Cung Tiểu Ảnh theo Cảnh Liệt trở lại phòng của .
Nhìn bóng lưng cao lớn kia, con ngươi trong trẻo có hoang mang sâu.
Cảnh Liệt làm như vậy là vì nàng sao?
Nhưng điều này sao có thể, phải vẫn luôn chán ghét nàng sao?
Nhưng mới vừa rồi cùng đại phu nhân cãi nhau rồi, nàng hiểu !
như đại phu nhân sao? Nhìn tuấn nhan lạnh lùng kia, nàng thực thể suy đoán ý nghĩ chân chính của .
Cảnh Liệt thẳng tới cái tủ, từ bên trong lấy ra cái bình , quay người lại liền nhìn thấy Cung Tiểu Ảnh giật mình nhìn .
“Đừng trưng ra vẻ mặt ngu ngốc như vậy, ngươi tốt nhất học thông minh chút, đồng thời nhớ kỹ, ngươi là nha hoàn của mình Cảnh Liệt ta!”
Thấy vẻ mặt giận dữ của Cảnh Liệt, Cung Tiểu Ảnh cảm thấy chính mình quá lo lắng, có lẽ từ trước Cảnh Liệt cùng mẫu thân của hòa hợp, cho nên lấy nàng làm cớ cùng mẫu thân huyên náo mà thôi!
Người có tính cách giống như vậy, chỉ sợ cùng rất nhiều người hợp ?
“Lại đây bôi thuốc!” Cảnh Liệt ngồi ghế đặt bình thuốc lên bàn.
giúp nàng bôi thuốc? Nàng có nghe lầm hả?
“Gọi ngươi lại đây ngươi nghe hiểu sao?” Cảnh Liệt gào thét với Cung Tiểu Ảnh vẫn còn sững sờ tại chỗ.
Cung Tiểu Ảnh tới, ngồi xuống ghế trước mặt .
Cảnh Liệt kéo ống tay áo của nàng lên cao, bôi dược lên từng vết bầm tím, sau đó nhàng xoa bóp.
“A!” Cảm giác đau đớn khiến Cung Tiểu Ảnh nhịn được hét lên.
“Nếu biết đau như vậy, vì sao sớm cho ta biết mẫu thân ta đánh ngươi?” Đôi mắt sắc bén của Cảnh Liệt xem xét Cung Tiểu Ảnh, nếu nàng sớm với , cũng cần bị đánh rồi.
với hữu dụng sao? Hơn nữa nàng tuyệt thích bản thân mình trở thành cái cớ cho cùng đại phu nhân cãi nhau.
Trong lúc bôi thuốc, Cảnh Liệt phát những vết bầm tím kia chỉ có ở cổ tay, bởi vậy đem ống tay áo kéo cao thêm chút nữa.
“Được rồi, ngươi cần kéo cao như vậy!” Cung Tiểu Ảnh ngăn lại động tác của Cảnh Liệt, bởi vì hầu như toàn bộ cánh tay của nàng đều lộ ra rồi, khiến nàng cảm thấy rất dễ chịu.
“ cao làm sao ta giúp ngươi bôi thuốc!” Ánh mắt Cảnh Liệt nhìn thấy mặt nàng có chút ửng đỏ ngượng ngùng.
“Dược cho ta, ta về phòng tự mình bôi thuốc là được!” Cung Tiểu Ảnh khẽ cúi đầu, vội vàng thả ống tay áo xuống. Nàng từng đọc qua thư, hiểu hõ nam nữ thụ thụ bất thân!
Hơn nữ bàn tay to kia vuốt cánh tay nàng khiến nàng cảm thấy thực rấ kỳ quái! (Hố hố có JQ (gian tình))
Hành động được tự nhiên của nàng cũng ảnh hưởng tới , đặc biệt khuôn mặt nhắn xinh đẹp kia có chút ửng hồng, thoạt nhìn càng thêm xinh đẹp động lòng người!
Cảnh Liệt vươn hai tay giữ chặt khuôn mặt xinh đẹp khiến tâm tình bất định kia, “Ta nghĩ muốn hôn ngươi.”
“Cái gì?” Nghe được lời to gan của Cảnh Liệt, Cung Tiểu ảnh sửng sốt ngẩng đầu, vừa vặn đón nhận môi hạ xuống.
Đầu nàng bị hai tay giữ chặt, khiến nàng hoàn toàn có cách nào né tránh, Cung Tiểu Ảnh chỉ có thể tiếp nhận cái hôn mạnh mẽ của .
Môi của nàng rất lại mềm mại, đối với thân thể nữ nhân cũng phải hoàn toàn biết, mười bảy tuổi năm đó, cùng với gia đinh tới kỹ viện, lĩnh giáo nam nữ hoan ái rồi.
Lần trước chỉ là hôn môi của nàng, nhưng lúc này đây, thậts ự muốn hôn nàng! (*đỏ mặt* o.0)
Tuy rằng vẻ mặt nàng giật mình, nhưng thể ảnh hưởng tâm tình của , lưỡi ẩm ướt bỗng nhiên thăm dò bên trong cái miệng nhắn, nhàng chơi đùa.
Cung Tiểu Ảnh nghĩ giống lần trước, rất nhanh chấm dứt, nhưng lần hôn này và lần trước giống nhau!
Nụ hôn mãnh liệt này khiến ngực Cung Tiểu Ảnh nóng rực, nàng khó chịu khẽ ngâm tiếng , bởi vì nàng sắp thiếu khí
Rốt cuộc Cảnh Liệt cũng buông nàng ra, lúc này Cung Tiểu Ảnh liều mạng mở miệng thở hổn hển, khuôn mặt vì bị cường hôn mà đỏ lên.
“Ngươi…Ta rồi, cho phép ngươi làm như vậy nữa!” Cung Tiểu Ảnh từ ghế đứng lên, cùng Cảnh liệt kéo ra khoảng cách, tay bé hoảng loạn gắt gao đè chặt ngực ngừng nhảy lên.
“Ta cũng , ta là chủ tử của ngươi, ta muốn làm cái gì là làm cái đó!” Nếu phải sợ nàng té xỉu, cũng buông nàng ra sớm như vậy.
“Ngươi!” Cung Tiểu Ảnh biết bá đạo, lại nghĩ tới còn rất vô lại!
“Hơn nữa, sau khi hôn nhiều lần ngươi quen thôi!” (Chậc chậc, quá vô lại rồi *che mặt*. Cảnh Liệt: biến!) Mắt Cảnh Liệt nhíu lại, tuấn mị cười yếu ớt lại khiến người ta ngửi ra được hơi thở nguy hiểm.
Cung Tiểu Ảnh đem lời của thành lời vui đùa, dù sao muốn thừa nhận, nhưng danh nghĩa nàng phải là nghĩa muội của hay sao? (Xem lại chương 1, Cảnh Quang Toàn từng Cung Tiểu Ảnh là nghĩa nữ của ông.)
Nhưng rất nhanh nàng liền phát nàng sai lầm rồi.
Cảnh Liệt, cái loại người này, là có khả năng hay giỡn với người khác!
Lúc đầu Cảnh Liệt vài ngày hôn nàng lần, càng về sau, hầu như mỗi ngày đều hôn nàng!
Giống như lờin ắn , muốn thế nào làm như vậy, luôn rất ngang ngược lại cuồng ngạo lần lại lần hôn nàng, cho dù nàng muốn trốn cũng vô dụng!
lần lại lần hôn môi, hai người bọn họ ai cũng phát cảm giác đối địch trước kia muốn tan rồi, thăng lên cấp độ khác rồi. (Wow~~~, biết có tiểu tam ha? Hic, có tiểu tam chán lắm! TAT)
“Lý lão bản, đây là khế ước, hy vọng chúng ta về sau hợp tác vui vẻ!”
Tại đại sảnh tiếp khách của cửa hiệu Vinh Thành, Cảnh Liệt cùng bố điếm lão bản Lý Nhân trò chuyện hòa hợp.
“Cảnh thiếu gia, phải ta khen người, thủ đoạn làm ăn của người so với phụ thân người lợi hại hơn, từ sau khi người tiếp quản Vinh Thành, giờ nó trở thành đệ nhất thương hiệu trong kinh thành, là hậu sinh khả úy a! Lý Nhân mập mạp lấy tay vuốt ria mép. (Hừ, nịnh nọt, người nào có ria mép thường đàng hoàng, người xưa sai mà)
“Cũng như nhau, Bố điếm của Lý lão bản sinh ý cũng rất tốt, ta còn phải cùng lão nhân gia người học tập nhiều.” Kiểu khen ngợi như vậy trước kia Cảnh Liệt nghe rất nhiều.
“Người cần khách khí, hơn nữa qua lâu, chúng ta cũng là người nhà rồi!” Khuôn mặt già nua, tròn thủng của Lý Nhân cười, hai mắt liền mị thành đường rồi. (Cười thấy tổ quốc)
“Người nhà? Có ý gì?” Con ngươi của Cảnh Liệt trầm xuống, khó hiểu nhìn Lý Nhân.
“Ngươi còn chưa biết việc này sao?” Trông thấy biếu tình nghi hoặc của Cảnh Liệt, tất nhiên là mẫu thân của còn chưa với ? “Mẫu thân của ngươi đem muội muội của ngươi, ách, ta là , nữ nhi của tiểu thiếp của phụ thân ngươi Cung Tiểu Ảnh gả cho ta làm tiểu thiếp, ta xem qua bức họa của nàng rồi, là nương rất xinh đẹp! Cho nên ta liền đáp ứng, tháng sau nạp nàng vào cửa!”
Toàn bộ mọi người trong kinh thành đều biết Cung Tiểu Ảnh chỉ là con riêng của tiểu thiếp của Cảnh lão gia mang theo vào Cảnh phủ, mà sau khi Cảnh lão gia tạ thế, nàng còn là đại tiểu thư Cảnh gia nữa, mà là cái nha hoàn.
“Cái gì?” Mẫu thân đem Cung Tiểu Ảnh nàng…Ngực Cảnh Liệt bỗng chốc nảy nhanh, tuấn nhan nhíu chặt hỏi: “Lý lão bản, đây là chuyện khi nào?”
“Là chuyện tháng trước rồi, mẫu thân ngươi thế nào cho ngươi?” Lý Nhân nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Cảnh Liệt, cũng hết sức buồn bực Cảnh phu nhân vì cái gì đề cập việc này với Cảnh Liệt. Tuy Cung Tiểu Ảnh phải nữ nhi thân sinh Cảnh gia, nhưng tốt xấu gì cũng từng là thiên kim Cảnh phủ.
“Lý lão bản, Cung Tiểu Ảnh…Ta là việc muội muội ta sắp hứa gả cho ngươi làm tiểu thiếp, ngươi coi như là mẫu thân ta giỡn với ngươi, trăm ngàn lần đừng tưởng !” Cảnh Liệt hơi nhếch môi, giọng điệu cứng ngắc xong, con ngươi tràn đầy tức giận.
“Đừng coi là ? Nhưng mẫu thân của ngươi nhận năm ngàn lượng sính lễ của ta rồi!” Lý Nhân nhìn thấy vẻ mặt giận kềm được của Cảnh Liệt, ở tại thương trường nhiều năm, cảm thấy tình có chút kỳ quái, nhưng đó là chuyện nhà của bọn họ, tiện hỏi đến, nhưng cũng thể tổn thất vô ích được!
“Vãn bối trả người vạn lượng bạc, năm ngàn lượng là trả lại sính lễ cho người, ngoài ra còn năm ngàn lượng còn lại là bồi thường tổn thất. Hy vọng Lý lão bản xem chuyện này là vui đùa, về sau chúng ta còn có thể tiếp tục hợp tác.” Quả quyết như khi buôn bán, quyết định của Cảnh Liệt vừa nhanh vừa sắc bén.
Tuy lời của Cảnh Liệt uyển chuyển, nhưng Lý Nhân vừa nghe cũng hiểu ý tứ trong lời của rồi, nếu đáp ứng hủy bỏ hôn , chỉ sợ sau này thể cùng cửa hiệu Vinh Thành hợp tác rồi.
Quên , nương xinh đẹp còn rất nhiều, tội gì vì cái tiểu thiếp mà phá hủy quan hệ hợp tác với Vinh Thành cửa hiệu. Hơn nữa, cũng tổn thất cái gì, còn buôn bán lời năm ngàn lượng đâu! (Nữ nhân cổ đại giống như hàng hóa. bi ai ~~~!)
“Được, ta coi như việc này là chuyện vui đùa, chúc chúng ta về sau hợp tác vui vẻ!” Lý Nhân mới gật đầu đáp ứng, chỉ thấy Cảnh Liệt nhanh chóng xoay người rời đại sảnh.
Last edited by a moderator: 29/12/14