1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuông Chiều Tiểu Địa Chủ - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894

    2. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      95 likes. Huhu còn 5 likes thôi

    3. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212

      CHƯƠNG 66: LỄ VẬT




      Lỗ Lỗ tay chân nhanh nhẹn bò lên xe ngựa Bùi Sách, sau đó ngồi ở trước cửa sổ, len lén nhìn ra phía ngoài, nháy mắt nhìn chằm chằm bóng dáng kia.


      Chờ sau khi Bùi Sách vén màn xe lên tiến vào, nàng lập tức nhào tới trong ngực , ôm cổ của thẳng cọ.


      Tính đến giờ phút này, trừ lão tộc trưởng, đối với nàng tốt nhất chính là Bùi Sách cùng Thường Ngộ. Nhưng bọn lại giống nhau. Ở trước mặt Thường Ngộ, Lỗ Lỗ cảm thấy mặc kệ nàng làm cái gì, Thường Ngộ cũng đều nghe lời của nàng, cho dù ban đầu muốn, chỉ cần nàng làm nũng chơi xấu, cũng đều thỏa hiệp. Bùi Sách khác, Lỗ Lỗ cùng ở chung chỗ phần nhiều là lúc thân mèo, có lẽ nguyên nhân là bởi vì hình thể chênh lệch quá lớn, nàng đối với Bùi Sách có loại nhàn nhạt sợ hãi, đồng thời lại biết, chỉ cần nàng ở trước mặt ngoan ngoãn, Bùi Sách liền thỏa mãn mọi cầu của nàng, đối với nàng rất tốt rất tốt.


      Ôn hương noãn ngọc trong ngực, Bùi Sách hít hơi dài, để hương thơm đặc hữu người nàng lấp đầy tâm thiếu vắng rất lâu.


      ôm ngang người nàng kéo vào trong ngực, sau khi ngồi vững vàng, yên lặng phân phó Thanh Mặc: "Lên đường , Lâm bá phụ thân thể tốt, ngươi đánh xe chậm chút."


      Thanh Mặc đáp ứng, khống chế tốc độ xe, chậm rãi ở phía trước dẫn đường.


      Lỗ Lỗ tựa khuỷu tay , tò mò quan sát .


      Bùi Sách cầm tay bé của nàng nhàng vuốt ve, cười hỏi: "Nhìn cái gì vậy?"


      "Nhìn ngươi đó." Lỗ Lỗ tự nhiên mà vậy, sau đó quơ quơ hai chân , làm nũng : "Giúp ta đem giày cùng vớ cởi ra , hơi nóng." Vừa chạy khoảng xa, chỉ chân nóng, người cũng nóng, Lỗ Lỗ khó chịu loay hoay, mặc dù nàng thích được Bùi Sách ôm, nhưng tại hình như lại có chút thoải mái.


      Nàng trán rịn mồ hôi, Bùi Sách trước lau mồ hôi cho nàng, sau đó mới giúp nàng đem giày vớ cởi, làm cho chân nàng trực tiếp giẫm lên mép giường. giường trải chiếu hoàng trúc, chân tuyết trắng khả ái của nàng, thực làm cho người ta thích. Bùi Sách nhịn được xoa xoa, Lỗ Lỗ sợ nhột, cười giậm chân trốn , Bùi Sách liền hề đùa giỡn theo nàng, mà đưa tay đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, cố ý : "Nàng mấy ngày rửa chân vậy? hôi."


      Lỗ Lỗ thể tin nỗi mở to hai mắt nhìn, nàng nhất chính là sạch , sao có thể để chân của mình hôi hám?


      "Cho ta ngửi xem!" Nàng nắm lấy bàn tay to của dí vào sát mũi mình.


      Bùi Sách cười nhìn biểu tình động tác của nàng, ánh mắt ôn nhu như nước. Lỗ Lỗ của , vô luận là người hay là mèo, mọi cử động đặc biệt khả ái.


      " chút cũng hôi!" Lỗ Lỗ chu miệng lên, trừng mắt nhìn Bùi Sách .


      "Lỗ Lỗ của ta sao có thể hôi được, nàng chỗ nào cũng đều thơm." Bùi Sách cũng nhịn được nữa, cúi đầu cụng vào cái trán của nàng, đối diện với đôi mắt như nước gần trong gang tấc, giọng hỏi: "Ta nhớ nàng, nàng nhớ ta ?" khi chuyện, môi của đều nhàng đụng vào mặt nàng.


      Khoảng cách quá gần, như lông chim phất qua làm nhột nhạt, lại càng làm cho động lòng người.


      Lỗ Lỗ liếm liếm môi, nháy mắt nhìn , "Nhớ." Nâng tay lên, ôm lấy cổ của .


      "Nhớ ta... Vậy bây giờ nên làm gì đây?" Bùi Sách đem nàng ôm càng chặt, mặt nàng dường như từ bên người xoay hết qua đây.


      Làm gì bây giờ đây?


      Lỗ Lỗ nuốt nuốt nước miếng, cằm dương, trực tiếp dán lên môi của , nhàng hút - mút.


      Bùi Sách nhắm hai mắt lại, tay phải nâng khuôn mặt nhắn tinh tế nóng bừng của nàng, cúi ép xuống.


      Lỗ Lỗ trong nháy mắt từ thế chủ động biến thành bị động hưởng thụ. Bùi Sách hôn vừa nóng bỏng vừa ôn nhu lại triền miên, đầu tiên là nhàng nghiền nát trằn trọc, tiện đà ngậm mút, chờ tới lúc nàng bị cái loại quấy nhiễu nhân tâm này bức ngứa tới lắc đầu trốn tránh, muốn mở miệng cầu tạm nghỉ ngơi lát, lại thuận thế dò xét tiến vào, dùng đầu lưỡi đụng chạm nàng. Kích thích như vậy, Lỗ Lỗ cổ họng phát ra tiếng nức nở mơ hồ, cam lòng mà nghênh đón. Bùi Sách ở trong lòng cười trộm, hề cùng nàng dây dưa, mà là ngồi tựa ở vách xe. Lỗ Lỗ gấp đến độ kêu tiếng, đỏ mặt xoay người ngồi ở đùi , ôm lấy đầu của , trực tiếp dán lên môi , hướng vào trong. Nàng là muốn bắt được , ngờ cái lưỡi mới vừa vào, liền bị Bùi Sách bắt ngược lại, hút dây dưa, hoặc hoặc nặng, nhưng là chịu cho nàng rút lui. Lỗ Lỗ dần dần còn khí lực, thân thể bắt đầu như mềm nhũn ra, Bùi Sách đúng lúc đó ôm chặt hông của nàng, từ ngửa đầu bị ép thừa nhận biến thành cúi đầu đòi lấy, trong thân mật phát tiết đầy ngập thương nhớ lâu.


      Nàng là mèo của , muốn mỗi ngày thấy nàng, mỗi ngày ôm nàng ngủ, nhưng tại lại chỉ có thể len lén ôm nàng.


      "Meo..."


      Dây dưa rất lâu rốt cuộc môi lưỡi mới tách rời, Lỗ Lỗ ngã vào trong lòng Bùi Sách từng ngụm từng ngụm thở dốc.


      Bùi Sách vùi đầu ở bả vai nàng, dám có thêm nửa điểm mờ ám, sợ mình khống chế được. Dù sao, đây là ở trong xe ngựa, mặc dù cho Thanh Mặc biết đối với Lỗ Lỗ có tâm tư, nhưng thể để cho Thanh Mặc hiểu lầm nàng.


      Đợi hai người đều bình tĩnh trở lại, Bùi Sách đem Lỗ Lỗ đặt giường, áp đến bên cạnh, từ trong hộc lấy ra hai cái tráp.


      Lỗ Lỗ đem chân gác lên đùi Bùi Sách, tò mò hỏi: "Đây là cái gì vậy?"


      Bùi Sách sủng nịch xoa xoa chân của nàng, vén vạt áo lên đem chúng nó giấu vào trong ngực, sau đó mới như có việc gì mở tráp thứ nhất.


      cỗ hàn khí mát lạnh tỏa ra trước mặt.


      Lỗ Lỗ giật mình, vội vàng cúi đầu nhìn lại.


      Đó là cái hộp gỗ, vách trong hộp dán lớp sứ trắng, ở giữa hộp đặt đĩa sứ hẹp dài, được bao quanh bởi vô số vụn băng trong suốt như tuyết, đẹp cực kỳ. Càng làm cho Lỗ Lỗ chảy nước miếng chính là đĩa bày mấy cái bánh ngọt mê người. Màu trắng như là gạo nhưng cũng giống, tầng giữa hơi mỏng có khảm viên táo đỏ thẫm bị đè ép, tất nhiên là làm nhân.


      "Há miệng."


      Trong hộp có đôi đũa dài, Bùi Sách gắp miếng, cười cười đưa đến trước mặt Lỗ Lỗ.


      Lỗ Lỗ mừng rỡ há miệng tiếp được. Vật kia lành lạnh, mềm xốp tinh khiết và thơm, táo ngọt ngon miệng, Lỗ Lỗ nhắm mắt hưởng thụ.


      "Đây là bánh táo tàu gạo nếp, thích ?" Mặc dù biết đáp án, Bùi Sách vẫn còn có chút thấp thỏm hỏi.


      biết nàng thích ăn cá, Tống Ngôn tên kia mặc dù phương diện đạo lí đối nhân xử thế dốt đặc cán mai, trù nghệ lại chẳng biết tại sao tốt đến lợi hại, chỉ cần có chút công thức dạy nấu ăn, chỉ cần coi lần liền nhớ kỹ, sau hai lần thử tay nghề, là có thể bưng lên mâm thức ăn ngon đến mức đại trù ở kinh thành đều thể bội phục. Có ở đây, Bùi Sách có lòng tin tự mình dùng thức ăn hầu hạ kiều mèo, nhưng hôm nay phòng bếp đưa lên cái bánh ngọt này, liền muốn cho nàng nếm thử.


      "Ăn ngon! Ta còn muốn!" Lỗ Lỗ dứt khoát đến mắt đều lười mở ra, chỉ giơ cằm lên chờ người cho ăn.


      Cũng biết là vừa được hôn, hay là được ăn đồ ngon, mà cái miệng nhắn càng chu ra hồng nộn động lòng người. Bùi Sách cổ họng khẽ động, có tiếp tục đút cho nàng, mà là len lén hôn nàng ngụm.


      Khác hẳn với xúc cảm chờ mong ấm áp, làm Lỗ Lỗ nghi ngờ mở mắt ra, đối diện với đôi mắt ấm áp trêu tức của nam nhân.


      Lỗ Lỗ đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh, nàng theo bản năng quay mặt , chu mỏ thúc giục : "Ta muốn ăn cái kia, cho ngươi hôn ta."


      Bùi Sách lui về, đầu lưỡi xẹt qua bên môi, dường như muốn đoạt lấy hương vị môi của nàng.


      Lỗ Lỗ thấy tham ăn, cười đoạt lấy chiếc đũa, gắp cho chút, nháy mắt hỏi: "Ăn ngon ?"


      Bùi Sách rất nghiêm túc trả lời: " ngon bằng ăn nàng."


      Lỗ Lỗ hiểu sửng sốt hồi, lập tức đem hộp ôm vào trong lòng mình, duyên dáng : "Ngươi thích ăn, vậy còn lại đều là của ta."


      Bùi Sách cực kỳ bộ dáng xinh đẹp này của nàng, cười gật gật đầu, sau đó vừa vuốt ve chân trơn bóng dưới quần nàng, vừa nhìn nàng giống con mèo ăn lung tung. Bởi vì sợ nàng thích, hoặc quá mức thích, chỉ cho người chuẩn bị năm cái bánh táo tàu, hơn nữa đều chỉ là những cái nho , dù cho nàng muốn ăn, cũng sợ nàng quá chén.


      Đồ ăn rất nhanh hết, Lỗ Lỗ chưa thèm liếm liếm môi, nhìn về phía cái hộp khác, "Cái đó cũng là đồ ăn ngon sao?"


      Bùi Sách đem hộp mới để chân nàng, "Nàng tự nhìn ."


      Lỗ Lỗ cười hì hì mở hộp, sau đó liền ngây ngẩn cả người, "Meo..."


      "Muốn sao?" Bùi Sách thu hồi tâm viên ý mã của mình, khẩn trương nhìn nàng.


      Lỗ Lỗ cũng có nghe hỏi cái gì. Nàng đem con mèo điêu khắc bằng bạch ngọc ra, hai tay cầm để ở trước mắt si ngốc nhìn, trong mắt có mờ mịt cũng có kinh hỉ. Lúc là thân mèo, nàng từ trong nước soi qua hình dáng mình, cũng từ trong nhà Bùi Sách thấy mình trong gương, trừ kích thước thân thể, còn lại vật trước mắt này cơ hồ giống nàng như đúc, đến chòm râu đều cọng cũng nhiều, cọng cũng ít.


      Đây là nàng sao?


      Tại sao có thể có đá trắng nhìn giống nàng như đúc vậy?


      Nàng mờ mịt muốn hỏi.


      Bùi Sách buồn cười, cũng nén được trong lòng thích, phen liền mang cả người lẫn mèo tất cả đều ôm vào trong ngực, ở trán, khóe mắt, mặt nàng tỉ mĩ hôn liên tiếp, thấp giọng lẩm bẩm : " khờ, đây là ta dùng khối ngọc dựa theo bộ dáng của nàng mà điêu khắc cho nàng, đời này sao có đá đẹp mắt như vậy?"


      ôm Lỗ Lỗ, Lỗ Lỗ ôm mèo, ánh mắt còn rơi vào mèo ngọc người, thở gấp hỏi: "Ta thích nó, cho ta được ?"


      Ngốc , vốn chính là đưa cho nàng mà.


      Bùi Sách cười khẽ gật đầu, chợt trong lòng khẽ động, đôi môi ấm áp sát đến bên tai mềm mại phiếm hồng của nàng, dụ dỗ : “Nàng đem nàng cho ta, ta liền đem nó cho nàng." Dù cho tại ôm nàng trong ngực, cũng dám quên nàng từng lặng yên tiếng động rời tháng kia. Nàng là người, cũng là mèo, sợ ngày nào đó nàng đột nhiên lại chạy mất. Nếu vậy, Bùi Sách biết mình có bao nhiêu khó chịu.


      hôn nàng đến là nhột, Lỗ Lỗ ở trong ngực loay hoay, hiểu hỏi: "Tại sao đem ta cho ngươi vậy?"


      Chỉ nghe nàng hỏi như vậy, Bùi Sách người tựa như bị cây đuốc thiêu đốt, đốt đến hận thể tại đem nàng áp dưới thân làm cho nàng nhập vào chính mình. kìm lòng đậu dọc theo mặt nàng hôn xuống chiếc cổ tinh mịn, thở hổn hển : "Gả cho ta, làm thê tử của ta, vĩnh viễn bồi ở bên cạnh ta, sau đó..." Sau đó, chọn thời gian thích hợp mới cho nàng biết, loại giải thích khác cho nàng.


      Làm thê tử của ...


      Ý của là, cũng cho phép nàng tìm nam nhân khác sao?


      Lỗ Lỗ đột nhiên rất muốn khóc, nàng bật khóc.


      Nàng muốn hỏi Bùi Sách, nhưng nàng dám hỏi. Nếu như cả Bùi Sách cũng muốn làm nam nhân của nàng, Bùi Sách cũng muốn tìm nương tốt, nàng... Chỉ mới là suy nghĩ, Lỗ Lỗ khó chịu đến lợi hại, ngực hình như bị cái gì ngăn chặn, nghẹn đến mức nàng sắp ngộp thở.


      Trong xe dường như trong nháy mắt yên tĩnh lại.


      Rất lâu có được câu trả lời, Bùi Sách nghi ngờ ngẩng đầu, lại vừa lúc nhìn thấy chuỗi nước mắt trong suốt theo mặt Lỗ Lỗ chảy xuống.


      Dục hỏa biến mất, Bùi Sách trong lòng nhói lên, "Làm sao vậy, có phải bụng thoải mái hay ?"


      Lỗ Lỗ hai mắt đẫm lệ nhìn , bĩu môi, vừa khóc vừa : "Phải..." Nàng dám lời .


      Bùi Sách trong lòng tê rần, vội vàng để tay lên bụng của nàng nhàng vỗ về xoa xoa, tự trách : "Đều là ta tốt, nên cho nàng ăn lạnh. Ta trước xoa xoa cho nàng, nếu như hồi còn thoải mái, nàng liền cho ta biết, biết ?"


      "Dạ." Lỗ Lỗ ngoan ngoãn dựa vào trong lòng , nhắm hai mắt lại, tay bé lại ôm chặt con mèo kia, càng ôm càng chặt

    4. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ôi dễ thương quá chắc sắp tới là cảnh hot của Bùi Sách đây
      Cảm ơn editor nhiều

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :