1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[ Novel Hàn - Xuyên Không ] Thorns Piercing Me - Macherie

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. April_10

      April_10 Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      42
      CHƯƠNG 13

      CHUYẾN BAY TỚI PARIS ( PHẦN 3 )

      Toàn thân nhức nhối, gương mặt đau buốt cùng với tâm trạng bất ổn.


      Trong cơn mê man, Hee Soo khó khăn mở mắt rồi chợt cảm thấy dòng nước lạnh lẽo bao trùm lấy cơ thể.


      Cảm giác mệt mỏi và toàn thân ướt nhẹp kia hóa ra là do cả cơ thể bị ngâm hoàn toàn trong nước. bàng hoàng tự hỏi. Đây là đâu? Tại sao lại mắc kẹt trong nước biển thế này?


      Cơn đau đầu dữ dội ập đến. Cứ như vừa bị ai đó dùng chày đánh cú trời giáng vào sau gáy. cơn đau xuyên thấu tới từng tế bào não bộ của . Hee Soo cố hết sức gượng dậy và bị choáng ngợp trước khung cảnh ở phía trước mặt mặt hồ rộng lớn mênh mông.


      Có lẽ bị rơi vào hồ nước đó và bị sóng đánh dạt vào nơi này. xoay lưng nhìn về phía cánh rừng xanh đối diện. Về phía cánh rừng kia là hoang địa bao la.


      Chỗ đứng là nơi cao nhất ở vùng đất hoang dại này. Từ chỗ đứng có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ phía dưới.


      “ ...Grand Canyon? ”


      Hee Soo từng ngắm nhìn Grand Canyon từ trực thăng. Quang cảnh hùng vĩ như này khiến liên tưởng đến vùng đất ấy.



      < Sao mình lại ở đây? >


      Tất cả kí ức đột nhiên hỗn độn. cố gắng mò mẫm từng mảnh kí ức trong đầu, rốt cuộc trước khi rơi vào mê man có chuyện gì xảy ra.


      lên chuyến bay tới Paris,... Và rồi từng dòng kí ức kinh khủng lần lượt ập đến.


      < Emergency! Emergency! > ( Khẩn cấp! Khẩn cấp )


      Tiếng hô hào gấp gáp của tiếp viên hàng , tiếng còi inh ỏi, ánh sáng đỏ chót ngập tràn khoang máy bay của đèn báo hiệu, tiếng gào thét và tiếng cầu nguyện bủa vây xung quanh.


      “ Là mơ sao? ”


      Hee Soo ngơ ngác nhìn ngang nhìn dọc. cẩn thận xem xét toàn cơ thể và tự hỏi rằng ký ức cuối cùng kia có thực hay .


      < Ở đây là Grand Caryon mà nhỉ? >


      lẽ du lịch Grand Caryon bằng trực thăng rồi bị tai nạn sao?


      Nếu mà tai nạn như vậy rất khó để có thể giữ toàn mạng và thân xác còn nguyên vẹn. Vậy mà tứ chi của vẫn lành lặn như thường. Mặc dù có vài vết xước và cơ thể hơi đau nhức nhưng lạ là bị gãy xương hay có bất kỳ vết thương nặng nào cả. Hơn nữa, ràng bị rơi xuống biển nhưng tại sao khi tỉnh lại ở mặt hồ rộng mênh mông?


      “ Anybody here? ” ( Có ai ở đây ? )


      có ai sao? Dù có tìm kiếm thế nào chăng nữa cũng có dấu hiệu của con người. Như thể chỉ có mình rơi từ trời xuống đây vậy.


      Hee Soo ngỡ ngàng đứng chết lặng hồi lâu. Đây là giấc mơ hay là nhớ nhầm, bây giờ cũng nữa. Phải chăng thậm chí còn chưa lên chuyến bay tới Paris?


      “ Nóng quá! ”


      Ánh nắng gay gắt đến mức, toàn thân ướt nhẹp nhưng lại thấy nóng bức lạ thường. Khoảnh khắc vạt áo của phấp phới trước gió, nheo mắt trước ánh sáng của vật gì đó phản xạ ánh mặt trời vào mắt . Càng đưa tay che mắt càng thấy ánh sáng chói chang hơn.


      Hóa ra là ánh sáng hắt ra từ chiếc nhẫn tay. Chiếc nhẫn mà mua máy bay.


      < LUCKY SILVER ...... >


      Đây phải là mơ


      thực tàn khốc đè nặng lên tấm thân . Rốt cuộc việc có mặt chuyến bay đó phải là giấc mơ.


      chắc chắn là mình lên chuyến bay tới Paris, tình huống khẩn cũng là việc xảy ra. Tất cả chứng minh cho cảm giác của tại. Mọi thứ nhìn thấy và nghe thấy vào khoảnh khắc đó mồn trong tâm trí.


      Vậy ? Rốt cuộc tại sao lại có mặt ở Grand Caryon?


      dáo dác nhìn xung quanh chợt sững lại. Đằng kia có cột khói bốc lên giữa trời. Thêm cột khói mờ ảo phía xa xa nữa.


      Chắc chắn là có gì đó bị cháy hoặc là chỗ đó có người, dẫu sao đó cũng là tín hiệu tích cực. thấy an tâm và mỉm cười nhàng, nhưng khoảnh khắc đó bỗng dưng cảm giác kỳ quái ập đến, quay người rồi cả người dường như chết lặng .


      < Bóng của mình ... có tận 2 cái. >


      thể nào …!!!


      Trong tình cảnh phi lý như này, Hee Soo xoay người chỗ này chỗ kia cố gắng kiểm tra lại cái bóng của mình. cái bóng lớn và kia cái nữa. Cái này đúng chắc chắn là bóng của .


      Để tìm kiếm câu trả lời ngước mắt lên trời, mặt trời cháy phừng phừng kia lúc chạng vạng. Dưới ánh chiều tà, Hee Soo nheo mắt hướng nhìn về phía bên trái. Lúc đó đồng tử co giãn mạnh, mắt mở to.


      Phía bên trái có thêm mặt trời nữa!!!


      nơi tồn tại hai mặt trời? Đây phải là Grand Caryon.


      Đây vốn dĩ phải là nơi từng sinh sống.


      < Rốt cuộc ... đây là đâu? >


      Nơi này ngược lại hoàn toàn với định luật vạn vật hấp dẫn mà từng được học. Bởi vì những gì được học là trái đất chỉ tồn tại mặt trời và mặt trăng mà thôi.


      Hee Soo cứ vậy đứng lặng hồi lâu nhìn lên trời. Hai mặt trời cùng nhau dịch chuyển, thời gian trôi qua đủ lâu đến mức quần áo của cũng khô ráo hết cả rồi. Mặt trời lớn lặn xuống và mặt trời bé cũng lẽo đẽo lặn dần theo sau.


      Và rồi… Hai mặt trăng dần xuất bầu trời.


      Hee Soo chỉ biết bật cười cách bất lực trong tình huống hoang đường như thế này.


      “ Điên mất thôi. ”


      Phải mất khoảng thời gian dài để có thể chấp nhận được thế gian này có đến tận hai mặt trời và hai mặt trăng.


      < Ra là mình chết rồi à… >


      Khi còn điên loạn máy bay vì gặp tai nạn bất ngờ, cứ ngỡ là bản thân chắc chắn thể toàn mạng.


      Nhưng giờ đây, dưới ánh nắng gay gắt, da vẫn cảm nhận được rất ràng từng cơn gió phừng phừng và khí nóng bỏng lướt từng thớ thịt. Dù là vậy khó để chấp nhận rằng có đến hai mặt trời và hai mặt trăng cùng tồn tại song song với nhau.


      < chừng đây là thiên đường cũng nên. >


      được biết là sau khi chết chỉ có 2 thế giới đó là thiên đường và địa ngục. Và nếu như sống thiện lương được lên chốn gọi là thiên đường.


      Hee Soo lê từng bước chân của mình cách vô định để tìm hiểu thêm về tình hình xung quanh. Cứ ngỡ là bản thân chết rồi nên chẳng hề sợ hãi trước cái gì nữa.


      Nhưng…. là Hee Soo chưa hề chết.


      Chẳng mấy chốc nữa có những việc khiến cho nhận ra được tàn khốc này.
      Bạc hà nhỏ thích bài này.

    2. April_10

      April_10 Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      42
      CHƯƠNG 14

      CHUYẾN BAY TỚI PARIS ( PHẦN 4 )

      Cổ của Hee Soo dần trở nên khô rát. lo lắng đưa mắt nhìn xuống khung cảnh phía dưới và quyết định xuống đó, nơi trông giống như rừng vì vừa có cây, vừa có nước.


      bộ khá lâu. may mắn vì dù là ban đêm chăng nữa nơi này cũng tối đen như mực nhờ vào việc có đến tận 2 mặt trăng. Nhưng cũng khá lạnh.


      khu rừng bình thường với các loài động vật hoang dã mấy xa lạ. Ngoài việc có hai mặt trăng và hai mặt trời cũng chẳng có nhiều điểm khác biệt so với thông thường.


      lang thang mình trong rừng, bất chợt Hee Soo bắt gặp người.


      “ Ôi, trời đất ơi! ! cũng ở đây! ”


      Là chàng thanh niên ngoại quốc ngồi cạnh máy bay. Cuối cùng cũng tìm được người quen tại nơi xa lạ như thế này. Hee Soo mừng rỡ bổ nhào ôm chầm lấy chàng tận hưởng niềm vui gặp lại.


      vẫn còn sống? ”


      “ Tôi vẫn còn sống! ”


      Hai người cùng nhau chia sẻ rất nhiều chuyện, và đương nhiên những điều biết được cũng chẳng hơn nhau là mấy. ta cũng trong tình trạng giống hệt .


      Chỉ là Hee Soo nghĩ rằng bản thân mình chết, còn chàng ngoại quốc lắc đầu nguầy nguậy đồng tình về điều đó.


      “ Nếu như chết rồi sao mà có thể cảm nhận được tất cả những việc này chứ? ”


      “ Ừ….. Cũng đúng. ”


      Hee Soo hiểu sao lại gật đầu tán thành. Nhìn thái độ ngây thơ của trước mặt mình, chàng người ngoại quốc mỉm cười giang rộng tay.


      “ Xem . Cảm nhận được phải ? ”


      Đầu tiên là tay. ta nắm lấy tay Hee Soo, dùng sức hết duỗi ra lại gập vào. Cảm giác rất ràng. Hơn nữa còn cảm thấy lực bóp tay có chút mạnh hơn.


      cảm nhận được tất cả. Đúng ? ”


      “ Tôi biết rồi, Nên dừng lại được rồi đấy. ”


      Nghĩ đến đoạn hội thoại hai người với nhau trong lần gặp đầu tiên, Hee Soo nhàng rụt tay lại cách lịch .


      Với Hee Soo, nghĩ quen biết ta là mối nhân duyên tình cờ chuyến du lịch, người đồng đội để có thể nương tựa- nghĩ.


      “ Chỉ có 2 người chúng ta ở đây. Ở hành tinh khác phải Trái Đất. biết điều đó chứ? ”


      Dù có hành động ra sao chăng nữa cũng có hình phạt nào dành cho ta tại nơi đây cả.


      nơi hoàn toàn xa lạ hình phạt cá nhân lại càng trở nên xa vời. Hơn nữa, chỉ có hai người trong khu rừng sâu tăm tối.


      “ Bây giờ ...... nghĩ gì vậy hả? ”


      Đúng vào khoảnh khắc Hee Soo xoay người do cảm nhận được ánh mắt khác thường của ta nhìn .


      “ Á! ”


      ta chồm lên đè lấy và bắt đầu giật phăng áo người Hee Soo.


      “ Á Á Á! Cứu với! Cứu tôi với! Bỏ ra, thằng điên này...... Hự! ”


      Hee Soo vừa hét lên liền bị ta bịt kín miệng lại.


      “ Hự, Ư, Hự!”


      có chật vật lăn lộn đến mức nào cũng thể thắng nổi sức khỏe của người đàn ông hừng hực ham muốn chiếm lĩnh đè bên .


      Đó là tình huống kinh tởm. Vậy nhưng so với tai nạn máy bay vừa xảy ra việc này có vẻ chân hơn nhiều.


      Đúng vào lúc ta định cởi quần của Hee Soo, thanh lạ truyền đến phía hai người.


      " Où as-tu obtenu la fille? ” ( Mày tóm được con đó ở đâu vậy? )


      Hai con người vừa vật lộn hồi bỗng chốc đông cứng lại. Thứ nhất, vì thứ ngôn ngữ đó phải tiếng . Thứ hai, vì họ thể hiểu dù chỉ chút.


      Vậy nhưng đối mặt với tình huống lên đến đỉnh điểm này, Hee Soo cảm thấy xuất của những kẻ lạ mặt đó đúng lúc. Mới đầu nghĩ rằng những người đó cứu lấy . Tất nhiên, đó là kỳ vọng ngu ngốc.


      " Cứu tôi với! Có kẻ muốn cưỡng hiếp tôi! ”


      chàng ngoại quốc hoảng hốt thả lỏng người. Nhân cơ hội đó Hee Soo vội vã đẩy ta ra, vừa sửa sang lại quần áo vừa dáo dác đưa mắt nhìn những kẻ lạ mặt.


      " Mette les mains en I'air et donnez nous cette fille ” ( Buông ra và đưa tay lên đầu )


      phải mà là nhóm khoảng 4 kẻ lạ mặt.


      phải người phương Đông, có vẻ hơi giống người da trắng. Giống người Caucasian ở Trung Đông hoặc Thổ Nhĩ Kỳ. Vậy nhưng cũng biết có phải do làn da bị rám nắng nên trông như vậy hay nữa.


      Và….. toàn bộ những kẻ đó đều là nam.


      " Si tu suis ma commande, Je ne vais pas te tuer ” ( Nếu nghe lời tao, mày phải chết )


      " Oui, Nous ne vais pas te tuer ” ( Đúng vậy, bọn tao giết mày)


      Đám người đó đứng nhìn nhau cười khúc khích. Những con dao dắt ở đai quần ánh lên lấp lánh trong đêm. Quần áo họ mặc người thuộc thời đại bây giờ. Trông hơi giống thời trung cổ.


      Bốn tên mang kiếm dài.


      Hơn hết, họ ngôn ngữ mà hai người họ thể hiểu nổi.


      Đôi tay cài lại những cúc áo bị giật ra khi trước bắt đầu run lên. Đôi chân Hee Soo cũng vì thế mà run rẩy lùi lại từng bước.


      “ Các ngươi muốn làm gì? được tiếng sao? Hãy bằng tiếng mấy thằng điên khốn kiếp này.”


      chàng người nước ngoài dường như bắt đầu cảm thấy run sợ. Ngược lại, bốn kẻ lạ mặt chút sợ hãi ung dung tiến tới bên họ.


      Hee Soo còn muốn nghĩ thêm về viễn cảnh diễn ra phía sau nữa.


      " Elle s'enfuit! Allez attrapez la! ” ( ta bỏ chạy rồi kìa! Bắt ta lại! ).


      Những tiếng hò reo vui sướng vang lên phía sau .


      " Si l'attraper d'abord, Baiser sa première! ” ( Tên nào tóm được trước tên ấy được hưởng trước! )


      Và, tiếng la hét khủng khiếp vang lên khắp khu rừng.


      “ Á Á á á á á! ”


      chàng người ngoại quốc chết.


      Chính vào lúc ấy Hee Soo nhận ra chính xác việc.


      < Mình vẫn chưa chết! >


      Đây phải thiên đường. Đôi khi, thực còn nghiệt ngã và kinh khủng hơn cả địa ngục.
      Bạc hà nhỏ thích bài này.

    3. April_10

      April_10 Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      42
      CHƯƠNG 15

      CHUYẾN BAY TỚI PARIS ( PHẦN 5 )

      Hee Soo dễ dàng bị bọn chúng bắt lại. Vì chưa bao giờ chạy trong rừng, và cũng đủ sức để chạy thoát thân khỏi 4 người đàn ông tràn đầy sức mạnh ở phía sau.


      Trước khi lấy ra làm trò đùa những tên đàn ông đó lấy thứ từ trong bao ra cho xem.


      “ Ặc. ”


      Hee Soo suýt chút nữa thể đứng vững. Đó là cánh tay bị chặt đứt của chàng ngoại quốc. nhận ra chiếc đồng hồ đeo tay ta.


      Những người đàn ông tháo chiếc đồng hồ cổ tay bị chặt đứt như bảo hãy quan sát cho kĩ. Và ném bay cánh tay đó như thể vứt thứ gì đó rác rưởi và vô tích .


      Có vẻ như họ chặt đứt cánh tay của chàng người ngoại quốc vì biết cách tháo chiếc đồng hồ kim loại đó ra phải.


      Tên đàn ông đưa mắt liếc nhìn gì đó và giơ chiếc đồng hồ đung đưa ngay trước mũi .


      Hee Soo nhanh chóng hiểu ra vấn đề. dùng đôi tay vốn run rẩy vì sợ hãi của mình tháo chiếc vòng đeo cổ tay đưa cho . tháo bỏ nhẫn, vòng cổ và cả kẹp tóc đầu mình.


      Nhìn qua phản ứng có vẻ như đó đúng là những thứ mà ta mong muốn.


      may thay, đó phải thứ duy nhất mà họ muốn có từ .


      “ Cứ ngoan ngoãn như vậy, phải tốt hơn sao. Hiểu chưa? ”


      Người đàn ông tiếp tục thầm và lần mò sờ soạng cơ thể Hee Soo. câu mà Hee Soo hoàn toàn hiểu chút nào.


      xinh đẹp nhưng sao lại nghe lời thế này. ”


      Hee Soo thể kiềm chế được cơ thể cách chính xác trước bàn tay hung tợn của .


      Mới đầu còn phản kháng lại. Nhưng sau vài lần bị ta đánh, thể phản kháng lại nữa. còn sức để chống cự. nhận ra rằng dù có cầu xin như thế nào chăng nữa bọn chúng cũng để nên chỉ còn cách chịu đựng trong im lặng.


      “ Đây là cái áo quái quỷ gì mà cởi ra được vậy? ”


      tên đàn ông cố gắng dùng sức cởi chiếc quần Jean bó của . Nhưng hình như ta biết cách mở cúc và kéo khóa quần.


      “ Quả nhiên, ngươi cũng là người đến từ nơi khác. ”


      Cơ thể Hee Soo lộ ra mặc cho bàn tay của tên đàn ông muốn làm gì làm như thể chấp nhận buông bỏ tất cả.


      “ Làn da mềm mại, khuôn mặt cũng xinh đẹp quá . Ta đây quá tốt số rồi. Ta chưa từng thấy qua nào giống như ngươi….. ”


      Dường như quá gấp gáp đợi đến lượt của mình, tên ngồi bên cạnh hét toáng lên.


      “ Nhanh chút , thằng điên kia! 3 đứa bọn tao còn đợi mỗi mình mày đấy! ”


      “ Đúng vậy, nhanh kết thúc nó ! Kỵ sĩ mà đến ta cũng ngay lập tức phải đến hầm mỏ đấy! ”


      “ Mày có biết những tên khốn đó nhanh đến mức nào hả?! Vì Giáo Hoàng chết, địt mẹ. Ngu vừa thôi. ”


      “ Đúng thế, nhanh lên . Đồ ngu. ”


      Người đàn ông hạ giọng xuống uy hiếp.


      “ Có tin đồn rằng chính trong số những kỵ sĩ thân cận giết hại Giáo Hoàng….. ”


      “ Cái đéo gì? Mày cái chó má gì vậy? ”


      “ Tao cũng chắc vì đó chỉ là tin đồn. Nhưng chúng mày thấy kì lạ sao? Giáo hoàng đột nhiên qua đời trong Đền thánh. Điện thánh từ chối tiết lộ thông tin về thi thể của Giáo hoàng, toàn bộ đội cận vệ cũng từ nhiệm. Đáng ra phải bên cạnh bảo vệ Giáo hoàng đến khi tang lễ kết thúc chứ. ”


      Những tên đàn ông bắt đầu bàn tán sôi nổi về câu chuyện.


      Cho dù những tên kia có làm gì chăng nữa kẻ sờ mó Hee Soo cũng chẳng để tâm. ta toe toét cười và thầm vào tai .


      “ Làm sao ta có thể để chúng mang xinh đẹp như mày đến hầm mỏ chứ, phải ? Hết thằng này đến thằng kia chúng nó xơi mày thôi. ”


      câu ngứa ngáy như thể con côn trùng kinh tởm bò trong tai . Toàn thân nổi da gà.


      “ Sao? Mày nghe thấy tao vừa gì sao? ”


      Phía sau tên đàn ông chật vật cởi chiếu quần Jean bó của Hee Soo, 3 tên đàn ông bắt đầu cãi nhau.


      “ Nghe thấy gì ? ”


      thanh của thứ gì đó di chuyển. ”


      “ Tao có nghe thấy gì đâu? phải chỉ mình mày nghe thấy sao? ”


      “ Có phải vậy ? Tao thấy có gì đó ổn lắm. ”


      “ Có gì ổn? ”


      “ ...... Chẳng phải kỵ sĩ rồi sao. Đốt cháy thi thể của những kẻ ngoại bang. ”


      “ Ý mày là kẻ khi nãy? Đốt lửa trong rừng có việc gì ngoài việc đốt cháy thi thể đâu. phải cũng giống nhau sao. ”


      “ Dù là vậy chăng nữa, ý tao chỉ là nếu như…. Có lẽ đó là vì “ Maenok ” mà hiệp sĩ từng ….. ”


      “ Khỉ gió, đừng những lời đen đủi nữa. ”


      Quả nhiên, cũng may mắn khi những tên đó có cũng thể hiểu nổi.


      Hee Soo nhìn chằm chằm vào bầu trời đêm. Ngay cả vào ban đêm, mặc dù còn ánh sáng nhưng trời cũng tối hẳn. Bầu trời đêm cũng lấp lánh như những vì sao. biết chừng đây là hành tinh khác với trái đất. Có lẽ là gian khác của thế giới cũng nên.


      Vậy Hee Soo chỉ có nhận định duy nhất, nơi này là địa ngục. Chẳng phải con người sau khi chết đến thế giới mới có tên là địa ngục hay sao. Nhưng vẫn chưa chết. ước rằng thà mình chết còn hơn, nhưng vẫn chưa chết. Vậy nên, đây phải là địa ngục, thế giới của người chết, đây chỉ là địa ngục đối với chính bản thân mà thôi.


      “ Tao xé rách cái quần chết tiệt này. Vậy nên mày đừng có di chuyển, biết chưa hả? Kiếm của tao bén lắm đấy. ”


      Người đàn ông bắt đầu xé rách chiếc quần của Hee Soo từ mắt cá chân trở lên bằng thanh kiếm dài.


      “ Lần đầu tiên tao thấy con bé xinh đẹp như thế này. Tao nhất định phải cởi quần nó ra cho bằng được. ”


      Nghe tiếng vải bị xé rách Hee Soo mơ hồ nghĩ ngợi.


      Thà chết còn hơn.


      chỉ muốn chết mỗi khi bàn tay của những kẻ đó sờ mó cơ thể như thể con giun đất uốn lượn.


      < có gì bất hạnh hơn chuyện này. >


      Nhưng đó là phán đoán sai lầm của Hee Soo.


      “ Làn da mới mịn màng làm sao. Cũng rất thơm nữa. ”


      gần như sắp chết bỗng dưng đưa ánh nhìn về phía bụi cây phát ra tiếng động ngay sau lưng tên đàn ông.


      “ Vậy nên tất cả những người phụ nữ từ nơi khác đến đều nên được đưa vào nhà chứa mới phải, hiểu sao lại đưa họ đến hầm mỏ. Tao hoàn toàn thể hiểu nổi. ”


      Đôi mắt vốn hững hờ của Hee Soo bất chợt lóe lên tia sáng.


      người phụ nữ nào đó lặng lẽ đứng phía xa. Nhìn kỹ lại có vẻ như người đó mặc bộ đồng phục tiếp viên hàng . Sở dĩ phải nhìn cho kĩ vì toàn bộ bộ quần áo đều nhuốm máu.


      Cái cổ bị gãy cách kỳ quái, cơ thể bị đâm xuyên qua như vậy liệu người thường có thể sống sót được .


      Người phụ nữ đó ràng chết rồi. Là người chết.


      phải nếu cưỡng hiếp bọn chúng bị mang tiếng nên mới phải tống chúng nó đến hầm mỏ hay sao, phải ? ”


      Trái tim Hee Soo bắt đầu đập thình thình liên hồi. nghĩ rằng giao tiếp với tiếp viên hàng bằng mắt, nhưng nhầm. Đôi mắt tiếp viên trợn ngược. Dưới mí mắt chỉ lên duy nhất màu trắng.


      Tiếp viên hàng trông giống như Zombie.


      nỗi khiếp sợ từ ngữ nào có thể diễn tả được chạy sượt qua cơ thể Hee Soo. Răng cũng bắt đầu run lên lẩy bẩy. Miệng há hốc ra nhưng thể lên lời.


      “ Gì vậy, ta sao thế? ”


      Người đàn ông quay đầu lại phía sau sau khi nhận ra trạng thái khác lạ của Hee Soo. Sau đó, 3 tên đàn ông đứng nhìn 2 người cũng phát ra điều đó và đồng loạt hét toáng lên.


      “ Mae, là Maenok! ”


      “ Mẹ kiếp! ”


      khốn nạn. ”


      3 tên đàn ông vội vã bật dậy bỏ chạy thoát thân nghĩ gì đến việc phản kháng lại. Tên đàn ông chuẩn bị cưỡng hiếp Hee Soo cũng bật dậy suy nghĩ.


      Khi những kẻ đó bắt đầu bỏ chạy, tiếp viên hàng vốn yên lặng đứng đó từ lâu bắt đầu hành động. Giống như con báo đốm săn con mồi, ta lao đến tóm gọn bọn họ chỉ trong tích tắc. Tuy chết nhưng hình như lý trí mách bảo, ta nhanh chóng tóm lấy xác tên đàn ông. Và……


      ta bắt đầu ăn thịt họ. Bắt đầu từ tai.


      “ Ư Á Á Á! ”


      Người đàn ông cố gắng dùng hết sức lực của mình nhưng cũng thoát khỏi được.


      “ Á Á Á! Á Á. ”


      Hee Soo vẫn nhớ sức mạnh của kẻ vừa bỡn cợt mình. vốn cho rằng, chênh lệch sức mạnh giữa hai phái là thứ thể vượt qua được. Vậy mà, cho dù người đàn ông đó có cố gắng kháng cự đến mức nào chăng nữa cũng thể thoát khỏi . ta bị đè xuống 1 cách bất lực đến khôi hài.


      tiếp viên vẫn bám lấy cách lỳ lợm xé toạc tai , sau đó ăn lấy mũi .


      Toàn thân Hee Soo đều run lên bần bật. cũng định chạy trốn mong thoát thân nhưng cảnh tượng trước mắt hoàn toàn lấn áp đến choáng ngợp khiến thể nhấc nổi dù chỉ 1 ngón tay.

      hít thở cách chật vật, đôi chân cứng đờ thể nhúc nhích. Căng thẳng đến mức chảy đầm đìa mồ hôi.


      loại ngôn ngữ thể hiểu nổi.


      Tiếp viên hàng biến thành Zombie ăn thịt người.


      Ở nơi mà hai mặt trời và hai mặt trăng cùng tồn tại.


      Thế giới mà Hee Soo sinh sống, thế giới bình thường mà biết đến sụp đổ hoàn toàn vào ngày hôm đó.
      Bạc hà nhỏ thích bài này.

    4. April_10

      April_10 Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      42
      CHƯƠNG 16

      CHUYẾN BAY TỚI PARIS ( PHẦN 6 )

      Zombie ngấu nghiến gặm nhấm người đàn ông. Đầu ta bị bay ra xa còn chân lủng lẳng rủ hết xuống.


      ta chết rồi.


      Hee Soo gần như thể thở được trước cảnh tượng đó. Tâm trí gần như bị thổi bay hoàn toàn đến mức thở thôi cũng thấy khó khăn. Chân tay đông cứng lại như đá vì sợ hãi. Cơ thể lẫn tâm trí biết rất bản thân có hy vọng sống và càng thể chạy thoát.


      Sau khi Zombie chén xong những tên đàn ông kia, chắc đến lượt .


      Dù có chống cự như thế nào chăng nữa cũng có cơ hội chiến thắng, những người đàn ông bị Zombie bắt lại trông giống như những con bướm mắc kẹt mạng nhện mà có cách nào thoát ra nổi.


      < Thà chết ở đây luôn còn hơn. >


      Thực muốn mình phải chết theo cách này, nhưng dường như chỉ 1 ngày thôi có lẽ Hee Soo cũng trụ nổi nơi đây.


      “ Ư Ư Oẹ. ”


      gần như sắp ói đến nơi. Mùi máu tanh trở nên quen thuộc, nhưng đứng trước cái chết bụng quặn thắt lại.


      muốn chết.


      muốn được sống. cách khẩn thiết.


      nhớ đến việc suốt quãng thời gian qua bản thân chưa lần thương mẹ ngoài những câu ghét bỏ, cũng thể gặp lại bạn bè để lời từ biệt cuối cùng.


      Bụng quặn lên kêu ùng ục. muốn bỏ chạy nhưng cơ thể dường như chịu nghe lời, chỉ có nước mắt chảy mãi ngừng.


      " Maenok. ( Meanok. ) ”


      “ Je pense que c'est la dernière. ” ( Hình như nó là đứa cuối cùng rồi )


      Phía sau vang lên tiếng .


      Đôi mắt Hee Soo trở nên mờ đục. Tinh thần cũng chuếnh choáng, chập chờn. nghĩ rằng đó chắc hẳn là những kẻ muốn cưỡng hiếp mình, nhưng mối quan tâm của họ phải là Hee Soo.


      " Dépêchez vous. Je veux aller à la maison. ” ( Nhanh lên, tôi muốn nhanh chóng về nhà rồi. )


      Khi người đàn ông vừa xong, ngọn lửa xanh tay cũng bắn ra. Cứ như vậy thiêu cháy thân xác Zombie.


      Thân xác Zombie nhanh chóng bị thiêu rụi dưới ngọn lửa xanh. Thi thể người đàn ông bùng cháy như que củi, Zombie bùng cháy như tờ giấy và nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại thi thể của người đàn ông kia.


      Zombie biến mất kéo theo nỗi lo của Hee Soo cũng tan biến theo. Những người đàn ông đó biết chừng cũng có ý định cưỡng hiếp , nhưng trước hết họ là con người. có nỗi khiếp sợ nào hơn gặp Zombie.


      Hee Soo gần như trở nên mất trí tạm thời. Cơ thể mất nước cách trầm trọng, đói, và nhiều lần rơi vào cảnh khốn cùng so với sức chịu đựng của người con .


      Hai người đàn ông nhặt lấy món đồ bằng bạc sáng bóng còn sót lại của thi thể bị thiêu rụi.


      Vòng cổ, nhẫn, vòng tay và cả đồng hồ.


      Những người sống sót cách thần kỳ sau khi rơi vào hố đen tử thần đều mang điểm chung là có những món đồ bằng bạc. Mục đích của họ là săn lùng Maenok và thu thập những vật chứng.


      Đó chính là những kỵ sĩ của Đền Thánh.


      Hai người đàn ông cúi nhìn người phụ nữ hồn bay phách tán tựa bao giờ.


      “ Là người ngoại tộc. Cũng là khá xinh đẹp ”


      “ Hừm… cũng được. Nhưng nếu lộ tẩy bị bãi nhiệm đấy. ”


      “ Sao mà lộ tẩy được? Ngoài chúng ta đâu có ai biết chuyện này. ”


      “ Cái tên này, tỉnh táo lên. biết chừng ta cũng là Maenok, kể cả vậy ngươi vẫn muốn sao…. Chỉ nghĩ thế thôi cũng thấy buồn nôn rồi. ”


      “ Người thực trở thành kỵ sĩ của Đền Thánh! Ta biết rồi. Nhanh tống ta vào hầm mỏ rồi nghỉ ngơi chút thôi. ”


      Chỉ là, giống với những kỵ sĩ ‘ thực thụ ’của Đền Thánh, những người này xuất thân từ lính đánh thuê qua những vùng đất hoang.
      Bạc hà nhỏ thích bài này.

    5. April_10

      April_10 Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      42
      CHƯƠNG 17

      CHUYẾN BAY TỚI PARIS ( PHẦN 7 )

      Hee Soo tỉnh giấc và thấy mình trong căn phòng cùng với nhiều khác.


      Có thể nơi này chính là nhà thổ. Cảm thấy bất an vì biết mình ở đâu là lẽ thường tình, nhưng Hee Soo lại cảm thấy nhõm phần nào.


      là người Hàn Quốc phải ? ”


      Vì có người Hàn Quốc ở đây. Hee Soo bật khóc nức nở sau khi nghe thấy ai đó tiếng Hàn. Gần như vui mừng đến phát sốc. Quả nhiên, ấy cũng là người từ thế giới khác lạc đến đây chỉ trong chốc lát.


      Tất cả những chuyện trải qua sau khi tỉnh lại, thảm cảnh của bản thân và hình ảnh của Zombie lên trong tâm trí khiến dường như sụp đổ.


      “ Đừng khóc nữa! Nếu có biểu khác lạ dù chỉ chút thôi họ cũng mang thiêu sống đấy. ”


      “ Thiêu, thiêu sống sao……? ”


      “ Đúng vậy. Nếu muốn bản thân phải chịu hình phạt thiêu sống tỉnh táo lên. ”


      Hee Soo ngay lập tức dừng khóc và bình tĩnh lại. Có vẻ như Hàn Quốc kia ở đây khá lâu rồi. ấy tỉ mỉ giải thích cho từng chút về hoàn cảnh tại.


      “ Đây là nơi ở của các . Tất cả mọi làm việc trong hầm mỏ đều nghỉ và sinh hoạt tại nơi đây. ”


      may mắn vì nơi ngủ những người làm lao động trong hầm mỏ được tách riêng biệt nam nữ.


      “ Trước tiên phải làm . Vì buổi sáng làm muộn bị những người giám sát dùng roi da đánh. Đánh rất đau đấy. ”


      Hầm mỏ có nhiều các , chủ yếu chỉ có đàn ông.


      Do đó, hầu hết những công việc khổ sai đều do cánh đàn ông làm. Các chủ yếu làm công việc rửa sạch đất đá bên ngoài hầm mỏ và luộc khoai tây.


      Hee Soo theo sau và bắt đầu làm việc nhà. Nhờ gặp được người có thể chuyện mà được nghe kể nhiều hơn về thế giới này. Hai người vừa làm việc vừa thầm to .


      rơi từ hố đen xuống đây được bao lâu rồi? ”


      Hee Soo nghiêng đầu hỏi.


      “ Hố đen sao? ”


      “ À, những người ở đây đều gọi nó là hố đen. cách khác, nó giống như cánh cửa dẫn đến thế giới này. hẳn là bị hút vào thế giới này thông qua thứ giống như vòng xoáy. ”


      Từ nơi giống như vòng xoáy.


      Nghe câu đó Hee Soo mơ màng lật tìm ký ức ngay lập tức gật đầu.


      Đúng vậy, kí ức cuối cùng mà có thể nhớ được chính là hình ảnh bị hút vào nơi đó. Chính là nơi máy bay bị hút vào!


      Hố đen.


      “ Tôi biết nó là gì rồi! Tôi nhìn thấy nó! Khi tôi ngồi máy bay…….! ”


      “ Suỵt! Trật tự nào! ”


      Người giám sát đứng từ xa theo dõi bọn họ bất ngờ lao đến khi thấy Hee Soo to thầm.


      “ Ta gueule! Arrête de râler et mets-toi au travail! ” ( Đừng chuyện nữa, lo làm việc ! )


      Cháttt! Hee Soo hét lên đau đớn khi bị người giám sát dùng roi mây quất vào lưng.


      “ Á á! ”


      Cơn đau như xé da xé thịt. ngồi bên cạnh thấy vậy vội vã quay lại với công việc của mình. Hee Soo khổ sở cắn chặt môi chịu đựng cơn đau. chật vật đứng dậy cách khó nhọc và lê mình theo lấy củi. Nếu chịu làm việc có thể bị quất thêm roi nữa.


      Người phụ nữ liếc nhìn đầy thương cảm.


      Đau lắm phải .


      Hee Soo mắt ngấn lệ khi nhận được cảm thông chia sẻ của qua ánh nhìn. Đồng thời cũng cảm thấy an tâm hơn. Ở nơi xa lạ này, có được người có thể ở bên đồng cảm và chia sẻ nỗi đau là điều rất hiếm có.


      < hề đơn mình. >



      Hơn nữa, cũng cần lo lắng việc Zombie có thể xuất bất kỳ lúc nào.


      Hee Soo ngoan ngoãn làm những việc được cầu và thích nghi với hoàn cảnh. thể tin được vào tình cảnh bản thân bị bắt như thế này nhưng cũng còn cách nào khác.


      Nghe cũng buồn cười nhưng Hee Soo sợ bản thân bị đuổi khỏi hầm mỏ.


      Việc đàn ông cưỡng hiếp trong hầm mỏ. Hay những việc khuất tất xảy ra. Vì có những người giám sát cầm roi da canh giữ. Đối với những người phụ nữ, chính giám sát của họ cũng trở thành “ bảo vệ ”.


      Công việc rất nặng nhọc. Nhưng so với việc lang thang ngoài kia có thể gặp Zombie ăn thịt người bất cứ lúc nào hay có thể bị những tên đàn ông trêu ghẹo và hiếp dâm tập thể vẫn tốt hơn nhiều.


      Hơn hết, phải ở nơi đây còn có những người có đồng cảnh ngộ hay sao.


      Chị chị 28 tuổi phải ạ? Em là Min Ju. Em gọi chị là chị Hee Soo nhé. ”


      Min Ju đến đây được khoảng 4 tháng rồi. có lịch nên cũng thể tính ngày cách chính xác được.


      Hai người bọn họ im lặng ngồi cạnh nhau trò chuyện trước giờ ngủ sau khi kết thúc ca làm buổi tối. Dù họ mới gặp nhau chưa được bao lâu nhưng việc cùng ngôn ngữ giúp họ dễ dàng thấu hiểu và có tình cảm sâu đậm hơn.


      “ Những người giám sát đột nhiên chuyển qua mặc đồ màu đen. ràng có chuyện lớn gì đó xảy ra. Từ đó về sau mọi người trở nên rất nhạy cảm. ”


      “ Đồ màu đen? Có ai đó qua đời sao? ”


      “ Em biết. Bởi vì ở đây có quá nhiều thứ khác với nơi chúng ta sống…. Nhưng, điều kỳ lạ là các chữ cái được viết bằng bảng chữ cái tiếng . ”


      Hee Soo căng tròn mắt ngạc nhiên. Những kẻ đó cũng dùng bảng chữ cái tiếng để viết chữ sao, chuyện khó tin.


      “ Phát lại phải tiếng . ”


      phải tiếng . Vậy dù có nhìn chữ cũng thể hiểu được rồi. ”


      “ Là loại ngôn ngữ châu Âu chăng? ”


      “ Em thấy người Pháp nào đó từng chuyện với giám sát. Nhưng có vẻ họ hiểu nhau phải. Giống như chửi nhau. Dù sao cũng thấy giống tiếng châu Âu lắm. Ở đây, đa số là người châu Âu nhưng có ai có thể hiểu được lời của những giám sát. ”


      Việc ở thế giới khác dùng bảng chữ cái tiếng chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên thôi sao? Thêm vào đó, lại giống như chửi nhau. Hee Soo nghiêng đầu ngẫm nghĩ.


      Từ những gì quan sát được khi sống tại hầm mỏ, hầu hết mọi người ở đây thuộc chủng người da trắng. Tất nhiên, vì tất cả đều là người da trắng nên có nhiều người có màu mắt khác lạ đến mức khó có thể xác định được.


      “ Những người trong hầm mỏ đều là những người bị cuốn vào hố đen giống chúng ta, hoặc là những tội phạm ở đây. Chị thấy chiếc vòng đeo cổ kia chứ? ”


      hướng ánh nhìn về phía bàn tay Min Ju vẫy với có mái tóc màu vàng kim và đôi mắt màu đỏ đứng vừa cười vừa chuyện với người giám sát.


      đó là người nơi này. Những người giám sát đối xử với họ khắc nghiệt như chúng ta. Cũng đánh họ. ”


      “ Họ biết ai là người ở đây, ai phải người ở đây sao? ”


      “ Vì chiếc vòng cổ đó chính là < thẻ căn cước >. Tất cả những ai đeo chiếc vòng đó đều là người ở đây. ”


      Thảo nào chiếc mặt dây chuyền đó lấp lánh hơn thông thường. Hee Soo gật đầu tán thưởng khi được giải thích. Những điều Min Ju biết nhiều hơn Hee Soo rất nhiều do ở đây lâu hơn.


      “ Những người đó chỉ làm việc thời gian nhất định rồi rời khỏi hầm mỏ. Họ chịu phạt bằng cách làm việc tại đây. ”


      “ Vậy rời khỏi đây…. Họ đâu? ”


      Đối với Hee Soo, ngoài hầm mỏ mọi nơi bên ngoài thế giới này đều nguy hiểm. Những nơi khác đều thể tưởng tượng nổi.


      Min Ju đáp lại với mái tóc vàng kim cách nhàng.


      " nơi mà những người bình thường sinh sống.”


      Người bình thường chính là những phạm nhân chịu phạt giống như với mái tóc vàng kim. Nhưng cũng có những người cố gắng phấn đấu để được sống như người bình thường. Min Ju muốn được như đó.


      “ Chị, em muốn rời khỏi hầm mỏ. Nhất định chị ạ. ”


      Đôi mắt Min Ju lấp lánh tia hi vọng khi điều đó. nỡ phá tia hy vọng của ấy. Hee Soo lặng thinh gì.


      < Ngoài hầm mỏ là gì em có biết ? Em gặp phải chuyện ấy chưa? >



      Những tên đàn ông ghê rợn nhưng Zombie… Zombie còn kinh khủng hơn nhiều. Lý do khiến Hee Soo mất hết mọi hy vọng và yên tâm làm việc trong hầm mỏ vì bị cú shock lớn khi chứng kiến Zombie xé từng tảng thịt người ra ăn.


      Hee Soo hề có mong muốn rời khỏi hầm mỏ. Nếu rời khỏi đây, chẳng biết điều kinh khủng gì xảy ra nữa.


      < Nơi những người bình thường sống. >


      thể chắc chắn rằng bản thân mình có thể sống cách bình thường ở ‘ Nơi những người bình thường sống ’ hay .


      Trước tiên, làm thế nào để có thể sống cách bình thường như bao người khác ở nơi có gia đình, có bạn bè và biết tiếng? Nếu có thể ước, chỉ ước duy nhất điều được quay trở lại trước khi bị cuốn vào hố đen mà thôi.


      Nếu như đến cả điều đó cũng được thà sống cả phần đời còn lại ở hầm mỏ này còn hơn. Nếu Min Ju rời .


      Để vượt qua Hee Soo cần ai đó để có thể dựa dẫm và nương tựa vào. Người có thể giao tiếp được với nhau, người có thể đồng cảm với hoàn cảnh bất hạnh của đối phương để khích lệ, người ấy dù nhất định phải là Min Ju, nhưng vào thời điểm tại chỉ còn lại mình Min Ju thế gian này.


      Công việc lao dịch khổ sai rất vất vả. Tuy nhiên làm việc rất chăm chỉ vì lo rằng mình làm ảnh hướng đến Min Ju.


      Cứ như vậy, dần dần thích nghi được với công việc ở hầm mỏ. Vì là công việc đơn giản nên nhanh chóng thạo việc và cũng bị ăn thêm đòn roi lần nào nữa. Ngay cả khi bị những người cũ hiếp đáp cũng cứ vậy mà bỏ qua.


      Tương lai là chuyện gì đó mà dám mơ đến dù chỉ chút. Đối với , chỉ cần mọi thứ như thế này là đủ. nơi an toàn có Zombie, cũng có cưỡng hiếp.


      Vậy nhưng, yên bình chẳng kéo dài được bao lâu.
      Bạc hà nhỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :