1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 145: Vụ án đồi Braemar

      Nếu từng có dịp ghé thăm Hong Kong, khách du lịch rất có thể biết tới khu đồi Braemar. Đây là khu dân cư thượng lưu đắt đỏ nhất nhì xứ Hương Cảng, thế nhưng ít ai ngờ rằng cách đây gần nửa thế kỷ, nơi đây là trường của trong số những vụ án mạng tàn bạo và man rợ nhất trong lịch sử của quốc gia này.

      Hãy cùng quay ngược dòng thời gian và tìm hiểu lí do vì sao mà cư dân Hong Kong luôn rùng mình sợ hãi mỗi khi cái tên “Vụ án đồi Braemar” được nhắc đến.

      Hai thi thể bị giết hại dã man

      Ngày 21/4/1985, người dân chạy bộ khu đồi Braemar phát ra thi thể hai thanh niên người nước ngoài bị sát hại cách tàn bạo tưởng. Thi thể người nam găm đầy vết thương khắp nơi, trong khi đó phần xác của người nữ còn chút nguyên vẹn với vết gậy đánh, xương hàm gãy và mắt trái tổn thương rất nặng.

      Đồi Braemar là khu dân cư vô cùng sang trọng, vậy nên ít ai ngờ rằng vụ án mạng lại có thể diễn ra tại đây, đặc biệt là nạn nhân còn là người phương Tây. Sau khi xác định, cảnh sát tìm thấy danh tính của cả hai nạn nhân.

      Nạn nhân nam là Kenneth McBride (17 tuổi) và người nữ là Nicola Myers (18 tuổi), cả hai đều là học sinh và mang quốc tịch . Kết quả giám định cho thấy Kenneth bị trói, đánh đập và bóp nghẹt cho tới chết bằng chính miếng băng tay của bản thân. Thân thể cậu bầm dập với 100 vết đánh.

      Còn Nicola, bạn của cậu, còn thê thảm hơn với 500 vết đánh, xương hàm hoàn toàn gãy lìa và mắt trái bị khoét ra khỏi tròng, đặc biệt bộ phận sinh dục của có dấu hiệu bị phá nát bởi gậy và chai nước và vẻ mặt vẫn còn biểu cảm rúm ró vì đau đớn khủng khiếp.

      Hành trình truy tìm thủ phạm

      con số kỉ lục là khoảng 600 cảnh sát và binh lính ngay lập tức được huy động, rà soát toàn bộ khu vực để tìm manh mối. Cả máy bay trực thăng cũng tham gia vào cuộc truy tìm . Đây cũng được mệnh danh là vụ án treo tiền thưởng khủng nhất trong lịch sử Hong Kong với số tiền thưởng cho người cung cấp thông tin hữu ích lên tới nửa triệu đô la Hong Kong.

      Tại trường, cảnh sát phát nhiều cây gỗ được nghi là dùng làm hung khí, nhiều cuốn sách bị rách dọc theo sườn đồi, người của Nicola có nhiều dấu vết tinh dịch. Tuy nhiên, công nghệ pháp y thời kì này vẫn còn rất lạc hậu, vậy nên lực lượng chức năng thể phân tích những vật chứng này để tìm ra dấu vân tay của hung thủ. Cảnh sát cũng lấy lời khai của hơn 10.000 người dân sống tại khu vực lân cận. Song vụ án vẫn chìm trong vô vọng.

      Phải mất đến 8 tháng ròng, thông tin quý giá đầu tiên mới xuất . thanh niên có tên gọi Pang Shun-yee khoe mẽ rằng giết cặp đôi phương Tây và khẳng định bản thân mặc bộ đồ thể thao của Kenneth. Cuối tháng 11, cảnh sát mở cuộc vây bắt Pang Shun-yee cùng 4 đồng phạm của trong vòng 48 giờ.

      Vén màn bí

      Theo lời khai của Won Sam Lung (15 tuổi) - thành viên tuổi nhất trong số những kẻ bị tình nghi, Pang Shun-yee là lãnh đạo của cả nhóm. Ngày hôm đó, Pang cùng đàn em ăn cắp dây cáp từ trạm radio của chính phủ để kiếm chác nhưng thất bại, Khi ấy chúng vô tình gặp Nicola Myers và Kenneth McBride. Cho rằng cả 2 là người châu Âu ắt hẳn rất giàu có nên nhóm của Pang quyết định trấn lột cả hai.

      Thế nhưng ngờ, vụ cướp trở thành cuộc tấn công đẫm máu bởi số thành viên trong tình trạng say khướt. Khi ấy, Kenneth bị đánh đập dã man trong khi 2 chân bị trói chặt bởi 4 tên đàn em, trong khi đó Pang ra tay cưỡng hiếp và hành hạ Nicola. Cuối cùng, Pang quyết định kết liễu cả hai vì cho rằng họ có thể nhận dạng được chúng sau này.

      Tại phiên xét xử sau đó, toàn bộ 5 bị cáo đều bị kết tội giết người theo pháp luật, trong đó 3 hung thủ tội nặng nhất bị kết án tử hình, tuy vậy sau đó tất cả đều được giảm xuống án chung thân. Won được trả tự do vào năm 2004, với tha thứ của gia đình McBride. Theo lời khai của Won, vẫn liên tục gặp phải những cơn ác mộng trong tù và từng cố gắng tự tử nhiều lần nhưng thành.

      Còn về phía gia đình McBride, họ từng bộc bạch với báo giới rằng: “Chúng tôi mong rằng cả 5 người sống lâu để hối hận về những tội ác mà họ gây ra.”

      Đến ngày nay, vụ án từng là tâm điểm của HongKong lúc đó và gây rùng mình cho những người nhớ lại nó...

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Băng đảng khét tiếng với Big Spender đứng đầu nổi danh khắp xứ Hương Cảng vào những năm 90 từ những cuộc trộm cắp và bắt cóc đòi tiền chuộc, đặc biệt tiếng tăm của băng đảng càng xa hơn khi chúng thành công ít nhất trong 2 vụ bắt cóc người nhà của các tỷ phú Hồng Kông.

      Những phi vụ bắt cóc tống tiền

      Vào ngày 23 tháng 5 năm 1996, Cheung Tze-keung và đồng bọn trang bị hai khẩu AK-47, bảy khẩu súng lục và bốn áo chống đạn, bắt cóc Victor Li, phó chủ tịch của Cheung Kong và cũng là con trai lớn của tỷ phú vận tải Hồng Kông Li Ka-shing, khi này từ văn phòng về nhà của mình ở đường Deep Water Bay.

      Li bị còng tay, trói chân bằng dây xích thép và miệng bị bịt kín bằng băng dính đen. được thả ra sau ngày khi gia đình trả khoản tiền chuộc 1,3 tỷ đô la Hồng Kông.

      Vào ngày 29 tháng 9 năm 1997, Kwok, cựu chủ tịch của Sun Hung Kai Properties bị bắt cóc đường trở về nhà của mình ở Repulse Bay sau khi rời văn phòng SHKP ở Wan Chai. Tuy nhiên, Kwok từ chối gọi cho gia đình và cầu họ chuẩn bị tiền chuộc.

      Cheung liền lột quần lót của ông trùm này và nhét vào hộp gỗ gửi đến cho gia đình ông. Sau đó vì chịu nghe theo lời bọn bắt cóc nên ông Kwok bị chúng đánh đập. Ông được thả vào 6 ngày sau khi gia đình chấp nhận khoản tiền chuộc là 600 triệu đô la Hồng Kông.

      Được biết, Cheung chi khoảng 3,4 triệu đô la Hồng Kông để lên kế hoạch cho hai vụ bắt cóc lớn vào năm 1996 và 1997, kiếm được về cho băng đảng 1,6 tỷ đô la Hồng Kông, trong đó Cheung bỏ túi 662 triệu đô la Hồng Kông. Phần còn lại được chia cho các thành viên trong băng đảng.

      Lịch sử tội phạm và cái kết của ông trùm khét tiếng

      Mặc dù các vụ bắt cóc chưa bao giờ được công khai các phương tiện truyền thông vào thời điểm đó bởi vì các gia đình báo cáo vụ việc với cảnh sát, Big Spender giành được vị trí trong ấn bản Guinness World Records năm 2000, vì cầu tiền chuộc cao nhất trong lịch sử.

      Báo chí Hồng Kông tuyên bố những hành vi phạm tội mà băng đảng này gây ra trong khoảng thời gian 8 năm. Ngoài ra, băng đảng này được cho là có liên quan đến vụ buôn lậu 800kg thuốc nổ từ lục địa sang Hồng Kông.

      Băng đảng này cũng góp phần trong các cuộc đột kích vào các cửa hàng trang sức ở Kwun Tong và Sham Shui Po vào tháng 6 năm 1991 và tháng 3 năm 1992, chúng cướp được khoảng 7 triệu đô la Hồng Kông.

      Vào tháng 1 và tháng 11 năm 1995, băng đảng này thực các vụ giết người và trộm cướp ở Thâm Quyến và Quảng Châu.

      Năm 1998, tên trùm của băng đảng này bị bắt tại Quảng Đông cùng với 17 thành viên khác vì loạt tội ác bao gồm giết người, bắt cóc, cướp và buôn lậu thuốc nổ.

      Danh tính ông trùm băng đảng Cheung Tze-keung và "triết lý sống"

      Cheung Tze-keung sinh ngày 7 tháng 4 năm 1955 tại tỉnh Quảng Đông, nhưng chuyển đến Hồng Kông cùng gia đình khi bốn tuổi. Cheung dành cả tuổi thanh xuân tham gia vào các băng đảng và chiến đấu đường phố trước khi bị kết án hình đầu tiên năm 16 tuổi.

      Trước khi bắt đầu việc bắt cóc tống tiền, Cheung bị bỏ tù vì đóng vai trò trong vụ cướp tiền mặt lớn nhất Hồng Kông, trong đó 167 triệu đô la Hồng Kông bị đánh cắp từ chiếc xe tải Guardforce bên ngoài sân bay Kai Tak ở thành phố Cửu Long năm 1991. ta ở tù 3 năm và được tha bổng sau khi kháng cáo năm 1995.

      Vào ngày 5 tháng 12 năm 1998, Cheung 43 tuổi khi bị xử tử tại Quảng Đông cùng với các thành viên băng đảng Hồng Kông Chin Hon-sau, 42 tuổi và Chan Chi-ho, 36 tuổi và các thành viên đại lục Ma Shangzhong, 33 tuổi và Liang Hui, 32 tuổi.

      Năm đó, tờ báo ở đại lục đưa tin Cheung với các nhà điều tra rằng ông chia sẻ triết lý sống của mình với các nạn nhân bị bắt cóc rằng: "Quan điểm của tôi là tôi thể cho phép mình nghèo đói.

      Tôi có thời gian và kiên nhẫn để kiếm sống bằng cách làm những công việc phù hợp. Tôi thể làm việc chăm chỉ như những người khác. Cuộc sống rất ngắn ngủi và mong manh.

      Tôi hơn 40. Nếu tôi muốn làm giàu, tôi phải làm theo những cách độc đáo. Tiền là thứ quan trọng nhất thế giới, có tiền bạn thể làm được gì. Nhưng chỉ có tôi là người có thể bắt cóc ông trùm. ai khác có thể làm những việc lớn như vậy."

      Triều đại khủng bố của Big Spender kết thúc từ đó.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Vụ án gia đình nhà họ Lin bị giết hại tại nhà ở khu North Epping, thành phố Sydney (Úc) xảy ra vào năm 2009, hung thủ bị bắt giữ sau đó gần 2 năm song mỗi khi nhắc lại đều khiến người ta rùng mình. Đây được đánh giá là trong những vụ án hình đặc biệt nghiêm trọng tại xứ sở chuột túi.

      Vào ngày 18/7/2009, 5 người nhà họ Lin bao gồm vợ chồng ông Min Lin, 2 con trai Henry và Terry cùng chị vợ là Irene Lin được phát chết tại nhà riêng.

      Dựa theo vết thương người nạn nhân và chứng cứ tại trường, trước khi chết, tất cả nạn nhân đều bị đánh đập dã man bằng vật có hình dáng giống như chiếc búa.

      Người duy nhất sống sót trong thảm kịch này là con lớn ông Lin tên Brenda, khi đó, du lịch cùng trường đến New Caledonia.

      Gia đình Lin thân thiện nên được hàng xóm xung quanh rất mến, vậy nên mọi người đều cho rằng họ bị trả thù. Vậy nên khi phát hung thủ chính là người trong nhà, tất cả đều tránh khỏi cảm giác sốc đến rùng mình.

      Người đầu tiên tiếp cận trường đó là em của bà Lin cùng chồng là Xie. Vào khoảng 9 giờ sáng, họ đến nhà chị phát cửa nhà khóa, bước vào chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng.

      Cả hai lập tức gọi điện báo cảnh sát, trong lúc đó Xie để vợ mình ở lại và chạy đến nhà bố mẹ vợ ở Marrylands để báo tin dữ. Cảnh sát và lực lượng cấp cứu nhanh chóng có mặt tại nhà họ Lin nhưng kết quả vẫn thể cứu sống được nạn nhân.

      Theo ghi nhận của cảnh sát, nạn nhân bị đánh đến mức khuôn mặt biến dạng đến nỗi phải sử dụng nhiều phương pháp pháp y mới xác định được danh tính của họ.

      Điều này giải thích cho việc vết máu bắn tung tóe khắp nhà, từ sàn nhà đến trần nhà đâu đâu cũng là màu đỏ đầy ám ảnh.

      Ngôi nhà có dấu hiệu bị đột nhập, mọi thứ vẫn nằm nguyên vị trí của nó nhưng hệ thống điện lại bị cắt, điều này chứng tỏ hung thủ nhiều khả năng là người quen của gia đình họ Lin và hiểu mọi ngóc ngách của căn nhà.

      Thậm chí, tên này còn biết được thông tin Brenda thời điểm đó có ở nhà, bằng chứng là hề đặt chân vào căn phòng của bé. Dựa vào dấu giày trong nhà, nhân viên điều tra cũng xác định hung thủ hành đơn độc.

      trường vụ án đầy máu.

      Khoảng tháng sau khi vụ án xảy ra, cảnh sát xác định đôi giày hung thủ mang trong lúc gây án là sản phẩm của nhãn hiệu thể thao ASICS.

      Tiếp đến 6 tháng sau, nhân viên điều tra nhờ vào camera theo dõi bí mật phát Xie cắt bỏ chiếc hộp đựng giày cùng hiệu trước khi bỏ xuống bồn cầu xả nước.

      Thế nhưng, cảnh sát vẫn chưa thu thập đủ chứng cứ để buộc tội giết người dành cho Xie

      Phải đến năm 2011, cảnh sát mới điều tra được việc rằng sáng sớm ngày hôm xảy ra vụ án, Xie dọn dẹp gara nhằm loại bỏ chứng cứ song thể ngờ được rằng vết máu vẫn bị lưu lại và được nhân viên điều tra tìm ra sau đó.

      Vết máu chứa ADN của 4 trong số 5 nạn nhân chính là bằng chứng chí mạng chỉ ra Xie chính là hung thủ trong vụ trọng án này.

      Phiên tòa xét xử Xie kéo dài đến tận tháng 3/2017 mới đưa ra mức án cuối cùng dành cho kẻ thủ ác giết chết gia đình chị vợ. Với 5 tội danh giết người, Xie nhận án tù chung thân khoan hồng.

      Mãi đến tận ngày hôm nay, người ta vẫn biết được động cơ thực khiến Xie ra tay tàn độc với người nhà của mình. Thế nhưng, người duy nhất sống sót sau vụ thảm sát là Brenda tin rằng chính ham muốn tình dục thôi thúc Xie giết người.

      Trước đó, nhiều lần sàm sỡ Brenda.

      Thậm chí sau này trở thành người giám hộ duy nhất của cháu , vẫn thường xuyên thực những hành vi khiếm nhã với đứa trẻ.

      Hung thủ chưa từng đề cập đến động gây án song nếu đúng như suy nghĩ của Brenda đây hẳn là kẻ thủ ác biến thái và mất nhân tính đến mức khó dung thứ.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Marion Parker sinh ngày 11/10/1915 là con của Perry Parker, nhân viên ngân hàng có tiếng tăm ở Los Angeles, Califonia, Mỹ. bé cũng có người chị em sinh đôi có tên là Marjorie.

      Thảm kịch xảy ra vào ngày 15/12/1927, lúc này bé Marion mới 12 tuổi, bị William Edward Hickman, kẻ tự gọi mình là "Cáo", bắt cóc và sát hại.

      Vụ án mạng này sau đó trở thành chủ đề của các bài hát dân gian và thời báo Los Angeles cũng gọi đây là "tội ác kinh hoàng nhất thập niên 1920".

      Ngày hôm đó, thanh niên ăn mặc chỉnh tề, quần áo là lượt xuất tại trường trung học mà Marion theo học. Gã đến với người phụ trách trong trường rằng mình là đồng nghiệp của ông Perry Parker và ông bị tai nạn nghiêm trọng.

      rằng ông Parker rất muốn gặp con của mình nên đến để đón bé.

      Nhận thấy bối rối của nhân viên trường học, gã đề nghị nhà trường liên hệ với ngân hàng nơi ông Parker làm để xác nhận. Tuy nhiên, nhân viên trường học thấy thiện chí của gã nên nghi ngờ thêm và dẫn Marion đến cho gã.

      Vậy là kẻ bắt cóc khởi đầu vô cùng tốt đẹp. Thanh niên này sau đó viết giấy đòi tiền chuộc gửi đến gia đình Parker.

      Trong thư, gã cầu 1500 đô để đổi lại con của ông Parker. Gã cũng đe dọa ông Parker rằng phải đến giao tiền mình, và nếu báo cáo vụ việc này với cảnh sát giết con ông ngay lập tức. Kẻ bắt cóc quên kí tên bên dưới là "Cáo".

      Vài ngày sau, ông Parker theo đúng lời hẹn, lái xe mình đến địa điểm vắng người ở ngoại ô Los Angeles để giao tiền.

      Khi gặp gã đàn ông lạ mặt, ông Parker nhìn thấy Marion được bọc trong chiếc chăn và dường như hôn mê. bé ngồi ở hàng ghế phía sau.

      Kẻ bắt cóc nhận lấy tiền khi ông Parker ném vào cửa sổ xe ô tô, sau đó gã lái xe đến góc khuất và thả bọc chăn bọc bé Marion xuống đường.

      Ông Parker chạy đến chỗ con và thốt lên kinh hoàng khi nhận ra con mình chết với chiếc chăn chỉ bọc đầu và thân con . Tay và chân của bị cắt rời, sợi dây được quấn quanh đầu bé, nó cắt sâu vào da thịt bé đến nỗi để lại vết thương hở.

      Chân và tay của Marion sau đó được tìm thấy ở công viên gần đó. Theo khám nghiệm tử thi, chết trước đó khoảng 12 tiếng và có dấu hiệu bị tấn công tình dục. Nhân viên khám nghiệm thể xác định được nguyên nhân tử vong, họ cho rằng bé chết là bị ngạt hoặc mất máu quá nhiều.

      Vụ bắt cóc giết người tàn độc này gây sốc cho chỉ LA mà cả nước Mỹ. Vụ giết người dã man và tàn bạo khiến công chúng vô cùng sợ hãi. cuộc săn lùng vĩ đại nhất trong lịch sử California được mở ra.

      Cuộc tìm kiếm có tham gia của hơn 20.000 cảnh sát và phần thưởng tiền mặt khổng lồ được công bố dành cho bất kì ai có thông tin nhận dạng kẻ giết người.

      Cuối cùng, chiếc khăn bọc thi thể bé Marion dẫn cảnh sát đến căn hộ của gã có tên là William Edward Hickman, nhưng lúc này gã trốn thoát.

      Gã này từng là cựu nhân viên của ông Perry Parker. Vài năm trước khi xảy ra vụ bắt cóc Marion, Hickman bị ông Parker tố cáo về việc ăn cắp và giả mạo chữ kí séc. Sau đó gã bị kết án và phải ngồi tù vài năm.

      Ngay sau đó, ảnh của Hickman được dán truy nã khắp nơi, và khoảng 1 tuần sau hai nhân viên cảnh sát bắt giữ được gã tại Echo, Oregon, nơi gã nghỉ với số tiền chuộc mình kiếm được.

      Gã được đưa về lại LA chuyến tàu sớm. Ban đầu, gã tỏ ra khá ngoan ngoãn khi bị giam cầm, nhưng gã cố tự tử 2 lần trong nhà vệ sinh của tàu.

      Hàng ngàn người tò mò đến ga tàu với hi vọng có thể nhìn thấy khuôn mặt tên sát nhân nổi tiếng thời gian qua. Bắt gặp những ánh mắt tò mò, Hickman giả vờ ngây ngô vẫy tay và mỉm cười với họ.

      Sau vài ngày dưới chất vấn của cảnh sát, cuối cùng Hickman cũng thừa nhận tội ác của mình. bình thản : "Marion và tôi là những người bạn tốt, và chúng tôi thực có khoảng thời gian vui vẻ khi ở bên nhau. Tôi thực thích bé, tôi xin lỗi vì bị giết".

      Hickman bao giờ ra lý do vì sao gã giết hại và cắt chân bé. Hickman cũng rằng gã lên kế hoạch bắt cóc vì gã muốn có tiền để học đại học.

      Các công tố viên suy đoán rằng gã muốn trả thù người đàn ông tống mình vào tù. Những người khác tin rằng gã chỉ đơn giản là muốn nổi tiếng. Nhiều người cũng cho rằng có thể là tên sát nhân bệnh hoạn và thái nhân cách.

      Hickman bị kết án tử hình và bị treo cổ ở nhà tù San Quentin vào ngày 4/2/1928. Gã bao giờ bày tỏ hối hận về những gì mình làm. Mối quan tâm chính của gã là mình được chôn cất như thế nào. Cái chết của Hickman cũng chấm dứt cho trong những vụ án thương tâm nhất trong lịch sử Nam Califonia.

      vài năm sau đó, người chủ mới sở hữu căn hộ của Perry Parker ở South Wilton Place, LA tiết lộ với giới báo chí rằng ngôi nhà này dường như bị ám bởi hồn ma của trẻ.

      số chủ sở hữu sau đó hề biết đến lịch sử bi kịch của ngôi nhà cũng tuyên bố rằng họ thường xuyên nghe thấy tiếng bước chân cầu thang và con mèo của họ thường hay kêu gào như có người nào đó ở trong phòng.

      Họ cũng rằng các vật dụng làm bếp, cốc và ly thường xuyên biến mất khỏi gian bếp, đèn và điện trong nhà cũng thường xuyên bật tắt bất ngờ.

      ai chứng thực được những câu chuyện rùng rợn nhưng thời gian dài người ta vẫn bị ám ảnh bởi cái chết dã man của Marion.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 149: Ngôi nhà da người(p1)

      Ngày 17/11/1957, cảnh sát ở Plainfield, Wisconsin tới khu trang trại xập xệ của Eddie Gein, kẻ bị nghi ngờ gây ra vụ cướp tài sản cửa hàng đồ điện tử và liên quan đến việc chủ cửa hàng, bà Bernice Worden mất tích. Nhiều nhân chứng khẳng định Gein là người khách cuối cùng của cửa hàng và nhiều lần thấy lảng vảng xung quanh khu này.

      Khu trang trại đổ nát của Gein được xây dựng từ hồi chiến tranh thế giới thứ nhất. Bên trong, đồ đạc, rác rưởi phân hủy vứt ngổn ngang đầy lối và gần như chẳng còn lối nào cho ra hồn. Mùi hôi thối từ đống rác bốc lên nồng nặc, nhưng vì nhiệm vụ, cảnh sát trưởng Arthur Schley vẫn phải nhắm mắt, đưa chân vào sâu trong ngôi nhà. Đến phòng bếp, ta bỗng nhiên cảm thấy có thứ gì đó quệt vào áo khoác mình. Khi ngẩng đầu lên, trong ánh sáng yếu ớt hắt ra từ cửa sổ, Schley giật mình khi phát đó là xác động vật treo lơ lửng trần nhà. Cái xác bị chặt đầu, mổ thịt và lấy hết nội tạng. Cảnh tượng kinh tởm, nhưng thịt hươu, nai đầy nhà cũng là điều hết sức bình thường bởi thời điểm này là mùa săn bắn.

      Nhưng sau khi trấn tĩnh. Schley lần nữa bàng hoàng khi nhận ra đó hẳn là xác động vật, mà thực tế là cái xác đầu của người phụ nữ, Bernice Worden, 53 tuổi, được tìm thấy. Và thực tế, chỉ có cơ thể của bà Worden được tìm ra trong căn nhà đổ nát này. Cảnh sát thực tới trang trại chết.

      Bát trong ngôi nhà đều là phần của sọ người. Chao đèn và sọt rác lại được làm hoàn toàn bằng da người. Khung cảnh ghê tởm bắt đầu ra: chiếc ghế tựa được bọc da người, đ*o của phụ nữ được cất trong chiếc hộp đựng giày, thắt lưng được làm bằng núm vú, cái đầu người, 4 cái mũi và 1 quả tim. Cảnh sát càng sục sạo nhìn quanh khắp ngôi nhà, họ càng tìm thấy những thứ kinh tởm. Và thứ cuối cùng được tìm thấy là bộ quần áo làm hoàn toàn bằng da người. Trong sợ hãi tột độ, cảnh sát vẫn cố gắng kìm nén, cố gắng kiểm tra lại tất cả những gì tìm thấy được trong ngôi nhà chết chóc của Eddie.

      Sau này, nhà văn Robert Bloch dựng lên nhân vật Norman Bates dựa chính câu chuyện của Eddie và được các nhà làm phim sau này làm thành bộ phim kinh dị. Năm 1974, bộ phim kinh dị có tên The Texas Chainsaw Massacre của đạo diễn Tobe Hooper.

      Tác phẩm sau được làm lại tới 6 lần và phiên bản mới nhất phát hành vào năm 2006, trong những bộ phim thuộc top 10 những tác phẩm điện ảnh kinh dị hay nhất mọi thời đại.

      Nhiều năm sau, Eddie lại tiếp tục trở thành nguồn cảm hứng để các nhà văn viết nên nhân vật Buffalo Bill trong The Silence of the Lambs ( im lặng của bầy cừu). Giống như Eddie, Buffao Bill cũng lấy da phụ nữ để làm quần áo mặc như thể đó là chiến lợi phẩm.

      Cái tên Eddie Gein ảnh hưởng rất lớn đến thông tin đại chúng của Mỹ. Bên cạnh những tác phẩm điện ảnh, khá nhiều nhóm nhạc lấy tên Ed Gein đệm vào tên Band của mình.Trong đó có nhóm lấy tên hoàn chỉnh là Ed Gein, nhóm khác lấy tên là Ed Gein’s car.

      Lý lịch về Ed Gein - khi còn :

      Edward Theodore Gein sinh ngày 27/08/1906, là con trai thứ 2 của Augusta và George Gein, cặp vợ chồng sống tại La Crosse, Wisconsin. Eddie Gein có người trai tên là Henry, lớn hơn cậu 7 tuổi.

      Mẹ các cậu là bà Augusta - người đàn bà sùng bái tôn giáo, luôn khắt khe dạy bảo 2 đứa con trai của mình theo tư tưởng hết sức cực đoan. Hàng ngày, bên cạnh những lời dạy của Kinh Thánh, bà luôn nhồi nhét vào đầu chúng rằng phụ nữ (trừ bà) đều là những kẻ suy đồi đạo đức, với hy vọng ngăn cản 2 cậu con trai tránh xa được những ham muốn dục vọng đời thường.

      Còn về cha các cậu là ông George - người đàn ông yếu ớt và nghiện rượu, chẳng bao giờ dạy bảo các con bất cứ điều gì. Thực tế, Augusta khinh thường ông ta và coi chồng mình như vật vô giá trị vô công rồi nghề nên cho phép gã dạy con. Chính vì thế, những gì lũ trẻ học được đều là do Augusta chỉ bảo.

      Augusta mở cửa hàng tạp hóa ở La Crosse cùng năm mà Eddie sinh ra. Đó là nguồn thu chính và đủ sức nuôi sống gia đình. Bà làm việc chăm chỉ mong kiếm được nhiều tiền để cả gia đình có thể chuyển đến nơi cách xa trung tâm thành phố, nơi người phụ nữ 2 con này cho rằng cám dỗ. Năm 1914, họ chuyển tới trang trại rộng 195 hecta ở Plainfield, Wisconsin, tránh xa mọi thứ có thể ảnh hưởng đến gia đình. Người hàng xóm gần nhất cách trang trại tới cả cây số.

      Mặc dù Augustra cố gắng cho các con tiếp xúc với cuộc sống bên ngoài, nhưng điều đó là thể bởi chúng vẫn phải đến trường học hàng ngày. Học lực của Eddie chỉ được xếp vào loại trung bình cho dù luôn được thầy cho điểm xuất sắc ở môn đọc. Những tác phẩm phiêu lưu và tạp chí kích thích trí tưởng tượng của chàng trai. Bạn bè trong trường xa lánh Eddie bởi cậu luôn có những cư xử như đàn bà và luôn e thẹn. Cậu có bạn bè đơn giản vì điều đó khiến bà Augusta la mắng. Điều đó trái với lẽ thường nhưng bởi từ những lời răn dạy của mẹ ăn sâu trong tâm trí Eddie nên cậu cảm thấy mọi chuyện chẳng có gì là tồi tệ.

      Eddie rất cố gắng để làm mẹ vui song ít khi bà ta đáp lại tình cảm đó, dù chỉ bằng nụ cười. Bà ta thường xuyên sỉ nhục, lăng mạ các con vì bà ta nghĩ rằng bọn chúng trở nên giống người bố của chúng. Từ khi tuổi đến lúc trưởng thành, những đứa trẻ dần bị tách ra khỏi cộng đồng xung quanh và chỉ biết làm lụng cánh đồng của họ. Eddie luôn kính nể Henry vì mình luôn tỏ ra rất chăm chỉ và khỏe mạnh.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :