1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Khi phỏng chừng được những địa điểm hung thủ vứt xác, chúng ta lại điểm qua chi tiết về những phần thi thể và vật chứa thi thể ở những địa điểm .

      Có thông tin về những túi được các phần thi thể của Điêu Ái Thanh như sau:

      - Túi thứ nhất là túi du lịch màu xám đen, mặt trước có in dòng chữ Thượng Hải, mặt sau có hình máy bay và hình cầu Trường giang.

      - Túi thứ hai là túi du lịch màu xanh lá mạ bằng vải bạt, mặt trước có in chữ non nước Quế Lâm, mặt sau .

      - Túi thứ ba là là cái ba lô da trâu màu lam, hình dạng kiểu dáng, theo người biết tin kể lại đó là túi đựng xương.

      - Túi thứ tư là tấm trải giường in hoa bị xé làm hai nửa, bọc lấy phần thi thể gồm đầu lâu, nội tạng cùng với quần áo dính máu, được phát trong đống rác ở khu phố . Ngay sau khi phát , cảnh sát tăng quy mô điều tra ở khu phố này nhưng thu hoạch được gì, làm người ta khó hiểu.

      - Túi cuối cùng là quần áo của Điêu Ái Thanh, màu đỏ thẫm có viền đen, cũng là thứ dùng để bọc phần thi thể của , được phát khi mắc vào miệng cống thoát nước hình chữ nhật, cảnh sát phát ra khi tuần tra gần đó.

      Còn về tình trạng của các phần thi thể ở các địa điểm phát thế này:

      - Ngày 19/1/1996:

      1. Địa điểm đổ rác số 13 ngõ Đại Giản Ngân: Túi rác màu đen đựng 0.7kg thịt và 3 ngón tay

      2. Công trường thi công ở đường Hoa Kiều: túi rác màu đen đựng 0.8kg thịt

      3. Đường Tiểu Phấn Kiều gần khu đổ rác: phát 2 túi du lịch

      Túi du lịch Quế Lâm: 6.5kg thịt và nội tạng

      Túi du lịch Thượng Hải: 5.0kg thịt nội tạng

      - Ngày 19 hoặc 20/1/1996:

      4. Khu vực bệnh viện trực thuộc đại học Nam Kinh gần đường Hán Khẩu: túi rác đựng 0.8kg thịt

      5. Cửa phụ của trường đại học Nam Kinh đường Thiên Tân: ba lô da trâu màu lam 7.5kg

      6. Sân thể dục đại học Nam Kinh: túi rác màu đen đựng thịt nội tạng 0.6kg

      - Ngày 21-31 tháng 1 năm 1996:

      7. Khu vực sông gần khu đổ rác:

      Ga giường 1 có dính máu, đầu lâu và 3kg thịt

      Ga giường 2 có quần áo dính máu và 1.5kg thịt

      8. Khu vực sông gần cống thoát nước áo khoác màu đỏ đựng 3kg thịt

      Túi nặng nhất, là ba lô phát ở cửa trường đại học Nam Kinh, ước chừng 7.5 kg đựng xương của người bị hại. Căn cứ những gì cảnh sát miêu tả, lúc Điêu Ái Thanh bị phanh thây, hung thủ cố ý róc xương ra, cắt thịt người , cái ba lô đựng xương này phù hợp với miêu tả của cảnh sát.

      Khu vực có nhiều phần thi thể bị vứt nhất, là đống rác gần Tiểu Phấn Kiều, tổng cộng phát 2 túi du lịch, tổng cộng khoảng 12.7kg, chiếm khoảng 1 phần 3 tổng trọng lượng các phần thi thể tìm được.

      Phần thi thể đặc biệt nhất là hai phần thi thể được vứt gần bờ sông, đầu lâu và quần áo của Điêu Ái Thanh được bọc trong 2 mảnh ra giường, tiếp theo là phần thi thể và áo khoác được phát ở cống thoát nước, đây là 2 phần thể ràng đặc trưng của Điêu Ái Thanh nhất.

      4 - Tình trạng thi thể của Điêu Ái Thanh sau khi bị phanh thây:

      Dựa theo các tư liệu bên , chỉ tính những địa điểm chính xác, tổng trọng lượng thi thể của vào khoảng 30.6kg, nếu cộng thêm những phần thi thể được phát rải rác trọng lượng này vào khoảng dưới 32kg.

      Về trạng thái của các phần thi thể, đa phần đều được miêu tả là “hơn ngàn phần, có dấu vết bị nấu, ruột được xếp đặt chỉnh tề”, đương nhiên miêu tả này cũng chưa chắc chắn, trong tờ Thời báo đại đưa tin là có hơn ngàn phần, lại có báo khác đưa tin là hơn hai ngàn, ba ngàn phần, còn việc thi thể có bị nấu có nơi ghi là bị nấu hết toàn bộ, có nơi lại ghi là bị trụng nước sôi.

      Căn cứ theo topic “Tổng hợp manh mối vụ án phanh thây ở đại học Nam Kinh”, ta tổng hợp sơ được thế này:

      Hơn 2000 miếng thịt, cắt rất , tứ chi chỉ bị cắt đúng 1 lần, năm 08 có phát thêm vụn gỗ trong thịt, thế nhưng khá bất ngờ là trong đó lại phát vài mẫu thịt heo, tử cung nội tạng đều tìm được, chỉ để chung chỗ mà thôi.

      Các ngón tay đều bị chặt riêng, các bộ phận đặc thù bị phân ra rồi vứt , thịt phần, xương phần, tứ chi bị vật sắc nhọn cắt, xương bị chặt ở các đốt, nội tạng bị lần lượt tìm thấy, vài bộ phận bị trụng nước sôi, từ vết cắt thịt cho thấy có hai cách cắt, các phần thịt và xương xếp khá có quy luật.

      Ruột xếp theo quy tắc, dựa theo chiều dài đáy túi xếp qua lại, tổng cộng có bốn tầng rưỡi, trộn lẫn với các miếng thịt nát, có chỗ vật bài tiết tràn ra khỏi ruột.

      người bình thường, các dịch nước tạo thành từ tế bào nội dịch và ngoại dịch chiếm khoảng 60% cơ thể, trong đó dịch tạo thành từ tế bào nội dịch chiếm 40%, tế bào ngoại dịch, dịch giữa các tổ chức cơ thể và huyết tương trong máu lần lượt chiếm 16% và 5% cơ thể, tổng sản lượng máu lại chiếm khoảng 7-8% tổng trọng lượng cơ thể người.

      Hung thủ sau khi phanh thây, máu và các dịch giữa các tổ chức cơ thể của Điêu Ái Thanh xem như chảy hết, tức khoản 20% tổng trọng lượng cơ thể, thêm các phần cơ thể bị tìm thấy có dấu hiệu bị nấu, như vậy mỡ cơ thể cũng gần hết, thể trọng lại giảm hơn 10% nữa, tức là, dù có tìm được toàn bộ thi thể của nạn nhân, tổng trọng lượng cũng thấp hơn 35kg, căn cứ phần 5 phân tích ở , ta biết tổng trọng lượng thi thể của Điêu Ái Thanh sau khi thu thập vào khoản 32kg, đó là chưa tính các phần thi thể rải rác khác, như vậy con số xấp xỉ 35kg đủ chứng minh, vào tháng 1/1996 cảnh sát thu thập tương đối đầy đủ thi thể Điêu Ái Thanh, nội tạng thiếu thứ gì.

      5 - Xác nhận thân phận của thi thể và quá trình điều tra của cảnh sát:

      Cảnh sát phát thông báo bắt đầu điều tra án, các xí nghiệp trường Đại học hoặc Cao đẳng có nhân viên hoặc sinh viên nữ mất tích hoặc nghỉ xin phép trong thời gian dài có những đặc điểm nhận dạng trùng khớp đến xác nhận thi thể.

      Trường Nam Kinh cử 3 giáo viên và 6 học sinh đến, thể xác nhận qua hình ảnh nên có 4 người nhìn thi thể, dù chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng nhìn xong đều khóc ói hết, người nhận ra thi thể là bạn chung phòng của Điêu Ái Thanh.

      Cảnh sát sau khi xác định nạn nhân là Điêu Ái Thanh, lập tức tổ chức tập trung các nữ sinh trong trường đến, trong buổi họp cảnh sát sơ qua về vụ án, mục đích chủ yếu là cung cấp manh mối chung quanh vụ án, lúc đó cảnh sát để lại rất nhiều số điện thoại, email hy vọng có người báo cáo hoặc tố giác.

      Sau đó, tổ điều tra của cảnh sát thường trú ngay trong Đại học Nam Kinh, thông qua báo cáo, thu thập tư liệu, vân tay, khảo vấn những đối tượng hoài nghi trong trường.

      Cảnh sát lấy đại học Nam Kinh làm trung tâm rồi phân bố tìm kiếm địa điểm có khả năng là trường phanh thây nạn nhân, các địa điểm tập trung điều tra là nơi có bồn tắm lớn và có cống thoát nước. Đồng thời họ cũng điều tra những nhóm người đặc biệt như đồ tể, còn sắp xếp điều tra những người có các vật phẩm đặc thù như súng săn kiểu cũ và xe đạp dùng để vận chuyển và vứt bỏ thi thể.

      Nhiều cư dân mạng đề cập tới xét nghiệm DNA, tuy rằng đây là cách làm rất bình thường trong việc điều tra án, nhưng ở Trung Quốc, năm 1996 xét nghiệm này chưa được phổ biến, dựa theo tư liệu của tôi, giữa những năm 90 ở Trung Quốc, chỉ có vài thành phố có làm xét nghiệm DNA song đó chỉ là xét nghiệm lấy thông tin DNA, tới tận thế kỷ 21 mới có xét nghiệm so sánh DNA. cách khác, tại thời điểm đó dù có thu thập được DNA của hung thủ, cũng thể biết được hung thủ là ai.

      Phần 8 - Phần cuối: Suy luận của cư dân mạng

      Nhắc tới vụ án phanh thây "1.19", nhất định phải nhắc tới cư dân mạng tên "Hắc Di Tát" và topic “ vài ý kiến về vụ án phanh thây ở Đại học Nam Kinh” của ta.

      "Hắc Di Tát", nam, sinh năm 1982, cư dân mạng diễn đàn Thiên Nhai, người Nam Kinh, học chuyên ngành luật, từng làm việc ở pháp viện và văn phòng luật sư, thích nhạc và văn học, cha là cảnh sát, vào năm 2008 khi lập topic đó, ta làm việc cho ngân hàng, khi vụ án “1.19” được phát , ta chỉ mới 14 tuổi.

      Năm 2008, những suy đoán của "Hắc Di Tát" về vụ án phanh thây ở đại học Nam Kinh, khiến cho vô số cư dân mạng chú ý, càng khiến cho cư dân mạng hoài nghi thân phận của ta, thậm chí có vô số người nghi ngờ ta chính là hung thủ của vụ án “1.19”. Sau hàng loạt hành động như vạch trần thân phận ngoài đời, rồi phân tích, điều tra gốc gác của ta, đến cuối cùng cảnh sát Nam Kinh phải tham gia điều tra, bắt “Hắc Di Tát” thẩm vấn, mới có những tin tức sau này.

      Toàn topic chỉ có 2500 chữ, dài, có thể chia làm 11 đoạn ngắn, 11 đoạn này lại có thể chia làm 6 phần:

      1. Căn cứ vào trạng thái thi thể của nạn nhân xác định hung thủ có tâm lý và chỉ số thông minh rất cao, từ đó kết luận hung thủ có học thức cao.

      2. Suy đoán nạn nhân chủ động theo hung thủ tới trường, từ đó kết luận hung thủ và nạn nhân là người quen, lại suy ra hai người có chung sở thích.

      3. Căn cứ vào việc nạn nhân ở Nam Kinh nơi có văn hoá vô cùng đậm đà, suy ra nạn nhân và hung thủ quen nhau là vì niềm thích "Cracked CD".

      4. Suy đoán nạn nhân làm hung thủ nhớ lại những hồi ức bất hạnh lúc , hung thủ giết nạn nhân sau đó phanh thây, từ đó đạt được cân bằng trong tâm lý.

      5. Phác thảo tranh tâm lý của hung thủ.

      6. những điều đều là suy luận từ cá nhân chủ topic.

      rất nỗ lực điều tra nhưng cảnh sát Nam Kinh vẫn thể khiến hung thủ sa lưới pháp luật. Mặt khác, mặc kệ những đào xới của cư dân mạng với hy vọng vụ án “chìm xuồng”, cho đến thận bây giờ, sau tận 22 năm, đây vẫn là trong những thảm án kinh hoàng nhất, bí nhất và vô vọng nhất của Trung Quốc.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      ai ngờ người có lý lịch sạch và lý tưởng như Woo Bom Gon trong chớp mắt lại có thể biến thành kẻ cuồng sát man rợ bậc nhất lịch sử Hàn Quốc.

      Sinh ngày 24/2/1955, Woo Bom Gon từng phục vụ trong lực lượng hải quân Hàn Quốc cho đến năm 1978. Năm 1980, chuyển đến công tác ở Sở cảnh sát Quốc gia trước khi được điều về đồn địa phương khu vực Uiryeong, tỉnh Nam Gyeongsang, cách thành phố Seoul hơn 300km.

      Chính vì hồ sơ cá nhân quá xuất sắc như thế nên chưa ai nghĩ rằng Woo trong chớp mắt có thể biến thành kẻ cuồng sát man rợ bậc nhất lịch sử Hàn Quốc.

      Chiều ngày 26/4/1982, Woo ngủ bị bạn Chun Mal Soon đánh thức vì lỡ tay đập con ruồi bu ngực . Cộng với chút men say có sẵn trong người, Woo nổi trận lôi đình, 2 bên xảy ra cự cãi nghiêm trọng trước khi rời đến đồn cảnh sát, nơi làm việc, vào khoảng 4 giờ chiều.

      Sau đó hơn 3 tiếng, Woo trở về nhà đập phá đồ đạc, hành hung bạn rồi bỏ đến cơ quan lần nữa. Thời điểm đó, cuộc họp diễn ra nên ai để ý việc Woo đột nhập vào kho vũ khí, ăn trộm súng và vài quả lựu đạn.

      Woo bắt đầu ra tay sát hại nạn nhân đầu tiên là người bộ đường vào lúc 9 giờ 30 phút tối. Tiếp đó, tiến vào bưu điện địa phương, giết chết 1 nhân viên tổng đài và 3 nhân viên trực ca làm nhiệm vụ. đường tiến ra chợ, Woo gặp ai là bắn chết người đó chút thương tiếc.

      Với danh nghĩa là cảnh sát địa phương, Woo gặp bất kỳ khó khăn nào trong việc giành lấy tin tưởng của mọi người. Nhìn thấy , người dân chút đề phòng, lại còn cười và mời vào nhà dùng trà. Hàng loạt người vô tội vì vậy mà mất mạng dưới tay kẻ cuồng sát.

      1 tiếng sau, Woo di chuyển đến khu vực Ungyeri, tỉnh Gangwondo. Tại đây, nhờ cậu bé trong xóm đến cửa hàng tiện lợi mua nước hộ. Sau khi đạt được mục đích, Woo nhẫn tâm ra tay sát hại bé trai đáng thương kia và cả gia đình người bán nước.

      Cứ như thế trong suốt đêm dài, Woo đến đâu, tiếng súng vang lên đến đó, cảnh tượng thi thể nằm la liệt, máu chảy lênh láng khiến người ta khỏi rùng mình.

      Dù nhận được tin báo chỉ vài phút sau khi Woo bắn chết nạn nhân đầu tiên nhưng phải mất đến 1 tiếng, cảnh sát mới huy động được lực lượng gồm 37 người lên đường truy tìm tung tích của kẻ thủ ác vô nhân tính. Đó là chưa kể, đến tận 1 giờ 40 phút sáng, vụ việc mới chính thức được trình báo lên trụ sở Cảnh sát Quốc gia Seoul.

      Trong khoảng thời gian đó, Woo tiếp cận gia đình làm nông cách sở cảnh sát tầm 4km. Viện cớ truy bắt phản động, Woo cầu các thành viên trong nhà tập hợp tại phòng khách trước khi lộ bộ mặt và bắt giữ tất cả làm con tin.

      2 tiếng sau khi cảnh sát ập đến, Woo chống trả hay đầu hàng. bình thản tháo chốt 2 quả lựu đạn với mục đích tự kết liễu đời mình cùng con tin. Chỉ có duy nhất 1 người may mắn sống sót sau vụ nổ thảm khốc ấy.

      Vụ xả súng liên hoàn kết thúc sau 8 tiếng với 55 người chết, chưa bao gồm Woo và 36 người bị thương được đưa đến chữa trị ở bệnh viện Jinju và Masan.

      Trong số đó, 1 đứa trẻ bị bắn được cấp cứu gần như ngay lập tức nhưng qua khỏi, qua đời vào ngày 8/5 nâng tổng số người thiệt mạng lên con số 56.

      Bạn của Woo sau đó được cảnh sát triệu tập để lấy lời khai. cho biết người quá cố của mình trong suốt thời gian dài phải sống trong e dè và bị làm phiền bởi những lời đàm tiếu xung quanh về việc 2 người họ sống chung mà cưới xin.

      Có lẽ vì thế mà trong phút bốc đồng kiềm chế được cơn thịnh nộ, ra tay giết người dã man.

      Việc viên cảnh sát trong chớp mắt trở thành kẻ sát nhân đáng sợ, gây ra vụ thảm sát chấn động Hàn Quốc khiến người dân xứ Kim Chi vô cùng bức xúc. Mọi người rồi biết đặt niềm tin vào đâu nếu như đến cả lực lượng chức năng vốn được lập ra để bảo vệ cuộc sống dân sinh giờ đây cũng còn an toàn và đáng tin cậy.

      Vụ án nghiêm trọng khiến cảnh sát trưởng tỉnh bị đình chỉ và 4 viên cảnh sát khác bị bắt vì tội cẩu thả, lơ là trách nhiệm trong lúc làm việc. Chính vì áp lực dư luận quá lớn nên hàng loạt các quan chức như Bộ trưởng Nội vụ Hàn Quốc và Cảnh sát trưởng Quốc gia phải nộp đơn từ chức để xoa dịu lòng dân.

      đội đặc nhiệm đặc biệt sau đó được thành lập để tiếp tục điều tra vụ nổ súng cũng như đảm nhận trách nhiệm xử lý những hậu quả mà Woo để lại. Tổng thống Hàn Quốc cũng bày tỏ niềm thương tiếc đối với những nạn nhân xấu số đồng thời chỉ thị bồi thường cho gia đình họ.

      Đây được xem là vụ án giết người hàng loạt dã man và “tùy hứng” nhất trong lịch sử hình xứ sở Kim Chi.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      việc xảy ra rất lâu và phía cảnh sát cũng kết luận là tự tử nhưng gia đình chàng cảnh sát xấu số vẫn cho rằng đây là vụ án đầy uẩn khúc và có gì đó chưa được đưa ra ánh sáng.

      1. Xác chết hồ câu cá

      Ngày 29/7/2010, trong khi câu cá tại hồ nước ở Chungbuk, người đàn ông họ Min phát ra xác chết. Người đàn ông này lục soát người nạn nhân và tìm thân trong túi áo thẻ cảnh sát và xác nhận danh tính người chết là thám tử Lee Yong Jun của sở cảnh sát Gangnam.

      2. Nạn nhân là thám tử cảnh sát Gangnam

      Vị thám tử này hoàn thành khoá học điều tra và được phân công về làm việc tại tổ điều tra tội phạm. Trước đó, Lee là cảnh sát ưu tú của bộ phận khác và từng nhận được bằng khen trong 3 năm liền. được báo mất tích 2 ngày trước khi phát tử nạn.

      3. Bí hiểm chuyện báo tử

      Ban đầu, cảnh sát điều tra báo với gia đình nạn nhân rằng:

      Thám tử Lee Yong Jun gặp vấn đề về chuyện tình cảm. Việc này khiến ấy bị trầm cảm và ít . Trước tiên, chúng tôi thông báo rằng ấy tự tử để khiến người dân sợ hãi. Sau đó, sở tiến hành điều tra cụ thể.

      Vì tin tưởng và coi những vị cảnh sát đó như con cái mình nên gia đình nạn nhân đồng ý mà suy nghĩ gì thêm. Tuy nhiên, tháng sau khi công bố, sở cảnh sát Gangnam tự ý kết thúc điều tra và kết luận Lee tự tử. Vì thấy còn nhiều uẩn khúc trong cái chết của con trai, phía gia đình đồng tình với kết quả này.

      4. Tai nạn ôtô khó hiểu

      Quay về thời gian trước khi vụ án xảy ra, vào ngày 26/7, thám tử Lee Yong Jun được phân làm ca đêm. đến trạm cảnh sát gần chỗ làm để photo tài liệu về vụ án bí . Sau đó, có hẹn uống rượu tới sáng với người đàn ông họ Seo. Lee qua đêm tại nhà Seo này.

      Sáng 27/7, Lee nhận được 1 cuộc điện thoại. Sau khi đáp lại người gọi là:

      "Vâng thưa sếp. Tôi xin lỗi vì tới muộn"

      Thế nhưng, tuy ấy rời nhưng Lee hề tới chỗ làm. Kiểm tra GPS xe, cảnh sát xác định rằng Lee tới tiệm sửa xe ở tận Busan nhưng đường về, ấy bị tai nạn. Kỳ lạ là, Young Jun đâm xe vào rào chắn của đường 4 làn rồi lao tiếp vào đường 1 làn. May mắn là lúc đó đường vắng nên chỉ mình ấy bị thương ở trán.

      5. Biến mất bí trong bệnh viện

      lúc sau, xe cứu hộ tới đưa Lee vào bệnh viện Youngdong gần đó. Khi được truyền dịch, vị thám tử này báo muốn vệ sinh. lúc lâu sau vẫn thấy ta trở về, y tá tìm và phát cột truyền nước bị vứt lại còn bệnh nhân biến mất. Đó là nơi cuối cùng Lee được nhìn thấy. Đây là CCTV của bệnh viện chụp lại hình ảnh của Lee Yong Jun.

      6. Những điểm đáng ngờ của vụ án

      Hồ nước nơi phát xác chết sâu 1.5m nhưng thám tử Lee cao 1m75. Việc ta tự tử tại hồ nước nông này và chết đuối là rất vô lý. Có giả thiết cho rằng, Lee chết đuối ở chỗ sâu và dạt về hồ này nhưng người ta xác nhận rằng, có đập nào gần đó.

      Giả thiết Lee chết đuối vì say rượu cũng bị loại bỏ. Ngày 26, Lee nhậu với người quen nhưng chỉ uống 1 chai. Lúc tai nạn diễn ra, Lee được kiểm tra nồng độ cồn trong máu tại bệnh viện. Kết quả dưới mức 0.01%.

      Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, có vết giống vết thắt cổ người nạn nhân. Cảnh sát giả định rằng đây là vết cỏ nước cuốn vào hoặc vết thắt do lúc tai nạn, Lee vướng vào cổ vào dây thắt an toàn mà có. Phía bệnh viện xác định, lúc tới cấp cứu tại đây, Lee hề có vết tích gì cổ.

      Trong máu nạn nhân có Diphenhydramine, loại thuốc cảm cúm có tác dụng phụ là gây buồn ngủ. Loại thuốc này phải có đơn thuốc mới được mua và bị cấm dùng khi lái xe. Điều tra bệnh án của Lee, hề có đơn thuốc nào có Diphenhydramine. Phía bệnh viện Youngdong cũng cho biết hề cho bệnh nhân uống thuốc này.

      Xương trán và xương đỉnh đầu của Lee bị vỡ. Cảnh sát khẳng định là do tai nạn giao thông. Thế nhưng lý do phần xương đỉnh đầu bị gãy lại được làm . Nhưng nếu xét khoảng cách từ vô lăng tới đầu người lái hoặc kính chắn gió tới đầu người lại, xương đỉnh đầu chỉ bị vỡ khi chiếc xe nát bét hoàn toàn. Còn với khoảng cách thông thường chỉ bị va đập . Còn nếu đập đầu vào cửa bên, nạn nhân phải có vết thương ở thái dương. Nhưng Lee lại hề có dấu vết này.

      Seo mà Lee uống rượu cùng phải là người thường. Seo là đặc vụ tình báo mà Lee quen trong khoá học điều tra. Vị này quen đặc vụ ở Busan và là chủ tiệm sửa xe. Seo giới thiệu Lee tới đó để gặp đặc vụ này.

      Phát những sinh vật phù du trong phổi của thám tử Lee Yong Jun. Nhưng cảnh sát lại dựa vào đó để chứng minh Yong Jun tự tử. Họ cho rằng nếu bị sát hại ở địa điểm khác thể tìm thấy được những sinh vật này. Tuy vậy, sinh vật trong phổi Lee là sinh vật nước mặn. Cảnh sát sau đó xin lỗi và giải thích đó là sai sót của pháp y.

      Bản tường trình của nhân chứng Seo rất kỳ lạ. Ông ta rằng khả năng giải rượu của mỗi người là khác nhau. Rất khó để giải được hết rượu vào sáng hôm sau.

      Còn đây là phần thảo luận chưa bao giờ được đưa ra cùng với công bố chính thức của vụ án:

      - Lee hề có rắc rối về tình cảm như cảnh sát tuyên bố.

      - Lúc nhận được cuộc điện thoại bí , thám tử Lee có xưng hô với đối phương là "Sếp". Vậy nhưng ở các sở cảnh sát, người ta thường chia 2 người đội. Việc sếp tức cảnh sát trưởng trực tiếp liên lạc với cấp dưới như vậy hầu như xảy ra.

      - Theo tường trình của ông Min - người phát ra cái xác, có chiếc xe ô tô đen ở gần trường.

      Rất hiếm ai lại photo tài liệu quan trọng rồi nhậu và ngủ tại nhà bạn. Bởi nếu sơ suất, Lee có thể để lộ bí mật điều tra.

      - Tại sao Lee lại phải tới sở cảnh sát gần cơ quan để photo mà làm việc đó ngay tại chính sở Gangnam?

      - Theo người dân địa phương, hồ nước nơi nạn nhân được phát là địa điểm mà người vùng ngoài rất ít khi biết tới. Khoảng cách từ bệnh viện tới hồ này cũng khá xa. Vậy tại sao Lee phải cất công tới đây để tự tử?

      - Ban đầu, cảnh sát thuyết phục gia đình từ chối khám nghiệm tử thi và ép họ tin rằng đó là vụ tự sát.

      - Cảnh sát chưa bao giờ tiết lộ nội dung cuộc trò chuyện của họ với phía gia đình nạn nhân. Họ điều tra mọi việc ở sở cảnh sát, nhưng chưa bao giờ công khai các cuộc điện thoại trước và sau vụ án xảy ra.

      Trong xe nạn nhân có máy ảnh và tài liệu photo. Cảnh sát thuyết phục bố nạn nhân đưa hết cho họ và giấu nhẹm .

      Vậy trong suốt thời gian trước đó, Lee Yong Jun điều tra những gì?

      - 63 cảnh sát được xác nhận có liên quan tới đường dây kinh doanh giải trí người lớn ở Gangnam.

      - Mại dâm và giải trí người lớn ở Gangnam – Điều tra nhúng chàm của cảnh sát

      - Cảnh sát – dịch vụ giải trí người lớn. Hé lộ mối quan hệ.

      - Nghi ngờ cảnh sát bảo kê – ngành công nghiệp giải trí người lớn ở Gangnam trốn 4,2 tỷ tiền thuế

      - Tại sao cuộc điều tra phòng thẩm mỹ tại Gangnam lại kết thúc vô lý như vậy?

      - giải thích việc cảnh sát bảo kê? Chỉ giải quyết các vụ trốn thuế?

      - "Kết thúc lộn xộn". Xoá bỏ hoàn toàn tượng cảnh sát bảo kê

      - Dịch vụ giải trí người lớn ở Gangnam - điều tra mối liên hệ với cảnh sát chưa được hoàn thành

      - Thị trường giải trí người lớn 300 tỷ - cấu kết - ai biết?

      Vậy Chuyện đó là những thông tin mật trong nội bộ mà chỉ cần bỏ tiền là các cơ sở kinh doanh có sai phạm này có được. Những kẻ làm kinh doanh muốn tránh các cáo buộc liên quan tới mại dâm và kinh doanh dịch vụ giải trí 18 .

      tấm séc trị giá 1 triệu won được gửi tới đám tang của vị thám tử xấu số. Người ta cố gắng liên lạc với phía sở cảnh sát Gangnam để hỏi về nguồn tiền. Nó vô vọng như việc cầu điều tra lại.

      Vụ án này chắc chắn mãi là dấu chấm hỏi lớn đối với mọi người dân Hàn Quốc. Tuy có nhiều uẩn khúc nhưng có vẻ phía sở cảnh sát muốn điều tra lại để che giấu những bí mật khác còn động trời hơn.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      "Who put Bella in The Wych Elm", có nghĩa là "Ai đặt Bella vào cây du núi" là dòng chữ viết theo phong cách graffiti tòa tháp cao chót vót ở Hagley, ngôi làng thuộc hạt Worcestershire, . Ngày nay, du khách khi tới Worcestershire đều muốn đến thăm ngôi làng và tận mắt nhìn thấy dòng chữ này.

      Dòng chữ này có điều gì mà lại thu hút đến vậy? Thực ra, nó chỉ khiến du khách tò mò, mà nó còn là nhắc nhớ lạnh gáy về vụ án mạng bí và nổi tiếng nhất lịch sử Birmingham, khi mà suốt 75 năm qua, những tình tiết bí ăn sâu vào đời sống của cư dân địa phương và khiến cảnh sát đau đầu khi thể tìm ra nguồn cơn việc và thậm chí là danh tính của nạn nhân.

      Chuyện kể rằng, vào buổi chiều tháng 4/1943, nhóm 4 cậu bé trong làng rủ nhau vào rừng Hagley - đất cũ của lãnh chúa Cobham, để tìm trứng chim. Chúng phát bên trong thân cây chết và thối rỗng hộp sọ người chỉ còn sót lại vài chiếc răng và búi tóc. Hoảng sợ, tất cả bèn thống nhất là đặt thứ vừa tìm được về vị trí cũ và bao giờ nhắc lại về nó nữa.

      Thế nhưng, bí mật lại quá sức chịu đựng đối với Tommy Willetts - cậu bé ít tuổi nhất. Cậu kể chuyện cho bố mẹ và họ tìm gặp cảnh sát để trình báo.

      Cảnh sát nhanh chóng vào cuộc và tìm được phần còn lại của thi thể chỉ còn lại xương trắng được che phủ bởi vài mảnh quần áo rách nát. bàn tay vẫn còn chiếc nhẫn cưới màu vàng trong khi bàn tay khác biến mất. Tất cả đều được đặt rải rác trong thân cây du núi chết khô.

      Người phụ nữ được xác định là chết ở độ tuổi khoảng 35, từng sinh con lần. Giới điều tra cho rằng chết do bị ngạt thở, và ở trong thân cây này ít nhất là 1 năm; điều khiến nhiều người lạnh gáy là các nhà điều tra cho rằng được đặt vào thân cây du núi này khi vẫn còn sống và sau đó mới chết ngạt trong thân cây này. Bàn tay phải của nạn nhân sau đó cũng tìm được ở khu vực lân cận, đồng thời trong miệng nạn nhân, người ta cũng tìm thấy mảnh vải taffeta.

      Dù có kết quả xét nghiệm ADN từ răng và tóc, cảnh sát vẫn thể xác định được danh tính nạn nhân. Thời điểm đó, chiến tranh thế giới thứ hai giai đoạn cao trào, cản trở phần nào việc điều tra vì nhiều người ra trận hoặc di cư đến nơi khác.

      Giáng sinh năm đó, những dòng chữ bí được viết in hoa bằng phấn trắng bắt đầu xuất trong làng, đều cũng chung câu hỏi, rằng: “Ai bỏ Bella vào cây du núi?".

      Những dòng chữ tương tự bắt đầu xuất khắp thị trấn, và cảnh sát vẫn im lặng trước những động thái đó, đồng thời thầm điều tra. Đây là lần đầu tiên nạn nhân được gọi bằng cái tên chính thức. Điều này chứng tỏ chủ nhân của bức vẽ có quen biết với người phụ nữ xấu số, hoặc cũng có thể đây chính là hung thủ trong vụ giết người man rợ, theo cảnh sát.

      Hành động này thể ta cố tình chế giễu cảnh sát bằng cách gửi thông điệp thách thức. Cái tên Bella cũng dần trở nên nổi tiếng, khiến mọi người đều dần mặc định đó chính là tên của nạn nhân và cảnh sát cũng bắt đầu sử dụng cái tên đó.

      Kết quả điều tra ban đầu truy lùng ra bán hoa sống ở Birmingham có tên là Bella, người được báo cáo mất tích vào năm 1941, nhưng phía cơ quan điều tra vẫn chưa có kết luận chính thức nào.

      Vào năm 1953, địa phương bé này lại được phen chấn động khi tròn 10 năm sau ngày Bella trong cây du núi được tìm thấy, người phụ nữ tên Una Mossop khai báo rằng em họ của mình - Jack Mossop - cùng người Hà Lan tên Van Ralt đặt người phụ nữ vào trong cây du núi nọ; hai người làm thế khi say rượu. Câu chuyện nhanh chóng bị bác bỏ khi Jack Mossop là bệnh nhân tâm thần và chết trước thời điểm Una khai báo được vài năm.

      Qua thời gian, những giả thuyết mới được đưa ra.

      Margaret Murray, nhà nhân chủng học khẳng định vụ án này có liên quan đến thuật phù thủy. Bà cho rằng việc cắt bỏ bàn tay và nhốt cơ thể vào trong thân cây rỗng là trong những truyền thống cổ xưa nhằm mục đích nào đó.

      Giả thuyết khác lại xác định rằng nạn nhân là gián điệp người Hà Lan có tên Clarabella Dronkers, người chuyển thông tin mật cho Đức Quốc Xã và bị chính phủ Hà Lan thanh trừng vì tội phản bội. Và cái tên Bella trong những nét vẽ graffiti bí kia cũng được trích ra từ tên của người này.

      Từ những năm 1970, câu hỏi gây ám ảnh này được sơn lên những bức tường trong lâu đài của công tước Wychbury Obelisk ở công viên Hagley. Đôi khi những bức vẽ này biến mất nhưng ngay sau đó bức vẽ mới thay thế, như thể luôn có người nào đó trong ngôi làng muốn bí về Bella chìm vào quên lãng.

      Ngay cả lực lượng cảnh sát cũng vẫn ngừng điều tra về vụ án. Hồ sơ được mở cho đến tận năm 1999, hơn nửa thế kỷ sau khi người ta phát ra xác phụ nữ xấu số. Tuy nhiên, đến nay, hầu hết nhân chứng đều chết và danh tính thực của "Bella" cùng người đầu tiên viết dòng chữ có lẽ mãi là số chưa có lời giải.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 214: Chuỗi án mạng Hwaseong

      Ngày 15/9/1986, thành phố Hwaseong yên bình chợt rúng động khi thi thể bà lão 71 tuổi được phát chết trong tình trạng phần dưới mảnh vải che thân. Nó khởi đầu cho chuỗi giết người hàng loạt đầu tiên của lịch sử ngành điều tra tội phạm Hàn Quốc đại. Hơn 180.000 cảnh sát được huy động để truy lùng hung thủ, với danh sách nghi can kéo dài tới 3000 cái tên.

      1 - Cơn ác mộng bắt đầu

      Ở khu vực thị trấn Taean (nay là huyện Taean), người dân tìm thấy thi thể của người phụ nữ trong tình trạng bị cưỡng bức và siết cổ đến chết. Người phụ nữ này là bà Lee Wanim (71 tuổi), sinh sống ở gần bãi cỏ nơi người ta phát thảm án.

      Tuy nhiên, đây mới chỉ là khởi đầu của nỗi sợ hãi bao trùm thành phố này. Từ ngày 20/10/1986 đến ngày 3/4/1991, 9 vụ án mạng khác cũng diễn ra trong phạm vi bán kính 2km của khu vực thị trấn Taean, thành phố Hwaseong.

      Nạn nhân là phụ nữ và có độ tuổi nhất định, người trẻ tuổi nhất là 14 tuổi, người lớn tuổi nhất là 71 tuổi. Tất cả thi thể đều ở trong tình trạng vô cùng ám ảnh: bị cưỡng bức, siết cổ đến chết bằng chính trang phục của mình, số nạn nhân bị đâm 19 nhát dao ngực và vết thương có 9 mảnh hạt đào.

      2 - Vụ giết người hàng loạt đầu tiên ở Hàn Quốc

      Ban đầu, cảnh sát chỉ tiếp cận vụ án mạng của bà Lee Wanim (nạn nhân đầu tiên) theo góc độ là vụ án có tính chất nghiêm trọng. Tuy nhiên, trong quá trình điều tra lại xảy ra các vụ án khác có tính chất tương tự khiến phương hướng điều tra bị nhiễu loạn. Sau cùng, cảnh sát phải công nhận rằng án mạng ở Hwaseong liên quan đến nhau. việc này nhanh chóng thu hút quan tâm của người dân Hàn Quốc bởi đây là vụ giết người hàng loạt đầu tiên của lịch sử ngành điều tra tội phạm Hàn Quốc đại.

      Các nạn nhân gồm có:

      1.Lee Wanim(71 tuổi):

      trường: Annyeong-dong

      Thời gian gây án: 6h20 ngày 15-9-1986

      2.Park Hyunsook(25 tuổi):

      trường: Jinan-dong

      Thời gian gây án: 22h00 ngày 20-10-1986

      3.Kwwon Jungbon(25 tuổi):

      trường: Byeong-dong

      Thời gian gây án: 23h00 ngày 12-12-1986

      4.Lee Kyesook(23 tuổi):

      trường: Gwanhang-ri

      Thời gian gây án: 23h00 ngày 14-12-1986

      5.Hong Jinyoung(19 tuổi):

      trường: Hwanggye-dong

      Thời gian gây án: 20h50 ngày 10-1-1987

      6.Park Eunjoo(29 tuổi):

      trường: Jinan-dong

      Thời gian gây án: 23h00 ngày 2-5-1987

      7.Ahn Gisoon(54 tuổi):

      trường: Gajae-ri

      Thời gian gây án: 21h20 ngày 7-9-1988

      8.Park Sanghee(14 tuổi):

      trường: Jinan-dong

      Thời gian gây án: 2h00 ngày 14-9-1988

      9.Kim Mijung(14 tuổi):

      trường: Byeongjeom-dong

      Thời gian gây án: 18h30 ngày 12-11-1990

      10.Kwon Soonyang(69 tuổi)

      trường: Bansong-dong

      Thời gian gây án: 21h00 ngày 3-4-1991

      Các điểm đáng chú ý:

      1. Tất cả các nạn nhân đều là phụ nữ.

      2. Tất cả các nạn nhân đều độ tuổi nhất định

      3. Bộ phận sinh dục của các nạn nhân đều bị hung thủ phá hoại nghiêm trọng (vụ thứ 4-6-7-9)

      4. Tại trường vụ án, trong hộ của các nạn nhân đều có t*ng trùng, tóc, tàn thuốc lá…

      5. Đa số các nạn nhân đều bị giết bằng cách bóp, siết cổ.

      6. Hình thức giết người đối với nạn nhân đặc biệt tàn nhẫn, trong vết thương của các nạn nhân đều có 9 mảnh hạt đào và ngực mỗi nạn nhân đều có 19 vết dao đâm.

      Chính phủ Hàn Quốc khi ấy huy động khoảng 180.000 cảnh sát và 2 triệu nhân viên chức năng tham gia quá trình điều tra. Họ lần theo các dấu vết hung thủ để lại như dịch cơ thể, tàn thuốc lá… nhưng vẫn thể tìm được , dù có hơn 3.000 nghi phạm, 40.116 mẫu vân tay, 570 mẫu ADN và 180 mẫu tóc được gửi phân tích ở nước ngoài. Có nhập cuộc của truyền thông, quá trình điều tra lan rộng, thế nhưng mọi thứ vẫn dần vào ngõ cụt. Người dân Hàn Quốc nơm nớp lo sợ bởi ngay cả khi bị ráo riết truy lùng, hung thủ vẫn thản nhiên gây án.

      Chuỗi án mạng ở thành phố Hwaseong ảnh hưởng tới bất cứ kẻ nào có ý đồ sát nhân. Sau khi mọi cuộc điều tra đều vào ngõ cụt, cảnh sát mừng rỡ khi phát ra tóc của hung thủ thi thể nạn nhân thứ 8 trong chuỗi án mạng. bị sát hại là Park Sang Hee (14 tuổi), được tìm thấy trong phòng của mình ở làng Jinan, thị trấn Taean. Dựa theo mẫu tóc, cảnh sát tìm ra tên Yoon Mo (22 tuổi) là hung thủ, tuy nhiên, tên này lại hề liên quan đến các vụ án trước đó.

      Có nhiều tin đồn rằng cảnh sát tìm ra ba kẻ tình nghi của vụ án số 7, 9 và 10, nhưng cả 3, biết vô tình hay hữu ý, đều tự sát.

      3 - Những manh mối mơ hồ

      Các manh mối trong vụ án tưởng chừng như ràng nhưng lại mấy hữu ích. Chân dung kẻ sát nhân được phác họa thông qua lời kể của may mắn trốn thoát. Theo đó, có nhóm máu B, độ tuổi 24 - 27, cao khoảng 165 - 170cm, để kiểu tóc gọn gàng và gương mặt thuộc dạng phổ thông, thân hình khá mảnh mai. đeo đồng hồ màu xanh lá cây, có hình xăm ở khớp khuỷu tay trái, ngón trỏ phải có vết cắn.

      Manh mối thứ hai là khoảng cách giữa thời gian gây án của hung thủ. Ngoại trừ vụ án đầu tiên, các nạn nhân tử vong trong khoảng từ 19h đến 23h. Cảnh sát dự đoán hai trường hợp: hung thủ lựa chọn buổi tối để tránh ánh mắt của người khác hoặc đó là thời gian tan làm hoặc tan học. giả thiết khác được đưa ra. Sau khi sát hại nạn nhân thứ 7 vào ngày 7/9/1988, phải đến 2 năm 2 tháng sau, hung thủ mới tiếp tục gây án vào ngày 15/11/1990.

      Vậy nên phía cảnh sát cho rằng rất có thể, hung thủ tham gia nghĩa vụ quân vào thời điểm đó. Tuy nhiên, có giả thiết lại dự đoán hung thủ dừng tay ở vụ án số 7, vì vụ án số 9 và 10 rất có thể là “tác phẩm” của kẻ khác.

      Chuỗi án mạng ở Hwaseong là vụ án nghiêm trọng nhất ở Hàn Quốc tính đến thời điểm đó. thiếu hụt về công nghệ pháp chứng và kỹ thuật pháp y gây cản trở trong việc phác họa chân dung của hung thủ. Thời gian vụ án càng kéo dài, cảnh sát càng khó điều tra về các bằng chứng và trường gây án.

      Năm 2004, khi nữ sinh đại học bị sát hại ở Hwaseong, nhiều người cho rằng kẻ sát nhân năm nào quay trở lại. Thế nhưng lần nữa, cảnh sát lại thất bại trong việc tìm kiếm tung tích của hung thủ. Họ thể xác minh rằng liệu đây có phải là vụ án số 11 hay chỉ đơn thuần là án mạng thông thường, vì Chuỗi án mạng ở Hwaseong diễn ra cách đó quá lâu.

      32 năm trôi qua, Chuỗi án mạng ở Hwaseong vẫn là trong những vụ án bí và ám ảnh bậc nhất Hàn Quốc. Cảnh sát từng lật hồ sơ vụ án khi điều luật về thời hạn 15 năm bị bác bỏ nhưng thể tìm ra hung thủ. Năm 2003, vụ án này lại lần nữa gây chấn động khi được chuyển thể thành bộ phim ăn khách Hồi Ức Kẻ Sát Nhân.

      4 - Bộ phim Hồi Ức Kẻ Sát Nhân

      Mở đầu bằng hình ảnh vùng thôn quê yên bình ngập tràn ánh nắng với những cánh đồng lúa vàng ươm cũng lũ trẻ nô đùa nghịch ngợm. Kỳ thực, chúng ta theo chân thám tử Park Doo Man đến trường của vụ thảm án giết người. Hôm đó là ngày 23 tháng 10 năm 1986, mở đầu cho vụ kỳ án mà kinh hoàng của nó vẫn ám ảnh nhiều người đến tận bây giờ.

      Hồi Ức Kẻ Sát Nhân là bộ phim chỉ có những câu hỏi mà có câu trả lời, chỉ có những khúc mắc mà có nút gỡ. Nhưng nó còn ám ảnh chúng ta như cái cách mà vụ án ám ảnh những người từng tham gia tìm lời giải đáp. Tất cả được khắc họa đầy chân thực nhưng nghiệt ngã, công lý phải lúc nào cũng chiến thắng, nỗ lực phải lúc nào cũng được đền đáp. Bản chất của mỗi người là điều bí , thậm chí cả bản thân chúng ta cũng hề hiểu hết. Để khám phá điều đó có thể là cả hành trình u ám hồi kết.

      Bộ phim kết thúc ở đúng nơi mọi chuyện bắt đầu - cái hào giữa cánh đồng lúa vàng ươm vào ngày mùa thu, với ánh mắt bàng hoàng của thám từ Park nhìn thẳng vào người xem. Ánh mắt đó như lên rằng ở ngoài kia, kẻ thủ ác vẫn còn tự do, thầm lẩn khuất đâu đó giữa chúng ta. Và giờ đây, nhớ lại những gì từng làm.

      Chuỗi án mạng ở Hwaseong mãi cho đến bây giờ vẫn là nỗi nhức nhối cho xã hội chung và ngành cảnh sát Hàn Quốc riêng. Kẻ thủ ác tàn độc đó vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Chẳng ai biết rằng ra sao, chết hay vẫn còn đời này, thôi gây tội lỗi hay vẫn còn ủ mưu những xác người vô tội…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :