1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuôi Heo Trong Hậu Cung - Mộ Thủy Dao (Update C.49)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Không muốn bị ế đâu

      Không muốn bị ế đâu New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      22
      Ôi trời , nhất kiến chung tình hay là sao đây ? còn tha người ta về nữa chứ . Tội nghiệp bé con quá . Mong chờ chap mới bạn Thaolyy ui !!^^
      pqthaolyy thích bài này.

    2. Không muốn bị ế đâu

      Không muốn bị ế đâu New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      22
      Bắt người , bắt người rồi ! Mang về mần thịt sao ? ^^
      pqthaolyy thích bài này.

    3. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 4: Lý do bị con dâu chê từ .

      Edit: Lyy
      Beta: Hằng Lê

      Nhận lấy thuốc trị thương từ Tôn Hổ, người thiếu niên chuẩn bị kéo y phục lên đột nhiên quay đầu lại nhìn nàng cười. ràng bộ dạng rất tuấn tú lại làm cho Đào Nguyệt An hoảng sợ, hai chân run lập cập.

      Người thiếu niên ngoắc nàng, giống như kêu sủng vật của mình, “Lại đây giúp ta bôi thuốc.”

      Đào Nguyệt An rất tình nguyện, đến bên cạnh chậm như ốc sên, chậm rãi cầm lấy thuốc, vụng về hướng miệng vết thương của mà bôi lên lớp dầy. Tôn Hổ luôn tiết kiệm hận thể đoạt lấy, vừa phí tiền của chủ nhân vừa phiền toái.

      Tiếp theo để cho Đào Nguyệt An thay băng lại vết thương, quấn quanh nhiều vòng tạo thành hình dáng buồn cười, chân mày Tôn Hổ đều lên hai chữ nhẫn nại. Nhưng người thiếu niên rất cao hứng, lôi kéo Đào Nguyệt An đến ngồi chân mình, đùa với nàng như với sủng vật.

      “Tiểu Hạ Nguyệt.” Người thiếu niên dùng ngón trỏ sờ gương mặt non mịn như đậu hũ của nàng. Tiểu sủng vật bất an rụt lại, muốn nhảy từ đùi xuống lại bị siết chặt lấy, thắt lưng bị giữ chặt thể động đậy.

      Người thiếu niên cao hứng lại gần nàng, cực kỳ ác liệt thổi khí bên tai nàng. Tiểu nương càng bất an, càng vui mừng, nên chọc cho nàng khóc, “Ngoan ngoãn chút. Nếu ngoan, ta liền đem ngươi bán vào lầu xanh, có biết đó là nơi nào ?”

      Trong đôi mắt trong veo như nước của Đào Nguyệt An tràn đầy sợ hãi, lập tức ngừng giãy dụa, ngoan ngoãn để ôm.

      ngoan.” Tôn Hổ gì mà nhìn thiếu chủ nhà mình khi dễ nương chừng mười tuổi, được. Lại còn bị thiếu chủ quăng cho ánh mắt cảnh cáo, yên lặng từ cửa sổ nhảy xuống.

      Người thiếu niên cầm lọn tóc, nhàng ngửi, “Chờ Tôn Hổ trở về, ta liền mang ngươi đến chỗ ta ở.”

      Vào lúc mành chỉ treo chuông này, bụng Đào Nguyệt An rất đúng lúc phát ra tiếng kêu to, làm cho khuôn mặt nhắn của nàng đỏ bừng.

      “Đói ?” người thiếu niên khẽ cười tiếng, từ bàn lấy xuống túi giấy, lấy hải đường cao ra đưa đến bên miệng nàng, “Ăn lót dạ chút trước.”

      Đào Nguyệt An giãy giụa nhìn hải đường cao, ăn hay ăn cũng xong.

      Sau lúc lâu do dự, Đào Nguyệt An quyết định ăn, vẫn thể bỏ qua được đồ ăn liền đưa tay cầm lấy, lại bị người thiếu niên đưa qua chỗ khác, “Ngoan chút, ta đút ngươi.”

      Nhìn bộ dáng hung ác nếu sủng vật nhà ngươi để ta đút, ta liền bán ngươi vào thanh lâu, Đào Nguyệt An ngoan ngoãn mở miệng, cắn miếng hải đường cao. Bánh ngọt để qua lúc lâu nguội, giống như lúc mới mua vừa xốp vừa ngon miệng. Nhưng đói bụng ăn cái gì cũng ngon, hơn nữa Đào Nguyệt An còn rất đói.

      Tiểu nương phấn điêu ngọc mài Đào Nguyệt An im lặng tập trung ngồi ăn. Người thiếu niên thấy nàng ăn xong miếng bánh hải đường, cao hứng xoa má nàng khen, “ ngoan.”

      Vừa vừa lấy trong túi giấy ra khối hải đường cao, ở ngoài cửa sổ phát ra tiếng “hưu”, sắc mặt lạnh lùng, cầm bánh hải đường trong tay ném về phía đầu mũi tên, nhanh chóng ôm Đào Nguyệt An núp xuống dưới bàn.

      “Ngoan ngoãn trốn ở chỗ này, ta gọi ngươi được phép ra.” sờ sờ lỗ tai nàng, vuốt mái tóc tán lạn về phía sau rồi xoay người tiến vào trận đao kiếm chém giết đầy chết chóc.

      Đào Nguyệt An nghe thấy tiếng kim loại va vào nhau, tiếng đao kiếm giao nhau vang lên giòn giã, nàng sợ hãi nằm dưới chân bàn thẳng đến lúc thanh dần , mới nhút nhát đưa đầu ra ngoài nhìn xung quanh.

      mặt đất là mấy thi thể mang khăn che mặt đen. Người thiếu niên đưa lưng về phía nàng, “rắc” tiếng vặn gãy đầu tên thích khách cuối cùng, đáy mắt màu đỏ tươi nồng nặc sát ý tàn nhẫn, giống như ma quỷ trong địa ngục, làm cho người ta lui bước.

      vừa quay đầu lại nhìn thấy ánh mắt long lanh tràn đầy hoảng sợ của Đào Nguyệt An giống như nai con bị hoảng sợ. Trong lòng thầm nghĩ tốt, bước nhanh về phía trước chuẩn bị an ủi nha đầu bị dọa sợ kia.

      Đào Nguyệt An nhìn tới liền lăn vòng tới trước cửa mà chạy.

      lấy lại tinh thần, phát nàng muốn chạy trốn lập tức nhăn mày đuổi theo. Đào Nguyệt An chạy trối chết tới cửa giống như tù nhân trốn khỏi ngục, gần như dùng hết toàn bộ sức lực.

      Mà ở phía sau người thiếu niên lại là ba tên thích khách khác đánh úp lại, gắt gao đuổi theo chân , chỉ có thể trở mắt nhìn vật trong lòng mình đẩy cửa gỗ ra chạy mất.

      Bên kia Đào Nguyệt An chạy trối chết về sương phòng. Thúy Lan thấy nàng lâu chưa về, vốn có chút lo lắng. Vừa thấy tiểu thư nhà mình thất kinh xông vào, cánh áo hồng phấn dính vết máu, lúc này bắt đầu sợ hãi.

      “Đại tiểu thư ngài làm sao vậy?” Thúy Lan ngồi xổm xuống, xem xét mọi chỗ xem nàng bị thương ở đâu, làm thế nào cũng tìm được miệng vết thương, càng thêm lo lắng , “Chỗ nào bị thương mau cho nô tỳ, nô tỳ giúp người nhìn xem.”

      … Thúy Lan ta bị thương.” Đào Nguyệt An tới liền nhớ tới người thiếu niên như ma quỷ kia, con mắt nổi lên tia máu nàng run lên cái, nàng sợ thoát được, lôi kéo Thúy Lan , lắp bắp, “Chúng ta trở về, mau, quay về quý phủ,… giết người, chỗ giết người.”

      Thúy Lan nghe được hai chữ “giết người” mặt tái , hai lời ôm lấy Đào Nguyệt An, cũng quan tâm tới bàn đồ ăn còn nóng hổi, chạy nhanh ra khỏi tửu lâu về chỗ Vương ma ma.

      Vương ma ma vừa chọn xong vải dệt, quyết định kiểu dáng thấy Thúy Lan mang theo Đào Nguyệt An, thần sắc của hai người đều hốt hoảng, trái phải lôi kéo bà, “Ma ma… ma ma mau trở lại quý phủ. Trong tửu lâu đối diện… có người chết.”

      Vương ma ma từng ở trong cung, thích khách đột nhập giết hại phi tần đều gặp qua, nên trấn tĩnh hơn các nàng, trong lòng đại khái hiểu được chút ít. Vương ma ma liền mang các nàng lên xe ngựa, thúc giục phu xe mau quay trở về Đào phủ.

      Trở lại Tĩnh Tâm các, tâm treo ở giữa trung của Đào Nguyệt An khó khăn lắm mới rơi xuống, Thúy Lan giúp nàng thay quần áo rồi lại đem bữa tối đến.

      Cuối cùng, Vương ma ma cho nha hoàn lui , ngồi bên cạnh chuyện với nàng.

      “Đại tiểu thư, người hôm nay ở Túy Tiên lâu với Thúy Lan thấy cái gì?” Vương ma ma hòa ái hỏi.

      “Ma ma… đáng sợ. giết người… thi thể, đao… máu đỏ.” Đào Nguyệt An kể lại, hồi tưởng lại hình ảnh kia liền rùng mình cái.

      Vương ma ma chỉ xem là vụ án sát bình thường, vẫn nghĩ tới điều khác. Lúc nãy tìm Thúy Lan hỏi nàng ấp úng hồi mới là đại tiểu thư muốn cùng mấy đứa trẻ khác chơi, mình lại ở bên cạnh, bị Vương ma ma phạt cắt ba tháng tiền tiêu vặt.

      “Đừng sợ, đừng sợ, đều qua.” Vương ma ma giọng an ủi, nhưng nghĩ lại đại tiểu thư về sau tiến cung bồi quý phi nương nương, chỉ là vụ ám sát nho sợ đến như vậy, về sau bồi bên cạnh nương nương như thế nào? đến việc hoàng cung vì tranh quyền đoạt vị mà thầm sát hại nhau, cùng việc đối phó với mấy cái hồ ly tinh khác mà hạ độc thủ. Tâm độc, thủ đoạn ác, buồn vui đều dù cho có gương mặt đẹp đến đâu cũng bị những phi tần mới vào kiều mỹ mạo đoạt lấy hết quyền lợi.

      Vương ma ma lo lắng chờ cho Đào Nguyệt An ngủ mới về thư phòng báo cáo tình hình học mấy ngày cho Đào Tương.

      “Đại tiểu thư mấy ngày nay tiến bộ ít, ăn cơm, ngủ, vấn an, hành lễ đều có quy củ, nữ công, điệu múa, hội họa cũng có chút tiến triển. Lão già người xem có muốn chuẩn bị ít hương hoàn kia để dùng?”

      “Ngưng hương hoàn…” Đào Tương , “Là A Linh từng sử dụng?”

      “Đúng vậy.” Vương ma ma cung kính đáp lại, “Ngưng hương hoàn này là vật tốt, mỗi ngày sau khi tắm xong thoa lên người, sau thời gian, cả cơ thể có mùi thơm, làn da trở nên nõn nà. Lão nô nghe , bệ hạ rất thích cái này.”

      “Tốt tốt.” Đào Tương im lặng lát rồi chậm rãi mở miệng, “Nhưng a Linh vào cung nhiều năm như vậy vẫn chưa có thai. Thái y tám phần là do dùng hương hoàn.”

      “Vâng. Nhưng nương nương chỉ cần được bệ hạ sủng ái, chuyện có con nối dõi hay cũng ảnh hưởng.” Vương ma ma gật gật đầu, lại , “Bệ hạ sủng ái nương nương liền ban chết cho tiểu mỹ nhân kia, nàng ta sinh con liền đưa cho nương nương làm con thừa tự, còn vì nương nương mà lập thành thái tử. Đủ để thấy được bệ hạ rất thương nương nương, ngay cả dân gian đều lưu truyền câu trọng con trai lại trọng nữ nhân”.”

      mang nặng đẻ đau mười tháng, cho dù là con cũng thể nào mẹ con lòng.” Đào Tương giống như nhớ tới chuyện gì, nhăn mày lại, “Đến ngày thái tử trưởng thành, chuyện xưa kia khó tránh khỏi việc truyền đến tai , lại mưu gây chuyện.”

      “Mấy cung nhân lắm mồm này nên để cho nương nương ban chết, giết người răn đe trăm người, xem ai còn dám ở trước mặt thái tử điện hạ lời thị phi.” Vương ma ma hung hăng , nghĩ lại, “Thái tử lúc trước có hôn với nhị tiểu thư, biết là nghe được cái gì lại nảy sinh hiềm khích?”

      “Nguyệt Lâm?” vừa xong Đào Tương hận mình rèn sắt thành, phát ra tiếng hừ , “Con bé đó quen dựa vào mẫu thân, gặp điện hạ liền biết lớn chuyện, còn có chừng mực, là mất hết thể diện của Đào phủ.”

      “Điều này cũng thể trách phu nhân, năm đó người lạc mất tiểu thư, phu nhân trong lòng khó chịu nên mới đối với nhị tiểu thư thương hơn thường lệ.” Vương ma ma trấn an , “May mà đại tiểu thư có khí chất xuất chúng, tuy rằng tuổi còn chưa nẩy nở, chỉ cần qua vài năm nhất định mỹ nhân nổi tiếng kinh thành.”

      nghiệp của Đào gia cũng chỉ có thể đặt người Nguyệt An.” Đào Tương thở dài hơi, “Bệ hạ vừa truyền Sở Vương thế tử hồi kinh.”

      “Sở Vương thế tử?” Vương ma ma kinh hãi, “Sao lại trở về?”

      đến vị Sở Vương này là người vương gia đầu tiên của nước Trịnh mang họ khác, chiến công hiển hách, muội muội gả cho hoàng đế trở thành hoàng hậu. Đào quý phi lật đổ hoàng hậu, Đào Tương luôn theo nội ứng ngoại hợp, mưu hại nhiều người mới làm cho vị Vương gia có danh xưng chiến thần này chết sa trường. Mà Sở Vương mất nhiều năm, Sở vương thế tử lại quay trở về, phải là trong lòng bệ hạ có cái gì?

      “Nếu như thế phải địa vị của tướng phủ bị uy hiếp sao?” Ánh mắt của Vương ma ma hung ác, tay đưa lên cổ, “Lão gia, hay là chúng ta thừa dịp chưa tới kinh thành, lúc đường…” xong, Vương ma ma hơi khoa tay múa chân, làm ra động tác cắt cổ.

      “Bổn tướng đương nhiên nghĩ qua. Đoạn đường này phái mấy đợt thích khách, tất cả đều chết hết.” Đào Tương vừa , vừa nghiến răng nghiến lợi oán hận, “ đám người kia lại đối phó được đứa mười bốn tuổi, là cực kỳ vô dụng.”

      “Lão gia bớt giận, lão gia bớt giận.” Vương ma ma đảo mắt vòng khuyên nhủ, “Tái ông mất ngựa, biết đâu lại có phúc. Thế tử đến kinh thành quả tạo thành uy hiếp đối với tướng phủ. Nhưng lão gia ngài nghĩ xem, thế tử trở về chắc chắn lui về dưới trướng thái tử, tám phần là đứng về phía hai hoàng tử khác, nếu bàn về uy hiếp, vẫn là thái tử điện hạ bị uy hiếp nhiều hơn. Nay cánh chim của thái tử chưa vững chắc, muốn bảo trụ vị trí thái tử chỉ có thể nhờ vả vào quan thần triều đình, cậy vào ngài. Chúng ta thừa dịp này thúc đẩy hôn của điện hạ cùng đại tiểu thư, chờ sau khi đại tiểu thư sinh hạ tiểu hoàng tôn. Chúng ta giúp thái tử đăng cơ, nếu lòng với chúng ta lưu lại. Nếu …mượn cớ ‘tân hoàng còn ’ để cho đại tiểu thư buông rèm chấp chính, còn lão gia tự phong thành nhiếp chính vương…”

      “Ngươi đúng.” Đào Tương nghe xong giống như được mở mang, lộ ra biểu cảm tán dương, “Việc cấp bách bây giờ là ngươi dạy tốt Nguyệt An. Nếu thể bỏ qua việc con nối dõi nên dùng hương hoàn.”

      “Vâng ạ.”


      [​IMG]
      Hiyoko, Phong Vũ Yên, lk ngân39 others thích bài này.

    4. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Ơ, mình thích bố vợ gian thần và mama mưu này mới chết.
      À, để mình tả cho các bạn trẻ cảm giác bắt nạt người khác nhé. Thằng bé nhà mình 2 tuổi, bi bô tập , rất đáng . Vì nó quá đáng nên mình toàn trêu cho nó khóc mếu lên, sau đó mình lại dỗ nó cười, cứ thế lặp lặp lại... :"> Vậy nên mình đứng về phe nam chính, những kẻ bắt nạt người khác cho phát rồ lên, xong rồi lại lật đật dỗ. Thú lắm các bạn ạ!
      Dion, 139, haiphuong8117 others thích bài này.

    5. Không muốn bị ế đâu

      Không muốn bị ế đâu New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      22
      Lão gia a , lão có nghĩ là phái thích khách tới hành thích thế tử của chúng tôi mà có quà kèm theo là đại tiểu thư nhà lão zị ? hử ? Mà cái vụ để tiểu xinh đẹp lên làm thái tử phi , sinh nhi tử đồ .. ơ phải hỏi thế tử nhé ! Coi ngài có làm thịt ông ? * mong chờ ppthaolyy *
      pqthaolyy, linhdiep17noair thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :