1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Huang Yong, bị xử tử hình tháng 12/2003, tức cách đây 15 năm, là trong những tội phạm sát nhân hàng loạt gây ám ảnh bậc nhất Trung Quốc. Và tên giết người bệnh hoạn này có sở thích kì dị…

      Huang Yong, sinh năm 1974, người Hà Nam, Trung Quốc, sở hữu chiều cao khiêm tốn, để tóc húi cua, gương mặt khắc khổ, có vẻ già so với cái tuổi chưa đầy 30 của . Vẻ ngoài của Huang có gì đặc biệt. Nhưng chẳng ai ngờ được rằng, gã trai trông bình thường như hàng ngàn vạn người Trung Quốc ấy là kẻ sát nhân hàng loạt.

      Tháng 11/2003, thiếu niên 16 tuổi tên Zhang Liang tới phòng cảnh sát Hà Nam để trình báo vụ việc gây chấn động. Cậu bị gã đàn ông lừa và bắt trói tại nhà của . Zhang kể, cậu bị gã này bóp cổ và ngất vài lần. Khi tỉnh lại, gã với Zhang rằng: “Tao giết 25 người. Mày là nạn nhân thứ 26”.

      Nhưng Zhang may mắn trốn thoát vì tên sát nhân trong giây phút bất cẩn trói cậu đủ chặt. Sau khi nghe được câu chuyện của Zhang, cảnh sát Hà Nam nhanh chóng tiếp cận mục tiêu và bắt giữ Huang. Tại nhà riêng của Huang, cảnh sát phát được các phần thi thể của tổng cộng 12 thanh niên trẻ.

      Đây là trong những lời khai của Huang khiến người nghe – những cảnh sát dạn dày kinh nghiệm của Hà Nam cũng phải lạnh gáy: “Từ khi còn là đứa trẻ, tôi khát khao mãnh liệt trở thành sát thủ. Việc giết người cho tôi cái cảm giác tuyệt vời của sát thủ”. Trước khi bắt đầu con đường trở thành kẻ sát nhân hàng loạt, công việc chính của Huang là buôn bán phế liệu.

      Các nạn nhân của Huang đều là những thanh niên trẻ, ở độ tuổi học. Zhang tránh xa các đối tượng là đàn ông trung niên, dù gã cố thử vài lần, vì đây là nhóm rất thận trọng, khó mà mắc phải các chiêu lừa tới nhà của gã. Zhang cũng thích đối tượng phụ nữ vì nếu bắt và giết họ, với chẳng có gì là “ hùng” cả.

      Thủ đoạn của Huang khi tiếp cận mục tiêu – những thanh thiếu niên khoảng 15-21 tuổi – là “sắm vai” nhà bảo trợ sẵn sàng cung cấp việc làm thêm hoặc tài trợ giáo dục cho những chàng trai trẻ còn tuổi học này. Khi “con mồi” bắt đầu sập bẫy, mời họ đến nhà riêng của mình. Tại đây Huang cho nạn nhân dùng thức uống có pha thuốc mê, sau đó trói họ và xiết cổ đến chết. Đa số nạn nhân đều bị cưỡng hiếp trước khi chết.

      Giống như những kẻ sát nhân bệnh hoạn trong lịch sử Trung Quốc và Thế giới, Huang cũng có sở thích giữ lại thứ của nạn nhân sau khi giết họ. Thắt lưng của nạn nhân là “món đồ đặc biệt” mà Huang giữ lại làm “kỉ niệm” dánh dấu mỗi phi vụ giết người thành công. Bộ sưu tập thắt lưng của Huang, theo điều tra của cảnh sát là 17 chiếc, được gã cất trong chiếc hộp gỗ, đặt két sắt nhà gã.

      Tháng 12/2003, Huang bị kết án tử hình vì 17 trong tổng số 25 vụ giết người trong quãng thời gian từ 2001-2003 mà thừa nhận. Ngày 26/12 cùng năm, cuộc đời tội lỗi của kẻ sát nhân Huang Yong kết thúc bởi án từ hình bằng súng tại trường bắn Hà Nam.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Gao Chengyong - sát nhân hàng loạt người Trung Quốc, kẻ cưỡng hiếp và giết hại 11 phụ nữ trẻ trong quãng thời gian 1988-2002 chính thức bị xử tử hình. Nhưng so với sát nhân hàng loạt đời đầu được ghi nhận trong lịch sử Trung Quốc và Thế giới, “thành tích” của Gao vẫn còn kém xa nhân vật sinh trước tới hơn 2000 năm sau đây...

      phải Nam tước dâm loạn Gilles de Rais (thế kỉ 15), Quý tộc khát máu người Hugary Elizabeth Báthory (những năm 1600), Thug Behram – trùm giáo phái sát nhân tại Ấn Độ Thuggee (thế kỉ 19) hay Jack The Rippper – kẻ giết cả trăm mại dâm tại London những năm 1888, sát nhân hàng loạt đầu tiên được ghi nhận trong lịch sử là người Trung Quốc. Thậm chí còn là thuộc hàng danh gia vọng tộc, quyền lực có thể chỉ kém duy nhất Hoàng đế.

      Liu Pengli – Lưu Bằng Lệ là cháu của vua Hán Cảnh Đế, em họ của vua Hán Vũ Đế - trong hai vị Hoàng đế vĩ đại nhất thời kì đầu Đế quốc Trung Hoa cùng với Tần thủy Hoàng. Bằng Lệ là con trai thứ ba của Lương Hữu Vương Lưu Vũ. Lưu Vũ là con trai thứ năm của Hán Văn Đế Lưu Hằng với Đậu Hoàng hậu, Vũ có trai Lưu Khải – người sau này lên ngôi vua – chính là Hán Cảnh Đế.

      Cha của Bằng Lệ, Lương Hữu Vương Lưu Vũ, vua của Lương Quốc, là chư hầu vương có thế lực nhất thời Hàn Cảnh đế. Sử gia đời sau từng nhận xét Lưu Vũ “tuy là thần tử nhưng cũng chẳng khác gì thiên tử”, tức hề kém xạnh so với trai Lưu Khải Hán Cảnh Đế.

      Lưu Vũ đương thời lập được nhiều công lớn, đặc biệt là giúp Hán Cảnh Đế dẹp loạn bảy nước chư hầu. Ban đầu tình cảm em giữa Vũ và Cảnh Đế rất bền chặt nhưng về sau Vũ ngày càng lấn quyền vua, liên tục chiêu mộ tướng sĩ, làm loạn triều cương, giết cả đại thần Viên Áng.

      Năm 144 TCN, Vũ bị Cảnh Đế trục xuất khỏi triều đình Trung ương Trường An rồi sinh bệnh mà chết tại Lương Quốc, thọ 41 tuổi. Sau khi Vũ chết, Cảnh Đế phân Lương Quốc thành 5 tiểu quốc, giao cho 5 con trai của Vũ làm vương cai quản (Lương, Tế Xuyên, Tế Đông, Sơn Đông, Tế ). Bằng Lệ, con trai thứ ba của Vũ là vua của Tế Đông – tức Tế Đông Vương.

      Từ , Bằng Lệ sớm thích trau dồi việc học hành kinh sử mà chỉ mê luyện võ, bắn cung. Trong số 5 con trai của Lưu Vũ, Bằng Lệ là kẻ có võ nghệ và sức khỏe vô địch, thậm chí nức tiếng tại Lương Quốc. Nhưng Bằng Lệ là kẻ khát máu, luôn tìm kiếm khoái lạc qua việc giết chóc, tra tấn người khác. Chính vì lý do này mà Lệ rất được lòng cha khi Lưu Vũ còn sống.

      Tuy nhiên, phát triển lệch lạc về nhân cách và khát máu ở Bằng Lệ lỗi phần lớn là do cha . Trong trận chiến dẹp loạn 7 nước chư hầu, khi Bằng Lệ mới 7-8 tuổi, Lưu Vũ đem con theo cùng. Và chính việc nhìn thấy cảnh cha mình cùng tướng sĩ giết chóc, máu chảy đầu rơi tạo ra “vết hằn” lớn trong tâm sinh lý và phát triển của Bẳng Lệ sau này.

      giai thoại lưu truyền rằng, từ năm 15 tuổi, có bất kì binh lính nào trong quân của Lưu Vũ dám tập luyện hay song đấu với Bằng Lệ. Bởi cứ lần nào giao chiến là y như rằng Bằng Lệ giết chết người lính đó. Giết người rồi, còn cắt tai, cắt ngón tay để làm chiến lợi phẩm với khoái trá rất bệnh hoạn.

      Khi Bằng Lệ giữ ngôi Tế Đông Vương sau khi cha mất, cái khát máu đầy biến thái của còn tăng lên theo cấp độ nhân. Giờ Bằng Lệ giết người bằng việc song đấu nữa mà mỗi tuần thường tổ chức các cuộc săn để thỏa mãn thú tính. “ săn” ở đây phải săn thú trong rừng – chuyện vốn dĩ rất bình thường tại Trung Quốc thời đó mà là… săn người.

      Những con mồi trong cuộc săn của Bằng Lệ thường là tù binh, tử tội, thậm chí là dân thường. Những người này phải khoác lên mình những bộ lông giả làm thú vật như hổ báo, cáo, hươu…, rồi được thả vào trong rừng tự tìm chỗ nấp khoảng nửa canh giờ trước khi Bằng Lệ cùng bộ hạ của bắt đầu “cuộc săn”.

      Chưa hết, phi đội sát thủ được cầm đầu bởi kẻ khát máu bệnh hoạn Bằng Lệ còn thường xuyên tổ chức những cuộc cướp bóc khách buôn hay dân thường tại các vùng núi ở Tế Đông để thỏa mãn thú vui giết chóc. Với kẻ chẳng thiếu gì về vật chất như Bằng Lệ giết người là chính, cướp chỉ là phụ. Đồ cướp được thường chia ra ban thưởng cho những bộ hạ có “thành tích” giết được nhiều người nhất trong mỗi lần “ săn” như vậy.

      Theo ghi chép của Sử kí Tư Mã Thiên, riêng Bằng Lệ giết dưới 150 người, trong giai đoạn giữ ngôi Tế Đông Vương. Phải tới năm 116 TCN, khi có quá nhiều người tố cáo những tội ác của Bằng Lệ, vua Hán Vũ Đế Lưu Triệt, cũng là họ của Lệ, mới tổ chức các cuộc điều tra xét hỏi.

      Nhân chứng vật chứng thiếu nhưng Hán Vũ Đế Lưu Triệt vì thương tình Hoàng thân quốc thích nên tha tội chết cho Bằng Lệ, chỉ tước ngôi Tế Đông Vương và đày thành thứ dân, lưu ở Shangyong (nay là Trúc Sơn, Nam Đầu, Đài Loan). Ba năm sau, Bằng Lệ bị giết chết bởi con cháu của những nạn nhân từng bị sát hại để mua vui trong quá khứ

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 192: Đồ Tể phố Mons

      Bỉ, quốc gia bé và yên bình, nổi tiếng với Chocolate, Bia và Khoai tây chiên. Nhưng Bỉ cũng là nơi sản sinh ra trong những “Sát nhân hàng loạt” gây ám ảnh nhất xưa nay. “Đồ tể phố Mons”, kẻ giết chết và cắt rời các bộ phân cơ thể của 5 người phụ nữ trong quãng thời gian 1996-1997. Và điều khủng khiếp hơn cả, chính là việc hơn 20 năm sau tội ác hàng loạt ấy, thân phận của “Đồ tể phố Mons” vẫn hoàn toàn bí

      Những bộ phận thi thể bị cắt rời

      Tháng 3/1997, thành phố Mons, thủ phủ tỉnh Hainaut, gần biên giới Bỉ với Pháp, rung chuyển bởi tin tức cảnh sát phát ra các túi rác bằng nhựa có chứa nhiều bộ phận cơ thể người. Sĩ quan Olivier Motte tìm thấy những chiếc túi dọc theo đường phố Em Vandervelde ở Cuesmes, Mons.

      Khám nghiệm tử thi cho thấy những chiếc túi chứa các bộ phận cơ thể của ba nạn nhân nữ khác nhau. Hai ngày sau phát của sĩ quan Motte, loạt túi khác được tìm thấy ở Mons. Lần này, những chiếc túi chứa các bộ phận bị cắt rời của người phụ nữ, được cho là bị giết chỉ vài ngày trước đó.

      Thêm 1 túi chứa các bộ phận bị cắt rời từ thi thể 1 nạn nhân nữ khác được tìm thấy dòng sông Haine khẳng định khủng khiếp: Mons và khu vực lân cận thành phố này là nơi trú của kẻ giết người hàng loạt đặc biệt tàn bạo.

      Nghi phạm đầu tiên

      mất nhiều thời gian để cảnh sát gọi tên nghi phạm số 1: Marc Dutroux. Năm 1996, Dutroux, sát nhân hàng loạt gốc Charleroi (Pháp), bị bỏ tù vì bắt cóc 6 và giết chết ít nhất 2 người trong số họ. Trong phiên tòa, Dutroux thừa nhận tội ác của được ra lệnh bởi nhóm bất chính bệnh hoạn trong giới thượng lưu Bỉ.

      có bằng chứng cho thấy “nhóm đứng sau” Dutroux là ai nhưng thể chối cãi rằng, Dutroux là tên sát nhân độc ác, kẻ giam giữ và tra tấn các nạn nhân đến chết ở phòng kín dưới lòng đất trong nhiều ngày.

      Các tội ác của Dutroux được thực chủ yếu ở các khu vực thuộc Hainaut khiến trở thành nghi can số 1. Tuy nhiên, các “lỗ hổng” trong lập luận của ban điều tra sớm xuất . Cụ thể: “Đồ tể xứ Mons” giết phụ nữ mà phân biệt tuổi tác, xuất thân trong khi tất cả các “con mồi” của Dutroux đều là vị thành niên. ràng, ác nhân giết người và vứt các bộ phận cơ thể vào túi rác khắp Hainaut, là 1 cái tên khác.

      Thân thế 4 nạn nhân đầu tiên dược xác định

      Carmelina Russo, 42 tuổi, được báo cáo mất tích vào ngày 4/1/1996. Ngày 21/1, số phần thi thể của Russo được phát ở sát biên giới Bỉ - Pháp. Russo là phụ nữ kết hôn và lịch trình hàng ngày của luôn bắt đầu từ nhà ga xe lửa tại Mons.

      Martine Bohn, 43 tuổi, được tuyên bố mất tích vào ngày 21/7/1996. Martine, người chuyển giới, từng làm việc tại các quán bar quanh biên giới Pháp và Bỉ. Khi tìm thấy các phần thi thể của Bohn trong túi rác trôi nổi sông Haine, các nhà điều tra suy luận rằng kẻ giết người cắt bỏ ngực của sau khi biết rằng Bohn là người chuyển giới. Điều này cung cấp thêm bằng chứng rằng: tội ác của tên sát nhân hàng loạt này được thúc đẩy bởi tình dục.

      Jacqueline Leclercq, 33 tuổi, phụ nữ li hồn vào thời điểm thi thể được tìm thấy. Leclercq, có 3 con với chồng cũ nhưng khi li hôn bị Tòa từ chối quyền nuôi con. Leclercq thường được trông thấy ở các khu vực gần nhà ga Mons cho đến khi mất tích vào ngày 23/1/1997. Tay và chân Leclercq được sĩ quan Motte tìm thấy vào ngày 22/3/1997, ngay ở đường Rue de Emile Vandervelde.

      Nathalie Godart, 21 tuổi, là nạn nhân tuổi nhất của “Đồ tể phố Mons”. Godart có con gần 3 tuổi, nhưng đứa trẻ này được đưa vào Chương trình chăm sóc cộng đồng của Thành phố do loại rắc rối trong cuộc sống của .

      Vào thời điểm mất tích, Godart sống tại căn phòng ở Mons và thường xuyên lui tới các quan bar, tụ điểm ăn chơi như Intercity, Metropole và Cafe de la Gare. Godard, theo như nhiều nhân chứng cho biết, là phụ nữ có đời sống tình dục phóng túng nhưng phải mại dâm. Tương tự Bohn, thi thể bị cắt rời nhiều bộ phận của Godart được tìm thấy ở sông Haine.

      Nạn nhân cuối cùng Begonia Valencia

      Trong khi thân thế của các nạn nhân dần được xác định, cảnh sát Bỉ, trong cuộc họp báo chính thức đưa ra những phác thảo quan trọng về kẻ giết người hàng loạt. Giả thuyết đáng chú ý nhất: “Đổ tể xứ Mons” có thể được đào tạo về y tế, vì các bộ phân cơ thể của nạn nhân đều được cắt rời với độ chính xác rất cao.

      Đặc phái viên của FBI, suy luận rằng kẻ giết người có công việc ổn định dựa thực tế là tất cả các nạn nhân của đều bị sát hại vào cuối tuần. Vào ngày 3 tháng 7 năm 1997, bản tin được phát Kênh truyền hình Quốc gia Bỉ cho biết cảnh sát điều tra khả năng có mối liên hệ tôn giáo hoặc huyền bí với các tội ác của “Đổ tể phố Mons”.

      Nạn nhân cuối cùng được biết đến của “Đồ tể phố Mons” là Begonia Valencia, 37 tuổi, có báo cáo mất tích từ thị trấn Frameries vào mùa hè năm 1997. số bộ phận thi thể của Valencia được phát tại khu rừng , nằm giữa Bethleem và Hyon.

      người hàng xóm của Valencia sau đó rằng thường xe buýt địa phương mỗi tối. Rất có thể tên "Đồ tể phố Mons" phát được thói quen này của Valencia và “chờ sẵn” tại trạm xe buýt hoặc nhà ga tại Mons, để thực tội ác.

      Nghi phạm thứ hai xuất

      Vào ngày 15/9/1990, túi rác màu đen được tìm thấy gần Khu vực Hải quân Brooklyn cách, xa New York. Túi rác chứa hai cánh tay và chân bị cắt rời. chiếc túi khác được phát vài giờ sau đó chứa các bộ phần còn lại của người phụ nữ. Mười ngày sau, thân phận của nạn nhân được xác định: Mary Beal, 61 tuổi.

      Beal, độc thân, sống trong 1 căn hộ ở đường Mosholu Parkway với vài chú chó. Vụ mất tích của Beal được báo cáo bởi những người hàng xóm, sau khi họ thấy Beal ra ngoài dạo vào buổi sáng. Cuộc điều tra cái chết của Beal, cho thấy làm việc bán thời gian với tư cách là phiên dịch viên của tòa án.

      Vụ án cuối cùng của Beal trước khi mất tích, liên quan đến “cuộc chiến” giành quyền nuôi con của cặp đôi li hôn người Nam Tư, Smajo Dzurlic và vợ ta. Hơn thập kỷ sau, cảnh sát bắt giữ Smajo Dzurlic (còn có cái tên khác- Smail Tulja) vì tội giết Beal. Theo điều tra của Sở cảnh sát New York, Tulja có mối quan hệ tình cảm với Beal vào thời điểm ra tay với phụ nữ này.

      Tulja bị bắt vào mùa đông năm 2009 tại Montenegro. Chính quyền Mỹ ban đầu muốn dẫn độ Tulja về Mỹ để xét xử vụ giết người Beal, nhưng bất thành vì Montenegro cho phép dẫn độ công dân nước mình. Tulja sau đó bị Tòa án Montenegro xét xử về hàng loạt tội ác tại Mỹ, Montenegro, CH Séc và Albania.

      Ngoài Beal, Tulja còn chịu cáo buộc liên quan đến việc giết vợ, người mất tích ở Albania vài năm trước năm 2009. Tulja cuối cùng bị kết án về vụ giết Beal, nhận án tù giam 12 năm tại Nhà tù Goth. Năm 2012, Tulja, tự sát chết trong nhà tù.

      Giữa vụ Tulja giết bà Beal và “Đồ tể phố Mons” ràng có rất nhiều điểm tương đồng. Và chi tiết đáng chú ý nhất chính là bằng chứng cho thấy Tulja từng sống ở Bỉ trong khoảng thời gian từ 1996 đến 1997, giai đoạn mà “Đồ tể phố Mons” thực các tội ác khủng khiếp của . Tất cả những điều đó khiến Tulja trở thành nghi phạm số 1.

      Rốt cuộc, thân phận “Đồ tể phố Mons” vẫn trong vòng bí mật

      Ngoài Tulja, nghi phạm đáng chú ý khác trong vụ án “Đồ tể phố Mons” là Jacques Antoine. Antoine, hành nghề bác sĩ, bị bắt giữ vào năm 2012, sau vụ tấn công phụ nữ ở thành phố Strasbourg.

      Trước vụ bắt giữ này, con trai Antoine, viết thư cho cảnh sát Pháp cáo buộc cha mình là “Đồ tể phố Mons”. Trong lá thư này, con trai Antoine đưa ra những nghi ngờ của cậu như việc cha mình sống ở Mons trong quãng thời gian tội ác của “Đồ tể phố Mons” được thực và cậu nhiều lần nhìn thấy cha mang theo những túi rác màu đen với hành vi khác thường.

      Tuy nhiên, quá trình điều tra sau đó bác bỏ khả năng Antoine là “Đổ tể phố Mons”. Và cho đến thời điểm tại, tên sát nhân hàng loạt gây ám ảnh nhất nước Bỉ vẫn chưa lộ diện trước ánh sáng của công lý. là Dutroux hay Tulja? chết hay vẫn ung dung săn tìm những “con mồi” mới ở Mons? ai biết…

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 193: Quái vật ngày Valentine

      Mỗi ngày Thế giới mà chúng ta sống chứng kiến biết bao tội ác. Lễ tình nhân Valentine hàng năm dĩ nhiên cũng chẳng phải ngoại lệ. Lịch sử chứng kiến nhiều vụ án mạng “kinh điển” trong ngày 14/2 này. Nhưng sát nhân hàng loạt, chỉ giết người trong ngày Valentine, trong hồ sơ lưu trữ tội phạm chỉ có duy nhất 1 cái tên.

      Bartolomeo Gagliano, tự sát trong nhà tù dành cho những tội phạm nguy hiểm và có vấn đề về mặt tâm thần ở Sanremo, vùng Liguria miền bắc Italia, vào ngày 22/1/2015. Trước đó hàng chục năm, Gagliano bị Tòa án Italia tuyên án tù chung thân vì nhiều tội danh mà phạm phải, đáng chú ý nhất trong số đó là giết chết 3 người phụ nữ.

      Cuối năm 1981, Gagliano bị bắt lần đầu tiên sau khi Viện công tố Genoa thu thập được đầy đủ bằng chứng cho thấy chính là kẻ giết chết điếm vào đúng đêm 14/2 cùng năm.

      Theo hồ sơ vụ án, Gagliano sau khi quan hệ tình dục với này đánh đập và bóp cổ nạn nhân tới chết. Gagliano bị xử tử hình bởi những kiểm tra sau này cho thấy kẻ có vấn đề lớn về mặt tinh thần. Hiểu đơn giản, Gagliano là kẻ tâm thần và hoàn toàn ý thức được về tội ác của mình.

      Sau khi chính thức bị tuyên án, Gagliano bị giam ở nhà tù tại Genoa. Nhưng đến đầu tháng 2 năm 1981, bằng cách nào đó, kẻ sát nhân tâm thần này vượt ngục thành công. Và lâu sau khi trốn thoát khỏi nhà tù Marassi ở Genoa, Gagliano tiếp tục gây ra tội ác.

      Lần này thậm chí còn “nhân đôi” số nạn nhân của mình: phụ nữ (cũng là bán hoa) và người chuyển giới (nam sang nữ). Đáng vụ giết người kép này của Gagliano cũng được thực trong ngày Valentine 14/2, cũng với cách thức tương tự như năm 1981.

      Chỉ giết người vào ngày Lễ tình nhân, nên Gagliano được giới truyền thông Italia và Thế giới đặt cho biệt danh “Quái vật ngày Valentine”. Gagliano sau đó bị bắt giam trở lại và tiếp tục chịu án tù chung thân, với quản chế chặt chẽ hơn tại nhà giam Marassi.

      Các chuyên gia tâm lý pháp y luôn bảo lưu quan điểm rằng Gagliano là kẻ tâm thần, ý thức đầy đủ. Nhưng tên sát nhân hàng loạt này, ngoài việc giết người ghê tay và lại chỉ sát hại nạn nhân vào ngày Valentine, còn có biệt tài vượt ngục.

      Bằng chứng là đến tháng 12/2013, thời điểm đó Gagliano 55 tuổi nhưng lại tiếp tục thực vụ đào thoát ngoạn mục nữa. Tháng 12/2013, Gagliano sau quãng thời gian dài được quản ngục đánh giá là cải tạo tốt nhận được đặc ân về quê nhà thăm mẹ già.

      Theo kèm Gagliano trong chuyến về thăm nhà là 3 sĩ quan cảnh sát của nhà tù Marassi. Ấy vậy mà tên sát nhân hàng loạt Gagliano vẫn thoát khỏi kèm cặp của 3 sĩ quan này, thoát ra khỏi nhà mẹ , sau đó chặn xe chuyên vận chuyển bánh ngọt uy hiếp lái xe đưa tới Genova.

      Cú tẩu thoát ngoạn mục của Gagliano gây chấn động toàn Italia. Cảnh sát “đất nước hình chiếc ủng” phát lệnh truy nã quốc tế Gagliano. Cuộc truy lùng Gagliano cho thấy, từ Genova vượt qua biên giới Italia – Pháp và diện ở thành phố du lịch Menton.

      Tuy nhiên, Gagliano náu được lâu và lần này chưa kịp gây ra bất kì vụ sát nhân nào. Với hỗ trợ của cảnh sát Pháp, Gagliano bị bắt giữ tại Menton và dẫn độ trở về Italia.

      Gagliano sau đó chuyển tới nhà giam tại Sanremo, vùng Liguria. Tới tháng 1/2015, Gagliano được phát tự sát bằng cách treo cổ trong phòng biệt giam của . Kết thúc cuộc đời của “Quái vật ngày Valentine".

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Tháng 4/1987, người dân Ma Dương, huyện tự trị dân tộc thuộc Hoài Hóa, tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc xôn xao vì kiện gây chấn động. Teng Xingshan (Đằng Hưng Thiện), gã trai bán thịt lợn hiền lành có tiếng trong vùng bị cảnh sát bắt vì tội giết người.

      Hưng Thiện khi đó bị tình nghi là sát nhân giết hại có tên Shi Xiaorong (Thi Tiêu Vinh). Tiêu Vinh là nhân viên phục vụ tại khách sạn ở Ma Dương, trong những mối quen mà Hưng Thiện thường cung cấp thịt lợn trong suốt 1 năm qua.

      tháng trước ngày Hưng Thiện bị bắt, người nhà Tiêu Vinh có đơn trình báo về mất tích của lên chính quyền địa phương. Đầu tháng 4/1987, thi thể phụ nữ bị chặt chân tay được tìm thấy ở sông Ma Dương.

      Cảnh sát Ma Dương liên kết kiện Tiêu Vinh mất tích với xác chết trôi sông nêu và mời người nhà của Tiêu Vinh tới nhận dạng. Chị của Tiêu Vinh khẳng định đấy chính là thi thể của Tiêu Vinh. Ba ngày sau, Hưng Thiện bị bắt vì theo nhận định ban đầu của cảnh sát, là nghi can số 1.

      Tại sao Hưng Thiện lại bị coi là kẻ tình nghi đầu tiên trong cái chết của Tiêu Vinh. Có hai lý do quan trọng, tất nhiên là dưới góc nhìn của cảnh sát. Thứ nhất, Thiện và Vinh có mối liên hệ nhất định, chỉ xoay quanh công việc giữa người cung cấp thịt lợn cho khách sạn lớn nhất trong vùng và nhân viên tại khách sạn đó.

      Thứ hai, Cơ quan điều tra sau khi khám nghiệm tử thi nhận định rằng, những vết cắt xẻ chân tay nạn nhân cho thấy kĩ thuật điêu luyện của “tay dao” chuyên nghiệp. Hưng Thiện, trong khi đó, lại là người bán thịt lợn, trong gia đình có truyền thống nghề này từ đời ông cố nội, thậm chí còn nổi tiếng trong vùng nhờ kĩ năng xẻ thịt nhanh và đẹp.

      Bằng cách nào đó, loại trừ khả năng dùng nhục hình, cảnh sát Ma Dương có được lời thú tội giết Tiêu Vinh của Hưng Thiện. Bản cáo trạng đọc trước toà nêu Hưng Thiện sau khi quan hệ tình dục với Tiêu Vinh, giữa hai người xảy ra cãi vã vì Thiện nghi Vinh trộm tiền của . Trong lúc nóng giận, Thiện dùng dao đâm chết Vinh và cắt rời chân tay , rồi đem thi thể ném xuống dòng Ma Dương.

      Hưng Thiện sau đó bị Tòa án nhân dân Hồ Nam kết án tử hình bất chấp đơn kháng cáo của cùng chiến dịch kêu oan có chữ kí của hơn 300 dân làng – những người bao giờ tin chàng thanh niên dễ mến Hưng Thiện lại là kẻ sát nhân máu lạnh. Hưng Thiện chính thức bị xử tử hình tại trường bắn Hồ Nam vào năm 1989.

      Vụ án khép lại. “Kẻ thủ ác” phải đền tội. Đa số các thành viên trong đội điều tra phá án thành công cái chết của Tiêu Vinh sau đó đều thăng quan tiến chức. Những người tin rằng Hưng Thiện bị oan, từ những người thân trong gia đình đến dân làng ở Ma Dương, dù phục dù đau lòng nhưng khi thời gian qua , bi kịch năm nào cũng còn được họ nhắc lại nữa.

      Nhưng quả thực Hưng Thiện chết oan, bị xử tử hình vì tội ác khủng khiếp mà ta hề có chút liên quan nào. Nếu như Số phận của Hưng Thiện khiến rơi vào vòng oan trái, khiến phải chết trong nỗi uất hận Ông Trời cũng mở ra con đường để được giải oan.

      Bởi thực tế, Tiêu Vinh hề… chết. Thi thể bị cắt rời chân tay trôi dòng Ma Dương cuối Xuân năm 1987 hoàn toàn phải là Tiêu Vinh. có tên Tiêu Vinh – mà tất cả đều nghĩ là chết và ít người tin rằng bị giết bởi Hưng Thiện – đúng là mất tích nhưng rốt cuộc vẫn sống sờ sờ.

      Năm 1993, tức 4 năm sau khi Hưng Thiện bị tử hình, Tiêu Vinh bất ngờ xuất , phải ở Ma Dương – Hồ Nam, mà là quê gốc của Quý Châu. Tiêu Vinh, trong lời khai của mình với cơ quan điều tra sau này, kể rằng bị bắt cóc vào tháng 3/1987 và bị lừa bán làm vợ cho người đàn ông ở Sơn Đông. Vinh cũng thừa nhận chẳng hề biết ai có tên là Hưng Thiện cả.

      Tiêu Vinh và chồng sau đó có liên quan tới đường dây buôn bán ma túy ở Sơn Đông. bị bắt cùng chồng, chịu án tù giam 3 năm. Sau khi mãn hạn tù, Tiêu Vinh trở về quê nhà ở Quý Châu. Đấy chính là lý do Tiêu Vinh bặt vô tín từng ấy năm.

      Điều đáng ngạc nhiên nhất là ở chỗ, Tiêu Vinh bị bắt giam vì liên quan tới đường dân buôn ma túy và Tiêu Vinh bị giết hại xác thả trôi sông, vẫn cùng tồn tại trong hồ sơ lưu của công an hai tỉnh Sơn Đông và Hồ Nam, mà nhân viên hữu trách nào phát ra phi lý đó.

      Phải tới năm 2004, những người thân của Hưng Thiện mới nghe phong thanh rằng Tiêu Vinh vẫn còn sống và ở Quý Châu. Vợ và con của Hưng Thiện – tên Đằng Yên sau đó đến nhà của Tiêu Vinh để về kể bi kịch mà gia đình họ phải gánh chịu bởi bản án tử hình oan nghiệt năm 1989.

      Sau câu chuyện đẫm nước mắt giữa 3 người phụ nữ, cùng với lời hứa đứng ra làm chứng của Tiêu Vinh, cuối tháng 12/2004, Đằng Yên chính thức nộp đơn đề nghị Trung tâm hỗ trợ pháp lý thành phố Hoài Hóa, Hồ Nam nhờ giúp đỡ trong việc lật lại vụ án oan của Hưng Thiện.

      Đúng nửa năm năm sau, tháng 7/2005, Toàn án Hồ Nam chính thức tuyên bố Hưng Thiện vô tội. Gia đình của tử tù chết oan này được bồi thường 666 nghìn Nhân dận tệ. Đội điều tra vụ án và Hội đồng xét xử vụ “Đằng Hưng Thiện giết Thi Tiêu Vinh” năm nào, toàn bộ đều bị kỉ luật, cách chức vụ đảm nhiệm vào thời điểm đó.

      16 năm sau khi bị tử hình bởi tội ác mình hề liên quan, Hưng Thiện được giải oan. Nhưng phía sau vụ án oan của Hưng Thiện vẫn còn đó những câu hỏi lớn: Tử thi bị cắt lìa tay chân năm ấy phải là Thi Tiêu Vinh, vậy nhân thân thực của xấu số này? Tại sao lại chết theo cách đau lòng đến vậy? Và kẻ thủ ác thực là ai?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :