1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Tháng 6/1962 đến tháng 1/1964, 13 phụ nữ độc thân ở Boston, tuổi từ 19 đến 85 bị sát hại. Cảnh sát gọi thủ phạm là “Sát thủ bóp cổ Boston”.

      Kết quả điều tra cho thấy hung thủ "hoá thân” thành thợ sửa chữa hoặc người giao hàng để đột nhập, ra tay sát hại nạn nhân. “Họ bị cưỡng hiếp, được phát trong tình trạng lõa thể. Nguyên nhân cái chết được xác định là do bị thắt cổ, đôi khi do vết dao. Đặc biệt, hung thủ thường thắt nơ cổ trang trí cho nạn nhân bằng bít tất hoặc vỏ gối”, trang Crime Museum miêu tả.

      "Sát thủ bóp cổ Boston"

      Ngày 14/6/1962, người dân Boston hân hoan chào đón trở về của Alan Shepard, phi hành gia người Mỹ đầu tiên bay vào vũ trụ. Cùng thời điểm này, thành phố bất ngờ bị phủ lên màu u ám khi cảnh sát phát cái chết của Anna E. Slesers, bà mẹ đơn thân 56 tuổi.

      Xác nạn nhân được phủ bởi chiếc áo choàng. Theo kết quả khám nghiệm tử thi, nạn nhân xấu số bị xâm hại tình dục. Bà Anna bị hung thủ đánh mạnh, bóp cổ. thắt cổ người phụ nữ này bằng sợi dây áo choàng.

      trường có vẻ giống như vụ cướp. Ví của Anna bị vứt sàn và mọi thứ bên trong vương vãi khắp nơi. Tuy nhiên, chiếc đồng hồ vàng và nhiều đồ vật có giá trị vẫn nguyên vẹn. Máy quay đĩa vẫn chạy nhưng loa tắt. Do đó, cảnh sát đưa ra giả thuyết đây có thể là “vụ cướp bất thành”.

      Hai tuần sau, trong khu nhà ở Newhall Street, thi thể nữ y tá về hưu 65 tuổi, Helen Blake, được tìm thấy trong tình trạng mảnh vải che thân. Bà cũng bị thắt cổ với chiếc áo lót cuốn quanh, được thắt chiếc nơ ở dưới cằm.

      Cùng ngày, cảnh sát phát xác của bà Nina Nichols, 68 tuổi, trong chính ngôi nhà của mình ở khu vực Brighton. Nạn nhân được xác định bị thắt cổ bằng túi nylon sau khi bị hãm hiếp. Cảnh sát nhận định hung thủ nắm rất những thông tin cá nhân của bà Nichols.

      Sau những vụ giết người tàn bạo này, Cảnh sát trưởng Edmund McNamara cảnh báo phụ nữ trong thành phố nên khoá cửa khi ở nhà và thận trọng với những kẻ lạ mặt. Cảnh sát được nghỉ phép bởi tình hình ngày càng trở nên nghiêm trọng.

      Kể từ đó, hơn chục vụ việc khác diễn ra. Nạn nhân phần lớn là những người phụ nữ đơn thân, sống mình. Cảnh sát Boston gọi thủ phạm là “Sát thủ bóp cổ Boston”.

      "Người đàn ông mặc đồ xanh"

      Tháng 3/1964 diễn ra loạt các vụ tấn công và xâm hại mới ở các bang Massachusetts, Connecticut, New Hampshire và Rhode Island. Lần này, nạn nhân chủ yếu là những nạn nhân trẻ.

      Chưa đầy 8 tháng, có 25 lá đơn được gửi tới các sở cảnh sát, tuy nhiên kẻ sát nhân vẫn bặt vô tín.

      Cảnh sát New England gọi kẻ gây án là “Người đàn ông mặc đồ xanh”, bởi tên này thường mặc bộ quần áo lao động màu xanh và tự giới thiệu là công nhân sửa chữa nhà.

      Theo hồ sơ, tháng 10/1964, trẻ là nạn nhân của “Người đàn ông mặc đồ xanh” đến gặp cảnh sát báo lại rằng, gã tự nhận là thám tử xông vào nhà và có hành vi xâm hại tình dục với . Theo mô tả, cảnh sát xác định được, chính là Albert DeSalvo. Sau khi ảnh của DeSalvo được in báo, nhiều phụ nữ khác xác định tên này chính là kẻ tấn công họ.

      Albert DeSalvo được xác định từng thực những vụ án xâm hại tình dục tại Cambridge, Massachusetts. tìm gặp những trẻ, với họ rằng tìm kiếm gương mặt mới cho các công ty người mẫu. Nếu ai cảm thấy hứng thú, họ phải đồng ý cho động chạm, kiểm tra các số đo cơ thể.

      Vào tháng 3/1960, Albert DeSalvo bị đưa ra vành móng ngựa và kết án 18 tháng tù. Tuy nhiên chỉ 11 tháng sau, tên này được tại ngoại do cải tạo tốt.

      Cảnh sát tin rằng, ngay sau khi ra tù, DeSalvo bắt đầu thực hàng loạt những vụ tấn công các trẻ khắp 4 bang của nước Mỹ.

      Những nghi ngờ chưa có lời giải

      Khi bị bắt và được tới Bệnh viên tâm thần Bridgewater để theo dõi tâm lý, DeSalvo kết bạn với George Nassar, kẻ giết người hàng loạt khác. Cả 2 thống nhất chia đôi số tiền thưởng nếu trong 2 tự nhận mình là “Sát thủ bóp cổ Boston”. DeSalvo đồng ý làm việc đó.

      Tháng 11/1964, DeSalvo với luật sư của mình rằng muốn “kể cho ông nghe vài điều khủng khiếp”. Gã trai khẳng định mình chính là "Sát thủ bóp cổ Boston" nhưng vị luật sư lại tin điều đó. Nam thanh niên kể chi tiết những vụ gây án với cảnh sát, từ trang phục của nạn nhân cho đến từng căn hộ từng đột nhập vào.

      Dù vậy, vẫn chưa có mối liên hệ thực nào giữa Albert DeSalvo và “Sát thủ bóp cổ Boston”. Do còn nghi ngờ, cảnh sát phải đưa Gertrude Gruen, nạn nhân đến nhận dạng. Quan sát Albert DeSalvo, Gruen khẳng định DeSalvo phải là người hãm hại .

      Do có bằng chứng cụ thể, Albert DeSalvo được công nhận là “Sát thủ bóp cổ Boston”. Tuy nhiên, vẫn nhận án chung thân vào năm 1967 với những vụ phạm tội dưới mác “Người đàn ông mặc đồ xanh”. DeSalvo bị quản thúc tại nhà tù Walpole và bị đâm chết chỉ 6 năm sau đó.

      Sau gần 50 năm, vụ án “Người đàn ông mặc đồ xanh” kết thúc, nhưng ai là “Sát thủ bóp cổ Boston” vẫn còn là điều bí .

      Tháng 7/2013, Sở cảnh sát Boston bất ngờ phát ra chi tiết mới, dấu vết DNA của Albert DeSalvo được tìm thấy trong thi thể của Mary Sullivan, nạn nhân cuối cùng của “Sát thủ bóp cổ Boston”.

      Sau khi lấy thêm mẫu ADN từ răng và xương đùi của DeSalvo, cảnh sát kết luận chính là kẻ thực vụ hiếp dâm và giết hại Mary Sullivan. Vụ án lần nữa được lật lại, liệu DeSalvo có , chính là “Sát thủ bóp cổ Boston” mà cảnh sát vẫn luôn tìm kiếm, kẻ sát nhân mà sau 50 năm, người ta vẫn chưa tìm ra lời giải.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Khi các vụ giết nam giới đồng tính rồi chặt xác xảy ra liên tiếp tại hai bang của Mỹ, cảnh sát phải chạy đua với thời gian để bắt kẻ sát nhân.

      Hồi tháng 7/1992, số công nhân vệ sinh phát nhiều túi đựng thi thể người trong thùng rác đường New Jersey Turnpike, thành phố New York, Mỹ. Kết quả kiểm tra cho thấy tất cả phần thi thể đều thuộc về người.

      Cảnh sát thấy tấm ga giường, tấm rèm buồng tắm, đôi găng tay cao su, lưỡi cưa dính máu trong các túi. Những thứ đó cho thấy hung thủ giết nạn nhân trong nhà, phòng trọ hoặc khách sạn.

      Ví của nạn nhân nằm trong túi, cho thấy hung thủ hề có ý định giấu danh tính nạn nhân. Từ thẻ căn cước trong ví, cảnh sát xác định nạn nhân là Thomas Mulcahy, doanh nhân 56 tuổi sống tại bang Massachusetts. Ông giữ chức vụ quản lý cho công ty về công nghệ thông tin và tới thành phố New York để công tác. Vị doanh nhân kết hôn 33 năm và có 4 con.

      Hung thủ rửa sạch cả thi thể nạn nhân lẫn các túi trước khi vứt chúng ra thùng rác. Dữ liệu giao dịch từ thẻ ngân hàng của Thomas cho thấy ông rút tiền lần cuối hai ngày trước khi công nhân phát thi thể trong thùng rác. Cây ATM nạn nhân xấu số rút tiền chỉ cách khách sạn mà ông thuê vài chục mét, nhưng nhân viên khách sạn khẳng định ông về phòng sau khi rút tiền.

      Nhóm điều tra phát Thomas vào quán bar dành cho người đồng tính ở quận Manhattan, thành phố New York. số nhân chứng trong quán bar kể rằng họ thấy Thomas chuyện với nam giới có mái tóc nâu.

      Căn cứ vào mô tả của các nhân chứng, họa sĩ của cảnh sát phác thảo khuôn mặt của người đàn ông tóc nâu và gửi cho các báo, kênh truyền hình. Mặc dù vậy, người dân nào cung cấp thông tin có giá trị về nghi phạm.

      Bao đựng đôi găng tay cao su cùng hóa đơn trong túi đựng bộ phận thi thể của Thomas cung cấp thông tin quan trọng" Hung thủ mua đôi găng tay tại hiệu thuốc của tập đoàn y tế CVS đảo Staten thuộc thành phố New York.

      Trong lúc vụ án Thomas Mulcahy chưa kết thúc, cảnh sát lại phát vụ án mạng tương tự ở thành phố Manchester, bang New Jersey vào tháng 5/1993. Nạn nhân là Anthony Marrero, nam giới đồng tính và hành nghề mại dâm. Giống như vụ Thomas, hung thủ rửa sạch thi thể Anthony và các túi trước khi vứt chúng bên lề đường cao tốc. Nhiều vết hằn xuất hai cổ tay và hai cổ chân nạn nhân, cho thấy hung thủ trói Anthony trước hoặc sau khi giết ta.

      thi thể Anthony, nhóm điều tra nhận thấy điểm kỳ lạ: Hung thủ hề phân xác cách ngẫu nhiên, mà lách cưa vào đúng vị trí các đốt xương để tách các bộ phận. Thực tế đó cho thấy hung thủ phải là người có chuyên môn về giải phẫu, nghĩa là làm việc trong ngành y khoa.

      Túi đựng hàng trong túi nylon chứa thi thể Anthony cho thấy nó có nguồn gốc từ siêu thị ACME đảo Staten thuộc thành phố New York. Như vậy, hung thủ mua tang vật trong vụ án Thomas và vụ án Anthony ở hai cửa hàng khá gần nhau đảo Staten. Nhóm điều tra dự đoán hung thủ sống hoặc làm việc đảo Staten. Họ lấy được dấu vân tay hoàn chỉnh túi đựng hàng của siêu thị ACME, nhưng khi đối chiếu với kho dữ liệu vân tay của tội phạm toàn nước Mỹ, họ thấy nó khớp với bất kỳ dấu vân tay nào.

      Vào tháng 7/1993, người dân lại phát những phần thi thể người trong thùng rác đường cao tốc cách thành phố New York khoảng 20 km. Nạn nhân là Mike Secara, nam giới 56 tuổi. Vào buổi tối Mike mất tích, nhiều người thấy ông vào Five Oaks, quán bar dành cho người đồng tính ở New York. nữ nhân viên pha chế tại quán bar kể rằng thấy nam giới ngồi cạnh Mike. Sau đó Mike với nữ nhân viên rằng nam giới ngồi cạnh ông là y tá làm việc tại Bệnh viện St. Vincent ở quận Manhattan, New York.

      Dựa vào mô tả của nữ nhân viên pha chế, cảnh sát phác thảo chân dung người đàn ông ngồi cạnh Mike trong quán bar rồi công bố với giới truyền thông. Nhưng, cũng như lần trước, nỗ lực của họ mang lại kết quả.

      Khi các nhà điều tra tới Bệnh viện St. Vincent, họ thấy y tá nam khá giống hình vẽ phác thảo. ta là Mark Slaton. Tuy nhiên, dấu vân tay của Mark trùng khớp với dấu vân tay hung thủ để lại túi đựng hàng.

      Nhận định có thể hung thủ dối về nơi làm việc, nhà điều tra đưa tranh chân dung nghi phạm tới tất cả bệnh viện ở thành phố New York. Song nỗ lực của ông mang lại bất kỳ manh mối nào. Cảnh sát buộc phải tạm ngừng điều tra vụ án. Sau thời điểm đó, các vụ án mạng tương tự xảy ra nữa.

      8 năm sau, nhóm điều tra nghe tin cảnh sát thành phố Toronto, Canada áp dụng kỹ thuật mới mang tên "ngưng tụ hơi kim loại trong chân "* nhằm tìm dấu vân tay những vật thể có bề mặt xốp, chẳng hạn như túi nylon. Nhóm điều tra gửi những túi nylon liên quan tới những vụ chặt xác sang Canada để phân tích.

      Nhân viên kỹ thuật đưa các túi vào buồng chân cùng 10 mg vàng. Họ tăng nhiệt độ trong buồng lên mức hơn 1.000 độ C để vàng chuyển sang thể khí và bám vào bề mặt túi nylon. Sau đó nhân viên kỹ thuật đưa mẩu kẽm vào và tăng nhiệt độ đến khi nó chuyển sang thể khí rồi phủ lên lớp vàng. Nếu dấu vân tay tồn tại, hai lớp kẽm và vàng khiến nó và kỹ thuật viên có thể chụp ảnh vân tay.

      Hàng loạt dấu vân tay các túi nylon mà cảnh sát Mỹ gửi sang nhờ kỹ thuật ngưng tụ hơi kim loại trong chân . Nhưng khi đối chiếu chúng với kho dữ liệu vân tay của tội phạm toàn nước Mỹ, nhóm điều tra vẫn thấy nghi phạm nào.

      Biết rằng nhiều bang cập nhật toàn bộ vân tay tội phạm lên kho dữ liệu quốc gia, nhóm điều tra gửi bản sao những vân tay các túi nylon tới mọi bang nước Mỹ để nhờ họ đối chiếu với hệ thống cơ sở dữ liệu vân tay. Đây là nỗ lực cuối cùng của họ trong quá trình phá án. Tại bang Maine, chuyên gia phát vân tay thuộc về nam giới từng giết người. Y là Richard Rogers, sinh năm 1950.

      Richard từng tốt nghiệp ngành ngôn ngữ của Đại học Maine. Vào năm 1973, cảnh sát bắt ông ta về tội giết nam thanh niên cùng phòng rồi gói xác nạn nhân vào chiếc lều nylon và vứt ở lề đường. Trước tòa, Richard kể rằng nam thanh niên kia ép ông quan hệ tình dục đồng tính nên bản thân phải chống cự và vô tình đoạt mạng nạn nhân. Hội đồng xét xử tuyên bị cáo tự vệ chính đáng nên có tội. Sau khi được tòa tuyên trắng án, Richard học ngành y tá và chuyển tới New York.

      Vào thời điểm các vụ án mạng rùng rợn xảy ra, Richard làm y tá hỗ trợ phẫu thuật tại Trung tâm Y tế Mount Sinai. Khi nhìn ảnh Richard, nữ nhân viên pha chế ở quán bar Five Oaks xác nhận Richard chính là người chuyện với nạn nhân Mike Secara trước khi người này chết. Ngoài ra, Richard sống đảo Staten, gần hai cửa hàng mà hung thủ giết người lấy các túi nylon.

      Với những chứng cứ chắc chắn, cảnh sát bắt Richard vào ngày 30/5/2001, khi ông ta làm việc ở Trung tâm Y tế Mount Sinai. Khám nhà của người đàn ông này, cảnh sát thấy những lọ thuốc an thần và dụng cụ phẫu thuật. Họ nghi Richard cũng là thủ phạm trong vụ giết người, chặt xác ở bang Pennsylvania hồi tháng 5/1991. Nạn nhân là nam giới.

      Các công tố viên tin rằng, tại các quán bar, Richard bỏ thuốc an thần mạnh vào rượu rồi mời những người đàn ông đồng tính. Khi "con mồi" ngấm thuốc, kẻ chủ mưu đưa về nhà của mình. ai biết Richard quan hệ tình dục với nạn nhân tại nhà hay .

      Tháng 11/2005, các công tố viên đưa Richard ra tòa tại bang New Jersey về tội giết Thomas Mulcahy và Anthony Marrero - hai vụ án mạng mà cảnh sát có nhiều chứng cứ nhất. Họ buộc Richard tội giết Mike Secara và người đàn ông ở bang Pennsylvania vì chưa thu thập đủ bằng chứng. Tòa tuyên bị cáo hai án chung thân. Richard quyết định kháng cáo.

      Trong phiên xử phúc thẩm tại trụ sở Tòa án Tối cao bang New Jersey vào tháng 1/2006, thẩm phán vẫn giữ nguyên hai án tù chung thân vì hai tội giết người và phạt Richard thêm 65 năm tù.

      *Quy trình tìm dấu vân tay túi nylon bằng kỹ thuật ngưng tụ hơi kim loại trong chân :

      Kỹ thuật viên đưa túi nylon cùng mẩu vàng có khối lượng 10 mg vào buồng chân rồi nung vàng tới nhiệt độ hơn 1090 độ C để nó bay hơi. Vàng tạo thành màng mỏng ở phía bề mặt nylon nhưng mắt người thấy. Sau đó kỹ thuật viên cho mẩu kẽm cực vào buồng chân rồi tiếp tục nung nóng để kẽm bay hơi và bám vào màng vàng. Nếu dấu vân tay tồn tại túi nylon, hai lớp vàng và kẽm khiến nó ra và kỹ thuật viên có thể chụp ảnh vân tay.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Ngày 18/7/2003, thiếu niên phát vụ thảm sát 4 người tại ngôi nhà ở thành phố Clear Lake, bang Texas, Mỹ. Các nạn nhân gồm Tiffany Rowell (18 tuổi, sống trong nhà), Rachael Koloroutis (18 tuổi, bạn của Tiffani, đến nhà chơi), Marcus Precella (bạn trai của Tiffani) và Adelbert Sanchez (21 tuổi, em họ của Marcus). Quang cảnh tại trường cho thấy các nạn nhân xem tivi khi vụ thảm sát xảy ra và họ kịp trở tay.

      lỗ thủng do đạn tấm kính để lại. Cảnh sát thấy nhiều vỏ đạn sàn nhà, máu bắn tường và nhiều đồ đạc trong nhà. Hai loại đạn găm vào cơ thể các nạn nhân, cho thấy hung thủ sử dụng ít nhất hai loại súng, hoặc chúng gồm ít nhất hai người. 21 viên đạn được bắn tại trường, trong đó 17 viên găm vào cơ thể các nạn nhân. dấu hiệu nào cho thấy kẻ lạ dùng vũ lực để xông vào ngôi nhà.

      Thi thể của Rachel Koloroutis nằm cạnh điện thoại di động của . Tư thế nằm của Rachel cho thấy cố gọi vào số 911 trước khi chết. Mặc dù hung thủ bắn 6 viên đạn vào cơ thể Rachel, nhưng nguyên nhân khiến tử vong là những cú đập vào đầu. Có lẽ nữ sinh bao giờ ngờ chuyến đến nhà bạn khiến mất mạng. Cha của Rachel biết tin qua tivi. Nhưng khi ông đến trường, cảnh sát để ông vào nhà.

      Các nhà điều tra phát hai nạn nhân nam - Marcus và Adelbert dính líu tới hoạt động buôn bán ma túy. Thậm chí cha của Adelbert còn có quan hệ với mafia ở Mexico. Vì thế họ loại trừ khả năng đây là vụ thanh toán giữa các phần tử xã hội đen. Tuy nhiên, các nhà điều tra có bằng chứng để kết luận mafia liên quan tới vụ án mạng.

      Tiffany Rowel từng sống trong ngôi nhà cùng cha. Sau khi người cha tái hôn và rời khỏi nhà, sống mình ở đó. Những người hàng xóm nghe thấy tiếng súng nổ. Cảnh sát phát bất kỳ khẩu súng hay hung khí nào tại trường. Nhưng người hàng xóm kể rằng, vào buổi chiều 18/7/2003, thấy thiếu nữ cùng nam thanh niên về phía nhà của nạn nhân Tiffani. Theo mô tả của nhân chứng, hai người đó mặc trang phục màu đen, có khuôn mặt ưa nhìn và thiếu nữ đeo khăn rằn.

      Để dựng lại khuôn mặt hai kẻ khả nghi dựa vào trí nhớ của nhân chứng, cảnh sát nhờ chuyên gia nữ nổi tiếng về khả năng tái khuôn mặt trợ giúp. Sau khi làm việc với nhân chứng trong khoảng hai giờ, chuyên gia vẽ xong chân dung. Cảnh sát dán chân dung hai người ở khắp nơi để người dân chú ý. Nghi phạm nữ có đôi mắt to, còn nghi phạm nam có mái tóc vàng.

      Hai nạn nhân nữ đều là học sinh nổi tiếng ở trường trung học Clear Lake. Vì thế cảnh sát tới trường để thu thập thông tin, với hy vọng những người bạn của hai nạn nhân có thể chỉ ra những người thù ghét các . Tuy nhiên, nỗ lực của họ đem lại kết quả.

      3 năm trôi qua và cảnh sát chưa bắt được nghi phạm. Manh mối duy nhất của họ lại bức vẽ hai nghi phạm. Vì thế gia đình các nạn nhân bắt đầu tin rằng hung thủ bao giờ sa lưới. Nhưng George, cha của nạn nhân Rachel, vẫn quyết tâm đòi công lý cho con . Ông thông báo rằng ông thưởng 100.000 USD cho người có thể cung cấp thông tin giúp cảnh sát bắt hung thủ.

      Thậm chí George còn chi tiền để đưa bức vẽ hai nghi phạm lên những tấm biển quảng cáo xa lộ trong và bên ngoài thành phố Clear Lake để người dân có thể thấy dễ dàng. Nhờ nỗ lực của ông, cảnh sát nhận được rất nhiều cuộc gọi. Trong số đó, cảnh sát chú ý tới thông tin của người đàn ông giấu tên. Người này ta từng gặp thiếu nữ có khuôn mặt giống nữ nghi phạm trong trại cai nghiện ma túy. Thiếu nữ ấy từng kể với ta rằng ta giết 4 người, trong đó nạn nhân chết khi cố gọi số 911. Đó là thông tin mà chỉ cảnh sát biết, bởi họ công bố.

      Người cung cấp thông tin rằng tên là Christine Paolilla, 20 tuổi. Ảnh bằng lái xe của Christine rất giống bức vẽ của họa sĩ pháp y. Christine học cùng trường với 3 trong số 4 nạn nhân. Do sở hữu đầu hói nên ta là tác giả của nhiều vụ bắt nạt trong trường, song Rachel và Tiffani lại kết bạn với ta. Họ giúp Christine trang điểm và mua những mái tóc giả để che vùng đầu hói.

      Vậy tại sao Christine lại muốn sát hại 2 người bạn đối xử tử tế với ta? Và điều quan trọng hơn là, ta ở đâu?

      Christine Paolilla - cựu nữ sinh từng bị bạn bè bắt nạt vì đầu hói, trở thành nghi phạm chính trong vụ án mạng khiến 4 người chết ở thành phố Clear Lake, bang Texas, Mỹ. Dữ liệu của cảnh sát cho thấy Christine nghiện heroin và từng bị bắt vì tội trộm tài sản. Sau khi rời trường phổ thông trung học, ta thừa kế khoản tiền lớn từ cha, mẹ nhưng "đốt" dần số tiền đó vào heroin. Nhờ theo dõi giao dịch rút tiền từ máy ATM của Christine, cảnh sát phát ta và chồng sống trong phòng trọ rẻ tiền ở thành phố San Antonio, bang Texas.

      Tại trụ sở cảnh sát, Christine thừa nhận ta tham gia vụ thảm sát 4 người ở Clear Lake, song khẳng định người cũ của ta, Chris Snyder, là kẻ trực tiếp nã đạn.

      Vào thời điểm đó, Chris Snyder sống ở bang South Carolina. Khi cha, mẹ của Chris cảnh sát sắp tới để gặp, ta chạy vào rừng. Sau đó cảnh sát phát xác ta trong khu rừng gần nhà. Thanh niên này uống nhiều viên thuốc giảm đau để tự kết liễu mạng sống

      Khi khám nhà Chris, cảnh sát phát khẩu súng ngắn ổ xoay và khẩu súng ngắn bán tự động 9 ly. Trước đó các nhà điều tra cũng tìm thấy những viên đạn dành cho súng ngắn ổ xoay và đạn 9 ly tại trường vụ án mạng. Kết quả thử hai khẩu súng và kiểm tra vết đạn cho thấy, chúng chính là hung khí gây nên vụ thảm sát. Chuyên gia pháp y phát DNA của Chris khẩu súng ngắn ổ xoay.

      Dù 3 năm trôi qua, chuyên gia pháp y vẫn thấy máu của nạn nhân Rachel Koloroutis khẩu súng ngắn 9 ly. Chồng của Christine khai rằng, vợ ta từng thú nhận hành vi giết 4 người. Theo lời kể của ta, Christine và Chris định tới nhà của nạn nhân để cướp ma túy. Chúng mang theo hai vũ khí - khẩu súng 9 ly và súng ngắn ổ xoay.

      Nghe tiếng gọi của Christine, 4 người trong nhà để chúng bước vào. Ngay lập tức Chris rút súng, bắn và Christine làm theo. "Sau khi bắn và lấy ma túy, hai người bước ra khỏi nhà. Nhưng Christine quay lại để kiểm tra. Thấy nạn nhân Rachel vẫn sống và cố gắng gọi số 911, vợ tôi nện báng súng nhiều lần vào đầu ấy để kết liễu mạng sống", chồng của Christine với cảnh sát.

      Có lẽ hai kẻ giết người thể ngờ, khi chúng bước về phía nhà của các nạn nhân, người dân vô tình thấy chúng qua cửa sổ. Nhờ tình tiết này mà cảnh sát mới có bản vẽ phác thảo chân dung nghi phạm - manh mối đáng giá duy nhất của họ trong quá trình phá án.

      Trong phiên xử Christine, thẩm phán tuyên bố ta phạm tội giết người. Nhưng do phạm tội khi mới 17 tuổi nên bị cáo phải lĩnh án tử hình, mà nhận án tù chung thân.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Vào buổi sáng sớm tháng 7/1991, công nhân vệ sinh tại thành phố Vancouver, Canada phát thi thể người cháy đen trong thùng rác tại bãi đỗ xe. Cơ thể nạn nhân giống như khối than với trọng lượng khoảng 30 kg. Cảnh sát phải rất cẩn thận mới có thể đưa tử thi ra khỏi thùng.

      Lửa phá hủy toàn bộ mô và da của nạn nhân. Tuy nhiên, chuyên gia pháp y nhận thấy vài sợi tóc vàng của nạn nhân vẫn nguyên vẹn do phần hộp sọ ép sát vào đáy thùng rác nên lửa thiêu rụi. Điều đáng tiếc là nang tóc cháy hết nên cảnh sát thể phân tích DNA. Sau khi xem xét các cơ quan nội tạng của tử thi, chuyên gia pháp y kết luận nạn nhân là nữ giới trưởng thành.

      Kết quả chụp X quang hộp sọ cho thấy nó có nhiều lỗ thủng và vết nứt, đồng thời chứa vài mảnh đạn - bằng chứng cho thấy ai đó bắn nạn nhân trước khi đốt xác. Chuyên gia pháp y mổ hộp sọ để lấy mảnh đạn. Hộp sọ vẫn còn chút máu, nhưng nhiệt độ của vụ cháy làm thay đổi toàn bộ thành phần hóa học của máu, khiến chuyên gia pháp y thể phân tích DNA. Phổi nạn nhân có khói, nghĩa là người này tử vong trước khi bị thiêu.

      Hàm răng của nạn nhân vẫn nguyên vẹn. Căn cứ vào hình ảnh X quang, bác sĩ nha khoa xác định nạn nhân mắc chứng thừa răng (chân của răng thừa hình thành ở phía trước hai răng cửa). Ngoài ra nạn nhân cũng sử dụng nhiều răng giả chất lượng cao.

      Khi rà soát những trường hợp người mất tích tại Vancouver, cảnh sát chú ý tới Mary-Lynn Breeden, phụ nữ 31 tuổi có mái tóc vàng. biến mất hôm 6/7/1991, đúng ngày trước khi cảnh sát phát xác chết cháy trong thùng rác. Hồ sơ nha khoa của Mary-Lynn cho thấy cũng có răng thừa ở phía trước hai răng cửa. Hình ảnh X quang của hai hàm răng trùng khớp với nhau. Cảnh sát thấy tia hy vọng đầu tiên trong vụ án mạng cực kỳ hóc búa.

      Mary-Lynn là người mẫu nghiệp dư. Vào buổi tối, làm bồi bàn cho Number Five, câu lạc bộ dành cho nam giới. Nhiều người bạn của Mary-Lynn họ nghi ngờ nghiện cocaine và thậm chí còn tham gia hoạt động buôn ma túy. nhân chứng kể rằng Mary-Lynn bước mình phố Robson ở thành phố Vancouver vào đêm mất tích.

      Bạn trai của Mary-Lynn sống trong tòa chung cư đường Robson. Khi cảnh sát thẩm vấn, Chris Paycook, tên người bạn trai, kể rằng vào tối 6/7/1991, Mary-Lynn tới căn hộ của ta trước khi hai người tới hộp đêm để giải trí. Nhưng do Mary-Lynn đùa cợt với nhiều người đàn ông khác, Chris nổi giận và bỏ về, còn Mary-Lynn ở lại. Cảnh sát biết Chris, bởi họ nghi ta tham gia đường dây buôn ma túy trong thành phố.

      Trong lúc cảnh sát xác minh chứng cứ ngoại phạm của Chris, họ nhận thông tin đáng lưu ý từ ngân hàng mà Mary-Lynn có tài khoản. Fatima Lazatin - nhân viên giao dịch của ngân hàng, kể rằng phụ nữ mạo danh Mary-Lynn để rút hết tiền trong tài khoản của sau ngày cảnh sát phát thi thể cháy đen trong thùng rác. Nhưng do Fatima phát hành vi giả mạo, người phụ nữ vội vã bước ra ngoài.

      Ảnh từ camera giám sát trong ngân hàng cho thấy người phụ nữ mạo danh nhìn ra ngoài cửa sổ khi ta đứng ở quầy giao dịch. Dường như ta nhìn về phía người ở bên ngoài. Cảnh sát nhận định người đứng bên ngoài có thể là đồng bọn của ta. Vì ánh sáng chói lóa từ cửa sổ nên các nhà điều tra nhìn gương mặt người đứng ngoài.

      Cảnh sát Vancouver dốc toàn lực để tìm người phụ nữ mạo danh Mary-Lynn tại ngân hàng, bởi đó là manh mối duy nhất giúp họ phá án. Họ cung cấp ảnh người phụ nữ và Mary-Lynn để các tờ báo địa phương đăng tin. Chỉ sau vài giờ từ khi ảnh người phụ nữ xuất mặt báo, người dân báo cảnh sát rằng người phụ nữ là Tonya Forrester.

      Khi cảnh sát tìm được Tonya Forrester, khai rằng thanh niên đưa ví của Mary-Lynn cho và nhờ rút tiền trong tài khoản của Mary-Lynn. Chris Cruz, tên người thanh niên, ta lấy trộm ví.

      Chris Cruz là người mẫu, diễn viên nghiệp dư và chuẩn bị học y khoa tại Đại học British Columbia. Ngoài ra Chris còn làm kiếm tiền bằng công việc thoát y ở hộp đêm và bán dâm cho các quý bà. Những người biết Chris ta nghiện cocaine. Chris khai rằng ta tới hai hộp đêm vào buổi tối Mary-Lynn mất tích và người bạn đưa cho ta chiếc ví của Mary-Lynn vào ngày hôm sau.

      Khi cảnh sát cầu kiểm tra xe hơi của Chris, ta do hỏng nên để ở nhà bà. Nhưng các nhà điều tra phát Chris lái chiếc xe tới trụ sở cảnh sát để trả lời thẩm vấn. Tại sao ta dối?

      Như từ trước, trong video từ camera giám sát của ngân hàng, người phụ nữ mạo danh Mary-Lynn nhìn về phía người đàn ông bên ngoài qua cửa sổ khi chuyện với giao dịch viên để rút tiền. Nhưng vì nắng hắt từ bên ngoài nên cảnh sát thể thấy mặt của người đàn ông. Nhờ kỹ thuật khử lóa tài tình của chuyên gia ảnh, các nhà điều tra có thể thấy mặt của người đứng bên ngoài ngân hàng. Đó là Chris Cruz. Và khi chuyên viên pháp y kiểm tra xe hơi của Chris, họ thấy nhiều vết máu bên trong và ngoài xe.

      Các nhà điều tra cũng thấy khẩu súng trường, áo khoác và can đựng xăng trong xe. Loại đạn trong tử thi cháy xém trùng với loại đạn mà khẩu súng bắn ra. dây chuyền nhuốm máu nằm trong túi áo khoác.

      Dây chuyền trong túi áo khoác của Chris giống hệt dây chuyền của Mary-Lynn. Nhiều đồ vật trong xe (bao gồm thanh sắt, cuốn album, lốp dự phòng, quần, áo) dính máu. Mặc dù vậy, cảnh sát vẫn chưa thể kết tội Chris, vì họ có máu hay DNA của tử thi cháy đen để đối chiếu với máu xe. Lửa phá hủy nước bọt, nang tóc, da, máu - những thứ mà kỹ thuật viên có thể sử dụng để phân tích DNA vào thời điểm đó.

      Đúng lúc các điều tra viên bế tắc, chuyên gia pháp y hàng đầu về răng đưa ra ý tưởng phân tích DNA từ răng khôn của nạn nhân. Vì chiếc răng này nằm dưới xương hàm nên nó chịu tác động của ngọn lửa ở mức thấp nhất so với những răng khác. Đây là ý tưởng táo bạo, vì trước thời điểm ấy, chẳng nhà khoa học nào phân tích DNA từ răng.

      Chuyên gia pháp y lấy mô từ răng khôn của nạn nhân và máu từ xe của Chris để phân tích. Nhờ áp dụng những công nghệ đại nhất thời bấy giờ, họ có DNA từ mô trong răng khôn. Nó trùng khớp với DNA từ máu bên trong và bên ngoài xe của Chris

      Nhờ chứng cứ pháp y vô cùng quý giá, cảnh sát có lý do để bắt Chris Cruz vì tội sát hại Mary-Lynn Breeden. Họ tin rằng Mary Lynn và Chris Cruz cùng làm người mẫu và đều nghiện cocaine nên quen nhau. Vào đêm 5/7/1991, Mary-Lynn cùng bạn trai vào hộp đêm để giải khuây và Chris Cruz cũng tới đó. Vì Mary-Lynn đùa cợt với mấy nam giới nên bạn trai ta tức giận và bỏ về trước. Đúng lúc ấy Mary-Lynn thèm ma túy nên chuyện với Chris và ta đồng ý giúp mua "hàng trắng".

      Rạng sáng ngày 6/7/1991, Chris và Mary-Lynn rời khỏi hộp đêm để kiếm cocaine. Trong quá trình di chuyển xe của Chris, hai người cãi nhau. Khi cuộc cãi vã lên tới đỉnh điểm, Chris dừng xe và cả hai người bước ra ngoài để tiếp tục đấu khẩu. Vì Mary-Lynn cào mặt Chris, ta mở cốp xe, lấy thanh sắt và đập vào đầu người phụ nữ. Sau đó, hung thủ lấy khẩu súng trường bắn vào đầu Mary-Lynn. ta nhét thi thể nạn nhân vào cốp, chở tới thùng rác ở bãi đậu xe. Vì Chris có sẵn can xăng trong xe nên ta thiêu xác Mary-Lynn trong thùng rác bằng xăng.

      Với tội giết người, Chris Cruz lĩnh án chung thân. Vụ án mạng của Mary-Lynn Breeden mở ra chương mới trong lĩnh vực pháp y, bởi đây là lần đầu tiên giới khoa học phân tích DNA từ răng. Giới truyền thông Canada cảm thấy tiếc cho cả hung thủ lẫn nạn nhân, bởi họ đều có ngoại hình hấp dẫn, nhiều tài lẻ và tương lai đầy hứa hẹn.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Đêm 20/10/1995, người giao pizza phát thi thể phụ nữ mặc quần áo trong khu rừng gần đường cao tốc tại thành phố Tampa, bang Florida, Mỹ. Nạn nhân là Wendy Evans, (42 tuổi), nghiện ma túy và bán dâm. Cảnh sát nhận định hung thủ đánh và siết cổ Wendy rồi chở xác tới khu rừng để vứt.

      Cũng trong đêm ấy, trận mưa trút xuống thành phố Tampa nên hoạt động thu thập chứng cứ trở nên khó khăn. Cảnh sát phải dùng loại đèn đặc biệt, phát ra ánh sáng màu xanh có độ sáng rất cao để rà soát tử thi và trường. Họ phát nhiều sợi vải màu hồng và lông chó thi thể Wendy.

      Cách tử thi vài mét, cảnh sát thấy dấu lốp ôtô đất. Nếu hôm đó trời mưa, có lẽ lốp để lại dấu vết nét đất. Các kỹ thuật viên đổ thạch cao vào vết lốp. Khi thạch cao đông cứng, họ mang nó về phòng thí nghiệm để phân tích từng chi tiết.

      Hơn tháng sau, hai thiếu niên phát thi thể khỏa thân trong khu rừng gần đường cao tốc. Nạn nhân là Peggy Darnell, phụ nữ 40 tuổi cũng hành nghề bán dâm. tử vong từ ít nhất tuần trước. Do thi thể bắt đầu phân hủy nên chuyên viên pháp y thể tìm những chứng cứ quan trọng. Cảnh sát đoán kẻ đoạt mạng Peggy cũng chính là hung thủ giết Wendy.

      Cảnh sát rà soát những vụ án chưa được phá và phát vụ tương tự xảy ra từ 16 tháng trước. Nạn nhân của vụ đó là bán dâm và mẹ đơn thân của hai đứa trẻ. từng là người mẫu. Hung thủ cũng sát hại ở nơi khác rồi vứt xác trong khu rừng gần đường cao tốc.

      Măc dù cảnh sát chạy đua với thời gian để tóm tên sát nhân hàng loạt, vụ án mạng tiếp theo vẫn diễn ra. Ngày 18/1/1996, người dân phát thi thể khỏa thân của Cindy Pews, phụ nữ 27 tuổi, gần những thùng rác trong khu công nghiệp ở ngoại ô thành phố Tampa. Các chuyên gia pháp y tiếp tục thấy nhiều sợi vải màu hồng và lông chó thi thể nạn nhân. Lần này họ có thêm vật chứng mới: mẩu thuốc lá bám vào cơ thể nạn nhân. Nước bọt mẩu thuốc lá vẫn còn nên kỹ thuật viên có thể phân tích DNA. Nhưng đó có phải là nước bọt của hung thủ hay ?

      Nhóm điều tra gửi những sợi lông chó tới trụ sở của Cục Điều tra Liên bang Mỹ để phân tích. Kết quả cho thấy chúng thuộc về loài chó Pug, loài động vật có kích cỡ và chịu nóng kém. Vì thế, người dân hiếm khi thấy chó Pug ở những bang có khí hậu nóng như Florida. Đây là điều may mắn với cảnh sát, bởi chó Pug càng hiếm cơ hội tìm ra những hộ gia đình nuôi chúng càng cao.

      chuyên gia hàng đầu về lốp xe giúp nhóm điều tra xác định loại lốp để lại vết hằn ở trường. Ông kết luận vết hằn do lốp 80X dành cho xe bán tải và xe thể thao tạo nên. Loại lốp 80X phổ biến và hoạt động sản xuất chúng ngừng từ năm 1992. Cảnh sát tìm dữ liệu về những lốp 80X từng được bán và vận chuyển tại Florida. Họ nhận thấy rất ít người mua chúng và chỉ cửa hàng duy nhất toàn bang Florida bán được chiếc 80X trong vòng 12 tháng trước đó. Đó là cửa hàng mang tên Olson.

      Khi cảnh sát tới cửa hàng lốp Olson, chủ cửa hàng cho biết, người mua lốp là Terry Joe Howard, phụ nữ sống cách cửa hàng vài km. ta mua lốp vài tháng trước khi các vụ án mạng diễn ra. điều trùng hợp là Terry nuôi chó Pug. Từng nghiện ma túy và bán dâm, Terry sống cùng James Randall, người đàn ông 41 tuổi làm công nhân xây dựng.

      Nhiều bán dâm xa lộ xác nhận James Randall là khách quen của họ. Cảnh sát bí mật tới nhà của James và Terry vào ban đêm để kiểm tra lốp của xe tải bên ngoài ngôi nhà và thấy hai bánh sau của xe sử dụng lốp 80X.

      Cảnh sát muốn lấy cả 4 lốp từ xe của James Randall và Terry Joe Howard để có thể so sánh chúng với vết lốp ở trường. Vì thế nhà điều tra tới cửa hàng lốp Olson để giả danh nhân viên bán hàng và thực cuộc gọi tới nhà nghi phạm. Ông lốp mà Terry mua có lỗi nên cửa hàng sẵn sàng tặng 4 lốp mới cho chủ xe. Ngay sau cú điện thoại, Terry phóng xe tới cửa hàng để nhận 4 lốp mới, vô tình giúp cảnh sát có đủ bộ lốp để kiểm tra.

      Dù lốp xe được sản xuất đại trà dây chuyền công nghiệp, nhưng mỗi lốp vẫn có những đặc điểm riêng, đặc biệt là sau khi chúng tiếp xúc với mặt đất. Những đặc điêm riêng có thể là vết lõm, khe nứt. Chuyên gia về lốp xe kết luận lốp xe của James Randall và Terry Joe Howard để lại vết hằn giống hệt vết lốp ở nơi người dân thấy tử thi phụ nữ. trong những căn cứ để họ đưa ra kết luận là mẩu đá kẹt trong khe lốp. Nó để lại hình thù đặc trưng vết hằn ở trường.

      Viên đá lốp xe của James và Terry để lại vết lõm trong ảnh vết lốp xe tại trường hung thủ vứt xác nạn nhân Wendy Evans.

      Để có thêm chứng cứ, hai nữ cảnh sát giả là người chăm sóc thú cưng tới nhà nghi phạm, rằng họ mới mở dịch vụ ở khu vực này và muốn chăm sóc con chó miễn phí để quảng cáo tay nghề. Khi đó Terry ở nhà và đồng ý để hai nữ cảnh sát chăm sóc con chó Pug. Hai nữ cảnh sát dùng khăn lau cơ thể con chó sau khi tắm cho nó. Nhờ đó mà họ có lông chó để mang về phòng thí nghiệm.

      Kết quả kiểm tra dưới kính hiển vi cho thấy lông từ con chó mà nghi phạm nuôi giống hệt lông chó tại trường.

      Khi kiểm tra quá khứ của James Randall, nhóm điều tra phát từng lãnh bản án 6 năm tù ở bang Massachusetts vì tội cưỡng hiếp vợ cũ hai lần. Trong hồ sơ, cảnh sát bang Massachusetts ghi chú rằng James thường gây vết thương cơ thể bạn tình để đạt khoái cảm.

      Trong buồng ngủ của nghi phạm, cảnh sát còn thấy thêm vật chứng quan trọng: Tấm thảm màu hồng ở phía dưới giường. Kết quả kiểm tra sợi từ tấm thảm và sợi thi thể bán dâm cho thấy chúng đều có thành phần chính là nylon, kiểu sợi hình tam giác và màu hồng. Như vậy, rất có thể nạn nhân tiếp xúc với tấm thảm trong quá trình James quan hệ tình dục rồi giết họ.

      Khi khám xét nhà của James và Terry, cảnh sát thấy nhiều mẩu thuốc là vương vãi sàn. Terry con chó Pug nghiện chất nicotine nên thường xuyên nhai những mẩu thuốc lá mà James vứt trong chiếc gạt tàn. Rất có thể mẩu thuốc lá mà con chó nhai bám vào cơ thể bán dâm Cindy Pews khi James giết tại nhà của .

      Vì mẩu thuốc lá thi thể Cindy Pews tại trường chứa nước bọt nên kỹ thuật viên đưa nó vào máy để phân tích DNA. Kết quả cho thấy nước bọt thuộc về Terry. Đây là bằng chứng cho thấy nguồn gốc của mẩu thuốc lá chính là căn phòng của nghi phạm.

      Các công tố viên tin rằng James thường đưa bán dâm về nhà mỗi khi Terry vắng. Trong lúc quan hệ tình dục tấm thảm màu hồng, gã đàn ông lực lưỡng bất ngờ siết cổ bán dâm tới khi họ tắt thở. Sau đó chở nạn nhân ra ngoài để vứt. Khi vứt xác Wendy Evans trong khu rừng gần đường cao tốc, bánh xe bán tải của James để lại vết hằn đất, giúp cảnh sát có chứng cứ để tìm ra .

      Cảnh sát bắt James vì tội giết người. Trong phiên xử, vợ cũ của James mô tả tính bạo dâm bệnh hoạn của . Tòa án kết luận bị cáo giết Wendy Evans và Cindy Pews. Với hai nạn nhân còn lại, cảnh sát có bằng chứng để kết tội James nên tòa xử. Thẩm phán tuyên bị cáo hai án chung thân. Vì Terry Joe Howard liên quan tới các vụ án mạng nên phải ra tòa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :