1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuông Chiều Tiểu Địa Chủ - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      1 tháng rồi... Lỗ Lỗ lâu quá, editor cho nàng ra gặp mọi người . Nhớ quá.

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      @marionet0401 2 tháng ko có chương mới. Bạn lặn đâu ko thấy onl. Ko bjk bận j mà cũng ko thấy thông báo tiếng. :021: Phiền bạn nếu bận, khi đọc đc post này vui lòng liên hệ lại với mình.
      Sau 2 tuần nếu như bạn ko liên lạc hay ko post chương mới. Topic tuyển editor khác thay thể.

    3. marionet0401

      marionet0401 Well-Known Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      785
      @Haruka234 mình xin lỗi, gần đây bận quá, mình kẹt vài việc , ko rút ra thời gian được, sau 14 tháng 10 mình mới có thể trở lại ....:yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26:
      Mọi người thông cảm cho mình nhé... :stress:

    4. lia phạm

      lia phạm New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      22
      Cố lên bạn :)

    5. marionet0401

      marionet0401 Well-Known Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      785
      Chương 18: Tiên sinh
      Thanh Mặc bên ôm bộ trải giường đưa đến phòng giặt, bên thắc mắc tự hỏi thiếu gia khi nào a! Sau khi Lâm viên ngoại cùng Lỗ Lỗ dùng bữa sáng, căn dặn nàng mấy câu, liền mang lễ vật chuẩn bị từ sớm cùng Thường Ngộ xuất môn. Tống Ngôn ở Mai trấn phía bắc diện Tống gia thôn, xe ngựa muốn chừng nửa canh giờ.

      Lỗ Lỗ rất cao hứng, hôm nay lão tộc trưởng dặn nàng học , nàng có thể trực tiếp về phòng ngủ.

      Mặt trời dần lên cao, bên ngoài ngày càng nóng.

      Lúc đến Tống gia thôn, Thường Ngộ chậm lại tốc độ, tìm cái lão hán hỏi thăm, rất liền tới của nhà Tống Ngôn."Lão gia, tới."

      Lâm viên ngoại xuống xe ngựa, liền thấy trước mắt chỉ có ngôi nhà. Hàng rào hoa cỏ mọc leo xen kẻ, cao tới thắt lưng, trong viện trái phải là những luống rau trồng theo từng ô gọn gàng, xa xa có thể thấy đậu đũa dưa chuột xen lẫn lùm cây xanh mướt. Tiểu viện sạch ngăn nắp sạch , trước mái hiên còn trồng hoa hồng, những đoá hoa nở rộ xinh đẹp to bằng cả miệng chén.

      Chỉ là, cửa phòng lại treo khóa.

      "Lão gia, nếu ta phụ cận hỏi thăm chút, ngài ở trong xe chờ?" Thường Ngộ nhìn sang thôn xóm cách đó xa, xin chỉ thị.

      Lâm viên ngoại lắc đầu, " cần. Tống tú tài trầm mặc ít lời, thích cùng người giao tiếp, sợ là thôn người cũng biết hành tung của . Bùi Sách , Tống tú tài thích lên thượng nguồn sông để câu cá, chúng ta qua bên kia chờ chút, gặp được tốt, gặp được, có thể ở nơi yên tĩnh này tản bộ, cũng tồi."

      Thường Ngộ đáp lời, đem ngựa dắt qua bên cây dương hạ, buộc chặt.

      Lâm viên ngoại chắp tay sau lưng chờ đợi, cảm thấy hứng thú quan sát xung quanh phòng , nhìn nhìn, ánh mắt dừng ở thân nam nhân ở hướng đông đường . Có lẽ là ánh mặt trời quá chói mắt, khuôn mặt ánh lên như bạch ngọc bàn sặc sỡ lóa mắt, khuôn mặt lại là so với Bùi Sách còn muốn tuấn mỹ hơn ba phần, cho dù thô y quần áo trắng cũng cách nào che lấp phong thái của .

      Nhưng Lâm viên ngoại liếc mắt nhìn, liền lập tức dời tầm mắt. Vì sao à? Vì ánh mắt của nam nhân này lạnh lẽo vô cùng, nhàng quét tới, liền làm cho người ta biết thích loại ánh mắt kinh diễm này, và trong lòng lại tự hiểu là nhìn như vậy chính là mình mạo phạm đối phương..

      Đợi đề cần câu và thùng gỗ chuyển quá hàng rào, Lâm viên ngoại bước lên phía trước hai bước, chắp tay : " Xin hỏi, Tiểu huynh đệ là Tống tú tài?"

      Tống Ngôn cước bộ ngừng, "Là ta, có việc?" Thanh lành lạnh lạnh giữa hè như thế này, nghe qua, ngược lại có chút thoải mái.

      Lâm viên ngoại cũng chần chờ, chậm rãi theo đến trước cửa, thừa dịp tay mở cửa, dùng lời ít mà ý nhiều : "Lão phu họ Lâm, nhà ở Mai trấn, hy vọng tiên sinh có thể dạy dỗ cho tiểu nữ trong nhà, mong..."

      "Ta có hứng thú với dạy học, mời ngài về ." Tống Ngôn đẩy cửa muốn vào.

      Lâm viên ngoại trong lòng lộp bộp chút, quả nhiên như Bùi Sách sở liệu, bận bổ sung: "Tống tú tài, lão phu nghe ngài tính cách đạm bạc, cũng muốn quấy rầy, chỉ là tiểu nữ may, thuở bị mèo hoang nuôi nấng, tháng trước mới may mắn được lão phu tìm về, biết làm sao nàng tuy mười ba tuổi, nhưng ngay cả chuyện cũng thể. Lão phu khổ sầu biết nên dạy dỗ nó thế nào, may mà được ân nhân Bùi Sách Bùi thiếu gia chỉ điểm, nên hôm nay mới đến quấy rầy. Mong rằng Tống tú tài giúp cho tiểu nữ ở nhà, dạy nàng nên người."

      "Bùi Sách ta có thể dạy?" Tống Ngôn nhíu mày, nghiêng người hỏi.

      "Phải, Bùi thiếu gia nhiều lần ngài phẩm hạnh cao thượng, ham danh lợi..."

      Tống Ngôn chân mày nhấc, mở miệng cắt ngang lời nịnh hót của Lâm viên ngoại, "Được rồi, ta đáp ứng, lão nhân gia mời vào, lệnh ái tình huống cụ thể thế nào, xin để ta có thể chuẩn bị."

      Lâm viên ngoại vui mừng quá đỗi, liên tục cám ơn, quay đầu lại ý bảo Thường Ngộ mang quà tặng tiến vào.

      Thường Ngộ cấp tốc từ xe ngựa mang xuống quà tặng, theo sau Lâm viên ngoại tiến vào tây phòng, để vào gọn gàng, liền cung kính lui ra ngoài. Ở ngoài cửa, lắng nghe thanh lạnh nhạt bên trong phòng, nghĩ đến dung mạo xuất sắc của Tống Ngôn và cảm giác bức người như có như phát ra, Thường Ngộ cảm thấy có chút nghẹn trong lòng. phóng cước bộ, tới dưới mái hiên, nhìn về phía thùng gỗ mà Tống Ngôn vừa mang về.

      Bên trong đầy ắp cá, chật cả thùng.

      Thường Ngộ ngơ ngẩn, nhiều cá như vậy, Tống Ngôn người ăn hết được sao? Hay là muốn cầm bán lấy tiền?

      còn muốn tiếp tục quan sát nơi ở của Tống Ngôn, người bên trong xong , Tống Ngôn tiễn khách. Thường Ngộ vội thu tâm tư, sau đó liền đỡ Lâm viên ngoại lên xe, nhìn cũng nhìn Tống Ngôn, đánh xe rời khỏi, lúc sau khi xe ròi khỏi, mới quay đầu lại liếc mắt cái, chỉ là ở cửa hàng rào kia, sớm có bóng người.

      đường, Lâm viên ngoại khó có thể kiềm chế hưng phấn trong lòng, mở màn xe trò chuyện với Thường Ngộ, đối với Tống Ngôn khen dứt miệng.

      Thường Ngộ nhịn được hỏi: "Lão gia, Tống tú tài nhìn cũng là hơn hai mươi, thỉnh dạy đại tiểu thư, có phải hay , có chút ổn?" Mai trấn tốt xấu coi như là thị trấn lớn ở phương bắc, cử nhân, tú tài luôn có nhiều, cảm thấy Hồ lão tú tài, lão thành ổn trọng, thích hợp hơn.

      Lâm viên ngoại vuốt râu mà cười, nhìn xa xa đồng ruộng : "Ngươi nghĩ rằng ta biết sao? Chỉ là đại tiểu thư tình huống đặc thù, mấy lão tú tài đó, đọc nhiều sách nhưng quá theo khuôn phép cũ, có thể dạy dỗ những đứa trẻ hiểu chuyện, còn dạy cho đại tiểu thư, chỉ sợ là được hai ba ngày phải bỏ chạy mất, đến lúc đó bọn họ tự nhận mình vô năng mà chỉ biết chửi bới đại tiểu thư đần độn dạy được."

      xong, trong lời có chút tức giận thoáng qua sau đó ông mới giải thích: "Tú tài trẻ tuổi, nếu là người khác, ta khẳng định yên lòng, nhưng Tống Ngôn như vậy, khắp thành phủ nổi danh gần nữ sắc. Lần trước ta phủ thành, liền nghe trong tửu lâu người ta , năm đó Tống Ngôn phủ thành thi, biết thế nào bị tri phủ gia tiểu thư nhìn trúng, vừa gặp thương. Đợi kỳ thi kết thúc, Tống Ngôn đỗ đầu, tri phủ đại nhân cố ý mở tiệc chiêu đãi mười người đỗ đầu, đối bên ngoài là chúc mừng, kì thực là muốn kiếm cớ cùng ngỏ ý với Tống Ngôn. Tống Ngôn lời từ chối, tiểu thư kia cam lòng, liền muốn tiên hạ thủ vi cường, ai, là có thiếu giáo dưỡng."

      Thường Ngộ cũng rất xem thường tiểu thư kia, Tống Ngôn phải là sinh ra tiểu bạch kiểm sao, gì mà ái mộ dữ vậy, lãng phí chính mình? Nông cạn!

      cầm roi ngựa, tiếp tục nghe.

      Lâm viên ngoại thanh lại vui mừng lại tiếc hận: "Ai ngờ Tống Ngôn có trúng kế, cũng biết chuyện gì xảy ra, sáng sớm hôm sau, mọi người liền phát tiểu thư kia chạy ra từ phòng của tú tài lớn tuổi, y phục xốc xếch che mặt khóc rống, chuyện gì cũng có thể đoán được rồi. nhân chứng rất nhiều nên tri phủ đại nhân có cách nào, chỉ phải đem ái nữ gả cho lão tú tài đó, trong lòng lại hận lên Tống Ngôn, vu hãm ăn cắp khiến cho vào tù. Sau Tống Ngôn được thả ra, lại vì thêm danh dính mực, còn có tư cách tiếp tục tham gia khoa cử, đành phải hồi hương quy . Bất quá theo ta đoán, Tống Ngôn cũng quan tâm nữa."

      "Nga, vậy thôi, nhưng ngươi hẳn là hiểu. Tống Ngôn, đến cả tiểu phu của tri phủ tài mạo song tuyệt đều chướng mắt, nhìn quỷ kế người ta, có thể thấy nhân phẩm đoan chính nữ sắc. Thỉnh dạy cho đại tiểu thư, ta rất yên tâm."

      Tài mạo song tuyệt? Tự mình khen ra , nàng có đẹp lại sao có thể so với đại tiểu thư chứ?

      Thường Ngộ trong lòng phản đối suy nghĩ của Lâm viên ngoại, ngoài miệng lại là phụ họa mấy câu. định ra rồi, cái gì cũng vô dụng, say này quan sát Tống Ngôn kia chắc là được.

      Trở lại Lâm phủ, Lâm viên ngoại bảo Ngô quản gia thu thập ra tiểu viện lịch tao nhã, bố trí cho tốt rồi dựa theo ước định phái người đón Tống Ngôn.

      Lỗ Lỗ đối với việc lần này toàn biết, thẳng đến bữa sáng ngày hôm sau, Lâm viên ngoại tự mình mang theo nàng hậu hoa viên.

      Lâm gia con nối dõi đơn bạc, trong nhà lại có của cải, ba đại chủ mẫu trong lúc rảnh rỗi đều đem đại bộ phận tinh lực đều phóng bố trí Lâm phủ. Khuếch trương xây viên, hoa tiêu tạo hồ, dưới trăm năm trôi qua, tuy như quan hộ đại trạch tinh xảo, nhưng cũng rất có cảnh sắc.

      Bên hồ có phiến rừng trúc xanh um tươi tốt, trong rừng có tiểu lâu tránh nắng, được sửa thành thư phòng.

      Lâm viên ngoại nhìn Lỗ Lỗ cấp Tống Ngôn hoàn lễ bái sư, liền lui ra ngoài, bên cạnh chỉ chừa Đào hầu hạ. Cửa trúc mở ra, ông nghiêng mắt liền có thể thấy tình cảnh bên trong. Ở bên ngoài lập ước chừng nửa khắc, Lâm viên ngoại gật gật đầu, phân phó Thường Ngộ bên cạnh, ra tiền viện. Tống Ngôn là người nhìn trúng, lại có Bùi Sách đề cử, có gì yên lòng.

      Phía rừng trúc, Đào yên lặng ở bên cạnh, Tống Ngôn và Lỗ Lỗ mặt ngồi đối diện, trung gian chỉ cách chiếc bàn dài.

      Lỗ Lỗ tò mò nhìn Tống Ngôn, Tống Ngôn cầm trong tay cây hai roi trúc mỏng, chỉ vào giấy tự giáo Lỗ Lỗ niệm: "Nhân chi sơ, tính bản thiện."

      Lỗ Lỗ ngoan ngoãn đọc, Tống Ngôn liền lại dạy Lỗ Lỗ từng câu. Sau đó, giảng giải ý tứ.

      Lần này Lỗ Lỗ hiểu, làm cho nàng theo có thể, chỉ vào đồ vật xung quanh cũng được, nhưng này là đạo lý hư ảo, nàng như lọt vào sương mù.

      "Meo..."

      Nghe thấy mèo kêu, Tống Ngôn mu bàn tay lập tức liền nổi da gà, bị gấp rút giấu .

      " được lại phát ra tiếng mèo kêu." xị mặt giáo huấn.

      "Thế nhưng ta hiểu..." Lỗ Lỗ rất ủy khuất, nàng lại phải cố ý, nàng khống chế được chính mình tiếng kêu a.

      Tống Ngôn nhíu mày, thanh lãnh: "Vậy ngươi học mèo kêu là có thể hiểu?"

      Sắc mặt rất khó coi, thanh cũng lạnh dọa người, nếu như phải quá sợ hãi, Lỗ Lỗ muốn bỏ chạy a, nhưng dám chỉ rụt rụt vai : "Ta học mèo kêu, ta vốn chính là mèo, meo..." Gọi xong liền vội vàng che miệng.

      Tống Ngôn mím môi, thấy nàng biết lỗi, trong tay cây gậy trúc vung lên lại buông, theo bên cạnh lấy ra hai trang giấy, để trước mặt Lỗ Lỗ, " cho ta biết, này mấy bức họa cái gì?"

      Lỗ Lỗ cúi đầu, rất cẩn thận nhìn, chầm chậm : "Mèo hoa lớn sinh hai con mèo . Mèo con trắng ngủ, mèo con đen cùng mèo hoa lớn, giết chuột ăn. Mèo hoa lớn rồi, mèo con đen giết chuột, mèo con trắng ngủ. Mèo con trắng uống nước, ngủ, ngủ?"

      " phải ngủ, là chết đói." Tống Ngôn liếc mắt nhìn nàng cái, đơn giản giải thích: "Ngươi xem, hai mèo con này sinh ra như nhau, thế nhưng mèo đen cùng mèo hoa học tập bắt mồi, chính là bắt chuột, sau này là có thể tự lập mà sống. Mèo trắng chỉ biết ngủ, bắt chuột, sau liền chết đói. Đổi thành người cũng giống như vậy, ngoan ngoãn cùng tiên sinh học tập, sau này là có thể độc lập, học tập, nên cái gì cũng biết."

      Lỗ Lỗ xem , nhìn nhìn lại tranh mèo, có chút hiểu, chỉ vào mèo con trắng : "Nó tại sao tìm mèo hoa lớn? Như vậy cũng cần chết đói." Nàng cũng là cái gì cũng biết, nhưng nàng tìm được lão tộc trưởng, lão tộc trưởng rất chiếu cố nàng.

      Tống Ngôn hiểu trong suy nghĩ lòng nàng, trực tiếp hỏi: "Kia nếu như cha ngươi thấy, ngươi lại cũng tìm được , bọn họ đem ngươi ném ra bên ngoài, cho ngươi ăn uống, ngươi làm sao?"

      Lỗ Lỗ nghĩ nghĩ, sao cả : "Vậy ta trở về mèo tộc."

      "Tìm được mèo tộc, ngươi làm sao bây giờ?"

      Lỗ Lỗ ngốc, sau đó khóc, "Vậy ta nên làm cái gì bây giờ a, meo..."

      " được khóc, được kêu!"

      Tống Ngôn hung hăng gõ cái bàn, trầm giọng quát. Đừng Lỗ Lỗ, ngay cả Đào đứng bên cạnh cũng rung người.

      Thấy nàng cả kinh nhưng nước mắt cũng ngừng chảy, Tống Ngôn rất hài lòng, răn dạy đạo: "Ngươi phải học hỏi tự mình kiếm tiền, dựa vào chính mình ăn cơm, thể chỉ muốn dựa vào dựa vào người khác. Hiểu chưa?"

      Lỗ Lỗ bên lau nước mắt bên gật đầu, kỳ thực nàng , nhưng nàng dám , sợ tiên sinh đánh nàng. Hơn nữa nàng vừa cũng nghĩ đến biện pháp, nếu như lão tộc trưởng rồi, nàng cũng thể quay về mèo tộc, nàng liền tìm giống đực chiếu cố nàng, ừ, giống như hồi bé nghĩ, nỗ lực tìm năm nam nhân.
      Last edited: 2/11/16
      Thảo Sally, Happyanh, Chôm chôm29 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :