1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Hồi tháng 4/1994, trong lúc làm việc ở bãi rác tái chế tại thành phố San Diego, Mỹ, các công nhân phát túi nylon màu đen trong hộp giấy carton. Mở túi, họ thấy đôi bàn tay đứt lìa. Vụ việc được nhóm công nhân gọi điện thoại tới cảnh sát.

      Kết quả chụp X quang đôi bàn tay cho thấy, bộ phận cơ thể này của nam giới 60 tuổi. Móng của ngón tay cái bên phải biến mất. Cảnh sát tới từng nhà xác và bệnh viện trong thành phố để tìm tử thi mất đôi bàn tay, nhưng họ thấy bất kỳ xác người nào như vậy.

      Đúng lúc ấy, người dân thông báo Don Harden, cựu phi công Hải quân Mỹ, mất tích từ nhiều ngày qua. Con Don xác nhận ông mất móng ngón tay cái phải. Cảnh sát lấy dấu vân tay mà con Don cung cấp để đối chiếu với dấu vân từ đôi bàn tay trong túi nylon. Kết quả cho thấy chúng trùng khớp. Khi cảnh sát kiểm tra nhà của Don Harden, họ phát nhiều dấu hiệu của vụ trộm. Tivi, đầu VCR, lò vi sóng còn trong nhà. Chiếc xe bán tải của cựu phi công cũng biến mất. Don thường dùng xe này để giao hàng hóa và chơi.

      Ai đó lau sàn bếp và sàn buồng tắm bằng chất tẩy màu trắng. Tuy nhiên, vẫn còn vết máu đọng sàn bếp. Đổ luminol, loại hóa chất phát quang khi tương tác với sắt trong máu, các nhà điều tra thấy rất nhiều giọt máu từ bếp vào buồng tắm. Lượng máu trong buồng tắm còn lớn hơn so với trong bếp. Kết quả phân tích DNA cho thấy đó là máu của Don Harden. Các chuyên gia pháp y nhận định nạn nhân thể sống sót vì mất quá nhiều máu.

      Những lọ thuốc, bút và nhiều đồ lặt vặt bàn trong nhà của Don Harden. Cựu phi công chuyển tới San Diego vài năm trước để sống gần hai con . Những người xung quanh nhận xét ông nghiêm khắc nhưng nhân hậu và thường xuyên thuê những người vô gia cư làm việc vặt trong nhà để họ có tiền sống qua ngày.

      Chuyên gia pháp y phát mô người ở vỉ tản nhiệt trong bếp. Ngày 27/3/1994, ngày trước khi Don Harden mất tích, những người hàng xóm thấy Dale Whitmer, trong những người vô gia cư mà ông cho phép sống trong ngôi nhà di động trong vườn, cầm thứ gì đó được gói kỹ trong giấy báo và bước ra khỏi nhà của Don. Sau đó Dale đặt giói giấy vào ôtô.

      Dale Whitmer, 41 tuổi, là người sống lang thang và thường xuyên say rượu. Tuy nhiên, ta chưa bao giờ gây gổ hay đánh người. Theo Dale, ta làm thuê cho Don trong nhiều năm và coi ông như cha. Tuy nhiên, nhiều người hàng xóm nghi ngờ câu đó. Họ kể rằng Dale hay phàn nàn về việc Don thường xuyên chế giễu ta. Khi cảnh sát cầu người đàn ông này đối mặt với máy kiểm tra dối, ta từ chối.

      Các nhà điều tra thấy nhiều dấu vân tay của Dale trong nhà nạn nhân. Nhưng vì ta thường xuyên vào nhà Don để làm việc vặt nên đương nhiên ta để lại dấu vân tay trong nhà và cảnh sát thể dựa vào chúng để bắt ta.

      Hơn năm từ khi cựu phi công Hải quân Don Harden mất tích, Sở Cảnh sát San Diego nhận lá thư nặc danh. Người viết lá thư khẳng định Dale Whitmer giết Don Harden, đồng thời mô tả khá chi tiết vụ án mạng. Theo người này, Dale đặt xác nạn nhân vào bồn tắm rồi phân ra thành nhiều bộ phận trước khi vứt ở mọi nơi.

      Cảnh sát chưa bao giờ công bố việc hung thủ đặt xác Don trong bồn tắm với báo giới, nhưng người viết thư lại biết tình tiết này. Thực tế ấy cho thấy người viết thư biết rất quá trình gây án của hung thủ, nhưng muốn trực tiếp giúp cảnh sát và cũng muốn lộ mặt.

      Nhóm chuyên viên điều tra xem con dấu bưu điện để truy tìm nơi xuất xứ của lá thư. Người viết dán tem lên phong bì. Lá thư được dập mã bưu điện. Đây là quy trình khá phổ biến đối với những thư sử dụng tem ở Mỹ. Nhiều công ty, tổ chức có máy dập mã bưu điện riêng vì họ gửi nhiều thư hàng ngày.

      Máy dập mã để lại dãy số phong bì. Chẳng hạn, máy dập mã trong ảnh đóng dãy số 8060805. Đó là số đăng ký của máy. Nhưng trong trường hợp lá thư mà Sở Cảnh sát San Diego nhận, người viết phủ chất gì đó lên dãy số hòng che giấu nguồn gốc.

      Bằng cách cho thư vào máy so sánh quang phổ video, các nhà điều tra có thể xác định mã bưu điện bên dưới lớp hóa chất màu trắng. Từ mã bưu điện, họ tìm ra vị trí của máy dập mã. Chiếc máy nằm ở trụ sở công ty Davis Capital Management tại thành phố La Mesa, bang California. Chủ công ty là Mark Davis. cũng là linh mục của nhà thờ trong thành phố.

      Mark Davis thừa nhận với cảnh sát rằng viết lá thư nặc danh và người nhờ viết là . Tuy nhiên, Mark từ chối tiết lộ danh tính của cầu giữ bí mật. Cơ quan công tố quyết định đưa Mark ra tòa. Khi thẩm phán buộc Mark phải cung cấp danh tính , rằng đó là Andrea, con của Dale Whitmer. Cảnh sát nhận thấy Andrea phải đấu tranh tư tưởng dữ dội trước khi tố cáo cha. cha nhưng cũng ghê tởm tội ác mà đấng sinh thành gây ra.

      Nhờ lá thư của Andrea, cảnh sát có đủ chứng cứ để bắt Dale Whitmer vì tội giết người. Trong phiên xử hôm 15/9/1997, Andrea làm chứng chống lại người cha tội lỗi. kể rằng Dale nghiện heroin và thường xuyên lấy trộm tài sản của người khác để thỏa mãn cơn nghiện. Khi thấy những biểu khác thường của cha, Andrea thầm điều tra và phát tội ác man rợn của Dale.

      Con đầu của cựu phi công Don Harden phát biểu trong phiên tòa. Các công tố viên tin rằng, vì cần tiền để mua heroin, Dale bất ngờ tấn công Don khi ông rửa bát trong bếp. Sau đó kéo ông vào bồn tắm rồi phân xác thành nhiều mảnh. Dale lấy lò vi sóng, tivi và đầu VCR của nạn nhân để bán. vứt các mảnh thi thể của người xấu số ở nhiều thùng rác tại thành phố San Diego và Mexico. Đôi bàn tay là hai bộ phận duy nhất cơ thể Don mà cảnh sát tìm thấy.

      Điều khiến nhiều người hài lòng trong phiên tòa là Dale Whitmer chỉ phải nhận mức án 15 năm tù. Sau phiên tòa, Hải quân Mỹ tổ chức lễ hỏa thiêu đôi bàn tay của Don Harden rồi rải tro xuống biển.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      triệu phú Mỹ tin tưởng người phụ nữ ở nhà bên và coi ta như con. Song vì lòng tham, người phụ nữ này đoạt mạng ông hòng chiếm khối tài sản có trị giá hàng chục triệu USD.

      Thành phố Battle Creek, bang Michigan (Mỹ) là nơi sinh sống của Robert Rogers, triệu phú 80 tuổi.

      Robert sống trọn đời ở Battle Creek và gây dựng khối tài sản trị giá hàng chục triệu USD nhờ đầu tư bất động sản và điều hành công ty vận tải. Điểm đặc biệt của Robert là ông luôn mang theo lượng tiền mặt khá lớn (lên tới hàng nghìn USD) trong ví và tỏ ra chủ quan. Vì thế ông là nạn nhân của nhiều vụ cướp. Chúng đánh ông rồi tước đoạt tiền. Bất chấp những cố như thế, Robert vẫn bỏ thói quen mang theo nhiều tiền mặt.

      Sharon Zachary, người phụ nữ sống ở nhà bên cạnh, là người có mối quan hệ khá thân thiết đối với Robert. Nhiều người có cảm giác Sharon giống như con của vị doanh nhân 80 tuổi. giúp ông những việc vặt như viết chứng từ, đọc hóa đơn.

      Nhưng hôm 26/4/1996, Sharon gọi điện thoại tới cảnh sát để báo kẻ nào đó đột nhập vào nhà riêng của Robert và sát hại ông.

      Hung thủ được cho đập cửa sổ bằng khúc củi rồi xâm nhập vào nhà trước khi đánh Robert ở phòng khách. Kẻ sát nhân cũng lục lọi tủ, các ngăn kéo. Cảnh sát tìm thấy 133.000 USD tiền mặt trong nhà nạn nhân.

      Những vết máu tường, sàn và đồ đạc trong nhà cho thấy hung thủ đánh nạn nhân tại hai thời điểm khác nhau. Theo các điều tra viên, Robert vẫn sống sau những cú đánh đầu tiên. Sau đó hung thủ tiếp tục đánh doanh nhân triệu phú tới khi ông chết.

      Chứng cứ tại trường cho thấy hung thủ còn lật cơ thể nạn nhân để lục các túi. Do thắt lưng của Robert lệch so với vị trí bình thường, cảnh sát tin rằng tên sát nhân nắm vào thắt lưng của nạn nhân để lật cơ thể ông. Vì thế họ lấy thắt lưng của Robert để tìm dấu vân tay

      Cảnh sát bắt đầu điều tra bằng việc thẩm vấn người nhà nạn nhân. Họ biết Robert xung khắc với người con trai duy nhất, Donald Rogers. Lo ngại cha còn minh mẫn, Donald từng đề nghị cha chuyển quyền sở hữu toàn bộ tài sản cho . Robert đáp trả bằng cách sửa di chúc để con trai mất quyền thừa kế tài sản của ông.

      Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy Robert tử vong do vùng đầu chịu lực tác động từ vật cứng. Hung thủ đập vào đầu nạn nhân từ 25 tới 30 nhát. Nhưng điều tra viên thấy hung khí tại trường. Họ cũng phát rằng, vài giờ sau khi Robert chết, hung thủ mới nắm thắt lưng để lật xác.

      Trong lần kiểm tra ban đầu, kỹ thuật viên thấy vân tay. Vì thế họ phết keo siêu dính lên toàn bộ thắt lưng rồi cho keo bay hơi bởi nhiệt trong buồng kín. Nếu dấu vân tay tồn tại dây thắt lưng, keo tương tác với những hóa chất trong vân tay, để lại mảng mỏng màu trắng mà mắt có thể thấy. Nhờ phương pháp này, phần vân tay ra dây thắt lưng.

      Manh mối thứ hai xuất mảnh kính vỡ. Các kỹ thuật viên phát dấu đế giày mảnh kính. Dường như nửa hoặc cả đế giày đè lên mảnh kính. Rất có thể hung thủ giẫm lên mảnh kính trước hoặc sau khi gây án mạng. Sau khi đối chiếu với những mẫu giày thị trường, nhóm điều tra kết luận đế trái của loại giày tennis màu trắng giẫm lên tấm kính.

      bãi cỏ sát bờ ao trong khuôn viên ngôi nhà của Robert, cảnh sát thấy chùm chìa khóa. Đó là chùm chìa có thể mở khóa nhà nạn nhân. Suy đoán hung thủ đánh rơi chìa khóa khi ném hung khí xuống ao, họ huy động lực lượng tìm mọi thứ khả nghi dưới ao. Cuối cùng họ phát đoạn ống sắt có vòi nước ở đầu. Chiều dài của vật thể khoảng 90 cm. Nhóm điều tra sửng sốt khi thấy vết máu rất ống sắt. Kết quả phân tích DNA trong máu cho thấy đó là máu của Robert. Việc máu bám ống cũng cho thấy hung thủ ném nó xuống ao vài giờ sau khi đập nạn nhân.

      Song vết máu của Robert ống sắt phải là căn cứ để kết luận nó là hung khí của tên sát nhân. Vì thế kỹ thuật viên đập ống sắt lên quả dưa có bề mặt nhẫn vài chục lần để tạo ra các vết lõm, rách. Sau khi so sánh chúng với những vết thương đầu của Robert, họ kết luận hung thủ đập vị doanh nhân bằng ống sắt.

      Cảnh sát cần trả lời hai câu hỏi: Ống sắt có vòi ở đầu thuộc về ai? Hung thủ dùng chùm chìa khóa để vào nhà Robert hay đập cửa sổ bằng khúc củi? Nhóm điều tra hỏi Donald, con trai của Robert, rằng ông ở đâu vào thời điểm vụ án mạng xảy ra. Donald khẳng định có bằng chứng ngoại phạm và cầu cảnh sát dùng máy phát dối để kiểm tra. Kết quả cho thấy Donald . Vì thế cảnh sát chuyển hướng sang Sharon Zachary.

      Sharon khai ta mua sắm cùng bạn vào thời điểm vụ án mạng xảy ra. Nhưng các nhà điều tra phát yếu tố bất thường: ta chi khá nhiều tiền trong những ngày trước khi Robert chết. Thậm chí Sharon còn mua xe hơi mới, thuyền cao tốc và đưa cả gia đình sang vùng Caribbe để nghỉ dưỡng. Sharon là nhân viên bán xe hơi bán thời gian, còn chồng ta là người đại diện thương mại của công ty. Thu nhập của cả hai người đủ lớn để có thể mua chừng ấy thứ trong thời gian ngắn.

      Các nhà điều tra sửng sốt khi biết Robert đưa tên Sharon vào di chúc với tư cách người hưởng tài sản của ông. Nhận thấy đây có thể là động cơ khiến ta giết vị doanh nhân, cảnh sát xin giấy phép của tòa án để đưa toàn bộ những đôi giày mà ta sử dụng để phục vụ công tác điều tra. Trong số chúng, các kỹ thuật viên đặc biệt chú ý tới đôi giày tennis màu trắng. Họ ép miếng nylon lên đế giày rồi bóc ra để lấy dấu.

      Dấu đế giày của Sharon miếng nylon. Dù cùng được sản xuất với kiểu dáng và kích cỡ giống nhau dây chuyền, đôi giày để lại vết hằn riêng biệt khi chúng thuộc về người nào đó. Sau khi so sánh vết hằn từ đế giày của Sharon và vết hằn tấm kính vỡ tại trường vụ án mạng, các nhà điều tra kết luận chúng giống nhau cả về kích cỡ lẫn kiểu phân bố lực của bàn chân đế.

      Nhóm điều tra đối chiếu 10 dấu vân tay của Sharon với phần vân tay dây thắt lưng của nạn nhân. Sau khi nghiên cứu tỉ mỉ trong 3 ngày, họ phát dấu vân tay dây thắt lưng trùng với dấu vân ngón cái bên tay trái của Sharon.

      Trước những chứng cứ ràng, Sharon vẫn khẳng định ta có động cơ giết Robert. Song dữ liệu về các giao dịch ngân hàng cho thấy Sharon chuyển tiền vài lần từ tài khoản của Robert sang tài khoản của ta. Thậm chí người phụ nữ này còn thuyết phục doanh nhân 80 tuổi giao cuốn séc của ông cho ta. Trước đó, vì thị lực giảm sút dần nên Robert thường nhờ Sharon viết séc để ông thanh toán các chứng từ, hóa đơn.

      tờ séc mà Sharon viết hộ Robert hôm 24/4/1996 - tức chỉ hai ngày trước khi ông chết. Theo các công tố viên, lợi dụng tin tưởng của Robert, Sharon tìm cách biển thủ tiền của ông. Sau khi phát Sharon lấy cắp hơn 120.000 USD, Robert quyết định bỏ tên ta ra khỏi di chúc.

      Cảnh sát tin rằng Sharon muốn hạ sát Robert trước khi ông sửa di chúc. ta có chìa khóa nhà của nạn nhân nên vào nhà ông cách dễ dàng khi chủ nhà ngồi ở phòng khách. Trước đó Sharon nhặt ống sắt bên ngoài ngôi nhà để đánh Robert. Do Robert đề phòng, ta đánh nạn nhân tới khi ông ngã xuống sàn và bất tỉnh.

      Sau đó Sharon lục các ngăn kéo và tủ trong nhiều giờ để tìm tiền mặt, song ta thấy. Khi quay trở lại phòng khách, ta thấy Robert cử động nên tiếp tục đánh vào đầu ông, rồi tiếp tục lục lọi mọi chỗ để tìm tiền. ta cũng lật thi thể của nạn nhân để lục các túi, để lại phần dấu vân tay ngón cái trái thắt lưng của chủ nhà. Cuối cùng, để dàn dựng trường hòng đánh lạc hướng cảnh sát, ta đập vỡ cửa kính bằng khúc củi rồi giẫm lên mảnh kính, để lại dấu giày.

      Trong lúc Sharon ném hung khí xuống ao, chìa khóa trong túi ta rơi xuống. Nhờ cố này mà các điều tra viên biết rằng hung thủ cố tình đập cửa kính để đánh lạc hướng điều tra. Sau đó ta gọi điện thoại cho cảnh sát.

      Sharon Zachary bị bắt và xét xử vì tội cố ý giết người, song bị cáo mực khẳng định ta vô tội. Tòa tuyên ta án chung thân.

      Hàng chục năm trôi qua từ khi vụ án mạng xảy ra, song Donald Rogers, con trai của Robert Rogers, vẫn thể tin bi kịch có thể xảy ra với cha. Ông cũng cho rằng các chuyên gia pháp y giúp ông chứng minh rằng ông vô tội, dù có mâu thuẫn với người cha.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 167: Phá án nhờ mã vạch vali

      Ngày 13/9/2005, công nhân vệ sinh phát vali đáng ngờ trong bãi rác ở thành phố Lubbock, bang Texas, Mỹ. Khi mở vali, hoảng hốt thấy thi thể phụ nữ có mái tóc đỏ. Cơ thể nạn nhân có rất nhiều vết bầm dập, thâm tím. Chân của nạn nhân xăm chữ "Summer".

      Thi thể người phụ nữ được đặt theo tư thế của bào thai trong vali. Cảnh sát xác định nạn nhân là Summer Baldwin và vẫn sống khi bị nhét vào vali. Summer chết vì ngạt thở. Người phụ nữ 29 tuổi là mẹ đơn thân của 4 con và mang thai 10 tuần.

      Cảnh sát từng bắt Summer Baldwin vì tội bán dâm. Mặc dù vậy, cái chết của vẫn khiến dư luận choáng váng bởi mức độ man rợ của hung thủ.

      Các nhà điều tra tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của hung thủ vali cũng như ở bãi rác. Manh mối duy nhất của họ là mã vạch nhãn mác của vali. Dựa vào mã vạch, hãng sản xuất vali cho biết, chỉ các siêu thị Wal-Mart bán loại vali như thế. Nhờ hệ thống theo dõi từng sản phẩm của hãng, cảnh sát biết rằng vali được bán đúng vào ngày Summer chết. Người mua vali cũng trả tiền cho vài mặt hàng khác tại siêu thị.

      Sau khi biết thời điểm giao dịch diễn ra, cảnh sát xem video từ camera giám sát để truy tìm nghi phạm. Họ xác định kẻ đáng ngờ nhất là nam giới có hình dáng giống người gốc Mỹ Latinh độ tuổi đôi mươi. Gã có thân hình vạm vỡ, chiều cao khoảng 1,8 m. Nhờ video từ camera, cảnh sát xác định nghi phạm lái xe bán tải. Thông tin từ giao dịch cho thấy người chủ của thẻ tín dụng là Rosendo Rodriguez.

      Lịch sử giao dịch của thẻ tín dụng cũng cho thấy gã đàn ông dừng lại ở cây xăng rồi nghỉ trong nhà trọ ở phía bên kia đường (đối diện với cây xăng). Cảnh sát lấy ảnh của Rosendo kho dữ liệu đăng ký bằng lái và hỏi lễ tân của nhà nghỉ. xác nhận Rosendo thuê phòng và ghi tên là Thomas.

      Trong căn phòng Rosendo thuê, cảnh sát phát nhiều vết máu thảm, ga trải giường, đệm và số vị trí khác. Khi lục lọi trong thùng rác ở sảnh nhà nghỉ, điều tra viên thấy túi đựng hàng của Wal -Mart và đôi găng tay cao su. Cảnh sát lấy được mẫu DNA người đôi găng tay. Kết quả phân tích DNA cho thấy nó thuộc về Summer.

      Vậy Rosendo ở đâu? Sau khi xem lịch sử các cuộc gọi điện thoại di động của nghi phạm, cảnh sát biết gã lên xe buýt sau khi rời khỏi nhà nghỉ. Chiếc xe đưa thanh niên này tới thành phố San Antonio, nơi cha mẹ ta sống. Ngay lập tức cảnh sát tới nhà của cha, mẹ Rosendo và thấy con trai họ ngồi trước máy tính. Khi cảnh sát thẩm vấn về cái chết của Summer, Rosendo chối tội. Song chứng cứ DNA đôi găng tay khẳng định tên này là hung thủ.

      Kỹ thuật viên phát DNA của Summer bên ngoài găng tay. Bên trong găng tay, họ tìm ra cả DNA của Rosendo lẫn Summer.

      Để thu thập thêm chứng cứ, nhóm điều tra viên kiểm tra máy tính của Rosendo. Trong nhiều vụ án, kiểm tra máy tính chỉ là hành động mang tính thủ tục. Song đối với vụ này, nhóm điều tra viên phát nhiều manh mối đáng giá. Lịch sử tìm kiếm cho thấy, ngoài cái tên Summer Baldwin, Rosendo còn nhiều lần tìm tên của người khác: Joanna Rogers.

      Joanna Rogers là nữ sinh trung học tại thành phố Lubbock mất tích từ tháng 5/2004. bé từng làm thêm ở tiệm bánh. Nữ sinh về nhà và xuất trước mặt cha mẹ lần cuối sau khi trở về từ tiệm bánh. Cảnh sát và những người tình nguyện tìm trong vài tháng, nhưng nỗ lực của họ mang lại kết quả.

      Vào đêm định mệnh hồi tháng 5/2004, nữ sinh Joanna Rogers nhận cuộc gọi từ Rosendo Rodriguez. ra khỏi phòng để gặp ta và thảm kịch xảy ra ngay sau đó.

      Cha, mẹ Joanna Kathryn Rogers thấy con lần cuối vào đêm 3/5//2004. Khi đó về nhà từ tiệm bánh sandwich. Buổi sáng hôm sau, họ thấy Joanna trong nhà. Điện thoại di động, thẻ tín dụng, chìa khóa, quần áo và mọi vật dụng cá nhân của vẫn còn nguyên. Họ thấy dấu hiệu của hành vi xâm nhập và cũng nghe thấy bất kỳ tiếng động đáng ngờ nào trong đêm.

      Dữ liệu trong máy tính và điện thoại của Rosendo cho thấy liên lạc với Joanna vào đêm mất tích. điểm đáng chú ý nữa là: Joanna có nhiều nét khá giống với Summer Baldwin, chẳng hạn như dáng người và mái tóc đỏ.

      Các nhà điều tra dự đoán có khả năng Rosendo giết Joanna rồi vứt xác ra bãi rác thành phố Lubbock, việc mà từng thực với Summer. Vì thế họ quyết định đào bãi rác thành phố để tìm tử thi của nữ sinh. Đây là nhiệm vụ khó, bởi bãi rác có diện tích tương đương 3 sân bóng đá và chứa hàng triệu tấn rác. Hàng trăm người tình nguyện tham gia chiến dịch tìm tung tích Joanna.

      3 tháng trôi qua và nỗ lực tìm Joanna mang lại kết quả. Đúng lúc cảnh sát cảm thấy tuyệt vọng, đột nhiên họ phát vali trong bãi rác vào tháng 10/2006. Khi mở vali, họ thấy hài cốt của phụ nữ với mái tóc đỏ.

      Kết quả đối chiếu răng của tử thi với hồ sơ nha khoa của Joanna Rogers cho thấy nạn nhân chính là nữ sinh.

      Song các nhà điều tra vẫn phải trả lời câu hỏi nữa: Những chứng cứ họ thu thập có thể chứng minh Rosendo giết Joanna ? Nhờ công nghệ số, họ chỉ mất hai ngày để dựng lại quá trình Rosendo giết Summer Baldwin.

      Cảnh sát tin rằng Rosendo gọi điện thoại cho Summer để cầu cung cấp dịch vụ tình dục. Hai người tới nhà trọ mang tên Holiday vào khoảng 22h hôm 10/9/2005. Sau đó Rosendo trả tiền cho Summer nên hai người cãi vã. bóp cổ rồi đấm liên tiếp vào mặt người phụ nữ tới khi bất tỉnh. Rosendo vào siêu thị, mua vali rồi nhét Summer vào trong trước khi lau các vết máu trong phòng. mang vali ra xe rồi phóng tới bãi rác thành phố và vứt vali ở đó.

      Rosendo thừa nhận giết Summer, song lại rằng tấn công trước vì ta giấu ma túy của . Hung thủ khẳng định bản thân chống trả Summer để tự vệ, nhưng lỡ tay đoạt mạng .

      Đối với trường hợp của Joanna, nhóm điều tra nhận định hung thủ trò chuyện với nạn nhân nhiều lần qua mạng và nữ sinh có cảm tình với Rosendo. Vào khoảng 2h ngày 4/5/2004, gã đàn ông phóng xe tới nhà của Joanna và gọi điện để hẹn ra ngoài. Joanna ra khỏi phòng rồi ngồi vào xe của tên này. Thấy Rosendo kế hoạch chơi, Joanna đồng ý lên định mở cửa xe và bước ra ngoài. Tức giận vì đạt được ý đồ, Rosendo giữ Joanna trong xe. Nữ sinh chống cự nên siết cổ tới khi nạn nhân ngừng thở. Sau đó Rosendo nhét xác Joanna vào vali rồi vứt ở bãi rác. Sau khi cảnh sát tìm thấy xác nữ sinh, cha mẹ người xấu số mới có thể tổ chức tang lễ theo đúng nghi thức dành cho con .

      Trong phiên tòa sơ thẩm liên quan tới vụ án mạng của Summer Baldwin tại thành phố Lubbock vào tháng 3/2008, thẩm phán kết luận Rosendo giết Summer Baldwin cùng đứa con chưa chào đời của và tuyên án tử hình đối với bị cáo. Vào tháng 3/2011, Tòa án Phúc thẩm bang Texas bác bỏ đơn kháng cáo của Rosendo. Sau đó, vào tháng 12/2011, Tòa án Tối cao Liên bang Mỹ từ chối đơn kháng cáo của ta.

      Được biết, Rosendo Rodriguez sinh ngày 26/3/1980 tại thành phố Wichita, bang Texas Mỹ. Cha của thanh niên này là người gốc Mexico và hành nghề luật sư ở Mỹ.

      Kẻ phạm tội giết người từng học ngành công nghệ tại trường đại học ở bang Texas và sống ở thành phố San Antonio cùng cha mẹ, nhưng đến thành phố Lubbock hàng tháng để tham gia hoạt động huấn luyện của lực lượng dự bị thủy quân lục chiến.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Gia thế giàu có, cha mẹ tử tế, thành tích học giỏi là các lý lẽ làm "lu mờ" tội lỗi của những "cậu ấm" ngay cả khi họ gây chuyện tày trời, phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.

      Năm ngoái, thiếu niên giấu tên ở New Jersey (Mỹ) phải ra hầu tòa với cáo buộc hãm hiếp 16 tuổi tại bữa tiệc. Người này lấy điện thoại quay lại hành động của mình và chia sẻ rộng rãi với bạn bè kèm lời lẽ tục tĩu.

      Tuy nhiên, những gì diễn ra ở phiên tòa đứng về phía nạn nhân như nhiều người mong đợi.

      James Troiano, người chịu trách nhiệm giải quyết vụ kiện, bác bỏ báo cáo của cảnh sát.

      Thay vào đó, vị thẩm phán lại đặt câu hỏi về phía nạn nhân liệu cân nhắc đến mức độ ảnh hưởng của việc tố cáo lên cuộc sống của người bị kiện.

      “Cậu ta xuất thân từ gia đình có nền tảng tốt, theo học tại trường danh giá và có kết quả học tập xuất sắc. Thậm chí, cậu ấy còn tham gia làm hướng đạo sinh. Với khả năng của mình, chàng trai ấy có cơ hội ghi danh vào đại học top đầu”, ông Troiano .

      Chỉ đến gần đây, những phán xét của thẩm phán Troiano mới được dư luận biết đến rộng rãi. Làn sóng phẫn nộ bùng lên nhanh chóng cùng nhiều lời kêu gọi cách chức người đàn ông khỏi vị trí trong tòa án.

      kịch bản khiến dư luận phẫn nộ, song cũng quá quen thuộc với người dân nước này: thanh niên nhà giàu phạm tội nghiêm trọng, bị bắt và truy tố. Sau cùng, án phạt chỉ ở mức nhàng, thỏa đáng.

      Nhà giàu, học giỏi được dễ tha thứ?

      Nỗi thất vọng sâu sắc của người dân Mỹ đến từ việc về hệ thống tư pháp hình luôn có chiều hướng ưu tiên những con người thuộc tầng lớp nhiều “đặc quyền đặc lợi”.

      Cụ thể, nếu xuất thân giàu có, nền tảng tốt, người đó dễ nhận được khoan hồng của pháp luật như mức án nhàng so với tội, chỉ bị chịu án treo, quản chế hay ngồi tù ngắn hạn.

      Josie Rice, người dẫn chương trình Justice in America (tạm dịch: Công lý đất Mỹ), chia sẻ ý kiến về việc: “Những trường hợp như vậy là lý do tại sao phụ nữ thường chọn im lặng bỏ qua, báo cáo các vụ tấn công tình dục họ gặp phải”.

      Tại Mỹ, các trường hợp thu hút chú ý của dư luận và truyền thông trong những năm gần đây là minh chứng rệt nhất.

      Trước khi đối diện với bản án về tội tấn công tình dục người bạn cùng trường, Owen Labrie từng là học sinh ưu tú tại ngôi trường nổi tiếng hàng đầu tại New Hampshire.

      Năm 2015, trong buổi gặp mặt của học sinh cuối cấp với đàn em khóa dưới, Owen, khi đó 18 tuổi mời 15 tuổi lên sân thượng và cưỡng hiếp .

      Tuy nhiên, nhờ "cải tạo tốt", ta được ra tù sớm, khi mới thụ án được 6 tháng.

      Năm 2016, Brock Turner, cựu vận động viên bơi lội học tại Đại học Stanford danh giá, bị buộc tội có hành vi đồi bại với phụ nữ trong bữa tiệc.

      Sau cùng, Brock bị kết án 6 tháng tù giam và 3 năm quản chế với tội danh cố cưỡng hiếp người trong trạng thái bất tỉnh. Nhưng mới chỉ ngồi sau song sắt 3 tháng, ta được trả tự do.

      Ethan Couch, thiếu niên ở Texas khiến 4 người thiệt mạng và nhiều người bị thương nặng khi lái xe trong tình trạng say xỉn, được các công tố viên đề nghị mức phạt tù 20 năm.

      Song, cậu công tử con nhà giàu tìm cách trốn tránh tội lỗi bằng cách làm giả hồ sơ bệnh án. "Mắc vấn đề về tâm lý do lớn lên trong cảnh đơn, cha mẹ giàu có nhưng quan tâm” là những gì bác sĩ kết luận về lý do khiến Ethan mất tỉnh táo, gây tai nạn.

      Cuối cùng, Ethan chỉ phải thụ án vỏn vẹn 720 ngày trong nhà tù ở Texas, mức hình phạt khiến gia đình nạn nhân cho rằng hoàn toàn nhờ vào giàu có kếch xù của gia đình thủ phạm.

      Phụ nữ vẫn là trung tâm đổ lỗi:

      “Trong hệ thống luật pháp với các vị thẩm phán như vậy, khi tài năng của người đàn ông vẫn được coi trọng hơn cảm xúc phụ nữ, các nạn nhân liệu có nên cất tiếng đòi công bằng”, bà Rosie bức xúc về việc thẩm phán Troiano bênh vực bị cáo và cố tình phớt lờ nỗi đau của nạn nhân.

      Và đây phải là trường hợp hiếm gặp bên trong các tòa án ở xứ cờ hoa.

      “Ông ấy phải người duy nhất. Những lời lẽ đó xuất phát từ lối suy nghĩ sai lệch ăn sâu vào nền văn hóa của chúng ta. Coi thường nỗi đau nạn nhân và thay vào đó, lo lắng cho thủ phạm”, Deborah Tuerkheimer, chuyên gia nghiên cứu bạo lực tình dục, đánh giá.

      Giáo sư Deborah gọi tượng này dưới cái tên “care gap” (tạm dịch: lỗ hổng quan tâm).

      Trong đó, chú ý, cảm thông của cộng đồng thường có xu hướng dành cho người đàn ông bị buộc tội, đặc biệt khi họ có địa vị cao trong xã hội, chứ phải dành cho nữ giới là nạn nhân của tấn công và bạo lực tình dục.

      Elizabeth Jeglic, giáo sư tâm lý học tại Đại học Tư pháp ở New York, rằng vụ việc phản ánh thứ tình cảm phổ biến thường xuyên can thiệp vào khâu kết luận hình . Đó là quan tòa hay bồi thẩm đoàn thường đồng cảm với những người thuộc cùng tầng lớp, có hoàn cảnh, cuộc sống tương tự mình.

      “Có lẽ thẩm phán bị định kiến về nạn nhân và gia đình. Mỗi người thường có xu hướng thiên vị bên. giàu có ảnh hưởng đến việc kết án, cũng như chủng tộc hay địa vị”, giáo sư Elizabeth thêm.

      Tâm lý đẳng cấp, gia thế làm lu mờ

      Trước làn sóng tức giận về vụ án ở New Jersey, tòa án Mỹ khiển trách thẩm phán xử lý vụ việc vì hời hợt và thiếu trách nhiệm. Hồ sơ vụ kiện cũng được chuyển sang ban bồi thẩm đoàn khác.

      “Chúng tôi cam đoan phán xét những đứa trẻ đến từ các gia đình bình thường hay có kết quả học tập nổi trội với những người xuất thân từ nhà có điều kiện, thành tích xuất sắc. Luận tội dựa vào cáo trạng, phải vào địa vị”, phía tòa án Mỹ phản hồi.

      Các nghiên cứu đồng thời chỉ ra người Mỹ gốc Phi phải nhận bản án dài hơn người Mỹ da trắng. Còn các thẩm phán đôi khi phụ thuộc quá nhiều vào trực giác khi đưa ra quyết định.

      Laura Palumbo, phát ngôn viên của Trung tâm Chống bạo lực tình dục Quốc gia, tổng hợp dữ liệu và cho biết quá nhiều vụ tấn công tình dục diễn ra mà bị đem ra ánh sáng.

      “Vấn đề này càng nghiêm trọng hơn khi hành động sai trái của số nhóm người được nhìn nhận đúng mức phạm tội chỉ vì thành tích giỏi hay gia thế giàu có của họ”, bà Laura khẳng định.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Ngày 13/2/2019 (tức mùng 9 Tết Kỷ Hợi), cậu bé Tiểu Minh cùng các bạn trong khu phố chơi và nhặt nhạnh những quả pháo chưa nổ. Thấy cánh cửa của nhà vệ sinh công cộng khép hờ. Tò mò, cậu bé đẩy cánh cửa định vứt mấy quả pháo vào đó nổ chơi. Cánh cửa vừa mở, trong nhà vệ sinh là thi thể nam giới nằm trong tư thế kỳ lạ ra trước mắt. Bọn trẻ nháo nhào chạy báo với người lớn.

      Cảnh sát lập tức có mặt tại trường điều tra vụ việc. Nạn nhân là người đàn ông tầm hơn 50 tuổi được xác định tử vong khoảng 3 tháng trước. Người này chỉ mặc chiếc áo lót mỏng bị cởi ra gần hết, chân giày da, chiếc quần bò bị tụt xuống đến đầu gối. ngực có vết đâm sâu, áo bị xé rách nham nhở. Tư thế nạn nhân rất kỳ lạ như thể bị sát hại khi toilet.

      Truy tìm manh mối

      Khu phố này là nơi tập trung nhiều người ngoại tỉnh đến làm việc tại các công trường nên việc xác định nhân thân nạn nhân rất khó khăn. Vật chứng duy nhất còn sót lại là chùm chìa khóa móc ở thắt lưng.

      trường vụ án là nơi nằm giữa hai nhà vệ sinh nam và nữ, nơi đây thường được khóa kín, thỉnh thoảng mới có nhân viên đến dọn dẹp. Vì thời gian xảy ra án mạng vào mùa đông, nhiệt độ xuống cực thấp nên vài tháng qua chưa có ai dọn dẹp, cũng vì thế xác chết bị phát .

      Nhiều câu hỏi về cái chết của nạn nhân được đưa ra. Nạn nhân là ai? Chết vì điều gì? Cướp của hay mâu thuẫn tình cảm?

      Cảnh sát mang chùm chìa khóa rà soát trong khu dân cư gần trường để tìm kiếm chủ nhân. Tuy nhiên, vì khu vực khá rộng trong thời gian công nhân ngoại tỉnh về quê ăn Tết. Cảnh sát chưa thể tìm ra chủ nhân của chùm chìa khóa.

      Bước ngoặt vụ kỳ án

      Cũng trong thời gian đó, người phụ nữ tên Hứa Tịnh tìm đến sở cảnh sát Ô Lạp Đặc Tiền Kỳ, Nội Mông Cổ, báo về việc bạn cùng quê Cam Túc của bà này là ông Chu mất tích nhiều ngày.

      Bà Hứa cho hay khoảng cuối tháng 11/2018, ông Chu có đến quán của bà chơi mạt chược và mượn chiếc xe đạp điện để về nhà nhưng thấy mang trả. Gọi điện nhiều lần cũng nghe máy. Liệu ông Chu có phải nạn nhân chết trong nhà vệ sinh, cảnh sát vẫn chưa thể khẳng định chắc chắn.

      Ông Chu tên là gì ai biết, mọi người hay gọi là "Lão Chu". Người đàn ông sống mình trong phòng trọ gần nhà vệ sinh công cộng.

      Thi thể nạn nhân phân hủy phần lớn nên việc nhận diện khó khăn, cảnh sát dùng chùm chìa khóa mở phòng trọ nơi ông Chu thuê. Đúng như dự đoán, chùm chìa khóa mở được cửa ngôi nhà.

      Thông qua tìm hiểu từ những người ở cùng khu với ông Chu, nạn nhân chết trong nhà vệ sinh có những đặc điểm nhận dạng trùng khớp, xác nhận thi thể là của ông Chu.

      Ông Chu tên là Chu Huy có hộ khẩu tỉnh Cam Túc, từng có tiền án về trộm cắp tài sản và mới ra tù được hơn năm. Theo bà Hứa, ông Chu hay uống rượu tại chỗ của bà nên khi thấy ông này nghe điện thoại, bà lo lắng ông Chu đột tử sau uống rượu. Ngày 23/11/2018, bà Hứa đến phòng trọ thăm hỏi, tuy nhiên gặp ông Chu. Vì phòng trọ này trước đây bà thuê, sau mới nhượng lại cho ông Chu nên có chìa khoá dự phòng.

      Bà khai với cảnh sát rằng khi vào phòng, ông Chu có bên trong, tuy nhiên, chiếc chăn điện vẫn cắm, chiếc chăn đắp bên lật ra góc. Theo phán đoán của cảnh sát, dựa vào trường lúc đó, có thể ông Chu thức dậy gấp để nghe điện thoại hoặc vệ sinh sau đó trở lại phòng.

      Cuộc điện thoại cuối ngày

      Cảnh sát cho điều tra các cuộc gọi vào điện thoại ông Chu và phát cuộc gọi cuối cùng ông này nghe là vào 18h55 ngày 19/11/2018. Số điện thoại gọi đến được xác định của bạn ông Chu tên Vương Quân. Cảnh sát mau chóng xác nhận việc và khám xét khu nhà trọ của Vương Quân.

      Trong nhà trọ của Vương chỉ có hai người công nhân khai là trông nhà giúp trong khi Vương về quê. Hai người này cũng cho hay từ khi về quê, ngày nào Vương cũng dò hỏi tình hình xem có ai đến chơi hay hỏi gì về . Điều này làm tăng thêm nghi vấn Vương có liên quan đến cái chết của ông Chu. Cảnh sát phán đoán Vương muốn thông qua những người này để dò la tin tức về vụ án.

      Kiểm tra nhà Vương, cảnh sát phát phòng khách được dọn dẹp, ngôi nhà được lau sạch và có bụi. Tuy nhiên, tại kẽ tường và số vết nứt sàn, cảnh sát thu thập được lượng ít mẫu máu.

      Qua giám định, cảnh sát xác định mẫu máu đúng là của ông Chu. Ngoài ra, máu của nạn nhân còn được tìm thấy xe đạp điện để ngoài hiên nhà, rất có thể, đây là phương tiện vận chuyển cái xác để phi tang.

      Vương Quân bị truy nã và nhanh chóng bị bắt khi trốn tại Cam Túc.

      Lời khai quanh co mâu thuẫn - nghi phạm quy án

      Tại cơ quan điều tra, Vương nhận tội sát hại ông Chu khi ông này vệ sinh ở nhà vệ sinh công cộng. Tuy nhiên, lời khai của ta khớp với kết quả điều tra khi trường thứ nhất của vụ án được xác định là phòng khách nhà Vương. Nghi can vẫn còn giấu giếm điều gì đó.

      Cảnh sát tiếp tục tìm đến người phụ nữ tên Lý Hồng bạn của Vương, bà này cũng biến mất cùng Vương sau án mạng. Bằng biện pháp nghiệp vụ, Lý Hồng khai ra toàn bộ quá trình gây án và những người liên quan tại cơ quan điều tra.

      Theo đó, nạn nhân và Vương là bạn khá thân, cùng là đồng hương nên hay uống rượu tán chuyện. Tối 19/11/2018, Vương gọi ông Chu đến phòng trọ của mình để nhậu, khi đó còn có Lý Hồng và người phụ nữ khác tên Trương Mẫn. Hai người phụ nữ uống được nửa chừng nghỉ, Trương Mẫn về nhà, Lý Hồng ra sau bếp dọn rửa.

      Vương và Chu uống rượu ngoài phòng khách đột nhiên xảy ra tranh cãi rồi ẩu đả. Vương bực tức ra sau bếp lấy con dao làm thịt dê đâm vào ngực trái ông Chu. Vì mất máu nhiều nên chỉ khoảng 2, 3 phút sau ông này tắt thở.

      Hoang mang sợ hãi, cả hai bàn tính phi tang cái xác. Lý Hồng gọi Trương Mẫn trở lại trợ giúp, Vương Quân hứa sau việc liên lụy 2 người. Vì lý do này mà khi bị bắt Vương khai mình thực hành vi phạm tội.

      Cả ba dùng xe đạp điện vận chuyển cái xác ra nhà vệ sinh công cộng định vứt vào bể nước thải phía sau nhưng vì thời tiết lạnh, nắp đậy và nước bên trong đóng băng nên mở được, cả 3 đành thay đổi kế hoạch bỏ cái xác vào nhà vệ sinh.

      Xong việc, cả 3 rời khỏi Nội Mông Cổ trốn tránh truy nã của cảnh sát nhưng phải quy án sau 3 tháng. Vụ việc được thụ lý tại cơ quan kiểm sát Nội Mông Cổ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :