có muốn nhìn thấy Zachary Benedict bị bắt ?"

      "Làm thế nào để có bất kỳ ai lại muốn nhìn thấy người đàn ông bị giam cầm cách bất công gửi trả lại tù chứ ? Tôi hiểu bồi thẩm đoàn làm thế nào để kết án ấy cho tội mưu sát, nhưng tôi biết rằng ấy có khả năng để làm chuyện đó nhiều hơn tôi. Nếu ấy có khả năng đó, tôi được đứng đây ngay bây giờ, vì như tôi giải thích với các người cách đây vài phút, tôi liên tục cố gây nguy hiểm cho cuộc trốn thoát của ấy. Tôi cũng muốn các người nhớ rằng khi ấy nghĩ chúng tôi bị phát bởi trực thăng, quan tâm đầu tiên của ấy là an toàn của tôi, phải là của ấy. Những gì tôi muốn nhìn thấy được xảy ra là cuộc săn lùng tội phạm này được chấm dứt trong khi ai đó xem xét lại vụ án của ấy."

      Zack nhặt lên remote, dự định quay lại đoạn phim và nghe lại câu trả lời cuối cùng của , nghiên cứu khuôn mặt cho bất cứ dấu hiệu ranh mãnh hay lừa dối, nhưng câu hỏi tiếp theo làm ngón tay của đóng băng nút điều khiển. " Mathison, Zachary Benedict ?"

      nhìn do dự, sau đó nâng mắt đến máy ảnh và với nụ cười dịu dàng, "Có lúc này hay lúc khác, hầu hết phụ nữ trong quốc gia này có lẽ tưởng tượng là mình Zachary Benedict. Vì tôi được biết ấy, tôi nghĩ họ cho thấy có phán quyết rất tuyệt vời. ấy - " loạng choạng, sau đó với cái gì đó trong giọng , " ấy là người rất dễ làm cho phụ nữ ."

      Zack nhấn nút quay lại và quay lại hai câu trả lời cuối cùng của , nhìn màn hình, nghiên cứu khuôn mặt và ngữ điệu của , tìm kiếm cho dấu hiệu lừa dối ở bên dưới mà biết là ở đâu đó. thể tìm ra nó. Những gì nhìn thấy và nghe được là lòng can đảm và vẻ đĩnh đạc và những thứ từng về ở Colorado.

      với bản thân là bỏ sót cái gì đó, kế hoạch, lý do nấp để cư xử như thế ở phía trước hàng triệu người, lấy cuộn băng khác và đút nó vào đầu máy. Lần này, đến phía sau bàn và ngồi xuống, chuẩn bị tinh thần để xem cảnh tượng mà bao giờ quên ; cảnh tượng đặt đầu gối, khiêm nhường trước cả thế giới, vì mất tâm trí bởi kẻ dối tính toán ...

      Người thú nhận với cả thế giới là .

      Mặc dù bắt cóc .

      Và cho rời khỏi Colorado sau khi với biết khác biệt giữa tình dục và tình .

      Zack lạc trong suy nghĩ đến nỗi phải mất lát trước khi nhận thức được chuyện gì xảy ra tivi, và hàm của sít chặt khi thấy mình bị đẩy vào tường và bị còng tay bởi cảnh sát Mexico. Mọi người thét gào, và bất cứ ai quay phim cứ dao động máy ảnh xung quanh, cố gắng lần theo giọng của người phụ nữ la hét về ai đó bị phương hại.

      Sau đó chồm người về phía trước, xem trong hoài nghi mỗi khi Julie cố qua đám cảnh sát, la hét, "đừng làm đau !" nhìn thấy Richardson chụp lấy cánh tay của , kéo lại, và thấy khóc, nhìn bất cứ chuyện gì họ làm với Zack.

      Tầm nhìn của máy ảnh chuyển trở lại Zack và Hadley, và sau vài giây, Zack nhận biết Hadley vừa mới lấy chiếc nhẫn cưới trong túi của . Máy ảnh quay theo Hadley, theo ông ta đến gần Julie, người chìa tay ra để đáp lại điều gì đó mà Hadley với , và khi nhìn xuống tay , bắt đầu khóc cuồng loạn, ôm chặt chiếc nhẫn trong lòng.

      Zack nửa nhổm người khỏi ghế khi nhìn thấy nét mặt của , sau đó buộc mình ngồi xuống và xem những gì biết đến tiếp theo. Chuyện đó xảy ra đúng lúc nhớ nó ... cảnh sát xô tới phía trước, rồi Hadley làm họ dừng lại khi đến gần Julie. Người quay phim mạnh dạn hơn và di chuyển đến gần để quay cho hơn vì thậm chí thanh cũng nghe được rất ràng. phải là Zack cần nghe nó. Những gì Hadley sau đó đóng dấu vĩnh viễn vào não của Zack. " Mathison, tôi rất thô lỗ. Tôi chưa cám ơn cho hợp tác của . Nếu giúp chúng tôi xác lập kế hoạch này. Benedict có lẽ bao giờ bị bắt."

      Zack nhớ cú sốc lạnh người gầm rú qua người , và thấy mình phim, nhìn trong tâm trạng khổ sở vì cuồng nộ, trước khi giật mạnh cánh tay, cố buộc họ đưa ra khỏi đó ...

      Và sau đó tình hình trở nên hỗn loạn phim, cũng như nó xảy ra ở trong sân bay lúc đó. Đột nhiên ngã quỵ đầu gối, bị đánh đập bằng dùi cui ... Ngoại trừ tiếng la thét khác - Zack nhìn thấy chỉ ngay góc phải của phim, và đứng lên, lại gần tivi để xem cho : Julie ràng là phát cuồng khi họ bắt đầu đánh , và tấn công Hadley, khóc lóc và cào mặt , đấm tay vào ngực , khi Richardson kéo lại, đá vào háng Hadley. Rồi ngất xỉu, và Richardson bắt đầu la hét gọi bác sĩ trong khi họ kéo Zack ra khỏi sân bay.

      Trái tim bắt đầu đập thình thịch trong những nhịp sâu và đau nhói, Zack quay lại cuộn phim, chỉ là lần này rời mắt khỏi mặt , và những gì nhìn thấy làm dạ dày của thắt chặc. Tay của run rẩy khi lấy lá thư từ phong bì và mở nó.

      Bố mẹ, Carl và Ted thân thương,

      Lúc các người đọc lá thư này các người biết rằng con rời khỏi để theo Zack. Con mong các người bỏ qua cho những gì con làm hay thứ lỗi cho con, nhưng con muốn giải thích cho các người để cho các người ít ra là có thể hiểu vào ngày nào đó.

      Con ấy.

      Con rất muốn mang lại cho các người nhiều hơn và những lý do tốt hơn cái đó, và con cố nghĩ về chúng, nhưng dường như là có. Có lẽ là vì đó là chuyện quan trọng .

      Cha, mẹ, Carl, Ted - bốn người đều biết tình là gì, các người cảm nhận được nó, con biết là các người có. Bố, con nhớ có rất nhiều lần khi bố thức khuya và ngồi xô pha với cánh tay choàng quanh mẹ. Con nhớ tiếng cười và vòng tay ôm của bố. Con cũng nhớ ngày mẹ từ bác sĩ về và với chúng ta là ông phát có cục bứu trong ngực mẹ. Đêm đó, bố ra vườn sau và khóc. Con biết bố làm thế, thưa bố, vì con theo bố. Đó là những chuyện con muốn chia sẻ với Zack - tất cả những điều đó - những điều tốt đẹp, thanh thản, hạnh phúc, và nỗi buồn. Xin hãy nghĩ về chúng, và biết là chỉ như mẹ và bố được định sẵn là cùng nhau sẻ chia chúng, con được định sẵn là ở chung với Zack. Con tin thế. Con biết nó với mỗi hơi thở của con. Con hiểu tại sao phải là ấy. Con bao giờ chọn nó như cách này. Nhưng nó là vậy. Và con hối tiếc chút nào.

      Carl, có Sara tuyệt vời, vui nhộn, dễ thương của . ấy tôn sùng từ khi hai người học lớp vở lòng, và em nghĩ nhận biết ấy nhiều đến mức nào. ấy chờ mấy năm trời cho nhận thấy ra ấy. Khi bọn em học trung học, ấy thường hay làm những chuyện lý thú nhất để cố thu hút chú ý của , như rơi từ cây xuống khi lái xe ngang qua và thả sách vở ngay chân . Sara và em học bài với nhau vào đêm ấy phát mời Jenny Stone dự buổi khiêu vũ tốt nghiệp của . Tối đó ấy khóc. làm đau, và bây giờ em làm cho mọi người đau vì ra với Zack. Dù sao Sara cũng . Xin cũng thương em sau khi nỗi đau lắng dịu. Ít ra là hãy thử.

      Ted, là người giận dữ nhất về những gì em làm và là người cuối cùng chịu tha thứ cho em, em nghĩ. vẫn chưa tha thứ cho mình quay lưng với cuộc hôn nhân của , và dường như thể tha thứ Katherine cho phần lỗi của ấy trong những gì xảy. thể tha thứ và thể quên, vì thế bị kẹt giữa những gì tạo ra. Và chuyện buồn cười là, trong tất cả chúng ta, chính và em là người cách mù quáng và hoàn toàn có quy tắc trong đầu. em nhiều đến thế. Em biết thương em. xuyên địa ngục cho em, và bây giờ em sắp đưa xuyên địa ngục, và em ghét điều đó. Nhưng chỉ có lựa chọn khác mà em có thể làm là điều mà làm với Katherine - em có thể quay lưng với Zack, người em và cần em, rồi sống quãng đời còn lại căm ghét bản thân và trách ấy vì em sợ nắm lấy cơ hội khác.

      Sau khi con rời khỏi, các người nghe thêm những điều về Zack, những tin đồn khủng khiếp và những ước đoán đúng từ cảnh sát và phóng viên và của những người thậm chí chưa từng biết ấy. Con ước gì các người có thể biết ấy. Vì chuyện đó là khả thi, con để lại thứ cho các người, thứ từ ấy để cho các người nhìn thấy ấy là người đàn ông như thế nào. Nó là bản sao của lá thư, lá thư rất cá nhân mà ấy gởi cho con. phần trong thư bị gạch bỏ, phải vì có cái gì đó ở làm các người thay đổi tâm ý, nhưng vì nó đến người khác và giúp đỡ rất đặc biệt mà người đó làm cho hai con. Khi các người đọc xong lá thư của Zack, con nghĩ các người biết là người đàn ông viết nó và bảo vệ con về mọi mặt mà ấy có thể làm. Chúng con kết hôn ngay khi chúng con gặp nhau.

      Zack ngả người ra và nhắm mắt lại, cảm thấy đau đớn và xúc động với những gì xem và đọc. nhìn thấy khuôn mặt đau khổ của khi bị còng tay và nghe giọng dịu dàng của trong cú điện thoại duy nhất của họ: "Em rất nhiều ... em thể hết ... Để dành lời cầu nguyện của cho mai sau, . mòn đầu gối khi em đến đó..., cầu nguyện em để cho ngủ chút, cầu nguyện em ngưng sanh con cho ..." hình dung ra mấy tuần trước đây dối về việc có thai, nhưng nghĩ là để lùa vào bẫy của .

      Tất cả những thứ khác là ...

      Julie ở Colorado, làm vấp ngã trong tuyết... nằm trong vòng tay trong đêm, dâng hiến mình cho cách nhiệt tình tính toán làm phát điên lên với mong muốn và nhu cầu làm cho thỏa mãn như làm với ... Julie với đôi mắt rực sáng, tiếng cười như nhạc, từ vựng nghiêm túc, và nụ cười vui vẻ.

      vẫn có thể cảm nhận nằm trong vòng tay vào đêm cuối cùng đó, ngón tay của xòe ra ngực khi ... vẫn nhìn thấy đôi mắt tối lại với vẻ thông cảm khi kể cho nghe câu chuyện ngớ ngẩn về giáo viên chịu nhảy với ... "em bao giờ từ chối , Zack."... nhớ cách khuôn mặt của sáng bừng lên khi về những người phụ nữ học đọc...

      "Ôi, Zack... tựa như là giữ phép màu trong tay vậy !"

      Nếu hình thành ý tưởng điên rồ đến thăm người bà đáng tin của , Zack nhận biết là có lẽ bị đánh ngã dưới áp lực của cái chết của Tony Austin. Richardson xử lý cú đánh đầu tiên mà mất kiên định của . bị đánh ngã ở cái thứ nhì.

      . Và thuộc về . khi chẳng có gì để cho ngoại trừ cuộc sống trốn với tên tội phạm. ôm chiếc nhẫn cưới vào ngực và khóc như thể trái tim bị tan vỡ ...

      làm những chuyện đó và đều là những thứ đó. Nó đột ngột đánh vào rằng Richardson là Julie vẫn còn , nhưng chỉ thấy có lỗi cho chuyện xảy ra ở thành phố Mexico. Những thứ khác cũng bắt đầu đến với : Richardson ràng sử dụng đủ thời gian với trong ba tháng qua để . chỉ biết Zack được tuần, và , mặt khác, chuyển cuộc sống của thành địa ngục sống. Bị tê liệt với hỗn hợp khẩn cấp và lo sợ, Zack từ từ đứng lên.

      ****

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 75

      Matt và Meredith trao đổi nụ cười hài lòng khi Zack bước vào phòng khách mang theo vali. Dựa lưng vào ghế xô pha, Matt duỗi chân ra và quan sát Zack trong bộ đồ com lê màu xanh dương với nụ cười hiểu biết. " ai mặc com lê để dự tiệc ở California cả, Zack. Nó chỉ là thể làm."

      "Tôi quên mất bữa tiệc chết tiệt," , trừng mắt nhìn khách của qua cửa sổ. "Đại diện dùm tôi, được ? với họ tôi có chuyện khẩn cấp. Tôi có thể mượn phi công của ?" thêm, lơ đãng đặt vali xuống và thắt cà vạt.

      "Chỉ cần phi công của tôi thôi sao ?" Matt , liếc nhìn Meredith, người ngồi cánh tay ghế xô pha và đặt tay lên vai . " cần máy bay của tôi hả ?"

      Zack quay qua khi quản gia của vội vã mang vào cho thêm hai cái vali mà bà thu xếp theo hướng dẫn của . "Máy bay và phi công của ," sốt ruột .

      "Tùy vào việc dự định đâu."

      Hài lòng là có mọi thứ cần cho vài ngày sắp tới, Zack cuối cùng xoay chú ý vào bạn . " nghĩ tôi đến chỗ quái nào chứ?"

      "Làm sao mà tôi biết chứ. Nếu là Keaton, Texas, có nghĩ là nên gọi cho Julie trước ?"

      ", tôi biết ấy phản ứng thế nào. Tôi muốn ấy lẩn tránh nơi nào đó để tránh tôi. Nếu tôi máy bay thương mại, tôi mất thêm vài giờ để đến đó."

      "Sao lại vội thế ? để ấy chờ sáu tuần trong khi Richardson ở đó nắm tay ấy, hiển nhiên, đưa vai cho ấy khóc. Hơn nữa, máy bay tư nhân là món đồ chơi mắc tiền - "

      "Tôi có thời gian cho trò - " Zack cắt đứt lời nguyền rủa lời vì Meredith có ở đó, bắt đầu tiến về phía trước để hôn tạm biệt , sau đó dừng lại khi Joe O'Hara ở ngưỡng cửa sau lưng . "Tôi lấy xe ra phía trước, sẵn sàng rồi Matt. Và tôi chuyện với Steve điện thoại trong xe. ta máy bay được châm đầy nhiên liệu và sẵn sàng cất cánh. Zack, khi nào sẵn sàng rời khỏi ?"

      "Tôi nghĩ," Matt đùa trong giọng chua chát, " ấy sẵn sàng."

      Nhìn Matt với vẻ phẫn nộ, Zack kéo Meredith vào cánh tay . "Cảm ơn em," cách chân thành.

      " có chi," trả lời, cười với . "Gởi lời thăm Julie dùm tôi."

      " với ấy lời xin lỗi chân thành của tôi," Matt , đứng lên và nghiêm túc khi chìa tay ra để bắt tay Zack. "Chúc may mắn."

      Họ nhìn bước nhanh ra cửa, sau đó Meredith nhìn lên Matt và nụ cười của run rẩy khi , "người đàn ông đó ấy nhiều đến nỗi ta quan tâm đến chuyện nhiều người nghĩ ấy là kẻ ngu ngốc vì muốn ấy sau những gì ấy làm đối với ấy ở thành phốMexico. Điều duy nhất quan trọng đối với ấy là ấy ấy."

      " biết," Matt trả lời cách chán nản, nhìn chằm chằm vào đôi mắt ngấn nước của . " nhận ra cảm giác đó."

      **********

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 76

      "Này, Herman, có thể rước vài người hạ cánh ở đường băng trong hai mươi phút nữa ?" Tiếng từ máy bộ đàm hầu như thể nghe được trong phòng tập thể dục ồn ào, nơi 175 công dân Keaton tụ tập cho buổi tổng duyệt cho buổi trình diễn lễ kỷ niệm lần thứ hai trăm được tổ chức vào ngày mai sau buổi diễu hành. Đẩy cây kiếm treo từ thắt lưng của bộ đồng phục của vị tướng sang bên, Herman Henkleman nắm lấy máy bộ đàm và đưa đến miệng ông. "Chắc chắn thứ, Billy. Julie Mathison vừa mới tôi làm tốt phần của tôi rồi."

      Cảm thấy rất hùng dũng trong bộ đồng phục của ông, Herman lùng sục khắp nơi để tìm Julie, người phụ trách toàn bộ buổi lễ, và phát ra đứng ở cánh gà bên cạnh trai và chị dâu, xem buổi diễn tập diễn ra sân khấu. "Chào, Ted - Katherine," ông khi ông băng qua đám đông để đến gần . "Xin lỗi, Julie," ông thêm, và khi nhìn lên và mỉm cười với ông, ông giải thích, "Billy Bradson bắt đầu để cho tôi lái tắc xi vào cuối tuần để kiếm thêm tiền. Tôi phải rước khách cho ông ta ở sân bay. Có người đáp máy bay trong vài phút."

      " ," Julie , nhìn thấy cái nhìn nhanh, dò hỏi mà Katherine đưa cho Ted. "Chúng ta gần kết thúc ở đây rồi, và hơn nữa, ông cần diễn tập thêm nữa."

      "Tôi biết," ông cách tự hào. "Tôi làm rất tốt phần của tôi."

      cười. "Vâng, ông chắc chắn là làm rất tốt !"

      Ông do dự, liếc nhìn Flossie Eldridge ở bên kia phòng, sau đó ông cúi đầu. "Nếu Flossie hỏi tôi đâu, có thể với bà ấy là tôi có chuyện quan trọng cần làm."

      Julie cố tình giao cho ông vai trò trong cuộc diễu hành để buộc ông lại gần cặp sinh đôi lớn tuổi, người vẫn còn ửng hồng má như nữ sinh bất cứ khi nào ông chuyện với bà. "Tại sao ông lại với bà ấy," thầm. "Bà ấy nhìn ông kìa."

      Herman thu hết can đảm, và khi ông tiến về cánh cửa của hội trường, ông dừng lại ở phía trước Flossie và Ada Eldridge, người cùng mặc áo dạ hội giống nhau, kiểu tóc của họ cũng giống nhau. "Tôi phải đến sân bay làm việc cho Billy Bradson," ông với Flossie. "Lúc này tôi giúp ông ấy vào cuối tuần, ngoài việc làm thợ điện."

      "Cẩn thận đấy, Herman," bà rụt rè .

      "Đừng làm nổ tung xe của ông ấy đấy," Ada cách khinh bỉ.

      Herman cảm thấy cổ áo của ông nóng bừng. Ông lùi lại, gầm gừ. "Ada," ông , lần đầu tiên đương đầu với người phụ nữ trong mấy thập niên qua. "Bà là người phụ nữ thấp kém, đầy ác ý, nhẫn tâm, và bà luôn như thế ! Tôi với bà như thế cách đây nhiều năm, và nó vẫn còn đúng."

      "Còn ông," bà phản kích, mặt đỏ bừng, "là người vô tích ."

      Ông đội mũ của vị tướng lên đầu và chống tay bên hông, vẻ mặt ông rất đáng ngại. "Đó phải là những gì bà thường hay nghĩ khi bà còn trẻ, săn đuổi tôi, cố làm tôi quay đầu với Flossie !" ông bỏ , bỏ lại Flossie nhìn chằm chằm vào người em sinh đôi tức giận với vẻ ngoài bị tổn thương và bắt đầu hiểu mọi chuyện.

      Katherine đợi cho đến khi Julie bước lên sân khấu để tụ tập đám trẻ cho cuộc diễn tập của chúng, sau đó bóp chặt tay Ted, mặt đầy hy vọng và căng thẳng. "Ted, có nghĩ là Benedict đáp xuống đường băng ?"

      lắc đầu. " có cơ hội đó đâu. Họ tin tức tối qua là ta có bữa tiệc cuối tuần tại nhà, nhớ ?"

      Mặt của xệ xuống và vỗ tay . "Có lẽ là Larraby đến từ Dallas để làm chuyến thanh tra hàng tháng cho nhà máy mà ông ta xây ở Lynchville. "

      ***

      "Thắt dây an toàn, ngồi im, và đọc kinh cầu nguyện," viên phi công đùa qua hệ thống liên lạc nội bộ khi chiếc Lear bắt đầu hạ thấp qua bóng tối nhá nhem, hạ xuống đường băng bên dưới. "Nếu đường bay này ngắn khoảng sáu inch, chúng ta thể đáp nó ở dưới này, và nếu trời tối hơn, chúng ta phải đáp ở sân bay Dallas. ràng là, họ có đèn cho đường băng trong đêm. À này, tắc xi của chờ ở dưới đó."

      rời mắt khỏi băng video của Julie mà mang theo để xem máy bay, Zack cài khoá dây an toàn. Vài phút sau, tuy nhiên, nhìn lên với cái cau mày giật mình khi phi công đạp phanh ngay lúc hạ cánh và chiếc máy bay xinh đẹp đáp xuống đường băng, tiếng thắng gầm rít, cuối cùng dừng lại chỉ cách cuối đường băng vài mét.

      "Ông Farrell cần phanh mới sau khi hạ cánh ở đường băng này hai lần." viên phi công , nghe hơi run và rất nhõm. "Kế hoạch tối nay là gì vậy, ông Benedict ? Tôi có nên vào khách sạn qua đêm hay quay về bờ biển phía tây ?"

      Zack đưa tay đến nút hệ thống liên lạc nội bộ bảng điều khiển ở giữa hai ghế xô pha, sau đó do dự và đối mặt với những gì cố lẩn tránh suốt đường đến đây : có chút ý tưởng là bây giờ Julie có ghét nhiều hơn hay . biết được tiếp nhận như thế nào hay mất bao nhiêu thời gian để thuyết phục về California với hay nếu có thể thuyết phục được hay . Ấn nút, , "Vào khách sạn qua đêm , Steve. Tôi gửi xe taxi quay lại rước ."

      Phi công vẫn còn tắt máy khi Zack nhanh xuống những nấc thang. Tài xế taxi đứng nghiêm trang bên cạnh xe của ông ta mặc bộ đồng phục nội chiến bố lịch nhất mà Zack từng thấy. "Ông có biết nhà của Julie Mathison ?" hỏi khi trượt người vào ghế sau và đặt vali của xuống. "Nếu , tôi cần tìm danh bạ điện thoại. Tôi quên mang theo địa chỉ của ấy."

      "Dĩ nhiên là tôi biết nơi ấy sống," tài xế , mắt ông nheo lại khuôn mặt của Zack, vẻ mặt của ông trở nên hung dữ khi ông nhận ra . Ông ngồi vào ghế trước và đóng sầm cánh cửa với lực lượng cần thiết. "Tên cậu là Benedict phải ?" ông hỏi vài phút sau khi họ lái ngang qua trường tiểu học và vào trung tâm xinh đẹp của thị trấn được xác lập xung quanh toà án, với cửa hàng và nhà hàng xung quanh quảng trường.

      Zack bận nhìn quanh quất ở nơi Julie lớn lên. "Vâng."

      Nửa dặm từ thị phố, chiếc taxi dừng lại ở phía trước ngôi nhà tầng gọn gẽ với bãi cỏ được cắt gọn gàng và những cây bóng mát lớn, và Zack cảm thấy tim bắt đầu đập vì hồi hộp lo lắng khi móc túi lấy tiền. "Tôi thiếu ông bao nhiêu?"

      "Năm mươi đô la."

      "Ông đùa chắc."

      "Đối với bất cứ ai khác, chuyến chỉ mất năm đồng. Nhưng đối với kẻ đê tiện như cậu, là năm mươi đồng. Bây giờ, nếu cậu muốn tôi đưa cậu đến nơi Julie ở thay vì bỏ cậu ở đây, nơi mà ấy có ở đây, phải trả bảy mươi lăm đồng."

      Giằng xé giữa tức giận, bất ngờ, và căng thẳng, Zack lờ lời phỉ báng về tính cách của và ngồi xuống. " ấy ở đâu vậy?"

      "Ở trường trung học nơi ấy xử lý cuộc diễn tập cho buổi trình diễn."

      Zack nhớ là ngang qua trường trung học với bãi đậu xe đông đúc. do dự, muốn gặp để giải quyết mọi chuyện, để giữ trong tay nếu để cho làm. Giọng pha lẫn vẻ mỉa mai, , "ông có biết ấy ở đó bao lâu ?"

      "Có thể là suốt đêm," Herman dối vì oán giận.

      "Trong trường hợp đó, hãy đưa tôi đến đó."

      Tài xế quay đầu lại gật đầu và lái xe rời khỏi vỉa hè. "Tôi thấy chẳng có lý do gì mà cậu vội vã để gặp ấy bây giờ," ông , nhìn trừng trừng Zack trong kính chiếu hậu. "Cậu bỏ ấy ở đây bao lâu nay để mình đối mặt với phóng viên và cảnh sát sau khi cậu bắt cóc và đưa ấy đến Colorado. Khi cậu ra khỏi tù, cậu cũng đến gặp ấy. Cậu quá bận rội với những người phụ nữ sang trọng của cậu và tiệc tùng của cậu, chẳng thèm đếm xỉa đến dễ thương như Julie, người bao giờ làm ai bị tổn thương trong cả cuộc đời ấy ! Cậu làm ấy xấu hổ ở trước cả thế giới, ở trước cả thị trấn này ! Mọi người bên ngoài Keaton ghét ấy vì ấy làm chuyện đúng đắn ở Mexico, chỉ hoá ra nó lại là sai lầm. Tôi hy vọng," ông kết thúc cách thù oán khi họ dừng xe ở trước cửa trường trung học, " ấy thọc mắt cậu khi nhìn thấy cậu ! Nếu tôi là bố ấy, tôi vác súng săn tìm cậu, ngay khi tôi nghe tin cậu ở trong thị trấn ! Tôi hy vọng ông ấy làm vậy."

      "Có lẽ ông có được cả hai ước nguyện của ông," Zack lặng lẽ, kéo tờ trăm đô la ra khỏi túi và trao nó cho ông. "Quay lại sân bay và rước phi công của tôi. ấy phải là kẻ ti tiện, nên hai mươi lăm đô la kia cũng đủ trả cho chuyến của ông."

      Có cái gì đó trong giọng của làm Herman do dự và quay đầu lại. "Cậu cuối cùng có ý định làm lành với ấy à ? Đó có phải là lý do cậu đến đây ?"

      "Tôi cố."

      thù địch mặt ông biến mất. "Phi công của cậu phải chờ vài phút rồi. Tôi muốn xem chuyện này. Hơn nữa, cậu có thể cần người bạn trong đám đông đó."

      Zack nghe ông, sãi bước vào trường, lần theo hướng tiếng ồn đến từ phía sau cánh cửa gấp đôi ở cuối hành lang bên phải của .

      ***********

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :