1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuôi Heo Trong Hậu Cung - Mộ Thủy Dao (Update C.49)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Dễ thương 1 cách kì cục
      pqthaolyy thích bài này.

    2. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 17: Quay lại thời thơ ấu


      Từ sau hôm đấy, cứ đến bữa trưa, Tần Sở Minh cứ từ đâu nhảy ra, trong lồng cơm của lúc nào cũng đa dạng, ngày đồ ăn Tây vực, ngày khác là đồ ăn từ Cao Ly, làm cho Đào Nguyệt An ngơ ngốc trong lòng ngứa ngáy, tý cũng nhớ tới chuyện lúc trước làm khó dễ với mình.

      Sở Hi cung song êm gió lặng, mà sâu bên trong lại là những đợt song ngầm mà nàng thể biết được.

      Đào Nguyệt An thảnh thơi ở trong cung nghỉ dưỡng, tình trạng kéo dài tới lúc hoàng thái hậu phượng giá hồi cung liền chấm dứt.

      Thánh thượng trước nay được xưng là hiếu từ vì việc hoàng thái hậu hồi cung mà tốn ít tâm tư, Đào quý phi hợp với hoàng thái hậu nhưng cũng phải cố lấy lòng hoàng thượng mà chuẩn bị chu đáo.

      Dạ tiệc náo nhiệt, Đức Trinh thái hậu ngồi phía , khóe môi luôn mỉm cười, thoạt nhìn vừa hiền lành lại vừa nghiêm khắc.

      Trịnh tông hi được thái hậu thích, đầu tiên là múa bài tặng thái hậu. Nàng ta sợ là Đào Nguyệt An trong lòng tính kế nên cho nàng theo múa cùng.

      Kỳ tuy Đào Nguyệt An giỏi chuyện khâu vá, nhưng ngược lại về nhảy múa lại có thiên phú hơn, ngay cả Liễu Thủy Như thỉnh thoảng đều tán dương nàng.

      “Đại tiểu thư, sau khi dạ tiệc kết thúc tiểu thư phải trở về tướng phủ rồi, đợi lát nữa có thời gian nhớ đưa cho thái tử điện hạ cái túi thơm biết ?” Vương ma ma ngồi xổm người xuống, giả bộ vừa rót nước vừa vào bên tai nàng.

      “Vâng ma ma.” Đào Nguyệt An thầm oán, ràng là nàng ở cùng với thái tử điện hạ rất lâu, nhưng mà phải là Quý phi nương nương ở đây, cũng là Tần Sở Minh hay là tôn thư liên tục nhảy ra cản đường.

      “Tiểu thư người xem, thái tử điện hạ đứng dậy. Tiểu thư mau .” Vương ma ma đẩy đẩy nàng. Ý tứ của tướng gia là lần này thái hậu trở về chưa biết xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn nên đề phòng hơn, trước mắt nên quay về quý phủ tránh song gió, để phải phát sinh thêm chuyện gì nữa.

      Đào Nguyệt An giả bộ thân thể khó chịu ra ngoài, vừa mới chạy theo thái tử điện hạ lại gặp phải Đào Tương cùng đệ đệ Đào Ngụy của nàng, nàng liền giấu túi thơm vào trong tay áo.

      “Vi thần tham kiến thái tử điện hạ.” Đào Tương dắt theo Đào Ngụy. Đào Ngụy là con của thiếp thất, từ được Đào phu nhân nuôi, năm nay vừa tròn năm tuổi. biết vì sao Đào gia lại sinh toàn nữ nhi, Đào Ngụy được xem như nam nhân trong hàng hiếm có của quý phủ.

      “Tướng quân xin đứng lên, trước mặt Tông cần phải ép buộc bản thân làm những nghi thức này đâu.” Trịnh Tông tự mình dìu dậy, làm cho Đào Tương có chút kinh ngạc, Trịnh Tông lớn, do tin vào những lời đồn trong cung, mặc dù cố im lặng nhưng lại đối với Đào Tương cùng Đào Linh (quý phi) lúc nào cũng bài xích, ít khi có bộ dạng thân cận như vậy.

      “Vi thần tạ điện hạ.” Đào Tương đứng dậy, nhìn Đào Nguyệt An chút, ánh mắt mang theo vài phần suy nghĩ.

      Đào Nguyệt An vội hỏi, “Phụ thân cùng điện hạ cứ chuyện, nữ nhi đến chỗ khác dạo.”

      “Được.” Trịnh Tông lên tiếng, Đào Tương liền vâng theo.

      Đào Nguyệt An yên lặng lui ra đến chỗ thềm đá bọn họ nhìn thấy ngồi xuống, lấy hai cái túi thơm ra xem.

      Cái của nàng cùng Lưu ma ma làm khác nhau hoàn toàn thể nào gạt được Vương ma ma. Lúc nàng thu dọn xiêm y, Vương ma ma phát hai cái túi thơm giấu ở bên trong, bà bèn hỏi, Đào Nguyệt An liền thành khai ra hết.

      Vương ma ma phát hỏa vì nàng lề mề mãi đưa túi thơm cho thái tử, sau còn tức nàng học qua những việc nữ công này còn thêu ra hình ra dáng.

      Đào Nguyệt An phục trong lòng, lập tức biện hộ mấy câu lại bị Vương ma ma châm chọc lại. Nàng liền hèn mọn nhìn sang Thúy Lan hy vọng có thể được công nhận chút ít, nào nghĩ tới Thúy Lan tốt bụng luôn ôn nhu săn sóc cho nàng liền chỉ cười cười lời nào, nàng nhìn thấy muốn nghẹn khuất.

      ra ta thêu rất đẹp mà, ma ma có mắt nhìn.” Đào Nguyệt An tức giận . Nàng thêu cành ra cành lá ra lá, vừa nhìn biết là cây trúc rồi. Ngoài cây trúc ra nàng còn thêu thêm hai búp măng nữa, nếu điện hạ đói bụng có thể nhìn chút cho đỡ đói, lúc gặp nạn ảo giác lúc nào cũng có hiệu quả, những thứ tâm tư đơn thuần này của nàng Lưu ma ma đều thể nghĩ ra được.

      “Cái gì mà nhìn xấu, để ta nhìn xem.” Tần Sở Minh mặc bộ y phục thế tử màu tím, nhàng ngồi xuống bên người nàng, vẻ mặt bình thản.

      Nhờ vào mấy bữa trưa trước mà quan hệ của Đào Nguyệt An và trở nên hòa hoãn hơn, nàng liền lấy ra hai cái túi thơm, còn chưa đợi nàng , Tần Sở Minh liền cầm lấy cái túi thơm mà nàng thêu nắm trong lòng bàn tay, “Cái này nhìn đẹp.”

      vậy sao?” Đào Nguyệt An vừa rồi còn đắm chìm trong thế giới tràn ngập khó chịu, sau khắc lại bày ra vẻ mặt vui sướng. Nàng vui vẻ, phấn khởi kéo cánh tay Tần Sở Minh, hỏi, “ vậy sao?”

      Tần sở minh càng khẳng định rằng, thêu “đẹp” như vậy ngoại trừ tiểu Hạ Nguyệt của ra còn ai được, “.”

      Như sợ nàng tin, Tần Sở Minh chỉ vào cây trúc nghiêng trái ngã phải, thề mà , “Ngươi nhìn cây trúc này, dáng mềm mại, cảm giác vô cùng uyển chuyển.”

      lại sờ vào ba cây khác, cao cũng cao, cắm vào đất, hơn nữa đốt cây còn rời rạc, nhánh cây cách xa nhau, “Nhìn mấy cái này xem… ừ, chúng nó lấy loại tư thái tầm thường chui từ dưới đất lên, cây trúc dài trông tầm thường mà lại dũng cảm này giống với những cây trúc khác , bởi vì nó dài hơn nên nó cao ngạo hơn những cây kia.”

      Đào Nguyệt An đột nhiên cảm thấy Tần Sở Minh cực kỳ có tài, có thể nhìn ra rất nhiều thứ mà nàng nghĩ đến, Đào Nguyệt An hai mắt sáng như sao trời, tràn đầy sung bái.

      Tiểu vương gia Tần Sở Minh như được khích lệ thêm, chỉ vào chỗ đất màu xanh, đoán chút mới biết là cây măng non, nhưng mà, “Cây măng này cũng rất khác biệt, hơn nữa nếu nhìn kỹ thấy nó rất giống dãy núi lớn ngoài biển biển. Theo sách cổ ghi lại, loại măng này có thể kéo dài tuổi thọ, làm cho thân thể khỏe mạnh.”

      Đào Nguyệt An vừa nghe thấy, nàng gật đầu mạnh cái. Tần Sở Minh thấy thế tiếp, “Nếu đưa ta cái này?”

      “Được.” Đào Nguyệt An nhanh chóng đáp ứng, dù sao đưa cho thái tử điện hạ là cái Lưu ma ma thêu, cái còn dư để đó làm lãng phí tâm huyết của nàng, may mà đưa cho tiểu vương gia, lãng phí mấy thứ vải vóc kia.

      “Cám ơn.” Tần Sở Minh cúi đầu xuống, từ từ năm chặt năm ngón tay lại.

      “Phụ thân ở chỗ kia chuyện gần xong rồi, ta phải theo phụ thân hồi phủ.” Đào Nguyệt An đứng lên, vỗ vỗ vào váy, “Tiểu vương gia, ta trước.”

      Đào Nguyệt An bước lên mấy bậc thang, sau lưng vang lên tiếng của Tần Sở Minh, rất lại rất ôn nhu, “Tiểu Hạ Nguyệt.”

      “Hử?” Đào Nguyệt An xoay người, làn váy trong trung kéo thành đường cong tuyệt đẹp. Nàng cười ngọt ngào, hai mắt như trăng rằm, “Làm sao vậy?”

      “Ừ… tạm biệt.” Tần Sở Minh ngơ ngốc đưa tay lắc lắc, nghe tôn thư đây là kiểu chào tạm biệt.

      “Tạm biệt.” Đào Nguyệt An chỉ nghĩ là giống như là bạn bè tạm biệt, nàng bắt chước lắc tay theo, sau đó nhấc váy lên lát liền thấy bóng.

      Tiểu vương gia nhìn chằm chằm vào bóng lưng xa của tiểu Hạ Nguyệt cho đến khi người biến mất trong ánh đèn mông lung của buổi đêm mới xoay người , lấy túi thơm từ trong tay, nhìn chớp mắt.

      Thời gian như thủy triều thoi đưa, tiếng động làm ầm ĩ, ánh đèn ảm đạm. Tần Sở Minh lúc này mới cẩn thận cất túi thơm vào trong người, động tác rất chậm, chậm rãi đứng lên, từng bước rời .

      Đức Trinh thái hậu ở trong Vĩnh An cung, cung nữ bận rộn dọn dẹp lại mấy lễ phẩm vừa đưa tới, đủ loại kiểu dáng, muôn màu rực rỡ.

      Trịnh tông hi vừa thấy , liền tiến lên phía trước , “Biểu ca, sao bây giờ ca mới đến, là chậm chạp. Làm cho thái hậu nương nương chờ sốt ruột.”

      “Ta sợ bị người khác phát nên chờ người hết mới vòng từ cửa sau đến.” Tần Sở Minh gỡ tay của nàng khoác tay mình xuống, “Bây giờ muội lớn như vậy rồi, hạn chế làm những động tác thế này , người khác biết được tốt cho thanh danh của muội.”

      Sau khi Đào Nguyệt An trở về, Vương ma ma để Thúy Lan canh chừng nàng ngủ, còn mình đến thư phòng bàn chuyện.

      Kế hoạch đối phó với Sở vương thế tử cùng Đức Trinh thái hậu của bà và Đào Tương cảm thấy chưa được, bà lại nghĩ tới chuyện xảy ra trong cung, “Tướng gia, nô tỳ thấy đại tiểu thư vẫn còn quá đơn thuần, đơn thuần tới mức…”

      trắng ra nàng là người dễ thẹn thùng, nhưng Đào Tương là người thông minh, vừa nghe liền hiểu, mắt như hồ ly của híp lại như có điều suy nghĩ, “Như vậy rất tốt, Nguyệt An nên thông minh.”

      “Nhưng điều này chung quy vẫn được, về sau ở trong cung nếu chỉ có xinh đẹp sao có thể giữ được điện hạ lâu dài?” Vương ma ma đồng ý, “Nếu để cho tiểu thư ở trong phủ cùng vài thị thiếp cùng nữ nhi của các nàng tiếp xúc chút, cũng có thể mở rộng con mắt chút. Mấy công khóa lúc trước dạy qua quý phi nương nương có nên dạy cho tiểu thư hay ?”

      cần.” Đào Tương quyết đoán lắc đầu, “Những chuyện này ngươi thay Nguyệt An quyết định là được rồi. Nguyệt An chỉ cần vô tư vô lự lớn lên, đến lúc làm lễ cập kê gả cho điện hạ là được rồi.”

      ------- Bởi vì chính văn quá ít chữ nên có thêm vở kịch --------

      Tiểu Hạ Nguyệt: Tại sao Tông Hi lại kéo chàng, chàng muốn giữ lại thanh danh cho nàng ta, còn đối với ta chẳng lẽ thanh danh của ta quan trọng sao.

      Tần sở minh chỉ đơn giản kéo tay của nàng lại gần mình, cong tay lại ôm nàng vào trong, khóe miệng ngoắc đến tận mang tai, “Thanh danh của nàng càng xấu càng tốt, xấu đến mức chỉ còn ta dám cưới nàng.”

      Ngoài phòng bếp

      Tần sở minh vui vẻ nhìn thân ảnh tiểu Hạ Nguyệt trong phòng bếp, kích động nắm tay lại: Chỉ còn có hai chương !!! Còn hai chương nữa là ta lớn, tiểu Hạ Nguyệt đến tuổi cập kê, tiểu vương gia lập tức có thể làm chút chuyện thuần khiết với nàng, rất hưng phấn rất hưng phấn làm sao bây giờ!!!!!!

      Trịnh Tông ngồi lan can ngặm táo cười lạnh: Cập kê rồi cũng phải là gả cho ngươi.

      Ánh mắt tiểu vương gia lạnh lẽo, đưa tay rút ra bội kiếm, kiếm hất trái táo bay lên trời, khiêu khích chém thành hai. Sau đó cười quỷ dị nhìn .

      Bên ngoài lập tức sa vào hình ảnh đao kiếm, gió tanh mưa máu.

      Bên trong, tiểu Hạ Nguyệt ngây ngốc nhấc nắp lồng hấp lên, nàng hưng cầm lấy bánh bao cho Thúy Lan nhìn: Ôi chao bánh bao hình con nhím.

      Tiểu Hạ Nguyệt độc thoại: Chờ ta lớn, ta nhất định tham ăn như vậy nữa. Tác giả cho ta khuôn mặt tròn, eo dương liễu, chân dài , cánh tay gầy, đem những cái nàng có toàn bộ yy cho ta.

      Eo thùng nước, chân con voi, tay kỳ lân, tác giả oán niệm cắn khăn tay, dừng mắt nhìn màn ảnh máy tính. này các thân ái, mấy ngày gần dây có phải hay khen ngợi ta tý.( ngẩng đầu kiêu ngạo sau đó dùng vẻ mặt hết sức quỷ dị cười xem các ngươi)


      [​IMG]

    3. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Bóc tem :))) hóng 2 chương nữa là lớn hết cả rồi :)))
      pqthaolyy thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Hóng lúc bé heo lớn
      Không muốn bị ế đâupqthaolyy thích bài này.

    5. Không muốn bị ế đâu

      Không muốn bị ế đâu New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      22
      Thao đâu ùi ! Bận học thi nữa à ? Chúc bạn suôn sẻ nha ! Nhớ comeback here nhoa . iu .
      pqthaolyy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :