1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Oan Trái (Cấm Luyến) - Thanh Vân Bạch Thiên

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 40

      Edit: Vân Mặc Dao




      Trong mắt tất cả mọi người nay, Hắc Huyền Ngọc đến nước Mỹ du học, còn chuyện các nuôi dưỡng , đưa vào trường đặc biệt dành riêng cho những thiên kim tiểu thư giàu có và đương nhiên tại ngôi trường này, thong tin của học viên đều được giữ bí mật đến mức tối đa.

      Nếu phải vì thế lực Trịnh gia quá lớn, các bắt buộc phải nhờ đến thế lực của Đế Vương để tiêu diệt lần cho sạch các có lẽ chẳng bao giờ hợp tác với bọn họ đâu.

      Nhưng dù các cố phong tỏa hết tất cả các tin tức, nhưng dù sao vẫn yên tâm. có dự cảm mơ hồ rằng, người mà Đế Vương kiếm tìm, đó chính là Huyền Ngọc.

      Nếu như vậy, thân thế của thực còn là số, nhưng càng làm cho các khó tiếp cận đến hơn.

      Với và Huyền Tú, thân thế của Huyền Ngọc có như thế nào các cũng quan tâm, chỉ muốn được ở bên cạnh , nuông chìu , thương , để cho trở thành hạnh phúc nhất thế gian này.

      tại, bỗng dưng tập đoàn Kình Thiên của Nhật Bản sớm đến, muộn đến ngay tại lúc như thế này đến hợp tác lại đưa ra điều kiện mời chào vô cùng quyến rũ.

      Và buổi dạ hội tối nay cũng là trong những điều kiện đó, thực lòng cũng rất muốn đem Huyền Ngọc dấu , nhưng lại vô cùng tự tin vào khả năng của mình, để Huyền Ngọc dự tiệc ngoài việc mong muốn làm vui, mà còn làm phép thử.

      biết, phép thử này như con dao hai lưỡi nó cứa vào tay bất cứ lúc nào. Nhưng muốn biết có phải là người bọn họ tìm kiếm hay để còn vạch ra kế sách đối kháng.

      Bởi vì nghĩ, nếu đến đây rồi, chắc chắn thông tin mà bọn họ có cũng ít, nếu để Huyền Ngọc trong bóng tối và các chỉ lo bảo vệ như thế chẳng khác nào rơi vào thế bị động, mà và Tú trước nay chưa bao giờ ở thế bị động để chờ người khác tấn công.

      Với , chỉ có tấn công, mới là phương thức phòng thủ hữu hiệu nhất.

      Huyền Tú trầm ngâm , : “Tối nay, em theo sát Huyền Ngọc còn trông chừng ‘người đó’ nhé.”

      Huyền Thiên day day hai bên thái dương gật đầu.

      Sau đó đứng dậy, giao công việc lại cho em trai, bước vào phòng, nơi đó có thiên thần của ngủ say.

      leo lên giường, ôm lấy thân thể mềm mại thơm ngát của , càng ngày càng trở nên quyến rũ cách mị hoặc, gần như làm các kiềm lòng nổi.

      Nếu như phải sợ thân thể bé kia, chưa có kinh nghiệm, chưa thông thạo đời sớm để yên.

      gần như muốn điên cuồng, dù gần như muốn suốt đêm vẫn bù đắp được khoảng trống trong , nếu được, muốn mỗi giờ mỗi khắc đều chìm sâu bên trong , ngụp lặn trong thân thể ấm nóng chặt hẹp của , tận tình rong ruổi nghe rên rỉ tê dại dưới thân của , muốn, muốn……

      Nghĩ là làm, từ phía sau, tốc váy lên, ban nãy Huyền Tú cố tình mặc quần lót cho . Chiếc mông tròn trịa trong phòng tranh tối tranh sáng, khe hẹp của hoa huyệt mờ ảo. có dạo đầu, có dịu dàng.

      từ phía sau đâm vào bên trong , hài lòng nghe tiếng nức nở trong cơn mê của , bởi vì vẫn còn tinh dịch của Huyền Tú bên trong, nên mật huyệt của trơn bóng ẩm ướt, cuồng dã, mê say, như lạc vào thế giới chỉ riêng của hai người.

      Kích tình qua , vẫn ngủ. Mệt mỏi ngủ, nhìn chăm chú, gương mặt ngây thơ chưa vương chút bụi trần ngủ sâu.

      hiểu sao, chỉ cần nhìn , mọi phiền muộn ưu tư của đều bay mất hết. Nếu như có ngày, biến mất… rùng mình, lắc đầu mạnh, như xua tất cả những hay ra khỏi đầu óc.

      bao giờ để ngày đó xảy, ra, bao giờ để cho từ nếu như đó xuất .

      san bằng tất cả những thứ chắn ngang đường của , những thứ ruồi bọ vo ve bên cạnh Bảo Bối của , đều tiêu diệt hết.

      Nhưng đáng tiếc, đó chỉ là ý nghĩ của , và người nào đó, chỉ là ruồi bọ vo ve như vẫn nghĩ, nhưng đó là chuyện về sau.
      atulaasariPhong Vũ Yên thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/1511.jpg" width="590" height="2854" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/2471.jpg" width="590" height="2603" />


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 41

      darkorange;']Edit: Vân Mặc Dao



      Sau đó, ba ba lôi về khách sạn, thế là mỗi ngày, họ đều đến nhìn cảnh ba người sống hạnh phúc vui vẻ, người đàn ông kia vắng, ba ba mang theo vào nhà thuyết phục quay về.

      còn nhớ rất , đôi mắt trống rỗng, nhìn thẳng vào ba ba : “Tôi hề quen biết , về .” biết có quá nhạy cảm hay , nhưng nhìn thấy trong đôi mắt to của , thoáng vẻ khổ não khó kiềm chế.

      Ba ba bỏ cuộc, khi hai người ngồi chuyện, mang theo Cát Ưu ra ngòai chơi, bé rất dễ thương trong sang như thiên thần từ trong cổ tích, đôi mắt to đen, môi đỏ hồng chúm chím, da trắng như tuyết, nhìn vào bé, như thấy toàn bộ thế giới này đều nằm dưới chân của .

      ngày nọ, gia gia đến cưỡng ép ba ba quay về, ông kháng cự ngừng, bắt buộc gia gia phải dùng vũ lực thuê vệ sĩ đánh ngất ông, đến khi ông tỉnh dậy máy bay bay, ông điên cuồng gào thét giành tay lái với phi công. Phi cơ chao đảo, ròi đâm sầm vào gian nhà hoang cánh đồng, ba ba rơi ra khỏi phi cơ, chết nhắm mắt, và gia gia bị thương chuyển vào bệnh viện.

      Ba ba chết, gia gia gần như phát cuồng, quy hết mọi tội lỗi lên đầu của . Ngăn cấm tất cả mọi người liên lạc với , còn bị kiềm giữ nghiêm ngặt vì ông sợ giống như con trai ông, phạm vào tình tội lỗi. Bởi vì gia tộc của ông bị lời nguyền rằng thế hệ sau lần lượt xuất tình cảm loạn luân, trái luân thường đạo lí.

      Ông muốn ngăn cản, nên theo dõi gắt gao phút nào buông lơi, nhưng ông biết rằng tất cả đều quá muộn.

      Trong lòng chưa có giây phút nào nguôi nhớ đến hình ảnh bé mập mạp có chiếc răng sún luôn luôn mỉm cười mỗi khi đến, luôn luôn hôn lên má mỗi khi tặng kẹo cho bé, luôn rưng rưng nước mắt mỗi khi và ba ba phải về nhà.

      Lúc ấy, từng hỏi ba tại sao bắt cóc đem về nhà mình mà phải lén lén lút lút như thế, ba ba trả lời, thế lực của ông đủ. Thế lực của người kia mạnh hơn ông, bởi vì gia gia gần như tước hết quyền từ trong tay ông nên ông có điều kiện mang .

      Sau này khi gia gia, già , trở nên nắm quyền tập đoàn tập đoàn KÌnh Thiên, nắm bang hội Đế Vương trong tay, thầm truy xét tung tích của mẹ con , nhưng ở bên Malaysia nhận được tin rằng người đàn ông kia bị bệnh chết, hai mẹ con lưu lạc về Đài Loan, rằng thế lực sau lưng người đàn ông kia .

      truy tìm đến Đài Loan mất dấu, phát được thêm điều gì nữa.

      Gần đây, gia tộc Hắc Huyền, hai em song sinh của tập đoàn Lôi Vũ có việc cần nhờ đến Đế Vương giúp tay, hờ hững muốn giúp, nhưng bất chợt có nguồn tin làm chấn động, cách đây mười ba năm, nhà họ Hắc Huyền dường như cũng ở Malaysia, sau này mới chuyển về Đài Loan, mà thế lực của gia tộc Hắc Huyền cũng tầm thường, có khi nào….?

      xâu chuỗi kiện lại với nhau, và thâm theo dõi, phát kinh người. Người bảo bọc và Cát Ưu năm đó ai khác hơn chính là Hắc Huyền Tam Gia, đứa con thứ ba của dòng họ, năm ấy ông, nhưng tình của ông đối với quá mãnh liệt, theo đuổi và bảo vệ hai mẹ con, đến khi ba ba xuất gần như thoáng nhớ ra, nhưng lực thôi mien quá mạnh và tận trong tiềm thức của , vẫn nhớ rằng đó là đoạn tình cảm Oan trái nên nhất quyết lấy ông ra làm bức bình phong.

      Sau đó, hai người kết hôn, nhưng bao lâu, ông bị bệnh nặng qua đời, mẹ được chấp thuận của nhà họ Hắc Huyền nên mang theo con lưu lạc về Đài Loan, đến trước ki chết, bà muốn con mình phải chịu khổ sở nên mới đến nhờ cậy Hắc Huyền Tứ Gia, người luôn luôn thương Tam gia hết mực, nhờ gửi gắm con mình.

      Những tưởng rằng cuộc đời của bé con bà được thoải mái hơn chút, nhưng bà biết,chủ nhân của họ Hắc Huyền phải người đơn giản, theo lí, có lẽ đuổi ra khỏi nhà từ lâu, nhưng hiểu sao vẫn thu lưu bé, việc này đế bây giờ vẫn còn là bí mật.

      tận lực giúp hai em họ tiêu diệt thế lực của Trịnh gia, thậm chí khi họ Trịnh lên máy bay định rốn thoát, chính ta dùng súng kết liễu đời của ông ta.

      Hừ! Ai bảo thằng con dơ bẫn của ông ta dám chạm tay vào Cát Ưu, tên khốn kiếp ấy chết vẫn chưa đủ đền tội của nó. May mà em Tú và Thiên ra tay trước, nếu thằng khốn ấy dễ dàng chét như thế đâu, dùng hình phạt tàn khốc nhất, để thằng khốn ấy từ từ hưởng thụ triệt để.

      Và bây giờ, khi tìm được , nhất quyết để cho thoát khỏi lòng bàn tay của . Cho dù chống đối với cả thế giới, nah cũng nhất quyết đem mang về bên .

      Dứt ra khỏi dòng suy nghĩ, Triệt Nhất nhấn nút gọi điện thoại thầm lẩm bẩm gì đó bằng tiếng nhật lúc lâu, sau đó ta nở nụ cười thõa mãn. Cát Ưu, em là của !!!
      atulaasariPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 42.

      Edit: Vân Mặc Dao



      Huyền Ngọc ách xì mấy cái, dụi dụi mắt, điều hòa nơi này lạnh lắm hiểu sao lại cảm thấy muốn nổi gai ốc nhỉ, chẳng lẽ bị cảm rồi? nằm ngủ cạnh ,bị tiếng động của làm cho bừng tỉnh ngồi bật dậy, hỏi: “Sao vậy? Bệnh rồi à?”

      vươn tay sờ trán của , rồi sờ lại trán mình. bé con này sốt, nhưng phải gọi bác sĩ đến kiểm tra mới được.

      Huyền Ngọc lắc đầu đẩy tay Huyền Thiên ra nũng nịu , “Em đâu có bệnh, mấy giờ rồi?”

      Huyền Thiên cau mày chặt, thói quen khi cảm thấy bực mình, giọng điệu ra lệnh: “Ai cho em ngồi dậy, nằm xuống, bảo Tú mời bác sĩ đến.”

      Huyền Ngọc bất mãn bĩu môi, nhận được cái trừng mắt của .

      Lao xao đến rồi , cũng chẳng có chuyện gì mà Huyền Thiên làm như trời sắp sập xuống sát bên rồi ấy chứ.

      vừa bực mình, vừa tức giận, khi bắt uống cả nắm thuốc, ngoảnh mặt sang bên, Huyền Tú cười cười bước đến giúp uống.

      Chiều, Huyền Tú mang theo đến cửa hiệu thời trang lớn nổi tiêng ở Đài Loan, ngồi bắt chéo chân ghế, đợi xuất .

      Qua lúc lâu, trải qua lão luyện lành nghề của các chuyên gia, Huyền Ngọc xuất với bộ cánh vô cùng duyên dáng và xinh xắn. nhìn như công chúa sang trọng lịch thiệp nhưng thể che giấu hết được nét trẻ con.

      Huyền Tú ngẩn ngơ hồi lâu, rồi nắm lấy tay ra xe, bên trong xe Huyền Thiên chờ sẵn, ngồi tần ngần ngắm nhìn rồi thở bật ra hơi. “Tú, quay xe về.”

      Tú nhìn ông mình cười cười gì, an hem song sinh đồng bệnh tương lân, đều Thiên nghĩ cũng là điều nghĩ

      Chỉ có Huyền Ngọc ngơ ngác nhìn 2 , trời ạ! Bảo trang điểm đẹp như thế này rồi quay về nhà, 2 cũng quá tùy hứng quá rồi. Nhưng Tú lắc đầu, cho xe chạy thẳng đến khách sạn cao cấp Hoàng gia, nơi diễn ra buỗi lễ.

      Xuống xe, cảnh hoa lệ ồn ào làm chói mắt , thực muốn đến những nơi sang trọng đông người như thế này, cá tính nhút nhát vạn năm thay đổi của , dù có luyện tập bao lâu cũng dễ dàng thay đổi trong sớm chiều được.

      Bước vào đại sảnh hoa lệ, khách khứa ồn ào, trong những buổi hợp mặt như thế này, Thiên và Tú khéo léo chặn tất cả các phóng viên cho xâm nhập vào bên trong để phỏng vấn, muốn thế giới ồn ào đó biết đến có mặt của bảo bối các , và thể ồn ào hù dọa cho bảo bối các sợ được.

      người lịch thiệp mặc Âu phục màu đồng trang nhã bước đến chào hỏi hai người, Huyền Tú mỉm cười gật đầu, Huyền Thiên lạnh lẽo bắt tay người nọ. “Chào ngài Sơn Bản.”

      Người thanh niên trang nhã mỉm cười: “Chào, đây có phải là Mai tiểu thư hay ?”

      Huyền Ngọc nghe nhắc đến tên mình cũng bối rối ngẩng đầu, bất chợt mắt mở to, ra là ta, người chạm vào trưa nay, nhưng cũng trang nhã gật đầu, rụt rè đón nhận bàn tay đưa ra của ta. Huyền Tú khẽ bước đến bắt tay ta, giải vây cho ngượng ngập khó xử của cả đôi bên.

      Sau đó, Huyền Thiên bị đám đông cuốn , Huyền Tú đứng bên cạnh lịch thiệp chối từ những lời mời từ những khác, lát sau thấy có vẻ khát, bảo đứng yên đó, lấy nước cho .

      Huyền Tú vừa , dáng người trang nhã bước đến gần, khẽ cúi người vươn tay mời. “Tôi có thể hân hạnh mời tiểu thư điệu vũ này ?”

      Huyền Ngọc do dự định lắc đầu ta bá đạo ôm lấy eo cuốn vào vũ điệu trầm ấm.

      lúng túng định rút tay về, quá có thói quen chạm tay vào người khác, nhưng hiểu sao lại gần người thanh niên này bỗng có loại cảm giác thân thuộc thể giải thích được. Loại cảm giác ấy là lạ thân thương làm như muốn đắm chìm mãi muốn rút ra.

      Triệt Nhất nhìn vào gương mặt ngơ ngẩn của , đôi môi hơi hé mở làm muốn hung hăng hôn vào môi . Bao năm qua tìm kiếm bé con này quá cực khổ rồi, khi đạt được, nhất định phải hảo hảo bù lại cho .

      Bất chợt, bàn tay kéo ra, đoạt vào trong lòng, khách khí trừng mắt nhìn Triệt Nhất, Triệt Nhất giơ hai tay qua khỏi đầu ý bảo có gì, Huyền Ngọc ngẩng lên, người vừa kéo ra chính là Huyền Tú, nét mặt bình thản, nhưng trong mắt vẻ sắc lạnh mà chưa từng nhìn thấy trước đây.

      kéo kéo tay , ôm lấy lui vào góc khẽ mắng: “Em sợ Thiên nổi giận sao? bảo đừng lung tung cơ mà.”

      Huyền Ngọc ủy khuất bĩu bĩu môi, phải lung tung, được ? Chỉ là chưa kịp từ chối bị kéo mất rồi. Nhưng biết vì lo cho nên mới thế, biết khi Thiên biết chắc chắn nổi trận lôi đình.

      Quả nhiên, rùng mình cái, cảm nhận được sau gáy có hai luồng ánh mắt sắc bén xuyên thẳng về phía , xoay lại thấy nhìn vào mình chằm chằm, ánh mắt tràn đầy tức giận, co vai lại, đêm nay thảm rồi.

      Huyền Thiên đứng từ đằng xa thấy bảo bối của mình bị tên người Nhật đáng ghét kia ôm vào lòng, trong lòng thực rất muốn chặt đôi tay cái tên đáng ghét đó, nhưng vẫn phải cố nhẫn nhịn, gần như lờ mờ đoán được mục đích của đối phương khi đến đây.

      Từ đầu buổi tiệc đến giờ, Triệt Nhất chưa từng mời bất cứ nào nhảy cùng, chỉ đăm đăm nhìn vào Huyền Ngọc, bên công ty Kình Thiên có người của cho hay, mấy hôm nay, luật sư bên Kình Thiên điều tra tư liệu gì đó về . Trực giác cho biết có chuyện hay rồi.

      Theo bản năng, về hướng Huyền Ngọc, bé con run rẩy sợ hãi nhìn làm đau lòng.

      Nhưng chưa đến nơi, bóng đen đứng ra chặn đường của , nhướng mày, ra là luật sư của Triệt Nhất, ta cúi người lễ phép :

      “Thiên Tổng, ngài Sơn Bản cho mời ngài đến phòng khách để gặp mặt.”

      Khẽ cười đáp lễ, nhưng đôi mắt đảo lướt vòng, trong đám đông ồn ào náo nhiệt kia, có ít vệ sĩ thân cận của mình trà trộn bên trong, yên lòng theo, nhưng thầm dưa tay vào túi quần nhấn nút gọi khẩn cấp cho Huyền Tú, biết khi Huyền Tú nhận được tin, lập tức đưa Huyền Ngọc về nhà ngay lập tức.

      Trong đầu lần đầu tiên cảm thấy hôm nay mình đưa Huyền Ngọc đến nơi này thực sai lầm rất lớn, hiểu vì sao luôn cảm thấy yên bất an, chỉ mong Huyền Thiên và bọn bảo vệ đưa về nhà, như thế mới yên tâm.

      Cũng chính vì Huyền Ngọc là điểm yếu trí mạng của hai em, cho nên Huyền Thiên hoàn toàn hề muốn cho giới báo chí biết đến tồn tại của , thậm chí, nếu có thể, muốn nhốt vào đảo hoang, hoàn toàn cho liên lạc với thế giới bên ngoài.

      Nhưng con người, có trái tim,có máu nóng và biết, thể làm bất cứ chuyện gì dù nhất để tổn thương đến bảo bối của .

      theo đám tay chân của Sơn Bản vào bên trong gian phòng xa hoa, Sơn bản ngồi ghế đối diện hướng , còn có hai người xoay lưng về phía nam nữ, khi bước đến gần phát hai người ấy, trợn to mắt sửng sốt.
      atulaasariPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 43
      Edit: Vân Mạc Dao

      Rất nhanh, trấn tĩnh ngay lại, mỉm cười nhìn Sơn Bản Triệt nhất dựa ngửa người vào chiếc ghế sô pha, dáng vẻ thong thả thoải mái.
      “Ngài Sơn Bản nhiệt tình quá nhỉ? Nghĩ rằng chỉ mời tôi thôi chứ?”
      Sơn Bản Triệt Nhất mị mắt mỉm cười : “Cần có chuyện gặp Thiên Tổng và Tú phó Tổng, nên phải nhờ người mời hai người sang đây.”
      Huyền Thiên cười : “ Có lẽ ngài Sơn Bản chưa biết, trước nay mọi chuyện ở công ty do tôi xử lí, Tú phó tổng chỉ phụ trách sổ sách mà thôi, vả lại Mai tiểu thư mệt, tôi nghĩ nên để Tú phó tổng hộ tống Mai tiểu thư về nhà nghỉ ngơi trước nhỉ?”
      Triệt Nhất cười bí hiểm: “Chuyện hôm nay, theo thiển ý(*) của tôi, Mai Huyền Ngọc tiểu thư đây mới chính là nhân vật chính, hay tôi có thể gọi ấy là Sơn Bản Cát Ưu….”
      (Ý ngốc, nhưng LL thấy để thế hay hơn là dịch trắng ra)
      ra huơ phất tay ra hiệu, lập tức luật sư mang theo công văn đến trước mặt Huyền Thiên và Huyền Tú, cung kính dâng hai tay, Huyền Tú thèm liếc qua, chỉ mỉm cười bình thản: “Ngài Sơn Bản hôm nay đùa vui quá, đây là em họ của tôi từ Malaysia mới qua đây du học.”
      Triệt Nhất nhướng mày, “Vậy à, nếu thế có lẽ các ngài vẫn chưa biết được danh tính thực của Mai tiểu thư đây, ấy chính là Sơn Bản Cát Ưu, là em họ của tôi thất lạc mười mấy năm nay ở Malaysia. Chỉ có điều là…. Tôi nghĩ Thiên Tổng và Tú phó tổng có lẽ cũng muốn công khai chuyện này trước báo chí đâu nhỉ, nên tôi mới nhờ người mang các ngài đến đây.”
      Nãy giờ ngồi im trong góc, Huyền Ngọc im thin thít ngỡ ngàng, thực ra tin những lời tên người Nhật này ba hoa khoác lác, len lén đưa mắt liếc nhìn hai , thấy Huyền Thiên giận tái mặt, còn Huyền Tú vẫn bình thản như .
      giật lấy tay áo của Huyền Thiên, đáp lại bàn tay vỗ nhè lên mái tóc của , ra hiệu hãy yên tâm.
      Triệt Nhất vẫn bình thản bồi thêm câu, “Hay là Thiên Tổng xem qua tư liệu này trước rồi hẳng .”
      Nhướng mày ra hiệu cho nhân viên mang theo phần văn kiện đến trước mặt của , Huyền Thiên lướt sơ qua, tái mặt, bên trong ngoài những chứng cứ chứng minh thân thế của Huyền Ngọc, ngay cả giấy giám định AND cũng có, và còn…. số chứng cớ phạm tội của hai .
      đưa mắt nhìn Huyền Tú, nhưng dường như Huyền Tú biết trước chuyện này, trông vẫn thản nhiên, : : “Ngài Sơn Bản định dọa chúng tôi sao? là người trong thế giới kinh doanh này, tay ai mà nhuốm chút bẩn thỉu chứ? Ý tôi muốn hỏi rằng Sơn Bản ngài muốn gì?”
      Sơn Bản Triết Nhất hờ hững khoác tay, “Chim có tổ, vật cũng nên quy về cố chủ, Huyền Ngọc thuộc về người ở đây, gia gia tôi mỏi mòn trông tin bé.”
      Huyền Thiên lạnh giọng: ‘Chỉ bằng chút chứng cớ cỏn con này ư?”
      Triệt Nhất cười : “Có cỏn con hay , bản thân của Thiên Tổng và Tú Phó Tổng phải biết hơn ai hết chứ? Vả lại, chút ‘cỏn con’ này của tôi cũng đủ để hai người khuynh gia bại sản, còn có thể ngồi tù.”
      Huyền Ngọc ngỡ ngàng nghe đáp án từ phía tên người Nhật mà ban đầu vốn có chút cảm tình này, tán gia bại sản? Ở Tù???? bang hoàng sợ hãi đưa mắt nhìn hai trai, Huyền Tú vẫn bình thản như , khẽ mỉm cười, : “Mục đích của Ngài Sơn Bản đưa ra, còn lại là phần quyết định của chúng tôi, như vậy có phải ngài nên để tôi đưa tiểu thư đây về nhà nghỉ ngơi trước chứ?”
      xong, đứng dậy khẽ cúi người chào với Sơn Bản Triệt Nhất, sau đó xoay người rời , chỉ nghe Sơn Bản nhàn nhạt với theo câu: “ tiễn, nhưng nhẫn nại của tôi chỉ giới hạn ở ba ngày.”
      Huyền Thiên lúc này chỉ hừ lạnh tiếng bước theo hai em ra ngoài. Ra đến xe, trận trầm mặc đáng sợ diễn ra bên trong xe, Huyền Tú lái xe mà để tài xế lái, hai em bước vào ghế sau đều choàng tay ôm Huyền Ngọc chặt, lúc này Huyền Tú mới lên tiếng: “Thực ra,mấy chứng cứ đó chẳng ảnh hưởng chút nào đến tụi , chỉ lo mấy cái chứng nhận kia thôi, bởi vì lệnh của đại ca nên tụi thể công khai thân phận của em, nhưng…”
      Đột nhiên Huyền Tú ngập ngừng, Huyền Ngọc tiếp lời: “Theo ý của là, mấy cái giám định đó là , còn gì mà em chưa biết nữa, các hãy luôn, đừng giấu em nữa.”
      Giọng Huyền Ngọc kiên quyết, nghiêm túc, làm Huyền Thiên và Tú đưa mắt nhìn nhau, rốt cuộc Thiên gật đầu đồng ý, thế là hai kể lại câu chuyện xưa mà mới gần đây các mới biết được bao gồm cả thân thế .
      lạ lùng, Huyền Ngọc tiếp nhận câu chuyện cách nhàng, hỏi: “Như thế, Sơn Bản Triệt Nhất là trai khác mẹ với em à?”

       Các nàng đừng quên click quảng cáo dưới phần comment ủng hộ web nha
      atulaasariPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :