1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nuông chiều bảo bối: Nô lệ tình yêu của Báo vương - Viên Cổn Cổn (Full có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 190: Nhốt?

      Edit : babynhox

      Na Tịch Hách cũng lạnh như băng nhìn .

      " cần ông quản."

      Hắc Viêm Triệt gì giơ tay lên lại đánh thêm cái nhưng lần này có đánh vào mặt cậu mà đánh vào lưng Viên Cổn Cổn.

      Viên Cổn Cổn khó chịu hừ tiếng thể tin được lại dùng sức lớn như vậy để đánh con trai của mình, ngẩng đầu hơi kích động : "Hách Hách vẫn là đứa sao có thể đánh mặt con còn dùng sức như vậy, sao lại ra tay với con trai ruột mình như thế!

      "Nó sao? Nếu tôi nhớ lầm vài phút trước ở trong miệng em nó vẫn là con trai Na Tịch Thịnh Duệ tôi chỉ là 'chú' mà thôi." Hắc Viêm Triệt lạnh lùng trào phúng nhìn .

      "..."

      " phải em cũng rất nhớ 'cha' nó sao? Ngủ cùng hai năm cũng giống nhứ em phải ?" Hắc Viêm Triệt bị lòng đố kị kích thích miệng chuyện chừng mực.

      "Đúng, sai em nhớ 'cha' của Hách Hách muốn chết, ít nhất từ trước tới bây giờ ấy đều tổn thương đến chúng tôi chút nào, ấy là người đàn ông dịu dàng chu đáo giống với Hắc tiên sinh." Viên Cổn Cổn tức giận trả lời lại cách mỉa mai.

      " sai, ta dịu dàng chu đáo tôi lạnh lùng tàn bạo nhưng là em tình nguyện leo lên giường của tôi cũng cần ta, xem ra em cũng phải mặt hàng gì tốt." Hắc Viêm Triệt gằn từng tiếng , những câu đều xé rách tim Viên Cổn Cổn.

      "Cũng biết Na Tịch Hách nghe hiểu được đối thoại giữa bọn họ hay là nhìn thấy sắc mặt Hắc Viêm Triệt đối với Viên Cổn Cổn tốt, chỉ thấy tay bé của cậu vừa động cái ghế liền bay thẳng đến đầu Hắc Viêm Triệt, mà lần này Hắc Viêm Triệt cho cậu cơ hội, bốp tiếng ghế liền rách nát trong trung.

      Hắc Viêm Triệt đoạt lấy Na Tịch Hách từ trong lòng Viên Cổn Cổn, mất lý trí nắm chặt cổ của cậu, lạnh giọng : "Tôi có thể sinh con ra cũng có thể giết chết con."

      Na Tịch Hách quật cường nhìn , phát ra tiếng gì chỉ lạnh lùng đối mặt với .

      "Hắc Viêm Triệt điên rồi sao? buông tay buông tay!" Viên Cổn Cổn khóc đứng dậy đánh đấm , biết tại sao bọn họ có thể biến thành như vậy.

      Hắc Viêm Triệt bị tiếng khóc của kéo chút lý trí về buông Na Tịch Hách ra, nhìn cậu mở miệng hít thở nắm chặt hai đấm, rốt cuộc làm cái gì dù sao vẫn chỉ là đứa trẻ vì sao lại nghiêm túc với cậu.

      Viên Cổn Cổn ôm lấy Na Tịch Hách đau lòng khẽ vuốt khuôn mặt nhắn của cậu : Hách Hách đừng sợ mẹ đưa con về nhà ông ngoại."

      Hắc Viêm Triệt ngăn ở trước mặt , gì.

      Viên Cổn Cổn sợ hãi lui về sau mấy bước, phòng bị nhìn

      " còn muốn làm cái gì?"

      Hắc Viêm Triệt bị thái độ phòng bị của đâm bị thương, thái độ vốn mềm yếu lại bắt đầu căng cứng.

      "Em coi đây là chỗ nào? Tùy em muốn tới tới còn muốn liền ?"

      "Tôi muốn đâu mắc mớ gì đến dù sao 'cha' của con tôi cũng phải cần để ý chúng tôi đâu." Viên Cổn Cổn vừa sợ hãi run run vừa quật cường trái lòng

      Hắc Viêm Triệt nhìn , mấp máy môi mỏng.

      Viên Cổn Cổn cũng nhìn , ôm chặt Na Tịch Hách.

      "Tốt lắm, xem ra chúng ta lại trở về điểm xuất phát." lúc sau Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt.

      "Sớm biết như thế tôi thà rằng vĩnh viễn ở nước Pháp cũng muốn trở về lại gặp ." Viên Cổn Cổn chảy nước mắt giọng .

      "Lặp lại lần nữa." Mắt tím của Hắc Viêm Triệt híp híp, phun ra từng chữ lạnh như kết băng.

      "Tôi...tôi thà rằng..."

      đợi Viên Cổn Cổn xong Hắc Viêm Triệt liền đoạt lấy Na Tịch Hách ở trong lòng . bắt lấy cổ áo tàn nhẫn "Tôi đây cũng cho em biết sớm biết như thế này lần đầu tiên nhìn thấy vào sáu năm trước tôi nên giết em."

      Viên Cổn Cổn sửng sốt thể tin được như vậy, dường như dịu dàng mấy ngày nay đều là ảo giác.

      "Viên Cổn Cổn tốt nhất em biết làm tôi tức giận có kết cục gì." Hắc Viêm Triệt làm tư thế tay với Na Tịch Hách sốt ruột, cậu liền ngã xuống nhắm hai mắt lại.

      " làm cái gì." Viên Cổn Cổn kích động đánh đấm , muốn tránh thoát kiềm chế của .

      "Em muốn gặp Na Tịch Thịnh Duệ? Muốn con trai của em? Từ hôm nay trở ai em cũng gặp được." Hắc Viêm Triệt cười lạnh tiếng thô lỗ lôi ra khỏi phòng.

      "Chủ nhân."

      "Chủ nhân."

      Á Tư và Nhã Tư canh giữ ở cửa, thấy bộ dáng tàn bạo của đành lòng khẽ gọi.

      "Từ hôm nay trở cắt đứt mọi thông tin, ném ta vào phòng cho phép ra khỏi phòng bước làm trái chết." Hắc Viêm Triệt ném Viên Cổn Cổn đến bên người bọn họ giống như vứt rác, trong con ngươi tím đậm tràn đầy ý lạnh như băng.

      Á Tư đỡ lấy Viên Cổn Cổn dám ở lâu, đưa về phòng ngủ chính.

      "Hắc Viêm Triệt hu hu có quyền đối với tôi như vậy hu hu buông tôi ra."

      Viên Cổn Cổn vừa giãy dụa vừa khóc hô.

      " cái này thế giới chỉ có tôi muốn làm có chuyện tôi được làm, tốt nhất em nên biết điều này."

      Hắc Viêm Triệt lạnh lùng xong xoay người rời .

      Nhã Tư nhìn nam hướng trái nữ hướng phải thở dài, tốt rồi, làm sao có thể biến thành như vậy. đây là muốn mọi việc tốt phải trải qua khó khăn?

      - - - - - - - -

      Hắc Viêm Triệt đong đưa cái ly đế dài trong tay, nhìn chất lỏng màu đỏlay động ra tia sáng mê hoặc dưới ánh đèn, sau đó nâng ly uống cạn lại rót ly mới, say rượu, từ trước tới bây giờ cũng có tiệc rượu nào làm cho người ta mất lý trí làm cho người ta muốn ngất nhưng hôm nay rất muốn ngất lần thèm nghĩ đến đứa con trai đáng chết kia cũng thèm nghĩ đến Viên Cổn Cổn đáng chết, thầm muốn ngủ giấc ngon quên tất cả, đợi ngày mai tỉnh lại vẫn hạnh phúc cùng nhưng vì sao thể uống say?
      Last edited by a moderator: 25/4/15
      Andrenadunggg thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 191: Tình cha con?

      Edit : babynhox

      Viên Cổn Cổn nằm sấp ngừng khóc, ngày hôm qua vành tai và tóc mai bọn họ vẫn chạm vào nhau sao hôm nay có thể ra lời như vậy và làm ra loại chuyện này hiểu hiểu, chỉ cảm thấy Hách Hách quá còn chưa thích hợp biết nhưng sớm muộn gì cũng cho cậu biết, liền bởi vì chuyện đáng này mà tức giận sao? dùng lời tổn thương cũng sao nhưng sao có thể đối với Hách Hách như vậy, chẳng lẽ quên Hách Hách là con của sao? lại đối xử tàn bạo với con ruột mình như vậy, là làm cho trái tim lạnh băng, người đàn ông cưng chiều đến tận trời là sao? Chẳng lẽ trong khoảng thời gian này đối tốt với đều là ảo giác sao? Nếu tại sao hôm nay lại đối với nhẫn tâm như vậy, Hắc Viêm Triệt rốt cuộc là chúng ta như thế nào?

      Ban đêm toàn thân Hắc Viêm Triệt đều là mùi rượu về tới phòng ngoài ý muốn nhìn thấy Viến Cổn Cổn vì khóc mệt mỏi mà ngủ say, kiềm nén được thả bước chân ngồi bên cạnh , vươn tay nhàng lau vết nước chưa khô ở khóe mắt, nhìn lại ngậm ngón tay và tướng ngủ trẻ con khỏi lộ ra chút cười khẽ, thói quen của cũng thay đổi chút nào nhưng mà càng ngày càng ngang ngược, trước kia ngay cả lớn tiếng với cũng có gan hôm nay là vì thằng nhóc thối kia sao? Bởi vì ra tay đánh cậu cho nên mới trở nên gay gắt như vậy, đây là tình mẹ sao. Hôm nay đúng là quá đáng, mặc kệ thế nào thằng nhóc kia cũng chỉ là đứa hơn 1 tuổi, tuy cái gì cậu cũng biết nhưng dù sao cũng chỉ là đứa trẻ, dù cậu suýt làm bị thương cũng nên vung tay tát cậu như vậy, trừng phạt như vậy đối với đứa là quá nghiêm khắc rồi.

      Viên Cổn Cổn giật giật nhíu mày thào "Hắc Viêm Triệt."

      Hắc Viêm Triệt sửng sốt nhìn nhíu mày, nhịn được lấy tay nhàng vuốt ra cho . mơ thấy sao ? Ha ha dù phải là giấc mơ đẹp cũng cảm thấy vui vẻ, ít nhất kêu chính là tên của phải Na Tịch Thịnh Duệ biết hôm nay mình phát điên cái gì, chỉ là vì vô ý mấy câu liền làm mọi chuyện biến thành như vậy, lật đổ toàn bộ cố gắng trước đây nhất định là hận muốn chết rồi. Hắc Viêm Triệt thở dài ra ngoài.

      Na Tịch Hách mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy người đàn ông ngồi ở bên cạnh cậu liền tỉnh táo, khuôn mặt nhắn lạnh lùng vẫn quật cường như cũ.

      Hắc Viêm Triệt tự động bỏ qua bài xích của cậu, lấy cao bạc hà ra nhàng bôi lên vết sưng khuôn mặt nhắn.

      Na Tịch Hách ngẩn người nhưng có né.

      "Nhóc con, con nên biết cha mới là cha của con." Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt .

      Na Tịch Hách nhìn , gì.

      "Cha đánh sai con, hành vi hôm nay của con suýt làm mẹ con bị thương, mặc kệ là ai cha đều cho phép làm ấy bị thương." Hắc Viêm Triệt tiếp tục bôi thuốc ở mặt cậu.

      "Con nhớ kỹ, khả năng của con chỉ có thể dùng để bảo vệ mẹ thể dùng để tổn thương mẹ cho dù là ngộ thương cũng được, trước khi con chưa khống chế được khả năng của mình đừng dùng loạn." Hắc Viêm Triệt đật nắp thuốc mỡ đặt ở đầu giường của cậu.

      "Lão già thối." Đột nhiên Na Tịch Hách mở miệng vươn tay chỉ chỉ dấu tay cần cổ mình.

      "Cái đó cần bôi, qua hai ngày tự hết."

      "Muốn bôi." Na Tịch Hách cố chấp nhìn .

      Hắc Viêm Triệt nhìn nhìn cậu, vẫn cầm lấy thuốc mỡ bôi cho cậu.

      Sau khi bôi xong Na Tịch Hách vừa lòng gật gật đầu, bộ dáng đắc ý

      "Con đói bụng."

      Hắc Viêm Triệt cất thuốc mỡ đứng dậy vươn tay ra với cậu, nhàn nhạt "."

      Na Tịch Hách nhìn nhìn , thả tay bé lên bàn tay to của để bế cậu dậy.

      Hắc Viêm Triệt ôm ra phòng.

      "Con nhớ Na Tịch Thịnh Duệ như vậy?"

      "Dạ." Na Tịch Hách lên tiếng.

      "Cha tìm ta ra cho con xem như bồi thường bóp cổ." Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt .

      "?"

      "Ừ."

      "Con đây tha thứ cho cha." Na Tịch Hách kiêu ngạo .

      "Tùy con." Hắc Viêm Triệt khó chịu lạnh giọng .

      Na Tịch Hách nhìn nhìn khuôn mặt giống như đúc với cậu, vươn tay bé ôm cổ có lẽ người cha này cũng tệ ít nhất cũng muốn bảo vệ người như cậu, chính là mẹ.

      Hắc Viêm Triệt sửng sốt, trong lòng dâng lên chút ấm áp có thể trách ai được nếu phải lúc trước tìm mẹ con bọn họ bây giờ cậu cũng thích giống Na Tịch Thịnh Duệ, tuy rằng tình thân của đàn ông trong nhà họ Hắc tương đối nhạt nhưng loại cảm giác này ra cũng tệ, ngày nào đó cậu cũng trưởng thành cũng là người đàn ông, lúc đó cậu liền có thể thân cận với như vậy nửa, giống như và Hắc Viêm Tước lâu lâu trước kia, cũng cảm thấy ấm áp ở trong lòng Hắc Viêm Tước.

      Viên Cổn Cổn vừa ngủ dậy phát mình bị người ta ôm vào trong ngực, cần nghĩ cũng biết chủ nhân vòng tay ôm ấp này là ai.

      Hắc Viêm Triệt ngủ rất say ngay cả Viên Cổn Cổn tỉnh cũng biết.

      Viên Cổn Cổn nhìn khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ khi ngủ của , nhìn dịu dàng vô hại như vậy khác xa bộ dáng bá đạo lạnh lùng thường ngày, tay tự giác nhàng mơn trớn gương mặt .

      "Tiểu Bàn đừng lộn xộn."

      Hắc Viêm Triệt giật giật càng ôm sát thân thể của hơn, thào lung tung.

      Viên Cổn Cổn giống như bị điện giật rụt tay về, ngày hôm qua đối xử với Hách Hách tàn nhẫn như vậy sao còn có thể mê luyến thậm chí còn muốn ỷ lại và quyến luyến nhiệt độ cơ thể của , nghĩ đến đây Viên Cổn Cổn bắt đầu giãy dụa.
      thienbinh2388, Andrena, Nguyen Thuy2 others thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Lam hoa roi sao ??? Cha con trc rui toi .... C?

    4. Friendangel2727

      Friendangel2727 Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      28

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 192: Cách cũ?

      Edit : babynhox

      Hắc Viêm Triệt bị an phận ở trong lòng đánh thức, mở mắt tím.

      Viên Cổn Cổn tránh thoát ôm ấp cũng nhìn amj cái nào mà rời giường tới phòng tắm.

      Hắc Viêm Triệt nhìn bóng lưng của , mệt xoa xoa giữa lông mày, cảm thấy đau đầu.

      Viên Cổn Cổn cầm bàn chải đánh răng, cố ý xem ánh mắt nóng rực phía sau của người nào đó.

      Hắc Viêm Triệt cầm lấy bàn chải đánh răng, bắt đầu rửa mặt.

      Viên Cổn Cổn rửa mặt xong rời, bộ dáng gấp gáp rất ràng chính là muốn ở cùng giây nào.

      Hắc Viêm Triệt bắt lấy tay , nhàn nhạt : " muốn nhìn thấy như vậy?

      Viên Cổn Cổn làm như có mắt thấy có tai như điếc, chỉ lẳng lặng nhìn sàn nhà.

      "Chuyện ngày hôm qua..."

      "Là tôi sai, từ lúc vừa mới bắt đầu tôi nên đưa Hách Hách vào nhà , bây giờ tối chỉ muốn đưa Hách Hách về nhà cha tôi, tôi biết Hắc tiên sinh tài cao quyền lớn, cái này thế giới có chuyện làm được nhưng tôi chỉ là bình thường, bình thường này có thể xin giơ cao đánh khẽ được ?

      Hắc Viêm Triệt nhìn khuôn mặt nhắn bướng bỉnh của , vui nhếch mày kiếm, kiêu ngạo như vậy cũng bằng lòng buông bỏ tự tôn xin lỗi lại trả lại cho như thế? Vậy vẽ vời thêm chuyện làm gì, cũng tin cách hai năm tính cách của có thể gay gắt hơn .

      "Nếu như tha em phải làm thế nào đây?"

      "..." Viên Cổn Cổn nhìn , trong đôi mắt to tràn đầy ủy khuất.

      "Cáu kỉnh với ? Viên Cổn Cổn hai năm trước được hai năm sau cũng có khả năng đó, nếu em nghe lời còn có thể cho em gặp con trai nếu còn như vậy lời có gai có, cách làm cho em đau khổ cũng có, tin em có thể thử xem." Hắc Viêm Triệt lạnh lùng gằn từng tiếng .

      Viên Cổn Cổn nhìn đôi mắt tím mất độ ấm mà lạnh như băng kia, cắn cắn môi dưới câu.

      Hắc Viêm Triệt kẹp chặt cằm của , vây ở góc tường cúi người mạnh mẽ xâm chiếm môi .

      Viên Cổn Cổn hừ , dùng cả tay chân tấn công lại bị hóa giải dễ dàng, chỉ có thể ngoan ngoãn mặc cần lấy.

      Cái hôn này mạnh mẽ thô lỗ hơn so với bình thường, làm cho môi Viên Cổn Cổn đau cũng làm đau lòng, ngay lúc muốn cắn môi , Hắc Viêm Triệt nhanh nhẹn né tránh thừa lúc còn chưa kịp phản ứng hung hăng cắn ở môi , máu tươi chảy ra từ môi của , Viên Cổn Cổn còn kịp kêu đau hơi thở liền bị Hắc Viêm Triệt chiếm đoạt.

      Sau khi kết thúc nụ hôn, Hắc Viêm Triệt buông Viên Cổn Cổn thở hổn hển ra, ngón tay tà mị lau vết máu môi mình, nhàn nhạt : "Kết cục phản khán chính là bị thương, tốt nhất em nên nhớ kỹ."

      Viên Cổn Cổn che miệng nước mắt lưng tròng nhìn .

      Hắc Viêm Triệt đè nén xúc động muốn ôm vào trong ngực dụ dỗ, xoay người rời .

      Viên Cổn Cổn mềm nhũng trượt xuồng theo góc tường, ngồi xổm dưới đất sờ sờ vết thương môi nhìn vết máu màu đỏ ngón tay lẳng lặng rơi nước mắt, ra lúc muốn tàn nhẫn có thể rất tàn nhẫn lúc muốn dịu dàng có thế rất dịu dàng lúc muốn cưng chiều có thể cưng chiều lên tận trời, ngược lại có thể đánh xuống địa ngục, Hắc Viêm Triệt tôi nghĩ tôi bắt đầu hiểu chút nhưng vì sao vì sao có biết là như thế này, là người đàn ông nguy hiểm tôi vẫn có cách nào chán ghét .

      Liên tục hai ngày, khí trong nhà họ Hắc đều bị mây đen vây quanh, trong khí tràn đầy áp lực làm người ta hít thở thông, Hắc Viêm Triệt tức giận lật đồ bàn, tất cả những thứ đó đều rơi khắp nơi mặt đất, đáng chết, sao lại ngang ngược như vậy, tính cách bướng bỉnh như vậy là do ai nuôi ra là đáng giận.

      Á Tư nhìn nhìn rác rơi đầy đất vì để mình cũng rơi xuống giống như chúng nó, cuối cùng quyết định lại 'chuyện tốt ' lần nửa.

      "Chủ nhân, nếu ngài muốn làm hòa với Cổn Cổn tôi có cách."

      "Ai muốn làm hòa với ấy? !" Hắc Viêm Triệt đảo mắt tím, hét lớn tiếng.

      "Ha ha tôi sai rồi là Cổn Cổn muốn làm hòa với ngài nhưng mà ngài cũng phải cho ấy bậc thang xuống." Á Tư cười gượng hai tiếng, lời trái lòng.

      "Tiếp tục ." Hắc Viêm Triệt dời chú ý lên người ta.

      "Cách sợ dùng lại dùng tốt là được, Cổn Cổn sợ quỷ như vậy dùng lại cách lần trước, ha ha kích thích ấy chút ngài xem được ?

      Hắc Viêm Triệt nhăn mày gì. thích làm cách này nhưng mà...

      Á Tư đứng ở bên đợi mệnh lệnh của .

      " sắp xếp." lúc sau Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt .

      "Dạ." Á Tư cung kính khom lưng xoay người.

      Hắc Viêm Triệt đứng dậy ra khỏi phòng sách. Quên mặc kệ là dùng cách gì chỉ cần có thể làm cho thỏa hiệp cái khác đều quan trọng, dù sao cũng phải chưa từng dùng.

      Ánh trăng màu trắng bạc rải rắc mặt đất, hương thơm mát mẻ ban đêm tràn ngập trong trung. ban đêm yên tĩnh chất chứa ánh trăng thần bí mờ mờ ảo ảo nhìn qua như rất mềm mỏng nhưng lại để lộ ra màu sắc quỷ dị mê say làm người ta điên cuồng, đương nhiên cũng có thể là ngòi nổ sợ hãi ở nơi tối sâu trong lòng người.

      Viên Cổn Cổn ngồi xem xem tivi, xem Hắc Viêm Triệt ngồi bên cạnh nhìn tài liệu trở thành người tàng hình nhìn, chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình lớn tường, dường như câu chuyện ở đó có tình tiết hấp dẫn toàn bộ tinh thần của nhưng mà chỉ có chính hiểu lừa mình dối người.

      Ngoài Viên Cổn Cổn lừa mình dối người ra còn có Hắc Viêm Triệt, cố gắng với mình đừng quản nhưng mà mở tài liệu ra cũng động đến tờ, toàn bộ tinh thần của đều đặt người quật cường kia, hiểu luôn luôn yếu đuối nhát gan vậy từ khi nào trở nên quật cường như vậy, đáng chút nào.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :