1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Với tay nghề cao, thợ sửa máy điều hòa nhiệt độ David Castor ở thành phố Clay, bang New York, Mỹ có cuộc sống khá sung túc. Nhưng cuộc đời David rẽ sang hướng khác khi người cha của qua đời năm 2005. Cái chết của ông khiến David trở nên trầm uất, chán nản và uống nhiều rượu.

      Ngày 22/8/2005, vợ của David gọi điện thoại tới đồn cảnh sát báo rằng chịu rời phòng ngủ trong ngày và khóa cửa bên trong. Cảnh sát tới nhà David và quyết định đạp cửa buồng ngủ.

      Cảnh tượng kinh hoàng trong buồng ngủ đập vào mắt viên cảnh sát. David nằm sấp giường với lượng lớn chất nhầy từ dạ dày. Nhiều đồ đạc rơi dưới đất bao gồm hộp dung dịch chống đông và khẩu súng ngắn dưới gầm giường.

      Chuyên gia pháp y kết luận David tử vọng tại trường. nóc tủ gần giường, cảnh sát thấy cốc chứa dung dịch màu xanh lục và cốc chứa chút dung dịch màu vàng. Kết quả phân tích cho thấy dung dịch màu xanh lục chứa ethylene glycol, thành phần chính của chất chống đông. Nếu người uống lượng lớn ethylene glycol vào cơ thể, chất này có thể gây tử vong.

      Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy nạn nhân tử vong do tác động ethylene glycol trong dạ dày. Trong giấy chứng tử, cảnh sát ghi rằng David tự sát bằng cách uống thuốc chống đông. Song số thám tử đặt câu hỏi: Tại sao nạn nhân tự sát bằng súng để chết nhanh mà lại uống chất chống đông để vật vã trong 72 giờ trước khi lìa đời?

      Lúc kiểm tra thùng rác trong bếp, nhóm điều tra phát ống bơm mà dân Mỹ thường dùng để bơm mỡ khi chế biến gà tây. Họ thấy chút dung dịch chống đông trong ống.

      Chuyên gia pháp y cũng phát DNA ở đầu miệng ống bơm. Kết quả phân tích cho thấy đó là DNA của David Castor. Như vậy, có lẽ David hoặc ai đó dùng ống bơm để đưa chất chống đông vào dạ dày? Cảnh sát tin vào giả thuyết ấy.

      Hàng loạt manh mối đáng ngờ khiến cảnh sát bắt đầu nghi cái chết của David Castor có thể là vụ giết người. Nghi pham hàng đầu là Stacey Castor, vợ của nạn nhân. David là chồng thứ hai của Stacey và ta có con riêng từ cuộc hôn nhân đầu tiên.

      Nhiều lời khai của Stacey mâu thuẫn với thực tế. Chẳng hạn, ta với nhân viên tổng đài 911 rằng David uống nhiều rượu trước khi tự nhốt trong phòng, song chuyên gia pháp y thấy chất cồn trong dạ dày người đàn ông 48 tuổi. Khi cảnh sát thẩm vấn, Stacey buột miệng chồng ta uống thuốc chống đông. Đây là thông tin mà chỉ cảnh sát biết. "Tôi và chồng từng xem phim tài liệu về việc phụ nữ đầu độc chồng bằng thuốc chống đông", Stacey kể.

      Nhóm điều tra chỉ thấy dấu vân tay của Stacey xuất cốc thủy tinh chứa dung dịch chống đông. Nếu David uống chất chống đông để tự sát, tại sao để lại dấu vân tay cốc?

      Vị trí của hộp dung dịch chống đông cũng khiến cảnh sát phải đặt ra vài câu hỏi. Chất nhầy mà David nôn ra chảy từ giường xuống sàn nhà, song nhóm điều tra chỉ thấy chất nhầy bên dưới hộp, chứ thấy chất nhầy ở phía hộp - tượng trái với logic thông thường. Chắc chắn ai đó đặt hộp dưới gầm giường sau khi chất nhầy chảy xuống sàn.

      nghi ngờ của nhóm điều tra tăng lên sau khi họ biết Mike Wallace, người chồng đầu của Stacey, cũng chết cách bí . Bác sĩ kết luận Mike tử vong vì đau tim. Người nhà của Mike cầu khám nghiệm tử thi, song Stacey bác bỏ đề xuất này. Từ đó tới nay người thân của Mike luôn nghi ngờ hành động khó hiểu của Stacey.

      Khi kiểm tra hồ sơ y tế của Mike Wallace, người chồng đầu tiên của Stacey, cảnh sát nhận thấy ông hề mắc bệnh tim. Vì thế khả năng ông tử vong vì đau tim rất thấp.

      Nghi ngờ cái chết của Mike là kết quả của vụ án mạng, cảnh sát cầu tòa án cho phép họ khai quật mộ của nạn nhân để khám nghiệm tử thi. Tòa án chấp thuận cầu.

      Nếu Mike tử vong do chất chống đông xâm nhập hệ tiêu hóa, chất ethylene glycol trong chất chống đông tạo ra tinh thể. Sau khi tinh thể hình thành, chúng cản trở hoạt động của thận - nguyên nhân gây tử vong.

      Dù thi thể Mike phân hủy, những tinh thể do ethylene glycol tạo ra vẫn còn nguyên vẹn. Các chuyên gia pháp y thấy chúng khi khám nghiệm xác người đàn ông xấu số - chứng cứ cho thấy Stacey sát hại Mike bằng dung dịch chống đông.

      Song đúng lúc cảnh sát chuẩn bị bắt Stacey ta lại gọi dịch vụ cấp cứu để báo rằng Ashley, con của ta với chồng đầu tiên, tự sát bằng thuốc ngủ. Khi xe cứu thương tới nhà Stacey, các nhân viên y tế thấy Ashley thở thoi thóp. lọ thuốc ngủ và lá thư tuyệt mệnh bên cạnh cơ thể . Theo nội dung của lá thư, Ashley thú nhận giết cha ruột vì ông quá ích kỷ và tàn nhẫn. Nhưng giờ đây cảm giác tội lỗi dày vò nên muốn chết để chuộc tội tày đình.

      Nhóm điều tra đối mặt với câu hỏi khó: Phải chăng Ashley hạ sát Mike để bảo vệ mẹ? Vì lá thư tuyệt mệnh được đánh máy nên họ thể xác định Ashley là tác giả của nó hay . Hy vọng duy nhất của cảnh sát là Ashley sống sót để khai .

      May mắn thay, Ashley thoát chết. Khi tỉnh táo, kể rằng Stacey đưa cốc nước và bảo uống. Ashley cũng khẳng định viết lá thư tuyệt mệnh và giết cha ruột.

      Để xác định người soạn thảo lá thư tuyệt mệnh, nhóm điều tra tịch thu máy tính trong nhà Stacey và kiểm tra. Họ phát lá thư được tạo ra lúc 14h27 hôm 12/9/2005 - thời điểm Ashley học ở trường. Vì thế chắc chắn nữ sinh phải là người soạn thảo thư. Ngoài ra, chuyên gia máy tính phát Ashley và Stacey dùng tài khoản riêng máy tính. Phần mềm Word tồn tại cả hai tài khoản, song Ashley chưa bao giờ sử dụng nó, còn Stacey sử dung nhiều lần.

      Bất chấp những chứng cứ cảnh sát tìm ra, Stacey vẫn mực khẳng định con ta giết Mike và David. Lúc này, các công tố viên và những người quan tâm tới vụ án đặt câu hỏi: Động cơ giết hai chồng của Stacey là gì?

      Về nhân cách, các nhà tâm lý tội phạm nhận định Stacey là kẻ ích kỷ và bản thân thái quá. Những người như ta sẵn sàng giết người khác để bảo vệ lợi ích của bản thân. Về phương diện tài chính, Stacey hưởng 50.000 USD từ hợp đồng bảo hiểm nhân thọ của người chồng thứ nhất. Số tiền bồi thường bảo hiểm tăng lên 200.000 USD với cái chết của người chồng thứ hai.

      Các công tố viên tin rằng Stacey nảy ra ý định giết David Castor khi cảm thấy chán chồng. Vì người phụ nữ từng giết chồng thứ nhất mà bị trừng phạt, ta áp dụng thủ đoạn cũ với David. Sau khi lừa chồng uống nước chứa chất chống đông, Stacey thấy chồng bất tỉnh nhưng vẫn thở. Vì thế ta dùng ống bơm để tống thêm dung dịch chống đông vào dạ dày David. Đó là nguyên nhân khiến DNA của David xuất ở miệng ống bơm.

      Khi cảnh sát khai quật mộ người chồng đầu để khám nghiệm tử thi, Stacey hiểu rằng tội ác của ta sắp bại lộ. Vì thế, ta nghĩ ra cách vô cùng bất nhân: Đổ tội cho con Ashley. Nhân lúc Ashley tới trường vào ngày 12/9/2005, ta soạn thảo lá thư tuyệt mệnh rồi in ra giấy.

      Vào tối 22/9/2005, Stacey nghiền nhiều viên thuốc ngủ thành bột rồi đổ vào cốc nước để đầu độc Ashley. Nếu Bree Castor, con của Stacey và David, phát Ashley bất tỉnh giường vào buổi sáng hôm sau, có lẽ lìa đời và có thể người mẹ vô nhân tính thoát tội.

      Trước tòa, Stacey vẫn khẳng định con là thủ phạm giết hai người chồng của ta. Nhưng bồi thẩm đoàn tin. Họ kết luận Stacey phạm tội giết David Castor. Thẩm phán tuyên bị cáo án tù 50 năm. Giới truyền thông Mỹ sốc khi đưa tin về việc Stacey giết hai chồng và mưu giết con ruột. Họ gọi ta là "Góa phụ đen".

      Ashley Wallace và Bree Castor ôm nhau và khóc khi tòa tuyên án. Nỗi đau của hai quá lớn. Người mẹ của họ giết hai chồng và mưu giết con ruột để trốn tội. Sau khi Stacey vào tù, Ashley cắt đứt quan hệ với người mẹ tàn nhẫn. Ngày 11/6/2016, phạm nhân Stacey Castor đột tử trong trại giam ở tuổi 48.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Để thỏa mãn nhục dục đê hèn của mình, ngoài việc hãm hiếp 11 phụ nữ, người đàn ông bệnh hoạn còn bắt cóc, đào hầm trong nhà, giam giữ 2 thiếu nữ làm nô lệ tình dục cho trong 590 ngày...

      Địa ngục trần gian của hai thiếu nữ

      Tăng Cường Bảo, công nhân tại Thanh Sơn, Vũ Hán, Hà Bắc, Trung Quốc đào hầm, giam cầm hai thiếu nữ để thỏa mãn dục vọng. dùng đủ mọi bạo hình để hành hạ hai như bóp cổ, xịt hơi cay vào mắt nạn nhân, tra tấn bằng gậy điện...

      Theo đó, đầu tiên bị người đàn ông hơn 40 tuổi này bắt cóc tên là Lệ Lệ, 16 tuổi. Vào ngày 16/9/2008, vào lúc 22h, khi Lệ Lệ bộ về nhà mình bị Tăng Cường Bảo bắt cóc. đưa về nhà của rồi ra tay cưỡng hiếp. Sau đó, bắt trói và giam giữ thiếu nữ vào trong căn hầm mà đào trong nhà của mình.

      Để thỏa mãn dục vọng, từ đầu năm 2008, Tăng Cường Bảo tiến hành đào hầm ngầm trong nhà mình nhằm bắt thiếu nữ về phục vụ tình dục. Hầm ngầm được đào giữa nhà, ngụy trang bằng cái hố ximăng. Căn hầm cao 2,5m, dài 4m, rộng 1,5m theo cấu trúc chữ S. Hầm được xây chắc chắn có hệ thống cách rất tốt. Vách hầm thiết kế song sắt dài 2m rất chắc chắn để cùm nạn nhân.

      Vào ngày 2/7/2009, tiếp tục tìm kiếm con mồi khác. Lần này ra tay bắt cóc 19 tuổi, tên Hồng Hồng và tấn công tình dục . Cũng giống như Lệ Lệ, Hồng Hồng bị tống vào ngục tối. Hai thiếu nữ nhiều lần bị Cường Bảo đánh đập và hãm hiếp.

      Ngoài tội ác khủng khiếp với hai thiếu nữ , người đàn ông thú tính này còn hãm hiếp 11 phụ nữ khác từ tháng 7/2007 tới tháng 5/2011 mà ai dám lên tiếng tố cáo .

      Cuộc giải cứu ngoạn mục

      Cả hai thiếu nữ được giải cứu vào ngày 14/5/2010, sau khi người đàn ông tên Du đến thăm cửa hàng sửa chữa điện tử của bạn mình. Du phát tờ giấy được nhét vào trong linh kiện của chiếc tivi với lời lẽ kêu cứu thống thiết: "Hãy giúp tôi. Tôi bị giam giữ dưới lòng đất hơn năm", kèm với đó là bản đồ vẽ tay cho thấy nơi bị giam giữ cũng như có cả số điện thoại và địa chỉ của gia đình Hồng Hồng.

      Du gọi đến số điện thoại và thông báo cho cha của Hồng Hồng, người chỉ cách nơi con ông bị giam giữ khoảng 200 mét. Người cha nhanh chóng báo cho cảnh sát và chỉ vài giờ sau đó, cảnh sát tìm thấy hai trong tình trạng khỏa thân và thoi thóp thở.

      Bác sĩ Từ Lập Hoa, người cùng lực lượng giải cứu cho biết, hai nạn nhân trong tình trạng suy kiệt, khắp người có nhiều vết thương lở loét, nếu chỉ trễ vài ngày nữa có thể các chết. Như vậy, Lệ Lệ bị giam cầm 590 ngày còn Hồng Hồng bị giam 317 ngày mới được giải thoát. Họ đều bị cùm chân vào vách rất chắc, xung quanh đầy vỏ mì ăn liền và đồ hộp.

      Cái giá phải trả của tên bệnh hoạn

      tuần trước khi giải cứu hai thiếu nữ, Cường Bảo bị cảnh sát địa phương bắt giữ vì bị cáo buộc cưỡng hiếp phụ nữ khác. Tuy nhiên, Cường Bảo hề khai với cảnh sát việc mình giam giữ 2 thiếu nữ. Cảnh sát cũng điều tra tên này từng hãm hiếp 11 phụ nữ khác.

      Sau khi việc bị phát giác, nó khiến dư luận và truyền thông Trung Quốc rúng động trong thời gian dài. Và mọi người gọi Tăng Cường Bảo là "con quỷ đội lốt người".

      Tại phiên toàn xét xử, Tăng Cường Bảo nhận mức án tử hình. Người đàn ông này kháng cáo vì cho rằng bản án quá nặng khi ông ta hề khiến các nạn nhân tử vong hoặc mang thai. Ông ta còn biện minh rằng mình có vấn đề về tâm thần nên cần được xem xét.

      Tuy nhiên, tòa án bác bỏ đơn kháng cáo và y án đối với Tăng Cường Bảo. "Bị cáo tàn phá sức khỏe thể chất cũng như tinh thần cho hai thiếu nữ, gây ra ảnh hưởng rất tiêu cực đối với xã hội nên cần bị trừng phạt nghiêm khắc", tòa án cho biết.

      Người dân sống xung quanh Tăng Cường Bảo vô cùng sốc khi biết tin về việc chấn động này. người hàng xóm cho biết, Tăng Cường Bảo là người hướng nội, ít .

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 187: Sát nhân axit

      biến mất của người phụ nữ 69 tuổi

      ngày đẹp trời năm 1969, Olivia Durand-Deacon - người phụ nữ 69 tuổi với khối tài sản kếch xù gặp gỡ đối tác làm ăn tên John George Haigh (40 tuổi).

      Cuộc gặp mặt này được Haigh sắp xếp với lý do dẫn bà Olivia đến thăm công xưởng của mình tại West Sussex ( quốc), cách London 45 dặm (khoảng 72km) về hướng Nam. Công xưởng này được cả hai dự tính sử dụng để sản xuất móng tay giả nhân tạo.

      Tuy nhiên, đó cũng là lần cuối cùng bà Olivia xuất dưới ánh mặt trời.

      Người phụ nữ 69 tuổi này sau đó bặt vô tín, khiến cho bạn bè của bà rất lo lắng và tức tốc báo cảnh sát. Với tư cách là người cuối cùng gặp gỡ bà Olivia, Haigh cũng sốt sắng tham gia vào công tác tìm kiếm người mất tích. Tuy nhiên, ngay từ khi bắt đầu điều tra, cảnh sát có những nghi ngờ về gã đàn ông ít nhiều mờ ám này.

      Sau khi lục soát phòng khách sạn mà Haigh ở, cảnh sát tìm thấy chiếc áo khoác lông thú và ít giấy tờ được cho là thuộc về bà Olivia. Ở khu xưởng của gã, người ta chỉ tìm thấy thùng chứa axit - thứ mở ra chương đen tối trong lịch sử tội phạm nước - gã sát nhân phi tang xác người bằng axit.

      Cách thức thủ tiêu xác người của gã sát nhân máu lạnh

      Điều bất ngờ là khi bị thẩm vấn tại đồn, John Geogre Haigh khai tuốt tuồn tuột mọi thứ, từ việc sát hại bà Olivia cho tới phương thức thủ tiêu xác nạn nhân. Gã liên tục làm nhảm rằng: "Bà Olivia biến mất rồi, các người bao giờ tìm thấy bà ta nữa đâu." Gã cho rằng, chỉ cần tìm thấy xác nạn nhân ai có thể kết tội được .

      Tuy nhiên, có người chịu thua Haigh, đó là bác sĩ pháp y Keith Simpson.

      Trong công xưởng tội ác nơi phi tang xác bà Olivia của John, bác sĩ Keith tỉ mẩn tìm kiếm các bằng chứng và dừng lại trước :"vũng nước màu vàng - trắng ở bên cạnh tòa nhà." Sau khi xem xét kỹ khu vực đó, ông nhận thấy có số viên sỏi có hình dạng và độ bóng khác hẳn với sỏi thường nền đất.

      Lập tức cho rằng đó là sỏi sinh ra từ cơ thể người, Keith Simpson thu nhặt lại và tiếp tục đào bới quanh vũng nước khả nghi kia để kiếm tìm bằng chứng.

      Những nỗ lực này có kết quả khi đội pháp y tìm thấy hơn 12kg mỡ người, phần của chiếc chân trái, 18 mẩu xương vụn từ chân và đốt sống cùng hàm răng còn nguyên vẹn của bà Olivia. Quan trọng hơn, chiếc túi xách của người phụ nữ xấu số cũng được tìm thấy ở cùng địa điểm này.

      Haigh ngay lập tức bị cáo buộc tội giết người. Tuy nhiên điều kinh khủng là, bà Olivia phải nạn nhân đầu tiên, hay thứ 2, thứ 3 của gã. Trước người đàn bà giàu có xấu số, có tới 5 người bị Haigh sát hại và phi tang theo cùng cách thức tàn nhẫn này trong khoảng thời gian từ năm 1944 tới 1949.

      Các nạn nhân của Haigh đều bị phi tang trong axit Sulphuric - loại axit cực mạnh có thể sử dụng để phân rã chất hữu cơ. Về lý thuyết, chỉ cần qua vài ngày ngâm trong chất ăn mòn cực mạnh này, người trưởng thành có thể biến mất còn lại dấu vết. Hàm răng của bà Olivia còn tồn tại là do chúng là răng giả - chi tiết ngờ tố cáo tội ác của Haigh.

      Công xưởng ác mộng của John Geogre Haigh

      Sau khi bị kết án, cảnh sát nhanh chóng phát ra Haigh có tiền án tiền về tội lừa đảo và ăn trộm trong suốt 7 năm từ 1947 tới 1943. Điều kỳ lạ là, vài người bạn của Haigh biến mất cũng trong khoảng thời gian từ năm 1944 tới 1949; trong đó phải kể tới William McSwan.

      Haigh sau đó thú nhận rằng mình giết người bạn McSwan và thủ tiêu trong thùng axit đậm đặc vào tháng 9 năm 1944. biến mất của McSwan bị che mờ bởi màn kịch mà Haigh dựng nên, rằng trốn khỏi địa phương để tránh lệnh điều quân phục vụ thế chiến II.

      Tuy nhiên, cha mẹ McSwan nghi ngờ câu chuyện của Haigh; gã sát nhân máu lạnh này sau đó giết luôn 2 người này rồi bỏ trốn tới London sau khi bán sạch gia sản nhà McSwan. Hai người này bị phi tang bằng axit đậm đặc.

      Tại London, Haigh xin vào làm ở công xưởng tại West Sussex. Tại đây, gã được giao hẳn công xưởng để quản lý, gián tiếp biến nơi đây thành lò sát sinh và phi tang xác chết.

      Tháng 2 năm 1948, sau khi tiền của nhà McSwan bị tiêu hết, Haigh lại nảy ra ý định cướp của giết người. Gã dụ Tiến sĩ Archibald Henderson và vợ của ông tới xưởng của mình rồi ra tay sát hại bằng súng, sau đó phi tang xác bằng phương thức quen thuộc. Tiền của nhà Henderson cũng bị tiêu hết chỉ trong 1 năm, và bà Olivia trở thành nạn nhân kế tiếp.

      Tại tòa, Haigh thú nhận giết 9 người, tuy nhiên chỉ có 6 nạn nhân kể được cảnh sát xác nhận. Dù được luật sư bào chữa có bệnh điên, thế nhưng Haigh vẫn bị kết án tử hình và treo cổ vào năm 1950, khép lại vụ án "sát nhân axit" kinh hoàng ám ảnh London thời.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Mỹ chiếm tới 67,41% số kẻ giết người hàng loạt trong lịch sử thế giới, với hơn 2.700 sát thủ được ghi nhận. Nhưng phần lớn trong số đó chẳng thể so được với Javed Iqbal – sát nhân hàng loạt của Pakistan, ở cả số lượng nạn nhân lẫn cách thức giết người tàn độc.

      Javed Iqbal, hầu như thu hút được bất kỳ chú ý nào các phương tiện truyền thông hay Internet. Vì văn hóa Pakistan “tôn sùng” những kẻ giết người như những nơi khác hoặc giả ở quá xa so với “văn minh” phương Tây? Dù lý do là gì nữa, gã đặc biệt tàn bạo, vượt xa so với đa số kẻ giết người hàng loạt được ghi nhận trong Hồ sơ hình của Mỹ. Dưới đây là câu chuyện khủng khiếp của Javed Iqbal.

      Giết CHÍNH XÁC 100 nạn nhân

      Người ta biết rất ít về cuộc sống ban đầu của Javed Iqbal, kẻ giết người hàng loạt tàn bạo ở Pakistan. Đa số cho rằng Iqbal sinh năm 1956, nhưng số nguồn khác lại năm 1961. Iqbal là đứa con thứ sáu trong gia đình có 7 người con. Cha của Iqbal, ông Mohammed Ali Mughal, là thương nhân giàu có.

      Năm 1978, Iqbal ghi danh theo học trường Cao đẳng Hồi giáo và bắt đầu kinh doanh riêng sau khi liên thông lên đại học. Người cha giàu có của Iqbal tặng gã biệt thự, nơi Iqbal sở hữu và vận hành doanh nghiệp thép của mình. Ngoài điều này, rất ít thông tin về thuở thiếu thời của Iqbal, cái tên trở thành trong những kẻ giết người khủng khiếp nhất lịch sử Thế giới thời đại.

      Điều khiến Javed Iqbal nổi bật trong số những kẻ giết người hàng loạt khác chỉ là việc phạm tội ở Pakistan, quốc gia hầu như có ghi chép nào về “sát nhân hàng loạt” trước đó, mà còn có số lượng nạn nhân của rất lớn.

      Javed Iqbal giết tổng cộng 100 trẻ em nam, phải ít hơn hay nhiều hơn mà là CHÍNH XÁC 100 nạn nhân. Iqbal sau đó khoe khoang trong các phiên tòa xét xử, trong các cuộc phỏng vấn rằng có thể dễ dàng giết tới 500 đứa trẻ hoặc hơn, nhưng “thích” dừng lại ở con số 100.

      Tại sao lại là 100? Vì đó là những gì Iqbal tự hứa với chính mình như thế. Sau nạn nhân thứ 100, hoàn toàn từ bỏ việc giết chóc. Điều này có ý nghĩa như thế nào, ngoài việc chúng ta có thể nhận ra 1 rằng: Iqbal phải là kẻ tâm thần, thực tội ác của mình với tính toán chính xác và hoàn toàn vô cảm.

      Ra tù sau án hiếp dâm amp; tội ác hàng loạt bắt đầu

      Những dấu hiệu cảnh báo về tội phạm hàng loại ở Iqbal xuất từ rất sớm, chỉ là ai để ý chúng mà thôi. Khi nghiệp kinh doanh của Iqbal cất cánh, gã chịu nhiều cáo buộc về các tội ác liên quan đến tình dục, như hãm hiếp, lạm dụng… nhưng rốt cuộc chỉ bị tù giam 3 năm sau khi bị kết án hiếp dâm nhân viên nữ của công ty.

      Javed Iqbal sau này kể rằng mơ về những vụ giết người trong thời gian dài, từ khi còn . Tuy nhiên, thôi thúc về chuyện trở thành sát nhân hàng loạt chỉ thực mạnh mẽ sau khi ra tù vì án hiếp dâm nêu . Với Iqbal, 3 năm trong tù, coi như “chết”. Hay đúng hơn chút lương tri cuối cùng trong phần Người của chết. Ra tù, Iqbal phải là là “người” hoàn toàn khác.

      Mẹ Iqbal, người gắn bó nhất trong đời, chết trong thời gian bị giam giữ. Và cái chết của bà khiến nổi cơn thịnh nộ và trở thành kẻ căm hận Thế giới. Kế hoạch và mục tiêu giết CHÍNH XÁC 100 đứa trẻ của Iqbal khởi từ đó. Iqbal muốn được nhìn thấy… 100 người mẹ phải chịu cảnh đau đớn trước cái chết của con mình. Như mẹ gã!

      Cách thức giết người của ác nhân có IQ hơn 130

      Những nạn nhân của Iqbal có các điểm chung ràng: tuổi từ 6-16, giới tính nam. Iqbal là kẻ thông minh, với chỉ số IQ khoảng 130-135, nên kế hoạch giết người hàng loạt của gã cũng công phu vô cùng.

      Đầu tiên, Iqbal thiết lập doanh nghiệp , chuyên về cung cấp trò chơi điện tử dành cho thanh thiếu niên, nhằm thu hút các nạn nhân trong “giới hạn ưa thích” của .

      Sau đó tạo ra trò chơi tìm kho báu ảo, những người tham gia trò chơi chỉ sử dụng “nick”ảo và kẻ thắng cuộc được đưa tới phòng riêng của gã, theo chỉ dẫn trò chơi. Tại đây, nạn nhân bị hãm hiếp và giết hại. Khoảng 50 cậu bé bị Iqbal giết theo cách này.

      Iqbal cũng thường dùng học bổng như là cách để lôi kéo những mục tiêu mà gã chọn tới biệt thự của mình, nơi chuốc thuốc mê nạn nhân, hiếp và xiết cổ nạn nhân tới chết. số trường hợp khác, Iqbal bắt gặp đường phố Lahore, thường là trẻ em vô gia cư hoặc “dạt nhà”.

      Lời thú tội nặc danh

      Đầu tháng 12 năm 1999, Iqbal quyết định viết lá thư, gửi cho cảnh sát và vài tờ báo địa phương, kể về tội ác của mình. Giống như nhiều kẻ giết người hàng loạt, Iqbal luôn lưu giữ các bản ghi chép chi tiết về tất cả những vụ giết người của . Việc tự thú theo kiểu này, của Igba, phải tự phát mà được tính toán từ trước. Chính xác và lạnh lùng.

      Iqbal giết đủ 100 nạn nhân, đúng “lời hứa” với chính mình và muốn tiếp tục nữa. Với Iqbal, cách tốt nhất để phá bỏ lời hứa là… công bố "thành quả" của mình. Sau nạn nhân thứ 100, sẵn sàng để bị bắt. Nhưng muốn bắt được để xét xử, cảnh sát và các nhà chức trách cũng phải dụng công khám phá và điều tra, chứ có chuyện tự ra mặt đầu thú.

      Thế nên, trong lá thư gửi cảnh sát và báo chí địa phương, Iqbal để lộ danh tính. Những bản ghi chép về các nạn nhân, cách thủ ác, ngày tháng và ( phần) địa điểm chính là “dấu vết” Iqbal gợi ý cho đội điều tra. cuộc săn lùng kẻ sát nhân hàng loạt diễn ra ngay sau đó. 25 ngày sau lời tự thú, Iqbal chính thức bị bắt.

      Tuy nhiên đến khi bị hỏi cung, Iqbal lại khẳng định mình… vô tội. Iqbal khai rằng rằng chỉ tưởng tượng ra nội dung của bức thư và đó, với gã, là kết hợp giữa tuyên bố chính trị và nghệ thuật, về tình trạng mất tích liên tếp của trẻ em tại Pakistan mà thôi.

      Dùng Axit Clohydric để phi tang xác chết

      Dĩ nhiên, lời phản bác của Iqbal chẳng thể “cứu” được gã. Có quá nhiều bằng chứng chống lại gã được cảnh sát thu thập. Các bản ghi chép được Iqbal lưu giữ trong căn hộ của , liệt kê chi tiết quá trình tiếp cận mục tiêu, cách thức giết người và cả phi tang thi thể.

      Phần khủng khiếp nhất trong câu chuyện đẫm máu của Igba chính là công đoạn phi tang xác chết. Axit clohydric, được gã sử dụng thường xuyên với mục đích ăn mòn thi thể nạn nhân, xóa dấu vết. Ngoài ra, hai thùng lớn chứa xác người bị phân hủy bởi Axit được cảnh sát tìm thấy trong nhà kho của Iqbal – như là bằng chứng đanh thép nhất để khẳng định tội ác khủng khiếp của .

      Nhưng Iqbal lại khác tuyệt đại đa số những “sát nhân hàng loạt” trước và sau chi tiết kì dị: có đồng phạm. Chúng ta từng chứng kiến ít “cặp đôi” hay “bộ ba”, thậm chí có cả “đại gia đình” giết người hàng loạt. Nhưng đấy là những trường hợp, mà chúng có chung “sở thích” giết người, và đều là những diễn viên chính.

      Iqbal là 1 trường hợp hoàn toàn khác. là chủ mưu giết người, là đạo diễn kiêm diễn viên chính cho serie những tội ác khủng khiếp của mình. Nhưng cần “diễn viên phụ” để làm nổi bật vai trò của mình. Đó chính là đồng phạm của Iqbal. phải mà là ba đồng phạm giúp Iqbal thực những vụ giết người của mình.

      phải tất cả những mục tiêu thiếu niên của Igba đều trở thành nạn nhân bị giết hại. Trong số những đứa trẻ vô gia cư, sống va vật những con đường ở Lahore, Iqbal tìm được 3 chú nhóc, mà tự cảm thấy là có gì đó giống mình, khiến đồng cảm với họ.

      Sajid Ahmed, 17 tuổi, là đồng phạm số 1 của Iqbal, chịu án tử hình. Hai thiếu niên khác, Mamah Nadeem (15 tuổi) và Mamad Sabir (13 tuổi) là những đồng phạm còn lại. Cả ba đều bị đưa ra xét xử vì tội giết 100 trẻ em nam, cùng với Iqbal. Nadeem bị kết tội ở 13 vụ giết người, nhận bản án 14 năm cho mỗi vụ, tổng cộng là 182 năm tù. Sabir nhận tổng cộng 63 năm tù.

      Tự sát chết trong trại giam?

      Iqbal bị kết án tử hình, giống như đồng phạm số 1 của . Theo luật sharia của Đạo Hồi ở Pakistan, thẩm phán trong vụ án phán quyết rằng Iqbal nên bị giết theo cách “đối xử”với nạn nhân. Phán quyết nêu : Iqbal bị xiết cổ tới chết và thi thể của bị cắt thành 100 mảnh, mảnh đại diện cho mỗi cậu bé mà giết, và sau đó chúng được nhúng vào thùng axit clohydric trước mặt cha mẹ, gia đình nạn nhân.

      Nhưng đây là định mệnh mà Iqbal bao giờ phải đối mặt và trải qua. phải vì chính quyền Pakistan ngăn chặn cách tử hình vô cùng kinh dị theo phán quyết của tòa án, mà vì chính Iqbal … tự xử trước.

      Ngày 8 tháng 10 năm 2001, Javed Iqbal và Sajid Ahmed, cùng nhau tự sát trong phòng giam. Cho đến thời điểm tại, cái chết của Iqbal (và đồng phạm số 1) vẫn là chi tiết gây tranh cãi tại Pakistan. Có thực Iqbal và Ahmed tự sát hay chúng bị giết hại bởi những tội phạm trong nhà giam, hoặc giả bị “hành quyết” bởi các nhân viên cai ngục?

      ai biết cả, bởi giới chức và truyền thông Pakistan hề đưa tin Iqbal--chết-như-thế-nào sau kiện này. Chỉ 1 điều chắc chắn: Iqbal, kẻ giết người hàng loạt gây ám ảnh nhất lịch sử Pakistan, chết.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Những năm giữa thập niên 70 thế kỉ trước, cộng động LGBT, đặc biệt là nhóm đồng tính nam tại Mỹ rúng động vì kẻ giết người hàng loạt có biệt danh “The Doodler”. Theo báo cáo từ cảnh sát San Francisco, tay sát thủ này chuyên nhằm vào mục tiêu là những người đàn ông da trắng thuộc giới tính thứ 3.

      Trong khoảng thời gian từ 1/1974 đến 9/1975, “The Doodler” giết tổng cộng 5 người. Tuy nhiên, “The Doodler” cũng thất bại trong 2 vụ. Hai nạn nhân trốn thoát thành công, người là nhân viên làm ở sở ngoại giao và người là nghệ sĩ khá có tiếng những năm 1970, sau đó cung cấp cho cảnh sát San francisco những manh mối quan trọng về kẻ giết người bệnh hoạn này.

      Theo mô tả, “The Doodler” là người đàn ông da màu, người Mỹ gốc Phi, có chiều cao khoảng 1m80, dáng người gầy gò. Vào thời điểm gây ra hàng loạt vụ án mạng, “The Doodler” khoảng 20-23 tuổi.

      “The Doodler” thường tiếp cận “con mồi” của tại các CLB hoặc quán bar dành riêng cho đồng tính nam ở San Francisco. Gạ gẫm quan hệ tình dục đồng giới là chiêu quen thuộc để “The Doodler” đưa “con mồi” vào tròng.

      Theo lời khai của nạn nhân thoát khỏi lưỡi hái tử thần “The Doodler” tên sát nhân hàng loạt, khoe mình là họa sĩ truyện tranh, đề nghị phác thảo bức chân dung của “con mồi” trước khi đôi bên quan hệ tình dục. Và sau cuộc mây mưa, “The Doodler” dùng sao cắt cổ “con mồi” tới chết.

      Ngày 27/1/1974, sau khi thi thể bị cắt cổ được tìm thấy ở gần khu nghỉ mát nổi tiếng Ocean Beach tại San Francisco, cảnh sát phát lệnh truy nã “The Doodler” đồng thời công bố mức thưởng 100 nghìn USD cho bất kì thông tin hữu ích nào có thể dẫn tới việc bắt giữ tên sát nhân.

      Trong số 5 nạn nhân bị giết hại bởi “The Doodler” thi thể của 4 người được tìm thấy dọc bờ biển San Francisco, bị tên này vứt ở trong công viên “Golden Gate”. Nạn nhân đầu tiên của “The Doodler” là Gerald Cavanaugh, doanh nhân 50 tuổi.

      Hồi năm 1976, cảnh sát San Francisco bắt giữ người đàn ông da màu có nhiều điểm trùng khớp về nhân dạng với “The Doodler”. Tuy nhiên, do các nạn nhân từ chối ra tòa làm chứng vì muốn để lộ thân phận và giới tính thứ ba của mình trong bối cảnh xã hội những năm 70 còn rất nhiều kì thị với cộng đồng LGBT, nên quá trình điều tra vào bế tắc.

      Người đàn ông bị tình nghi nêu , được cảnh sát tiết lộ tên tuổi, sau đó được thả và qua đời bởi vụ tai nạn năm 1977. Tới tháng 9 năm 1978, San Francisco tiếp tục chứng kiến vụ sát hại người đồng tính nam nữa với cách thức tương tự. Thực tế này loại trừ khả năng “kẻ tình nghi” qua đời vi tan nạn kể là “The Doodler”.

      Hơn 45 năm qua kể từ khi thi thể nạn nhân đầu tiên của “The Doodler” được tìm thấy ở bãi biến Ocean Beach, tên sát nhân hàng loạt có sở thích vẽ chân dung nạn nhân trước khi xuống tay vẫn trong vòng bí .

      Tuy nhiên, với phát triển mạnh mẽ của công nghệ DNA, vụ án giết người hàng loạt “The Doodler” mới đây được cảnh sát San Francisco tiến hành điều tra lại. Cảnh sát San Francisco công bố bản phác thảo mới nhất về “The Doodler” cùng mức thưởng 500 nghìn USD cho bất kì thông tin quan trọng nào về kẻ sát nhân bệnh hoạn này.

      Theo Greg McEachern, trưởng phòng cảnh sát San Francisco, “với hỗ trợ của công nghệ DAN, đặc biệt là sau vụ bắt giữ thành công tên sát nhân hàng loạt “Golden State Killer”, chúng tôi hi vọng đưa “The Doodler” ra trước vành móng ngựa, đem lại công bằng cho những nạn nhân xấu số của ”.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :