1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nuông chiều bảo bối: Nô lệ tình yêu của Báo vương - Viên Cổn Cổn (Full có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Ông này ,..... :))

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 193: ...

      Edit : babynhox

      Trong bầu khí im lặng quỷ dị này, đột nhiên Viên Cổn Cổn giật mình nhảy xuống giường.

      Hắc Viêm Triệt ngước mắt nhàn nhạt nhìn .

      Viên Cổn Cổn khẩn trương nhìn khắp nơi, là ảo giác của sao? Lúc nảy có người thổi hơi ở bên tai còn dùng loại giọng u oán kéo dài gọi tên của .

      Viên Cổn Cổn!

      Giọng nữ ai oán lại vang lên, Viên Cổn Cổn sợ hãi che lỗ tai, nhớ tới án mạng xảy ra ở phòng số 74 mà Hắc Viêm Triệt từng .

      Hắc Viêm Triệt nhìn bộ dáng hoảng sơ của , biết còn hỏi : "Sao vậy?"

      "Em..." Viên Cổn Cổn nhìn , theo bản năng muốn tìm kiếm che chở nhưng mới phun ra chữ liền dừng lại, được thể có tiền đồ như vậy thể ỷ lại nửa, thể để bọn họ có tiếp xúc thân mật gì nửa.

      "Mặt tôi đau quá, Viên Cổn Cổn đưa mặt của cho tôi, Viên Cổn Cổn"

      Giọng ai càng ngày càng thê thảm, dường như Viên Cổn Cổn có thể cảm nhận được có người kéo mặt , cảm giác này giống như giây sau mặt bị kéo xuống, sợ hãi làm cho cơ thể run run hốc mắt đỏ lên nhìn bộ dáng lạnh lùng của Hắc Viêm Triệt, rất muốn hỏi có nghe thấy tiếng đó hay nhưng mà...

      Hắc Viêm Triệt nhìn sợ hãi run run lại cắn răng chịu tỏ ra yếu thế với , trong lòng khó tránh khỏi hơi sốt ruột muốn với vì sao phải bướng bỉnh như vậy ngay cả chuyện với cũng muốn.

      Viên Cổn Cổn dùng chăn che đầu giống như làm như vậy là có thể trốn .

      Hắc Viêm Triệt nhìn 'vật thể' quấn chăn ngừng run rẩy trước mắt làm giận dữ, thà rằng như vậy cũng chịu cầu cứu thậm chí thêm câu cũng chịu mà còn tràn đầy chờ mong ngã vào lòng.

      Viên Cổn Cổn cuộn mình hàm răng hung hăng cắn môi dưới để mình khóc ra thành, tiếng kêu vẫn quanh quẩn ràng bên tai, chỉ có thể giả vờ như nghe với chính mình phải là .

      Hắc Viêm Triệt phát nổ xốc chăn phủ người ra, lửa giận vài ngày này liền bùng nổ trong nháy mắt.

      "Em liền bướng bỉnh như vậy? !"

      Viên Cổn Cổn hoảng sợ nhìn , ở trong trí nhớ của chưa từng rống lớn tiếng với như vậy.

      "Sợ vì sao tìm ? Em liền chán ghét như vậy sao?" Hắc Viêm Triệt kìm chặt cằm , hung tợn .

      Viên Cổn Cổn nước mắt lưng tròng nhìn , biết nên cái gì đó.

      "Em muốn bướng bỉnh phải ? xem em có thể bướng bỉnh tới khi nào!" Hắc Viêm Triệt thô bạo kéo áo xuống, bàn tay to chút thương tiếc xoa xoa mềm mại của , trong mắt tím đậm chỉ có phá hủy tất cả, càng lui về sau co càng được tấc lại tiến thước, đủ rồi nhịn quá nhiều rồi, có ai có thể khiến đối xử đến như vậy, quý trọng liền khách sáo.

      "Dừng tay, dừng tay!" Rốt cuộc Viên Cổn Cổn nhịn được lớn tiếng khóc kêu lên.

      Hắc Viêm Triệt ngoảnh mặt làm ngơ, phát huy tính chiếm đoạt vô cùng nhuần nhuyễn.

      " khi dễ em là đàn ông gì, em chán ghét ghê tởm ." Viên Cổn Cổn giãy dụa kịch liệt giống như mèo con bị chọc giận đưa ra móng vuốt lợi hại của mình.

      " phải đàn ông? là ai? Na Tịch Thịnh Duệ? Em nhớ ta muốn tìm ta trở về. cho em biết cả đời đều thể." Hắc Viêm Triệt mất lý trí nắm giữ cổ tay bé và yếu ớt, để lại dấu xanh tím cổ ta.

      "...hu hu......" Viên Cổn Cổn bị làm tức giận đến ra lời, biết mình đánh lại chỉ có thể yếu đuối tùy đối xử thô bạo.

      "Em là của , em là của !" Hắc Viêm Triệt lầm bầm lầu bầu. mất lý trí giống như phát điên rồi, để lại từng dấu vết thân thể, cho nhìn như vậy cho chuyện với cho cười ngây ngô với , cho cho.

      "Đừng! ! !" Viên Cổn Cổn hô lớn tiếng, chuyện kỳ lạ xảy ra, ánh sáng màu tím bắn ra từ bụng bằng phẳng của sau đó bao phủ toàn thân .

      Bàn tay của Hắc Viêm Triệt tàn sát bừa bãi người bị bắn văng ra làm cho thoáng tỉnh táo chút, hơi kinh ngạc nhìn ánh sáng màu tím bao phủ quanh thân thể .

      Viên Cổn Cổn vội vàng kéo chăn bao trùm thân thể của mình, ngồi dậy căm giận nhìn Hắc Viêm Triệt : Em chán ghét ! Chán ghét nhất! Em..." Còn chưa xong cơ thể liền mềm nhũn ngất .

      Hắc Viêm Triệt liền hoảng hốt vươn tay ôm vào trong ngực vừa mới nảy là cái gì? thể có năng lực như vậy, chẳng lẽ...Hắc Viêm Triệt nhàng đặt lên giường đắp chăn cho , tùy tiện sửa sang quần áo lại chút, cầm lấy điện thoại gọi.

      "Á Tư, gọi bác sĩ đến."

      "Bác sĩ? Được."Á Tư đầu điện thoại bên kia ngẩn người nhưng nhanh chóng phản ứng kịp, trời ạ, phải là kế hoạch thất bại nên người nào đó đó thẹn quá hóa giận làm ra chuyện gì với Cổn Cổn chứ, nếu như là như thế này ta có lỗi rồi.

      Hai mươi phút sau, người phụ nữ mặc áo khoắc trắng từ bên giường đứng lên nhìn Hắc Viêm Triệt đứng bên sốt ruột, lộ ra cười khẽ.

      "Là tin tốt, Hắc tiên sinh ngài sắp làm cha."

      Hắc Viêm Triệt ngẩn người biết nên cái gì, lúc sau mới mở miệng "Nên làm như thế nào?"

      "Ha ha chờ tôi viết tờ đơn cho ngài ngài ngươi cứ dựa theo thực đơn đó bồi bổ cho phu nhân, ba tháng đầu và ba tháng cuối nên quá vất vả, từ tháng thứ 4 tháng đến tháng thứ 7 có thể nhưng nên quá mạnh, còn nửa chính là ngàn vạn lần phải để cho tâm trạng của phụ nữ có thai được tốt bằng rất dễ bị chứng u buồn trước sinh, những cái khác cũng vấn đề gì quá lớn." Bác sĩ nữ vừa thu dọn dụng cụ khám bệnh vừa nháng .
      Andrena, thienbinh2388, dunggg2 others thích bài này.

    3. Friendangel2727

      Friendangel2727 Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      28
      Ahhh hách hách sắp có em rồi :yoyo19:

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Tốt nhat la co em gai, vi them 1 e trai la ca nha bi loan liền

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 194: Hếch mũi lên mặt!

      Edit : babynhox

      Hắc Viêm Triệt lẳng lặng nghe, bộ dáng hơi ngu ngơ.

      "Xin mời theo tôi." Nhã Tư nhìn nhìn bộ dáng Hắc Viêm Triệt, tới bên người bác sĩ nữ vươn tay làm tư thế mời.

      Bác sĩ buồn cười nhìn bộ dáng sửng sốt của người cha tiêu chuẩn nào đó, theo Nhã Tư ra ngoài, lại là sinh mạng tràn đầy sức sống xem ra đứa bé hạnh phúc.

      "Chủ nhân chủ nhân?" Á Tư gọi Hắc Viêm Triệt hi vọng có thể gọi hồn trở về, từ lúc quen Cổn Cổn liền trở nên thích bay bổng động vào cõi thần tiên nhưng bộ dáng ngu ngơ vẫn là lần đầu tiên gặp, quả nhiên chỉ cần có Cổn Cổn bọn họ có thể nhìn vẻ mặt tương đối giống người của Hắc Viêm Triệt.

      Hắc Viêm Triệt nhìn ta, gì.

      "Chủ nhân cũng nghe được Cổn Cổn mang thai rồi, cảm xúc của phụ nữ có thai nếu ổn định đối với cơ thể mẹ và đứa đều tốt cho nên chủ nhân ngài liền nhân nhượng Cổn Cổn chút , đừng phát cáu với ấy nửa." Á Tư giọng .

      "Luôn là ấy phát cáu với tôi." Hắc Viêm Triệt nhíu mày tức giận .

      "Chủ nhân, vất vả Cổn Cổn mới trở về bên cạnh ngài ngài sợ lại mất sao?" Á Tư thở dài nhìn Viên Cổn Cổn mê man

      "Nếu ấy dám tôi liền đánh gãy hai cái chân ngắn kia để ấy chạy được." Hắc Viêm Triệt hừ lạnh tiếng, nghĩ đằng nẻo.

      Á Tư nhìn nhìn gì, thương trường lật tay làm gió úp tay làm mưa, ở trong tộc Báo ai dám hai vô cùng tôn quý, mãnh mẽ và lý trí của khi đối mặt với Viên Cổn Cổn tất cả đều biến mất, người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn lại trở nên giống như bé con ngây thơ, tình làm cho người ta nhìn nghĩ thấu.

      "Á Tư."

      "Dạ? Chủ nhân."

      Đột nhiên bị gọi đến tên, Á Tư hơi ngây người.

      " xem phải làm thế nào ấy mới có thể vui vẻ?" Hắc Viêm Triệt quay lưng lại che giấu bản vẻ mặt uốn éo xấu hổ của mình.

      Á Tư cười khẽ tiếng, xem ra tình chỉ làm cho người ta trở nên ngây thơ còn làm cho người ta trở nên kém thông minh.

      "Đầu tiên cho cố ấy biết mình có thai, hơn nữa hủy bỏ lệnh cho ấy và tiểu thiếu gia gặp mặt, lời xin lỗi dụ dỗi ấy để ấy biết ngài rất quan tâm ấy, đúng rồi tôi nhớ trước kia Cổn Cổn từng rất thích chủ nhân biến thành bộ dáng báo con luôn luôn thầm ngài chịu biến cho ấy xem cho nên nếu chủ nhân đồng ý biến thân dụ dỗ ấy vui nhất định làm ít lời nhiều."

      "Tình cảm của ấy tệ, cái gì ấy cũng với ." Lời lạnh như băng của Hắc Viêm Triệt từ môi mỏng phun ra, giống như trận gió lạnh làm cho Á Tư cảm giác lạnh lẽo.

      "Ha ha ra Nhã Tư cũng biết." Mặc kệ thế nào nhưng trước tiên kéo thêm tên chết cùng cũng tệ.

      " ra ngoài." Hắc Viêm Triệt cũng quay đầu lại .

      "Dạ." Á Tư cung kính khom lưng xoay người cười ra khỏi phòng, chủ nhân của ta thùng dấm chua lớn.

      Hắc Viêm Triệt ngồi ở bên giường nhàng vỗ về tóc dài của Viên Cổn Cổn, cứ lẳng lặng nhìn chờ tỉnh lại.

      - - - - - - - - - -

      Lúc Viên Cổn Cổn tỉnh lại là chuyện của ba tiếng sau, chỉ thấy hừ hừ hai tiếng dùng tay bé dụi dụi mắt mơ mơ màng màng mở mắt, hoàn toàn là bộ dáng ngốc nghếch vừa mới tỉnh ngủ hề có dấu hiệu choáng váng tức giận nào.

      "Tỉnh?" Hắc Viêm Triệt sờ sờ đầu , phát mình cũng có thói quen nhảm.

      Viên Cổn Cổn ngốc ngốc nhìn chút lại nhìn nhìn mình, sửng sốt chút lập tức xoay người đưa lưng về phía để xem thường .

      Hắc Viêm Triệt cố ý chen lách nằm chỗ với , ôm từ phía sau lưng.

      "Tiểu Bàn, chúng ta ngừng chiến náo loạn nửa được ?"

      Viên Cổn Cổn để ý vẫn coi là trong suốt, kiên quyết thực hiên phương châm nhìn nghe .

      "Em mang thai, bây giờ ở đây có đứa bé của và em." Hắc Viêm Triệt vươn tay khẽ vuốt bụng của , giọng nhàng là trời vực với bộ dáng hung ác mấy tiếng trước.

      Viên Cổn Cổn cứng đờ lập tức châm chọc sắc bén " Ở đâu? Hách Hách là con của tôi và Duệ , 'cha' đứa bé là ấy phải Hắc tiên sinh."

      Hắc Viêm Triệt nghe vậy vui lại muốn nổi giận nhưng nghĩ tới lời cảu bác sĩ, cứng rắn đè nén tính khí của mình dùng sức ôm chặt .

      "Đừng những lời này nửa."

      "Vốn là vậy."

      "Viên Cổn Cổn, em đừng hếch mũi lên mặt."

      "Tôi liền lên mặt, có bản lĩnh đánh tôi hay là ép buộc tôi giống như lúc nảy, tốt là tôi làm cho đứa biến thành thấy, hai người chúng tôi liền tan biến." Viên Cổn Cổn cọ người chút xoay người lại đối mặt với , vẻ mặt phục.

      " cũng xin lỗi em rồi em còn muốn thế nào? !" Hắc Viêm Triệt nhịn được lớn tiếng .

      "Cái này gọi là xin lỗi sao?!" Viên Cổn Cổn cũng yếu thế so giọng với .

      Hai người rống lên giống như hai đứa trẻ vì tranh giành đồ chơi mà ầm ĩ.

      Hắc Viêm Triệt nhìn khuôn mặt nhắn Viên Cổn Cổn vì rống to mà hơi hồng, đột nhiên cảm thấy bộ dáng này của đáng , mắt to sáng lấp lánh vì lửa giận mà sáng láng, khác xa với bộ dáng con thỏ mặc cho người ta khi dễ thường ngày.

      Viên Cổn Cổn thở phì phò, chưa bao giờ rống to như vậy, bây giờ mới phát rống người ta cũng là việc tốn, hơi cao mà rống rất mệt.

      Hai người mắt tím trừng mắt đen mắt đen trừng mắt tím so kỹ thuật trừng mắt kỹ, cuối cùng Viên Cổn Cổn bỗng khóc lên Hắc Viêm Triệt lấy được quyết định thắng lợi.

      Hắc Viêm Triệt nhìn Viên Cổn Cổn bỗng nhếch miệng khóc lớn, sao có thể trở nên thay đổi nét mặt nhanh như vậy. đổi liền đổi, sao trước kia lại phát có bản lĩnh này.
      miu901, Andrena, Friendangel27273 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :