1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Perfect - Judith McNaught ( 88c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 67

      Katherine đạp mạnh phanh làm chiếc xe của thắng rít ở trước nhà của Julie, thầm nguyền rủa khi nhìn thấy chiếc xe đạp trong sân trước, nghĩa là Julie kèm học sinh. Bỏ lại xách tay trong xe, chạy lên vỉa hè, mở cửa trước mà gõ cửa, và vào phòng ăn nơi Julie ngồi ở bàn với ba cậu bé. "Julie, mình phải chuyện với cậu," kịp thở, "trong phòng khách."

      Đặt cuốn sách đọc qua bên, Julie cười với đám học sinh và , "Willie, hãy tiếp tục đọc nhé. quay lại ngay." Cảm nhận được chuyện gì đó hứng thú xảy ra, Willie Jenkins đọc cho đến khi ra khỏi tầm nghe, sau đó cậu ta cười toe toét với hai người bạn. "Có chuyện gì đó," cậu ta với họ, hạ thấp giọng khàn khàn của cậu ta thành tiếng thầm, ngã người ra ghế để có thể nhìn vào phòng khách được hơn.

      Everett Johnny nhìn qua vai cậu ta khi cậu ta xoay xe lăn qua bên, cùng nhìn về hướng đó, Tim Wimple, chân phải có bị cắt bỏ ở đầu gối, xoay xe lăn của mình vào chỗ và gật đầu. "Có chuyện gì rất lớn, tôi dám cá."

      Chỉ định mình như là người trung gian và gián điệp, Willie rón rén đến gần ngưỡng cửa. " Cahill mở tivi ..." cậu ta với họ qua vai, sau đó cậu ta xoay đầu về phía phòng khách.

      "Katherine ?" Julie run rẩy , cảm nhận được khuôn mặt căng thẳng của bạn và cách ta điên cuồng tìm kiếm kênh truyền hình đặc biệt có cái gì đó liên quan đến Zack. "Đừng làm điều này với mình ! Kể cho mình nghe xảy ra chuyện gì ! Là Zack đúng ? Rất tệ hả ?"

      Lắc đầu, Katherine lùi bước từ truyền hình. "Chuyện này được đăng đầy các bản tin. Họ làm gián đoạn chương trình thường ngày để làm bản tin đặc biệt đó. NBC họ chiếu đoạn phim vào lúc bốn giờ ba mươi." nhìn lướt qua đồng hồ. "Đó là ngay bây giờ."

      "Là chuyện gì vậy !" Julie thốt ra.

      "Là tin vui," Katherine với tiếng cười đau khổ. "hoặc tệ, tùy vào cách cậu xem nó. Julie, ấy - "

      dừng lại khi người giới thiệu chương trình họ làm gián đoạn chương trình thường ngày của họ cho bản tin đặc biệt. Khuôn mặt của Tom Brokaw xuất màn hình. "Xin chào quí vị," . " tiếng đồng hồ trước đây, ở Amarillo, Texas, Zachary Benedict được phóng thích khỏi nhà lao Amarillo, nơi phục vụ bốn mươi lăm năm cho tội giết vợ , nữ diễn viên Rachel Evans. Luật sư của Benedict làm cho được phóng thích vì lời khai được cung cấp bởi Emily McDaniels, người đồng diễn với Benedict, Evans, và Tony Austin trong bộ phim Định Mệnh."

      nhận biết, Julie với lấy tay Katherine, bóp chặt nó khi Brokaw tiếp tục, "NBC được biết rằng lời khai của McDaniels ràng chứa lời khai được tuyên thệ cách đây hai ngày, cha , George McDaniels, thú nhận với là ông giết chết Rachel Evans và diễn viên Tony Austin, người được phát bị giết trong nhà Los Angeles của vào tháng trước."

      Tiếng rên vì vui mừng, đau khổ, và cảm giác có lỗi xé toạt từ ngực Julie. chụp lưng ghế bằng hai tay để giúp mình đứng thẳng khi màn hình chuyển sang cánh cổng của nhà tù Amarillo và thấy Zack ra, mặc bộ com lê đen thắt cà vạt, được hộ tống qua làn mưa để đến chiếc xe limousine chờ sẵn, trong khi Brokaw , "Benedict rời khỏi tù là người tự do, kèm bởi luật sư đến từ California của . Chờ trong xe limousine là người bạn thân của , nhà tư bản công nghiệp Matthew Farrel, người có lòng tin tuyệt đối về vô tội của Benedict phải là bí mật với phương tiện truyền thông hay nhà chức trách. Cũng đứng bên lề là trẻ với khuôn mặt quen thuộc, mặc dù những lúm đồng tiền nổi tiếng của lộ ra vào thời điểm này. Từ vẻ ngoài của đoạn phim này, ràng mong là bị nhìn thấy nhưng đến để bảo đảm phóng thích an toàn của Benedict." Julie xem khi Matt nhanh về phía chiếc xe limousine sau đó dừng lại, nhìn qua bên trái của , nơi Emily McDaniels đứng dưới cây dù với chồng , khuôn mặt buồn rười rượi. Trong chốc lát Zack đứng ở đó, nhìn , sau đó từ từ về phía .

      Nước mắt đua nhau rơi xuống má Julie khi xem Zack kéo Emily Mcdaniels vào cánh tay của . thả ta ra, đưa đến với chồng , sau đó biến mất vào xe limousine, chiếc xe chạy khi Brokaw thêm, "Các phóng viên ở Amarillo khám phá ra phóng thích của Benedict và đua nhau đến sân bay Amarillo với hy vọng nghe được lời tuyên bố. Tuy nhiên, rời khỏi với Farrell chiếc máy bay tư nhân sau đó. NBC biết rằng lịch bay được nộp bởi phi công của Farrell liệt kê nơi đến của họ là Los Angeles, nơi Farrell sở hữu ngôi nhà, mặc dù nó được diễn viên Paul Resterman và vợ thuê."

      Nghẹn nước mắt, Julie nhìn Katherine và cách khàn đục, "Matt Farrell chưa bao giờ mất lòng tin ở ấy. Ít ra Zack còn có người bạn trung thành."

      "Đừng bắt đầu hành hạ mình," Katherine cảnh báo, nhưng giọng của căng thẳng với cảm xúc và dù sao Julie cũng nghe . nhìn chằm chằm vào màn hình và lắng nghe khi Brokaw , "Công tố viên của Amarillo, luật sư William Wesley sắp sửa đưa ra lời tuyên bố từ toà án ở đó - "

      Màn hình chuyển sang những nấc thang của toà án, nơi người đàn ông tóc đen ở vào lứa tuổi ba mươi ra từ cánh cửa và nhắm đến đám phóng viên đông đúc vẫy micrô và quát hỏi . "Hãy giữ các câu hỏi của các người," cảnh báo họ và đeo mắt kính vào, "Cho đến khi tôi làm xong lời tuyên bố của tôi, và sau đó tôi trả lời những gì tôi có thể." Khi tiếng ồn lắng xuống, nâng cao tờ giấy cầm trong tay và bắt đầu đọc: "Hôm qua, luật sư từ California của Zachary Benedict cầu cuộc họp đặc biệt với văn phòng của tôi ở Amarillo. Trong cuộc họp chúng tôi được cung cấp với lời khai từ Emily McDaniels minh chứng cho việc cha , George Anderson McDaniels, thừa nhận là giết Rachel Evans và Anthony Austin. McDaniels, người làm lời khai trước mặt Đại úy cảnh sát John Jorgen trong hạt Orange, California, cũng cung cấp cây súng .45 ly tự động thuộc về cha . Xét nghiệm sơ bộ được thực sáng nay, cho thấy viên đạn giết ông Austin là từ vũ khí đó. Ngay lập tức tiếp theo sau cuộc họp của chúng tôi với luật sư của ông Benedict, họ nộp lệnh đình quyền giam giữ ở đây, trong Amarillo, cầu phóng thích thân chủ của họ từ nhà tù Amarillo. Án lệnh được ký mà phản đối từ văn phòng của tôi, do thẩm phán Wolcott rồi gởi đến thủ đô ở Austin cho chữ ký của chánh án toà phúc thẩm. Chữ ký đó được cấp sáng nay, và Zachary Benedict được phóng thích. Vẫn còn có số thủ tục để xử lý liên quan đến việc trốn thoát khỏi nhà tù Amarillo của ta cách đây hai tháng, về mặt pháp lý vi phạm luật pháp của Texas. Tuy nhiên, theo ý kiến của văn phòng này ông Benedict trả giá quá cao cho tự do ngắn ngủi của ấy trong tay của cảnh sát Mexico, cũng như năm năm tù cho tội ác mà phạm. Có bất câu hỏi nào ?" hỏi, nhìn lên đám phóng viên. Có cả hàng tá câu hỏi, nhưng có câu vang lên to nhất mà trả lời: "Còn về chuyện Zack Benedict bắt cóc Julie Mathison sao? ta phải ra toà cho chuyện đó chứ?"

      " tùy thuộc vào việc Mathison có muốn kiện ta ở tòa án hình hay toà án dân hay . Tuy nhiên văn phòng của chúng tôi liên quan gì đến chuyện đó cả."

      Ở ngưỡng cửa, Willie rời mắt khỏi khuôn mặt đau khổ của giáo và quay lại với những người bạn ở bàn ăn, những người thể nghe hay xem chương trình ti vi. "Lại là tên khốn Benedict," cậu ta giận dữ thầm. " ta ra tù, và giáo khóc vì ." nhặt sách lên, cậu ta bắt đầu nhét chúng vào túi xách. "chúng ta có thể xếp đồ vào và rời khỏi đây. Mathison muốn chúng ta nhìn thấy ấy khóc vì ta, và từ cách ấy khóc nức nở, ấy thể dừng trong thời gian dài."

      Những cậu bé khác vội vàng tuân theo mệnh lệnh của thủ lãnh của họ, nhưng Johnny Everett nâng khuôn mặt đầy tàn nhang, lo lắng đến Willie. "Tại sao nhìn thấy Benedict truyền hình làm giáo khóc vậy, Willie?"

      Chộp lấy túi xách, Willie tự động giúp Tim tay với xe lăn. "Mẹ tao làm tan nát trái tim ấy, đó là lý do tại sao. Mẹ tao toàn bộ thị trấn đều biết cả."

      " tên khốn," Tim .

      " tên rất khốn," Johnny đồng ý, lùi xe lăn khỏi bàn và hướng nó về phía nhà bếp nơi con dốc thoai thoải được đặc biệt xây dẫn từ cửa sau đến đường lái xe vào nhà.

      vỉa hè ở trước nhà, ba cậu bé ngừng lại, nhìn giáo của họ qua khung cửa sổ mở, người hỉ mũi trong khi Cahill vỗ vào vai . liếc nhìn lên và thấy họ đứng ở đó và mỉm cười trấn an họ, vẫy tay, và gật đầu đồng ý việc chúng ra về là đúng.

      Họ bắt đầu xuống phố trong bất lực. "Tao ghét Zachary Benedict," Johnny công bố.

      "Tao cũng vậy," Tim .

      "Tao cũng vậy," Willie , đẩy xe đạp. Với vẻ che chở và thực tế, cậu ta thêm, "Johnny, mày và tao đến trường lúc sáng sớm. Chúng ta cảnh báo lũ trẻ trong lớp phải nghe lời Mathison trong thời gian. được đánh lộn. được gây lộn. được làm những chuyện như thế. Tim, mày phải lo lắng về lớp của mày, vì Mathison dạy lớp mày. Công việc của mày là bảo những đứa khác với lũ trẻ trong đội mà giáo huấn luyện. Bảo chúng nó phải ngoan ngoãn."

      "Họ hỏi tao tại sao," Tim , khéo léo điều khiển chiếc xe của cậu ta qua nhành cây khô nằm vắt ngang vỉa hè.

      " với tụi nó là Benedict làm tan nát trái tim ấy lần nữa và làm ấy khóc. Nó phải là bí mật vì những người lớn trong thị trấn đều biết chuyện đó."

      **********

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 68

      "Chúc mừng ông trở về, ông Benedict !" Người quản lý khách sạn Beverly Hills vội vã chạy đến khi nhìn thấy Zack đăng ký ở quầy tiếp tân vào buổi chiều vừa ra khỏi tù. "Tôi sắp xếp cho ông ở trong căn nhà tốt nhất của chúng tôi, và toàn bộ nhân viên chờ ông sai khiến. Ông Farrell," ông ta lịch với Matt ký tên ở bàn ngay bên cạnh Zack, "thư ký của ông là ông chỉ ở lại với chúng tôi tối nay. Xin vui lòng cho tôi biết nếu tôi hay nhân viên của tôi có thể phục vụ gì cho ông."

      Đằng sau họ, đại sảnh đầy người hướng nhìn họ, và Zack nghe tên của được thầm như tiếng gió xào xạc qua các hàng cây. "Hãy mang chai sâm banh lớn đến phòng tôi," dặn nhân viên tiếp tân khúm núm, đẩy phiếu đăng ký tới phía trước. "Mang bữa tối cho hai người vào lúc tám giờ. Nếu tôi có bất cứ cuộc gọi nào, bảo họ là tôi có đăng ký ở đây."

      "Vâng, ông Benedict."

      Với cái gật đầu cộc lốc, Zack quay lại và hầu như đụng phải tóc vàng xinh đẹp và tóc nâu sậm hấp dẫn chìa khăn giấy và bút về phía . "Ông Benedict." tóc vàng với nụ cười đẹp sững sờ, "Chúng tôi có thể xin chữ ký của ông ?"

      Với nụ cười ngắn đạt đến mắt, Zack làm điều đó, nhưng khi tóc nâu sậm trao cho khăn giấy của ta cho ký, thấy số phòng được viết góc, và cảm thấy có ấn tượng thể nhầm lẫn về chiếc chìa khoá được nhấn vào lòng bàn tay của bên dưới nó. viết tên lên khăn giấy và trao nó lại cho ta.

      Từ khóe mắt, Matt xem hoạt cảnh quen thuộc xảy ra như nó xảy ra hàng trăm lần trong quá khứ. "Tôi cho là," bằng giọng chua chát khi họ theo người quản lý rời khỏi đại sảnh tiến về phía những căn nhà bao quanh khách sạn, "tôi ăn tối mình tối nay, đúng ?"

      Để trả lời, Zack nhìn lướt qua chìa khoá trong lòng bàn tay, ném nó vào bụi cây, và nhìn đồng hồ. "Bây giờ là bốn giờ. Cho tôi hai tiếng để làm vài cuộc gọi, sau đó chúng ta tiếp tục ăn mừng cho phóng thích của tôi."

      Hai tiếng đồng hồ sau, khi Matt vào phòng của Zack, Zack thay bộ quần áo mới mà người thợ may cũ của vội vã chuyển đến chỉ khoảnh khắc trước đây. Người thợ may rời khỏi với nước mắt và đơn đặt hàng của Zack trong túi ông ta cho hai tá com lê mới, áo sơ mi, quần, và áo khoát thể thao. Đại lý xe Rolls Royce ở địa phương vui mừng khôn xiết ở trở về của Zack và hứa là mang đến khách sạn ba chiếc xe cho xem duyệt vào sáng mai. "Tôi cho là, " Matt vào lúc bảy giờ, khi Zack cuối cùng gác máy từ cuộc gọi đường dài mà thuyết phục người thuê nhà của chấp nhận số tiền lớn để đổi lấy việc rời khỏi ngôi nhà ở Pacific Palisades của , "tôi cầu nguyện là có thể thuyết phục nhập bệnh viện vài ngày để kiểm tra sức khỏe. Vợ tôi khăng khăng kêu nên làm đấy."

      " đúng," Zack cách lạnh lùng khi tiến đến quầy rượu để lấy rượu cho hai người, " cần phải cầu nguyện để thuyết phục tôi làm điều đó." Liếc nhìn phía đống chai quầy, cười toe toét và thêm, "sâm banh hay mạnh hơn?"

      "Mạnh hơn ."

      Gật đầu đồng ý, Zack bỏ đá vào hai chiếc ly và châm rượu Scotch với ít nước, sau đó trao cho Matt ly. Lần đầu tiên kể từ khi ra tù, Zack để mình bắt đầu thư giãn. lặng lẽ nghiên cứu bạn , tận hưởng tự do của và lòng biết ơn vô bờ bến mà cảm thấy đối với Matt. "Hãy kể cho tôi nghe chuyện," cách long trọng.

      " muốn biết chuyện gì ?"

      Che dấu ủy mị đằng sau lời đùa, Zack , "vì tôi thể nào hoàn trả nỗi cho lòng trung thành và tình bằng hữu của , tôi có thể mang lại cho thứ gì làm món quà cưới muộn đây?"

      Hai người đàn ông nhìn nhau, cả hai nhận thức được khoảnh khắc có ý nghĩa sâu sắc đến mức nào, nhưng họ là đàn ông và ủy mị là chuyện thể tưởng. Matt uống ngụm rượu và nhíu mày suy nghĩ, như thể suy nghĩ đến vấn đề. "Xem xét đến mức độ rắc rối mà đặt tôi trải qua, tôi nghĩ hòn đảo dễ thương ở Aegean thích hợp để biểu lòng biết ơn của ."

      " sở hữu hòn đảo ở Aegean rồi mà," Zack nhắc nhở .

      " đúng. Trong trường hợp đó, để cho tôi thảo luận lại với Meredith khi tôi về nhà và báo lại với sau."

      Zack nhìn mắt dịu xuống khi đề cập đến tên của vợ và dấu vết vui thích trong giọng của khi đến 'nhà'. Như thể Matt biết Zack nghĩ gì, nhìn vào ly và uống ngụm rượu khác " ấy nóng lòng muốn gặp ."

      "Tôi cũng háo hức như địa ngục để được gặp ấy." hài hước toát lên trong giọng của khi tiếp tục, "khi tôi ngồi tù tôi theo dõi tất cả .. ờ ... những tin tức giật gân liên quan đến đeo đuổi của đối với vợ ." Hơi nghiêm túc lại Zack thêm, "tôi thấy bất ngờ là thậm chí chưa bao giờ với tôi là kết hôn với ấy cách đây mười lăm năm."

      "Tôi kể cho nghe câu chuyện ở phía sau - phần mà báo chí biết - vào dịp khác. Khi được ổn định, tôi đưa Meredith và Marissa ra đây, và chúng ta trải qua khoảng thời gian với nhau."

      "Trong sáu tuần nữa sao ? Nó cho tôi đủ thời gian để giải quyết mọi chuyện và trở lại bình thường. Tôi tổ chức bữa tiệc, thực ra ." suy nghĩ lát. "Vào ngày hai mươi hai tháng Năm, nếu nó thích hợp với kế hoạch của ."

      "Sáu tuần ư? có thể làm được gì trong sáu tuần nhỉ?"

      Zack nghiêng đầu về phía bàn bên cạnh điện thoại và bằng giọng chua chát, "Đó đều là những tin nhắn 'khẩn cấp' mà người điều hành tổng đài cảm thấy tôi nên biết về chúng mặc dù họ bảo những người gọi đến là tôi có đăng ký ở đây. Hãy xem chúng ."

      Nhặt chồng tin nhắn lên, Matt nhìn lướt qua chúng. Trong số những tin nhắn được xếp thành chồng là những tin nhắn từ ban điều hành của bốn xưởng phim lớn, vài nhà sản xuất độc lập, và hai cái từ quản lý cũ của Zack. Quăng chúng qua bên, Matt với nụ cười thích thú, "tất cả bọn họ đều cùng thứ - 'chúc mừng về, chúng tôi biết vô tội, và bây giờ chúng tôi có đề nghị mà thể cưỡng nỗi.'"

      "Những tên khốn kiên định, đúng ?" Zack , giọng của chút oán giận. " buồn cười là họ chưa bao giờ gửi cho tôi những lá thư đầy tình cảm như thế khi tôi ngồi tù. Bây giờ họ gọi cho mỗi khách sạn trong thành phố nơi họ nghĩ tôi có thể ở, để lại tin nhắn."

      Matt cười khùng khục, sau đó nghiêm túc lại, nhắc đến đề tài làm khó chịu kể từ khi Zack được phóng thích. " dự định làm gì với Julie Mathison ? Nếu ta buộc tội - "

      Nụ cười của Zack biến mất, mắt trở nên lạnh như đá. "Đừng bao giờ nhắc tên ta trước mặt tôi lại," cố nén. "Đừng bao giờ."

      Lông mày của Matt chau lại ở giọng của , nhưng bỏ qua đề tài đó. Sau đêm đó, trong phòng của mình, gọi Meredith để với bay về nhà vào sáng mai và cập nhật về những hoạt động của Zack. " ấy có những đề nghị làm phim đến điện thoại từ mỗi phòng thu ở Hollywood. Và ấy muốn tổ chức bữa tiệc trong sáu tuần nữa, vào ngày hai mươi hai, nếu chúng ta có thể đến dự."

      Ở Chicago, Meredith uốn dây điện thoại quanh ngón tay và cách cẩn thận nhắc đến tên của người mà Matt căm ghét. "Thế còn Julie Mathison sao?"

      " ta được mời," Matt cách chế nhạo. Dịu giọng xuống, , "Nếu em nghĩ vô lý về ta, em thể tin phản ứng của Zack khi chỉ nghe nhắc đến tên ta đâu."

      cách ương ngạnh, Meredith , "có ai dừng lại để nghĩ xem ấy có cảm giác như thế nào ngay lúc này , khi biết ấy vô tội trong những vụ án mạng đó ?"

      " ta chắc chắn cảm thấy thất vọng vì hình ảnh của ta trong lòng công chúng như người hùng vừa mới bị rơi xuống địa ngục."

      "Matt, mặc dù những gì nghĩ, ta ấy ! Em biết thế. Em có thể thế."

      "Chúng ta có cuộc tranh cãi này rồi, em , và nó có thể là đề tài còn phải bàn cãi. Zack ghét ta, và đó phải là tình trạng tạm thời đâu. về nhà vào sáng mai. Marissa thế nào ?"

      "Nó rất nhớ ."

      Giọng của trầm xuống với dịu dàng. "Mẹ của Marissa thế nào ?"

      Meredith mỉm cười. " ấy thậm chí còn nhớ còn nhiều hơn."

      **********

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 69

      "Ông Benedict, chúng tôi có thể có tấm hình của ông với Copeland ?" Phóng viên tờ Los Angeles Daily News la to, nâng cao giọng của ta để được nghe tiếng nhạc và tiếng ồn ào của năm trăm khách tham dự bửa tiệc cuối tuần sang trọng ở nhà của Zack. Khi nghe , hướng qua phóng viên khác nhún vai cười. "Quả là bữa tiệc !" , ra dấu cho trong năm mươi người phục vụ mặc tuxedo quanh đám đông với những khay thức ăn và thức uống cho những quan khách muốn đến những túp lều trắng khổng lồ nơi mà người cung cấp thực phẩm dọn tôm hùm, trứng cá hồi, và vô số thức ăn khác. Đằng sau họ, hồ bơi khổng lồ với các cột La Mã đầy khách hơn, số trong bọn họ ăn mặc đầy đủ, uống rượu và la hét. " ta chỉ mới về được sáu tuần và nhìn này !" vui vẻ tiếp tục, tự giúp mình ly sâm banh Dom perignon từ khay của người phục vụ. " ta trở về đỉnh cao của mình, hấp dẫn hơn bao giờ hết. Những nhân vật trụ cột của giới điện ảnh đều có mặt ở đây ngoan ngoãn phục tùng ta, vui mừng khôn xiết với hân hạnh được mời tham dự 'buổi tiệc mừng về nhà' của ta.'" nhấp ngụm sâm banh và để nhằm trò chuyện, thố lộ chuyện mà hầu hết bọn họ đều biết. "Quản lý của ta rằng Paramount, Universal, và Fox tất cả đề nghị bất cứ kịch bản nào mà ta muốn, và nhằm đạt được bộ phim kế tiếp của ta đấu lên đến 20 triệu đô-la Mỹ. ta trì hoãn cho hai mươi lăm và tổng số lớn hơn."

      " tệ cho người ở trong nghề năm năm," phóng viên CBS với cái chặc lưỡi, và giống như phóng viên của tờ Daily News, cẩn thận dùng từ 'ngồi tù', phải vì lịch , mà là vì lý do thực tế hơn: Người phát ngôn của Zack với tất cả các phóng viên, những người đủ may mắn để được cho vào tham dự bữa tiệc này, rằng có ba đề tài nếu được nhắc đến, làm cho họ bị tống cổ ra ngoài và vĩnh viễn loại bỏ cơ hội cho bất cứ cuộc phỏng vấn trong tương lai với . Những đề tài vĩnh viễn bị ngăn cấm là chuyện tù tội của , người vợ qua đời của , và Julie Mathison.

      Phóng viên NBC nhìn đồng hồ, sau đó lùng sục khắp nơi tìm thợ chụp hình và thấy ta đứng ở hồ bơi, cố tán tỉnh diễn viên mặc áo đầm ngắn với cổ áo trũng sâu. "Người phát ngôn của ta ta mang lại cho chúng ta cuộc phỏng vấn hai phút và đưa ra cho số hình ảnh nếu chúng ta tránh đến gần ta trong bữa tiệc. Nếu ta làm chuyện đó mau, tôi thể đưa cuộn băng này vào bản tin lúc mười giờ."

      Như thể cuối cùng nhận biết tình thế khó xử của họ, Sally Morrison, người xử lý tất cả những chuyện của Zack với giới truyền thông trong nhiều năm, ra dấu cho họ tụ tập lại thành nhóm, sau đó qua đám đông nơi Zack lắng nghe ba nhà sản xuất giành chú ý của trong khi Diana Copeland giữ tay qua cánh tay phải của . Sally với trong khi họ đứng nhìn, gật đầu, nhìn các phóng viên, và cáo lỗi với nhóm người đứng xung quanh , về phía họ với Diana bên cạnh .

      *******

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 70

      "Tối nay vui quá," Katherine hân hoan khi trượt người vào băng ghế trong nhà hàng chiếm đóng bởi chồng , Julie, và Paul Richardson. Xem phim vào tối thứ bảy, sau đó ghé vào Mandillos để dùng bữa tối trở thành nghi thức trong sáu tuần kể qua kể từ khi Julie quyết định ném mình vào cuộc sống cách dữ dội làm cả bọn họ cảnh giác hơn là an tâm. "Vui quá phải ?" , nhìn những khuôn mặt hớn hở xung quanh.

      "Tuyệt vời," Ted .

      "Rất tuyệt," Paul xác nhận.

      choàng tay qua vai Julie. "Em nghĩ sao?" trêu chọc. "Em bốn người chúng ta tụ họp lại với nhau mỗi cuối tuần là vui, tuyệt vời, hay rất tuyệt ?"

      " tuyệt vời," Julie đồng tình ngay. "Và có nhận thấy tối nay khí dễ chịu đến mức nào ? Tháng Năm luôn là tháng ưa thích của em." Trong sáu tuần kể từ khi Zack được phóng thích, phải chỉ có thời tiết mới thay đổi. Tháng trước, Ted và Katherine lặng lẽ kết hôn lần nữa trong phòng khách của nhà Cahills do Đức Cha Mathison làm lễ.

      Paul Richardson đến Keaton từ Dallas để tham dự đám cưới, và những ngày cuối tuần của họ trở thành nghi thức. Bố của Julie, tuy nhiên, bây giờ gợi ý là ông hân hạnh làm lễ cho đám cưới khác bất cứ khi nào Paul và sẵn sàng. Paul sẵn sàng. Julie chưa. Mặc dù với vẻ ngoài vui vẻ và hoạt bát, luôn xúc động mạnh đối với bất cứ loại cảm giác sâu sắc nào, và đó là trạng thái mà tận hưởng. bám vào nó và nuôi dưỡng nó bằng quan tâm khó khăn. có thể cười vang, mỉm cười, làm việc và chơi đùa và cảm thấy .... rất tuyệt. Cũng chẳng tốt hơn. Và chắc chắn là tệ hơn. Nó quá mạnh đến nỗi phải cẩn thận cân đối cảm xúc của mình, toả giọt nước mắt ủy mị trong đám cưới của Ted và Katherine, mặc dù là rất, rất hạnh phúc. khóc hết nước mắt vì Zack, và bây giờ tìm được bình yên trong lập thể phá vỡ hoặc xuyên qua bởi bất kỳ người nào hay bất cứ thứ gì.

      hầu bàn qua những cái bàn chật ních người và rút quyển sổ của ra. "Những thứ như thường lệ hả?" hỏi. "Bốn bít tết New York, tái vừa, và khoai tây nướng đúng ?"

      "Nghe có vẻ tuyệt đấy, Millie," Ted .

      Julie hỏi thăm về chồng ta. "Phil dạo này thế nào với công việc mới của ấy ở ga ra Oakdale ?"

      "Rất tốt, Julie. Cám ơn tốt cho ấy ở đó. Phil thực tế là người đảm bảo công việc đó cho ấy."

      " ấy là thợ máy giỏi," Julie trả lời. " ấy giữ xe của tôi chạy suốt bao năm nay. Tôi giúp đỡ Oakdale, chứ phải Phil."

      Mandillos có máy hát tự động với sàn nhảy góc, bàn cho thực khách ở trung tâm phòng, và phía đối diện, phòng giải trí với quầy rượu và tivi với màn ảnh rộng, điều mà rất phổ biến trong mùa bóng đá. " có vài đồng 25 xu," Paul , moi móc túi của . "Giúp chọn vài ca khúc máy hát tự động nhé ?"

      Julie gật đầu và mỉm cười, trượt người ra khỏi băng ghế cạnh . Nhà hàng đầy những người quen biết, phải mất mười phút mới có thể qua được những dãy bàn, nơi phải dừng lại liên tục để chuyện với bạn bè, và chỉ hai phút để chọn ca khúc.

      "Máy hát tự động bị tắt vì tivi mở," Paul , khi họ ngồi vào băng ghế hình chữ U của họ. "Tôi cầu Millie tắt tivi," , tìm kiếm hầu bàn của họ.

      "Đợi thêm hai phút nữa ," Ted . "Sắp đến giờ tin tức và tôi muốn biết kết quả của trận đấu."

      Khi , cả bốn người họ liếc nhìn lên tivi, lơ đễnh xem tin tức.

      "Trước khi chúng tôi chuyển sang phần thể thao," người giới thiệu chương trình , "chúng tôi có bản tin đặc biệt từ Amanda Blakesly, người tham dự buổi tiệc vui nhộn và sang trọng ở ngôi nhà lộng lẫy của Zachary Benedict trong Pacific Palisades ... "

      Nghe nhắc đến tên Zack lập tức làm mọi cuộc hội thoại khắp nơi trong nhà hàng lắng xuống khi mọi người liếc nhìn bàn của Julie với vẻ thông cảm lo lắng, sau đó bắt đầu chuyện ồn ào trong nỗ lực vô ích để ngăn chặn thanh tivi. Khi Ted, Katherine, và Paul cũng phóng vào những cuộc chuyện rì rầm, Julie hủy bỏ nỗ lực của họ với cái phất tay. "Em thấy phiền tí nào," với họ, và để chứng minh điều đó, chống cằm tay và ngồi ở đó xem và lắng nghe với nụ cười yếu ớt, thích thú cố định môi . Mắt mở to và nháy, xem Zack chuyện niềm nở với đám phóng viên trong khi ánh đèn của những máy ảnh bùng nổ và Diana Copeland cười với , nhìn cực kỳ lộng lẫy. cầm ly sâm banh trong tay ... cũng bàn tay từng vuốt ve và tìm hiểu mọi ngóc ngách cơ thể , và nụ cười khoe hàm răng trắng nhàn nhã của cũng hấp dẫn như ở Colorado - còn hơn thế nữa vì bây giờ người rám nắng. " ấy trông rất đẹp trai trong bộ tuxedo," Julie vô tư nhận xét với nhóm người thoải mái quanh . "Các người có nghĩ vậy ?"

      "," Paul , nhìn khuôn mặt hơi tái .

      "Đàn ông đều trông đẹp trai trong tuxedo," Katherine nhanh chóng chỉ ra. "Hãy nhìn những người khác trong buổi tiệc. Tất cả bọn họ đều trông có vẻ dễ thương. Ngay cả Jack Nicholson cũng trông rất tuyệt trong bộ tuxedo."

      Julie cười nghẹn ở cố gắng cần thiết của Katherine để chê bai Zack, nhưng ngừng xem khi máy ảnh từ từ quay sang đám đông nhảy nhót, cười đùa, chuyện, nhiều người trong bọn họ là những khuôn mặt nổi tiếng. xem mà có cảm giác gì, thậm chí khi ai đó gọi Diana, " nụ hôn chúc mừng ấy về nhà sao nào, Diana ?"

      cục cựa, xem Zack cười và làm theo, đẩy trượt cánh tay quanh thắt lưng của Diana khi mang lại cho nụ hôn dài, nóng bỏng làm quan khách bắt đầu cười vang và vỗ tay. Julie chịu đựng mà phản ứng gì, nhưng khi cúi đầu và thầm điều gì đó vào tai Diana .... hay hôn tai ta ... cử chỉ đùa cợt, thân thiết đâm thủng qua rào chắn cảm xúc của Julie. Đồ khốn, nghĩ với nỗi đau giận dữ mà giẫm bẹp ngay lập tức. cách cứng rắn, nhắc nhở mình là vô lý khi giận chỉ vì được hạnh phúc, còn ... chết trong lòng. thích mình cảm thấy bất cứ thứ gì cả, đó là lựa chọn của , xét cho cùng là lựa chọn an ủi.

      Zack rời khỏi với Diana, chấm dứt cuộc phỏng vấn ngắn, nhưng phóng viên vẫn chưa xong. Khi máy ảnh được chiếu vào mặt phóng viên, với khán giả với nụ cười, "tối nay có tin đồn lưu hành ở đây là cuộc hôn nhân giữa Zachary Benedict và người bạn đời Diana Copeland có thể là chắc chắn."

      " tốt cho ấy," Julie cách hân hoan, nhìn những người quanh bàn. "Bữa ăn tối của chúng ta đến rồi."

      Nửa giờ sau, Paul nhìn Julie và Katherine vào phòng vệ sinh nữ, nụ cười của Julie rạng rỡ lại, cuộc trò chuyện của sôi động khi họ qua bàn, ngừng lại để chuyện với bạn bè. Kéo tia nhìn lo lắng của từ lưng , nhìn Ted. " nghĩ ấy bị xuống bao nhiêu cân rồi ?"

      "Quá nhiều. Tuy nhiên nó cười rất nhiều," thêm với vẻ mỉa mai chua chát.

      " ấy có ý chí mạnh mẽ."

      "Vâng. Nó làm việc và chơi rất dữ."

      "Đó là dấu hiệu tốt, đúng ?"

      Ted với tiếng thở dài giận dữ. "Nó có nghĩa chết tiệt gì hết, ngoại trừ là nó cố trốn mình từ những hồi tưởng của nó."

      "Chuyện gì làm cho chắc chắn như thế chứ ?"

      "Giữa những dấu hiệu ràng khác, khi Julie bị căng thẳng, nó tổ chức và sắp xếp ngăn nắp mọi thứ. Trong sáu tuần qua, ngoài việc dạy, huấn luyện đám trẻ khuyết tật, kèm thêm ở nhà, làm mỗi việc công ích xã hội, và phụ trách buổi lễ kỷ niệm hai trăm năm, nó cũng dán giấy tường mỗi căn phòng trong nhà nó ; sắp xếp lại mọi cái tủ, ngăn kéo, và tủ kệ mà nó có ; và sơn lại ga ra. Hai lần. Bây giờ nó sắp xếp lại thực phẩm theo thứ tự ABC trong tủ kệ trong nhà bếp đấy."

      Paul cười tắc nghẹn. " ấy làm gì ?"

      " nghe tôi rồi," Ted , nhưng mỉm cười. "Và buồn cười chút nào. Nó bị căng thẳng đến hết sức chịu đựng, và nó sắp ngã gục. Bây giờ tôi có câu hỏi cho ," thêm, chồm người về phía trước. " đưa nó vào cơn ác mộng này và tôi cũng vậy. Chúng ta cố thuyết phục nó, thuyết phục nó rằng Benedict phạm tội cho đến khi nó tin điều đó. làm nó thành phố Mexico, như con cừu non vào lò mổ, và tôi tán đồng chuyện đó. Tôi đồng ý là tôi có phần trách nhiệm. có từ chối trách nhiệm của ?"

      Paul đẩy món tráng miệng của qua bên và lắc đầu. "."

      Ngả người về phía trước, Ted gọn, "Vậy và tôi phải nghĩ ra chuyện gì đó để đưa nó ra khỏi mớ hỗn độn này !"

      Paul gật đầu. "Chúng ta hãy bàn về chuyện này tối nay, sau khi tôi đưa Julie về nhà."

      **********

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 71

      Vì Paul thể qua đêm ở nhà Julie, thậm chí là chỉ để chuyện, mà gây ra bàn tán ở địa phương cộng với những bàn tán về mối quan hệ của với Benedict, bắt đầu ở lại căn hộ mới của Ted và Katherine vì họ khăng khăng cầu khi đến Keaton.

      Cửa trước khóa khi đến đó sau khi đưa Julie về nhà, và Ted ngồi trong phòng khách, ràng là chờ để chuyện với . "Chuyện giữa Julie và Benedict phải được giải quyết," Ted ngay khi Paul ngồi đối diện với . "Về phần tôi, tôi muốn ta biến mất trái đất này, nhưng Katherine nghĩ cho đến Julie hòa giải với ta, nó bao giờ tìm được thanh thản với bản thân. Hay với , nếu đó là điều mà hy vọng. Đúng ?"

      Bị bất ngờ và tức tối bởi tọc mạch của Ted, Paul do dự, sau đó gật đầu dứt khoát. "Tôi ấy."

      "Katherine cũng thế. ấy cũng rằng lương tâm của Julie bị giằng xé, dù là nếu có ai xứng đáng cảm thấy mình có lỗi đó chính là gã con hoang Benedict. Julie chỉ là cho nhờ xe vì nó nghĩ thay lốp xe dùm nó. Kết quả là có 200 triệu người trong quốc gia này, những người từng nhìn thấy cuộn phim bị đánh đập ở thành phố Mexico, và bây giờ họ đổ lỗi cho nó. Cùng những người vỗ tay hoan nghênh lòng can đảm của nó khi nó tố giác , bây giờ nghĩ về nó như phù thủy tính toán, người làm người đàn ông vô tội quỳ gối. Ít ra là những người ở đây cảm thấy như thế, và nó cũng đỡ. nhiều, nhưng cũng đỡ. Báo chí vẫn còn săn lùng nó, cố làm nó chuyện, và những câu hỏi của họ là đồi bại."

      Katherine bước ra từ phòng ngủ trong áo choàng và giầy mềm, ràng quyết tâm tham gia vào cuộc thảo luận, và ngồi tay ghế của Ted. Lờ đề tài về quan điểm của dư luận, điều mà cảm thấy là chuyện tầm thường, đến vấn đề chính. "Julie viết thư cho ta khi ta vô tù, và ta trả chúng lại mà mở ra. Từ khi ta được phóng thích, ấy viết cho ta nhờ luật sư của ta chuyển - những lá thư đơn giản, lịch , lần này hỏi ta cách để trả lại chiếc xe mà ta mang đến cho ấy. ta cũng chịu hồi đáp. Cho đến khi ta hồi đáp - cho đến khi ấy hay người nào khác có thể làm cho ta hiểu rằng Julie dối về việc muốn theo ta ở Mexico để cho ấy có thể dựng lên cái bẫy cho , ấy để mình quan tâm đến hay bất cứ người nào khác. ấy cũng để cho bất cứ người đàn ông nào khác quan tâm ấy. Trong số những chuyện khác, ấy tự trừng phạt mình."

      Paul nhìn chằm chằm trong cái cau mày ngạc nhiên. "Đó là tất cả những gì ngăn cảnh ấy đến với tôi ... với cuộc sống của ấy ư ? ấy cần lệnh ân xá từ Benedict ư ?"

      "Theo những gì tôi biết là vậy," Katherine lập lờ.

      "Được," dứt khoát sau lát. "Nếu đó là điều cần làm, tôi có thể lấy nó cho ấy, và ấy phải đợi thêm sáu tuần hoặc thậm chí sáu ngày." đứng lên trông giống như người đàn ông với sứ mệnh. "Tôi lấy nó cho ấy trong bốn mươi tám tiếng đồng hồ. với Julie là tôi có chuyện nên phải cắt ngắn ngày nghỉ cuối tuần của chúng tôi."

      Xoay đầu Katherine nhìn về phía phòng ngủ dành cho khách. "Nhưng, ta thậm chí cũng chịu chuyện với ấy đấy Paul."

      " ta chuyện với tôi !" Paul qua vai.

      "Điều gì làm nghĩ chuyện với vậy ?" Ted khi Paul xuất vài phút sau mang theo túi xách của .

      "Cái này," Paul , ném phù hiệu vào đùi Ted và lấy áo choàng của từ trong tủ.

      "Cái này có thể đưa vào nhà của , nhưng nó làm tin ."

      "Gã đểu cáng đó cần phải tin tôi. Ai có bức thư mà Julie định để lại khi ấy bỏ chạy với ta ?"

      "Tôi có," Katherine , đứng lên để lấy nó, "nhưng nó cũng thuyết phục được ta. thể chứng minh cho ta thấy là ấy viết lá thư vào hôm qua," thêm khi trở về từ phòng ngủ với lá thư và trao nó cho . "Hãy nhớ rằng, bây giờ ta giàu có và nổi tiếng; ta nghi ngờ bất cứ thứ gì trông giống như là hoà giải mưu toan về phía Julie."

      "Có lẽ là vậy. Nhưng tôi có thứ trong văn phòng của tôi ở Dallas làm phải tin !"

      "Là cái gì ?"

      "Những cuộn băng video," ngay, chìa tay ra cho Ted để lấy lại phù hiệu của . " cuốn băng video của cuộc họp báo khi ấy cố chi phối cả thế giới đứng về phía ta."

      "Cái đó cũng làm được điều gì. ấy nghĩ nó đều là phần của kế hoạch lớn để bẫy ấy cho ."

      "Và," Paul thêm, nhét cà vạt vào túi áo choàng và nhặt túi xách lên, " cuộn băng video được tịch thu của những gì diễn ra ở thành phố Mexico - quay được phản ứng của Julie khi Benedict bị bắt. Bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy ấy trong cuộn phim đó mà có cảm giác bị xé toạc ở dạ dày như tôi. Trong trường hợp còn chưa hiểu," thêm cách mỉa mai, với tay về phía cửa, "tôi lái đến Dallas để lấy những thứ tôi cần, sau đó tôi bay đến LA vào sáng mai. Chúng tôi có địa chỉ ở California của nơi nào đó trong hồ sơ của chúng tôi."

      Ted cười toe toét. "Chắc phá hỏng bữa tiệc của chứ?"

      "Mặc kệ bữa tiệc của . làm hỏng đời tôi và Julie trong nhiều tháng trời, và tôi chán ngấy chuyện đó. Và nếu chuyện này bị thất bại," thêm với Ted, "nếu vẫn nghe tôi hoặc xem những bằng chứng mà tôi đưa cho , tôi đề nghị nộp đơn kiện trong tòa án dân cho tội bắt cóc Julie và cho chuyện bị hành hạ tâm thần vì chuyện đó. Nếu Benedict chịu nghe tôi, có thể nghe ở toà và trả hết nợ bằng tấm chi phiếu mập mạp!"

      "Cảm ơn , Paul," Katherine , hôn sau khi bắt tay Ted. "Tạm biệt," thêm với cái gì đó trong giọng . "Hãy gọi cho chúng tôi sau khi gặp ấy." nhìn xuống vỉa hè lát, sau đó đóng cửa, thấy Ted nhìn với vẻ kỳ quặc, dò hỏi. "Em nghe rất buồn khi em lời từ biệt - như thể em với ta lời vĩnh biệt vậy. Tại sao ?"

      "Vì," với vẻ có tội, "em là người thực khủng khiếp xứng đáng được bởi người đàn ông tuyệt vời như ."

      "Nghĩa là gì ?" hỏi với nụ cười dè dặt.

      "Có chuyện em nhắc đến với hay Paul," thừa nhận. " thấy đó, Julie có thể nghĩ là ấy chỉ muốn được Zack tha thứ, nhưng những gì ấy muốn là người đàn ông đó. ấy luôn muốn. Thậm chí khi ấy còn là người bị săn lùng. Nếu Paul hoàn thành mục tiêu của ấy, Julie nhận được nhiều hơn là bình yên. ấy được Zack Benedict,"

      "Giờ ta trở thành ngôi sao điện ảnh nổi tiếng lại. Tối nah em nhìn thấy ta truyền hình với đám phụ nữ bám quanh ta. Em nhìn thấy nhà của ta. ta cần phải chấp nhận Julie Mathison tầm thường."

      "Em đọc lá thư ta viết cho ấy," Katherine với niềm tin tuyệt đối khi xem xét móng tay của . "Đó là tình . Ít ra em nghĩ như vậy." Nhìn lên, thêm với nụ cười, "và nếu ta ấy, ta nên hy vọng rằng 'Julie Mathison tầm thường' vẫn sẵn sàng chấp nhận ta sau những gì ta làm với ấy. ấy giận dữ, Ted. Sâu thẳm bên trong, ấy giận dữ, vô cùng giận dữ ở bất công đối với ấy. ấy đổ lỗi cho chính mình đánh mất niềm tin vào Zack, nhưng ấy trách ta cho mọi chuyện mà ta cố tình đặt ấy trải qua, bắt đầu với việc bắt cóc ấy và dối với ấy về cách của ta chết như thế nào và chịu đọc những lá thư của ấy hay gặp ấy khi ấy đến thăm tù."

      "Nó luôn cười và hầu hết những nụ cười đó là ," Ted tranh cãi, vì nó làm lo lắng khi nghĩ khác . "Nó làm chúng ta cười tối nay, kể cho chúng ta nghe câu chuyện về việc vô tình đổ keo dán vào bộ đồ của hiệu trưởng."

      " ấy giận dữ," Katherine nhấn mạnh, "và ấy có quyền giận dữ. Thực ra, em hy vọng là em có mặt ở đó khi ấy đưa cho ta những gì ta đáng được. Nó thử thách để xem ta có đáng được hay nếu ta có thể làm nó và vượt qua nó."

      "Và nếu ta thể hay thèm làm sao ?"

      " ấy trút bỏ nó ra khỏi người của ấy, làm lành với ta, và ấy vẫn có thể có Paul."

      Đứng lên và tắc đèn, hỏi, "Em ủng hộ ai vậy, Richardson hay Benedict ?"

      "Julie."

      **********

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :