1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      18 năm trôi qua, song vụ thảm sát dã man gia đình 4 người ở thành phố Setagaya, Tokyo, Nhật Bản cho đến nay vẫn gây nhức nhối cơ quan điều tra. Bởi hung thủ gây án vẫn chưa sa lưới pháp luật, dù tại thời điểm gây án tên này để lại trường rất nhiều dấu vết và chứng cứ.

      Ngày 30/12/2000, 4 thành viên trong gia đình Miyazawa bị giết hại, bao gồm người vợ Yasuko Miyazawa 41 tuổi, làm nghề giáo viên, người chồng là Mikio Miyazawa, 44 tuổi, làm nhân viên công ty tư vấn, cùng hai người con là Rei, 6 tuổi và Nina, 8 tuổi.

      Đến khoảng 11 giờ ngày 31/12, mẹ của chị Yasuko sống ở nhà bên cạnh gọi điện cho vợ chồng con nhưng mãi liên lạc được. Nghi ngờ có chuyện chẳng lành xảy ra, bà chạy sang nhà và phát việc kinh hoàng.

      Vừa mở cửa, bà phát con rể nằm tắt thở dưới sàn nhà. Lên tầng 2, bà nhìn thấy đứa cháu trai nằm bất động giường. Đau đớn lên đến tột cùng khi nhìn nhìn thấy thi thể con và cháu bị đâm chém đến biến dạng. Gia đình Miyazawa vốn hiền lành, chẳng bao giờ gây thù chuốc oán với ai. Cho tới tận bây giờ, ai hiểu được tại sao gia đình này lại có kết cục bị thảm như vậy.

      Tai họa ập xuống

      Ngôi nhà của gia đình Miyazawa dựng theo lối kiến trúc điển hình của người dân Nhật Bản, nằm trong khu dân cư thuộc công viên ở thành phố Setagaya, phía Tây Tokyo.

      Khi thành phố lên kế hoạch mở rộng công viên và tiến hành giải tỏa các khu vực xung quanh, hầu hết người dân nhận tiền đền bù và dọn nơi khác sinh sống. Thời điểm xảy ra vụ án, tại đây chỉ còn đúng 4 gia đình sinh sống bao gồm nhà Miyazawa, nhà chị của chị Yasuko ngay sát cạnh bên và 2 gia đình khác nằm gần đó.

      Việc xây dựng và hoạt động của khu công viên gây ra khá nhiều ồn ào và khó chịu đối với nhà Miyazawa. Hai vợ chồng vốn định chuyển đến nơi khác sinh sống vào đầu năm 2001, nhưng chưa kịp thực ý định tai họa ập xuống đầu cả gia đình.

      Ngày 30/12/2000, cả gia đình Miyazawa vui vẻ cùng nhau mua sắm để chuẩn bị chào đón năm mới. Tuy nhiên đến đêm, kẻ lạ mặt thủ trong người con dao, trèo qua hàng rào, leo qua cửa sổ phòng tắm tầng 2 đột nhập vào trong nhà và đến phòng của cậu bé Rei đầu tiên. Song thay vì dùng dao, dùng chiếc gối siết chặt khiến cậu bé ngạt thở mà chết.

      Lúc này, Mikio làm việc ở tầng 1 nghe thấy tiếng động lạ, định lên phòng con trai kiểm tra nhưng bất người gặp tên sát nhân ngay cầu thang. chần chừ, thủ phạm ngay lập tức rút dao tấn công.

      Hai bên vật lộn, Mikio bị đâm liên tiếp nhiều nhát vào cổ, mặt và người, sau đó ngã xuống cầu thang tử vong. Tuy nhiên trước khi chết, Mikio cũng làm cho hung thủ bị thương nặng ở tay phải, vết thương sâu vào trong xương, con dao hung khí cũng bị gãy.

      Hai mẹ con Yasuko và Nina lúc này vẫn ngủ say và hề biết những chuyện kinh khủng xảy ra với chồng và con trai. Sau khi giết xong Mikio, sát nhân tiếp tục lên tầng 3 và liên tiếp chém vào người hai mẹ con, nhưng vì con dao bị gãy nên những nhát chém chỉ gây thương tích, vì vậy tên này chạy xuống dưới bếp lấy con dao khác và tiếp tục gây án.

      Trong lúc hung thủ xuống bếp, chị Yasuko mặc dù bị thương nặng nhưng vẫn cố gắng lấy vật dụng cầm máu cho con Nina. Nhưng sau đó, hai mẹ con cũng thoát khỏi lưỡi dao của tên sát nhân. Thậm chí, sau khi tắt thở, hung thủ vẫn quay lại chém nhiều lần vào cơ thể khiến thân thể họ bị biến dạng.

      Ra tay sát hại dã man cả gia đình 4 người, nhưng tên sát nhân vẫn hề sợ hãi bỏ chạy, tên này còn ở lại nhà Miyazawa trong suốt 10 tiếng đồng hồ. tìm tủ thuốc y tế, tự băng bó vết thương cánh tay phải. Sau đó vì đói, lấy từ trong tủ lạnh ra 4 hộp kem, quả dưa đỏ và 1 bình 2 lít trà lúa mạch để ăn uống.

      Hơn nữa trong lúc ăn dưa đỏ, dùng muỗng ăn mà trực tiếp dùng ngón tay khều lên ăn. Sau đó, còn ngủ nằm ghế sofa, sử dụng máy tính truy cập internet, lục lọi đồ đạc. Cuối cùng, sát nhân ra khỏi nhà vào giữa buổi sáng ngày 31/12.

      Hung thủ vẫn là điều bí

      Theo cơ quan điều tra, trước khi xảy ra thảm án, có vài điều kỳ lạ xảy ra. Mikio từng lời qua tiếng lại với nhóm thanh niên ồn ào tổ chức đua xe đạp. Còn chị Yasuko từng kể với bố chồng về chiếc xe hơi lạ đậu trước nhà, Hai ngày sau đó, chị tiếp tục nhìn thấy người đàn ông khoảng 40 tuổi, lang thang gần ngôi nhà.

      Sau khi thảm sát gia đình 4 người và lưu lại nhà trong 10 tiếng đồng hồ, sát nhân cũng để lại rất nhiều bằng chứng và dấu vết. Đầu tiên là những miếng băng y tế có dính máu, từ đó cảnh sát tiến hành xét nghiệm ADN, kết quả cho thấy sát nhân thuộc nhóm máu A, 1/3 khả năng là người Nhật Bản, 1/10 khả năng là người Trung Quốc và 1/5 khả năng là người Hàn Quốc.

      Hơn nữa, dấu giày sàn nhà cho thấy, hung thủ size 28, nhưng mẫu giày đó ở Nhật Bản chỉ có đến size 27,5, còn size 28 chỉ có bán ở Hàn Quốc và nước . Vì vậy, phía cảnh sát suy đoán hung thủ sát hại cả gia đình Miyazawa là người Hàn Quốc.

      chỉ vậy, trước khi tẩu thoát, sát nhân còn thay đồ và lấy chiếc áo khoác của Mikio để mặc, bỏ lại chiếc áo khoác, đôi găng tay, chiếc mũ, khăn quàng cổ, khăn tay và chiếc túi xách, xếp gọn gàng tại trường.

      Từ đây, cảnh sát xác định được sát nhân cao khoảng 170cm, dáng vừa vặn, độ tuổi từ 20-30. Đối với chiếc áo khoác hung thủ bỏ lại, cảnh sát điều tra được mẫu áo này được bán theo mùa và có khoảng 130 chiếc áo như vậy từng được bán ra ở Tokyo.

      Tuy nhiên họ chỉ truy tìm được 12 người mua trong số đó và tất cả đều có chứng cứ ngoại phạm. Dấu vân tay và ADN của hung thủ tìm được đều vô dụng, bởi trong hệ thống dữ liệu hề có bất cứ thông tin nào.

      Cảnh sát xác định đây phải là vụ giết người vì tiền bởi trong nhà nạn nhân có rất nhiều tiền mặt và những vật dụng có giá trị hề bị mất. Kẻ sát nhân chỉ lấy 15.000 yên (khoảng 3 triệu VNĐ), chiếc áo khoác, toàn bộ số thiệp chúc năm mới của gia đình.

      Cảnh sát cũng thể lý giải được hành động này của tên sát nhân. Nếu phải vì tiền, vậy gia đình Miyazawa “gây thù chuốc oán” gì với sát nhân?

      Tính đến 2015, cảnh sát nhận được đến 16.000 thông tin cung cấp từ người dân về hung thủ. Khoản treo tiền thưởng lên đến 20 triệu yên dành cho bất cứ ai có thể đưa được thông tin có giá trị giúp cảnh sát bắt được kẻ sát nhân tới nay vẫn chưa ai đạt được.

      Thông tin về vụ án dịch ra nhiều thứ tiếng, truyền khắp nơi nhưng vẫn thu được bất cứ tung tích gì của hung thủ. Các đội điều tra từ nhiều quốc gia khác cũng gia nhập phối hợp điều tra cùng cảnh sát Nhật Bản nhưng vẫn đạt được kết quả gì và cứ như vậy bị chôn vùi trong gần 2 thập kỷ qua.

      Hàng năm đến ngày giỗ của gia đình Miyazawa, các nhân viên sở cảnh sát đô thị Nhật Bản đều đến trước nhà nạn nhân để làm lễ và cúi đầu xin lỗi. Mỗi năm họ đều nhắc lại lời hứa rằng họ làm mọi cách, nỗ lực hết sức để tìm ra kẻ thủ ác, trả lại công bằng cho các nạn nhân.

      Họ cũng thành lập đội riêng gồm 37 người để tiếp tục điều tra và hòng hóa giải vụ án đầy bí của nhà Miyazawa. Cho đến giờ phút này, những câu hỏi vẫn còn là bí : Vì sao tên sát thủ lại chọn gia đình ông Miyazawa để giết hại? ta từ đâu đến? Và tại sao dám ở lại trường gây án 10 tiếng đồng hồ?

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Cảnh sát mất tới 4 tháng để đưa ra báo cáo khám nghiệm tử thi và kết luận Elisa chết do đuối nước. Tuy nhiên, lý giải này làm thỏa mãn những người theo dõi vụ việc.

      Elisa Lam, nữ sinh gốc Hoa đến từ thành phố Vancouver, Canada, đột nhiên mất tích vào ngày 31/1/2013 khi du lịch mình tới bờ tây nước Mỹ. Theo The Sun, cha mẹ sinh viên 21 tuổi thông báo cho Sở cảnh sát thành phố Los Angeles sau khi thấy con gọi điện về nhà hằng ngày như thường lệ và nhận thấy con có biểu bất thường.

      Vào ngày hôm đó, Elisa dự định làm thủ tục trả phòng khách sạn Cecil, nơi từng nổi tiếng bởi nhiều vụ giết người, tự tử và tượng siêu nhiên.

      Katie Orphan, quản lý cửa hàng sách gần đó, là người cuối cùng nhìn thấy Elisa trước khi mất tích. "Đó là năng nổ, thân thiện và dễ gần", Katie với CNN. Elisa Lam tới đây để chọn mua quà mang về tặng gia đình.

      Ngay sau khi nhận thông báo, cảnh sát tiến hành tìm kiếm và công bố đoạn video do camera trong thang máy khách sạn Cecil ghi lại. Đoạn video, được xem hàng nghìn lần Youtube, cho thấy Elisa bước vào bên trong thang, bấm chọn nhiều nút bảng điều khiển, sau đó đứng thu người trong góc. Khi cửa thang mở ra, Elisa nhảy lên và ngó đầu điên cuồng sang hai bên, như thể có người đuổi theo mình. ai khác được nhìn thấy trong video này.

      Giữa video, Elisa bước ra ngoài hành lang và khoa tay múa chân như thể chuyện với ai đó rồi biến mất. 19 ngày sau, khách lưu trú ở Cecil phàn nàn rằng nước trong phòng có mùi lạ và màu nâu. Nhân viên khách sạn sau đó tiến hành kiểm tra bể chứa nước mái nhà và phát thấy thi thể trần truồng, bị phân hủy phần của sinh viên trẻ nằm úp mặt xuống. Bộ quần áo mà mặc cũng trôi trong bể nước và có dính đầy hạt giống như cát. Đồng hồ đeo tay cùng chìa khóa phòng khách sạn cũng ở bên cạnh.

      Văn phòng điều tra Los Angeles phải mất tới bốn tháng để đưa ra báo cáo xét nghiệm tử thi. Họ kết luận cái chết của Elisa là tai nạn do đuối nước. dấu hiệu nào cho thấy Elisa bị đánh, ngoài ra trong người cũng có rượu hay chất lạ.

      Trước đó, Elisa bị chẩn đoán mắc chứng trầm cảm, rối loạn lưỡng cực và được kê đơn thuốc uống. số người cho rằng rất có thể Elisa vừa trải qua đợt phấn khích thái quá trước khi chết. Tuy cảnh sát cho rằng cái chết của chỉ là tai nạn, lý giải này làm thỏa mãn những người theo dõi vụ việc.

      Nhiều người cho rằng việc Elisa tự trèo vào bên trong bể chứa nước là hoàn toàn thể, bởi khách sạn cài đặt hệ thống báo động kỹ càng, ngoài ra nắp bể nước rất nặng, mình Elisa khó mà nhấc nổi. số khác khẳng định đoạn video bị làm giả do phần chữ số chỉ thời gian trong clip bị làm mờ, nhiều chỗ bị quay chậm và bị cắt gần phút.

      Vụ án bí khiến nhiều người liên tưởng đến bộ phim kinh dị Dark Water được sản xuất năm 2005. Phim kể về cái chết của phụ nữ và thi thể được tìm thấy trong bể chứa nước của khách sạn sau khi khách lưu trú phàn nàn nước trong phòng họ có màu đen.

      Điều kỳ lạ là trang blog mà Elisa lập ra trước chuyến du lịch vẫn liên tục cập nhật thông tin suốt nhiều tháng liền sau cái chết của sinh viên trẻ. Cảnh sát vẫn tìm được chiếc di động mà dùng trước khi chết.

      Rất nhiều giả thiết về nguyên nhân cái chết được bàn tán, bao gồm bị ám sát cho tới vô tình ngã đuối nước, do bị thế lực siêu nhiên hay lời nguyền bí nào đó chi phối.

      Sau vụ việc, khách hàng trú tại Cecil, được đổi tên thành Stay on Main, kiện khách sạn này. Cuối năm 2013, bố mẹ Elisa cũng đâm đơn kiện nhưng bị bác bỏ vào năm 2015.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 22: Vụ án Hoa Liên Ngũ Tử

      Vụ án giết người tàn bạo năm 2006 khiến cho dư luận Đài Loan phẫn nộ và hoang mang sợ hãi. Rất nhiều tình tiết trong vụ án đến hôm nay cảnh sát vẫn chưa thể giải thích.

      Năm 2006, tất cả người dân Đài Loan (Trung Quốc) đều rùng mình sợ hãi trước vụ án mạng 5 đứa con trong gia đình bị sát hại dã man. Điều đáng là xung quanh cái chết tức tưởi của 5 sinh mạng còn tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ mà cảnh sát đến nay cũng thể giải thích được. Vào thời điểm đó bố mẹ của 5 chị em nạn nhân biến mất dấu tích và họ trở thành những kẻ tình nghi số 1 của vụ án. Bí về bi kịch của gia đình mãi đến 9 năm sau mới có được chút manh mối…

      trường vụ thảm án ai thấy cũng phải kinh sợ

      Đầu tháng 9 năm 2006, hàng xóm nhận thấy trong căn hộ tại khu Cát An, Hoa Liên, Đài Loan, bốc ra mùi hôi thối nồng nặc. Nhận được tin báo từ người dân, cảnh sát lập tức có mặt tại trường để tìm hiểu nguyên nhân.

      Căn hộ im ắng bị khóa trái từ bên trong, được biết chủ nhà cũng thấy xuất trong vòng nhiều ngày. Sau khi lực lượng cảnh sát phá cửa xông vào nhà kiểm tra phát cảnh tượng kinh hãi. Trong nhà tắm là 5 thi thể trong tình trạng phân hủy bốc mùi nằm la liệt sàn. Tay và chân của các nạn nhân đều bị trói chặt, mắt và miệng bị dán băng keo bịt kín và đầu bị trùm trong túi ni lông.

      Các nạn nhân được xác định là 5 đứa con của vợ chồng Lưu Chí Cần (48 tuổi) và chị Lâm Chân Mễ (35 tuổi). Trong đó 2 con trai lớn 17 và 18 tuổi và con 12 tuổi là từ cuộc hôn nhân đầu tiên của Chí Cần, còn 2 con 8 và 9 tuổi là với vợ sau - Chân Mễ.

      Điều lạ lùng là hai vợ chồng Chí Cần và Chân Mễ biến mất dấu vết. Vài ngày sau đó, cảnh sát tìm được xe hơi của Chí Cần tại nhà ga xe lửa Cát An. Cảnh sát cho rằng Chí Cần và Chân Mễ chính là hung thủ giết chết các con mình sau đó chạy đến nhà ga đón xe lửa bỏ trốn.

      Tuy nhiên câu hỏi được đặt ra là họ bỏ trốn đâu và nguyên nhân vì sao họ lại có hành động dã man mất nhân tính đến như thế? Bên cạnh đó, tại trường vụ án, cảnh sát tìm được nhiều vật chứng và chi tiết kỳ lạ, khiến cho vụ án trở nên vô cùng rắc rối khó mà lý giải được.

      Những tình tiết khiến cảnh sát điên đầu

      Lâm Kiệt Long, nhân viên cảnh sát chịu trách nhiệm điều tra vụ án cho biết, tại trường tồn tại nhiều điểm bất thường, đánh đố khả năng suy luận của lực lượng cảnh sát.

      Đầu tiên là căn nhà bị khóa từ bên trong, cánh cửa bị thanh sắt chặn ngang khóa lại. Cửa sổ toàn bộ trong nhà đều được lắp khung sắt, chính vì thế có thể rằng trường vụ án này trong tình trạng “nội bất xuất ngoại bất nhập”. Vì sao hung thủ có thể thoát ra ngoài được?

      Điểm kỳ lạ thứ hai là ở phương thức và thời gian hạ sát nạn nhân. Tại trường mọi vật dụng trong nhà đều sạch ngăn nắp, có dấu vân tay lạ, cơ thể các nạn nhân có dấu hiệu bị tổn thương, chứng tỏ hề có bất cứ tranh chấp nào trước khi bi kịch xảy ra. Vì lẽ đó, đội điều tra ban đầu cho là các nạn nhân bị chuốc thuốc mê hoặc uống thuốc độc chết. Thế nhưng nhân viên pháp y chứng thực rằng cả 5 người con của Chí Cần và Chân Mễ hề bị dính thuốc mê hay thuốc độc, khả năng là các nạn nhân bị làm cho ngạt chết trong tình trạng hoàn toàn tỉnh táo. Giám định pháp y cũng xác định rằng các nạn nhân bị sát hại trong cùng ngày.

      Bên cạnh đó, cảnh sát tìm thấy 3 đầu thuốc tại trường nhưng kiểm tra ADN cho thấy mẩu thuốc này phải từ 5 nạn nhân, cũng phải của Chí Cần và Chân Mễ. Loại thuốc lá này là thuốc dành cho nữ khá nổi tiếng, vì thế cảnh sát có lý do cho rằng người hút có thể là nữ và người này có khả năng là trong những người tham gia vào vụ giết người dã man.

      Ngoài ra, cảnh sát lại tìm thấy hai bức thư trong nhà, viết giấy với nội dung cầu cứu: “Hãy gọi cảnh sát, bọn trẻ bị bắt cóc. Chúng tôi gặp nguy hiểm. Cứu với!”. lời nhắn khác được viết lên tờ tiền 1000 Đài tệ: “Khu phố 285, số nhà 25, bị khống chế. Quan trọng, hãy gọi cảnh sát”. Nếu như hai vợ chồng họ muốn tìm giúp đỡ sao lại để giấy nhắn bên trong nhà mà tìm cách vứt ra ngoài cửa? Tuy nhiên, khi kiểm tra các camera giám sát đường, cảnh sát phát vợ chồng Chí Cần, Chân Mễ xuất tại nhà ga Cát An lâu sau khi án mạng xảy ra và từ hình ảnh cho thấy họ hề bị bất cứ kiểm soát của ai cả.

      chiếc máy ảnh được tìm thấy trong nhà các nạn nhân nhưng lại hề có thẻ nhớ. Phải chăng có điều gì đó quan trọng mà hai vợ chồng Chí Cần, Chân Mễ muốn giấu giếm?

      Bi kịch gia đình xuất phát từ nợ nần?

      Theo thông tin ghi nhận, Chí Cần và Chân Mễ có cửa hiệu chụp ảnh, chuyên chụp hình cho khách du lịch tại những địa điểm tham quan nổi tiếng ở Hoa Liên. Vì muốn mở rộng công việc làm ăn, Chí Cần vay khoản tiền lớn, khoảng 3 triệu Đài tệ (hơn 90 nghìn đô la Mỹ). Tuy nhiên việc làm ăn thất bại, Chí Cần đủ khả năng chi trả nợ nần và có lẽ đây là nguyên nhân khiến cho gia đình họ lâm vào cảnh tang thương.

      Hồ sơ của cảnh sát ghi nhận lời khai từ phía họ hàng bà con, bạn bè của Chí Cần rằng ta có nhiều biểu bất ổn về mặt tâm lý.

      nhân vật bị tình nghi khác chính là chủ nợ của Chí Cần. Do mâu thuẫn về tiền bạc người này từng lớn tiếng dọa nạt giết chết cả nhà Chí Cần. Cuối cùng cảnh sát chứng thực được ta có mặt tại Hoa Liên vào thời điểm xảy ra vụ án.

      Nhiều năm sau đó, vụ mất tích của 2 vợ chồng Chí Cần, Chân Mễ cũng như cái chết bí của 5 người con họ vẫn có bất cứ tiến triển nào.

      Hai bộ hài cốt trong rừng liệu có phải là lời giải đáp?

      Tháng 6 năm 2015, người đàn ông trong lúc vào rừng núi Hoa Liên, bất ngờ phát được hai chiếc sọ người. Lực lượng cảnh sát được thông báo liền tức tốc đến tìm hiểu việc. Đội pháp chứng phải làm việc cật lực ngày đêm để thu thập các mảnh xương về xét nghiệm. Do hai bộ hài cốt bị ảnh hưởng bởi những điều kiện khí hậu tự nhiên trong nhiều năm trời, nhiều phần xương trở nên giòn, nứt và rất dễ vỡ vụn khiến cho việc tìm lại ADN nạn nhân càng thêm phần khó khăn.

      Tại trường họ còn tìm được nhiều vật dụng cá nhân bao gồm quần áo, mắt kính, giày dép cùng với lọ thuốc trừ sâu. Sau nhiều ngày tỉ mỉ phân tích và xét nghiệm, đội pháp y xác định rằng hai bộ hài cốt này thuộc về Lưu Chí Cần và Lâm Chân Mễ. Chính là cặp vợ chồng mất tích sau vụ thảm sát 9 năm trước. Vị trí của hai bộ hài cốt chỉ cách nhà của hai vợ chồng khoảng 2 cây số.

      Trong xương của Chí Cần và Chân Mễ tìm được dấu vết của thuốc trừ sâu nên cảnh sát cho rằng hai vợ chồng sau khi giết chết 5 đứa con cùng nhau bỏ trốn rồi tự sát. lâu sau khi phát hai bộ hài cốt, phía cảnh sát công bố 2 trong số những bức ảnh được phục hồi từ bộ nhớ trong của chiếc máy ảnh tại trường năm xưa. Hình ảnh đáng sợ lần nữa làm rúng động toàn dư luận Đài Loan.

      Trong bức ảnh cho thấy người đàn ông đeo bao tay, được chụp từ phía sau trói tay chân của trong số các nạn nhân. Dù thấy mặt nhưng người ta tin rằng đó là Chí Cần chính tay sát hại con mình, và người chụp lại những bức hình này có thể chính là Chân Mễ. Tuy nhiên cảnh sát bằng chứng nào để chứng minh được điều này, cũng như còn quá nhiều điều xung quanh vụ án vẫn thể giải thích được cho đến ngày hôm nay.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Đây là trong những vụ án giết người nổi tiếng ở Na Uy nhưng do luật pháp nhân đạo của nước này mà danh tính hung thủ được bảo vệ tối đa.

      Đó là buổi chiều tuyết rơi ngày 15/10/1994, Silje Redergard, 5 tuổi, cùng 2 đứa trẻ khác, 6 tuổi, rủ nhau ra ngoài chơi tuyết ở thành phố Trondheim, Na Uy. Dù sống chung khu nhưng 3 gia đình hầu như hề quen biết nhau.

      chơi rất vui vẻ hiểu sao 2 đứa trẻ lớn hơn đổi thái độ, quay sang đánh, đá và ném đá vào người Silje. Sau khi nạn nhân ngã xuống, chúng tiến đến cởi đồ của bé ra rồi bỏ mặc em nằm chết cóng nền tuyết trắng xóa.

      Nhận được tin báo của cảnh sát, mẹ và bố dượng của Silje, nhanh chóng đến trường. Dù lực lượng y tế nỗ lực cứu chữa nhưng bé 5 tuổi vẫn mãi mãi ra để lại niềm tiếc thương vô hạn trong lòng những người ở lại.

      Sau đó lâu, mẹ Silje và chồng tìm đến nhà người hàng xóm, trong những người cố gắng cứu sống Silje trong những giây phút cuối đời của em trước khi cảnh sát đến nơi, để gửi lời cảm ơn.

      Trong lúc trò chuyện, đứa con trai trong nhà còn thân thiết đến ngồi vào lòng bố dượng Silje. lúc sau, mẹ của đứa trẻ mới thay mặt cậu bé thừa nhận tội ác, rằng chính nó và người bạn nữa cùng nhau giết chết Silje.

      Ngay lập tức, bố dượng Silje hỏi lại: "Cháu làm gì?", cậu bé thản nhiên trả lời: "Chúng cháu nhảy lên người bạn ấy, cởi đồ bạn ấy vì nghĩ bạn ấy nằm ngủ".

      Biết được danh tính hung thủ, mẹ Silje và bố dượng của em tức giận đến điếng người, thậm chí muốn lao đến bóp cổ đứa trẻ trước mặt để trả thù cho con nhưng họ quyết định làm gì cả và rời vì muốn giao lại mọi chuyện cho cơ quan chức năng xử lý.

      Thế nhưng, sau khi gọi điện báo cáo cho cảnh sát, bố mẹ Silje lại nhận về nỗi thất vọng. Bởi vì pháp luật Na Uy quy định, trường hợp phạm tội dưới 15 tuổi phải chịu bất kỳ trách nhiệm hình nào.

      Vậy là vụ án khép lại với danh tính hung thủ, 2 cái tên mà tất cả người dân địa phương đều biết, được giữ kín hoàn toàn.

      Na Uy nổi tiếng là đất nước nhân đạo, họ dùng biện pháp mạnh đối xử với tù nhân vì tin rằng có ngày kẻ xấu cũng hoàn lương, tái hòa nhập cộng đồng. Vậy nên phản ứng của người dân trước vụ án của Silje cũng khá ôn hòa.

      Bản thân mẹ Silje cũng cho biết bà sớm tha thứ cho hung thủ giết chết con mình vì dù sao chúng vẫn còn là trẻ con.

      Nhiều tin đồn cho rằng 2 đứa trẻ giết người kia vì xem quá nhiều phim viễn tưởng 5 em siêu nhân, từ đó bị nghiện bạo lực và ra tay tàn độc với bạn mình. Sau đó, các bậc phụ huynh lên án mạnh mẽ tính chất bạo lực của bộ phim này và kết quả là nó bị ngưng phát sóng ở 3 nước Na Uy, Đan Mạch và Thụy Điển.

      Cái chết của Silje để lại nỗi đau to lớn đối với tất cả thành viên trong gia đình em dù sau đó, họ chuyển sang thành phố khác sinh sống. trai và em của Silje phải điều trị tâm lý trong suốt thời gian dài.

      Sau này khi trưởng thành, trai Silje nhiều lần về lại khu nhà cũ với ý định tìm 2 tên hung thủ, trả thù cho em .

      Vụ án này khiến người ta khỏi liên tưởng đến cái chết chấn động nước của cậu bé James Bulger xảy ra vào tháng 2/1993. Khi đó, nạn nhân chỉ mới 3 tuổi bị bắt cóc và chết thảm dưới tay 2 đứa trẻ 11 tuổi.

      Trước vụ sát hại tàn bạo này, truyền thông và dư luận vô cùng phẫn nộ, cầu cơ quan chức năng xử lý nghiêm.

      Cuối cùng, cả 2 nhận về mức án 15 năm tù giam nhưng được thả ra sớm hơn 7 năm nhờ có biểu tốt trong lúc thi hành án. Quyết định này của tòa án vấp phải làn sóng phản đối dữ dội của dư luận khắp xứ sở sương mù.

      biết 2 đứa trẻ sau khi ra tù sống thế nào nhưng đối với 1 trong 2 tên giết chết bé Silje, có vẻ như phải gánh chịu hậu quả cho việc làm kinh tởm của mình.

      Từ sau khi vụ việc xảy ra, đứa trẻ ấy sống ngày yên ổn, lúc nào cũng bị ám ảnh bởi cái chết của Silje. sống rày đây mai đó, nếu tá túc nhà bạn ra đường ngủ cạnh những kẻ nghiện ngập.

      Rượu và chất kích thích thể thiếu trong sinh hoạt của tên này, chúng giúp tạm thời thoát khỏi thực tại bế tắc, sống vất vưởng qua từng ngày. Đây được cho là những gì đáng phải nhận sau khi nhẫn tâm tước quyền được sống của chỉ mới 5 tuổi.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 24: Vụ án 5 đứa trẻ nhà Sodder

      Nhận được hàng loạt các manh mối có giá trị, nhưng vụ án 5 đứa trẻ nhà Sodder mất tích trong biển lửa vẫn là bí day dứt người còn sống hơn 70 năm.

      Xảy ra cách đây hơn 70 năm, vụ biến mất dấu vết của 5 đứa trẻ nhà Sodder tại thị trấn Fayetteville, bang Tây Virginia, Mỹ trở thành trong những bí hàng đầu của nước Mỹ, gây rúng động thị trấn miền Đông nước này thời.

      Cho đến nay, khi cha mẹ của 5 đứa trẻ đều qua đời trong tuyệt vọng số phận của chúng vẫn là điều bí . Chúng chết theo dòng biển lửa vào cái đêm Giáng sinh định mệnh đó hay lang bạt sống cuộc đời khổ cực? Tất cả đều là câu hỏi còn bỏ ngỏ.

      Đêm Giáng sinh kinh hoàng

      Câu chuyện bắt đầu vào đêm Giáng sinh định mệnh năm 1945 tại gia đình trung lưu Sodder 12* thành viên ở thị trấn Fayetteville.

      *Lúc xảy ra vụ hỏa hoạn, trong nhà Sodder chỉ có 11 thành viên, 1 người con trai còn lại trong quân đội.

      Đêm đó, vì háo hức với các món quà Giáng sinh của người chị Marian (17 tuổi), 5 đứa trẻ nhà Sodder, gồm Maurice (14 tuổi), Martha (12 tuổi), Louis (10 tuổi), Jennie (8 tuổi) và Betty (6 tuổi), năn nỉ ba mẹ chúng là George Sodder và Jennie Sodder cho ngủ muộn hơn mọi ngày.

      Bà Jennie Sodder miễn cưỡng cho phép các con với điều kiện phải tắt đèn và đóng tất cả các cửa khi chúng chơi xong các móni quà và lên giường ngủ.

      Sau đó, bà cùng chồng và các con lớn gồm John (23 tuổi), George Jr. (16 tuổi) và con út Sylvia (2 tuổi) ngủ tại phòng riêng.

      Nửa đêm, tiếng nổ lạ khiến Jennie chợt tỉnh giấc. Bà kinh hãi nhìn thấy khói tràn vào phòng. Khi chạy ra, bà thấy phòng khách chìm trong biển lửa. Bà gào khóc đánh thức chồng và các con dậy.

      Chỉ có 6 người, gồm ông bà Sodder, John (23 tuổi), Marian (17 tuổi), George Jr. (16 tuổi) và Sylvia (2 tuổi) thoát nạn trong biển lửa. Năm đứa trẻ còn lại, chính là 5 đứa trẻ năn nỉ được ngủ muộn, hoàn toàn biến mất cách kỳ lạ.

      Điên cuồng tìm các con trong khói lửa ngùn ngụt, ông George Sodder đập cửa kính phòng bọn trẻ để rồi tất cả những gì ông thấy chỉ là lửa cháy, tro tàn.

      Vì nghĩ rằng chúng có thể nấp dưới gầm giường và trong tủ quần áo, ông gọi tên các con đến khản đặc cổ vẫn thấy đứa trẻ nào trả lời.

      Những tình tiết kỳ lạ trong thảm kịch đêm Giáng sinh

      Vụ biến mất dấu vết của 5 đứa trẻ nhà Sodder gây rúng động toàn bang Tây Virginia thời bấy giờ. Đến nay, bất cứ ai qua tuyến đường gần thị trấn Fayetteville cũng đều thấy tấm bảng có hình 5 đứa trẻ mất tích kỳ lạ.

      Tất cả đều sót thương cho số phận của những đứa trẻ. chia sẻ với gia đình Sodder càng tăng lên khi người dân xung quanh biết chúng giờ ở đâu, chết hay còn sống. Họ đặt tấm bảng thông báo với hi vọng ai ngang qua có tình cờ gặp 1 trong 5 đứa trẻ báo với chính quyền.

      Tuy nhiên, những bí và câu trả lời về vụ việc kinh hoàng này vẫn cứ mãi chìm trong biển lửa như cái đêm Giáng sinh định mệnh năm 1945.

      Trở lại với vụ việc xảy ra đêm 24/12/1945, qua điều tra, vụ hỏa hoạn và mất tích của 5 đứa trẻ nhà Sodder chứa rất nhiều tình tiết kỳ lạ.

      Tình tiết kỳ lạ thứ nhất: Lời đe dọa vô tình?

      Nhà Sodder được tiếng là gia đình sống ôn hòa nhất trong vùng. Vậy mà, chỉ vài tháng trước khi xảy ra vụ việc đau lòng, người đàn ông gõ cửa tận nhà Sodder, thuyết phục chủ nhà mua bảo hiểm cho cả gia đình.

      Sau khi bị từ chối, người đàn ông này tức giận cách vô cớ và buông lời cảnh cáo: " sớm thôi, căn nhà này và những đứa trẻ của ông bị lửa thiêu tan thành mây khói".

      Tình tiết kỳ lạ thứ hai: Cuộc điện thoại lạ lúc nửa đêm

      Sau khi dặn dò 5 đứa , bà Jennie trở về phòng riêng cùng chồng và con út ngủ. Mọi chuyện vẫn bình thường cho đến khi bà chủ nhà bị thức giấc bằng cuộc gọi của người lạ lúc nửa đêm. Người lạ cầu được chuyện với người mà bà Jennie quen biết.

      Vì nghĩ có người gọi nhầm số, bà lịch từ chối và cúp điện thoại. Đúng lúc này, bà trông thấy ánh đèn ở tầng dưới vẫn còn bật. Khi xuống, bà ngạc nhiên khi thấy chỉ có đèn mà rèm và cửa trước mở toang.

      Cho rằng bọn trẻ quên làm theo lời mình dặn, bà lặng lẽ đóng cửa, rèm và tắt đèn trước khi vào lại giường ngủ. Lúc đó là 12h30 sáng.

      Tình tiết kỳ lạ thứ ba: hững hờ của... số phận

      Trong khi ba mẹ tìm cách giải cứu các em trong biển lửa, con Marian (17 tuổi) chạy sang nhà hàng xóm để gọi cứu giúp và điện cho trung tâm cứu hỏa Fayetteville cách nhà Sodder chỉ 4km.

      Thế nhưng, ai trả lời điện thoại của bé. Tất cả những gì mà Marian nhận được là tiếng tút tút kéo dài. Mãi cho đến khi trời sáng, khi căn nhà của gia đình Sodder chỉ còn là đống tàn tro, đội cứu hỏa mới đến nơi.

      Tình tiết kỳ lạ thứ tư: Nếu chết cháy, hài cốt của 5 đứa trẻ đâu?

      Sau vụ việc kinh hoàng xảy ra đêm Giáng sinh, hàng loạt các cuộc điều tra mở ra nhằm tìm câu trả lời cuối cùng cho số phận 5 đứa trẻ.

      Kết luận điều tra bất ngờ cho biết, 5 đứa trẻ bị chết cháy. Nguyên nhân vụ cháy là do chập điện. Nếu vậy, hài cốt của 5 đứa trẻ ở đâu?

      Theo nhân viên ở bộ phận hỏa táng của nhà tang lễ, nếu 5 đứa trẻ bị chết cháy như kết luận của ban điều tra, điều đó là thể.

      Vì, xương người vẫn có thể còn nguyên hình khi bị thiêu tại nhiệt độ 2.000 độ C trong thời gian 2 giờ đồng hồ. Trong khi, vụ hỏa hoạn tại nhà Sodder chỉ xảy ra vỏn vẹn 45 phút!

      Những chi tiết khác

      Sau vụ hỏa hoạn, 1 nhân chứng khẳng định ông thấy 1 người đàn ông lảng vảng quanh trường vụ cháy. Rất có thể người đàn ông này tìm cách phá hoại động cơ ô tô khiến cho George Sodder thể sử dụng chiếc xe của mình để gọi cứu hỏa trong đêm đó.

      chi tiết quan trọng khác đó là, người phụ nữ thấy mặt của 5 đứa trẻ chiếc xe ngang qua trong đêm khi ngọn lửa vẫn thiêu hủy căn nhà Sodder.

      Nhiều năm sau vụ hỏa hoạn, thành viên còn lại của gia đình Sodder trở lại nơi gắn với những ký ức kinh hoàng. Tại đây, họ nhặt được vật thể được xác định là bom dứa (loại bom được dùng trong chiến tranh).

      20 năm sau, gia đình Sodder lại nhận được bức hình của 1 trong 5 đứa trẻ được cho là mất tích với lời nhắn vô cùng khó hiểu.

      Louis Sodder

      I love brother Frankie

      Ilil boys

      A90132 or 35

      (Tạm dịch: Louis Sodder. Em trai Frankie. Ilil boys. A90132 hoặc 35)

      Chưa phút từ bỏ hi vọng tìm lại con

      Biển lửa càn quét thiêu trụi cả tòa nhà nhưng thiêu trụi được hi vọng tìm kiếm các con của ông bà nhà Sodder.

      Mặc dù nhận được kết quả của cơ quan điều tra về cái chết của 5 đứa con, gia đình Sodder vẫn tin những đứa trẻ của mình vĩnh viễn ra cùng biển lửa trong đêm Giáng sinh năm 1945.

      Họ chưa phút từ bỏ hi vọng và nỗ lực tìm con. 5.000 đôla Mỹ là mức thưởng gia đình đưa ra cho bất cứ ai cung cấp thông tin về các con của họ. Sau này, mức thưởng tăng gấp đôi, nhưng gia đình họ vẫn thu được bất cứ tin tức nào có giá trị.

      Năm 1947, nhà Sodder gửi bức thư cho Cục Điều tra Liên bang FBI với mong muốn cơ quan này điều tra vụ mất tích của các con. Tuy nhiên, do có thẩm quyền, đại diện FBI đành phải từ chối nhà Sodder.

      Họ lại tìm đến thám tử tư để điều tra vụ việc cũng như địa chỉ người gửi bức ảnh giống cậu con trai Louis Sodder. Nhưng, dường như càng có nhiều manh mối, việc lại càng trở nên bí .

      Cuối cùng, họ chết mà biết điều gì thực xảy ra với 5 đứa con thân của mình.

      Năm 2015, con út của gia đình Sodder là Sylvia 72 tuổi, nhưng chưa phút nào bà nghĩ các , chị mình chết trong đêm hỏa hoạn năm 1945.

      Mặc dù phải đối mặt với nhiều điều bí , bà vẫn tin rằng, các , chị vẫn còn sống đâu đó thế giới này. Đối với bà, ký ức về vụ hỏa hoạn còn mãi đến cuối đời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :