1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Valentine 14/2 là ngày tình thăng hoa. Nhưng đây cũng là ngày gắn liền với nhiều vụ án mạng đẫm máu và bí . Dưới đây là vụ án mạng trong ngày Lễ tình nhân khiến cảnh sát Mỹ lao tâm khổ tứ hơn 12 năm qua nhưng chẳng thể nào tìm được kẻ thủ ác…

      22h tối Valentine 2007, ông bà Art - Lois Serrin đến thăm út Jodine, thói quen hàng tuần của cặp vợ chồng già kể từ khi con quyết định ở riêng từ hơn 10 năm qua. Jodine, 39 tuổi, độc thân, sống ở căn hộ tại đường Swallow Lane, hạt San Diego, California, xa nhà bố mẹ.

      Nhưng là người khuyết tất bẩm sinh (liên quan đến thần kinh) nên Jodine vẫn luôn nhận được trông chừng từ những thành viên trong gia đình Serrin, đặc biệt là bố mẹ .

      Đèn phòng khách nhà Jodine vẫn sáng, nhưng dù ông bà Serrin bấm chuông năm bảy lần, vẫn thấy út ra mở cửa. Ngay cả khi bà Lois gọi vào điện thoại di động của Jodine con của họ cũng bắt máy. Đây đúng là lạ nên ông Art đành lấy chìa khóa dự phòng mở cổng nhà Jodine.

      Nghĩ là con ngủ sớm nên ông bà Serri thẳng tới phòng ngủ của Jodine. Tại đây, họ bắt gặp Jodine (dường như) quan hệ tình dục với người đàn ông lạ mặt, người mà sau này ông Art khẳng định chưa từng chạm mặt trong thành phố trước tối Valentine định mệnh ấy.

      Dĩ nhiên rơi vào hoàn cảnh nhạy cảm ấy ông bà Serrin chỉ biết mở lời xin lỗi và họ chờ Jodine ở phòng phụ, vốn là nơi út luôn chuẩn bị sẵn mỗi khi bố mẹ muốn ngủ lại căn hộ của mình.

      Trong lúc chờ đợi con và gã trai lạ “xong việc”, ông bà Serrin thực ra dấu được vui mừng. Bởi trong tâm trí họ, ít nhất con út khuyết tật của mình giờ cũng có người để thương.

      10 phút, 15 phút rồi 30 phút trôi qua nhưng Jodine vẫn thấy ra “trình diện” bố mẹ. Điều đáng , từ phòng ngủ của Jodine lại chẳng phát ra bất kì thanh nào. im lặng đáng sợ. Sốt ruột, ông Art đành tới phòng ngủ con lần nữa.

      Ông Art gõ cửaa. tiếng gõ. Hai tiếng gõ. Ba tiếng gõ. ai mở cửa. Cũng chẳng có lời hồi đáp từ phía trong phòng. Cực chẳng , ông Art xoáy nắm cửa phòng và bước vào. Đập vào mắt ông là cảnh tượng kinh hoàng.

      Jodine nằm đó, mảnh vải che thân, cặp mắt trợn trừng và vô hồn. Còn người đàn ông lạ mặt, mới nửa tiếng trước còn quấn chặt lấy Jodine biến mất. Như thể gã chưa từng xuất ở nơi này.

      Nhận được cuộc gọi khẩn từ ông Art, cảnh sát và xe cứu thương nhanh chóng có mặt tại căn hộ Jodine. Nhưng Jodine, độc thân 39 tuổi, thể qua khỏi. chết từ trước khi ông Art mở cửa phòng ngủ. Nguyên nhân tử vong là bị đánh và bóp cổ.

      Theo điều tra ban đầu của cảnh sát Hạt San Diego, California có bất kì dấu hiệu nào cho thấy kẻ thủ ác đột nhập vào nhà. Cửa sổ phòng ngủ căn hộ vẫn đóng chặt vào thời điểm xảy ra án mạng cho thấy hung thủ sau khi giết hại Jodine tẩu thoát bằng cửa chính.

      Khám nghiệm tử thi cho thấy Jodine tử vong trong khoảng thời gian từ 21h30-22h30 hôm 14/2/2007 và giữa và hung thủ thực có quan hệ tình dục. Có quá ít manh mối và dữ liệu để khẳng định, Jodine bị cưỡng hiếp trước khi bị sát hại hay tên sát nhân giết chết sau đó mới làm trò đồi bại.

      Mô tả đáng chú ý duy nhất về nhân dạng kẻ thủ ác, theo như những gì ông Art thấy, là người da trắng, tuổi ngoài 30 tuổi và có mái tóc màu nâu.

      Hung thủ để lại nhiều dấu vân tay tại trường, DNA của thi thể của Jodine cũng được thu thập nhưng điều kì lạ là ở chỗ “vết tích” của tên sát nhân này trùng khớp với bất kì cơ sở dữ liệu lưu trữ toàn quốc. Quả là khó tin đối với quốc gia sở hữu hồ sơ dữ liệu về nhân thân tốt như Mỹ. kẻ sát nhân có nhưng lại vô hình, vô dạng!

      12 năm sau khi cái chết đau lòng của Jodine Elizabeth Serrin, cảnh sát của Hạt San Diego vẫn chưa từ bỏ nỗ lực tìm kiếm nghi phạm. Đại tá Bryan Hargett, trưởng phòng cảnh sát Hạt San Diego cho biết vụ án vẫn được điều tra và phòng thí nghiệm tội phạm của Sở bắt đầu vòng phân tích DNA mới trong tháng Hai này.

      “Còn sống ngày nào, chúng tôi vẫn theo đuổi vụ án này đến cùng. Jodine ra mãi mãi nhưng ý nghĩ rằng kẻ sát nhân vẫn sống ung dung ở đâu đó, tìm cách làm hại những người dễ bị tổn thương như Jodine, luôn ám ảnh chúng tôi hàng ngày. Con thú đội lốt ngườ ấy phải bị trừng trị vì tội ác của ”, ông Art phát biểu như thế trong buổi gây quỹ ủng hộ những nạn nhân như út xấu số nhà Serrin, vào cuối năm ngoái.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Gilles de Rais được coi là tên tội phạm đầu tiên trong những kẻ giết người hàng loạt thời đại bởi những tội ác rùng mình mà gây ra.

      Xuất thân danh giá của kẻ giết người biến thái

      Gilles de Rais sinh năm 1405 trong gia đình danh giá ở Pháp. Càng lớn Gilles càng thể đứa trẻ thông minh, đọc thông viết thạo tiếng Latin, lại còn có năng khiếu về ngôn ngữ.

      Sau khi cha mẹ mất vào năm 1415, Gilles de Rais lớn lên dưới giám hộ của ông ngoại và sở hữu khối tài sản lớn sau khi kết hôn với nữ công tước Catherine de Thouars của xứ Brittany.

      Nhờ ảnh hưởng của nhà vợ, được nhận vào làm ở tòa án Pháp. Từ năm 1427 đến 1435, Gilles làm Chỉ huy quân đội Hoàng gia dưới lãnh đạo của nữ hùng Joan of Arc trong Cuộc chiến Trăm năm chống lại và các đồng minh Burgundia. Sau này, tên giết người hàng loạt còn được phong làm Nguyên soái của Pháp.

      Trong khoảng thời gian từ năm 1434 đến 1435, Gilles de Rais từ bỏ cuộc sống quân ngũ và đốt hết tài sản vào những sân khấu kịch hoành tráng do ta tự viết kịch bản và dàn dựng. Đó cũng chính là khoảng thời gian hàng loạt vụ mất tích trẻ em diễn ra quanh khu vực nhà quý tộc người Pháp sinh sống, làm tăng mối nghi ngờ về những hành vi mờ ám của ta.

      Kẻ ấu dâm bệnh hoạn bị vạch mặt

      Tội ác của Gilles chỉ bị phanh phui sau khi bắt cóc giáo sĩ của nhà thờ Saint-Étienne-de-Mer-Morte do tranh chấp xảy ra vào ngày 15/5/1440. Hành vi này buộc giáo hội phải tiến hành điều tra và vô tình thu thập được nhiều bằng chứng để đưa tên ác quỷ đội lốt người ra ánh sáng.

      Gilles bị buộc tội bắt cóc, tra tấn, hãm hiếp và giết hại hàng trăm đứa trẻ cả trai lẫn , trong đó nạn nhân chủ yếu là các bé trai. Trong phiên tòa xét xử, trước những chứng cớ do kẻ đồng phạm cung cấp, Gilles thể chối cãi được tội ác của mình.

      Theo lời khai của "con quỷ đội lốt người", vụ án mạng đầu tiên xảy ra vào khoảng mùa xuân năm 1432 đến năm 1433 tại Champtocé-sur-Loire nhưng còn bất cứ nhân chứng liên quan nào sống sót.

      lâu sau đó, Gilles chuyển tới Machecoul sinh sống và tại đây ta tự tay giết hại hoặc sai người giết biết bao nhiêu đứa trẻ sau khi giở trò xâm hại tình dục. Năm 1437, người ta tìm thấy 40 nạn nhân chết trong tình trạng lõa thể ở Machecoul.

      Vụ bắt cóc và sát hại trẻ em đầu tiên được ghi nhận liên quan tới cậu bé 12 tuổi với cái tên Jeudon. Cậu bé học việc tại cửa hàng đồ lông Guillaume Hilairet được 2 người em họ của Gilles de Rais nhờ đưa thư tới Machecoul và bao giờ quay trở về nữa.

      Các nhân chứng cho biết tên giết người hàng loạt thường dụ dỗ bọn trẻ từ 6 – 18 tuổi, chủ yếu là các bé trai tóc vàng, mắt xanh giống như hồi còn .

      Những đứa trẻ này được mang tới nơi ở, dỗ ngon dỗ ngọt bằng quần áo đẹp và thức ăn ngon trước khi trở thành con mồi thỏa mãn thú tính của con quỷ trong bộ quần áo quý tộc. Tại đây, những con "cừu non" ngây thơ bị Gilles xâm hại tình dục, tra tấn, mổ bụng rồi thủ dâm với những cái xác vô hồn.

      Theo lời khai của hai tên người hầu từng tiếp tay cho chủ nhân làm điều ác, chúng bị buộc phải bắt cóc trẻ em mang về thỏa mãn sở thích bệnh hoạn của ta. Những tên này những bị bắt đứng nhìn mà còn phải ra tay tra tấn lũ trẻ trong căn phòng ở Machecoul trong khi ông chủ sung sướng đứng nhìn nạn nhân la hét trong đau đớn.

      Sau khi những đứa trẻ vô tội chết , thi thể và quần áo bị vứt hết vào lò sưởi phi tang. Mặc cho căn phòng ngập ngụa mùi máu tanh và mùi xác bị thiêu, tên sát nhân vẫn lim dim tận hưởng cực khoái của mình.

      Cho đến nay số nạn nhân chính xác phải bỏ mạng tức tưởi dưới tay kẻ ấu dâm bệnh hoạn vẫn chưa được xác định nhưng người ta tin rằng con số đó có thể lên tới 600.

      Với từng đó tội ác gây ra, tên sát nhân máu lạnh bị kết án tử hình và treo cổ tại Nantes vào ngày 26/10/1440.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Dù hết sức nỗ lực, cảnh sát Nga vẫn chưa thể bắt được tên giết người máu lạnh này sau 5 năm truy nã.

      mất tích bí của những phụ nữ trẻ

      Tên sát nhân hàng loạt Valery Andreev, sinh năm 1957 tại vùng Orenburg (hay còn gọi là vùng Orsk) nước Nga, là cái tên bị truy nã hàng đầu tại quốc gia này từ năm 2012. Suốt 5 năm qua, mỗi khi có phụ nữ mất tích quanh khu vực này, người dân lại liên tưởng tới hàng loạt những vụ án mạng gây ra bởi Valery Andreev.

      Theo điều tra của sở cảnh sát Nga, sát nhân Andreev bị buộc tội giết người hàng loạt, bạo hành tình dục và hiếp dâm.

      Cục điều tra địa phương công bố dữ liệu ít nhất 8 vụ án mạng liên quan đến Andreev. Tên này giết ít nhất 7 phụ nữ trong độ tuổi từ 17 đến 40, và cũng phải chịu trách nhiệm cho biến mất của khoảng 29 phụ nữ trong khu vực từ đầu năm 2009 đến tháng 10/2011.

      Valery Andreev bắt đầu gây án hàng loạt từ năm 2006 với cùng cách thức: cho nạn nhân nhờ xe, đánh ngất, hiếp, giết rồi phi tang thi thể ở khu ngoại ô. Tinh vi hơn, còn sửa sang lại ga-ra, tạo thêm lối bí mật để tiện bắt giữ, lạm dụng các nạn nhân trong nhiều ngày. Sau khi gây án, Andreev sơn lại tường để xóa sạch dấu vết.

      Danh tính của tên sát nhân giấu mặt này chỉ bắt đầu lộ diện vào năm 2012, khi nạn nhân 18 tuổi Olga Zhuravleva mất tích vào tối 30/6 tại vùng Orenburg.

      Trước khi mất tích, gọi điện cho bạn, nhắn rằng mình bắt được chiếc xe buýt nào và có lẽ phải nhờ xe của người qua đường. Sau đó, ai còn biết tung tích của Olga cho tới 1 năm sau khi những công nhân làm việc gần công trường đường cao tốc Orsk – Chelyabinsk đào đất và phát thi thể của xấu số.

      Nghi can được xác định sau 1 tuần Olga Zhuravleva mất tích.

      Các nhân chứng xác nhận nhờ xe SsangYong màu trắng – loại xe hiếm trong khu vực và Andreev là trong hai người sở hữu chiếc xe này.

      Ngay lập tức, nghi can Andreev cùng vợ và hai con được triệu tập để thẩm vấn nhưng đạt được kết quả.

      Cảnh sát buộc phải thả do đủ bằng chứng để bắt giữ và thả với điều kiện triệu tập Andreev bất cứ khi nào cảnh sát gọi. Tuy nhiên, biến mất ngay buổi sáng hôm sau. Sau đó lâu, cảnh sát cũng tìm được ADN của nạn nhân Olga Zhuravleva vương lại trong xe của Andreev.

      Các đồng nghiệp của nghi phạm khai nhận, Valery Andreev là tài xế xe tải đường dài chuyên chở hàng hóa khắp nước Nga. Vì tính chất công việc, thường làm việc mình và thuận tiện nhắm vào các nạn nhân nữ khi đêm xuống.

      Nạn nhân thứ 2 tên là Ayjan Urkumbaeava gọi điện thoại cho gia đình lần cuối vào ngày 28/6/2010 khi đường về nhà từ cửa hàng quần áo.

      Trong cuộc gọi, cho biết xin nhờ được và về nhà sau 10 phút. Hơn 15 phút sau thấy em về cũng như liên lạc được, người trai cùng gia đình dốc sức tìm nhưng bao giờ còn được gặp lại Ayjan nữa.

      Nạn nhân thứ 3 có tên Daria Fadina mất tích vào 9/9/2010. gọi điện cho mẹ từ cửa hàng thực phẩm và cho biết mình xin nhờ xe của người lái xe tải.

      Nạn nhân số 4 là 21 tuổi Ekaterina Morozova mất tích từ tối 11/7/2011. Sau cuộc cãi vã với bạn, giận dữ gào thét điện thoại với gia đình rồi bỏ . ai còn gặp lại này nữa.

      Nạn nhân xấu số thứ 5 là Alina Kuzhagulova, đến từ làng Dombarovka đường tới dự đám cưới tại Orsk lúc 12h30 chiều 20/8/2011. Sau khi rời nhà 20 phút, mẹ gọi điện nhưng máy liên tục bận. Những người hái nấm sau này phát thi thể gần con suối vào ngày 20/10, tròn 2 tháng sau đó.

      Nạn nhân thứ 6 mà tên sát nhân ra tay tên là Irina Nikolskaya mất tích vào tháng 11/2011. rời căn hộ 2 tuần sau khi hạ sinh cậu con trai. Người chồng khi trở về chỉ thấy cậu bé khóc dữ dội mà thể nào liên lạc với vợ mình.

      Manh mối lần ra nghi phạm

      ai biết được tổng số nạn nhân là bao nhiêu vì cảnh sát có đủ cơ sở để điều tra nghi phạm theo hướng giết người hàng loạt; mỗi vụ đều được điều tra riêng rẽ và đều đến ngõ cụt. Năm 2009, khi người dân tại khu vực lên tiếng cho rằng tất cả nạn nhân đều bị giết bởi cùng người, cảnh sát ngay lập tức phủ nhận tin này trước báo giới.

      Họ đưa ra dẫn chứng rằng các nhân chứng cho biết nạn nhân Darya Fadina nhờ xe tải hiệu KAMAZ màu vàng với bạt phủ màu xanh đường cao tốc M-5 cắt ngang qua huyện Novosergievka, nước Nga vào ngày 9/9/2009.

      Tại thời điểm này, Andreev được đưa vào danh sách tình nghi và cũng lái chiếc xe màu vàng. Tuy nhiên, xe lái mang hiệu Mercedes, phải KAMAZ, dù hai xe này đều nhìn khá giống nhau.

      Mối nghi ngại về tên giết người hàng loạt ngày càng hiển . Cảnh sát hầu như điều tra được gì và các cư dân vùng Orenburg tự điều tra theo hướng của riêng mình.

      Họ tạo nên những cộng đồng trao đổi thông tin mạng xã hội, và sử dụng những bằng chứng gián tiếp để tiên đoán địa điểm và hành động tiếp theo của tên sát nhân.

      Nhiều báo cáo ghi nhận lại xuất của Andreev tại nhiều điểm khác nhau: từ những thành phố như Shakhty, Samara, thủ đô Mát-xcơ-va cho tới những ngôi làng với nhiều nhà ngôi nhà bỏ hoang. Tuy nhiên, cảnh sát thường tới kịp hoặc bắt nhầm người.

      Các giả thuyết lần lượt được đưa ra nhằm giải quyết bài toán khó này: Andreev có thể trốn ra nước ngoài, vài người cho rằng phẫu thuật thẩm mĩ, sử dụng căn cước giả hoặc nhận được trợ giúp từ người ngoài, có thể là từ gia đình, bạn bè, thậm chí là cảnh sát.

      Tới nay, Andreev vẫn nằm ngoài vòng pháp luật, trốn chạy cuộc điều tra của cảnh sát và tiếp tục reo rắc nỗi kinh hoàng với người dân thành phố Orenburg nước Nga.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Đó là kẻ bị truy nã ráo riết nhất nước Mỹ, tên gangster khát máu, thậm chí còn bị bố già Al Capone tống cổ ra khỏi băng đảng vì quá bạo lực.

      Vào ngày 20-4-1934, cảnh sát quyết định bắt người. Được tin báo cho biết ở tại khách sạn bên hồ tại Wisconsin, cảnh sát triển khai chiến dịch bí mật nhằm bắn hạ đối tượng.

      Nelson có gương mặt tròn, cặp mắt to và chiếc mũi . Bọn giang hồ cùng băng đảng gọi là “Baby face” Nelson (Nelson “gương mặt trẻ thơ”).

      Trông chẳng hề giống tên tội phạm. Khi các đặc vụ đến nơi, họ dán mắt vào ba gã đàn ông. Những người đó - thực chất là đặc vụ FBI và cảnh sát địa phương - bị bắn hạ chỉ trong vài giây, khiến sát thủ “Baby face” Nelson và những kẻ đồng loã ngoài vòng pháp luật có được cơ hội trốn thoát.

      Kẻ sống ngoài vòng pháp luật

      Thập niên 1930 có lẽ là “kỷ nguyên vàng” của bọn tội phạm xã hội đen gan lỳ sống ngoài vòng pháp luật. Thế nhưng đó cũng là thập niên chứng kiến trỗi dậy và sụp đổ tất yếu của những kẻ xấu xa như Bonnie và Clyde, John Dillinger, Pretty Boy Floyd và “Baby face” Nelson.

      Tính trong số những kẻ khét tiếng hung bạo trong nhóm, “Baby face” Nelson chào đời với tên khai sinh là Lester Joseph Gillis ở Chicago bang Illinois miền Bắc nước Mỹ vào ngày 6-12-1908.

      Theo hồ sơ tội phạm Cục Điều tra liên bang Mỹ (FBI), “Baby face” Nelson bắt đầu cuộc đời tội phạm của mình với cuộc sống lang thang đường phố Chicago cùng với nhóm thiếu niên dữ dằn và lần đầu tiên ngồi tù năm 1922 khi mới 14 tuổi.

      Cuộc đời gây quá nhiều tội ác của “Baby face” Nelson kết thúc khi hứng trọn loạt đạn ở tuổi 25, nhưng trước đó được giới chức chính quyền coi là trong những kẻ giết người tàn nhẫn nhất nước Mỹ.

      Trước khi trở thành kẻ giết người máu lạnh, “Baby face” Nelson bắt đầu ăn cắp lốp ô tô và cả chiếc ô tô, buôn rượu lậu và thực các vụ cướp có vũ trang.

      Vào dịp đầu năm 1930, và đồng bọn đột kích vào nhà của chủ tạp chí giàu có và ăn cắp những món đồ trang sức trị giá tương đương khoảng 3 triệu USD ngày nay.

      Cuối năm đó, tiếp tục ăn cắp kho đồ trang sức khổng lồ từ chính vợ thị trưởng Chicago.

      Trong khi đó, chỉ vài tháng sau vụ trộm tài sản trị giá 3 triệu USD, “Baby face” Nelson thực vụ cướp ngân hàng đầu tiên của mình – hành động được lặp lặp lại trong vài năm tiếp theo cùng với băng đảng ngoài vòng pháp luật của mình.

      Và chẳng mấy chốc, với biệt danh “Baby face” và cùng với Helen (vợ và cũng là đồng phạm), Nelson gây chú ý đến lực lượng thực thi pháp luật cũng như giới truyền thông Mỹ.

      thực tế, Nelson là trong số ít tên tội phạm trong lịch sử nước Mỹ nằm trong danh sách những “kẻ thù công cộng số 1” của FBI.

      Theo bài báo tờ Thời báo New York từ năm 1934, “Baby face” Nelson đạt đến đỉnh cao này sau khi dành nửa trong số 25 năm cuộc đời mình để sống ngoài vòng pháp luật.

      Hơn thế nữa, “Baby face” Nelson còn giữ kỷ lục giết chết cùng lúc 3 đặc vụ FBI khi thực nhiệm vụ. Nhằm củng cố thêm cho tiếng tăm tội phạm của mình, “Baby face” Nelson kết giao với những kẻ ngoài vòng pháp luật sừng sỏ nhất mà cụ thể là John Dillinger.

      “Quan hệ đối tác” của Nelson với Dillinger đặc biệt có lợi cho tất cả những kẻ sống ngoài vòng pháp luật khác. Băng đảng của chúng thực loạt vụ cướp chuỗi ngân hàng để chiếm đoạt số tiền rất lớn - theo tiểu sử Dillinger của FBI.

      Tuy nhiên, giống như nhiều băng đảng giết người khác trong thập niên 1930, “Baby face” Nelson có lẽ sở hữu tính khát máu cực kỳ cá biệt.

      Richard Lindberg, tác giả cuốn sách “Return to the Scene of the Crime” (tạm dịch: Trở lại trường vụ án), viết: “Với chiều cao chỉ khoảng 1,6m, Lester Joseph Gillis bù đắp cho những hạn chế về thể chất của mình bằng khí chất giết người máu lạnh và sẵn sàng sử dụng dao bấm hoặc súng mà hề do dự hay tỏ lòng thương xót đối với nạn nhân”.

      Jay Robert Nash, tác giả những cuốn sách về thế giới tội phạm Mỹ, viết: “Trong khi những kẻ ngoài vòng pháp luật khác như Pretty Boy Floyd và Barkers chỉ giết người để bảo toàn tính mạng bản thân khi bị dồn vào đường cùng, Nelson giết người chỉ bởi vì ta thích như thế. Khuôn mặt đẹp như trẻ thơ của ta che giấu bản năng giết chóc đến ghê sợ”.

      Vụ nổ súng ở nhà nghỉ Little Bohemia Lodge và cuộc đấu súng cuối cùng

      Vào tháng 4-1934, “Baby face” Nelson nghỉ tại Little Bohemia Lodge ở miền Bắc Wisconsin xa xôi cùng với vợ và các thành viên băng đảng Dillinger. FBI biết được nơi ở của bọn chúng vào ngày 22-4-1934 nên phái nhóm đặc vụ đến trường.

      May mắn cho “Baby face” Nelson, những con chó sủa cảnh báo bọn gangster và chúng nhanh chóng lẩn vào bóng tối. Nelson trốn đến ngôi nhà gần đó, nơi bắt giữ 2 con tin.

      Hai đặc vụ FBI W. Carter Baum và J.C. Newman, cùng với cảnh sát viên địa phương Carl C. Christensen lái xe đến trường ngay khi Nelson chuẩn bị chạy trốn.

      Nelson táo tợn xông vào chiếc xe cảnh sát và ra lệnh cho họ rời khỏi phương tiện. Tuy nhiên, trước khi họ có thể tuân thủ, Nelson lạnh lùng nổ súng giết chết tại chỗ cả 3 người ngay lập tức. Sau đó, Nelson trốn thoát bằng chính chiếc ôtô của FBI.

      Trong khi đó, các đặc vụ FBI và cảnh sát địa phương tiếp tục nổ súng tại Little Bohemia Lodge. Cuối cùng, nhóm đặc vụ FBI mới nhận ra rằng bọn gangster trốn thoát và cuộc đấu súng kinh hoàng ở nhà nghỉ Little Bohemia Lodge kết thúc vào lúc rạng sáng.

      Trong khi Nelson có thể thoát hiểm trong gang tất tại nhà nghỉ Little Bohemia, nhưng đó chỉ là vấn đề vài tháng trước khi FBI tóm gọn ta.

      Trong những giờ đầu giờ chiều ngày 27-11-1934, các đặc vụ FBI bất ngờ nhận thông tin “Baby face” Nelson có mặt tại nơi cách Chicago khoảng 96,5km.

      Vài phút sau, đặc vụ khác phát ta lái chiếc ôtô cảnh sát đánh cắp và gắn biển số xe khác. Đó chính là thời điểm kết thúc cuộc đời giết người gớm tay của “Baby face” Nelson.

      lâu sau đó, Thanh tra Samuel P. Cowley lãnh đạo Văn phòng FBI ở Chicago nhận được tin cấp báo “Baby face” Nelson có thể tiến về Chicago trong chiếc ôtô cảnh sát đánh cắp.

      Cowley ngay lập tức phái hai đặc vụ Bill Ryan và Tom McDade tìm chiếc xe của Nelson và leo lên chiếc xe thứ hai cùng với đặc vụ Herman “Ed” Hollis.

      Như vậy là chỉ hơn giờ sau cuộc chạm trán ban đầu của FBI với “Baby face” Nelson, hai đặc vụ Ryan và McDade nhanh chóng phát ra Nelson lái xe đường cao tốc và thế là cuộc truy đuổi quyết liệt bắt đầu.

      Sau đó là những tiếng súng nổ và đặc vụ Ryan cố gắng xoay xở để bắn vào bộ tản nhiệt chiếc xe ôtô mà Nelson cầm lái rồi lao thẳng về phía trước để chặn đầu xe tên sát thủ máu lạnh.

      Từ đó, chiếc xe của hai đặc vụ Cowley và Hollis lướt ngang qua chiếc xe của Nelson đường cao tốc và bắt đầu bám sát .

      Do chiếc xe bị vô hiệu hóa, Nelson tấp vào lề đường ở lối vào Công viên North Side ở Barrington bang Illinois. Lập tức Cowley và Hollis dừng xe cách “Baby face” Nelson khoảng 45m. Nelson và Chase nổ súng dữ dội trước khi các đặc vụ kịp chui ra khỏi phương tiện của họ.

      Cuộc đấu súng kéo dài 4 đến 5 phút cướp sinh mạng của đặc vụ Hollis. Đặc vụ Cowley cũng bị trọng thương trong cuộc giao tranh. “Baby face” Nelson bị lĩnh 17 vết thương do súng bắn và được đồng phạm John Paul Chase giúp đỡ vào chiếc xe FBI đánh cắp rồi lái .

      Cuối cùng, do mang quá nhiều vết thương mình, “Baby face” Nelson trút hơi thở cuối cùng vào khoảng 8 giờ tối ở Wilmette bang Illinois.

      Đặc vụ Cowley, mặc dù sống sót sau vụ xả súng ban đầu, sống được đến ngày hôm sau. Ông qua đời vào sáng sớm ngày 28-11-1934.

      Sau đó cùng ngày, nhờ tin báo nặc danh, các đặc vụ FBI tìm thấy thi thể “Baby face” Nelson nằm trong con mương cạnh nghĩa trang gần Trung tâm Niles bang Illinois.

      vợ Helen của Nelson giữ mạng được trong cuộc đọ súng kinh hoàng nhờ giấu mình cánh đồng né tránh những loạt đạn bay xé gió giữa những kẻ chạy trốn và đặc vụ FBI. FBI bắt giữ Helen vào 2 ngày sau trận chiến định mệnh đó.

      Helen bị kết án cải tạo 1 năm và 1 ngày tại trại cải huấn liên bang giam riêng những nữ phạm nhân, nằm cách Detroit bang Michigan khoảng 80,5km. Sau khi được tự do, Helen đổi tên và rời khỏi Michigan.

      cuộc đời tàn bạo được dựng lại

      Cuộc đời tên sát nhân máu lạnh “Baby face” Nelson được mô tả nhiều lần trong những bộ phim điện ảnh và truyền hình bao gồm: “Baby face” Nelson, bộ phim năm 1957 với tham gia của Mickey Rooney; Câu chuyện FBI, bộ phim năm 1959 với tham gia của James Stewart, và William Phipps trong vai Nelson; Dillinger, bộ phim năm 1973 với Richard Dreyfuss trong vai Nelson.

      Trong bộ phim này, vụ đọ súng giữa Nelson và 2 đặc vụ FBI Cowley và Hollis được mô tả; Cuộc thảm sát thành phố Kansas, bộ phim truyền hình năm 1975 với Elliott Street trong vai Nelson; “Baby face” Nelson, bộ phim năm 1995 do C. Thomas Howell đóng vai chính; “Kẻ thù công cộng”, bộ phim năm 2009 có tham gia của ngôi sao Hollywood Johnny Depp, với Stephen Graham trong vai Nelson; loạt phim truyền hình “Gương mặt trẻ thơ”, được sản xuất bởi Kerry Ehrin và Freddie Highmore; trong loạt phim truyền hình năm 2015 tựa “Những kẻ sinh ra để sống ngoài vòng pháp luật”, Alex Bird đóng vai chính “Baby face” Nelson trong tập phim “Baby face Nelson”.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Nhắc đến các sát nhân hàng loạt người ta có thể nghĩ ngay tới những cái tên như Charles Sobharaj, Jack The Ripper, Charles Manson hay Ted Bundy. Tuy nhiên, sát thủ có nhiều nạn nhân nhất thế giới phải là người trong số đó, mà là người Ấn Độ tên Thug Behram – kẻ giết 931 người.

      Giết người bằng khăn

      Từ thế kỷ thứ 12, tiểu lục địa Ấn Độ bị thao túng bởi mạng lưới thổ phỉ đen tối và đáng sợ tên là Thuggees. Thời gian chính xác mà nhóm này hình thành chưa , nhưng có cuốn sách rằng Thuggees hoạt động vào khoảng năm 1290. Chúng là nhóm gồm những người tách ra từ 7 bộ tộc Hồi giáo tận tâm thờ nữ thần chết Hindu Kali. Chúng thích phương pháp hành quyết là thắt cổ nạn nhân bằng khăn lụa.

      Chúng gây ra cái chết của hơn 2 triệu người khắp tiểu lục địa Ấn Độ trong giai đoạn kéo dài 600 năm. Nhóm Thuggees luôn luôn nhằm vào các nạn nhân là lữ khách và chúng siết cổ, cướp của rồi chôn nạn nhân.

      Sát thủ khét tiếng nhất trong mạng lưới là Buhram Jemedar hay còn được gọi là Thug Behram. Behram sinh năm 1765 trong ngôi làng gần Jabalpur. Ngày nay làng này ở bang Madhya Pradesh. Behram là thanh niên trẻ khá bình thường, rất ít . Đó là trước khi gặp và kết bạn với người tên là Syeed Amir Ali. Chính Ali đưa vào thế giới mà trước đây chưa từng biết tới.

      khi Ali và Behram gặp nhau Ali thành viên của nhóm Thuggees hay . số người cho rằng Ali chỉ đơn giản là làm bạn với Behram, nhưng cũng có người cho rằng Behram liên quan tới những người của nhóm Thuggees trước năm 1790. Ali sau này trở thành cấp phó của Behram và cũng là người “dâng” Behram cho người .

      Trong khoảng thời gian này, đế chế Mughal dưới cai trị của Vua Alam II suy yếu. Vua Alam II chỉ đóng vai trò ông vua danh nghĩa. Công ty Đông Ấn có quyền lực thao túng toàn bộ vương quốc, khiến Vua Alam II có thời kỳ trị vì khó khăn.

      Sát thủ máu lạnh

      Behram lúc đầu hay cùng mại dâm có tên là Dolly – người được cho là con của lính phụ nữ ở Gwalior. Behram và Dolly thường dụ dỗ đám binh sĩ và người Ấn Độ giàu có. Những người này thường tìm tới Dolly để vui vẻ và thường kết thúc bằng cái chết trong tay Behram.

      Các chi tiết về việc Dolly và Behram đường ai người nấy chưa được làm , nhưng năm 1800, tên của Thug Behram khiến người ta khiếp sợ. Người ta tránh các tuyến đường mà có tin đồn là Thug Behram và thuộc hạ thường qua lại. thường ngang nhiên vào các làng và ra cùng với chiến lợi phẩm và . ai có đủ dũng cảm để thách thức hoặc đám thuộc hạ.

      Từ năm 1890, hàng nghìn người cứ lần lượt biến mất. việc trở nên tồi tệ đến mức các điều tra viên được cử tới Ấn Độ từ để xác định nguyên nhân các vụ mất tích. Khi nhóm 5 thám tử đều bị giết hết, người ta báo cáo với Toàn quyền Francis Rawdon – Hastings về cái tên Thug Behram. ai biết gì hơn ngoài cái tên của .

      Người bắt đầu điều tra từ cái tên đó nhưng cũng thu được gì nhiều. Bất kỳ người nào tìm cách điều tra hay xâm nhập nhóm Thuggees đều chết. Dưới lãnh đạo của Behram, nhóm Thuggees mở rộng thành lực lượng hùng mạnh gồm hơn 2.000 tên sát nhân máu lạnh. Dưới bàn tay của chúng, toàn bộ các đoàn thương nhân được binh sĩ bảo vệ biến mất dấu vết. Vài tháng hoặc vài năm sau, người ta phát ra đống xương người ở đâu đó.

      Behram thường đóng vai trò là người xâm nhập. thường tham gia cùng hội lữ khách nào đó và giả vờ là thương nhân. thích giết người khi có người khác chứng kiến. Khi bắt đầu giết từng người , các thuộc hạ mình chờ ở nơi nào đó rồi khi thuận lợi xông ra và giết chết toàn bộ mọi người.

      Nhóm Thuggees tự tạo ra ngôn ngữ ký hiệu riêng gọi là Ramaseena. Với loại ngôn ngữ này, bọn chúng có thể phối hợp và thực các phi vụ cách bí mật, ồn ào.

      Đại úy William Sleeman được giao nhiệm vụ bắt Behram và điều tra hoạt động của nhóm Thuggees năm 1828. Ông mất tới hơn 11 năm và suýt chết ba lần rồi mới bắt thành công Behram năm 1839 khi 75 tuổi.

      Đầu tiên, đại úy Sleeman bắt cấp phó của Behram là Syeed Amir Ali (biệt danh Firangha) năm 1832. Firangha bị tra tấn và cuối cùng bị thuyết phục giao nộp bằng chứng chống lại Behram. đưa đại úy Sleeman tới nhiều ngôi mộ tập thể mà Thuggees chôn các nạn nhân. Người tìm thấy xương hoặc xác của gần 500.000 người. Firangha sau đó giúp người xác định vị trí và bắt Behram.

      Khi đại úy Sleeman và người của ông ập vào, Behram ở cùng phụ nữ. Behram khăng khăng rằng siết cổ 931 người và chứng kiến 956 người bị hành quyết. Về phía người , vì lý do gì mà họ lại bảo Behram “chỉ” giết từ 120 – 150 người, có mặt trong 931 vụ hành quyết. Tuy nhiên, nay, người ta chính thức xác nhận số nạn nhân của tên giết người hàng loạt này là 931.

      Năm 1893, bị treo cổ ở nơi tách biệt và xác bị bêu trước công chúng. Sau khi Behram bị bắt, hơn 1.400 thành viên Thuggees bị người bắt và tử hình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :