1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuông Chiều Tiểu Địa Chủ - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212

      CHƯƠNG 68: TỈ MỈ

      Dùng xong bữa trưa, bên ngoài mặt trời lên cao chói chan thích hợp ra ngoài, Lỗ Lỗ cùng Lâm viên ngoại về phòng nghỉ trưa, Tống Ngôn cùng Bùi Sách ở trong đình hóng mát ôn chuyện.

      Trước đây hai người gặp gỡ, hoặc là chơi cờ hoặc là uống rượu, nhưng hôm nay Tống Ngôn làm cái gì cũng đều rất ít hứng thú.

      Bùi Sách hạ xuống quân cờ, ngẩng đầu, liền thấy Tống Ngôn lấy loại ánh mắt dò xét nhìn . đơn giản bắt đầu thu cờ, "Nửa tháng gặp, nhận ra?"

      Cười, lại là cười. Từ sau lần này gặp mặt, khóe miệng cứ mỉm cười lộ vẻ thỏa mãn.

      Tống Ngôn nhìn Bùi Sách cười liền thể kìm nén, trực tiếp hỏi: " đường, các ngươi nam quả nữ ngồi ở trong xe ngựa, làm cái gì?"

      Bùi Sách cong lên khóe môi nhất thời căng thẳng, ngẩng đầu, thần sắc nhàn nhạt ra xa cách: "Lời vừa rồi ta chỉ xem như có nghe thấy, nếu là ngươi lại miệng lựa lời, ta coi như chưa bao giờ kết giao bằng hữu với ngươi." xong, đột nhiên đứng dậy, nhấc chân muốn rời .

      Lời vừa ra khỏi miệng Tống Ngôn hối hận, vội bồi tội : "Được được được, là ta lỡ lời. Quay lại quay lại, ta có lời hỏi ngươi."

      Bùi Sách quét liếc mắt cái, lần nữa ngồi xuống, tiếp tục hạ mắt thu quân cờ.

      Tống Ngôn lại gì.

      biết nên mở miệng như thế nào. Chuyện phiếm cũng phải lựa người, Bùi Sách mặc dù cùng Lâm viên ngoại giao hảo, nhưng sau cùng vẫn là người ngoài, cái loại ý niệm hoang đường này của học sinh, hiểu nàng đơn thuần vô tri, hiểu nàng phẩm tính đoan chính. cho Thường Ngộ, là hi vọng Thường Ngộ dặn hai nha hoàn ra sức khuyên bảo học sinh, nhưng có lý do gì cùng Bùi Sách việc này? Vạn nhất Bùi Sách bởi vậy xem thường học sinh làm sao bây giờ? Hai người mặc dù là bạn tốt, Tống Ngôn cũng dám bảo đảm bản thân hiểu biết tâm tư ý nghĩ của Bùi Sách, dù sao, là xuất thân đại gia đình, trong nhà nhiều thế hệ rất quy củ.

      "Khụ khụ, học sinh của ta, thập phần bướng bỉnh. Lúc xe ngựa, nàng có quấy rầy ngươi đọc sách ?"

      lại, muốn biết nhất, là học sinh đối với Bùi Sách có cái loại tâm tư này hay , Bùi Sách có khuyên qua nàng hay .

      Bùi Sách rất có thâm ý nhìn về phía Tống Ngôn, đáp mà hỏi lại: "Hình như ngươi rất quan tâm Huệ nương nha?"

      Tống Ngôn bị nhìn rất được tự nhiên, cố tự trấn định : "Ta quyết định lưu lại dạy nàng đọc sách, đương nhiên phải dạy dỗ cả bộ dáng. Thế nào, ngươi lần này gặp nàng, có cảm thấy nàng hành chuyện so với trước đây quy củ chút hay ?"

      Bùi Sách phì cười tự nhiên, châm chọc : "Đích xác có quy củ chút. Đoạt tráp bánh ngọt của ta, sau khi ăn xong phần bánh táo tàu còn nhớ hỏi ta có muốn ăn hay , thấy ta lắc đầu nàng mới ăn tiếp. Trước khi ngủ, hỏi ta có ngủ hay , ta ngủ nàng mới cười đem ta đuổi tới bên cạnh, nàng cả người nằm ở giường. Đây là ta, coi Huệ nương là muội muội mới có thể dung túng nàng làm càn như vậy, nếu là người ngoài... Tống tiên sinh, ta còn đúng là muốn xem chút bình thường ngươi là như thế nào giáo dục nàng."

      Ăn xong đồ ăn liền ngủ, xem ra hai người xe ngựa quả nhiên có làm cái gì.


      Tống Ngôn vấn đề nặng lòng nhất thời rơi xuống. Học sinh lúc ăn cơm thích chuyện với Bùi Sách, đại khái đúng coi là ca ca .

      Nhưng lập tức biết bị Bùi Sách châm chọc đến đỏ mặt, lạnh giọng phản bác: "Gỗ mục thể đẽo. Dù đọc sách hay viết chữ cũng phải chờ người lấy thức ăn dỗ, ngươi có thể trông chờ chuyện nàng mới mấy ngày liền biến thành tiểu thư khuê các có tri thức hiểu lễ nghĩa sao? Ta tự nhận có cái bản lĩnh đó, nếu là ngươi có thể làm được, ta tình phục ngươi."

      Bùi Sách có lên tiếng, thờ ơ chuyển động quân cờ đen, rất lâu mới hỏi thử: "Nghe ý tứ của ngươi, muốn dạy nữa?"

      Nghe hỏi vậy, Tống Ngôn bỗng nhiên cảm thấy thất kinh, thế nhưng do dự! ràng tối hôm qua đều cùng học sinh muốn rồi, tại Bùi Sách hỏi, vừa lúc có thể thuận thế giải thích nguyên nhân mình rời , nhưng vô cùng đơn giản từ "Đúng", ở cổ họng chuyển vài vòng, nhưng nên lời.

      Khuôn mặt tươi đẹp của học sinh tươi cười phút chốc thoáng qua trước mắt, Tống Ngôn ngực căng thẳng, bất đắc dĩ gật gật đầu, cười khổ : "Thực muốn thừa nhận cũng được. Học sinh nhìn như ngây thơ vô hại, kì thực cực kỳ quật cường, ý nghĩ nàng nhận định, người ngoài vô luận như thế nào cũng thay đổi được, ta xem như còn bản lĩnh. Nếu có gì bất ngờ xảy ra, sau khi xuống núi ta gặp Lâm lão gia từ biệt."


      Học sinh xem như người qua đường, còn do dự cái gì? Cùng với che che giấu giấu, bằng thẳng thắn thừa nhận, Bùi Sách muốn cười liền cười .

      nghiêm túc như vậy, trong lòng Bùi Sách vừa dâng lên điểm nghi ngờ trong khoảnh khắc liền tan biến, cười trêu ghẹo : "Ngươi cũng cần khiêm tốn. Nếu như phải ngươi quản giáo nghiêm túc, Huệ nương tại dự đoán còn thích kêu mèo đó." Lỗ Lỗ là mèo, mặc dù là nhân thân, chỉ bằng vào việc nàng thích gọi meo meo này, Tống Ngôn từ sợ mèo thể đối với nàng có tâm tư gì khác.

      Tống Ngôn hừ lạnh tiếng, tự động để ý Bùi Sách trêu chọc, tay vừa thu hồi mấy quân cờ đặt lại chỗ cũ, "Chúng ta tiếp tục."

      "Ngươi trí nhớ là tốt." Bùi Sách từ đáy lòng khen, hề suy nghĩ nhiều, chuyên tâm ứng phó ván cờ.

      Hai người khi bắt đầu nghiêm túc, mắt cùng toàn bộ tâm tư đều dính ở bàn cờ, liền Lâm viên ngoại tới cũng phát .

      Lâm viên ngoại cũng lên tiếng quấy rầy, im lặng đứng ở bên người Tống Ngôn, vuốt râu yên lặng nhìn.

      Ước chừng sau khắc đồng hồ, ván kết thúc, Bùi Sách thắng.

      Tống Ngôn quen thua, tuyệt đối tức giận, làm như có việc gì đứng dậy thỉnh Lâm viên ngoại ngồi xuống, bên xem cờ. Trong núi thanh u, ba người luân phiên đánh cờ, bất giác sắc trời từ từ tối xuống. Gió đêm lặng lẽ, nhàng khoan khoái thổi vào người.

      Ba người cùng nhau trở về.

      chuyện trò, Bùi Sách với Lâm viên ngoại: "Bá phụ, Phổ tế tự thức ăn chay xa gần đều nghe tiếng. Chúng ta ngày mai sáng sớm xuất phát, sau khi dâng hương đến sau núi ngắm hoa, buổi trưa ngay trong chùa dùng cơm nghỉ ngơi, sau khi chỉnh tề lại xuống núi, ngài thấy thế nào?"

      Lâm viên ngoại nghĩ nghĩ, : "Bá phụ lớn tuổi, lười nhúc nhích. Như vậy , ta ở lại trong chùa nghe đại sư thuyết kinh, hiền chất mang Huệ nương ngắm hoa . Nàng mỗi ngày nhốt ở trong sân, chưa từng thấy việc gì bên ngoài, hiền chất đến lúc đó giảng nhiều chút cho nàng. Đúng rồi, Tống tiên sinh có tính toán gì ?"

      Tống Ngôn hơi do dự, "Ta, vẫn là bồi ngài nghe..."

      Bùi Sách lập tức cắt ngang : "Ngươi vẫn là cùng ta bồi Huệ nương , có ngươi nghiêm sư này, nàng dù cho muốn bướng bỉnh cũng kiêng dè chút, bằng ta sợ lúc lơ đãng liền đem nàng để lạc mất."

      Tống Ngôn khép chặt khóe miệng, từ chối cho ý kiến.

      Lâm viên ngoại xấu hổ cười, vừa định chuyện, bên kia Đào cùng Lỗ Lỗ tới, nhìn Lỗ Lỗ vừa vừa dụi mắt, ràng là vừa tỉnh ngủ. Nha đầu kia, lần ngủ chính là hết ngày, nhất định là ngày hôm qua trong ôn tuyền chơi đến phát điên rồi.

      "Cha, các người cái gì đó?" Lỗ Lỗ hai ba bước chen đến bên người Lâm viên ngoại cùng Bùi Sách, kéo cánh tay Lâm viên ngoại .

      Tống Ngôn cùng Bùi Sách chủ động thả chậm bước chân, ở phía sau hai cha con nàng, ánh mắt lại hẹn mà cùng rơi vào bóng lưng Lỗ Lỗ.

      Lâm viên ngoại vỗ vỗ tay nàng, cười : "Bàn chuyện ngày mai lên núi đó, con phải muốn xem hoa sao? Cha thỉnh Bùi Sách cùng Tống tiên sinh cùng con ."

      Lỗ Lỗ há miệng, quay đầu lại liếc mắt nhìn Bùi Sách ôn nhu mỉm cười, sẳn tiện nhìn xem sắc mặt lạnh nhạt của tiên sinh, chu miệng, giọng năn nỉ: "Cha, con muốn cho tiên sinh bồi, chỉ cha cùng Bùi Sách bồi con được sao?" Tiên sinh lạnh như băng, lại thích nàng, nàng muốn lại gặp . Cái loại cảm giác này, giống như có con cá treo đỉnh đầu, nàng duỗi tay khèo lấy, cũng mặc kệ nàng dơ tay cao cỡ nào, đều với tới được. với được, chẳng thà thấy, như vậy nàng cũng ngứa tâm.

      Nàng thanh tuy , phía sau hai người chăm chú lắng tai lại nghe được ràng. Bùi Sách tươi cười nhiều phần vui sướng khi người gặp họa, khuôn mặt tuấn mỹ của Tống Ngôn dường như nhiễm băng sương, lạnh đến thể lạnh hơn. Nhưng mà, ngay lúc Lâm viên ngoại lo lắng quay đầu lại, hai người đều khôi phục bộ dáng thường ngày.

      Hẳn là có nghe thấy ?

      Lâm viên ngoại thầm nghĩ ngợi, lặng lẽ trừng Lỗ Lỗ liếc mắt cái, quyết định sau bữa cơm chiều tìm cơ hội nghiêm túc răn dạy nữ nhi trận.

      Đáng tiếc Lỗ Lỗ cùng Bùi Sách ước định, ăn xong cơm liền chạy tới trong phòng giả bộ ngủ, làm kế hoạch dạy dỗ nữ nhi của Lâm viên ngoại bị hủy bỏ.

      Hoàng hôn buông xuống, đêm tối như sương mù, dần dần bao phủ toàn bộ đình viện, cho dù đỉnh đầu đầy sao dòng ngân hà, cũng chiếu đủ sáng để thấy bóng người mấy bước ra ngoài.

      Bùi Sách quen thuộc tới phía trước cửa sổ phòng Lỗ Lỗ, dựa theo ước định nhàng kêu tiếng.

      Lỗ Lỗ núp ở dưới cửa sổ cái ghế dựa lớn chờ , nghe thấy động tĩnh, nhàng mở song.

      Bùi Sách ngờ tới động tác của nàng nhanh như vậy, cả kinh trợn mắt há miệng.

      "Meo..." Lỗ Lỗ đứng ở bên song nhìn cười, rất có loại cảm giác của ăn trộm.

      Bùi Sách cười về phía trước hai bước, ý bảo nàng đứng ở bàn, trực tiếp đem nàng cõng ra, sau đó xoay người, làm hiệu cho nàng từ bên ngoài đem cửa sổ đóng lại.

      "Bây giờ tới phòng của ngươi sao?" Lỗ Lỗ ôm cổ Bùi Sách, dán vào lỗ tai của giọng hỏi.

      Bùi Sách lắc lắc đầu, "Đừng chuyện, tới nơi nàng biết." vốn là muốn vô phòng mình, về sau lại sợ nàng thanh quá lớn kinh động đến người trong sương phòng, liền sai người đem thư phòng hậu viện thu thập. Chỗ đó cách nhà chính khá xa, bên trong phòng cũng có chỗ tắm rửa nghỉ ngơi, cho dù động tĩnh lớn hơn chút, thanh cũng truyền đến.

      Lỗ Lỗ ngoan ngoãn , đầu gối lên bả vai , tò mò nhìn hành lang bên cạnh. Rất nhanh, bọn họ đến hậu viện, qua mảnh rừng trúc xanh um tươi tốt, vượt qua cây cầu gỗ, dọc theo con đường trãi đá vụn đến trước cửa căn phòng ở trong bóng tối.

      Bùi Sách cõng nàng, nhàng đẩy cửa ra.

      Bên trong tối như mực, lại như quen thuộc, như bay thẳng vào trong phòng.

      Rèm cửa xốc lên trong chớp mắt, Lỗ Lỗ kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.

      Phía trong phòng có cái bể rất lớn rất lớn, so với cái trong phòng nàng kia lớn hơn nhiều, kỳ quái chính là, xung quanh bể có tấm bình phong cong, cao cỡ người, từ cửa nhìn vào, có thể nhìn thấy phía dưới tấm bình phong bày vòng đèn lồng đỏ lớn. Nàng biết bên trong tấm bình phong có bao nhiêu sáng, thế nhưng bên ngoài, vì tấm bình phong ngăn trở, ánh đèn yếu rất nhiều, nhìn về phía cửa sổ, thấy rèm che trước cửa sổ, phía chính diện thêu sơn cảnh tươi đẹp, mặt sau lại là thuần màu đen, chẳng trách ở bên ngoài thoạt nhìn là tối đen như mực.

      Lỗ Lỗ nghi ngờ nhìn về phía Bùi Sách, biết tại sao muốn đem trong phòng biến thành như vậy.

      Mặc dù cửa sổ phía sau mở ra, Bùi Sách vẫn cảm thấy có chút nóng.

      hôn hôn trán Lỗ Lỗ, thể chờ đợi được đem người ôm ngang lên, từ bên vòng vào sau tấm bình phong, liền như vậy ôm nàng làm cho mặt nàng hướng về phía bể, lặng thầm hỏi: "Lỗ Lỗ, có muốn cùng ta tắm rửa sao?" Lần trước cùng tắm, nàng là con mèo, lần này, nàng là Lỗ Lỗ của .

      Lỗ Lỗ gật gật đầu, sau đó chỉ vào bên cạnh bể hỏi: "Ở đây tại sao có để giường đá vậy?"

      Bùi Sách đem người thả xuống, cũng nhìn bên kia, thuần thục cởi áo tháo thắt lưng cho nàng, " vội, hồi nàng biết."

      Nếu như Lỗ Lỗ lúc này ngẩng đầu, nhất định có thể nhìn ra trong mắt nam nhân khát vọng nồng đậm…


      Tác giả có lời muốn : Che mặt, tối hôm qua tưởng nhiều mã điểm hôm nay phát đại chương, kết quả nhìn kẻ báo thù liên minh, kích động đến quên thời gian……

      Hy vọng buổi tối đổi mới có thể làm đại gia vừa lòng!
      Happyanh, Phương Lăng, Paru19 others thích bài này.

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Sắp có thịt của Bùi Sách rồi chăng hahaaaa cầu thịt của snh chàng nhàng dịu dàng nào
      Thương sư phụ quá ai bảo lạnh lùng làm gì huhu

    3. Jo Ponyo

      Jo Ponyo Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      35
      :v sao mình nghĩ BS nhàng nhỉ. Rất mãnh liệt luôn

    4. keodang133

      keodang133 Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      93
      Oaoaoaoa Ozn Ozn s từ trag 28 trở lên mình k đọc đc pic vậy m.n ....:roft::015::015::06(1)::06(1):

    5. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      @keodang133 chờ mình sửa xong bên nữ hai ba nam rồi mình qua sửa bên đây nha
      keodang133 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :