1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nha hoàn phú quý - Ngải Phân (Hoàn- Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7-2
      Edit : Gió Lốc

      Cho dù là thấy nàng thế nào, cho dù đối với nàng thô bạo thế nào, dịu dàng. Nhưng chịu tìm đến nàng, như vậy là đủ rồi.

      ", ai so với ngươi tốt hơn, nếu như ngươi cảm thấy muốn xin lỗi ta, như vậy bây giờ ngươi liền theo ta!" thích nghe xin lỗi gì đó, ngày đó cùng nàng gặp mặt, nên lập tức mang nàng rời khỏi đây, nếu , cũng phát sinh tình hình như vậy .

      ", ta thể giả vờ chuyện gì cũng hề phát sinh qua, hơn nữa ta cũng thể theo ngươi, bởi vì. . . Bởi vì ta thương , rất thương , ta muốn rời khỏi ." Nằm sấp ở người Cảnh Liệt, Cung Tiểu Ảnh lấy hành động đến cho thấy tình mình đối với Cảnh Liệt.

      Cho dù tương lai nàng cùng như thế nào, giờ phút này, nàng chỉ muốn cùng với chung chỗ!

      "Ảnh nhi!" Cảnh Liệt thống khổ nhấc tay lên, nhưng vẻ mặt lại hoan hỉ và thỏa mãn, khẽ vuốt nước mắt bộ mặt mềm mại, nàng thương , nàng thực !

      Cung Tiểu Ảnh , hành động bảo vệ Cảnh Liệt , biểu kiên định , khiến Cường Chí Phong khắp nơi cảm thấy đau lòng thôi, nhưng cũng khỏi hết hy vọng !

      "Cường đại ca, muội xin lỗi ca. Sau này nhất định ca gặp được nữ nhân tốt hơn trăm ngàn lần so với muội!" Cung Tiểu Ảnh chúc phúc , hy vọng sau này người thiếu nữ so với nàng tốt hơn, để làm con dâu nhà Cường gia bọn họ.

      *
      **

      "Hồ đại phu, Liệt nhi nghiêm trọng hơn sao?"

      Tại trong phòng Cảnh Liệt, Mạnh Ngọc Hoa cho người mời tới Hồ đại phu giỏi nhất toàn Kinh thành khám bệnh giúp Cảnh Liệt.


      Mạnh Ngọc Hoa lo lắng nhìn thấy nhi tử nằm hôn mê bất tỉnh ở giường, khẩn cầu ông trời tuyệt đối đừng làm cho nhi tử nàng theo cha của .

      Chỉ thấy Hồ đại phu tại chẩn đoán bệnh xong, mặt lộ vẻ khó khăn."Cảnh phu nhân, xin thứ cho ta thẳng, tình hình thiếu gia . . ."

      ", Hồ đại phu, ta van cầu ngươi nhất định phải cứu thiếu gia!" Cung Tiểu Ảnh thương tâm khóc, nàng muốn Cảnh Liệt có chuyện, nàng muốn!

      Bốp tiếng, Mạnh Ngọc Hoa hai lời liền cho Cung Tiểu Ảnh cái tát, "Ngươi còn dám cái gì cứu người, nếu phải vì ngươi con tiểu hồ ly tinh này, Liệt nhi bị như vậy sao?"

      "Đại phu nhân, ta. . ." Cung Tiểu Ảnh áy náy thôi.

      "Vừa nhìn thấy ngươi, ta liền phát bực, ngươi là. . ." Mạnh Ngọc Hoa bởi vì tức giận mà khuôn mặt vặn vẹo, giận dữ trợn mắt nhìn Cung Tiểu Ảnh, nếu phải Liệt nhi cầm chặt lấy tay nàng chịu buông ra, bà sớm cho người đuổi nàng ra ngoài.


      "Phu nhân, xin chờ chút lại tức giận, trước hết nghe nghe Hồ đại phu như thế nào, thiếu gia vẫn chờ cứu mạng !" A Kỳ theo Cảnh Liệt nhiều năm làm tùy tùng , rất lo lắng bệnh tình của .

      Đợi trong phòng yên tĩnh trở lại, Hồ đại phu mới lại mở miệng : "Phu nhân, thiếu gia ở trong tuyết quá lâu, hơn nữa bị người ta ấu đả ngoại thương cùng với tổn thương chân, bởi vậy bệnh tình thể nào lạc quan. Nhưng mà, nếu như các ngươi mấy ngày nay chăm sóc tốt Cố thiếu gia, cho bệnh tình chuyển biến xấu, tạm thời có nguy hiểm tánh mạng."

      "Hồ đại phu, cho dù xài bao nhiêu tiền, ngươi nhất định phải chữa khỏi bệnh cho con của ta!"

      "Phu nhân phải lo lắng, ta cấp dược Cảnh thiếu gia tuyệt đối đều là thượng đẳng! Các ngươi như thế này phái người cùng ta quay về tiệm thuốc cầm dược, sau đó lập tức cầm sắc cho thiếu gia uống xong."

      "Phu nhân, ta đưa Hồ đại phu trở về, thuận tiện cầm dược trở về." A Kỳ đưa Hồ đại phu ra gian phòng thiếu gia.


      "Liệt nhi, ngươi tuyệt đối thể có việc, bằng ngươi muốn nương làm sao bây giờ đây?" Mạnh Ngọc Hoa nhìn thấy nhi tử hôn mê, sau đó lại quay sang Cung Tiểu Ảnh bên cạnh nhi tử mình mà gào thét:

      "Cung Tiểu Ảnh, ta cho ngươi biết, nếu như Liệt nhi có cái chuyện gì xảy ra , ta nhất định muốn ngươi bồi mệnh!"

      Nhìn thấy nhi tử nắm lấy chặt tay Cung Tiểu Ảnh, nghĩ tới nhi tử của bà vì Cung Tiểu Ảnh cái tiểu hồ ly tinh này, liền ngay cả mệnh cũng muốn. Xem ra, đợi sau khi nhi tử khỏi bệnh, bà phải mau thay Cảnh gia xem xét để chọn người con dâu thích hợp.

      *
      **

      Cung Tiểu Ảnh dè dặt dùng hai tay bưng dược, sau đó nhàng mà thổi hồi xong, mới đem đến bên giường Cảnh Liệt.

      Cảnh Liệt ở giường nằm gần nửa tháng, nửa tháng này đây, nàng chẳng phân biệt được đêm ngày căng thẳng canh giữ ở bên cạnh Cảnh Liệt, từng li từng tí chăm sóc cho .

      May là, tạị ngày thứ ba khôi phục chút ý thức, cuối cùng tình hình liền từ từ chuyển biến khá hơn, đến bây giờ, có khả năng ngồi ngay ngắn ở giường, thậm chí rời giường lại.

      Nhìn khí sắc tốt như vậy, Cung Tiểu Ảnh có lúc hoài nghi phải chăng là sớm bình phục đây?

      "Sớm biết rằng ngã bệnh để ngươi như vậy tấc cũng rời chiếu cố ta, như vậy ta hẳn là ngã bệnh sớm chút." Cảnh Liệt nhìn thấy Cung Tiểu Ảnh ngồi ngay ngắn ở mép giường, trêu ghẹo.

      "Đừng điềm xấu như vậy!" cũng biết sau lúc hôn mê, nàng lo lắng nhiều ra sao? nghĩ tới lấy ngã bệnh giỡn, điều này làm cho Cung Tiểu Ảnh vui mắng câu.

      "Nhanh lên chút cầm dược mà uống !" Cung Tiểu Ảnh đem bát đựng đầy nước thuốc đem đến trước mặt Cảnh Liệt.

      "Ta muốn ngươi cho ta uống!"

      "Cái gì ?!" Cung Tiểu Ảnh cúi mặt tự kìm hãm được nổi lên cái phớt hồng.

      " giỡn với ngươi, đưa dược cho ta!" Cảnh Liệt nhận lấy dược, hơi uống xong chỗ thuốc. Thuốc đắng như vậy , mới muốn nàng phải nếm!

      "Tốt lắm, dược ta uống xong, có thể cho ta cái hôn ngọt ngào sao?" Đây là đặc quyền tốt nhất sau khi ngã bệnh, cứ sau khi uống xong dược lại quay sang nàng đòi lấy cái hôn đơn giản.

      Cung Tiểu Ảnh tiếp nhận bát xong, nhàng mà hôn môi khôi phục nhiệt độ bình thường. Sau đó chuẩn bị xoay người đưa bát lại nhà bếp, ngờ, lại làm cho Cảnh Liệt bắt được tay nàng.


      "Đừng vội, ở lại với ta." Từ ngày đó sau khi giành lại được nàng, liền có thêm di chứng rất nghiêm trọng. Đó là mỗi lần nhìn thấy Cung Tiểu Ảnh ra khỏi phòng của , liền khỏi lo lắng , sợ nàng lại rời khỏi lần thứ hai.

      "Nhưng mà ta nhất định phải đem bát. . ."

      "Để bên là được!" Cảnh Liệt cầm bát tay nàng, đặt ở bên ghế , vén góc chăn bông, : "Vào , ta muốn ôm ngươi!"

      Lời của khiến nàng lại đỏ mặt lần thứ hai .

      "Ngươi yên tâm, ta đối với ngươi như vậy, chỉ là nghĩ ôm ngươi cái, có thể chứ?" Đây là lần đầu tiên hỏi han ý của nàng.

      Từ sau khi Cảnh Liệt ngã bệnh tỉnh lại, thái độ của đối với nàng liền hoàn toàn thay đổi, hề lạnh lùng nữa giống như ngày xưa vậy. chẳng những biết giỡn cùng nàng, thậm chí vẫn còn có mấy lần nhìn thấy nụ cười đọng lại mặt . Mà tại, lại cũng biết bắt đầu quan tâm đến cảm giác của nàng.

      Sau khi Cung Tiểu Ảnh chỉ liếc mắt nhìn Cảnh Liệt, liền trái lại nghe lời của , tiến vào trong ổ chăn nằm.

      Lực phản kháng của nàng đối với từ trước đến giờ rất thấp, hơn nữa thời gian này bị bệnh, bởi vậy đối với cầu càng chưa bao giờ .

      Nhìn thấy Cung Tiểu Ảnh tiến sát bên cạnh mình, tuấn nhan Cảnh Liệt gợi lên cái nụ cười thỏa mãn.

      dùng tay nàng gắt gao ôm chặt nàng, tay kia chính là cẩn thận vuốt má phấn của nàng, cảm thụ được tồn tại của nàng."May là, giành lại được ngươi, Ảnh nhi của ta ."

      Như vậy ôn nhu vuốt ve, nàng giống như từng quen biết, mấy lần sau khi nàng ngủ, luôn luôn có người sờ nàng như vậy, khiến nàng cảm thấy rất thoải mái lại an tâm. . . Chẳng lẽ phải nương, mà là ? Bởi vì mỗi lần nàng có giấc mộng thoải mái này, sau khi tỉnh lại luôn nhìn thấy ở bên cạnh nàng . . .

      "Ngươi thường xuyên thừa dịp sau khi ta ngủ liền sờ ta như vậy ?" Nàng muốn biết đáp án.


      " sai, chỉ mỗi lần ngươi kêu nương. Như thế nào, nương ngươi cũng thường xuyên sờ gò má của ngươi như vậy?"

      Nghe được đáp án Cảnh Liệt, khiến nội tâm Cung Tiểu Ảnh cảm độngmột hồi, thân thể càng gắt gao dựa sát vào , nàng lại có sớm phát mặt ôn nhu của .

      Nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Cung Tiểu Ảnh, nhứ đến thiếu chút liền mất nàng, làm có hơi tức giận.

      "Ta cho ngươi biết, ngươi ta, quyết định lưu ở bên cạnh ta, như vậy cũng cho phép ngươi có ý nghĩ muốn rời khỏi ta, bằng coi như ngươi chạy đến chân trời góc biển, ta vẫn đuổi kịp ngươi, ta tuyệt thả ngươi ra, đời này ngươi chỉ có thể thuộc về người Cảnh Liệt ta !" Nhìn mang theo tức giận, giọng nặng trình trịch căng thẳng cảnh cáo nàng, Cung Tiểu Ảnh hiểu, hiểu bên cạnh cái nam nhân khí thế cao ngạo tạm thời ngang ngược này !

      Kỳ mực chăm sóc nàng, mặc dù hề ra nàng, nhưng vừa mới phen tuyên cáo so với lời còn cảm động hơn kia, làm cho trái tim nàng nảy lên đập thình thịch.

      "Đồng ý với ta, sau này tuyệt đối ly khai ta!" Cảnh Liệt muốn đáp án khẳng định, bởi vì có cách nào thừa nhận chuyện như vậy lần nữa !

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 7-3
      Edit : dunghanh

      Nam nhân này ngay cả lúc đều là thô bạo như vậy!

      "Ngươi trả lời ta nhanh lên chút !"

      "Hảo, sau này ta tuyệt đối rời khỏi ngươi nữa, cả đời đều ở bên cạnh ngươi, Cung Tiểu Ảnh cả đời đều là của Cảnh Liệt, như vậy được chưa?" Cung Tiểu Ảnh dí dỏm lộ ra nụ cười yếu ớt.

      "Rất tốt, phải nhớ kỹ lời ngươi hôm nay đó!" Cảnh Liệt lúc này mới cảm thấy an tâm ôm nàng càng chặt hơn.

      "Ảnh nhi."

      "Dạ!" Được ôm như vậy, vừa ấm áp lại thoải mái đến thế này!

      "Chờ đợi ta qua ngày giỗ cha, chúng ta thành thân."

      "Cái gì? !" Cung Tiểu Ảnh kinh ngạc trừng lớn mắt.

      vừa mới cái gì? muốn kết hôn với nàng sao? Hô hấp của Cung Tiểu Ảnh cứng lại.

      " có nghe ràng sao? Ta chúng ta thành thân, ta muốn nàng làm phu nhân của ta, cả đời đều ở bên cạnh ta!" Sau khi trải qua kiện lần này, biết rất ràng, chính mình tuyệt đối thể để mất nàng.

      Cung Tiểu Ảnh vừa mừng vừa sợ nhìn Cảnh Liệt. muốn lấy nàng làm vợ?

      Nhưng khi suy nghĩ tới lời Đại phu nhân từng qua với , đương nhiên vẫn còn bao gồm vấn đề luân lý thực tế, nàng khỏi nhíu chặt mày lại.

      "Làm thế nào mà vẻ mặt nàng lại thay đổi như vậy? Vừa mới rồi là kinh ngạc, là cao hứng. Nhưng tại xem ra chính là vẻ mặt phiền não cùng lo buồn, đừng với ta, nàng muốn làm Cảnh Liệt phu nhân của ta!"

      ", phải như thế!" Thành thân với , như vậy nàng liền có khả năng cả đời đều ở chung chỗ cùng , nhưng mà. . .

      " cần lo lắng, ta cho mẹ có cơ hội phản đối. tại ở Cảnh gia ta là gia chủ, phu nhân của ta do bản thân ta tuyển chọn."

      Coi như cố tình làm trái với ý của Đại phu nhân , lấy nàng làm vợ, nhưng mà. . ." Xuất thân của ta cũng tốt, hơn nữa đừng quên, ta còn là muội muội danh nghĩa của chàng, chúng ta có khả năng thành thân sao?"

      "Nàng đúng là đứa ngốc mà! Nàng xuất thân thế nào, nàng là phu nhân mà ta , nàng cần gì quản người khác nghĩ như thế nào. xin lỗi, về phần nàng là muội muội của ta, toàn bộ người bên trong Kinh thành từ lúc nửa năm trước cũng biết, Cung Tiểu Ảnh và Cảnh gia hề có bất cứ quan hệ nào nữa, chỉ là nha hoàn trong Cảnh phủ mà thôi." nghĩ tới ban đầu lưu nàng lại làm nha hoàn, cũng có chỗ tốt này.

      ngay cả vấn đề này cũng nghĩ tới cho nàng? Nhìn thấy nam nhân này cười dịu dàng, Cung Tiểu Ảnh cảm giác tự kiềm chế được càng thương .

      Tự đại có thuốc nào cứu được, ngang ngược đến làm cho người ta thể chịu đựng, nhưng lại có cúng đầu cố chấp và trái tim nàng tha thiết như vậy. Điểm này, liền đủ để cho nàng gật đầu đồng ý , gần nhau đời cùng .

      Nàng thương !

      Dựa vào cái ôm rộng rãi ấm áp của Cảnh Liệt ,trong lòng Cung Tiểu Ảnh thỏa mãn ngọt ngào, tâm tư biết làm sao lại có thêm cỗ bất an, cảm giác hạnh phúc tới quá nhanh, làm cho người ta nỡ.

      Nhưng vô luận như thế nào, nàng đều muốn mãi ở bên cạnh !

      *
      **

      "Cảnh phu nhân, vườn hoa nhà bà đúng là xinh đẹp đấy!"

      "Nếu Trác tiểu thư thích, cực kì hoan nghênh ngươi thường xuyên tới chút." Mạnh Ngọc Hoa mỉm cười nhìn Trác Ninh Ninh ở bên cạnh.

      Sau khi tổ phụ Trác Ninh Ninh bước vào quan lộ, tổ phụ nàng từng là Thượng Thư đại nhân, đại ca nàng đỗ Trạng Nguyên khoa thi lần trước, nàng còn có người tỉ tỉ vào cung làm phi tử. Cha nàng nay kinh doanh lương thực, Trác gia ở bên trong kinh thành có thể là dòng họ phi thường khó lường.

      Hôm nay, bà nhờ vả quan hệ xa mời mọc Ninh Ninh đến Cảnh phủ ngồi chút, mục đích rất ràng. Bà hy vọng Cảnh gia và Trác gia có khả năng kết mối lương duyên.

      "Cảnh phu nhân, bà cũng đừng xưng hô ta là Trác tiểu thư , trực tiếp gọi Ninh Ninh là tốt rồi." Mười bảy tuổi , Trác Ninh Ninh có khuôn mặt nhắn thanh tú hé mở nụ cười khẽ. Đối với chuyện Cảnh phu nhân mời mọc nàng đến Cảnh phủ chuyến, cha mẹ vô cùng cao hứng vui mừng. Bởi vì nàng có cơ hội chui vào nhà giàu nhất nhì Kinh thành làm Thiếu nãi nãi Cảnh gia.

      Tuy phải làm phu nhân nhà quan, nhưng mà được làm Thiếu nãi nãi Cảnh phủ, của cải dồi dào đến vài đời cũng xài hết , liền đủ làm cho lòng người xao động!

      Trác Ninh Ninh dạo đến căn đình viện xinh đẹp tráng lệ, sau đó vào đình nghỉ mát, đột nhiên nhìn đến bóng người.

      "Cảnh phu nhân, thiếu nữ kia là ai? Nàng là nha hoàn trong phủ sao?"

      Trác Ninh Ninh đưa tay chỉ về hướng thiếu nữ xinh đẹp phía sau căn nhà đình viện.

      Nàng là nha hoàn sao? , hẳn là ăn mặc giống như là nha hoàn, nàng là ai?

      Mạnh Ngọc Hoa nhìn về chỗ Trác Ninh Ninh chỉ tới " Chỉ là nha hoàn, nàng gọi là Cung Tiểu Ảnh."

      "Tiểu Ảnh, pha hai ly trà mang đến." Mạnh Ngọc Hoa gọi Cung Tiểu Ảnh, bà muốn làm cho Cung Tiểu Ảnh có mặc cảm tự ti, chuẩn bị giới thiệu cho hai người bọn họ nhận biết nhau như thế này .

      Cung Tiểu Ảnh vâng dạ bưng theo hai ly trà vào trong đình ."Đại phu nhân, trà đến đây."

      "Ngươi chào người ta sao? Vị này là cháu cựu Thượng Thư đại nhân, cũng là muội muội Trạng Nguyên Lang, Trác Ninh Ninh tiểu thư."

      "Trác tiểu thư, thỉnh dùng trà." Cung Tiểu Ảnh nhìn Trác Ninh Ninh, khí chất thanh tao hào phóng, nhìn ra được là thiên kim nhà có máu mặt.

      "Ninh Ninh, nàng là Cung Tiểu Ảnh, là con của tiểu thiếp mà lão gia nhà ta mang về . tại nàng là nha hoàn trong phủ, nếu phải nàng là người tội nghiệp, lại là xuất thân lầu xanh, tìm được người tốt gả cho, căn bản để nàng ở lại trong phủ làm nha hoàn." Lời của Đại phu nhân khiến Cung Tiểu Ảnh cảm thấy rất khó tiếp nhận.

      Cung Tiểu Ảnh? Trác Ninh Ninh nhếch mi chút liền nhìn nàng.

      biết nàng là ai, trước khi đến Cảnh phủ , cha nàng những việc có liên quan Cảnh gia , đương nhiên cũng bao gồm chuyện của Cung Tiểu Ảnh .

      Nàng ta hề còn là thiên kim Cảnh phủ nữa, lại làm nha hoàn. Chỉ là, nàng nghĩ tới Cung Tiểu Ảnh lại có vóc người đẹp như vậy. Bằng trực giác của nữ nhân, để cho thiếu nữ đẹp như vậy ở lại trong phủ là rất sáng suốt, huống chi nàng hề là muội muội của Cảnh Liệt nữa.

      "Ninh Ninh a, tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa giống như ngươi mới thích hợp làm vợ Cảnh gia chúng ta. Còn những thứ hoa hòe hoa sói bên ngoài này, thậm chí là lai lịch , lại thêm xuất thân nữ nhân đê tiện, là tuyệt đối có tư cách thành con dâu cho Cảnh gia chúng ta." Mạnh Ngọc Hoa phun ra lời này là cố ý cho Cung Tiểu Ảnh nghe.

      Mặc dù sớm biết rằng Đại phu nhân khiến nàng mang trà đến, nhất định có chuyện tốt, nhưng mà nghe được Đại phu nhân coi Trác Ninh Ninh trở thành con dâu Cảnh gia, vẫn khiến nàng chịu rất nhiều rung động.

      Cảnh Liệt , cứ đợi qua ngày giỗ cha, liền muốn thành thân cùng nàng. Nhưng sợ Đại phu nhân lại muốn dùng phương pháp gì đó để ngăn cản, bởi vậy quyết định chờ thời hạn đó vừa đến, mới chịu công bố hôn hai người bọn họ ra ngoài.

      Nhưng mà Đại phu nhân tại lại thay Cảnh Liệt tìm người môn đăng hộ đối chọn làm con dâu, Từ trước kia là vì nàng mà khắc khẩu với Đại phu nhân, nhưng nàng tin tưởng Cảnh Liệt nhất định kiên trì chính mình lấy nàng, chỉ là, lại có thể gây lên hồi bão táp.

      Trác Ninh Ninh là người thiếu nữ rất thông minh, nàng nhanh chóng liền nhìn ra bầu khí tầm thường giữa Cảnh phu nhân và Cung Tiểu Ảnh. Đặc biệt mấy câu Cảnh phu nhân mới vừa kia, ràng là cho Cung Tiểu Ảnh nghe, chẳng lẽ giữa Cung Tiểu Ảnh và Cảnh Liệt . . .

      Trác Ninh Ninh , tiếp tục quan sát Cung Tiểu Ảnh. Nhìn thấy nàng nghe Đại phu nhân coi nàng trở thành con dâu cả Cảnh gia mặt kia thoáng vẻ kinh ngạc mà lại đau khổ, nàng liền ràng Cung Tiểu Ảnh ở trong Cảnh phủ tuyệt chỉ là nha hoàn đơn giản!

      "Mẹ, mẹ tìm con?"

      Bầu khí quỷ dị trong đình bởi vì Cảnh Liệt xuất tạm thời biến mất, ba người nữ nhân trong đình đồng thời ăn ý nhìn về phía nam nhân tuấn tú.

      "Đại phu nhân, ta lui xuống trước." Nhìn thấy Cảnh Liệt tới, Cung Tiểu Ảnh khẩn cấp tìm chỗ khác lui ra.

      Ảnh nhi? Tại sao nàng cũng lại ở chỗ này? Cảnh Liệt nhìn Cung Tiểu Ảnh vội vàng rời . Đến khi bóng dáng nhắn kia biến mất khỏi tầm mắt, cảm thấy nghi hoặc thôi.

      "Liệt nhi, ta giới thiệu người với con, vị này là tiểu thư Trác Ninh Ninh., nàng là cháu cựu Thượng Thư đại nhân, cũng là em của Trạng Nguyên Lang." Mạnh Ngọc Hoa vui mừng giới thiệu hai người, hy vọng con mình thích tướng mạo thanh tú của Trác Ninh Ninh. Như vậy tảng đá lớn trong lòng bà cũng có thể rơi xuống.

      ra việc là như vậy! Cảnh Liệt trong lòng sáng tỏ. Đây là mẹ thu xếp mối thân thiết. trách được vừa rồi tựa hồ nhìn thấy Ảnh nhi có vẻ là lạ, khẳng định mẹ mình lại những gì đó với nàng!

      quan hệ, như thế này khiến phải hết sức trấn an nàng.

      Trác Ninh Ninh từ khi Cảnh Liệt vừa xuất , trái tim như bị khiêu khích liền đập liên hồi. Nàng là nghe người ta qua Cảnh Liệt vóc người tuấn tú lịch , nhưng nghĩ tới so với suy nghĩ của nàng còn tướng soái hơn, càng xuất sắc đây!

      "Hai người các ngươi tâm ở chỗ này a, ta còn có chút việc vội, trước !" Mạnh Ngọc Hoa ra đình, để hai người người trẻ tuổi bọn họ có khả năng quen biết lẫn nhau phen.
      Abbyhuyetsacthiensu thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8-1
      Edit : peterpan0209
      beta: thu thảo


      Trác Ninh Ninh nhìn thấy Cảnh Liệt đưa lưng về phía nàng.

      Lúc vừa bước vào trong đình, ánh mắt liên tục nhìn Cung Tiểu Ảnh rời. Chẳng lẽ cứ nhìn mãi như vậy, coi nàng trong suốt sao?

      mở miệng, nàng mở miệng chuyện trước cũng sao cả.

      Nàng đến bên cạnh Cảnh Liệt, nhìn khuôn mặt tuấn tú khiến tất cả nữ nhân đều bị mê muội mà hỏi: "Cảnh công tử, ta có thể hỏi ngươi nhìn cái gì ?"

      Cảnh Liệt xoay người nhìn nàng cái, kiêng dè mà thẳng: "Ta nhìn Cung Tiểu Ảnh."

      Nhìn thấy bóng lưng Ảnh nhi rời , khiến lập tức ở trong lòng ra quyết định muốn an bài cho đó.

      Cái gì? ! Trác Ninh Ninh nghĩ tới, Cảnh Liệt lại cực kì ngạo mạn ra, có thể thấy được và Cung Tiểu Ảnh quan hệ bình thường!

      Thấy Cảnh Liệt lại bỏ mặc thiên kim đại tiểu thư như nàng, chỉ nhìn nha hoàn, khiến cho nàng cảm thấy khá là vui. Dù Cung Tiểu Ảnh kia có đẹp đến đâu chăng nữa, giống như Cảnh phu nhân , nàng chỉ là nha hoàn xuất thân lầu xanh, căn bản là thể so sánh với nàng.

      "Chính là nha hoàn mới vừa rời sao? Cảnh phu nhân vừa mới giới thiệu qua với ta, nàng và mẹ nàng giống nhau đều là xuất thân lầu xanh, các ngươi bởi vì thương cảm nàng lẻ loi hiu quạnh, cho nên giữ nàng ở trong Cảnh phủ làm nha hoàn." Lời Trác Ninh Ninh mang theo trào phúng, ai bảo coi thường tồn tại của nàng.

      Hai hàng lông mày rậm gương mặt thanh tú cau lại, "Cho dù nương ta vừa mới giới thiệu Ảnh nhi với ngươi như thế nào, ở trong lòng của ta, nàng là người thanh khiết đẹp đẽ hoàn mỹ nhất, nữ nhân nào so được với nàng ."

      "Ngươi!" Ý của là, ở trong lòng chỉ người là Cung Tiểu Ảnh? Điều này làm cho Trác Ninh Ninh cảm thấy thất bại.

      Nàng thừa nhận dung mạo Cung Tiểu Ảnh rất đẹp, đẹp đến ngay cả nàng nhìn cũng kinh ngạc thôi, nhưng mà trừ bề ngoài ra, Cung Tiểu Ảnh có gì so với nàng, vả lại nàng tự cảm thấy diện mạo cũng kém!

      "Có việc ta chưa đề cập với nương ta, đó chính là ta quyết định lấy Ảnh nhi làm phu nhân của ta." Cảnh Liệt giọng điệu kiên định . vốn nghĩ sau năm ngày giỗ của cha, cùng nương nhắc tới hôn với Ảnh nhi, nhưng theo tình huống trước mắt xem ra thể .

      "Cái gì? !" Trác Ninh Ninh giật mình la lên tiếng, trong lòng đối với Cung Tiểu Ảnh càng ghen ghét thôi, "Ngươi ngươi quyết định lấy nữ nhân xuất thân lầu xanh, làm thiếu phu nhân tương lai của Cảnh gia?"

      Nghe được lời Trác Ninh Ninh phê bình Cung Tiểu Ảnh, khiến Cảnh Liệt khuôn mặt tuấn tú cứng ngắc giận dữ.

      "Ảnh nhi sắp trở thành phu nhân của ta, nếu như ngươi có gan lại phê bình phu nhân chưa qua cửa của ta, cho dù ngươi là ai, ta đều lập tức đánh ngươi ra Cảnh phủ!"

      Nghe được giọng điệu Cảnh Liệt uy hiếp, nhìn thấy bộ dạng bảo vệ Cung Tiểu Ảnh, lòng đố kị trong lòng Trác Ninh Ninh càng tăng lên !

      "Ta tin Cảnh phu nhân nhất định đồng ý, bằng hôm nay nàng cũng mời ta đến quý phủ làm khách ." Tuy giờ người làm chủ của Cảnh phủ là Cảnh Liệt, nhưng Cảnh phu nhân là mẹ , vốn thể nghe mẹ ! Giữ lấy lời giáo huấn, hôn của con cái do cha mẹ làm chủ.

      "Cho dù mẹ ta có đồng ý hay , ta nhất định lấy Ảnh nhi làm vợ!" Cảnh Liệt xoay người nhìn Trác Ninh Ninh, "Ta lại cho , người ta lấy chỉ có là Cung Tiểu Ảnh!"

      Cảnh Liệt lần nữa biểu thị công khai với Trác Ninh Ninh, mục đích chính là muốn cho nàng hiểu , cho dù mẹ cái gì, hôn của do bản thân quyết định!

      Trác Ninh Ninh mất vẻ ngụy trang ôn nhu, gương mặt trở nên mất tự nhiên.

      "Xin lỗi thứ cho ta tiếp được, ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, có thời gian lãng phí vào chuyện nhàm chán."Mặt Cảnh Liệt chút thay đổi nhanh chân rời khỏi, để Trác Ninh Ninh ở lại mình.

      Nàng là chuyện nhàm chán? !

      Trác Ninh Ninh sắc mặt u ám nhìn thân hình cao lớn của Cảnh Liệt rời , thậm chí ngay cả liếc mắt nhìn nàng cái cũng có, khuất nhục như vậy nàng nhớ kỹ!

      muốn lấy Cung Tiểu Ảnh làm vợ, rất tốt, tại, nàng càng muốn gả đến Cảnh gia !


      "Ngươi điên rồi sao?"

      Buổi tối, trong đại sảnh truyền đến tiếng quát tháo giận dữ của Mạnh Ngọc Hoa.

      "Tại sao người cho rằng ta bị điên chứ? Ta rất bình thường !" Mạnh Ngọc Hoa quát giận nằm trong dự liệu của Cảnh Liệt .

      Sau khi trải qua buổi xế chiều ra mắt nhàm chán kia, vì cho mẹ lại tiếp tục làm ra loại chuyện nhàm chán, tại buổi tối Cảnh Liệt liền trực tiếp với mẹ, muốn lấy Cung Tiểu Ảnh làm vợ.

      ", , ngươi nhất định là điên rồi, cho nên mới muốn lấy tiểu hồ ly tinh làm vợ!" chuyện Mạnh Ngọc Hoa lo lắng nhất xảy ra, lúc này khiến bà hoàn toàn thể tiếp nhận.

      sớm biết mẹ nhất định phản đối, nhưng mà cho dù mẹ phản đối hoặc tán thành, vẫn lấy Ảnh nhi !

      "Mẹ, qua ngày giỗ của cha, ta cùng Ảnh nhi thành thân!"

      ", ta đồng ý hôn này! Ngươi chớ quên xuất thân của nàng, nàng xuất thân lầu xanh, nàng và mẹ nàng đều giống nhau. . ." Xế chiều bà sắp đặt chuyện thân thiết, kết quả buổi tối đưa ra chuyện lấy Cung Tiểu Ảnh với bà, đúng là hay đối đầu với bà mà!

      "Mẹ!" Cảnh Liệt ngăn mẹ tiếp tục phê bình, "Ảnh nhi trở thành vợ của ta, ta hy vọng sau này người nên phê bình nàng."

      "Thế nào, ngươi sợ người ta nhắc tới xuất thân của nàng sao? Nhưng chính là , nàng xuất thân từ lầu xanh, ai cũng biết, ngươi thử tưởng tượng , khi ngươi lấy nàng làm vợ, phải là làm cho cả kinh thành chê cười sao?"

      "Ta quan tâm người khác thấy thế nào, dù sao ta chỉ muốn Cung Tiểu Ảnh trở thành phu nhân của ta!" Cảnh Liệt lại lần nữa mãnh liệt tuyên bố.

      "Ngươi!" Nhìn thấy thái độ con trai kiên quyết, Mạnh Ngọc Hoa tức giận suýt nữa ra lời. "Ngươi đừng quên, danh nghĩa Cung Tiểu Ảnh là muội muội của ngươi, các ngươi làm sao thành thân? Đó là làm trái với luân thường, thế tục cho phép!"

      Thấy có cách nào chi phối quyết tâm của con trai, Mạnh Ngọc Hoa ra sức nghĩ biện pháp ngăn cản. quan tâm chuyện nàng xuất thân lầu xanh, nhưng chuyện họ là huynh muội, thể biết hoặc quan tâm nữa!

      " Từ hơn nửa năm trước toàn bộ kinh thành biết , Cung Tiểu Ảnh cùng Cảnh gia chẳng có chút quan hệ, tại nàng chẳng qua là nha hoàn trong Cảnh phủ, phải sao?"

      "Cái gì!" Mạnh Ngọc Hoa thoáng chốc á khẩu trả lời được.

      Xem ra Liệt nhi vô cùng kiên quyết muốn lấy Cung Tiểu Ảnh làm vợ, bây giờ bà có phản đối cái gì nữa chỉ sợ đều có tác dụng!

      Mạnh Ngọc Hoa tức giận cắn chặt môi, ban đầu bà nên cố gắng tống Cung Tiểu Ảnh hôm nay cơn ác mộng cũng thành thực!

      Lấy tiểu hồ ly tinh xuất thân lầu xanh làm thiếu phu nhân Cảnh gia, bây giờ truyền ra trở thành chuyện khó nghe cỡ nào!
      huyetsacthiensu thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8-2
      Edit : Tiểu Thư Xà

      Ngược lại trước kia bà cực kì thương nhi tử , làm trở nên vô pháp vô thiên như bây giờ, hơn nữa được di truyền tính tình ngoan cố kia của cha , tại lại càng nghe lời của bà.

      , bà tuyệt đối thể để cho Cung Tiểu Ảnh trở thành vợ của !

      " vậy , ta đồng ý cho ngươi lấy Cung Tiểu Ảnh, nhưng phải là chính thất, mà lấy nàng làm tiểu thiếp."Nếu thay đổi được quyết định của nhi tử, Mạnh Ngọc Hoa quyết định lùi bước, miễn cưỡng cho Cung Tiểu Ảnh làm thiếp, về chuyện sau này, liền giao cho chính thất của Liệt nhi xử lý .

      ", con để Ảnh Nhi chịu bất cứ uất ức nào, nàng là vợ con, hơn nữa còn là người vợ duy nhất!" chưa bao giờ nghĩ đến chuyện lập thiếp, từ đầu đến cuối, chỉ có nữ nhân là Cung Tiểu Ảnh, biết, cả đời này tuyệt đối thể ai khác.

      "Ngươi. . ." Bà nhượng bộ , ngờ thái độ của vẫn kiên quyết như vậy!

      "Nương, hôn của con và Ảnh nhi định như vậy rồi , chờ qua ngày giỗ cha, con và Ảnh nhi liền lập tức thành thân!"

      Trước khi ra khỏi phòng, Cảnh Liệt quay đầu bổ sung thêm câu

      "Nếu có người dám gấy bất lợi cho Ảnh Nhi, hoặc làm gì tổn thương đến nàng, cho dù là ai, ta tuyệt đối cũng bỏ qua!"

      Mạnh Ngọc Hoa nhìn nhi tử bước , nhớ lại trước kia bà lợi dụng Tuyết Quỳnh đối phó Cung Tiểu Ảnh, kết quả? Tuyết Quỳnh khiến Liệt nhi giận giữ đánh cho cả người thành đần độn, còn sai người từ nay về sau cho phép bước chân vào Cảnh phủ.

      Nhưng vô luận như thế nào, bà tuyệt đối để cho Cảnh phủ trở thành trò cười của toàn bộ Kinh thành!

      *
      **

      buổi chiều, Mạnh Ngọc Hoa cho người gọi Cung Tiểu Ảnh đến phòng bà.

      "Có biết ta tại sao lại tìm ngươi?"

      Cung Tiểu Ảnh lắc đầu, nhưng nàng đoán rằng, nhất định liên quan đến hôn của nàng và Cảnh Liệt. Cảnh Liệt , nhắc tới hôn cuả bọn họ với Đại phu nhân.

      "Ngươi ngồi !"

      ", cần, Đại phu nhân, người có chuyện gì cứ !"

      "Đừng sợ vậy, ta đối phó với ngươi làm gì , bây giờ Liệt nhi ngươi như thế, người làm mẹ như ta cũng thể đối địch với ngươi. Hừ, biết ngươi dùng thuật gì, khiến Liệt nhi ngươi như vậy." Tuy thể đối phó nàng kiểu gì , nhưng Mạnh Ngọc Hoa vẫn thể bỏ qua cơ hội mỉa mai.

      "Đại phu nhân, ta có. . ." Nàng và Cảnh Liệt là nhau lòng, nàng hề sử dụng thuật gì đó a.

      "Quên , ta muốn nghe ngươi thêm cái gì!" Mạnh Ngọc Hoa vẫy tay cắt ngang lời của Cung Tiểu Ảnh."Liệt nhi với ta muốn cưới ngươi làm vợ, chắc chắn ngươi cũng biết chuyện này."

      "Vâng." Quả đúng là vì hôn của bọn họ.

      "Ngươi cảm thấy xuất thân cùng thân phận tại của ngươi, xứng với Liệt nhi sao?" Mạnh Ngọc Hoa lạnh lùng liếc nhìn nàng.

      Cung Tiểu Ảnh giương mắt hạnh nhìn Đại phu nhân.

      "Ngươi quả thực cho rằng Liệt nhi cho mọi người nhắc tới xuất thân của ngươi, ai biết ngươi và mẹ ngươi chỉ là kẻ tầm thường được vào Cảnh phủ sao? Đừng xuất thân ngươi đê tiện, mà ngay cả tại, ngươi chẳng qua cũng chỉ là nha hoàn ở Cảnh phủ, ngươi tự xem lại mình, ngươi có tư cách gì mà để làm vợ Liệt nhi, Thiếu chủ phu nhân Cảnh phủ?" Mạnh Ngọc Hoa chặt chẽ trừng mắt nhìn Cung Tiểu Ảnh.

      "Ta. . ." Cung Tiểu Ảnh có phần ngừng lại."Nhưng ta đúng là lòng thiếu gia, mà thiếu gia cũng tâm ta!"

      " lòng nhau có thể thành thân sao? Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn thấy Liệt nhi trở thành trò cười của cả kinh thành, đàm tiếu lấy nữ nhân xuất thân đê tiện sao? Cho dù ngay cả lão gia đời, ta tin tưởng tuyệt đối cũng đồng ý mối hôn này!"

      Cung Tiểu Ảnh chấn động, vấn đề này nàng chưa hề nghĩ đến, nhưng Cảnh Liệt an ủi nàng rằng, tuyệt đối quan tâm người khác như thế nào, bởi vì chỉ muốn lấy mình nàng làm vợ!

      "Ngày đó ngươi gặp Trác Ninh Ninh tiểu thư, là ta thay Liệt nhi chọn vợ, nàng là danh môn xuất thân thiên kim, mới thích hợp làm Thiếu chủ phu nhân Cảnh gia chúng ta, hôn môn đăng hộ đối như vậy truyền cũng là chuyện tốt, nhưng nếu là hôn của ngươi và Liệt nhi, khi truyền ra chỉ làm cả Cảnh phủ hổ thẹn thôi!" Nhìn thấy gương mặt Cung Tiểu Ảnh đầy vẻ khổ sở, Mạnh Ngọc Hoa càng cảm thấy phương pháp của mình có hiệu quả .


      "Ta nghĩ nếu ngươi lòng Liệt nhi như ngươi , cũng muốn trở thành người mà kinh thành đàm tiếu chê cười lúc nhãn rỗi ! Nhưng Liệt nhi lại thể lấy ngươi làm vợ, ta nghĩ biện pháp tốt nhất cho mọi người, chính là ta phản đối hôn giữa ngươi và Liệt nhi nữa, nhưng mà, ngươi nhất định chỉ có thể là tiểu thiếp."

      "Làm tiểu thiếp?" Muốn nàng làm tiểu thiếp của Cảnh Liệt, lời dặn của nương khi còn sống phải như thế này, cho nàng làm tiểu thiếp là cực kì thích đáng sao?(@@)

      "Như thế nào, ngươi còn muốn?" Mạnh Ngọc Hoa thu vẻ mặt của nàng vào trong mắt, sợ Cung Tiểu Ảnh nghe theo, nên tiếp tục : "Còn ngươi Liệt nhi, chẳng lẽ ngươi tính toán khiến cả đời thể ngóc đầu dậy, cả đời bị người ta chế giễu sao?"

      "Ta. . ." Nàng tuyệt đối nghĩ làm Cảnh Liệt bị mọi người chê cười, nhưng mà làm thiếp. . . Cung Tiểu Ảnh cảm thấy hết sức khó xử.

      "Tiểu Ảnh, coi như ta cầu xin ngươi, ngươi thương xót, cũng lại xem lúc lão gia khi còn sống cũng đối đãi tốt với mẹ con các ngươi , đừng làm lão gia khi chết vẫn còn hổ thẹn, cũng đừng làm cho cả Cảnh phủ bị người đời chế giễu, có được hay ? Chẳng lẽ ngươi có ý định khiến Cảnh phủ nhà chúng ta bị người ta chê cười?" Mạnh Ngọc Hoa vừa đấm vừa xoa khuyên nhủ.

      "Ta cũng có ý nghĩ khiến Cảnh phủ bị người khác chê cười, ta chỉ . ." Nàng nghĩ phải trở thành tiểu thiếp, cũng muốn nhìn Cảnh Liệt lấy nữ nhân khác.

      Nhưng chuyện Đại phu nhân bây giờ nàng hiểu , xuất thân của nàng nhất định làm Cảnh Liệt, thậm chí cả Cảnh phủ hổ thẹn.

      Nàng rất khó xử, tâm tình cực kì trầm trọng!

      "Ta nghĩ ngươi hẳn hiểu lí lẽ ràng, nếu như nương của ngươi còn sống, nhất định cũng đồng ý cho ngươi làm ra chuyện khiến Cảnh phủ hổ thẹn!" Mạnh Ngọc Hoa nhìn Cung Tiểu Ảnh im lặng đồng ý , "Ngươi trở về khuyên Liệt nhi cho tốt!"

      *
      **

      "Ảnh nhi, nghe nương chiều hôm nay tìm ngươi, bà với ngươi những gì?" Cảnh Liệt ngồi ở mép giường, nhìn thấy Cung Tiểu Ảnh sắp xếp lại đồ đạc.

      ", có, Đại phu nhân gì cả." Cung Tiểu Ảnh nghĩ tới việc này nhanh như vậy truyền tới tai , nàng có hơi kinh ngạc.

      "Còn có, nàng chuyện đều cà lăm kìa!" Cảnh Liệt vui bĩu môi, mẹ khẳng định cùng nàng gì đó."Đến chỗ ta nào."

      Cung Tiểu Ảnh thấy Cảnh Liệt vươn hai tay về phía nàng, có chút chần chờ."Những thứ này còn chưa sắp xếp xong..."

      "Ta nàng cứ đến đây!"

      Cung Tiểu Ảnh vừa đến trước mặt Cảnh Liệt, lập tức móng vuốt ép nàng cố định đùi .

      ", mẹ ta chiều nay với nàng cái gì?" Nhất định là mẫu thân với Ảnh Nhi chuyện gì đó, nhìn cả đêm qua nàng luôn thất thần, càng phải biết rốt cuộc xảy ra có chuyện gì, hay thậm chí tâm tình tại của nàng. Cung Tiểu Ảnh dựa vào trong lòng Cảnh Liệt, tham luyến mùi hương cùng ấm áp của ."Liệt, chàng có biết? Thành thân với chàng, trong lòng ta có nhiều áp lực."

      "Có ý gì?" Vòng tay ôm nàng nhịn được thắt thêm chặt.

      "Liệt, ta chàng, rất chàng, ta hy vọng có thể cùng chàng ở chung chỗ, vĩnh viễn cùng vui vẻ, hạnh phúc." Nếu như thân phận của bọn họ cách xa như vậy, bây giờ nàng cũng có thể vô tư làm tân nương của Cảnh Liệt.









      Chương 8-3
      Edit : Nhạc Vô Ưu


      "Chờ chúng ta thành thân, nàng vui vẻ hơn."

      ", chàng hãy nghe ta , ta rất để ý xuất thân của mình. Chàng tài giỏi như vậy, ta. . . Cho dù ta muốn thừa nhận, ta vẫn lớn lên ở Di Xuân Viện, là xuất thân thấp hèn."

      " phải ta , ta căn bản để ý xuất thân của nàng, bởi vì ta là nàng!" có thể cảm nhận được nàng bất an, mẹ khẳng định gì đó, mới có thể khiến nàng thương cảm.

      "Nghe chàng như vậy, ta rất thỏa mãn." liều lĩnh muốn lấy nàng làm vợ, nàng hoàn toàn cảm nhận được mình. nàng, như vậy nàng cũng phải đứng lập trường của mà suy nghĩ cho ?

      Mặc dù nàng rất muốn trở thành tân nương tử của , nhưng mà nàng thể ích kỷ như vậy."Cho dù ta có phải là phu nhân của chàng hay , ta vĩnh viễn ở cùng chàng!"

      "Nàng muốn cái gì?" Cảnh Liệt thản nhiên như hỏi.

      "Ta chỉ muốn cùng chàng chung sống, nhưng trở thành phu nhân của chàng khiến ta cảm nhận được áp lực rất lớn, cho nên ta nghĩ. . ." Khắc chế nội tâm thống khổ, Cung Tiểu Ảnh quyết định làm tiểu thiếp Cảnh Liệt, như Đại phu nhân , đây là biện pháp tốt nhất.

      "Cho nên nàng tự nguyện muốn làm tiểu thiếp của ta, có phải như vậy hay ?" Cảnh Liệt gợi lên khuôn mặt Cung Tiểu Ảnh, "Phải chăng là mẹ ta bắt buộc nàng, thậm chí uy hiếp nàng chuyện gì?" Nếu như mẹ cái gì, Ảnh nhi tuyệt đối ra chuyện nàng muốn làm tiểu thiếp. ràng là mẹ giở trò quỷ!

      ", phải như vậy!" Thấy Cảnh Liệt tức giận, sợ mẹ con bọn họ lần nữa vì nàng mà xung đột, Cung Tiểu Ảnh vội vàng phủ nhận."Ta là tự nguyện muốn làm tiểu thiếp!"

      "Nàng tự nguyện?" Mắt đẹp xiết chặt hình ảnh của nàng.

      Nhìn tuấn nhan kia, Cung Tiểu Ảnh cảm giác được lòng mình đau quá, đau quá.

      " Ta , ta mực để ý xuất thân của ta, muốn ta làm thiếu phu nhân Cảnh gia, đối với ta mà là rất khó khăn, nhưng nếu như là làm tiểu thiếp, ta cảm thấy dễ chịu chút, cũng sợ người khác cái gì, ta. . ."

      "Nàng cần nữa!"

      Cảnh Liệt lấy tay che cánh môi hồng nhuận kia, ánh mắt kiên định : "Ta tuyệt để chịu bất cứ uất ức gì, nàng phải là thiếp của ta, nàng là phu nhân của ta. Ta Cảnh Liệt cả đời này chỉ có duy nhất phu nhân!"

      Nghe lời chân thành của Cảnh Liệt, nàng còn uất ức chuyện gì đây? Dù sao là như vậy là vì nàng mà suy nghĩ!

      nàng, cho nên muốn nàng bị tổn thương nào; nhưng nàng cũng thương , lại càng muốn bị người khác chê cười, bởi vì ưu tú, xuất sắc như vậy, cuộc sống của thể vì nàng mà bị nhiễm bẩn, nàng muốn mọi người kính nể !

      "Nhưng mà ta thể làm phu nhân của chàng. Liệt, chàng hãy nghe ta , ta chỉ nghĩ vui vẻ sung sướng sống với chàng, dễ dàng chung chỗ. Ta muốn có áp lực, nhưng trở thành phu nhân, ta cảm thấy áp lực vô hình, thậm chí. . . Là thống khổ!" Cho dù làm phu nhân hay tiểu thiếp, chỉ cần biết nàng là đủ rồi!

      "Nàng cảm thấy thống khổ?" Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại, Cảnh Liệt nghi ngờ.

      "Ừ." Cung Tiểu Ảnh bắt buộc chính mình gật đầu, nếu tương lai bị người khác chê cười, nàng tình nguyện chịu khổ, cũng nguyện hoặc Cảnh gia bởi vì nàng mà hổ thẹn!

      "Ảnh nhi, nàng biết, ta muốn nàng bị bất cứ uất ức gì."

      "Ta cũng có cảm thấy uất ức, như vậy tương đối dễ chịu."

      muốn nàng thống khổ, chỉ nghĩ cho nàng vui vẻ!"Ảnh nhi, nàng biết phải biết, ở trong lòng ta chỉ có mình nàng, ta nàng!"

      Lập tức cũng khiến Cung Tiểu Ảnh hồ đồ, biết nàng là cảm thấy thống khổ hay là bởi vì mẹ , nhưng muốn nàng biết , tim chỉ thuộc về người nàng.

      Cảnh Liệt cúi đầu chuẩn bị hôn nàng, lại làm cho Cung Tiểu Ảnh lấy tay chặn lại, khiến lông mày của nhíu lại.

      "Đừng hôn ta, lần này đến lượt ta chủ động hôn chàng!" Khuôn mặt nhắn xinh đẹp tỳ vết lúm đồng tiền rung động lòng người.

      Cung Tiểu Ảnh đẩy ngã Cảnh Liệt, tiện thể đè giường.

      ***

      "Ừm. . ."

      Cung Tiểu Ảnh toàn thân còn chút sức lực nào, ngồi bậc thang hành lang dài, khỏe nôn khan, khiến Cúc Quyên căng thẳng đến bên cạnh nàng."Tiểu Ảnh tiểu thư, ngươi sao chớ?" Cúc Quyên vỗ Cung Tiểu Ảnh, để nàng thoải mái.

      "Ta, ta sao. . .Ưm!" Cung Tiểu Ảnh đột nhiên từ bậc thang đứng lên, chạy đến bãi cỏ, lại lần nữa nôn khan.

      "Tiểu Ảnh tiểu thư, ngươi. . ." Cúc Quyên lộ vẻ mặt khó khăn đến gần Cung Tiểu Ảnh.

      " Dạo này ta biết làm sao, hình như là ngã bệnh, cảm giác được thân thể thoải mái, rất muốn nôn, rồi lại nôn được." Cung Tiểu Ảnh cảm thấy mình ngã bệnh.

      Cũng có lẽ là bởi vì nàng nhớ . phải ra ngoài chuyến khoảng mười ngày mới có thể trở về, năm ngày, còn năm ngày nữa mới có thể trở về, nàng cảm giác được thời gian trôi chậm!

      Cung Tiểu Ảnh dáng vẻ nôn khan kia, nhiều năm trước Cúc Quyên về nhà thăm mẹ, sau đó cũng gặp dáng vẻ này, nàng còn nhớ mẹ , phải lo lắng cho nàng, bởi vì nàng chỉ là. . .

      "Tiểu Ảnh tiểu thư, ngươi có thể hay là có thai?"

      "Cái gì?!" Nàng có thai?

      "Mẹ ta , khi nữ nhân mang thai, luôn thoải mái muốn nôn, tình huống là nôn oẹ kia, nữ nhân nếu như có nguyệt tới, hơn nữa phát sinh tình huống nôn oẹ, như vậy có thể mang thai!"

      Nguyệt có tới? Cung Tiểu Ảnh sắc mặt cứng ngắc vuốt bụng của mình, nguyệt hình như có tới. . . bao lâu? Là tháng hay hai tháng đây?

      Nàng có tiểu hài tử của Liệt?

      Nghĩ đến nàng trong bụng có thể có con của Cảnh Liệt, Cung Tiểu Ảnh môi nhếch lên cái tươi cười.

      Liệt trở về biết nàng có đứa bé, nhất định vui mừng!

      Nhưng nàng vui sướng, lại bị bên đột nhiên vang lên tức giận quát tháo đánh tan

      "Cái gì! Ngươi lại có con của Cảnh Liệt?"

      Trác Ninh Ninh và Đại phu nhân biết khi nào đứng ở phía sau bọn họ.
      huyetsacthiensu thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9-1

      Edit: Dung Cảnh

      Thấy Trác Ninh Ninh và Đại phu nhân nhìn chằm chằm vào mình, Cung Tiểu Ảnh sợ run người.

      Trác Ninh Ninh tức giận nhìn nàng.

      Vì gả vào Cảnh gia, nàng ta đồng ý với ý kiến của Cảnh phu nhân, để Cảnh Liệt nâng Cung Tiểu Ảnh làm thiếp, dù sao đàn ông có tiền ai mà có vợ bé? Cha nàng còn có đến ba người thiếp, nếu tại để cho Cảnh Liệt cưới vợ bé, cũng chắc chắn sau này cưới.

      Quan trọng nhất nàng là chính thất, giống như mẹ nàng, chính thất vĩnh viễn mạnh hơn tiểu thiếp!

      Nhưng mà nàng ta còn chưa gả vào Cảnh gia, mà Cung Tiểu Cảnh có bầu, nếu nàng ta sinh được con trai, vậy địa vị của nàng ta như thế nào, cũng biết trước được.

      Sắc mặt Trác Ninh Ninh hết sức khó coi, mà Đại phu nhân bên cạnh, sắc mặt càng khó coi hơn nữa.

      “Ngươi đúng là biết xấu hổ, chưa lập gia đình có con, mặt mũi Cảnh gia chúng ta bị ngươi vứt sạch rồi!” Mạnh Ngọc Hoa nổi giận mắng Cung Tiểu Ảnh.

      Tuy đứa trẻ trong bụng Cung Tiểu Ảnh là đứa cháu đầu tiên của Cảnh gia bọn họ, nhưng nàng thích, bởi vì này thay Cảnh gia bọn họ sinh con, nàng thể nào vui được.

      “Đại phu nhân, ta đồng ý gả vào Cảnh gia, cũng đồng ý với Cảnh Liệt nâng Cung Tiểu Ảnh làm thiếp, nhưng ta cho phép nàng sinh con trước ta!” Làm sao có thể có chuyện tiểu thiếp sinh con sớm hơn chính thất.

      “Ninh Ninh, ngươi cần tức giận, chuyện này ngươi giao cho ta, ta cho ngươi câu trả lời thỏa đáng!!" Mạnh Ngọc Hoa nhìn chằm chằm Cung Tiểu Ảnh, vất vả mới thương lượng được chuyện hôn , nàng hy vọng có người phá hỏng lúc này, nhất là Cung Tiểu Ảnh.

      Thấy ánh mắt đáng sợ của Đại phu nhân nhìn mình, Cung Tiểu Ảnh khẩn trương vuốt bụng mình, chỉ sợ đứa bị thương.

      “Cảnh phu nhân, ngài cho ta câu trả lời chắc chắn sao? Nếu ta muốn nàng ta sau này được sinh con, ngài cũng đồng ý sao?”

      Nghe thấy cầu của Trác Ninh Ninh, Cung Tiểu Ảnh rét mà run.

      “Dĩ nhiên có thể, đó cũng là nguyện vọng của ta!”

      Nàng muốn Cung Tiểu Ảnh sinh ra con cháu Cảnh gia, bời vì đó là loại sỉ nhục.

      “Cảnh phu nhân, ngài bảo người ta mười ngày sau đến nhà ta đề cập chuyện hôn , ta hy vọng đến lúc đó lấy được đáp án hài lòng!” Trác Ninh Ninh hung hăng trừng mắt Cung Tiểu Ảnh, trước thả cho nàng ta con ngựa, để cho nàng ta biết sau này ai mới là chủ gia đình này.

      “Ninh Ninh, ngươi yên tâm, ta cho người đến tiệm mua thuốc” Mạnh Ngọc Hoa nham hiểm nhìn vào Cung Tiểu Ảnh cùng với sỉ nhục ở trong bụng nàng ta.

      “Tiểu thư Tiểu Ảnh, người cần sợ, ta ở cạnh người!” Cúc Quyên ở trong phòng thiếu gia cùng Cung Tiểu Ảnh.

      Nhìn vẻ mặt của Đại phu nhân, Cung Tiểu Ảnh biết bà ta để cho đứa bé trong bụng nàng tồn tại, nàng nên làm gì bây giờ?

      “Bưng thuốc vào !” Bên ngoài phòng vang lên giọng của Đại phu nhân, sau đó, cho người mở cửa phòng.

      Thấy nha hoàn bưng chén thuốc tới, Cung Tiểu Ảnh lập tức quỳ mặt đất.

      “Đại phu nhân, cầu xin ngài, đừng làm tổn thương đứa bé của ta, dù sao cũng là hương khói của Cảnh gia!”

      “Đối với ta mà , ngươi sinh hạ con cháu Cảnh gia chúng ta chính là sỉ nhục!” Đừng Trác Ninh Ninh muốn Cung Tiểu Ảnh sinh đứa bé này, là bà cũng muốn. “Uống thuốc , uống xong nó, đứa trẻ còn, sau này cũng có nữa!”

      “Phu nhân, cầu xin ngài, đừng làm tổn thương đứa bé của tiểu thư Tiểu Ảnh!” Dù biết mình chỉ là nô tỳ bé, nhưng Cúc Quyên vẫn quỳ xuống cầu xin Đại phu nhân.

      “Ngươi là cái gì? Cút ngay!” Mạnh Ngọc Hoa đẩy Cúc Quyên ngăn trước mặt Cung Tiểu Ảnh, “Uống xong chén thuốc này !”

      , ta muốn, đứa bé là của ta!” Hai mắt Cung Tiểu Ảnh đầy nước mắt, ngừng cầu xin: “Đại phu nhân, cầu xin ngài, ta chưa từng cầu xin ngài điều gì, cầu xin ngài bỏ qua cho đứa bé của ta, cầu xin ngài!”

      để ý tới lời cầu xin của nàng, Mạnh Ngọc Hoa tức giận nhìn chằm chằm vào nàng.

      “Nếu ngươi uống, vậy ta cũng chỉ có thể đổ vào miệng ngươi!” Mạnh Ngọc Hoa bưng chén thuốc về phía Cung Tiểu Ảnh.

      , phu nhân, cần!” Cúc Quyên xông lên cố gắng hết sức hất đổ bát thuốc tay Đại phu nhân xuống đất.

      Chén nước và chén thuốc tay đều rơi xuống đất khiến cho Mạnh Ngọc Hoa thẹn quá hóa giận. “Ngươi…nha đầu này, xem ta dạy dỗ ngươi như thế nào!” Mạnh Ngọc Hoa tát mấy bạt tai vào Cúc Quyên cho đến khi đau tay mới thôi.

      “Đừng tưởng rằng hôm nay uống còn chuyện gì, ngày mai ta cho người mua thuốc, ta tin ngày mai còn có ai tới làm đổ thuốc này!”

      xong, Mạnh Ngọc Hoa tức giận rời khỏi phòng Cảnh Liệt.

      “ Cúc Quyên, bị thương có nặng lắm ?” Cung Tiểu Ảnh nhìn gương mặt bị sưng lên của Cúc Quyên, cảm thấy đau lòng dứt, nước mắt thể ngừng rơi, “Tại vì ta mà ngươi mới…hu hu hu…”

      “Tiểu thư Tiểu Ảnh, người đứng khóc, ta sao!” Chịu đựng đau đớn khuôn mặt, Cúc Quyên an ủi Cung Tiểu Ảnh khóc thút thít.

      “Cúc Quyên, ta phải làm gì bây giờ?” Cung Tiểu Ảnh biết gì, chỉ ôm lấy Cúc Quyên, khóc nức nở.
      Đây là đứa con của nàng và Liệt, nàng muốn đứa trẻ bị tổn thương.

      Lúc nãy Đại phu nhân có , ngày mai bắt nàng uống thuốc, những mất đứa bé, hơn nữa sau này cũng thể sinh con, nàng muốn! chỉ muốn cuộc sống vui vẻ với Liệt, nàng còn muốn thay sinh nhiều đứa con!

      “Tiểu thư Tiểu Ảnh!” Nghe thấy Cung Tiểu Ảnh khóc thương tâm như vậy, Cúc Quyên nhịn được mà khóc theo, so với lúc nãy bị Đại phu nhân đánh, tiểu thư Tiểu Ảnh càng đáng thương hơn, bởi vì nàng sắp còn đứa bé.

      Cung Tiểu Ảnh lau nước mắt mặt, hít hít mũi, “Ta thể ở lại Cảnh phủ, ta thể để cho đứa bé bị tổn thương, ta muốn rời khỏi nơi này!”

      “Tiểu thư Tiểu Ảnh, người muốn rời khỏi nơi này? Nhưng người có thể đâu? Có muốn chờ Thiếu gia trở lại ? Ta nghĩ nếu Thiếu gia trở lại, ngài ấy nhất định bảo vệ được tiểu thư và đứa bé!”

      , ta thể chờ Liệt trở lại!” Phải năm ngày nữa Liệt mới trờ về, mà nàng thể ở lại dù chỉ ngày, “Ta quyết định rời vào tối nay!”

      “Tiểu thư Tiểu Ảnh, đừng . bằng, ngươi tìm chỗ nào đó trốn, chờ Thiếu gia trở lại rồi .” , nhất là có bầu, đừng ra ngoài rất nguy hiểm, sau này phải sống như thế nào đây?

      “Nhưng bên trong kinh thành ta có người thân, ta nên trốn chỗ nào đây? Đại phu nhân nhất định cho người tìm ta khắp nơi, nếu ta trốn ở trong kinh thành, nếu để nàng biết được, như vậy…” Cung Tiểu Ảnh dám tưởng tượng, nếu mất đứa bé, nàng trở thành bộ dạng gì.

      “Tiểu thư Tiểu Ảnh, ngươi có thể đến chỗ dì của ta, nàng ở ngoài thành, Đại phu nhân tìm được!” Đột nhiên Cúc Quyên nhớ tới dì của mình sống trong thôn ở ngoài thành.

      “Cúc Quyên, cảm ơn ngươi giúp ta, nhưng nếu để cho Đại phu nhân biết người giúp ta bỏ trốn, có thể bà ấy…” khuôn mặt Cung Tiểu Ảnh đầy nước mắt nhìn Cúc Quyên như chị em với mình. Nếu để cho Đại phu nhân biết, nàng nhất định thể nào tiếp tục ở lại làm nha hoàn Cảnh phủ.

      “Tiểu thư Tiểu Ảnh, quan tâm được nhiều như vậy, tại quan trọng nhất là để cho Đại phu nhân làm tổn thương người cùng đứa bé!” Cúc Quyên lòng với chủ tử, nếu sau này bị Đại phu nhân đuổi ra khỏi Cảnh phủ, cũng hối tiếc.

      “Cúc Quyên, cảm ơn ngươi!”

      Về trước ngày, Cảnh Liệt đến đại sảnh thỉnh an mẹ mình mà lòng muốn trở về phòng, kết quả chào đón là gian phòng lạnh băng có người nào.

      Phát chuyện đúng, hỏi bọn người làm, bọn họ chỉ Ảnh nhi rời khỏi Cảnh phủ tối bốn ngày trước, lúc ấy có hai nha hoàn nhìn thấy, nhưng tiểu thư Tiểu Ảnh kiên trì quá mức, hai nha hoàn cũng ngăn nổi.

      Ảnh nhi thừa dịp ban đêm rời khỏi nhà? Điều này sao có thể?

      Cảnh Liệt tìm nha hoàn hầu hạ bên cạnh Cúc Quyên, mọi người đều sau khi tiểu thư Tiểu Ảnh cũng chưa từng nhìn thấy Cúc Quyên.

      Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

      Cảnh Liệt sai A Kỳ mới cùng về phủ, hỏi người trong Cảnh phủ, phải biết có chuyện gì xảy ra.

      Sau đó nghiêm mặt ra khỏi phòng, đến đại sảnh.

      Chương 9-2

      Edit : Nhan Như Song

      "Nương, cho ta biết, xảy ra chuyện gì? Ảnh nhi tại sao lại đột nhiên rời ?" Cảnh Liệt kìm nổi tức giận vỗ bàn.

      biết Ảnh nhi thương cỡ nào, trừ phi nàng bị bên ngoài uy hiếp cái gì, hoặc là gặp chuyện gì, bằng nàng tuyệt rời khỏi .

      Nàng muốn vĩnh viễn ở bên cạnh , bởi vậy lúc này tuyệt rời xa , tiếng, thậm chí ngay cả gặp mặt lần cuối cùng liền rời khỏi!

      " sai, Cung Tiểu Ảnh nàng mấy ngày trước rời khỏi Cảnh phủ của chúng ta, hơn nữa còn là rời khỏi trong đêm. Có người nhìn thấy nàng rời khỏi, chỉ là ai biết nàng nơi nào." Mạnh Ngọc Hoa sớm đoán được nhi tử tìm đến bà, bà sớm chuẩn bị tốt lí do thoái thác.

      Sau khi bà từ trong miệng nha hoàn biết Cung Tiểu Ảnh rời , bà rất tức giận nên sai người ở kinh thành tìm kiếm tung tích Cung Tiểu Ảnh. Bởi vì bà để cho nàng ta tìm chỗ trốn , chờ khi Liệt nhi trở về, làm cho chuyện càng phức tạp. Nhưng bà lại hoàn toàn tìm được bóng dáng tiểu hồ ly tinh kia.

      Cuối cùng bà trực tiếp tìm Cúc Quyên tới hỏi, nghĩ rằng nha hoàn kia cả ngày đều theo bên người Cung Tiểu Ảnh, nhất định biết Cung Tiểu Ảnh nơi nào. Bởi vậy bà dùng nghiêm hình bức cung, muốn nàng ta ra tung tích Cung Tiểu Ảnh.

      Kết quả, cái gì cũng hỏi ra. Bà thể làm gì khác hơn là sai người nhốt nha hoàn kia lại, chỉ là nha đầu kia miệng thực cứng, tra tấn nàng như thế nào cũng !

      Tuy tìm được người mình muốn, nhưng bà cũng để Cảnh Liệt biết xảy ra chuyện gì. Bởi vậy bà giam Cúc Quyên lại, tính toán vào tối nay đưa nàng . ngờ, lại trở về trước ngày.

      "Ta phải hỏi nương chuyện này, ta muốn biết rằng nàng tại sao lại khỏi?" Ảnh nhi rời khỏi đây, tuyệt đối thoát được quan hệ với mẹ .

      "Ngươi hỏi ta, ta như thế nào biết được! Nếu như nàng lại có thêm nam nhân nào, thừa dịp nửa đêm cùng người chạy cũng chừng!" Nếu Cung Tiểu Ảnh rời khỏi, như vậy bà thích như thế nào đều được!"Ngươi ngẫm lại, nàng trước đây cũng phải sáng tinh mơ muốn cùng nam nhân chạy sao? dám đảm bảo lần này đây phải như vậy!"

      Mẹ tuyệt tin tưởng, "Nương, ta phải biết rằng người rốt cuộc làm chuyện gì với nàng?"

      biết, nếu như Ảnh nhi có phát sinh chuyện gì, nàng tuyệt rời khỏi . Nàng thậm chí vì nguyện ý chịu ủy khuất làm tiểu thiếp, khẳng định xảy ra chuyện gì làm cho nàng phải rời khỏi nhà!

      Là chuyện gì đây? Cảnh Liệt lo lắng vạn phần, trái tim càng là thống khổ xiết chặt.

      "Ta ta biết nàng vì sao phải rời khỏi, ngươi làm sao mực chắc chắn nhất định là ta làm chuyện gì với nàng?" Mạnh Ngọc Hoa dẫu như thế nào đều thừa nhận, bà tin nhi tử làm gì được mình.

      "Nương, Ảnh nhi nàng đều đồng ý làm tiểu thiếp, mà ta cũng đồng ý Trác gia cầu hôn. Tại sao nương còn muốn đuổi nàng ? Tại sao?" hiểu vì sao mẹ luôn muốn làm như vậy?

      "Ta lại lần nữa, Cung Tiểu Ảnh rời khỏi, cùng ta điểm quan hệ cũng có!" Mạnh Ngọc Hoa lại lần nữa thanh minh."Nàng cũng tốt, lại sau vài ngày nữa chúng ta Trác gia cầu hôn, ta kêu người làm mấy bộ quần áo mới cho ngươi, ngươi có muốn mặc thử phen hay ?"

      Cảnh Liệt hơi xiết chặt môi, nhìn thấy mẹ vui mừng đem quần áo mới ra, nội tâm lửa giận càng cao, căm hận ôm đống quần áo mới này, bàn tay to xé cái, đem cả đống toàn bộ xé rách, sau đó ném mặt đất.

      "Liệt nhi, ngươi làm cái gì vậy, y phục mới đẹp. . ."

      "Thiếu gia, tìm được nha đầu Cúc Quyên." A Kỳ ôm Cúc Quyên mình đầy thương tích vào đại sảnh, dáng vẻ nàng rất thê thảm nỡ nhìn.

      Trước đây thiếu gia mệnh dò xét gia nhân trong phủ, mới biết được nha hoàn Cúc Quyên rất nhiều ngày trước, biết nguyên nhân gì khiến phu nhân bắt giam vào kho củi, lập tức tới kho củi, quả ở bên trong phát Cúc Quyên nhiều ngày ăn cơm mà hấp hối, hơn nữa nàng bị đánh thảm hại, quả thực là thương tích đầy mình.

      Nhìn thấy A Kỳ tìm được Cúc Quyên, sắc mặt Mạnh Ngọc Hoa trầm xuống.

      "Cúc Quyên, ngươi như thế nào lại biến thành như vậy? Ảnh nhi đâu?" Nhìn thấy mặt Cúc Quyên trắng bệch còn chút máu, khí tức phi thường bạc nhược, Cảnh Liệt hoàn toàn kích động ghê gớm. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      Cúc Quyên vừa mở mắt, khóe miệng dính máu khó khăn gợi lên nụ cười. Nàng rất cao hứng, bởi vì nàng rốt cuộc đợi được thiếu gia trở về.

      "Thiếu. . . gia, ngài rốt cuộc. . . trở về."

      "Cúc Quyên, cho ta biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Lửa giận to lớn trong mắt tràn ngập lo lắng sâu sắc, hỏi khiến A Kỳ ôm lấy Cúc Quyên.

      "Liệt nhi, nha hoàn kia mấy ngày trước đột nhiên điên rồi, cho nên ta mới bảo người ta nhốt nàng ở kho củi, nàng tại căn bản thần chí , ngươi nên nghe nàng thêm cái gì, trực tiếp đưa nàng ra ngoài!" Mạnh Ngọc Hoa vội vã giải thích.

      nghĩ tới nha đầu Cúc Quyên lại được Cảnh Liệt phát , sớm biết rằng mực hỏi ra nguyên cớ, bà nên đem nha đầu kia ra ngoài thành.

      "Nương, người im lặng, ta muốn Cúc Quyên !" Kiềm chế ngừng nội tâm lo lắng cho Cung Tiểu Ảnh, Cảnh Liệt kìm nổi tức giận rống dữ dội, khiến Mạnh Ngọc Hoa ở bên hoàn toàn kinh ngạc, bởi vì bà chưa bao giờ từng thấy Liệt nhi tức giận như vậy.

      "Thiếu gia, Tiểu Ảnh tiểu thư nàng. . . Là thể rời khỏi."

      Cúc Quyên khí tức suy yếu Tiểu Ảnh tiểu thư có thai đứa bé của thiếu gia, cùng với phu nhân bắt buộc nàng phải uống thuốc xảy thai, cũng muốn khiến Tiểu Ảnh tiểu thư cả đời cũng thể sinh con chậm rãi ra.

      Nghe được Cúc Quyên lời , Cảnh Liệt phát tâm can mình giống như đao cắt. Mà sau khi Cúc Quyên Cung Tiểu Ảnh ở nơi nào, thể lực liền chống đỡ hết nổi ngất .

      "A Kỳ, lập tức đem Cúc Quyên đến chỗ Hồ đại phu, cho dù xài bao nhiêu tiền, đều nhất định phải cứu sống nàng."

      "Vâng, thiếu gia." A Kỳ ôm Cúc Quyên lâm vào hôn mê ra đại sảnh.

      "Liệt nhi, ngươi đừng nghe nha đầu kia lung tung, ta nàng điên rồi, nàng. . ."

      "Nương, ngươi tại sao lại làm như vậy? Tại sao? !" Cảnh Liệt tức giận ngút trời, xoay người nhìn về phía mẹ , sau đó lại là tiếng hét lên điên cuồng.

      Thấy dáng vẻ thiếu gia nổi giận đùng đùng, trong đại sảnh mấy gia nhân sợ đến mức phát run, nhưng cũng thể trách thiếu gia tức giận như vậy, bởi vì phu nhân lần này làm hơi quá đáng.

      "Liệt nhi, ngươi trước hãy nghe ta , ta làm như vậy hoàn toàn đều là vì mặt mũi Cảnh gia. . ." Thấy Cảnh Liệt trợn mắt đối diện với nàng, Mạnh Ngọc Hoa cũng khỏi cảm thấy sợ hãi đứng lên.

      "Nương, tại sao?" Cảnh Liệt hoàn toàn nghe lời của Mạnh Ngọc Hoa, rít gào cắt đứt lời của nàng, "Ảnh nhi nàng nghe lời của ngươi, ủy khuất làm tiểu thiếp của ta, ngươi tại sao còn muốn thương tổn nàng như vậy?"

      Cảnh Liệt tức giận mẹ lần này làm quá phận, đồng thời cũng giận chính mình, bởi vì sớm lường trước ngày như vậy, bởi vì mẹ có khả năng đón nhận Tiểu Ảnh ở lại Cảnh phủ!

      "Bởi vì ngươi là nương ta, cho nên ta mực rất tôn trọng ngươi, nhưng nghĩ tới đổi lấy, cũng là ngươi nhiều lần thương tổn Ảnh nhi, mà lần này đây ngươi dĩ nhiên liền ngay cả đứa bé chưa sinh ra đều buông tha. Nó cũng là con cháu của người, nương, cho ta biết, tại sao tâm ngươi lại ác như vậy?" Nghĩ tới chính mình kính trọng nương, đổi lấy tình cảm chân thành lại là thê nhi thương tổn, Cảnh Liệt lại cũng cách nào nén xuống tâm tình phẫn nộ điên cuồng.

      Mạnh Ngọc Hoa cảm thấy có hơi sợ hãi, bởi vì ngày xưa nhi tử thế nào cũng tức giận, cũng giống như bây giờ nghiêm nghị chất vấn nàng.

      "Liệt nhi, ngươi trước hãy nghe ta , ta làm tất cả điều này, hoàn toàn là vì bận tâm mặt mũi Cảnh phủ, ta như thế nào có thể cho nữ nhân xuất thân đê tiện, sinh hạ con cháu Cảnh gia chúng ta, ta. . ."

      "Nghe ngươi như vậy, ta biết ngươi vĩnh viễn chịu nhận Ảnh nhi. như vậy, ta cũng có thể cho ngươi, ta tuyệt cho người nghĩ muốn thương tổn thê nhi của ta, tiếp tục ở lại trong phủ!" Lời nương , khiến thông suốt, nhất định phải ra quyết định nhanh.

      "Liệt nhi, ngươi là có ý tứ gì? !" Mạnh Ngọc Hoa hoàn toàn kinh ngạc.

      "Mấy người các ngươi, lại đây mang phu nhân bên ngoài xe ngựa!" Cảnh Liệt giọng điệu nghiêm nghị đối với bên ba gia đinh ra lệnh, sau đó xoay người về phía hai nha hoàn phía sau nương : "Các ngươi hai người vào thay nương ta thu thập hành lý!"

      "Liệt nhi, ngươi đây là làm cái gì vậy? Ngươi nghĩ muốn đuổi ta sao? Ngươi thể làm như vậy, ta là nương ngươi, ngươi thể đối với ta như vậy!" Thấy gia đinh bắt lấy Mạnh Ngọc Hoa, kinh hoảng kêu to.

      "Ngươi yên tâm, ta phải muốn đem ngươi đuổi ra , chỉ là mời tạm thời ở tại biệt quán, chờ ta ở kinh thành xây ngôi nhà sang trọng, tới lúc đó ta cho ngươi tới nhà mới."

      có khả năng để mẹ gần Ảnh nhi thêm nữa, nhưng mà nàng dù sao cũng là mẹ , bởi vậy ở bên trong kinh thành xây ngôi nhà sang trọng cho bà, bà cũng có khả năng cuộc sống được xa hoa thoải mái.

      ", Liệt nhi, ngươi thể đối với ta như vậy!" Mạnh Ngọc Hoa bị gia đinh kéo ra đại sảnh, bà cố trì kéo càng ngừng hô lớn, "Liệt nhi, ngươi thể bởi vì tiểu hồ ly tinh kia mà đối với ta như vậy! Liệt nhi!"

      Đối mặt với mẹ kêu to, Cảnh Liệt lần này đây hề mềm lòng nữa, bởi vì nhất định phải bảo vệ thê nhi của tốt, cho phép bất luận kẻ nào thương tổn mẫu tử bọn họ!

      Sau khi tiễn đưa nương , Cảnh Liệt liền thể chờ đợi được liền kêu xe ngựa, tìm Cung Tiểu Ảnh, còn cả đứa con của bọn họ nữa.
      huyetsacthiensu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :