1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nuông chiều bảo bối: Nô lệ tình yêu của Báo vương - Viên Cổn Cổn (Full có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 174: Đây là phòng của !

      Edit : babynhox

      "Thiếu gia quên rồi sao, sáu năm trước, lúc Cổn Cổn vừa tới đây chúng ta đều là người xa lạ của con bé, nhưng vừa mới qua bao lâu, chúng ta liền từ người xa lạ biến thành người nhà của con bé, con bé đơn thuần đáng như vậy, muốn bước vào trong lòng con bé có bao nhiêu khó chứ." Quản gia Bạch cười cười, cầm lấy khay bạc đứng lên.

      " giống! Bây giờ cố ấy nghe lời chút nào!" Hắc Viêm Triệt nghiến răng nghiến lợi .

      "Vậy ngài liền chiều con bé chút, cưng chiều con bé chút, đừng luôn nổi giận, như vậy làm con bé dám tới gần ngài, ngài muốn như vậy sao?"

      Hắc Viêm Triệt mấp máy môi, gì.

      "Thiếu gia, ngài ức hiếp Cổn Cổn lâu như vậy, cũng nên để tình hình hòa nhau chút? Coi như con bé làm nũng với ngài là được." Quản gia Bạch cười cười, bởi vì mặt thay đổi vặn vẹo rất đáng .

      "Ức hiếp? ! Vú cảm thấy trước kia tôi tốt với ấy?" Hắc Viêm Triệt nghe thế lập tức bất mãn nhăn lại mày.

      Quản gia Bạch chỉ cười .

      "Phiền chết rồi !" Hắc Viêm Triệt mắng tiếng, xuống lầu.

      Quản gia Bạch nhìn bộ dáng vội vàng kích động của lắc lắc đầu, hai đứa này...Vẫn phải nấu nhừ đây.

      Ban đêm, Viên Cổn Cổn tắm rửa xong nằm ở giường lẳng lặng nhìn ảnh cưới, nét mặt như vậy, trước kia bọn họ rất nhau sao? Nếu giữa bọn họ là hạnh phúc giống như bức ảnh, vì sao phải ? ảnh chụp dường như là rất hạnh phúc, rất thỏa mãn, nhất định là trước kia người đàn ông này rất sâu đậm.

      " nghĩ cái gì?"

      câu kéo Viên Cổn Cổn từ trong suy nghĩ trở về, liền giật mình nhìn nam chính trong hình đột nhiên xuất trước mắt.

      Hắc Viêm Triệt nhìn bộ dáng bị dọa của , nhàn nhạt "Sợ như vậy?"

      " đột nhiên xuất đương nhiên là em sợ, thế nào mà cũng có tiếng động..." Viên Cổn Cổn ngồi dậy hơi oán giận bĩu môi.

      "Chúng ta chuyện." Hắc Viêm Triệt ngồi vào bên cạnh , thờ ơ .

      Viên Cổn Cổn gật gật đầu, ngoan ngoãn ngồi yên, giống như học sinh chờ thầy giáo giảng dạy.

      " là người báo, có được khả năng đặc biệt, vốn là sống lâu từ 600 đến 700 năm, nhưng do quan hệ huyết thống của cha , già chết, mà em là người bình thường, bởi vì kết hôn với , ký kết 'khế ước trọn đời' cho nên cũng có được thân thể già chết, về phần thằng nhóc thối kia, rất ràng là kế thừa dòng máu của , vào lúc con năm tuổi bắt đầu biến thân lần đầu tiên, giờ phút này phải có ở bên cạnh con tự mình dạy, bằng có nguy cơ chết non." Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt , ngoài dự tính nhìn vẻ mặt mơ màng của .

      Viên Cổn Cổn ngơ ngác nhìn , lúc sau mới hỏi " phải già chết sao? Vì sao chết non?"

      "Điều kiện trước tiên là con phải sống qua năm tuổi." Hắc Viêm Triệt biểu cảm trả lời.

      "Vậy làm sao bây giờ? Hách Hách xảy ra chuyện chứ?" Viên Cổn Cổn sốt ruột hỏi.

      "Ở bên liền ." Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt nhìn , hơi ghen tị khi sốt ruột vì người khác.

      Viên Cổn Cổn nhàng thở ra giọng thào "Nguy hiểm ... Nếu phải lần này gặp , đến lúc Hách Hách năm tuổi năm chẳng phải là nguy hiểm sao, là may mắn..."

      " cho em biết bí mật đó, có phải em cũng nên với chút gì ?" Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt.

      " muốn biết cái gì?" Viên Cổn Cổn ngốc nghếch mắc mưu.

      " hỏi, em thành trả lời?"

      "Chỉ cần em biết." Viên Cổn Cổn ngoan ngoãn gật gật đầu.

      "Em và Na Tịch Thịnh Duệ ngủ cùng nhau?" Hắc Viêm Triệt đè nén vui trong lòng xuống.

      "..." Viên Cổn Cổn nhìn , đỏ mặt.

      "Đúng? Hay ?"

      "Đúng..." Viên Cổn Cổn giọng đáp.

      "Làm tình ?" Hắc Viêm Triệt gần như là hung tợn phun ra ba chữ kia.

      "... có..." Viên Cổn Cổn ấp úng, bị ánh mắt sắc bén của đâm thủng.

      "Hôn môi?" Hắc Viêm Triệt tiếp tục hỏi.

      "......" Mặt của Viên Cỏn Cổn đỏ giống như bị người ta nấu chín, lắp bắp nên lời.

      "Có đúng hay ?" Hắc Viêm Triệt lạnh giọng .

      Viên Cổn Cổn quay đầu tránh né ánh mắt .

      "Hừ." Hắc Viêm Triệt nặng nề hừ lạnh tiếng, nằm ở giường đưa lưng về phía .

      Viên Cổn Cổn bóng lưng cương tại chỗ biết nên làm như thế nào mới tốt.

      Qua lúc lâu, Hắc Viêm Triệt còn có ý ngồi dậy, Viên Cổn Cổn nhịn được đẩy vào giọng meo meo " đừng ngủ, muốn ngủ về phòng ngủ ."

      "Đây là phòng của ." Hắc Viêm Triệt xoay người vui nhìn , tức giận kéo chăn qua phủ lên người.

      "Nhưng ràng đây là phòng của em." Viên Cổn Cổn bất mãn trề miệng, tính trẻ con đoạt lấy chăn người , ôm vào trong ngực.

      " nhảm, chúng ta là vợ chồng, phòng của em đương nhiên chính là phòng của , đưa chăn cho ." Hắc Viêm Triệt vừa vừa vươn tay đến đoạt chăn trong lòng .

      " cho... đổi phòng khác, em thích phòng này." Viên Cổn Cổn ôm chặt chăn chơi xấu xoay người đưa lưng về phía , đề phòng cho cướp lại.

      " đổi, cũng thích phòng này." Hắc Viêm Triệt ôm từ sau lưng, gãi ngứa .

      "A... Đừng gãi, em ngứa..." Viên Cổn Cổn lập tức nhích tới nhích lui giống như bọ chét, vừa trốn vừa nhịn được cười.

      "Hư, em kêu lớn tiếng như vậy sợ đánh thức thằng nhóc thối kia sao?" Hắc Viêm Triệt vươn tay che miệng Viên Cổn Cổn, nhìn hai gò má ửng hồng, mắt to sáng lấp lánh của .
      Last edited by a moderator: 24/3/15

    2. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      A dung la....:yoyo59:

    3. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Bây h phải biết nhÀng mềm mỏng thuii. Đáng kinh hồn :))

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 175: Biến thái lý!

      Edit : babynhox

      Viên Cổn Cổn thở phì phò ngơ ngác nhìn , liền mất hồn, hoàn toàn phát mình bị đè ở dưới thân thể.

      "Tiểu Bàn..." Hắc Viêm Triệt tự chủ được gọi ra tiếng.

      Viên Cổn Cổn nhìn đến gần như là quên hô hấp.Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn

      Mặt của hai người càng ngày càng gần, gần đến lông mi cũng 'chém giết' nhau, cũng có thể nghe thấy tiếng tim đập và hơi thở của đối phương, Hắc Viêm triệt nới bàn tay to phủ miệng nhắn của ra, nhắm mắt lại nhàng hôn lên môi .

      Viên Cổn Cổn mở to mắt đẹp, lẳng lặng nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, lông mi dài dài giống như cây quạt , lúc này chỉ nhàng bao trùm ở dưới hốc mắt của , làm nhìn như tao nhã xinh đẹp đặc biệt, dường như phải là người mà là mơ, vừa chạm vào tan.

      Hắc Viêm Triệt dịu dàng dùng môi mình day , Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn chạm vào môi , sau khi cảm thấy phản kháng mới thăm dò vẽ loạn, cắn cánh môi .

      "Ưm..." Viên Cổn Cổn than ra tiếng, vươn tay đẩy đẩy bờ vai của .

      "Đừng nhúc nhích... Chỉ hôn chút, chút là được rồi..." Hắc Viêm Triệt dùng giọng nhàng nỉ non , làm cho người nào có thể từ chối.

      Viên Cổn Cổn nhìn , biết vì sao bây giờ làm cho đau lòng, nhìn dè dặt cẩn thân giống như là thứ quý giá, dường như...Dường như chờ rất lâu, rất lâu rồi.

      lâu Hắc Viêm Triệt xâm nhập vào môi , vốn là cái hôn dịu dàng lại trở nên hơi thô lỗ, bắt buộc dây dưa miệng lưỡi với , Viên Cổn Cổn biết nên làm như thế nào, nhưng thân thể lại bắt đầu đáp lại , cảm giác này giống với lúc ở cùng Duệ.

      biết qua bao lâu, mãi đến khi cảm thấy đầu óc trống rỗng, thở được nửa, Hắc Viêm Triệt mới buông ra, mặt đỏ hơi thở gấp nhìn thở hào hển gương mặt ửng hồng, cười khẽ "Kỹ thuật vẫn còn kém, lượng hô hấp vẫn thấp như vậy, còn chờ dạy dỗ."

      Viên Cổn Cổn vừa nghe, khuôn mặt vốn là rấtt hồng liền giống như trứng tôm bị nấu chín, nhìn bĩu môi, đôi mắt to sáng lấp lánh hề chứa tạp chất, hấp dẫn người khác hãm sâu.

      Hắc Viêm Triệt vươn tay nhàng miêu tả hình dạng ánh mắt , mang theo nhớ nhung vô hạn, từ lúc nào bắt đầu ngốc này? Là lúc khờ khạo cầm cây thông bồn cầu đứng ở bên cạnh giường ? Là lúc ngã vào trong lòng , lấy tay 'phi lễ' ? Là lúc sợ chết ngăn cản uống thuốc? Là lúc vừa mát xa cho vừa dùng giọng ngọt ngào giỡn? Hay là lúc khóc đến đáng thương hỏi vì sao phải khi dễ ? biết... hoàn toàn biết từ khi nào bắt đầu , chỉ biết là lúc phát mình , muốn thoát ra quá trễ rồi...

      Viên Cổn Cổn hất mặt, giọng meo meo "Rất khuya rồi, mau về ngủ ."

      "Em muốn về đâu ngủ? Đây là phòng của ." Hắc Viêm Triệt nhìn nét mặt mất tự nhiên của , hơi vui lạnh giọng .

      "Vậy em ngủ cùng Hách Hách, ngày mai sắp xếp lại cho em căn phòng khác là được." Viên Cổn Cổn xong muốn đẩy ra, lại phát cách nào di chuyển đc , mà cũng có ý đứng lên

      "Nghe đây, chỗ này là phòng của 'chúng ta'." Hắc Viêm Triệt đè ép vui trong lòng gằn từng tiếng .

      Viên Cổn Cổn nhìn bộ dáng cưởng ép của như vậy, khỏi cũng vui, mấp máy môi giọng "At before." (Trước đây)

      Hắc Viêm Triệt nhếch mày kiếm, cơn tức liền bị câu đơn giản như vậy khiêu khích.

      "Em muốn đứng lên..." Viên Cổn Cổn né tránh ánh mắt bốc lửa của , giọng meo meo.

      "Em còn nhúc nhích nửa xem." Hắc Viêm Triệt cười lạnh tiếng, cuối cùng thể đèn nén nổi tính cách mạnh mẽ.

      Viên Cổn Cổn ngẩn người, cương cứng tại chỗ.

      Hắc Viêm Triệt tà mị kề sát vào lỗ tai nhàn nhạt "Em có thể nhớ trước kia chúng ta làm việc gì ở chiếc giường này nhưng nhớ rất , nếu bây giờ em muốn 'nhớ lại' chút, vậy em cứ tiếp tục khiêu chiến độ nhẫn nại của , nếu em muốn đây khuyên em tốt nhất là nghe lời."

      Viên Cổn Cổn nhìn , sao lại thay đổi thành người khác, vừa nảy ràng là dịu dàng như vậy...

      "Muốn nhắc nhở em trước kia chúng ta làm chuyện gì ?" Hắc Viêm Triệt vươn tay vuốt mặt , chậm rãi xẹt cổ, mặt treo nụ cười thản nhiên nhưng lại đến đáy mắt.

      Đột nhiên Viên Cổn Cổn cảm thấy hơi ủy khuất, nước mắt lập tức vận sức tích tụ trong hốc mắt chờ phát động, vừa nhìn làm cho người ta thương mến, nhưng càng thúc giục dục võng người khác muốn khi dễ , nhất là vị ác bá trước mặt này, mà dường như là Hắc Viêm Triệt còn xấu xa hơn cả ác bá.

      "Chúng ta ở chiếc giường này hôn môi, , xoa , vui thích, , thằng nhóc thối kia chính là chứng cớ tốt nhất, em cũng có cách nào phủ nhận, phải sao?" Hắc Viêm Triệt khiêu khích khẽ cắn lỗ tai khiến cho run rẩy.

      Viên Cổn Cổn bị bộ dáng tại của dọa sợ, nhịn được hừ tiếng, khóc lên.

      Hắc Viêm Triệt lau chùi hết nước mắt của , nhìn bộ dáng nước mắt lưng tròng của , lạnh giọng "Cho dù em nhớ chuyện trước kia cũng em gạt bỏ tồn tại này, Viên Cổn Cổn, em là vợ của , cho dù em mất trí nhớ hay , em cũng là vợ của .

      Viên Cổn Cổn bĩu môi dùng mu bàn tay che mắt, tự nhiên khóc.

      Hắc Viêm Triệt nhìn động tác trẻ con, lửa giận cũng biến mất hơn phân nửa, vươn tay kéo tay , nhàng in xuống nụ hôn ở mặt " thích nhất là nhìn bộ dáng em khóc, em còn khóc nửa liền nhịn được muốn 'xâm phạm' em đấy."

      "Biến thái." Viên Cổn Cổn bình luận khách sáo.

      "Biết là tốt rồi, ngàn vạn lần đừng chọc , biến thái lý." Hắc Viêm Triệt gật gật đầu tiếp nhận từ hình dung này, lưu loát lật xuống từ người , kéo ôm vào trong ngực.
      Last edited by a moderator: 25/3/15

    5. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      A du do c kieu j z? Tho lo hay diu dang ???

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :