1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Oan Trái (Cấm Luyến) - Thanh Vân Bạch Thiên

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961




      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/3381.jpg" width="590" height="2854" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/4211.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/581.jpg" width="590" height="2854" />






    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family:Georgia;Chương 44

      darkorange;']font-family:Georgia;Edit: Vân Mặc Dao



      Khi Huyền Ngọc đến quán kem thấy Sơn Bản Triệt Nhất đứng đợi sẵn ở cửa. e dè nhìn gương mặt tươi cười của ta.

      Triệt Nhất làm như thấy vẻ xa cách e dè của , bước đến đón hai đến gần mình, rất lịch mở cửa cho hai vào bên trong.

      Khi yên ổn ngồi xuống , Huyền Ngọc mới bắt đầu hắng giọng định lên tiếng nhưng ta cắt ngang. ” Em cảm thấy khát à, em và bạn của em uống gì?”

      Huyền Ngọc nóng nảy định lên tiếng, nhưng Tuyết Cần ra hiệu cho , thấy thế mới gọi ly kem socola còn Tuyết Cần ly kem vani

      Khi phục vụ bưng ra, nhàn nhã uống cà phê, nhìn chăm chú vào mong đợi mười mấy năm qua, trứơc kia, có lẽ còn quá dám vượt qua quyền lực của ông nhưng nay, là người nắm giữ tất cả: bang phái lớn ơ Nhật Bản, tập đoàn hùng hậu với thế lực trải dài khắp Châu Âu, quyết định tranh thủ cho hạnh Phúc của mình. bao giờ để cho phải rời xa lần nữa. Dù rằng trời có sập xuống, dù rằng biết chuyện của hai người bọn họ trái với luân thường đạo lí, nhưng bất chấp tất cả, nhất định phải mang hạnh phúc về cho bản thân, thể giống như người cha nhu nhược của để vuột hạnh phúc của cả đời mình.

      Hai lặng lẽ sắp xếp lại những ý nghĩ trong đầu, lúc này Huyền Ngọc mới bạo gan lên tiếng:

      “Ngài Sơn Bản….”

      “Triệt Nhất.”

      Huyền Ngọc ngơ ngác chưa kịp hiểu ý của ta, ta chồm người tới trước cười bí hiểm,

      “Gọi là Triệt Nhất rồi chúng ta bàn tiếp.”

      Hơi bị bất ngờ, quá có thói quen về việc chuyện với người xa lạ như lại xưng hô thân mật như thế, lại đưa mắt nhìn Tuyết Cần. Tuyết Cần khe khẽ gật đầu ý bảo cứ kiên nhẫn làm theo lời của ta.

      hắng giọng

      “Tôi muốn hỏi 1 chuyện….”

      Triệt Nhất nhàn nhã nhìn cười khuyến khích:” Em cứ .”

      Nhìn thấy nụ cười tươi vô hại đó, làm cho Huyền Ngọc như được tiếp thêm can đảm:

      tôi là em của , có ?”

      “Đương nhiên.”

      “Nếu vậy, sao còn uy hiếp hai em họ?”

      “Theo em nghĩ với cá tính của bọn họ, bỏ qua cho sao?”

      Huyền Ngọc trầm ngâm suy nghĩ, thực ra cá tính của hai hiểu hơn ai hết. Với ,các luôn thương chiù chuộng nhưng với bất cứ người bên ngoài nào có dã tâm tính toán gì đó bới bao giờ nương tay.

      Tháng trước có người phụ nữ tự xưng là chị ruột của , muốn đến nhà đưa , nghe thế lực của ta cũng khá lớn phải thuộc dạng tầm thường thế nhưng lại biến mất chút dấu vết nào.

      Sau này nghe Huyền Tú kể lại rằng người phụ nữ đó biết bí mật rằng mới là người được gia gia trao quyền thừa kế muốn đến kiếm chác, lại nhìn đến đụng chạm đến ai.

      Dứt khỏi dòng suy tưởng nhìn người đàn ông thong dong trước mặt của mình:

      “Nếu tôi thực là em , vậy định đối phó với 2 tôi như thế nào? Vả lại lí do gì tôi phải tin chứ?”

      Người đàn ông trầm ngâm nhìn với vẻ thú vị: “Em tin hay cũng sao, dù sao dòng máu chảy trong người em thể nào chối bỏ được em là của Sơn Bản, là người của nhà Sơn Bản, còn với hai em họ tốt nhất nên buông tay sớm nếu người thiệt thòi chỉ có 2 người bọn họ mà thôi.”

      Huyền Ngọc thoáng rùng mình khí thế mà người đàn ông trước mắt này mang đến cho sợ hãi, có thể cảm nhận được ta là người rất nguy hiểm, nhưng dù sao vẫn là , dù lo sợ nhưng quyết tâm ủa vô vẫn hề lung lay:

      “Nếu dám chạm đến họ dù chỉ mảy may, tôi nhất quyết buông tha cho .”

      Nụ cười môi của Triệt Nhất đầy vẻ giễu cợt nhưng sâu trong đôi mắt của lạnh lung băng giá cùng với vẻ đau xót dễ nhìn thấy:

      “Cát Ưu, em làm gì ? Em chỉ là bé con.”

      Huyền Ngọc cương quyết lập lại lần nữa:

      “Đúng, tôi tuy còn , nhưng phải dễ dàng để ai sắp xếp tương lai của tôi, tôi theo về Nhật Bản đâu, chết tâm đó .”

      Triệt Nhất càng cười lớn hơn:

      phải do em quyết định được đâu, bé con à.”

      Vừa , vừa đưa tay vuốt tóc Huyền Ngọc nhưng Huyền Ngọc né sang bên tránh khỏi móng vuốt của ta.

      atulaasari thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 44
      Edit: Vân Mặc Dao

      Vừa , vừa đưa tay vuốt tóc Huyền Ngọc nhưng Huyền Ngọc né sang bên tránh khỏi móng vuốt của ta.
      Nãy giờ vẫn lặng im, Tuyết Cần giờ phút này mới lên tiếng,
      “Có lẽ mình hai ấy làm gì được , nhưng còn tập đoàn nhà tôi, chẳng lẽ thể làm gì được sao?”
      nheo mắt nhìn giá trước mắt, là bảo bối của tập đoàn lớn, nhưng như thế sao chứ, dù có lật cả thế giới này lên để giành cho được Huyền Ngọc cũng từ nan.
      chỉ cười cười gì, lúc này di đông của Huyền Ngọc reo lên, vội vã bước tránh sang bên để nghe điện thoại, là Huyền Thiên, giọng của nóng nảy gấp rút:
      “Em ở đâu?”
      Huyền Ngọc bịt tai lại khi nghe tiếng gầm thét của ông mình truyền từ chiếc điện thoại, khỏi cần nhìn cũng biết tại sắc mặt của xanh tái tới mức độ nào, nên ngoan ngoãn địa chỉ quán kem cho .
      Khoảng mười phút sau chiếc Porscher đen dừng trước tiệm kem, mà Triệt Nhất hoàn toàn hề có ý tránh mặt nhìn sắc mặt xanh tái của Huyền Thiên:
      “Chào Thiên tổng.”
      Lúc này Huyền Thiên cũng khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười khá cứng ngắc bởi vì nổi kinh hoàng vẫn chưa với khỏi đôi mắt của , khi hay tin Huyền Ngọc và Tuyết Cần khuất khỏi tầm mắt của đám vệ sĩ, lo gần như phát sốt, thủ đoạn của Triệt Nhất từ xưa tới nay hề hiền lành gì, mà tại lợi thế nghiêng về phía ta, ai biết ta có giở trò bẩn thỉu gì hay .
      lúc rối ren trai của Tuyết Cần lại gọi điện thoại đến hỏi ấy, làm càng nôn nóng hơn, xảy ra lần với tên họ Trịnh chết tiệt kia, như con chim trúng tên sợ cành cong, sợ rằng có người bắt lần nữa, mà người này lại hoàn toàn hề dễ dàng gì đối phó.
      “Chào Sơn Bản.”
      ta khẽ nở nụ cười nhàn nhạt:
      “Thiên tổng khẩn trương hơi quá, tôi chỉ muốn hẹn em tôi ra ngoài uống ly trà chẳng được sao? Yên tâm, tôi tiểu nhân đến mức thầm lặng lẽ đưa ấy đâu, dù sao tôi cũng để các người chia tay mà.”
      Giọng điệu ta tự tin cách thái quá làm Huyền Thiên muốn phát điên, nhưng với kinh nghiệm thương trường bao năm nay của , đâu dễ gì để lộ ra mặt, trước giờ ai nhìn thấy vẻ mặt thất thố của , nhưng với Huyền Ngọc lại là ngoại lệ đặc biệt, là điểm yếu trí tử của .
      cười bình thản:
      “Em ấy có tật xấu là mê chơi quên về nhà, hại chúng tôi phải lo lắng mãi, Sơn Bản cứ yên tâm, ván cờ chưa ngã ngũ, chưa ai biết được người thắng cuối cùng mà.”
      Sơn Bản Triệt Nhất cười to:
      “Để rồi xem.”
      xong quay sang Huyền Ngọc
      “Tạm biệt bé con, mai gặp lại”
      Khi đưa Tuyết Cần về đến nhà, Huyền Thiên hề e dè đưa tay ôm choàng lấy Huyền Ngọc vào lòng mình, giọng điệu của vẫn chưa hết run rẩy:
      “Tạ ơn chúa, em sao rồi.”
      Huyền Ngọc cảm thấy sống mũi cay cay, nghĩ rằng việc làm ngốc nghếch lần này bị mắng cho trận, nghiêm cấm ra ngoài, thế mà lại hề trách mảy may, ngược lại vẻ kinh hoàng của làm lòng nhói đau từng cơn.
      biết lần này hai gặp phải đối thủ hiền lành rồi, các thể nắm chắc được phần thắng cho nên mới sợ hãi đến vậy, Huyền Thiên lặng lẽ vùi đàu vào cổ của , ngửi mùi hương thơm ngan ngát của , trái tim làm việc quá sức của ban nãy giờ phút này mới tạm trầm ổn chút.
      khe khẽ thầm:
      “Huyền Ngọc à,em đừng lo lắng bất cứ chuyện gì, dù trời có sập xuống cũng và Tú chống đỡ, bọn có thể mất tấ cả nhưng thể mất em. Có trời biết, từ lần gặp em đầu tiên, khi mẹ em đưa em đến nhà bọn , nhờ đưa em về nhà gia gia, nguyện với lòng mình, em là của bọn , bao giờ để cho bất cứ ai có thể mang em , đó là nguyên do mà và Tú cố gắng học kinh doanh,chỉ để lớn mạnh và bảo vệ cho em. Lần này hãy tin tưởng bọn , hãy để bọn giải quyết, được , Ngọc nhi?”
      Huyền Ngọc khóe mắt cay cay, cảm thấy mình may mắn được hai thương hết lòng như thế này, quay sang tìm môi , tự mình dâng lên nụ hôn nồng nhiệt, đây cũng là lần đầu tiên chủ động hôn cách tình nguyện.
      Huyền Thiên sau cơn ngơ ngác ban đầu cũng bắt đầu tận hưởng bờ môi mềm mại của , dung lưỡi tách môi ra, đưa đầu lưỡi mềm mại vào bên trong, quấn quýt lấy đầu lưỡi của cùng nhau dây dưa, mút nhè , sau đó tinh nghịch trốn truy đuổi của lưỡi , nụ hôn kích tình nồng nhiệt làm bên trong xe ấm áp lên. Bàn tay hề yên phận của lần dò cuống quýt cởi áo sơ mi của , vuốt ve phần da thịt săn chắc bên trong.
      Huyền Thiên thở hổn hển, khi môi dần dần di chuyển xuống, chiếc áo sơ mi được tách ra, môi cũng lướt dần theo từng cúc áo, lần xuống xương quai xanh khiêu gợi đầy nam tính đó, khẽ liếm và mút nhè , và tìm được đầu vú hồng hồng của , khẽ cắn, cảm nhận được rung mình khe khẽ.
      hơi né sang bên,
      “Huyền Ngọc à, dừng lại , về nhà được ?”
      đưa đôi mắt đầy sương mờ mịt nhìn nũng nịu :
      được, em muốn , ngay bây giờ.”
      Vừa tay của còn khách sáo tháo khóa chiếc quần của , lôi ra vật nam tính căng phồng sưng nóng.
      atulaasarisanone2112 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/1111.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/2631.jpg" width="590" height="2854" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/3491.jpg" width="590" height="2854" />








    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family:Trebuchet MS;']Chương 45

      darkfont-family:Trebuchet MS;']Edit: Quảng Hằng



      Vừa , vừa khẽ đung đưa hông, chọc cho ai kia gần như mất kiềm chế, bây giờ nếu có đánh nhau với Huyền Thiên cũng đánh chứ đừng chi đến việc bị phát hay , cúi đầu cắn lên chiếc cổ non mềm còn dấu hôn nhàn nhạt do trận hoan ái chiều qua, vừa cắn vừa đưa tay tháo lớp chiếc áo ngủ mỏng manh, để lộ ra bầu ngực căng tròn, nằm kiêu hãnh dưới ánh sang rực rỡ của những chiếc đèn.

      Huyền Ngọc đỏ bừng mặt, hơi thở hổn hển, gần như xong…..

      Hai cánh tay trắng nõn như ngó sen vòng lên ôm lấy cổ , ưỡn ngực lên để đưa bộ ngực sữa thơm ngát lúc này căng mọng, còn nhắn như thuở ban đầu đến gần miệng hơn,

      Huyền Tú hôn, mút, gặm cắn lần dài xuống tới rốn, môi lướt đến đâu, để lại những dấu ô mai làn da trắng mịn kia, đến vùng tam giác đen mềm mượt, thở ra hơi, rồi đưa lưỡi lướt dần xuống, Huyền Ngọc hoảng hốt, ngồi bật dậy, ôm lấy đầu giằng ra.

      Đây phải là lần đầu tiên mà các hôn mút nơi đó của , nhưng vẫn chưa quen, hay đúng hơn, mỗi lần đều do mới tắm xong bước ra, bây giờ, ngủ mới thức dậy, đủ tự tin.

      Ánh mắt Huyền Tú đỏ đậm màu tình dục, nhìn , rồi kéo tay ra, thể lực nam nữ khác biệt, dễ dàng đè xuống, rồi gục đầu vào nơi mất hồn đó.

      Cảm giác ấm nóng, ươn ướt lướt qua vùng cấm làm muốn rùng mình, tê dại cả người, khi đưa lưỡi lướt sâu hơn, cơn sốc cảm giác tràn dâng đến làm ghì chặt lấy , ưỡn người lên cao rồi nổ tung trong cơn sướng khoái thôi.

      Huyền Tú thấy bé hai mắt lờ đờ vì vừa trải qua cơn đạt đỉnh, từ từ, đặt vật nam tính của mình trước lối vào mật động, nhè vào.

      Khác hẳn với Huyền Thiên, Huyền Tú bao giờ cũng chậm rãi, nhàng, vô cùng có kiên nhẫn chọc cho muốn phát điên, dù mới vừa qua cơn đạt đỉnh mất hồn, hoa huyệt trống rỗng, nên khi bị lấp đầy cách nhàng từ tốn, chịu nổi rướn người, ấn hông mạnh về phía , làm vật nam tính kia, dưới tác dụng ẩm ướt của chất lỏng, thông vào mật đạo cách dễ dàng.

      Huyền Tú khẽ cười xấu xa, luôn như thế, biết bảo bối của lò lửa của đam mê và khát vọng.

      Với Huyền Thiên, luôn là người chủ động, với Huyền Tú, luôn nhường phần chủ động lại cho .

      biết moojtkhi được như ý đòi hỏi theo ý của riêng mình và , đương nhiên vô cùng sung sướng nhận lãnh phần bị chà đạp đó.

      ưỡn người, cho năm bên , cho nắm lấy quyền chủ động mở to mắt nhìn nhấp nhô cơ thể của mình rên rỉ thôi.

      Bầu ngực sữa đong đưa, theo mỗi nhịp điệu của , đưa tay nâng lấy eo phụ giúp hòa nhịp sâu hơn vào . Nhận thấy rùng mình run rẩy, biết sắp đến cao trào còn kiềm giữ mình làm chi nữa, ưỡn người bắn thẳng mầm móng nóng ấm nhất của mình vào

      Cả hai hòa tan nhau theo nhịp điệu nguyên thủy của loài người, rồi hạ xuống khi thõa mãn no nê dần tiến vào giấc ngủ……

      *********************

      Tổng công ty Kình Thiên

      Nam nhân mặc bộ Âu phục đen cung kính cúi người:

      “Ngài Sơn Bản, mọi chuyện theo như ý của ngài.”

      Nam nhân mặc bộ Kimono đen nhàn nhã lau thanh kiếm gia truyền của dòng họ, ta nhướng mày hỏi:

      “Biệt thự chuẩn bị cho Cát Ưu bên ấy làm xong chưa?”

      Nam nhân cung kính,

      “Thưa ngài, xong…..”

      ta chưa kịp xong, bất thình lình, Triệt Nhất y như con mãnh thú, cầm kiếm lao thẳng đến ta, mũi kiếm thình lình chỉ ngay vào cổ họng của ta:

      “Cậu theo tôi bao lâu rồi, Tả Đằng Lam Tử?”

      Người nam nhân mặt đổi sắc, mặc dù mũi kiếm kia cứa đường cổ của ta, làm rỉ những giọt máu xuống mũi kiếm sáng loáng:

      “Mười tám năm.”

      Đúng vậy, theo Triệt Nhất từ năm mới tám tuổi, gần như cùng sinh cùng tử với triệt Nhất, nếu người có thể hiểu Triệt Nhất nhất ai ngoài .

      Triệt Nhất thu mũi kiếm lại ha hả cười, giọng cười lành lạnh đáng sợ:

      “Mười tám năm, thế mà lại hiểu ý của tôi sao?”

      Khom người sát, ta vẫn giữ vẻ bình thản,

      “Ngài thể giấu được chủ tịch bất cứ chuyện gì, huống chi lật đổ công ty Lôi Vũ thuộc gia tộc Hắc Huyền phải là chuyện , dù thuộc hạ cương quyết , nhưng có nghĩa là ngài Chủ Tịch biết chuyện.”

      Triệt Nhất nhướng mày nhìn ta:

      “Thế cho nên bán đứng luôn cả an nguy của Cát Ưu?”

      “Tôi dám….”

      Triệt Nhất đưa tay khẽ vuốt lưỡi kiếm sắc bén rồi bình thản :

      “Nếu như vậy, an nguy của Cát Ưu lần này tôi giao hết cho , nhưng hãy nhớ kĩ, nếu Cát Ưu thiếu sợi tóc, tôi tính món nợ này đầu gia đính .”

      Giọng ta bình thản chút gợn sóng, nhưng khí bỗng dưng lạnh lẽo dị thường, tất cả những người có mặt ở đây đều biết ta hề đùa.

      Với Sơn Bản Triệt Nhất, để đạt được thứ mà ta muốn, ta chưa bao giờ từ bất cứ thủ đoạn nào. Bao gồm cả việc dùng những thủ đoạn đê tiện nhất. Đằng sau gương mặt thiên than là trái tim tàn nhẫn độc ác. Lam Tử vội cúi người gật đầu rồi lui ra, theo ta bao nhiêu năm nay, câu này có nghĩa sinh mạng già trẻ lớn bé của dòng họ Tả Đằng đều nằm trong tay và tiểu thư Cát Ưu.

      Mọi người hết, chỉ còn lại mình Triệt Nhất đứng đó, lẳng lặng vuốt ve mũi kiếm sáng loáng, vươn lưỡi khẽ liếm chút máu sót lại mũi kiếm, ta khẽ lẩm bẩm:

      “Cát Ưu, làm mọi cách để em quay về bên , bao giờ để cho ai chia cắt chúng ta cho dù đó là ông. mềm yếu giống cha và mẹ em. làm tất cả để có được em, cho dù phải hủy diệt tất cả mọi thứ.”

      Đúng vậy, hủy diệt tất cả, bao gồm cả… Ông. Ông có lẽ quên, phải là thằng nhóc năm xưa, cũng phải là người con hèn yếu nhu nhược của ông ngay cả người của mình cũng bảo vệ nổi. Và có lẽ ông quên mất điều vô cùng quan trọng đó là: Ông quá già, và quyền lực trong tay ông đâu bằng ……

      Ngửa mặt cười dài, sau đó nhìn ra màn mưa phùn lất phất ngoài cửa sổ, như nhìn thấy tương lai của mình và Cát Ưu cùng nắm tay và cùng hạnh phúc bên nhau, tn tưởng ngày đó còn xa nữa.

      Lúc này ở ngôi biệt thự thanh nhã lưng chừng núi.

      Huyền Ngọc buồn bã ngồi trước vi tính mình, mấy đêm nay các về, ti vi lại đưa ra tin tức vô cùng đáng sợ về thị trường tài chính xáo trộn nghiêm trọng, cổ phiếu lúc lên lúc xuống nắm giá được, nhất là cổ phiếu của tập đoàn Lôi Vũ, đồng thời theo nguồn tin đáng tin cậy cho biết đó là tập đoàn Kình Thiên của Nhật Bản có ý muốn thâu tóm tập đoàn Lôi Vũ của Đài Loan, tuy hai vị tổng tài trẻ này chưa chính thức thông báo điều gì nhưng dư luận rất xôn xao.

      Huyền Ngọc rất lo lắng theo Tuyết Cần cho biết, Kình Thiên đối đầu với tập đoàn Lôi Vũ rất quyết liệt, dường như cố ý muốn dồn Lôi Vũ vào đường cùng, tuy bên kia rất có thực lực nhưng các trai cũng phải tay vừa, chỉ có điều là về vấn đề tiền tệ và kinh doanh dường như bên Kình Thiên hơi có lợi thế hơn.

      Và tổng giám đốc tập đoàn Kình Thiên là Sơn Bản Triệt Nhất ngừng theo đuôi hai như hình với bóng đến nỗi trai của Tuyết Cần sợ quá nghiêm cấm cho đến trường học luôn.

      Mà cũng lạ lắm, ngoài đám bảo vệ theo đuôi sát sao, dạo gần đây thấy có thêm đám người nữa cũng kề cận bên hề rời. Ban đầu những người bảo vệ cho rất sợ hãi tưởng có người muốn bắt cóc , nhưng theo tình hình cho thấy những người này hoàn toàn có ác ý lòng muốn bảo vệ cho Cát Ưu bọn họ cũng an tâm hơn ít nhiều.

      Chuyện này đương nhiên bọn họ cũng thông báo với tổng tài của mình, và Huyền Thiên điều tra biết được đó chính là người của Triệt Nhất, dường như muốn bảo vệ chứ có ý mưu hại cũng an tâm được chút ít.

      Thân phận của Huyền Ngọc bây giờ còn đơn giản nữa, bất luận với vị trí là bạn của các hay em của gia tộc Sơn Bản đều có rất nhiều người thèm muốn ngấp nghé, các chỉ sợ Sơn Bản Triệt Nhất bất thình lình bắt lấy mà thôi, nhưng nếu ta nguy hại gì cho bọn họ cũng yên tâm phần nào.

      Ít ra trước muĩ bọn muốn bắt cóc đó cũng là chuyện tưởng, tại hết lòng tập trung vào trận chiến này.

      Lần này Triệt Nhất khá công bằng khi bọn họ đấu nhau chiến trường kinh doanh chứ đấu nhau bằng pháp luật. Nếu thế hy vọng thắng của các có hy vọng hơn.

      Chỉ là nếu thắng cũng chưa chắc gì bên phía Kình Thiên bỏ qua chuyện này…..
      atulaasari thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :