1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuôi Heo Trong Hậu Cung - Mộ Thủy Dao (Update C.49)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Pé heo sắp die rồi, tự đưa thịt rồi miệng sói, hú hú..........:yoyo48:
      pqthaolyy thích bài này.

    2. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      @linhdiep17 lợn này chưa die đâu nàng ạ :)) chỉ bị hắt hủi ít hôm thôi
      linhdiep17 thích bài này.

    3. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Bài viết với tiêu đề cáo bệnh :'(
      Các nàng ạ, thay vì hôm nay có chương mới ta lại nằm liệt giường sốt lên sốt xuống :-((((
      Thề tuần sau đền bù cho các nàng hẳn 5 CHƯƠNG ... là 5 CHƯƠNG nhé :-((((
      Ta gần hoàn chương mới rồi mà điều kiện cho phép ngồi thêm nữa , người cứ như lò hầm :'(
      Thôi cáo trạng xong các nàng đợi ta ngày mai nhé !!!

    4. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 13: Vợ của ta phải là vợ của ta.


      “Chạy cái gì?” Tần Sở Minh bước nhanh đến phía trước, túm được cổ áo Đào Nguyệt An kéo về phía sau liền ôm vào trong lồng ngực mình.

      Đào Nguyệt An gấp gáp hét lên, “Có ai , cứu mạng, bắt thích khách…”

      “Xảy ra chuyện gì?” đột thị vệ nghe thấy tiếng kêu lập tức chạy tới. Đào Nguyệt An như thấy được cứu tinh, như động vật lạc đường tìm được mẹ, nàng chớp hai mắt, liều mạng bổ nhào hai cánh tay về phía trước, cái miệng nhắn vừa cất tiếng nghe thấy ngọt, “Thị vệ ca ca, bắt thích khách. Thị vệ ca ca, mau bắt thích khách.” Nghe giống như huynh muội chuyện với nhau.

      Trong nháy mắt Tần Sở Minh mặt đen như mực, đen hơn màn đêm dần tan ra kia, ôm chặt tiểu Hạ Nguyệt ở trong lòng mình ngừng dãy dụa, tràn đầy ác ý lập lại bốn chữ, “Thị vệ ca ca ư?”

      kéo dài cuối, Đào Nguyệt An nghe thấy phát run, khỏi sợ hãi.

      “Ngươi là ai?” giọng ngọt ngào của Đào Nguyệt An khiến cho bọn vui vẻ ít, nổi lên tâm tình muốn làm thị vệ hùng cứu mỹ nhân, đám thị vệ chia nhau ra bao quanh hai người, đao rút ra khỏi vỏ, chiếu ra ánh sáng lấp lánh, “Buông nàng ra chúng ta khoan nhượng với ngươi.”

      Tần Sở Minh sờ sờ bên hông, lệnh bài của chắc là rơi xuống hồ lúc bơi, khẽ nguyền rủa tiếng, tay đem tứ chi của Đào Nguyệt An trói chặt, khiêng lên vai, muốn cùng mấy tên thị vệ này động võ.

      Lúc này lại nghe thấy tiếng của Trịnh Tông Hân, “Minh nhi, ngươi ở đây làm gì?”

      Hai mắt tối tăm của Đào Nguyệt An liền sáng lên giống như thấy đồ ăn ngon, “Đại công chúa điện hạ, đại công chúa điện hạ.” tiếng trước so với tiếng sau còn vui hơn, thanh thanh thúy như tiếng chim hoàng oanh hót.

      Tần Sở Minh hận thể ban cho nàng lo độc dược, tại sao lúc nàng gọi tên lại khổ sở, gọi người khác lại ngọt ngào như vậy, “Ngươi như thế nào lại ở đây?” Tần Sở Minh bằng lòng để Đào Nguyệt An xuống.

      “Ta đến Cảnh Đức Cung vấn an quý phi nương nương vừa vặn gặp được Thúy Lan là lúc nãy đưa sai bản đồ cho Nguyệt An, vừa lúc nương nương còn chưa ngủ dậy, nên ta mới xem chút.” Trịnh Tông Hân vẫy lui thị vệ, giọng , “Minh nhi, nàng là nữ nhi của Đào Tương, ngươi như vậy… vạn nhất truyền đến tai của đào tương kia…”

      “Đào Tương?” Tần Sở Minh nhất thời sửng sôt, Đào Nguyệt An lập tức đẩy ra, chạy thanh đến trốn sau lưng Trịnh Tông Hân, lấy váy dài của nàng che , chỉ lén lộ ra đôi mắt như thủy tinh, sợ hãi mà nhìn .

      “Nguyệt Du, ngươi mang Nguyệt An tới cung Sở Hi .”

      “Vâng.” Nguyệt Du dắt Đào Nguyệt An, thân thiện cười tiếng, “Tiểu thư mời theo nô tỳ.”

      Tần Sở Minh nghiến răng nghiến lợi nhìn người khác bắt tiểu Hạ Nguyệt của , đáng giận là tiểu Hạ Nguyệt của còn tỏ vẻ con hứng bừng bừng theo sát, bọ dạng trần đầy vui vẻ, còn kém nhảy cẫng lên.

      Sau khi đưa Đào Nguyệt An xa, Trịnh Tông Hân quan sát thấy bốn bề vắng lặng mới mở miệng ra tiếp, “Biểu tỷ sớm với ngươi, đào tương giờ tuy cầm quyền nhưng tay che trời, Đào quý phi lại nắm hậu cung, Đào gia trước sau khống chế toàn bộ triều đình. Coi như đệ đối với bọn họ có nhiều bất mãn nhưng phải cất giấu, chịu đựng, đừng biểu ra ngoài. Nếu sao có thể sống qua ngày được?”

      “Nàng là Đào Nguyệt An?” Tần Sở Minh cuối cùng cũng quay về trạng thái bình thường, nhớ tới hình như Tôn Thư Tôn Hổ từng qua, đào tương đưa trưởng nữ vào cung cùng thái tử kết thân.

      “Đúng vậy.” Trịnh Tông Hân , “Tỷ nghe Vương ma ma ở cạnh Nguyệt An , tiểu Hi hôm qua làm khó Nguyệt An rất nhiều, việc này Nguyệt An còn giấu với đào tương. Tiểu Hi thân cận với đệ từ , đệ nên khuyên nhủ con bé nhiều hơn. Tiểu Hi sinh ra là công chúa trong hoàng gia, mẫu hậu lại mất sớm, trong tương lai hôn của nàng còn phải xem đến sắc mặt của Đào quý phi. Nếu như đắc tội với quý phi nương nương, sau này họ cố ý bêu xấu đưa nàng tới hòa thân ở Bắc Trường Thành, xui xẻo còn phải là nàng sao?”

      Tần Sở Minh có đáp lại, Trịnh Tông Hân châm chước , “Tỷ tỷ cũng chỉ có thể được như vậy, còn đệ nên cân nhắc lại kỹ. Nên biết đừng nên lấy trứng chọi đá.”

      Trịnh Tông Hân xong liền hướng phía Cảnh Đức Cung mà .

      Tần Sở Minh cúi đầu, cá chép trong ao sen vẫy đuôi, bơi đến khoan khoái, đột nhiên “Phù phù” tiếng nhảy vào trong ao.

      Đừng hòng cản , thầm nghĩ.

      Lúc Đào Nguyệt An đến cung Sở Hi, tiểu cung nữ trực đêm mặt đầy khốn khổ, che miệng ngáp xong giúp nàng mở cửa, tại vẫn còn sớm, còn chưa có người đến.

      Đào Nguyệt An thay xong đồ múa, tay áo nhàng uyển chuyển, ở trong phòng trống trải luyện tập lại động tác hôm qua học. Nhảy vài lần , Trịnh Tông Hi cũng đến.

      Đào Nguyệt An thức dậy sớm lại nhảy đến mệt mỏi, nàng liền ngồi ở bên nhìn qua song cửa sổ ngắm trăng sáng, giống như cái bánh trứng cỡ bự cười ôn nhu với nàng.

      Cười cười, đòa Nguyệt An cản được con sâu ngủ, liền chảy nước miếng ngủ ngọt ngào.

      Trong mộng có bánh trứng hình trăng to, nàng lắc người liền biến thành thiên cẩu, đứng ở đám mây ở góc của trăng sáng nếm thử, hai mắt cười cong lên như ánh trăng rằm.

      Trước khi biết là trăng sáng lại ăn ngon như vậy, Đào Nguyệt An mê ăn quà vặt đem cả bánh trứng mặt trăng nuốt vào miệng, bỗng nhiên Tần Sở Minh ba mắt dài sọc duỗi ra ba đầu sáu tay, tay trái cầm chuỗi pháo hồng nổ độp độp, tay phải cầm đại thiết chùy, chín con mắt đồng thời bắn ra tia phóng xạ hồng quang đầy hung ác.

      Thiên cẩu ăn trộm trăng sáng thành thấy đả cẩu Tần Sở Minh lập tức ngậm lại miếng trăng sáng còn dư, bốn chân chạy trốn.

      Tần Sở Minh mắt đỏ, tay phải phóng đại thiết chùy, thẳng tắp đâm vào ót Đào Nguyệt An

      Đào Nguyệt An liền té xuống đất, Tần Sở Minh thu lại đại thiết chùy bước từng bước đến phía nàng, nhe răng trợn mắt, khuôn mặt dữ tợn.

      Đại thiết chùy màu bạc từ từ nện xuống, bóng ma màu đen đem Đào Nguyệt An hoảng sợ nuốt trọn. Ngay lúc nguy kịch, nàng hạ quyết tâm quan tâm đến bất cứ thứ gì, nhanh chóng nâng trăng sáng lên, liều mạng nhét hết vào miệng.

      “A.” Đào Nguyệt An che đầu, hung thần ác sát Tần Sở Minh ở trước mặt đột nhiên biến thành Trịnh Tông Hi, nhưng đổi đổi lại hai huynh muội này đều nhìn giống nhau.

      Trăng sáng nhu hòa ngoài cửa sổ bị mặt trời thay thế, nhớ vị tu vị của ánh trăng trong mộng, Đào Nguyệt An liếm liếm khóe miệng vẫn chưa thỏa mãn.

      “Luyện vũ mà còn ngủ được, Liễu sư phụ mặc dù thân thể khó chịu thể đến Sở Hi cung nhìn chút mà ngươi lại lười biếng như vậy.”

      “Công chúa, hôm nay chưa tới giờ mẹo ta đến… đợi người ở đây hồi lâu… mới nhất thời chịu nổi mà ngủ quên…” Đào Nguyệt An kéo ống tay áo, tỉnh táo lại tý từ giấc mộng ăn trăng sáng kia. Bản thân mình sao lại có thể ngủ trước mặt vị tổ tông này chứ, nàng lo lỡ như bị bắt lỗi, bị ngũ công đâm cho đao liền mở miệng , “Điện hạ, người đừng đuổi ta , người muốn phạt ta như thế nào cũng được, nhưng đừng đuổi ta .”

      “Đây là ngươi tự mình .” Trịnh Tông Hân sai người nhắn với Trịnh Tông Hi đối đãi khách khí với Đào Nguyệt An chút. Nhưng hôm nay là chính nàng ta muốn nhận phạt, thể trách được nàng. Trịnh Tông Hi sung sướng nhìn ra ngoài cửa sổ, trời nắng gắt, “Ngươi ra ngoài sân đứng ngày cho ta, bổn công chúa khi nào hài lòng rồi phái cung nữ đến với ngươi kết thúc trừng phạt. Ngươi có chịu ?”

      “Vâng, thần nữ xin chịu phạt.”

      Đào Nguyệt An đứng dưới ánh mặt trời gay gắt, phơi nắng đến choáng văng đầu óc. Cứ như thế chờ mãi thấy Trịnh Tông Hi sai người đến nàng về. Vừa đứng liền đứng đến khuya.

      Trịnh Tông Hi thấy nàng bị phơi nắng đến ngốc rồi cũng cảm thấy vui vẻ, đây là nàng muốn tiếp tục đứng nha. Trong lòng Trịnh Tông Hi vui vẻ, còn thưởng cho tiểu cung nữ ít bạc.

      Đào Nguyệt An đợi đến đêm khuya, liên tục đợi nhưng người của Trịnh Tông Hi đến. Vì vậy nàng nhàng nhích đôi chân vừa mỏi vừa đau, thân thể cứng ngắc khập khiễng lên phía trước.

      Nàng lén lút đến gian phòng luyện múa nhìn vào trong thấy người nào hết.

      Đào Nguyệt An cảm giác mình bị chơi xỏ, cả người oán hận trở về Cảnh Đức Cung. Chỉ cảm thấy ở trong cung còn khổ sở hơn là ở Đào phủ.

      Mặt của nàng đau, đau đến khó chịu, chân cũng nhúc nhích được, bữa trưa cùng bữa tối cũng chưa ăn…

      Đào Nguyệt An nghĩ đến mình chưa đươc ăn cơm, lại đường nổi, nàng ủy khuất ngồi dưới đất, “Thúy Lan nhất định làm món thịt kho tùa, còn có canh rau nhút…”

      Những vì sao đầu Đào Nguyệt An chớp chớp, trước kia nàng từng thử qua loại điểm tâm màu vàng, trông giống những vì sao y đúc.

      Đào Nguyệt An lẳng lặng nuốt nước miếng, cõi lòng tràn đầy khát vọng, nàng nghĩ muốn hái cái ăn thử, giống như vị của điểm tâm hay vị của quả khế, hay là giống… đột nhiên khuôn mặt của Tần Sở Minh ra trước mắt nàng.

      “A.” Đào Nguyệt An sợ hãi hét lên, chân đau đứng dậy nổi, lại kiên trì dùng cái mông nhích ra phía sau trốn, “Ngươi đừng tới đây…”

      Đào Nguyệt An dùng cái mông như ốc sên lui về phía sau, Tần Sở Minh yên lặng, đột nhiên bước tới hai bước đưa tay cho nàng, “Để ta cõng ngươi.”

      Đào Nguyệt An nhìn tay , lại nhìn xem chân của mình, do dự hồi liền chìa tay ra. Nếu tự biết tới nửa đêm tới nơi hay chưa, nếu tới trễ liền được ăn đồ ăn khuya của Thúy Lan.

      Cân nhắc xong, Đào Nguyệt An còn nằm úp sấp lưng Tần Sở Minh, ban đầu nàng có chút cảnh giác. Dần dần cảm thấy thoải mái, ấm áp mềm mại, giống như là cưỡi ngựa vậy, liền thoải mái nhàn nhãn chống cằm lên ngẩng đầu nhìn trời, cái này là gà khất hành, cái kia là vịt quay, còn có vịt nhồi…

      Tần Sở Minh hết sức rối rắm, ràng biết nàng là Đào Nguyệt An, lại hết lần này tới lần khác nhịn được lén lút chờ ở bên ngoài Sở Hi cung. Tôn Thư còn còn cười nhạo thiếu chủ nhà cuối cùng cũng tìm được mối tình đầu.

      bậy, chỉ là bị biểu muội quấy phá tư tưởng.

      Đào Nguyệt An cả người mềm mại, nhìn đáng , Tần Sở Minh vui vẻ cõng nàng tản bộ dưới trời sao, nhìn ánh trăng bạc bao phủ cả bầu trời, nhuộm màu cung điện, nhất thời tâm tư của thiếu nam nhảy loạn “bịch bịch”.

      Sau lúc Tần Sở Minh phát sau lưng của mình ướt mảnh, chất lỏng chảy ra từ nơi nào .

      “Ta đột nhiên phát ngươi là người tốt.” Đào Nguyệt An ôm cổ , dùng ánh mắt nhìn thấy đồ ăn nhìn lên bầu trời màu lam, ngân hà sáng lạn, ánh trăng bạc lóe lên, “Ngươi trách ta lúc trước lừa ngươi, còn đến cõng ta về, người tốt.”

      “…” Tần Sở Minh suýt nữa quên mất việc này, trong nháy mắt mặt đầu vạch đen.

      “Thúy Lan tỷ tỷ làm đồ ăn rất ngon, đợi lát nữa chúng ta cùng nhau ăn khuya .” Đào Nguyệt An nghĩ, giúp mình mình cũng nên biểu ra chút biết ơn. Đào Nguyệt An đem chuyên môn nấu nướng của Thúy Lan ra lát, lại bổ sung thêm, “Quý phủ còn có nhiều đồ ăn ngon khác nữa nào là cua ngào đường, cá lức kim tê ngọc, nhưng mà lúc nào ma ma cũng đặt nó ở chỗ xa nhất, ta được đứng lên gắp lấy đồ ăn, chỉ có thể nhìn mà thể ăn.” Đào Nguyệt An liên thanh, ngừng lên án Vương ma ma hằng ngày đều quản giáo nàng rất nghiêm khắc.

      Cá lức kim tê ngọc… là cống phẩm chuyên dùng cho hoàng thất. Tần Sở Minh lập tức tỉnh táo lại, vừa buông tay ra, Đào Nguyệt An bị ngã xuống đất. Nàng xoa xoa chỗ đau, hiểu nhìn Tần Sở Minh.

      Nàng là Đào Nguyệt An phải là tiểu Hạ Nguyệt. Tần Sở Minh nắm chặt tay lại, trong nháy mắt liền biến mất trong bóng đêm.

      [​IMG]
      Jo Ponyo, Phong Vũ Yên, lk ngân32 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Chít môg của bé heo rồi, sói ca rối rắm rùi......há há.......ngược mau mau để còn sủng a, :yoyo26:.......mau mau hết bệnh nhoa , gĩư sức nhìu vào......ăn no :yoyo31:, ngủ khỏe, :035:
      Không muốn bị ế đâupqthaolyy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :