1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Perfect - Judith McNaught ( 88c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 38

      Hy vọng của Julie là hồi phục tâm trạng chán chường chứng minh là quá lạc quan lần này. rất lịch nhưng bận tâm suốt hầu hết bữa ăn và bây giờ dọn sạch đĩa, quyết tâm sử dụng mưu mẹo với hy vọng có thể thả lỏng bằng rượu. có chuyện cần hỏi, và cảm thấy có cơ hội nghe được câu trả lời thẳng thắn, đầy đủ nếu thả lỏng và đề phòng.

      Chồm người về phía trước, nhặt lên chai rượu và cẩn thận rót đầy ly lại cho lần thứ tư, sau đó trao nó cho , tự tán thưởng mình quá lanh lợi.

      Zack nhìn từ ly rượu đến mặt . " hy vọng là em cố chuốt cho say," tuyên bố cách lạnh lùng, "vì nếu em có ý định đó, rượu vang phải là cách hay để làm."

      "Em có nên lấy rượu Scotch ?" Julie , nén tiếng cười bối rối.

      Zack dừng lại với ly rượu ở giữa chừng đến môi , cách muộn màng nhận biết là cố tình châm rượu cho nhanh như có thể uống cũng như quan sát với vẻ ngoài kỳ quặc suốt bữa ăn. " cần nó à?"

      "Em biết."

      Với linh cảm mơ hồ, nhìn đổi chỗ để lưng tựa vào thanh ghế xô-pha và đối mặt với . Câu hỏi mở đầu của có vẻ như lời đùa vô hại : "Zack, em là con tin gương mẫu chứ?"

      "Rất gương mẫu," đồng ý, hơi mỉm cười ở hài hước lây nhiễm của và cố gắng hợp với tâm trạng của .

      " cũng là em ngoan ngoãn, vui vẻ hợp tác, phục tùng kỷ luật và - và em thậm chí làm nhiều hơn thế bằng việc bếp núc chứ?"

      "Đúng với tất cả ngoài 'ngoan ngoãn.'"

      cười với câu đó. "Và như tù nhân gương mẫu, có đồng ý là em xứng đáng được thêm ... ờ ... vài vài đặc quyền."

      "Em có gì trong đầu?"

      "Muốn có trả lời cho vài câu hỏi."

      Julie thấy mặt căng lên đề phòng. "Có thể. Cái đó còn tùy vào câu hỏi gì."

      Hơi mất bình tĩnh bởi câu trả lời lưỡng lự của , tuy nhiên vẫn tiến tới : " có dự định tìm ra hung thủ giết vợ ?"

      "Hỏi câu khác ," dửng dưng.

      "Được. có chút ýt tưởng về hung thủ thực là ai ?"

      "Thử đề tài khác ."

      cộc cằn cần thiết của làm cho phát điên lên, chỉ vì khiến vô cùng nhạy cảm với thái độ của , nhưng vì Julie trung thực cảm thấy đáng được có câu trả lời. Giữ giọng chân thành và đều đều, , "Xin đừng phớt lờ em như thế này."

      "Vậy làm ơn chọn đề tài khác ."

      " có thôi khiếm nhã và nghe em ? Hãy cố gắng hiểu - em học ở nước ngoài theo chương trình trao đổ sinh viên khi cuộc xét xử của xảy ra. Em thậm chí biết chính xác là xảy ra chuyện gì, và em rất muốn biết."

      "Em tìm thấy tất cả những chuyện đó trong báo cũ ở thư viện địa phương. Hãy tra tìm nó khi em về đến nhà."

      Lời chế nhạo mỉa mai luôn được chọc tức Julie. "Em muốn đọc phiên bản của phương tiện truyền thông, khốn kiếp ! Em muốn nghe phiên bản của . Em cần biết xảy ra chuyện gì - từ . "

      "Em hết may mắn rồi." đứng lên, đặt ly xuống và chìa tay ra cho .

      Julie cũng đứng lên, để cho làm có vẻ bé và tự động bắt đầu đặt tay vào trong tay nghĩ đó là cử chỉ xoa dịu.

      "Chúng ta hãy ngủ."

      giựt tay lại, đau đớn và bị sỉ nhục bởi thái độ bất công của . "Em chịu. Điều em hỏi rất so với những gì cầu em từ khi chúng ta gặp nhau và biết điều đó !"

      " mô tả chi tiết về ngày hôm đó lại cho em hoặc cho bất cứ người nào khác," cáu kỉnh. " làm điều đó cả trăm lần trong suốt cuộc xét xử cho cảnh sát và luật sư. Nó kết thúc rồi. Chấm hết."

      "Nhưng em muốn giúp. năm năm rồi. Quan điểm và trí nhớ của có thể khác . Em nghĩ chúng ta có thể bắt đầu bằng cách lập danh sách những người có mặt ở đó vào ngày xảy ra chuyện, và có thể kể cho em nghe về mỗi người họ. Em hoàn toàn thiên vị, vì vậy em có cái nhìn mới. Có lẽ em có thể giúp nghĩ ra được chuyện gì đó mà bỏ sót - "

      Tiếng cười khẩy của làm đau nhói tâm can. "Làm thế nào mà em có thể có thể giúp chứ ?"

      "Em có thể thử !"

      "Em đúng là buồn cười. tốn 2 triệu đô-la Mỹ cho luật sư và điều tra viên và ai có thể tìm được kẻ nào đáng tinh nghi ngoài ."

      "Nhưng - "

      "Bỏ , Julie !"

      "Em bỏ ! Em có quyền được nghe lời giải thích !"

      "Em có quyền gì cả," Zack cáu kỉnh . "Và cần hay muốn giúp đỡ của em."

      Julie cứng đờ người như thể vừa mới đánh , nhưng cố đẩy cuồng nộ và nhục nhã ra khỏi giọng của . "Em biết rồi." Và biết - giờ biết muốn gì từ ngoài thể xác. được suy nghĩ ; được cảm nhận; chỉ là tiêu khiển của trong lúc chán chường và dang chân ra cho bất cứ khi nào có hứng thú.

      Vươn tay ra, đặt tay vào cánh tay của để kéo tới phía trước, "Chúng ta hãy ngủ."

      "Thả tay ra!" Julie rít lên, tránh người khỏi tầm tay của . Run rẩy vì uồng nộ và đau khổ bởi khờ dại của mình, quấn cánh tay quanh bụng, thụt lùi quanh ghế xô-pha và bàn cà phê cho đến khi có lối thoát thông đến phòng ngủ của .

      "Em định giở trò gì vậy ?"

      "Em giở trò gì hết, em vừa mới nhận biết thực tên khốn vô tâm như thế nào !" Vẻ lạnh lùng khuôn mặt của khi nhìn di chuyển từ là gì so với cuồng nộ của . " bỏ chạy khi rời khỏi ở đây, đúng nào! có ý định tìm cho ra hung thủ thực , đúng ?"

      "Đúng !" cáu kỉnh.

      " đúng là kẻ hèn nhát nhất thế giới !" Julie chế nhạo, quá tức giận để nao núng người trước cái nhìn chết người siết chặt mặt . " là vậy chính là người giết ấy!" mở cửa vào phòng , xoay đầu lại, và bổ sung với vẻ khinh miệt, "Em rời khỏi đây vào sang mai, và nếu có ý định chặn em, nên chuẩn bị dùng súng !"

      liếc nhìn khinh khỉnh. "Ngăn em à ?" chế giễu. " mang dùm hành lý của em ra xe đấy!"

      Julie đóng sầm cánh cánh cửa phòng ngủ những lời sau cùng của . Gạt nước mắt, nghe vào phòng của khi cởi quần và mặc vào cái áo thun ngắn tay từ ngăn kéo tủ. cho đến khi tắt đèn và lên giường, để mình mất kiểm soát. Kéo tấm chăn dày lên đến cằm, nằm sấp xuống, và vùi mặt vào gối. khóc vì xấu hổ và tức giận cho ngu đần, cả tin và nhục nhã của mình. khóc đến hết nước mắt và kiệt sức, sau đó lăn tròn qua bên hông, nhìn như người mù ra cửa sổ ở khung cảnh mùa đông dưới ánh trăng.

      Trong phòng ngủ của mình, Zack cởi chiếc áo thun, cố lấy lại bình tĩnh và quên cảnh tượng trong phòng khách, nhưng đó là nỗ lực vô ích. Những lời của nện thình thịch trong tâm trí , càng hành hạ hơn mỗi lần nhớ vẻ khinh bỉ mặt khi gọi là kẻ hèn nhát và tên giết người. Trong suốt cuộc xét xử của và suốt thời gian ngồi tù, tập cho mình chống lại bất cứ cảm giác gì, nhưng bằng cách nào đó chui qua phòng thủ của . ghét cho điều đó và ghét bản thân để cho nó xảy ra.

      Quẳng chiếc áo lên giường, cởi quần. Nó đập vào lúc đó - chỉ có lời giải thích xác đáng cho phản ứng biến đổi kỳ cục khó lường của đối với những gì ở phòng khách - và sững người trong lúc thả quần của giường.

      Julie nghĩ . Đó là lý do tại sao nghĩ là có "quyền" khi có liên quan đến .

      Có lẽ nghĩ . Và cần .

      "Mẹ nó !" chửi thề và ném quần lên giường. cần Julie Mathison, và chắc chắn cần gánh thêm tội lỗi và trách nhiệm đối với giáo tỉnh lẻ ngây thơ biết khác biệt giữa ham muốn tình dục và cảm xúc mơ hồ gọi là tình . Tốt nhất là nên ghét . Cũng tốt cho nữa. Tốt hơn nhiều. có gì giữa họ ngoại trừ tình dục, điều mà cả hai đều muốn và mới vừa mới từ chối nó vì hành động trả đũa như con nít.

      Với lòng tin mơ hồ hình thành để chứng minh tất cả những chuyện đó cho và bản thân, xăm xăm đến cửa phòng ngủ và mở nó ra.

      Julie rầu rĩ suy ngẫm phải làm gì vào ngày mai nếu bội ước về việc để cho khi cánh cửa phòng đột ngột mở và Zack bước vào trong, trần truồng. " muốn gì?" cầu.

      "Câu hỏi đó," chế giễu, giật tấm chăn ra khỏi người , "là ngu xuẩn y như cái quyết định ngủ giường này của em vì bám gót theo em đâu."

      Tức điên bởi ý định ràng muốn ngủ chung với , Julie lăn người qua phía bên kia giường và trườn người khỏi nó, cố gắng chạy theo đường chéo đến cánh cửa. bắt được khi chạy vòng qua chân giường và lôi sát vào bộ ngực trần của .

      "Thả em ra, khốn kiếp !"

      "Những gì muốn," thông báo cho biết, cách muộn màng trả lời câu hỏi ban đầu của , "là giống thứ em muốn mỗi khi chúng ta nhìn nhau !"

      Ngữa đầu ra, Julie ngưng chống chọi lại nữa, tập hợp sức mạnh cho hành động kế tiếp của . " đúng là đồ khốn kiếp ! Nếu nghĩ đến chuyện cưỡng hiếp em, em giết bằng súng của đấy !"

      "Cưỡng hiếp em ư?" lặp lại với vẻ khinh miệt lạnh lùng. " thậm chí chưa từng nghĩ đến chuyện đó. Em van xin làm tình với em trong ba phút."

      Julie tung đòn khi miệng tóm bắt miệng : cong đầu gối lên, nhằm ngay háng của rồi la hét khi bị hụt và té lưng nằm dưới cơ thể nặng nề của .

      Thay vì trả đũa cho cú đánh hụt của bằng cách thúc mạnh vào người , điều mà nửa mong chờ làm, cảm thấy những ngón tay của đẩy trượt xuống vùng tam giác ở giữa đùi , nhàng thăm dò nó, bắt đầu xoa bóp và vuốt ve với kỹ năng quen thuộc, luôn chính xác. ép , Julie nhận biết; muốn có hợp tác đầy đủ của , và nếu trao nó cho , nó gây tổn hại đến lòng tự trọng của hơn là nạn nhân bất lực. Cơ thể của phản ứng trái ngược với tâm trí, và rất giận dữ với chính mình và với đến nỗi thực cố ép buộc kết thúc hành động này trước khi đầu hàng hoàn toàn. "Hoàn thành nó cho xong , đồ khốn!"

      Câu trả lời của là tiếng thầm lạnh lùng như trái tim : "Sao lại vậy? Để em có thể gọi là kẻ cưỡng hiếp cũng như là kẻ giết người và kẻ hèn nhát à?" Ngón tay của sâu vào hơn và di chuyển. " có cơ hội đó đâu." Miệng của ngậm lại đầu vú , lưỡi khoanh tròn, môi nút mạnh, và Julie nuốt tiếng thét kháng nghị giận dữ. cong người dưới bàn tay của , và cười khẽ, đẩy trượt ngón tay của sâu hơn vào bên trong để cho điều khiển nó. đột ngột dừng lại, gồng cứng mỗi cơ bắp trong người để kháng cự lại những gì làm với , và lặng lẽ, buộc cơ thể phản chủ phản bội lại , mắt của nhìn mặt mỗi giây phút.

      "Em ướt sũng rồi," , và ngay cả tính toán nhẫn tâm của những gì làm với cũng thể dập tắt khao khát nhức nhối bắt đầu làm cho mê mụ. "Em có muốn , Julie ?"

      muốn vào người , muốn đến đỉnh cao khoái lạc mà biết có thể mang lại cho nhiều đến nỗi cảm thấy như sắp chết. "Xuống địa ngục !" hổn hển.

      " ở địa ngục," thầm, di chuyển cơ thể của dọc theo người , và lần đầu tiên hôn , buộc môi tách ra. Đột ngột, xoa dịu nụ hôn, môi tiếp tục di chuyển môi cách thèm thuồng khi từ từ di chuyển hông của , buộc nhận thức căng cứng của . " với là em muốn ," dụ dỗ.

      Bị kẹt dưới hứa hẹn tuyệt diệu của cơ thể khêu gợi của chuyển động ngừng của miệng , cơ thể của bắt đầu run rẩy với đòi hỏi kiểm soát được, và những lời thoát ra trong tiếng nấc khổ sở. "Em muốn ."

      Khoảnh khắc đầu hàng, vào người ngay, đánh tròn hông của cách mạnh bạo, đưa đến đỉnh cao của dục vọng trong khoảnh khắc. rút ra trong khi cơ thể của vẫn còn run bần bật và rời khỏi người , thả lỏng vòng tay. "Chỉ cần mất ba phút thôi," với .

      Cánh cửa đóng sầm sau lưng với vẻ dứt khoát rằng cuộc vui chấm dứt.

      Julie nằm ở đó, thân thể phơi bày và đờ người vì choáng váng, thể hấp thụ bằng chứng là đủ hèn hạ để chứng minh quan điểm của theo cách này. Những cảm xúc trôi qua, bò từ từ đến đầu giường, kéo tắm chăn khỏi sàn nhà, và nhắm mắt lại, nhưng khóc, rơi thêm giọt nước mắt nào nữa vì . bao giờ.

      ***

      Ngồi trong bóng tối ghế tựa dài bên cạnh lò sưởi trong phòng ngủ, Zack ngả người về phía trước và ôm đầu, cố nghĩ hay cảm nhận. làm điều mà muốn làm và hơn thế nữa; chứng minh cho bản thân và cần , thậm chí về mặc tình dục cũng vậy. Và chứng minh cho thấy rằng đáng được quan tâm hay được lo lắng sau khi rời khỏi đây vào sáng mai.

      hoàn thành mục tiêu của cách vẻ vang, hùng hồn, và thể tẩy xóa.

      chưa bao giờ cảm thấy sầu não hơn hoặc xấu hổ hơn.

      còn nghĩ là sau đêm nay, biết. rất căm ghét . Nhưng nhiều như ghét mình. khinh miệt mình cho những gì vừa làm với và cho yếu đuối chưa từng có làm nóng lòng muốn đến bên và cầu xin tha thứ. Đứng dậy khỏi ghế, nhìn chiếc giường bên kia phòng mà họ cùng nhau chia sẻ, nhưng biết thể ngủ nó, khi mà nằm trong phòng bên cạnh, căm hận cho .

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 39

      Chìa khoá của chiếc Blazer nằm bàn trang điểm khi Julie rời khỏi giường lúc tảng sáng hôm sau, và ngôi nhà im ắng đến lạ kỳ. đau đớn đêm qua lùi lại thành cái đau tê dại, và mặc quần áo vào mà chút ý thức là làm gì. Tất cả những gì muốn làm là ra khỏi đây và bao giờ nhìn lại, bao giờ nghĩ trở lại. Quên hết mọi thứ. Tất cả chú ý của được tập trung vào chuyện đó, vào việc quên rằng từng gặp và đủ ngu ngốc để . bao giờ muốn ai nữa nếu nó dễ bị tổn thương như thế này. lấy túi du lịch của ra khỏi tủ, ném những vật dụng cá nhân vào đó, đóng nó lại, và nhặt nó lên.

      Ở cánh cửa của phòng ngủ, ngừng lại, nhìn xung quanh căn phòng để đảm bảo là bỏ gì lại sau lưng, sau đó tắt đèn. Lặng lẽ, xoay tay nắm cửa và bước ra ngoài vào phòng khách u, sau đó ngừng lại ở giữa chừng, tim đập mạnh vì sốc và kinh hoàng. Trong ánh sáng lờ mờ của bình minh, có thể nhìn thấy bóng của Zack ở cửa sổ ngang phòng, lưng xoay lại với , tay trái thọc vào túi quần. Giật mạnh tia nhìn của , Julie xoay người và bắt đầu lặng lẽ xuống hành lang, nhưng trước khi lấy bước thứ nhì, xoay lại: "Danh sách tất cả những người có mặt ở cảnh quay vào ngày xảy ra án mạng nằm ở bàn cà phê."

      Phớt lờ cơn co thắt đột ngột trong ngực khi nhận ra là rốt cuộc chịu nhượng bô, buộc mình phải tiếp tục bước xuống hành lang, ngang qua tủ.

      "Đừng ," gọi theo khàn đục. "Làm ơn."

      Tim thắt lại ở tuyệt vọng gay gắt trong giọng , nhưng lòng tự trọng bị tàn phá của la hét rằng chỉ có kẻ ngu có lòng tự trọng hay đầu óc mới để cho lại gần sau chuyện tối qua, và tiếp tục bước. với lấy nắm cửa của cửa sau và tiếng của đến từ nơi nào đó gần phía sau , khàn đặc với cảm xúc. "Julie - làm ơn đừng !"

      Bàn tay của chịu xoay nắm cửa, vai bắt đầu run rẩy với tiếng nức nở thầm lặng, và Julie dựa trán vào cửa, nước mắt tuôn xuống má , túi du lịch đẩy trượt từ tay . khóc vì xấu hổ cho việc thiếu dũng khí của và vì sợ cho tình thể kiểm soát. Và ngay khi khóc cho mình, để cho xoay vào vòng tay và kéo tì vào ngực .

      " xin lỗi," Zack thầm dữ dội, cố an ủi , tay của vuốt qua lại qua vai và lưng , ôm chặt vào người . "Làm ơn thứ lỗi cho . Làm ơn."

      "Sao có thể làm chuyện đó với em tối qua chứ !" thổn thức. "Sao có thể chứ !"

      Nuốt nước bọt, xoay khuôn mặt ướt đẫm của đối diện với cho rằng xứng đáng được che giấu khi thừa nhận, " làm điều đó vì em gọi là kẻ giết người và kẻ hèn nhát và thể chịu đựng nỗi - phải là từ em. Và làm điều đó vì tên khốn vô tâm, y như em ."

      " đúng, đúng là vậy !" nghẹn lời, "và chuyện khủng khiếp nhất là em vẫn !"

      Zack kéo vào cánh tay lại và nén xuống những lời mà biết muốn nghe, những lời mà cảm thấy. Thay vào đó, ôm chặt vào người , hôn trán và má , sau đó tựa cằm đầu tóc thơm ngát của , để cho những lời của tắm trong ngọt ngào của chúng. Ở tuổi ba mươi lăm, cuối cùng khám phá ra nó cảm thấy thế nào khi được cần lý do, chỉ ... được khi giàu có của cải hay danh vọng, thậm chí cũng đủ tư cách để có sức thu hút ... được vô điều kiện bởi người phụ nữ can đảm và trung thành. Giờ biết nó, cũng như biết chắc chắn rằng nếu với cảm thấy thế nào về , nó làm chờ trong nhiều năm sau khi biến mất. Dẫu vậy, thể để cho lời thú nhận ngọt ngào của qua mà bình luận gì, và vì vậy áp má tóc và dịu dàng khác : " xứng đáng với nó, em ."

      "Em biết là xứng," Julie đùa trong nước mắt, chịu đau đớn là . nghe được cảm xúc đau đớn trong giọng của mới đây và đau khổ khi nghĩ rời khỏi. cảm thấy cánh tay siết chặt của và trái tim đập liên hồi của khi . Nó cũng đủ đối với . Nó phải được. nhắm mắt lại khi bàn tay của đẩy trượt theo tóc ở gáy , ngón tay dài của mơn trớn nó, nhưng khi , nghe cực kỳ mệt mỏi. "Em có xem xét đến chuyện quay lại giường với vài giờ và hoãn lại cuộc thảo luận về vụ án mạng cho đến sau khi ngủ lát ? thức suốt đêm."

      Julie gật đầu và với vào căn phòng mà chẳng bao giờ nghĩ là nhìn thấy lại.

      ngủ thiếp với cánh tay quấn quanh người và má tì vào ngực .

      thể ngủ, Julie nhìn khuôn mặt của , ngón tay của đùa với mái tóc mềm mại ở thái dương của . Giấc ngủ làm dịu những tính năng khắc khổ của , nhận thấy, có lẽ vì tìm thấy được bình yên , ngay cả trong giấc ngủ. Lông mày của đen và dày, và mi mắt của cũng vậy, đột ngột nhận thấy - đôi mi cong và sẫm màu đến nỗi nó nhìn như là màu đen. hơi dịch người để được thoải mái hơn, nhưng cánh tay của lập tức siết chặt - để ngăn rời khỏi, hiển nhiên. Cử chỉ sở hữu vô thức làm mỉm cười vì nó cần thiết. có ý định rời khỏi.

      Vài năm trước đây, tình cờ đọc được câu trích dẫn từ Shakespeare rằng cuộc sống là sân khấu đó mỗi người phải diễn vai của mình. Kể từ khi tốt nghiệp đại học, cảm thấy như thể đứng ngoài lề sân khấu nơi mà cuộc sống của diễn ra, đợi bên trong cánh gà cho tín hiệu đến lúc bước lên sân khấu của và làm bất cứ điều gì cần làm. Julie hít hơi thở run rẩy và mỉm cười, bởi vì cuối cùng nhận được ám hiệu của . Giờ biết đợi điều gì trong suốt ngần ấy năm, tại sao lại được sinh ra, và sinh ra cho ai. Mặc dù với tất cả những nỗ lực cần cù để làm cho mình trở thành người đúng đắn gương mẫu, khi đến chuyện đương, trở lại trạng thái cũ và người đàn ông sống ngoài vòng pháp luật, con cừu đen ; người táo bạo, hoài nghi, bị xã hội ruồng bỏ, người mà theo cách nào đó gợi cho nhớ về những cậu bé mà quen biết đường phố Chicago. cách bảo bọc che chở đến nỗi cảm thấy mạnh mẽ và khôn ngoan và như người mẹ ; cách tuyệt vọng đến nỗi nó làm cảm thấy bất lực và yếu đuối dưới điều khiển của .

      tất cả những cảm xúc đó, mỗi cảm xúc căng thẳng.

      Tương lai là con đường chưa được khảo sát chứa đầy nguy hiểm và chỉ trích. Nhưng Julie cảm thấy bình an và hoà hợp hoàn hảo với cả vũ trụ.

      Đặt tay mặt , ôm sát lại trái tim cách che chở và chạm môi vào mái sẫm màu của . "Em ," thầm.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 40

      Ngồi khoanh chân sàn nhà bên cạnh bàn cà phê với cây viết chì trong tay, và chồng thẻ ghi chú tìm thấy trong hộc bàn ở ngay khuỷu tay, Julie nghiên cứu danh sách Zack ghi tất cả những người có mặt ở cảnh quay của Định Mệnh vào ngày vợ bị mưu sát. Bên cạnh tên của mỗi người, ghi công việc của họ trong đoàn làm phim, và sao chép tên và chức vụ của mỗi người vào thẻ ghi chú riêng biệt để có thể ghi vắn tắt phần lưu ý về mỗi người khi Zack bắt đầu .

      Zack ngồi ghế xô-pha bên cạnh , nhìn và cẩn thận cố nén nụ cười ở ý nghĩ vô lý rằng Julie có thể thành công chỗ mà nhóm luật sư hình và điều tra viên chuyên nghiệp đắc tiền của thất bại. Mặc quần len màu đào và áo len to lớn phù hợp, với mái tóc dài của cột lại ở gáy bởi chiếc khăn choàng cổ đỏ và vàng, trông có vẻ giống nữ sinh trung học hấp dẫn hơn là giáo viên, và tuyệt đối giống bất cứ thứ gì với thám tử, dù là thực hay tưởng tượng. Ánh nắng tràn vào từ khung cửa sổ phía sau , mạ vàng mái tóc bóng mượt của với màu nâu đỏ và vàng, làm sống động làn da và màu sắc của . cắt ngang suy tư lý thú của ở khuôn mặt bằng cách xoay đôi mắt ngọc bích lên với trong giọng lúng túng, "Em xem Định Mệnh, mặc dù là họ quay lại cảnh cuối với người đóng thế. biết vì sao, em nghĩ nó lẽ ra phải cần có rất nhiều người tham gia để làm cảnh phim như thế."

      "Có nhiều hơn nữa, nhưng họ ở Dallas," Zack , miễn cưỡng chú tâm đến vấn đề tại. "Khi bộ phim lớn được quay ở nhiều vị trí khác nhau, nó hiệu quả hơn để chia đoàn làm phim lớn thành vài nhóm và giao mỗi nhóm đến địa điểm cụ thể. Làm như thế họ chuẩn bị sẵn bất cứ thứ gì cần thiết trước khi diễn viên và nhóm quay chính đến. Những người được liệt kê danh sách đó là phần của nhóm Dallas. Có vài người khác ở Dallas cho những đoạn phim trước đây. Họ có tên danh sách vì gởi họ về nhà."

      "Sao lại làm vậy?"

      "Vì bộ phim vượt quá ngân sách hàng triệu đô la, và cố tiết kiệm. Bọn gần quay xong cảnh cuối, liệu trước là cần thêm người giúp đỡ, vì thế chỉ giữ lại nhóm quay chính với ."

      lắng nghe với cách diễn đạt hấp dẫn say mê đến nỗi nụ cười lên môi . "Có bất cứ câu hỏi tổng quát nào khác trước khi kể cho em nghe chuyện gì xảy ra ngày hôm đó ?"

      "Có vài câu hỏi," Julie với cảm giác tuyệt vời, nhìn lướt qua chức vị bên cạnh mỗi cái tên trong danh sách. "'best boy' là gì vậy ? Em luôn thắc mắc mỗi lần em nhìn thấy trong phần giới thiệu."

      "'best boy' là nhân viên trợ lý chính chuyên về ánh sáng."

      trợn tròn mắt, cố trêu chọc và làm dịu vào cuộc thảo luận về vụ án mạng, biết khiếp đảm. cũng nghĩ khôn ngoan để học được tất cả những chi tiết có thể dù là chúng có vẻ quan trọng lúc này. "Rất nhiều thông tin đấy, Ông Benedict. Bây giờ, gaffer là gì vậy"

      Mưu mẹo của được thành công, vì cười khùng khục ở vẻ mặt của . "'head gaffer' là người vừa sáng tạo vừa là cánh tay phải của giám đốc hình ảnh. ta phụ trách tất cả những thợ điện cảnh quay và bài trí ánh đèn, màu sắc, và tất cả mọi thứ tương tự."

      "'grip' là gì?"

      "'grip' phụ trách những vật dụng cảnh quay và bất cứ thứ gì khác cần được di chuyển. Key grip (chỉ huy đoàn làm phim) cũng có nhân viên trợ lý chuyên về ánh sáng."

      "Đừng, làm ơn, cho em nghe key grip (cũng có nghĩa là cầm chìa khóa) là người phụ trách di chuyển chìa khoá ?" đùa.

      Zack cười ở đôi môi quyến rũ của cong lên ở khóe miệng và ở nỗ lực được thành công làm cho cuộc thảo luận được nhàng. "Chỉ huy đoàn làm phim phụ trách những 'grip' khác."

      "Vậy trợ lý sản xuất là gì?"

      "Về cơ bản, là người chạy việc lặt vặt và báo cáo cho phụ tá đạo diễn."

      Julie gật đầu. "Chủ nhiệm phim là gì?"

      "Là của nợ."

      Tiếng cười của đối với nghe như tiếng chuông ngân, và thấy mình toét miệng cười với khi , "Giám đốc hình ảnh cũng là người quay phim, hay ông ta chỉ là người giám sát ?"

      " ta có thể là cả hai. giám đốc giỏi luôn tham dự vào tất cả những yếu tố thiết kế cảnh quay. ta và những người trang trí cảnh quay chuyển đổi những ý tưởng của đạo diễn vào cảnh thực và thường hoàn thện những ý tưởng ban đầu."

      Julie nhìn lướt qua danh sách của , thấy người đàn ông mà ghi là giám đốc hình ảnh của Định Mệnh và miễn cưỡng bắt đầu vào đề tài cụ thể : "Sam Hudgins có phải là người giỏi ?"

      " trong những người giỏi nhất. Bọn cùng cộng tác trong vài bộ phim, và cụ thể đòi ta cho Định Mệnh. Thực ra, định tất cả các thành viên then chốt của đoàn vì bọn cộng tác với nhau rất tốt trước đây, và biết có thể trông chờ vào họ." hỏi khi thấy nhăn trán thành cái cau mày, "Có chuyện gì vậy?"

      "Em chỉ là hiểu tại sao bất kỳ người nào từng làm việc chung với trong quá khứ đột ngột quyết định gài cho tội mưu sát."

      "Nó nghe như có khả năng," Zack đồng ý, hơi ngạc nhiên - và ấn tượng - là có cùng kết luận với luật sư và điều tra viên chuyên nghiệp của nhanh và dễ dàng như vậy.

      "Có thể nào là làm hay chuyện gì đó trước khi vụ án mạng xảy ra để làm cho người trong bọn họ căm ghét đến nỗi muốn trả thù ?"

      " người có thể làm gì với ai đó để bị trả thù như thế chứ?" Zack vặn lại bằng giọng chua chát.

      " đúng," với cái gật đầu nhanh.

      "Cũng nên lưu ý rằng đích nhắm phải là , mà là Austin hay Rachel. chỉ là thằng khờ bị ngồi tù cho chuyện đó."

      Julie hít hơi dài và lặng lẽ , "Kể cho em nghe chính xác chuyện gì xảy ra ngày hôm đó . , hãy bắt đầu với cái ngày phát ..." do dự và lại câu hỏi, cố tỏ ra tế nhị : "Như em , em ở Châu Âu khi vụ án mạng xảy ra, nhưng em nhớ là nhìn thấy tiêu đề những cuốn tạp chí ở quầy báo ..."

      Khi dần thành im lặng khó xử, Zack thẳng thừng kết thúc câu dùm : "Những tiêu đề vợ ngoại tình với diễn viên đồng nghiệp và bắt quả tang bọn họ."

      Julie cau mày khi nghĩ đến chuyện đó, nhưng quay mặt . "Kể cho em nghe mọi chuyện mà có thể nhớ, và hãy từ từ để em có thể ghi chú."

      Dựa theo kinh nghiệm trước kia, Zack mong chờ cuộc thảo luận tiếp theo rất khó khăn và bị mất phẩm giá tối đa khiến cho tức điên, nhưng trong quá khứ luôn bị chất vấn bởi những người thẩm vấn vì họ nghi ngờ hay hiếu kỳ. Thuật lại chi tiết của vụ án mạng của Rachel với Julie, người hoàn toàn tin và những điều , là kinh nghiệm mới và thậm chí dễ chịu đối với , và vào lúc kết thúc, cảm thấy nhõm kỳ lạ.

      "Nó có thể là tai nạn hi hữu – là lỗi lầm ?" Julie khi cuối cùng kể cho nghe xong mọi chuyện. "Ý em là, chuyện gì xảy ra nếu người đàn ông, Andy Stemple - lẽ ra phải đặt những viên đạn rỗng vào trong cây sung đặt những viên đạn lõm đầu vào đó do sơ suất và quá hèn nhát để thừa nhận nó ?"

      Zack chống khuỷu tay đầu gối và lắc đầu. "Stemple phạm lỗi, ta là chuyên gia về súng đạn. Sau thảm họa khi quay bộ phim Twilight Zone, đạo diễn Guild bắt đầu đòi hỏi những người được huấn luyện đặc biệt về súng đạn, như Stemple, được giao phụ trách vũ khí được dùng trong phim. Stemple có đủ khả năng chuyên môn để phụ trách việc súng ống, nhưng vì nó là vũ khí duy nhất được sử dụng, và vì bọn thiếu người, ấy cũng điền vào chỗ của người vụ trách vật dụng. ấy kiểm tra súng và đích tay cài ổ đạn với những viên đạn rỗng sáng hôm đó. Hơn nữa, những viên đạn lõm đầu tình cờ có ở đó. Khẩu súng được lau sạch mọi dấu vân tay trước khi được đặt lại bàn," nhắc nhở . "Chi tiết đó là trong những thứ đưa vào tù."

      "Nhưng nếu lau chùi cây súng sạch ngu ngốc để lại dấu vân tay nó."

      "Nó phải là dấu tay đầy đủ, chỉ là vệt ngón trỏ của đuôi súng. Công tố viên thuyết phục bồi thẩm đoàn là cẩu thả lau nó sạch."

      "Nhưng," suy ngẫm, "dấu vân tay thực có ở đó khi đẩy cây súng lên phía trước tí ở bàn để nó nhìn thấy qua máy quay mà."

      phải là câu hỏi, chỉ là trình bày lại những gì với như thể đó là chuyện tuyệt đối, và Zack ngưỡng mộ tin tưởng của . "Nó quan trọng nếu cây súng được lau sạch hay nếu dấu tay của tìm thấy ở đó vì họ đeo găng tay. Nếu thay đổi cảnh quay cuối cùng đó và Austin bị bắn chết thay vì Rachel, họ vẫn làm điều đó. Bởi vì thực tế là, và là, là người duy nhất có đủ động cơ để giết Austin hay Rachel." Zack nhìn che giấu nỗi cảm thông và giận dữ, và cố mỉm cười trấn an khi , "Em có đủ thất vọng trong ngày chưa? Chúng ta có thể dừng lại và tận hưởng thời gian còn lại? quá năm giờ rồi."

      "Em biết," Julie lơ đãng. trải những mảnh giấy ghi chú ra bàn cà phê, nhưng những mảnh giấy ở hàng dưới, gần nhất, là những người mà vẫn còn quan tâm - hay nghi ngờ. "Thêm vài phút nữa được ?" hỏi, và khi mở miệng để phản đối, cách tuyệt vọng, "Zack, trong những mảnh giấy bàn này nhận biết hung thủ là ai và được tự do trong khi bị ngồi tù cho chuyện đó !"

      Zack biết chuyện đó, nhưng nỡ lòng từ chối , vì thế giẫm bẹp bực bội và kiên nhẫn đợi làm xong.

      "Em cảm thấy có điều bất ổn về Diana Copeland," Julie bắt đầu, nhìn chằm chằm qua , mải mê suy nghĩ. "Em nghĩ ta ."

      "Sao em lại có ý tưởng đó ?" trả lời, cảm thấy vừa thích thú vừa bực tức.

      "Nó khá ràng." Tựa hai tay chống cằm bàn, giải thích, " ta lẽ ra phải Los Angeles vào buổi sáng xảy ra án mạng, nhưng ta ở lại Dallas và đến cảnh quay. Chính ta với ta ở lại vì ta nghe về chuyện xảy ra trong khách sạn đêm trước và ta muốn được ở đó trong trường hợp cần chỗ dựa tinh thần. Em nghĩ ta , vì thế quyết định giết chết Rachel."

      "Và để cho người đàn ông mà ta gánh tội à? nghĩ vậy," chế giễu. "Hơn nữa, Diana gần như có cơ hội để biết có ý định để cho Tony bắn trước thay vì Rachel. Hơn nữa," , "em có cái nhìn ngây thơ ngớ ngẩn về chuyện tình và những mối quan hệ ở Hollywood. Thực tế là các nữ diễn viên cần được củng cố địa vị của họ đến nỗi họ tất cả mọi người. Họ và từ bỏ mọi thứ vì người đàn ông, đừng chi đến việc phạm tội mưu sát cho ta. Họ quan tâm đến những gì mà mối quan hệ có thể mang đến cho họ. Họ là những người thiếu thốn tình cảm, có tham vọng lớn, và chỉ coi trọng bản thân mình."

      "Phải có ngoại lệ chứ."

      " biết từ kinh nghiệm cá nhân," dứt khoát.

      " sống trong thế giới tuyệt vời quá nhỉ," lật ngược, "nếu nó biến đổi thành người hoài nghi như thế về mọi người và nhất là phụ nữ."

      " phải là người hoài nghi," Zack phản kích, thấy đau cách vô lý bởi chê bai của . " là người thực tế! Em, mặt khác, là ngớ ngẩn ngây thơ về những mối quan hệ nam nữ."

      Thay vì trừng mắt với , quan sát với đôi mắt xanh sâu thẵm. "Em là người như vậy hả Zack ?" khẽ hỏi.

      Mỗi khi gọi tên , tim có vẻ đóng sầm vào lồng ngực của , và làm bối rối, nhận ra rằng "ngây thơ đến ngớ ngẩn" ngồi ngay chân có thể làm cho ăn năn hối hận và thừa nhận lỗi của mình khi chỉ cần nhìn qua đôi mi của , như làm bây giờ. " người trong chúng ta là vậy," cáu kỉnh, và khi tiếp tục nhìn , thậm chí bớt gay gắt hơn. " có lẽ là người hoài nghi trước khi đóng bộ phim đầu tiên." Với nụ cười bực tức ở bất lực phải chịu đựng dưới áp lực ngọt ngào, vô hình mà làm với , thêm, "bây giờ, đừng nhìn giống như em mong thừa nhận rằng chuyện như tên khốn trước đây, và hỏi câu hỏi tiếp theo của em. Ai là người bị tình nghi tiếp theo của em vậy ?"

      Nụ cười lây hiễm của là phần thưởng cho , sau đó ngoan ngoãn tuân theo mệnh lệnh của để tiếp tục :

      "Tommy Newton," , sau khi nhìn lướt qua trong những mảnh giấy.

      "Tại sao Tommy muốn giết Rachel hay Austin chứ?"

      "Có lẽ ta muốn trừ khử vĩnh viễn, và đó là cách để làm. Chính ta làm trợ lý cho trong vài bộ phim. Có lẽ ta chán đóng vai phụ và luôn bị che bóng bởi Benedict Zachary vĩ đại."

      "Julie," Zack kiên nhẫn , "trước hết, Tommy có nghiệp vẻ vang như đạo diễn trước mắt ta và ta biết nó. Cả cũng vậy. ta rất muốn làm việc với trong Định Mệnh."

      "Nhưng - "

      "Còn nữa," Zack kết thúc bằng giọng chua chát, " ta cũng nạn nhân tiềm năng của phát súng đó, vì vậy ta tráo đổi viên đạn."

      "Nhưng điều đó có thể tạo ra khác biệt ! khong kể cho em nghe là ta Rachel- "

      " ta có."

      "Nhưng mới vừa - "

      " ta Austin."

      " gì?"

      "Tommy là người đồng tính."

      nhìn chằm chằm vào lát rồi nhặt lên mảnh giấy thuộc về kẻ tình nghi thứ ba của bình luận gì thêm. "Emily Mcdaniels. bé cảm thấy mang nợ cho việc phục hồi lại nghiệp của bé và, sau đó, cho bé đóng vai trong Định Mệnh. biết quá lâu, và hai người trải qua nhiều thời gian với nhau bất cứ khi nào làm phim. Trẻ con - nhất là những dậy - có thể hết lòng cho người đàn ông. Thậm chí bé có thể tưởng tượng là . Có lẽ bé nghĩ rằng nếu bé có thể trừ khử Rachel đáp lại tình cảm của bé."

      Zack khịt mũi, nhưng giọng của khi về . "Emily là bé mười sáu tuổi dễ thương. Ngoài em ra, bé là người thuộc phái nữ tử tế nhất, lành mạnh nhất mà từng biết. thể nào bé đó làm bất cứ thứ gì để gây rắc rối cho . Nhưng chúng ta hãy là em đúng - và ganh tỵ với Rachel. Nếu đúng vậy, vậy cần giết Rachel, vì những người ở cảnh quay ai cũng biết là Rachel xin ly hôn và sắp kết hôn với Austin."

      "Nhưng giả sử bé ghét Rachel rất nhiều vì làm bị bẽ mặt vào đêm trước với Tony Austin đến nỗi bé cảm thấy phải thay mặt để trả thù Rachel."

      "Giả thuyết đó vững. Vì Emily biết, Rachel bắn phát súng trước, theo cách kịch bản được viết."

      "Vậy tại sao chúng ta lại giả định rằng Tony Austin là nạn nhân dự định của hung thủ và bắt đầu từ đó chứ?"

      "Em thể giả định như thế vì, như đề cập lúc nãy, ghi chú trong kịch bản của về việc thay đổi trình tự của phát súng, và vài người có lẽ nhìn thấy kịch bản của và đọc được những gì viết. Luật sư của lấy lời cung từ những diễn viên và những người trong đoàn trước khi xét xử, tuy nhiên tất cả bọn họ đều phủ nhận là biết có ý định thay đổi cảnh đó."

      "Nhưng chúng ta hãy nghĩ Tony Austin là nạn nhân được dự định. Nếu đúng vậy, Emily vẫn có thể là hung thủ. Ý em là, nếu như bé quá ám ảnh với đến nỗi căm ghét Tony Austin lăng nhăng với vợ và làm xấu hổ - "

      "Emily McDaniels," Zack cắt ngang với vẻ dứt khoát tuyệt đối, " giết ai cả. Chấm hết. bé là thể nào. Cũng như em vậy." cách muộn màng nhận ra rằng những mảnh giấy ở hàng dưới là những người bị nghi ngờ, Zack nghiêng đầu về phía mảnh giấy sau cùng và mỉm cười nhõm vì cuộc thảo luận gần kết thúc. "Tên ai mảnh giấy sau cùng ở hàng dưới cùng vậy?"

      Julie nhìn cách đau khổ và miễn cưỡng , "Tony Austin."

      vui vẻ biến mất từ cách diễn đạt của Zack và chà tay mặt như thể có thể ít nhiều chà hận thù bùng nổ bên trong bất cứ khi nào để mình nghĩ về Austin như hung thủ. " nghĩ Austin làm điều đó." nhìn , dìm mình trong suy nghĩ. ", biết tên khốn đó làm điều đó rồi cố ý để cho bị treo cổ. ngày nào đó, nếu sống đủ lâu - "

      Julie chùn lại ở hung dữ trong giọng của . "Nhưng Austin xu," vội cắt ngang. "nếu giết Rachel, người được nhiều tiền từ trong cuộc ly hôn, ta đánh mất cơ hội được chạm tay vào tiền của khi ta kết hôn với ta."

      " ta là kẻ nghiện ma túy. Ai mà biết chuyện gì xảy ra trong đầu của kẻ nghiện ma túy chứ."

      " ta có thói quen sử dụng ma tuý đắc tiền. phải mối quan tâm đầu tiên của ta là được chạm tay vào tiền của để chi trả cho thói quen của ta sao?"

      " chịu đựng đủ rồi," Zack bực bội. " đấy !" thấy mặt nhợt nhạt và ngay lập tức hối hận bùng nổ của mình. Dịu giọng xuống, đứng lên và đưa tay ra để giúp đứng lên, "Chúng ta hãy cất tất cả những cái này và quyết định làm gì với thời gian còn lại của buổi tối."

      Julie kềm chế phản ứng theo bản năng với cơn giận dữ của và nhắc nhở mình chuyện xảy ra tối qua bao giờ, bao giờ tái diễn.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 41

      Mười phút sau, ngồi ghế cao ở quầy nhà bếp, hoàn toàn thư giãn, cười vui vẻ vì họ thể quyết định phải làm gì với buổi tối. "Em lập danh sách," trêu chọc, kéo tập vở và bút chì về phía . "Cho đến nay, đề nghị làm tình." viết nó xuống trong khi nghiêng người qua và cười toét miệng nhìn, tay đặt vai . "Và làm tình. Và làm tình."

      " chỉ đề cập nó có ba lần thôi à?" Zack đùa khi viết xong.

      "vâng, và em đồng ý cả ba lần, nhưng chúng ta lẽ ra phải nghĩ phải làm gì cho phần đầu của buổi tối."

      Nó đánh vào lúc đó là nhìn thấy gì lúc nãy khi viết những mảnh giấy, và khen ngợi cho chuyện đó:

      "Chữ viết của em rất chuẩn, nhìn như là được đánh máy vậy."

      "Điều mà có gì là bất ngờ cả," mỉm cười, trả lời qua vai , "vì em dùng rất nhiều năm để thực hành nó. Trong khi những 13 tuổi khác bắt đầu nhiễu nước dãi với trong những bộ phim ban đầu của em ở nhà, tập viết chữ."

      nghe có vẻ choáng váng ở cố gắng vô ích đó. "Tại sao ?"

      Xoay từ từ ghế, Julie nhìn . "Vì," , "Em hoàn toàn bị mù chữ cho đến khi em gần được 12 tuổi. Em thể đọc hơn vài chữ và em thể viết được chữ gì khác ngoài tên của em và viết được ."

      "Em bị mắc chứng khó đọc à ?"

      ", chỉ là mù chữ vì học. Khi em kể cho nghe về thời thơ ấu của em, em kể khúc đó."

      "Là cố tình hả?" Zack hỏi, khi đứng dậy và vòng qua ghi-sê để lấy ly nước.

      "Có thể là cố tình, mặc dù em có chủ ý giấu nó từ . buồn cười, phải , em có thể dễ dàng thừa nhận mình là tên trộm vặt, nhưng tâm trí của em chùn lại từ chuyện em từng bị mù chữ."

      " hiểu sao điều đó có thể xảy ra, phải với người sáng dạ như em."

      nhìn cách vui nhộn làm cho muốn kéo vào vòng tay và hôn mềm môi khi cách trịch thượng, "để cho tham khảo thêm, nó có thể xảy đến với bất kỳ người nào, ông Benedict, và việc được sáng dạ liên can gì đến chuyện đó cả. trong mỗi năm phụ nữ trong nước bị mù chữ. Họ được đến trường hồi còn vì họ cần phải ở nhà để chăm sóc em hay vì gia đình của họ cứ di chuyển hoặc tá lý do khác. Khi họ thể bắt kịp, họ cho là họ ngu ngốc và họ ngưng cố gắng nữa. Bất kể lý do gì, kết quả luôn giống nhau : họ bị gắn chặt vào công việc lao động chân tay và trợ cấp xã hội; họ trung thành với những người đàn ông lạm dụng họ vì họ cảm thấy bất lực và xứng đáng để nhận bất cứ thứ gì tốt hơn. thể hình dung nổi nó như thế nào để sống trong thế giới đầy rẫy thông tin nhưng nó nằm ngoài tầm hiểu biết của , nhưng em nhớ nó như thế nào. Những thứ đơn giản, như tìm đường đến đúng văn phòng trong toà nhà là hoàn toàn thể. Xống trong tình trạng sợ hãi và xấu hổ. Xấu hổ là thể chịu đựng nổi, và đó là lý do tại sao phụ nữ che giấu nó."

      "Khi còn trẻ em có thấy xấu hổ ?" Zack hỏi, choáng váng với hiểu thấu mới về tuổi thơ của .

      gật đầu, nuốt ngụm nước, sau đó đặt ly qua bên. "Em thường hay cố ngồi ở hàng trước khi em đến trường, để em nhìn thấy mặt của những đứa trẻ khác khi chúng cười nhạo em. Em thuyết phụ các giáo viên là mắt em kém."

      Zack biết làm thế nào để đương đầu với những cảm xúc dữ dội trong lòng khi nghĩ đến khi còn , cố lừa gạt qua cuộc sống trong thành phố lộn xộn, bẩn thỉu ai quan tâm. Hắng giọng, , "Em nguyên nhân của vấn đề là được học. Tại sao em được gửi đến trường vậy?"

      "Em là bé ốm yếu, vì vậy em vắng mặt rất nhiều vào năm lớp và lớp hai, nhưng các giáo viên thích em, vì thế họ cho em lên lớp. Họ làm chuyện có tác dụng ngược, nhưng nó luôn xảy ra, đặc biệt đối với 'những bé ngoan.' Cho đến năm lớp ba, em biết em thể theo kịp, vì thế em bắt đầu trốn học và thường xuyên gặp gỡ những đứa trẻ đường phố. Cha mẹ nuôi của em bận rộn với những đứa trẻ khác, và họ phát cho đến khi em bị bắt cho tội trốn học. Đến lúc đó, em học lớp bốn và bị tuột lại ở phía sau cách vô vọng."

      "Vì vậy em quyết định chuyên về nối dây nóng để khởi động xe hơi và móc túi cho đến khi gia đình Mathisons nhận nuôi em à ?"

      mỉm cười lúng túng và gật đầu khi bắt đầu quay lại chiếc ghế cao lúc nãy. "Cách đây vài tháng, do tình cờ, em khám phá ra vợ của người gác cổng thể đọc. Em bắt đầu người hướng dẫn bà ta, và bao lâu bà ta đem lại cho em người phụ nữ khác, và người phụ nữ đó mang theo người khác, và bây giờ có bảy người cả thẩy, và bọn em có thể chuyển thành lớp học thường xuyên. Khi họ đến lớp lần đầu, họ thực tin rằng em có thể giúp được họ. Họ bị làm nhục, bị đánh bại, và hoàn toàn thuyết phục là họ ngu ngốc đến vô vọng. Thực ra nhiệm vụ khó khăn nhất của em có thuyết phục họ tin điều ngược lại." Với tiếng cười khúc khích, thêm, "em cá với Peggy Listrom là em chăm sóc con cho ta cho cả tháng nếu ta thể đọc hết tất cả tên đường và biển hiệu của những cửa hàng ở Keaton vào mùa xuân."

      Zack đợi cho đến khi đứng cạnh , sau đó giấu dịu dàng phát triển đằng sau lời đùa. "Có vẻ rất mạo hiểm đấy."

      " mạo hiểm bằng chuyện để ta sống cách ta sống. Hơn nữa, thực tế em thắng trận cá cược rồi."

      " ấy đọc được hết tên đường rồi à ?"

      Julie gật đầu, và Zack nhìn đôi mắt sáng náo nức. "Ồ, Zack, thể tưởng tượng được là em cảm thấy thế nào khi nhìn họ bắt đầu học ! Họ cứ tin là họ ngu ngốc, cho đến khi đột ngột - vào ngày - họ có thể đọc tất cả những chữ trong câu ngắn, và họ nhìn em với vẻ ... kinh ngạc trong mắt họ !" chìa tay ra, lòng bàn tay ngữa lên. "Có thể dạy bọn họ - tựa như giữ phép màu trong tay em vậy."

      Zack nuốt nước bọt chống lại nút thắt nghẹn xa lạ trong họng và cố cách vui vẻ. "Em là phép màu, Mathison."

      cười. ", em phải, nhưng em có linh cảm rằng Debby Sue Cassidy là như vậy." Vì trông có vẻ quan tâm, Julie thêm, " ta ba mươi tuổi, và trông giống như thủ thư - tóc nâu thẳng, những tính năng chăm học, nhưng ta giúp việc nhà cho Bà Neilson từ khi lên mười sáu. ta thông minh, rất nhạy cảm, giàu trí tưởng tượng. ta muốn viết cốn sách vào ngày nào đó." Diễn giải sai lý do cho nụ cười toét miệng của Zack, Julie , "đừng cười. ấy có thể làm được chuyện đó. ấy có khả năng lưu loát rất kỳ lạ so với người bị mù chữ. ấy luôn nghe sách băng từ thư viện. Em biết vì bà Neilson đề cập chuyện đó với cha em. Bà cũng đề cập rằng khi những đứa trẻ nhà Neilson còn , Debby Sue thường hay kể cho chúng nghe những câu chuyện là giữ chúng ngồi yên hàng giờ. Đó là lý do tại sao em ở Amarillo ngày chúng ta gặp nhau," Julie kết thúc, ngồi lên ghế và chú tâm đến quyển vở của . "Em kiếm tiền mua tài liệu giảng dạy đặc biệt. Chúng khá rẻ, nhưng gộp lại tốn rất nhiều tiền."

      "Em có quyên được tiền ?"

      gật đầu, nhặt bút chì lên và mỉm cười qua vai .

      Bất lực để giữ mình chạm vào , Zack đặt tay lên vai và đùa nghịch với tai . cười, rồi nghiêng đầu qua bên và nhàng chà gò má mềm mại của tay .

      Cử chỉ đơn giản, đáng làm tinh thần của Zack đột ngột giảm xuống, vì nó nhắc nhở rằng sau đêm nay còn có những cử chỉ như thế này nữa. nên để sáng nay, nhưng thể, khi mà mãi mãi căm ghét , và càng giữ ở lại với lâu hơn nó càng khó để cho hơn. Để cho vào ngày mai, khi có cơ hội là sơ hở lúc thẩm vấn, nghĩa là phải dời ngày rời khỏi Hoa Kỳ sớm hơn tuần, nhưng nó cũng đáng giá để đánh liều để biết là được an toàn từ bất cứ những cuộc công kích của máy bay trực thăng mà có lẽ phải là báo động sai vào lần sau.

      Cố tống tâm trạng ảm đạm xâm chiếm , , "Dù cho chúng ta có làm gì đêm nay, chúng ta hãy làm nó cho đặc biệt. Như ngày hội." Nó lấy mỗi khả năng diễn xuất sở hữu để giữ nụ cười mặt để nhận biết là cho ra vào sang mai.

      Julie suy nghĩ lát và đột ngột mỉm cười. " bữa ăn tối dưới nến, sau đó khiêu vũ - giả vờ là cuộc hẹn hò, ngoại trừ là chúng ta có nó ở đây sao? Em ăn mặc đẹp," ném nó vào cho thêm phần thuyết phục trước khi nhận ra rằng cần bất cứ thuyết phục nào cả: gật gù hài lòng đến nỗi Julie nghĩ nó hơi quá so với đề nghị khiêm tốn của .

      "Tuyệt vời," đồng ý ngay lập tức. nhìn lướt qua đồng hồ. “ dùng phòng tắm trong phòng của em và 'đón em' trong tiếng rưỡi. Chừng đó cho em đủ thời gian chứ ?"

      Julie cười. "Em nghĩ giờ là quá đủ cho bất cứ biến đổi nào mà em có thể làm."

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 42

      Đề nghị ý tưởng đó xong, Julie đột ngột muốn làm cho mình trông hết sức xinh đẹp và quyến rũ để làm cho sững sờ kinh ngạc, và mất hơn giờ để chuẩn bị. Mái tóc là món quí giá mà sở hữu, và vì ràng Zack đặc biệt chú ý đến nó, gội đầu và sấy khô tóc, sau đó chải theo kiểu để nó bọc xung quanh khuôn mặt , xõa thành từng lọn dợn sóng và xoăn ở hai bên vai và xõa ra sau lưng . Hài lòng là làm hết sức mình với nó, cởi áo choàng và mặc vào chiếc áo đầm dệt kim mềm mại trong màu xanh rực rỡ, móc, nó trông giống như cái áo len dài xuống tận gót với chiếc váy rộng, thân áo , và tay áo dài với cổ tay sa tanh trắng và những chiếc nút pha lê xanh dương lấp lánh. Cho đến khi Julie thò tay ra sau lưng để cài nó mối nhận ra rằng nó có dây kéo. Mặc dù chiếc áo có cổ áo nhún rộng ở trước ngực, cổ áo phủ lên vai và để hở theo hình bầu dục khá sâu ở sau lưng. Kiểu thiết kế giản dị, rất khiêm tốn ở trước ngực và rất ấn tượng ở sau lưng, làm cho nó trông rất xinh đẹp, và nó làm trông xinh đẹp, nhưng Julie lùi bước từ gương, do dự khi mặc chiếc áo quá sang trọng - và chắc chắn là rất đắc tiền - chiếc áo thuộc về người khác.

      Mặt khác, biết có nhiều giải pháp thay thế. cần cái gì đó dài để mặc bởi vì có vớ da, và mượn đồ lót của người phụ nữ khác. Ngoại trừ chiếc áo này, tất cả những chiếc áo khác trong tủ mà dài đến mắt cá là trông rất kiểu cách, còn là quần. Ngoài ra, chủ nhân của quần áo này chắc chắn cao hơn , làm giới hạn lựa chọn của trong số những quần áo đó. Cắn môi, quyết định mặc chiếc áo xanh xinh đẹp, và thốt ra lời xin lỗi thầm lặng đến người phụ nữ với tủ quần áo lộng lẫy.

      vào tủ lần thứ nhì, tìm thấy đôi giầy da mềm màu xanh phù hợp, hơi lớn hơn kích của nửa cỡ, nhưng rất thoải mái. Hài lòng là làm tốt nhất mà có thể với những gì có, lắc tóc và liếc nhìn trong gương lần cuối. bỏ nhiều thời gian để chuẩn bị cho "cuộc hẹn" nhiều hơn làm khi làm phù dâu cho đám cưới của Carl và Sara, nhưng thời gian sử dụng rất đáng giá, quyết định. Những mỹ phẩm có tên nước ngoài mà dùng tối nay rất khác với những thứ rẻ tiền mà mua trong hiệu thuốc rồi quăng bỏ - những thứ này mềm mại hơn và tinh tế hơn. Màu mắt chói và thuốc chải mi mắt làm mắt xinh đẹp hơn, mặc dù nó trông có vẻ lạ mắt đối với , và ít phấn hồng gò má làm xương gò má của có vẻ cao hơn và nổi bật hơn, nhưng triển vọng được nhìn thấy Zack và trải qua buổi tối vui vẻ với làm mắt lấp lánh và làn da của ửng sáng. Nhìn chung, quyết định, chưa bao giờ nhìn dễ thương như thế này. Ngả người về phía trước, tô son lên môi, sau đó lùi bước, cười với bóng mình, và tiến tới cánh cửa của phòng ngủ. tìm hiểu địa chỉ ở đây, quyết định, và gởi chi phiếu để trả cho những món mỹ phẩm mà dùng và chi phí giặt giũ quần áo mà mượn.

      Những ngọn nến được thắp bàn cà phê khi vào phòng khách, ngọn lửa cháy rực trong lò sưởi, và Zack đứng ở bàn, khui chai rượu sâm-banh. cố giữ nhịp thở bình thường ở vẻ đẹp trai của trong bộ com-lê xanh đậm ôm chặt đôi vai rộng và tương phản rất tuyệt với chiếc áo trắng tinh như tuyết và cà vạt điểm hoa văn. định điều gì đó khi đột ngột nhớ rằng nhìn thấy ăn mặc đẹp trước đây - chỉ là trong bộ quần áo của riêng - và cảm thấy đau đớn sâu sắc cho những gì mất. Lúc đó, nhìn thấy truyền hình trong buổi lễ trao giải thưởng Academy, lần khi giới thiệu giải Oscar rồi lần nữa khi bước lên sân khấu để nhận giải Oscar cho Diễn Viên Nam Xuất Sắc Nhất. mặc bộ tuxedo đen đêm đó với áo sơ mi được ủi pli trắng, thắt nơ đen hình bướm, và nhớ mình nghĩ trông rất tuyệt, thanh lịch, cao lớn và sành điệu. thể nhớ gì trong bài diễn văn cảm ơn của , nhưng nhớ nó rất ngắn và rất dí dỏm, vì toàn bộ khán giả cười vang và tiếp tục cười trong khi rời khỏi sân khấu.

      Việc bây giờ bị hạ thấp xuống để nấp như con thú bị săn đuổi và mượn quần áo để mặc làm cảm thấy như muốn khóc.

      Thậm chí khi nghĩ đến nó, nhận ra rằng chưa bao giờ than phiền và cũng chấp nhận cảm thông hay thương hại từ . Vì đêm nay buổi tối chúc mừng, vui vẻ, Julie quyết tâm làm đúng như vậy. Cảm thấy hơi mắc cở và ngượng ngập, thọc tay vào túi giấu giữa đường ráp bên hông của chiếc áo và bước tới. "Chào," với nụ cười rạng rỡ.

      Zack nhìn lên, mắt dán chặt vào người , và sâm banh chậm bắt đầu tràn ra ngoài ly. "Chúa ơi," trong giọng thầm ngưỡng mộ khàn đục, tia nhìn của di chuyển từ từ xuống khuôn mặt, mái tóc đến thân hình của . "Sao em có thể ganh tị với Glenn Close chứ?"

      Cho đến giây phút này Julie nhận biết chính xác là tại sao muốn ăn mặc đẹp, trang điểm và làm tóc : cố gắng thi đấu với những người phụ nữ quyến rũ mà từng biết. " làm đổ sâm banh kìa," khẽ, quá hài lòng đến nỗi biết phải cư xử như thế nào.

      thề lầm bầm, giật cái chai thẳng lên, và với lấy khăn lau đĩa để lau nó.

      "Zack ?"

      "Gì ?" rầu rĩ qua vai, nhặt lên những chiếc ly.

      "Sao có thể ganh tị với Patrick Swayze chứ?"

      Nụ cười đột ngột khoe hàm răng trắng của làm rất hài lòng bởi lời khen của giống như hài lòng bởi lời khen của . " biết," đùa.

      ***

      " chọn ca sĩ nào vậy?" Julie trêu chọc sau bữa ăn tối dưới nến khi đút vài đĩa CD vào máy. "Vì nếu chọn chú chuột Mickey, em khiêu vũ với đâu đấy."

      "Vâng, em ."

      "Điều gì làm chắc chắn như thế nhỉ?"

      "Em thích khiêu vũ với ."

      Mặc dù với những lời trao đổi bông đùa, Julie biết tâm trạng của bị tan rã trong suốt bữa ăn của họ. Mặc dù đặc biệt cầu xem buổi tối như dịp lễ hội, có vẻ căng thẳng và dứt khoát trong nét mặt của , càng trở nên ràng hơn khi buổi tối trôi qua. với mình đó là vì cuộc thảo luận về vụ án mạng khiến tâm trạng của kỳ lạ, vì giải thích duy nhất còn lại mà có trong đầu là nghĩ đến chuyện để cho , và thể chịu đựng nỗi khi nghĩ đến điều đó. Mặc dù mong muốn được ở lại với , biết phải là người làm quyết định sau cùng. Và mặc dù , nghĩ ra được là thực cảm thấy thế nào về , ngoại trừ rất thích có ở gần bên. Ở nơi này.

      Ở dàn máy sau lưng , giọng hát của Barbra Streisand cao vút vào giai điệu đầu tiên của bài hát tình ca, và Julie cố gắng rũ bỏ phỏng đoán của khi Zack mở rộng cánh tay cho . "Đó dứt khoát phải là giọng của chú chuột Mickey," chỉ ra. " ấy được chứ ?"

      Julie gật đầu, hân hoan mỉm cười. "Streisand là ca sĩ ưa thích nhất của em."

      "Của nữa." Zack đẩy trượt cánh tay quanh thắt lưng , kéo sát lại với .

      "Nếu em có giọng hát như ấy," Julie , chuyện có thể khống chế nỗi lo lắng đến gần của , "Em hát chỉ để cho mình nghe. Em hát khi em ra mở cửa và trả lời điện thoại."

      " ấy là tượng," Zack đồng ý. "Giọng opera nữ có hằng hà sa số, nhưng Barbra là ...độc nhất, có hai."

      Julie bất ngờ nhận ra tay của mơn trớn từ từ lên khoảng lưng trống của ; thấy đôi mắt cháy ỉ của từ từ phát thành ngọn lửa, và sâu trong lòng , cảm thấy khao khát khuấy động lại - khao khát cho ve vuốt giày vò ngọt ngào của , cho nụ hôn ngấu nghiến của , và niềm vui khi cơ thể của sở hữu . hồi hộp lo lắng khi biết có tất cả trước khi buổi tối chấm dứt và có thể thưởng thức và kéo dài khoảnh khắc, cũng như cảm thấy Zack cũng muốn làm. Nhưng có mọi thứ như thế này vào đêm mai và đêm mốt hay , muốn biết, cố đè nén hoảng sợ với những gì trực giác cứ bảo ở sau tâm trạng ảm đạm của . " có biết ấy ?" hỏi.

      "Barbra hả?"

      Julie gật đầu.

      "Vâng, từng biết ấy."

      " ấy như thế nào nhỉ? Em đọc ở đâu đó là ấy dễ thương lắm với những người làm việc chung với ấy."

      Zack suy nghĩ lát, cố gắng giải thích. " ấy có tài năng giống bất cứ người nào khác thế giới," lúc sau. " ấy biết ấy muốn sử dụng nó, và thích người khác đối xử với ấy như thể họ biết hơn ấy. Tóm lại, ấy chịu nỗi những kẻ ngu ngốc."

      " thích ấy, đúng ?"

      " rất thích ấy."

      Julie lắng nghe những lời sâu sắc của bài hát, tự hỏi liệu nhận thấy chúng , hay nếu , như hầu hết đàn ông, chỉ nghe tiếng nhạc và để ý đế lời nhạc. "Bài hát rất đễ thương," tuyệt vọng muốn nghe lời nhạc như thể chúng đến từ .

      "Lời nhạc rất hay," Zack đồng ý, cố giữ thăng bằng, để với chính mình rằng những gì cảm nhận sớm phai tàn khi rời khỏi . nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của , và lời nhạc của Streisand dường như làm tim đau nhức nhối :

      Những ngày mai chờ trong mắt em –
      Thế giới của tình giữ trong mắt em -
      đánh thức cơn mê trong mắt em.
      Có lẽ cần hay hai nụ hôn.

      Suốt cuộc đời em ...
      Hè, đông, xuân, và hạ của đời em ...
      Những gì em nhớ về đời em, là những gì trong đời em.
      Với .

      được thực thấy nhõm khi giọng hát của Streisand mờ dần và bài song ca của Whitney Jouston Whitney và Jermaine Jackson bắt đầu. Nhưng Julie chọn ngay phút đó để nâng má ra khỏi ngực và nhìn , và khi nghiên cứu mắt và nghe lời ca của bài hát, cảm thấy ngực mình siết chặt.

      Như ngọn nến cháy sáng -
      Tình rực sáng trong mắt em.
      Ngọn lửa soi sáng cho chúng ta
      Nó cháy bừng hơn ở mỗi ngày.

      Em là lời ca giai điệu,
      Em là bài hát vẫn chưa ca.
      Là bài thơ có vần, là vũ công có nhịp ...
      Nhưng bây giờ có .
      ai em như .

      Khi bài hát kết thúc, hít hơi thở run rẩy, và nhận biết cố kéo mình ra khỏi lời ca huyền hoặc bằng cách tiếp tục cuộc trò chuyện về những thứ ưa thích của họ. " thích nhất là môn thể thao nào vậy Zack ?"

      Zack nâng cằm lên. "Môn thể thao ưa thích của ," trong giọng đau đớn, khàn đục mà ngay cả cũng nhận ra tiếng của mình, "là làm tình với em."

      Mắt sẫm lại với tình cố giấu từ nữa. "Món ăn ưa thích nhất của là gì?" hỏi run rẩy.

      Để trả lời, Zack cúi đầu và chạm vào môi trong nụ hôn dịu dàng. "Là em." Và trong khoảnh khắc đó, nhận ra rằng việc đưa ra khỏi đời vào ngày mai khó hơn với chuyện từng nghe tiếng cánh cổng nhà lao đóng lại sau lưng cách đây năm năm. nhận biết làm gì, siết chặt cánh tay quanh người , vùi mặt vào tóc , và nhắm chặt mắt mình lại.

      Bàn tay của sờ vào mặt , ngón tay của xòe ra quai hàm rắn rỏi của , và giọng òa vỡ. " có ý định đưa em về nhà vào ngày mai, đúng ?"

      "Đúng."

      Julie nghe dứt khoát tuyệt đối trong lời đó, và quá hiểu để biết rằng vô ích để tranh cãi, nhưng vẫn làm điều đó. "Em muốn !"

      ngước đầu, và mặc dù giọng của vẫn còn dịu dàng, nó đều đều hơn và kiên quyết hơn. "Đừng làm nó khó hơn nó được."

      Julie tự hỏi làm thế nào mà nó có thể khó hơn nữa, nhưng nuốt lại kháng nghị vô ích và làm theo lời đề nghị trong thời gian tại. lên giường với khi hỏi và cố mỉm cười khi hỏi. Sau khi đưa cả hai đến đỉnh cao của khoái lạc, xoay người trong vòng tay thầm, "Em . Em - "

      Đầu ngón tay của che môi , để ngăn cản khi cố chúng lần nữa. "Đừng."

      Julie kéo ánh mắt khỏi và cúi đầu nhìn chằm chằm vào ngực . ước gì nó trở lại mặc dù là có ý đó. muốn nghe những lời đó từ , nhưng hỏi bởi vì biết từ chối.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :