1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuông Chiều Tiểu Địa Chủ - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      Hình như lần đầu tiên của nàng là Cố Tam hay sao đó (đoán thôi chứ k biết chắc). Còn Tống tiên sinh sợ đuôi mèo nên chắc sơ múi được gì... Mình vẫn thích Bùi Sách nhất...
      B.Catlinhdiep17 thích bài này.

    2. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Chương kế có tiếp tục tình này hk nàng
      HangVO9 thích bài này.

    3. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 38:

      Editor: HangVO9

      Sau khi phát hai người thẳng thắng đối diện nhau, Bùi Sách vừa mới khôi phục chút thần trí lại lâm vào hỗn độn.

      Nếu như tính lần mộng xuân đó, đây là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của nữ nhân. Vừa rồi ở giường, chìm đắm trong nụ hôn với nàng, chỉ cảm nhận được vẽ đẹp của nàng chứ nhìn kỹ, mặc dù lúc sau có ngậm ngực nàng trìu mến lúc, những cũng bởi vì khoảng cách quá gần mà thấy bộ dáng thực của nàng. Thế nhưng tại, đứng ngay bên giường, Lỗ Lỗ liền như vậy lười biếng ngồi ở trước mắt , tay chống đệm giường, tay để sau người nhàng vuốt, hình như cũng rất luyến tiếc cái đuôi mèo xinh đẹp kia. Ánh trăng mông lung bao phủ xuống, đôi chân thon dài cân xứng khép lại mở, đường cong bên hông lả lướt thon kinh người, lên phía là hai luồng tuyết đoàn êm dịu rất đẹp, đầy đặn mê người, còn theo động tác của nàng mà run .

      Bùi Sách kìm lòng đậu nhìn lên mặt Lỗ Lỗ.

      Đôi môi hồng nộn khẽ mở, chỉ liếc mắt cái, liền nhớ tới cảnh nàng vùi đầu ở nơi khố gian của phun ra nuốt vào tiêu hồn, lại cũng nghĩ đến vừa rồi lúc hôn nàng tim rung động đập mạnh lúc cùng nàng giao triền. Mà mắt của nàng dường như phản chiếu ánh trăng dưới đáy suối trong, thuần khiết trong suốt, thẳng thắng nhìn , khóe chân mày còn mang theo vẽ quyến rũ tình dục chưa tan.

      Trong lúc nhất thời, Bùi Sách biết Lỗ Lỗ là muốn với nàng bị ủy khuất hay là hấp dẫn tiếp tục. Nếu như phải là ủy khuất, ánh mắt nàng sao lại thuần khiết như vậy? Nếu phải là hấp dẫn, sao nàng có thể trần truồng biếng nhác tự nhiên nằm trước mắt , có chỗ nào là mị hoặc?

      Nàng đẹp, quá đáng , Bùi Sách khống chế nỗi bước đến gần nàng, tay nâng khuôn mặt kiều mị của nàng.

      Lỗ Lỗ mờ mịt nhìn , biết muốn làm cái gì.

      “Lỗ Lỗ…” Bùi Sách nhàng xoa lên làn da trơn láng ấp áp, thào tự : “Lỗ Lỗ, đây chỉ là giấc mộng của ta có phải ?” Nàng là Lỗ Lỗ, là mèo trắng, nhưng mèo trắng sao có thể biến thành người? Nhất định là còn chưa tỉnh mộng, nhất định là vậy.

      “Meo…” Động tác của quá ôn nhu, Lỗ Lỗ theo thói quen cọ cọ lòng bàn tay .

      “Lỗ Lỗ!” Bùi Sách hô hấp căng thẳng, vốn là nhu cầu cấp bách muốn thỏa mãn dục vọng làm cho lựa chọn đáp án đây chỉ là mộng. cái gì cũng muốn nghĩ tới, tại chỉ muốn nàng, muốn Lỗ Lỗ của , muốn Lỗ Lỗ của biến thành nữ nhân!

      “Lỗ Lỗ, cần , kêu cho ta nghe, ta chỉ muốn nghe ngươi kêu, ngươi là mèo, ngươi là mèo trắng của ta!” quan tâm đem nàng ôm ngã xuống giường, môi miệng người nàng tàn sát bừa bãi, còn ôn nhu như trước. tin, mặc kệ nàng có bao nhiêu bộ dạng, Lâm gia đại tiểu thư là Lâm gia đại tiểu thư, nàng là nàng, là mèo trắng đánh mất tháng sau tìm về, là Lỗ Lỗ từ nay về sau chỉ thuộc về . Đây là mộng, Lỗ Lỗ của muốn , nàng muốn, liền cho nàng!

      Bùi Sách kịch liệt thở hổn hển, tách ra hai hai chân nàng giãy giụa gắt gao ngăn chặn, sau đó tay cầm chặt eo Lỗ Lỗ, tay cầm chính mình hướng giữa hai chân nàng chen vào. Chỗ đó của nàng là mảnh ẩm ướt trắng mịn, nhìn của mình nhắm thẳng tới nàng, cảm thụ được môi mềm mại bị nó tách ra, đỉnh rốt cuộc đụng tới chỗ ấm áp nơi cửa khẩu.

      Chính là chỗ đó, chỉ cần vào, chỉ cần xông vào giống như lần đó trong mộng, nàng lại giống như vậy khóc cầu xin tha thứ, lại phóng túng cùng nhau vui sướng, lại sau khi kết thúc, mộng liền hồi tỉnh. vẫn là , Lỗ Lỗ của vẫn là con mèo trắng, con mèo trắng thông minh thích ôm trong lòng.

      “Lỗ Lỗ đừng sợ, đây chỉ là mộng, ngươi đau, phải ngươi muốn sao, ta liền cho ngươi!” Hai mắt nhắm nghiền, nhìn mặt nàng xem phản ứng, cũng ngờ nàng lần này vì sao lại đẩy , đánh , chỉ dùng bản năng cố gắng chen vào. hoàn toàn đút vào, đụng tới cảm giác mềm mại này, nghĩ cũng thể ngừng lại được.

      “Meo…” Lỗ Lỗ vô cùng đau đớ, nàng quên Cố Tam làm nàng đau bao nhiêu, nhưng tại Bùi Sách mang đến cho nàng thống khổ , tựa như cây gậy lớn muốn đâm tới trong bụng nàng. Nàng lại sợ hãi ủy khuất khóc, vừa giãy giụa rướn lên trốn, vừa khóc vừa đẩy vai áp chặt người mình, "Đau, ta đau quá, Bùi Sách ngươi buông ta ra! Meo, ngươi ngươi thích ta, ngươi tại sao có thể bắt nạt ta... Đau, ngươi đừng đâm ta!"

      Nàng khóc, phải gào to, nhưng từng chữ đều truyền vào trong tai Bùi Sách ràng vô cùng, lập tức bắn trúng tim .

      Trong đầu phút chốc ra con mèo trắng, nó co rúm lại nằm dưới tàng cây, sợ hãi nhìn từng bước vào, mắt ngập nước khẩn cầu.

      Vô luận vì lý do gì, cũng vào tiếp, nơi nào đó mềm mại trong đáy lòng bị xúc động, Bùi Sách thân thể cứng đờ, dục hỏa tàn sát bừa bãi trong cơ thể bị dập tắt. Nhưng cũng chưa nhỏm dậy, mà là bất động nằm người Lỗ Lỗ, đầu chôn trong mái tóc đen dài của nàng, nghe nàng thút tha thút thít đáng thương nức nở khóc, nghe hô hấp của dần bình tĩnh khôi phục lại.

      Trong giường từ từ yên tĩnh trở lại.

      Lỗ Lỗ dần dần nít khóc, Bùi Sách thô bạo đâm nàng, nàng sợ nữa, thành thành nằm im, chờ Bùi Sách đứng dậy rời . Thế nhưng lâu có động tĩnh, ngay lúc Lỗ Lỗ cho là ngủ, chợt nghe Bùi Sách trầm giọng : "Ta tin đời có tinh, ngươi rốt cuộc là ở đâu tới? Cùng mèo có quan hệ gì?"

      Thanh của quá lạnh nhạt, Lỗ Lỗ vốn định bảo đứng lên trước, giờ cũng dám lên tiếng, ngoan ngoãn đáp: “Ta, ta là mèo… Giống đực chỗ chúng ta có thể tùy thời biến thành mèo hay thành người, nếu biến thành người còn có tai dài và đuôi. Giống cái chỉ khi trăng tròn mới biến thành mèo, còn bình thường giống như nữ nhân ở đây. Chúng ta đều ở trong núi, núi có rất nhiều cây to, so với trong vườn kia còn to cao hơn, rất nhanh cao đến đụng trời. Ngày đó ta và Thu Thu cùng bị đưa đến báo tộc…”

      “Đưa đến báo tộc?”

      “Đúng vậy, chúng ta nhìn được, nên phải hầu hạ tộc trưởng báo tộc, bất quá ta cũng biết thế nào là hầu hạ, hình như bồi ngủ là được.”

      Bùi Sách tâm bỗng nhiên liền rụt chút, "Vậy ngươi bồi ngủ?"

      Lỗ Lỗ lắc lắc đầu: " có, ta cùng Thu Thu chính là tắm, thế nhưng rửa rửa, đột nhiên lại đến nơi này của các ngươi."

      "Thu Thu? Nàng ở đâu?"

      Lỗ Lỗ sợ hãi run lên chút, thanh lại thêm như khóc nức nở: "Thu Thu bị cái người trông giống như ngươi bóp chết... Ô ô, người nọ chính là muốn đâm Thu Thu, về sau thấy Thu Thu mọc đuôi dài quá, liền đem nàng bóp chết! Bùi Sách, ta phải tinh, ngươi đừng bóp ta được ?"

      Giống ư? Bùi Sách chân mày càng nhăn sâu, “Đừng khóc, ta bóp ngươi. Ngươi cho ta biết, Thu Thu kia bị giết chết ở nơi nào? Còn có, ngươi làm thế nào đến được Bùi Phủ, chính là cái nơi ta lần đầu tiên gặp ngươi đó.”

      Lỗ Lỗ nghe hình như là còn muốn hỏi nhiều, khỏi muốn ngắt xoay thân thể, “Ngươi xuống trước có được ? Ngươi nặng, như vậy đè nặng ta, ta thoải mái." Hơn nữa nàng cảm thấy cái tư thế này, giống như là lại đột nhiên bóp nàng, hoặc là hung hăng đâm.

      "Chờ ngươi trả lời hết cái vấn đề kia ta xuống ngay." Bùi Sách vẫn có chút cách nào tiếp thu này. Nếu như nàng thực là Lâm gia đại tiểu thư, nhất định phải đem nàng đưa trở về, vậy mèo trắng của , liền lại cũng về được. Có thể nên hoan hảo kiểu này, nhưng mèo , luyến tiếc.

      Lỗ Lỗ đành phải nghiêm túc nhớ lại chuyện ngày đó, rầu rĩ : “Ta cũng biết đó là cái chỗ nào, chỗ đó có lão giống cái rất hay cười, gọi là ma ma, còn có rất nhiều giống cái trẻ tuổi khác, mặc rất nhiều váy đẹp, rất đẹp mắt, nhưng ta thích mùi người các nàng. Phải, ngày đó ma ma cho ta cùng Thu Thu đứng ở chỗ cao, phía dưới có rất nhiều nam nhân ồn ào, sau đó được đưa tới cái người giống như ngươi… Sau khi bóp chết Thu Thu, liền khiêng ta , nhốt vào trong nhà gỗ . Vào cái ngày gặp được ngươi, là cho người làm cho ta bửa ăn rất ngon, rồi mang ta đến cái phòng mới, nhưng ta ngủ cảm thấy nóng, vốn hôm sau mới là ngày biến thành mèo, nhưng giữa đêm chẳng biết sao lại biết đổi. Ta sợ hãi, nên lén chạy ra ngoài, sau đó liền gặp phải ngươi.”

      Bùi Sách lập tức nghĩ đến Bùi Ngọc, đúng là có nghe phụ thân bởi vì Bùi Ngọc dạo kỷ viện mà la mắng trận.

      “Vậy ngươi vì sao chạy? Sợ ta cũng như vậy đối với ngươi?” Nghĩ đến nàng từng ở cái nơi đó, lại bị bọn người xấu soi mói, lại còn bị Bùi Ngọc muốn qua, nàng lại còn đem và Bùi Ngọc đánh đồng, Bùi Sách ngực liền hiểu sao phát đau. Giờ khắc này, biết rất ràng có thể tin lời của nàng, vẫn là muốn dậy, hỏi những thứ ấy xong là có thể biết việc tiếp sau phải làm.

      Lỗ Lỗ nào biết suy nghĩ của Bùi Sách, nghe thanh lạnh lùng, nàng liền ngoan ngoãn phối hợp với , Bùi Sách hỏi cái gì, nàng liền đáp cái đó, chỉ bỏ qua chuyện với Cố Tam. Cố Tam cho nàng nhắc tới chuyện đó, lần trước Thường Ngộ có hỏi, nàng mới , lần này Bùi Sách có hỏi, nàng cũng .

      Bùi Sách càng nghe lại càng thoải mái. Người cũng tốt, mèo cũng tốt, nàng cũng nên là của , mà lại bị Lâm viên ngoại vì ơn cứu mạng nhận nàng làm con .

      “Lỗ Lỗ, Lâm viên ngoại là người, ông phải là lão Miêu của ngươi.” Nghe miêu tả của nàng hẳn Lão Miêu chính là đầu lĩnh?

      Lỗ Lỗ thích nghe những lời này, đánh bạo đẩy : “Ngươi dậy ! Ta tại biến thành người, ta muốn tìm cha. Cha nhìn giống Lão Miêu như đúc, cha chính là! Cũng bởi vị bị các ngươi cắt đuôi và tai, nên cha dám nhận mình là mèo!”

      Bùi Sách ôm chặt nàng bất động, có chút vô lại hỏi: “Ngươi trở về, sợ ông bắt ngươi học quy củ sao?” biết Thẩm ra , cũng biết phải đưa nàng trở lại, dù sao nàng thường ngày đều là người sống rành rành, lại được công nhận là Lâm gia đại tiểu thư, trừ phi đời đều giam cầm nàng, bằng sớm muộn bị người khác phát giấu Lâm gia đại tiểu thư. Huống hồ, Lâm viên ngoại tuổi già đơn nơi nương tựa, khó có thể nhặt được con khả ái, sao có thể nhìn ông vì Lỗ Lỗ biến mất ốm đau liệt giường mà thờ ơ?

      Nhưng Bùi Sách vẫn luyến tiếc. Nàng là mèo của , là của … Lỗ Lỗ cũng do dự, ngón tay vô thức ở lưng Bùi Sách vẽ vòng vòng, “Ta sợ, nhưng Thẩm đánh ta, ta cho cha biết, cha nhất định đau lòng … Bùi Sách, ngươi coi cha có đau lòng ? Còn tiếp tục bức ta sao?

      Bùi Sách vừa cố nén tô ngứa, vừa thử : “Nếu như cha ngươi bức ngươi, ngươi liền lưu ở bên cạnh ta, quay về nữa được ?”

      Lỗ Lỗ bĩu môi, mất hứng : “Mới đâu, ngươi bắt nạt người, vừa làm ta đau, ta cũng thèm để ý tới ngươi nữa.” Mặc dù lời như vậy, tay động tác lại thay đổi, lời trách cứ nghe như làm nũng, huống chi hai người lại trong tư thế ấy, muốn bao nhiêu ái muội có bấy nhiêu ái muội.

      Nghĩ đến vừa rồi lỗ mãn càn rỡ, Bùi Sách rất áy náy, vừa muốn rục rịch, tâm tư lập tức tắt. dừng hồi, lưu luyến hôn hôn cánh tay Lỗ Lỗ, rồi đột nhiên đứng dậy, trước mang chăn đắp cho Lỗ Lỗ, sau đó lưu loát mặc ngoại sam. Thu thập chỉnh tề, lần nữa lại nằm lên người Lỗ Lỗ, nỗ lực lờ tư thái mê người nằm ở phía dưới tấm chăn, chuyên chú nhìn vào mắt Lỗ Lỗ, ôn nhu cam kết: “Vừa rồi là ta đúng, ngươi yên tâm, tại ta biết ngươi là ai, sau này tuyệt đối lại làm đau ngươi. Lỗ Lỗ tốt, đừng giận ta, được ?”

      vốn rất đẹp, trước mắt còn như vậy, so với ban ngày còn muốn ôn nhu hơn ba phần, con ngươi đen tuấn tú như chứa đựng cả ánh trăng, sáng sủa dễ coi, làm cho nàng nhìn nỡ chớp mắt. “Ngươi chứ?” Lỗ Lỗ cõi lòng đầy chờ mong hỏi, nàng thích Bùi Sách như vậy, hình như chỉ cần nhìn ôn nhu như vậy, trong lòng liền ấm áp, cái gì cũng sợ.

      “Là , nếu như ta dối, liền phạt ta, được nhìn thấy đuôi mèo của ngươi.” Nhìn con mèo mình trong bộ dáng thiếu nữ kiều ngây thơ, Bùi Sách khỏi động tình, tay xuống tìm kiếm, đưa vào trong chăn, sờ sở cái mông của Lỗ Lỗ. Mềm mại trơn trượt, chẳng biết tới lúc nào mới có thể sờ nữa.

      Lỗ Lỗ có điểm ngứa, vừa trốn vừa hỏi: “Nhưng các nàng đều mọc đuôi là tinh mà, ngươi sợ ta sao?” Cố Tam cùng Đào các nàng đều nếu nàng như vậy, người khác nhìn thấy thiêu chết nàng. Tại sao Cố Tam và Bùi Sách đều có ý đó?

      tinh, thích chính là tinh.

      Bùi Sách cũng nhịn được nữa, cúi người tiến lên, ngậm cái miệng nhắn khả ái mê người của nàng mà hôn. Cái miệng này phát ra tiếng mèo kêu quấy nhiễu tâm , làm đến trong lòng phát ngốc, thực ăn đủ.

      “Meo… Ngươi lại như vậy đút cho ta, chút cũng hết khát, ta muốn uống nước!” Lỗ Lỗ thở hồng hộc đẩy ra, muốn làm nũng, nhưng so với làm nũng còn muốn làm lòng người mềm hơn.

      “Chờ, ta liền rót nước cho ngươi” Bùi Sách hung hăng ôm nàng chút rồi mới đứng dậy rời , rất nhanh liền mang ấm trà và ly lại, tự mình đút cho nàng uống. Nhìn nàng giống đứa uống nước ùng ục, Bùi Sách căn bản buông tâm xuống chậm rãi bình tĩnh. vội, vội, tại biết tất cả của nàng, chỉ cần biết nàng đột nhiên biến mất thấy nữa, sợ, cái khác có thể chậm rãi trù tính.

      “Lỗ Lỗ, hồi ta dẫn ngươi tới nơi, ta bảo ngươi , ngươi phải giữ yên lặng, biết ?”

      “Kêu cũng được sao?”

      “Cái này, có thể kêu…”

      vốn nuôi con mèo, chỉ cần nhìn thấy người , ai biết xe ngựa của còn có nữ nhân?


      Tác giả có lời muốn : ok, lại đối phó cái...

      Lỗ Lỗ lần đầu tiên a, là kỹ thuật sống, phải có kỹ thuật mới được, che mặt…
      Happyanh, Chôm chôm, keodang13320 others thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Ôi ôi ôi.... Mới liếm mút chút thịt vụn, Bùi Sách ôn nhu nhà chúng ta vẫn chưa được ăn nữa. ;)))
      Mi mũm mĩmHangVO9 thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chậc chậc, xôi thịt là bao giờ và dành cho ai vẫn là số lớn nha, thank nàng @HangVO9 nha
      HangVO9 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :