1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Phụ nữ, đặc biệt là những bán dâm lúc nào cũng sống trong hoang mang, lo sợ. Bởi 48 phụ nữ trẻ bị siết cổ cho đến chết, sau đó xác bị đem vứt xuống dòng sông.

      Tuy nhiên, 9 năm sau đó trôi qua, hung thủ sát hại những người phụ nữ vẫn chưa bị bắt. Nó trở thành cuộc điều lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ. Đến tận tháng 4/2001, gần 20 năm kể từ khi vụ án này được biết đến, cảnh sát mới tìm ra đáp án của những vụ giết người.

      Lần này, nhờ trợ giúp đắc lực của công nghệ, các bác sĩ pháp y và kỹ thuật xét nghiệm AND, hung thủ mới lộ diện. Với tàn ác của mình, Gary Leon Ridgway được đặt biệt danh “Sát nhân sông Xanh” và bị kết án chung thân.

      Xu hướng bạo lực từ

      Vào năm 1987, Gary bắt đầu bị nghi ngờ khi gạ gẫm phải nữ cảnh sát giả dạng làm mại dâm đề điều tra vụ việc. Cảnh sát ngay lập tức điều tra về thân thế của người đàn ông này. Theo đó, Gary Leon Ridgway sinh năm 1949 tại thành phố Salt Lake, bang Utal.

      Hồi , Gary là cậu bé nhút nhát, có vấn đề về trí nhớ, dị ứng với rất nhiều thứ và mắc chứng loạn đọc, thường xuyên bị lưu ban. Chính điều này khiến Gary tự nhận thấy bản thân là kẻ vô dụng, đần độn.

      Đến khi là thiếu niên, Gary bắt đầu học thói trộm cắp và trở thành kẻ trộm chuyên đột nhập nhà hàng xóm. chỉ vậy, Gary có sở thích phóng hỏa các gara, thường xuyên giận dữ và đầu óc tràn ngập những ý nghĩ bạo lực. Gary có xu hướng bạo lực đáng sợ như giết chết con mèo trong nhà bằng cách nhốt vào trong tủ lạnh cho đến khi chết cóng.

      Rồi Gary nhận ra rằng giết người còn sống mang lại cho cảm giác khó tả về phấn khích, uy quyền và sức mạnh. Vì vậy, lúc nào trong túi cũng thủ sẵn con dao . Năm 15 tuổi, buổi tối, đường đến nhà người bạn, Gary phát cậu bé 6 tuổi đoạn đường vắng.

      Bất ngờ đẩy cậu bé vào bụi cây, Gary rút dao, đâm nhiều nhát vào người cậu bé cho đến chết. Kể từ đó, Gary ngày càng bị kích thích bởi bạo lực. Sex cũng trở thành nỗi ám ảnh và thường mơ thấy cảnh cưỡng bức các .

      Gary xin học tại trường Tyee ở Sea-Tac và tốt nghiệp vào năm 1969 khi 20 tuổi. Sau đó Gary làm việc suốt 23 năm tại xưởng sơn ở xí nghiệp sản xuất xe tải Kenworth ở Renton, phía nam Seattle.

      Gary kết hôn 3 lần nhưng sau đó đều li dị. Cả 3 người vợ cũ và nhiều bạn đều rằng Gary nghiện tình dục đến nỗi biết chán và muốn ân ái nhiều lần trong ngày. Thậm chí Gary thích làm “chuyện ấy” ở những địa điểm công cộng hay trong rừng.

      Những cái xác lộ diện

      Tháng 7/1982, hai cậu bé chơi bằng xe đạp phát thi thể của Wendy Lee Coffield - mại dâm mới 16 tuổi, nổi lềnh bềnh sông Xanh.

      Đến ngày 12/8/1982, người đàn ông trong khi đổ xăng xe phát thi thể khỏa thân của Deborah Bonner, 22 tuổi, từng bị bắt giữ vì tội bán dâm.

      Ba ngày sau đó, thi thể nữa được ông Robert Ainsworth phát khi chèo thuyền sông Xanh. Hoảng loạn bơi vào bờ, Robert Ainsworth tiếp tục va vào thi thể khác nữa. Ngay lập tức báo cảnh sát, nhưng vì tin những lời của Robert nên viên cảnh sát lội xuống đoạn sông nông gần đó để kiểm tra và ta nhìn thấy 1 xác chết nữa với nửa người khỏa thân. Ngay lập tức, lực lượng cảnh sát được điều động đến trường.

      Vài tuần tiếp theo, 5 xác phụ nữ khác được phát sông Xanh và những khu vực gần đó.

      Đến cuối năm 1984, có thêm ít nhất là 28 xác chết được tìm thấy. Họ đều chết do bị siết cổ.

      Trong suốt thời gian dài, người dân khu vực Seatle lúc nào cũng sống trong sợ hãi. Để trấn an dư luận, các phương tiện truyền thông địa phương liên tục đưa tin khẳng định, các nạn nhân đều là bán dâm và những người phụ nữ “tử tế” phải lo lắng.

      Cảnh sát nghi ngờ những nạn nhân này đều do hung thủ gây ra. cuộc điều tra được mở ra với tên gọi “Sát thủ sông Xanh”. Nhiều giả thuyết được đặt ra với tên sát nhân này. Kẻ giết người biết rất khu vực phía nam quận King, vì các thi thể thường tìm thấy ở khu vực hẻo lánh, đặc biệt là ở sông Xanh. Đây là người đàn ông khỏe mạnh và thông minh khi biết sử dụng đá buộc vào người nạn nhân để xác chìm xuống đáy sông…

      Các điều tra viên gặp và tìm hiểu thông tin từ số mại dâm ở khu vực Strip - khu phố “đèn đỏ” nằm dọc xa lộ 99. Tuy nhiên, vì lo sợ mình trở thành nạn nhân tiếp theo nếu cung cấp thông tin, nên cảnh sát gần như thu thập được điều gì.

      Nhiều nghi phạm lọt tầm ngắm, trong đó có đối tượng Charles Clinton Clark, hành nghề lái xe taxi. Hai nạn nhân sống sót xác nhận Charles là kẻ hãm hiếp họ. Tuy nhiên Charles chỉ thừa nhận hãm hiếp chứ sát hại ai.

      Đến cuối tháng 1/1983, công nhân phát bộ xương người ở xa bệnh viện Northgate, bên trong những bụi cây, ở phía bắc Seattle. Sau đó, nhờ giám định răng, nạn nhân được xác nhận là Linda Rule, mất tích vào tháng 9/1982 khi siêu thị.

      Khoảng vài tháng tiếp theo, 6 nữa được thông báo mất tích. Đó là Alma Ann Smith (18 tuổi), Delores Williams (17 tuổi), Sandra Gabbert (17 tuổi), Kimi-Kai Pitsor (16 tuổi), Gail Mathews (24 tuổi) và Marie Malvar (18 tuổi). Tất cả họ đều là bán dâm.

      Ngày 30/4/1983, bạn trai của mại dâm tên là Marie Malvar đến khai báo với cảnh sát về việc bạn mất tích. tuần sau cảnh sát lần ra được manh mối Marie Malvar bước lên xe ôtô của Gary, nhưng ngay lập tức Gary phủ nhận việc quen biết Malvar. Sau đó, mại dâm khác tên là Pitsor tiếp tục mất tích.

      Ngày 8/5/1983, gia đình hái nấm trong khu rừng ở thung lũng Maple, cách khu phố Strip khoảng 30 km về phía đông phát xác chết. Cảnh sát xác định, nạn nhân là Carol Ann Christensen, 22 tuổi, có con 5 tuổi.

      Trong tháng 5,6,7/1983, có thêm nhiều bị mất tích, từ 16 đến 20 tuổi. Đến tháng 1/1986, vài kẻ bị tình nghi là “sát thủ sông Green” được đưa đến sở cảnh sát để thẩm vấn. Tuy nhiên, cảnh sát liên tục thông báo rằng những người đó phải là hung thủ và buộc phải trả tự do cho họ.

      Cảnh sát tốn rất nhiều tiền bạc và công sức cho cuộc điều tra tìm “sát thủ sông Xanh”.

      Tới năm 1990, nhóm điều tra bị giảm cả về số lượng và ngân sách, chỉ còn chưa tới 20 người làm việc và 1 năm sau đó nhóm chỉ còn lại cảnh sát duy nhất.

      Đến tháng 7/1991, chín năm trôi qua, có gần 50 nạn nhân bị giết và hung thủ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. “Sát thủ sông Xanh” trở thành cuộc điều tra kỳ công trong lịch sử nước Mỹ với số tiền lên tới 15 triệu USD và kéo dài suốt 10 năm trời.

      “Chìa khóa” ADN

      Tháng 4/2001, cảnh sát điều tra Dave Reichert trở thành quận trưởng quận King, quyết định bắt đầu mở lại cuộc điều tra. Ông muốn tìm ra thủ phạm vì lúc này con người phát minh ra phương pháp xét nghiệm mẫu ADN - phương tiện kỹ thuật rất đại, rất hữu ích cho cảnh sát.

      Ngày 10/9/2001, cảnh sát trưởng Reichert nhận được kết quả từ phòng thí nghiệm quá vui mừng khi mà tinh dịch của hung thủ được tìm thấy từ ba nạn nhân bị sát hại năm 1982 và 1983 có ADN trùng với mẫu tinh dịch của Gary được lấy từ tháng 4/1987. Vậy là sau 20 năm, kẻ giết người hàng loạt Gary Rigway bị cảnh sát bắt giữ và bị cáo buộc 4 tội giết người nghiêm trọng.

      Ban đầu, ác nhân liên tục chối bỏ tội ác. Song trước những bằng chứng, Gary buộc phải thừa nhận hành vi dã man trước tòa án: Giết chết, hãm hiếp 48 người phụ nữ trong vòng 9 năm.

      Đầu tiên, Gary lừa những bán dâm rằng trả số lớn để dụ dỗ họ lên xe. xe lúc nào cũng có rượu mạnh nhằm mục đích chuốc say nạn nhân, giảm sức kháng cự. Trong lúc cưỡng hiếp, Gary thường nằm phía sau. Ở tư thế này, có thể dễ dàng dùng cánh tay vòng qua cổ nạn nhân và khiến họ nghẹt thở rồi chết.

      Sau khi giết người xong, Gary thường cởi hết quần áo trước khi phi tang. Số quần áo này được vứt vào những chiếc xe thùng chuyên thu gom quần áo qua sử dụng cho các tổ chức từ thiện, nhằm đánh lạc hướng khiến cảnh sát thể tìm được tinh dịch dính quần áo nạn nhân.

      Xong xuôi, Gary trở về nhà, rửa sạch xe cũng như nhà cửa để xóa sạch mọi dấu vết. cũng rất thông minh khi bao giờ giữ lại bất cứ thứ gì của các nạn nhân. Cuối cùng, ngày 5/11/2003, thẩm phán kết án chung thân cho tên sát máu lạnh nhân này.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Thủ đoạn giết người của tên sát nhân quá biến thái và tàn ác đến mức tất cả nữ nhân viên cảnh sát, pháp y đều được loại ra khỏi các hoạt động điều tra và xét xử để tránh kích động tinh thần quá lớn.

      Hong Kong vốn nổi tiếng là vùng đất an toàn và yên bình nhất thế giới, tuy nhiên đây cũng là nơi từng xảy ra những vụ giết người chấn động mà cho đến nay nhắc lại, người dân Hong Kong vẫn phải bàng hoàng khiếp sợ. trong số những vụ giết người man rợ nhất, cũng là vụ giết người hàng loạt đầu tiên xảy ra mảnh đất này vào đầu những năm 80 với kẻ thủ ác được mệnh danh là “sát nhân đêm mưa” hay “jars killer”.

      Lâm Quá Vân, năm nay bước sang tuổi 63, thi hành án chung thân tại nhà tù Thạch Bích - trong những nhà tù lớn nhất, an ninh nhất tại khu Đại Nhĩ Sơn, Hong Kong. Đầu những năm 80, Lâm Quá Vân là cái tên nổi tiếng, gieo rắc kinh hoàng cho người dân cũng như là cơn ác mộng đối với phụ nữ Hong Kong bởi tội ác dã man mà gây ra.

      Từ quá khứ bị ngược đãi trở thành gã đàn ông có tính cách phản xã hội

      Lâm Quá Vân, tên là Lâm Hữu Cường, lớn lên ở Malaysia trong gia đình bạo lực. Từ ngày bé, luôn phải gánh chịu những trận đòn roi thừa sống thiếu chết của bố. Thậm chí có lần còn bị bố đánh đến mức bất tỉnh. Hữu Cường cũng thường xuyên phải chứng kiến cảnh bố trút những cơn mưa nắm đấm lên đầu mẹ mình. Cũng chính vì những tổn thương tâm lý ngay từ khi còn bé khiến cho Lâm Hữu Cường trở nên lầm lì, ít và ảnh hưởng ít đến tính cách của sau này.

      bạo hành gia đình chỉ kết thúc sau khi cả nhà Lâm Hữu Cường chuyển đến Hong Kong sinh sống, lúc ấy cũng bước vào độ tuổi niên thiếu và có đủ sức mạnh để phản kháng. Tuy nhiên cuộc sống tại vùng đất mới đối với Hữu Cường cũng chẳng mấy dễ dàng bởi kẻ đơn, sống biệt lập và hầu như người bạn nào. Ngày ngày chỉ có thể giải trí với “người bạn thân nhất” chính là bộ cờ vua điện tử. Cho đến khi trưởng thành, Hữu Cường cũng chọn công việc làm tài xế taxi ca đêm bởi đó cũng là khoảng thời gian cảm thấy thoải mái và yên tĩnh nhất. Những năm sau đó, Hữu Cường tiếp tục sống cùng gia đình trong căn nhà tại vịnh Đỗ Qua.

      Lâm Hữu Cường chưa từng có người bạn nào trong cuộc đời. Khoảng cuối những năm 1970, bắt đầu sưu tập và tích trữ rất nhiều tạp chí khiêu dâm. Những cuốn sách này được đặc biệt đặt mua từ về bởi cảm thấy quá xấu hổ khi phải ra quầy báo mua trực tiếp. Những người trong nhà ai biết về sở thích bí mật này của Hữu Cường bởi giấu “kho báu” của mình rất kỹ lưỡng trong chiếc hòm khóa kín. Họ cũng biết mỗi ngày đều lôi tạp chí “đen” ra chiêm ngưỡng, thậm chí còn dùng máy ảnh chụp lại những tấm hình khỏa thân trong đó.

      Khi chán chê với thú tiêu khiển này, mua chiếc máy ảnh chụp lấy ngay rồi lén lút chui vào nhà vệ sinh nữ chụp trộm. Tuy vậy trò chơi bệnh hoạn này của Lâm Hữu Cường cũng kéo dài bao lâu bởi lần bị phát , bị cả đám phụ nữ giận dữ đuổi đánh.

      Năm 1973, Lâm Hữu Cường dùng dao uy hiếp trẻ ở gần nhà vệ sinh công cộng với mưu đồ giở trò đồi bại. Kết quả bị cảnh sát bắt về đồn, tuy nhiên bác sĩ tâm lý kiểm tra cho biết Hữu Cường mắc bệnh tâm lý nên phải chịu bất cứ trừng phạt nào. được cầu phải đến bệnh viện Thanh Sơn để điều trị tâm lý và được thả ra sau 102 ngày. Sau kiện này, Lâm Hữu Cường đổi tên thành Lâm Quá Vân và hành nghề tài xế taxi ca đêm với danh tính mới. Từ năm 1981, Quá Vân cũng bắt đầu cảm thấy hứng thú với lĩnh vực nhiếp ảnh, mày mò tự học chụp ảnh và thậm chí tham gia vào các hội nhóm có cùng sở thích này.

      Tội ác đáng ghê tởm của tên “sát nhân đêm mưa”

      Quá Vân ràng phải là người đàn ông biết đến cảm giác hạnh phúc hay biết cách tự điều chỉnh hành vi và cảm xúc của mình. Điều này chính là nguyên nhân dẫn đến việc xảy ra vào khoảng 4 giờ sáng ngày 3/2/1982, khi đón vị khách nữ bên ngoài nhà hàng ở Tiêm Sa Chủy. Trần Phụng Lan chính là nạn nhân đầu tiên trong hành trình thỏa mãn tâm lý biến thái và trở thành kẻ giết người hàng loạt của Lâm Quá Vân.

      Đêm xảy ra việc, Trần Phụng Lan, 21 tuổi, vừa uống rượu với bạn bè về trong tình trạng say mèm và đón xe của Lâm Quá Vân. Lên xe được đoạn, Phụng Lan cầu tài xế dừng xe bên vệ đường để nôn sau đó nằng nặc đòi quay lại Tiêm Sa Chủy nhưng vài phút sau lại tiếp tục muốn đến nơi khác.

      Lâm Quá Vân như bị chọc điên lên, dừng xe tại nơi vắng vẻ, rồi dùng dây điện siết cổ Phụng Lan đến chết. Thi thể nạn nhân sau đó được Quá Vân đưa về nhà giấu. Đến sáng hôm sau khi mọi người vắng hết, mới bắt đầu lôi nạn nhân ra để thỏa mãn thú vui. Hết ngắm nghía, chụp ảnh, quay phim, mua cưa về phân xác nạn nhân thành nhiều mảnh rồi cho vào túi phi tang ở những điểm khác nhau. Đáng kinh sợ hơn chính là bộ phận sinh dục của nạn nhân được trữ trong chiếc lọ chứa rượu gạo, xem như là chiến lợi phẩm của bản thân.

      Vụ án mạng đầu tiên hoàn toàn nằm trong kế hoạch nhưng cũng chính vì kiện này kích thích tâm lý biến thái của tên Quá Vân, trở thành tiền đề cho những kế hoạch giết người tiếp theo. bắt đầu lên kế hoạch tỉ mỉ hơn, lợi dụng đêm tối và mưa gió để đón “con mồi” lên xe. cũng mua sẵn các dụng cụ để thủ tiêu xác chết, chuẩn bị cả chai lọ, dung dịch bảo quản về để ướp các bộ phận bị cắt ra của nạn nhân.

      Liên tiếp từ tháng 5 đến tháng 7, lần lượt có 3 nạn nhân nữ bị sát hại là Trần Vân Khiết (31 tuổi), Lương Tú Vân (29 tuổi), Lương Huệ Tâm (17 tuổi). Thủ đoạn ra tay của tên Quá Vân với các nạn nhân đều giống y hệt nhau. Bên cạnh đó, các vụ án mạng đều xảy ra vào những đêm tối tăm mưa gió nên Lâm Quá Vân cũng được biết đến với biệt danh “sát thủ đêm mưa”.

      Tên sát nhân sa lưới vì bức ảnh

      có điều kiện làm phòng tối tại nhà nên Lâm Quá Vân luôn phải mang những cuộn phim chụp nạn nhân ra tiệm ở Tiêm Sa Chủy để tráng ảnh. Đây là bước vô cùng nguy hiểm nhưng còn cách nào khác. Từng có nhân viên tiệm ảnh nghi ngờ khi nhìn thấy những tấm ảnh chụp các bộ phận cơ thể. Tuy nhiên Quá Vân thuyết phục người này tin rằng là nhân viên phòng thí nghiệm ở trường đại học và những bức ảnh này là để phục vụ cho quá trình nghiên cứu.

      May mắn đến hai lần, cho đến ngày 17/8/1982, khi Quá Vân tiếp tục mang phim ra tiệm ảnh rửa, nhân viên tại đây lại nhìn thấy những bức ảnh chụp cơ thể phụ nữ khỏa thân, số cận cảnh, số được dàn dựng như trong những tạp chí khiêu dâm. Ban đầu ta còn cho rằng tên Quá Vân và bạn chụp ảnh “chăn gối” với nhau. Tuy nhiên khi nhìn kỹ hơn, nhân viên tiệm ảnh kinh hoàng nhìn thấy những vết bỏng lớn đùi người phụ nữ, trong vài bức ảnh khác còn có thứ như bộ ngực bị cắt ra. Biết có vấn đề khả nghi, người này báo ngay cho cảnh sát phục kích kẻ biến thái.

      Ngày hôm sau, khi kẻ sát nhân đến tiệm ảnh để nhận lại “chiến lợi phẩm” của mình, bị cảnh sát tóm cổ và giải thẳng về nhà trong kinh ngạc của bố và em trai . Rất nhanh chóng, cảnh sát lục tung căn hộ và phát ra cả bộ sưu tập bộ phận nhạy cảm của nữ giới được giấu ngay bên dưới gầm giường của Lâm Quá Vân. Cả bố và em trai Lâm Quá Vân đều bị cảnh sát bắt về đồn tra khảo vì nghi ngờ đây là gia đình sát nhân có liên quan đến hàng loạt vụ án mạng.

      Vì tình tiết vụ án cũng như những chứng cứ quá ghê rợn, tất cả nhân viên cảnh sát nữ, pháp y nữ đều buộc phải loại khỏi quá trình điều tra cũng như xét xử tên Lâm Quá Vân để tránh họ gặp phải cú sốc tâm lý.

      Trong quá trình cho lời khai tại sở cảnh sát, Lâm Quá Vân cúi đầu thừa nhận toàn bộ tội ác của mình. Tuy nhiên cũng cho biết bản thân cảm thấy hề hối hận khi giết 3 nạn nhân đầu tiên bởi tất cả đều là nhân viên quán bar và cho rằng tất cả phụ nữ đều là vô dụng đối với xã hội.

      Nạn nhân thứ tư khác, vẫn còn là học sinh chỉ mới 17 tuổi. Lâm Quá Vân còng tay lại và chở lòng vòng suốt vài tiếng đồng hồ, tâm với đủ mọi chuyện đời, từ gia đình, học hành cho đến chuyện tín ngưỡng. Mãi đến khi mệt quá thiếp , mới dùng dây điện để siết cổ nạn nhân đến chết trước khi đem về căn hộ. Trong lúc chuẩn bị đèn để quay phim, chụp ảnh như mọi lần, vô tình làm đổ chiếc đèn và tạo nên vết bỏng ở đùi của thi thể. Cũng chính vì sơ suất này khiến cho tên sát nhân tàn ác sa lưới pháp luật.

      Ngày 3/4/1983, Lâm Quá Vân bị buộc tội giết chết 4 người và bị tuyên án treo cổ tuy nhiên sau đó lại được chuyển thành án chung thân. Kiểm tra toàn bộ kho hình ảnh tên Lâm Quá Vân lưu trữ, cảnh sát phát ra có ít nhất là 15 cơ thể phụ nữ khác nhau, nhưng cho đến nay họ cũng chỉ xác định được 4 nạn nhân, còn những cơ thể khác vẫn là .

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Những Vụ Án Thế Giới
      Chương 72: Thảm án lò nung vôi

      Cảnh sát thông báo thưởng 50.000 nhân dân tệ cho ai tìm được manh mối về vụ án khiến 8 người tử vong nhưng sau hơn 10 năm, chưa có bất cứ thông tin gì.

      Vụ thảm sát 8 người xảy ra tối 26/12/2007, tại nhà máy sản xuất vôi Bình Minh ở huyện Hồng An, tỉnh Hồ Bắc (Trung Quốc). Trong số các nạn nhân xấu số, người nhất chưa đầy 10 tuổi.

      Sau vụ án xảy ra, cảnh sát thông báo thưởng 50.000 nhân dân tệ cho ai tìm được manh mối về vụ án.

      Người công nhân phát vụ án vào buổi sáng

      Vương Pháp Hoa (33 tuổi) làm việc tại nhà máy sản xuất vôi Bình Minh, là người đầu tiên phát vụ án mạng.

      Lúc 6h ngày 27/12, khi đến làm việc tại nhà máy vôi, phát xác của bà chủ Trần Tiểu Nhuận trước cổng nhà. Xác người phụ nữ 54 tuổi được nhìn thấy trong tư thế nằm ngửa bên cạnh vũng máu lênh láng với vết đâm rất sâu vào cổ.

      Vương Pháp Hoa thông báo cho chú của Vương Thế Thư (chủ nhà máy sản xuất vôi Bình Minh) là Vương Thế Ngân. Hai người sau đó cùng nhau đến nhà của Thư. Tại đây, họ phát thêm 7 người khác bị giết. Lúc này, chăn ga gối trong phòng vẫn gọn gàng.

      Chưa đầy hai giờ sau vụ án mạng, hàng trăm người tập trung ở gần ngôi nhà xảy ra án mạng. Lực lượng chức năng phong tỏa 2 km xung quanh trường.

      Ngay chiều hôm đó, cảnh sát huyện Hồng An tổ chức cuộc họp báo. Phó trưởng Công an huyện Hồng An, cho biết cảnh sát địa phương nhận được thông tin về vụ án lúc hơn 8h cùng ngày. Hơn 100 cảnh sát được điều động đến ngay sau đó.

      Sau khi xảy ra vụ án, nhiều người dân và cơ quan điều tra có chung lý giải: trường vụ án chỉ cách nhà máy vôi 500 m, do đó, khi nạn nhân la hét, thanh này cũng bị tiếng ồn từ nhà máy "nuốt chửng". Những người xung quanh thể nghe thấy gì từ ngôi nhà nơi xảy ra án mạng.

      Theo ông Vương Thế Ngân, cháu ông có hai con trai. Con trai cả chết vì bệnh còn Vương Huy, con trai thứ 2 là lái xe taxi.

      Chiều hôm xảy ra vụ án, Vương Huy chở người dân trong làng Vũ Hán. "Nếu cậu ấy chở khách đến Vũ Hán có thể bị giết cùng với bố mẹ mình. may mắn”, ông Ngân .

      Chủ nhà máy lò vôi từng bị trộm 15.000 nhân dân tệ

      Vào đêm xảy ra vụ việc, người dân ở thị trấn Shangxinji phát 2 chiếc xe máy gần trường vụ án. chiếc xe còn bật đèn và có vết máu mặt đất. Vì quá sợ hãi, người này bỏ chạy.

      Chú nạn nhân nhận định chiếc xe đó có thể là của hung thủ giết người.

      Trong cuộc họp báo hôm 27/12, cảnh sát địa phương rằng cơ quan điều tra chưa hoàn thành công việc khám nghiệm tử thi. Do đó, họ chưa thể đưa ra kết luận về nguyên nhân tử vong của các nạn nhân.

      Theo quan chức địa phương, tháng trước khi xảy ra án mạng, gia đình nạn nhân bị trộm 15.000 nhân dân tệ. Mặc dù cảnh sát nắm được vụ việc nhưng chưa lần ra manh mối thủ phạm.

      Theo người dân địa phương, Vương Thế Thư là người rất chăm chỉ. Sau khi xuất ngũ, ông ta kinh doanh quần áo ở huyện Hồng An sau đó chuyển sang bán gà. Nhờ tiết kiệm được số tiền kha khá, năm 1999, vợ chồng ông mở nhà máy lò vôi. Công việc kinh doanh của họ rất tốt.

      Bi mat 'tham an lo nung voi' chan dong Trung Quoc hinh 3

      Ảnh chụp vợ chồng ông chủ lò vôi khi còn sống.

      số người thân rằng Vương Thế Thư giàu có, nhưng nhiều người dân trong vùng đồn rằng ông chủ nhà máy sản xuất vôi Bình Minh sở hữu tài khoản gần 1 triệu nhân dân tệ. Họ nghi ngờ rằng có ai đó ghen tị với khối tài sản của gia đình họ và ra tay đầu độc với các nạn nhân. Cạnh đó cũng loại trừ cả gia đình ông chủ nhà máy bị sát hại do tranh chấp trong quá trình thương lượng giá bán nhà máy sản xuất vôi.

      Nhiều người còn đồn đoán ông Vương Thế Thư kiếm được số tiền khá lớn và muốn được nghỉ ngơi ở tuổi 50.

      Theo đó, Vương Thế Thư có ý định bán nhà máy này với giá 15.000 nhân dân tệ. Tuy nhiên, điều mọi người hiểu là nhà máy vôi làm ăn tốt, vậy tại sao ông Vương lại muốn bán tài sản ?

      Người trong gia đình có hỏi ông Vương Thế Thư về vấn đề này và được giải thích rằng ông muốn chuyển đến Vũ Hán ở cùng người con trai thứ 2.

      Đến nay, các giả thuyết chưa có lời giải đáp.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Câu chuyện này có lẽ ai cũng biết, nhưng bởi mức độ ghê rợn của nó nên tác giả quyết định đăng lên

      Nữ sinh Junko Furuta bị 4 nam thanh niên bắt cóc, tra tấn và hãm hiếp trong suốt hơn 1 tháng. Ngay cả khi chết rồi, thi thể của trẻ vẫn bị những kẻ thủ ác hành hạ dã man.

      Cuối cùng, xác của Junko được tìm thấy trong thùng chứa đầy xi măng tại 1 dải đất khai hoang ở Koto, Tokyo, (Nhật Bản) sau khi chết trong tay những kẻ thủ ác ngày 22/11/1989. Điều khiến người dân vô cùng phẫn nộ là bản án dành cho những kẻ này lại chỉ là vài năm tù ngắn ngủi.

      Câu chuyện đau thương

      Junko Furuta (17 tuổi) là nữ sinh lớp 11 của trường Trung học Yashi-Minami, thuộc thành phố Misato, tỉnh Saitama, Nhật Bản. bé luôn ngoan ngoãn, chơi bời, uống rượu bia hay hút thuốc lá. Thêm vào đó, Furuta luôn tích cực tham gia các hoạt động tập thể của trường lớp. Với thành tích học tập đáng ngưỡng mộ và vẻ ngoài xinh đẹp, bé luôn được các học sinh khác chú ý, theo cả hướng tích cực lẫn tiêu cực.

      trong những người đem lòng thích trẻ là Miyano Hiroshi, nam sinh cá biệt, cầm đầu nhóm thiếu niên bất hảo ở trường. Trước kia, từng giao du với băng đảng xã hội đen Yakuza nên cũng là tay có tiếng trong vùng, ai dám làm trái ý. Miyano cũng từng ngỏ lời theo đuổi nhưng bị Furuta từ chối thẳng thừng. Kể từ đó, ta coi là cái gai trong mắt và bắt đầu lên kế hoạch trả thù.

      Ngày 25/11/1988, đường làm thêm về nhà, Furuta bị 4 thanh niên bắt cóc, trong số đó chính là Miyano. Chúng bắt và nhốt trẻ trong căn nhà của Nobuharu Minato (1 trong 4 tên) ở đường Ayase, quận Adachi, Tokyo.

      Thỉnh thoảng, bố mẹ Minato ghé qua nên chúng bắt Furuta phải giả vờ là bạn của trong 4 người kia. Về sau, bố mẹ của Minato cũng dần đoán được hành vi bắt cóc của con trai mình và bạn bè, nhưng do quá sợ hãi về mối quan hệ của Minato và băng đảng xã hội đen Yakuza, họ đành lựa chọn im lặng.

      Đến ngày 27/11, thấy con trở về nhà, gia đình Furuta bắt đầu lo lắng và báo cảnh sát. Lúc này, bọn chúng liền bắt phải gọi điện về cho mẹ, bảo rằng mình chơi với bạn và ở nơi an toàn. Đồng thời cầu mẹ của và phía cảnh sát phải dừng việc tìm kiếm lại.

      44 ngày kinh hoàng

      Những điều bốn kẻ bắt cóc Furuta làm với trong suốt quãng thời gian này được ví như địa ngục trần gian.

      Ngay từ ngày đầu tiên bị giam giữ, Furuta phải chịu đựng những điều cực kỳ tồi tệ. Chúng thay nhau hãm hiếp trẻ hơn 400 lần, kèm theo đó là đánh đập và tra tấn như món đồ chơi để thỏa mãn những sở thích bệnh hoạn của chúng.

      Furuta liên tục bị bỏ đói, chúng bắt ăn gián sống và uống nước tiểu của chính mình. Chúng nghĩ ra nhiều phương thức tra tấn như đánh đập, đốt vùng kín, dùng nhiều đồ vật khác nhau đâm vào người nữ sinh 17 tuổi. tàn bạo đến bệnh hoạn đó khiến Furuta bị bỏng nặng và thể đại tiểu bình thường.

      Đôi khi chúng trói tay chân rồi dùng tạ thả rơi xuống bụng Furuta, làm cho hệ tiêu hóa của bị tổn hại nặng nề. gần như thể ăn được gì và liên tục nôn mửa, kể cả khi cố gắng uống chút nước.

      Trong lần bọn chúng say xỉn, cố gắng gọi cho cảnh sát nhưng bị phát và bị trừng phạt bằng việc đốt chân bằng chất lỏng dễ cháy.

      Ngày 10/12/1988, Furuka thể lại do đôi chân bị bỏng nặng, cũng thể cầm nắm bất cứ đồ vật gì bởi xương bàn tay bị gãy vụn, móng tay bị rút hết. Vào giữa mùa đông giá lạnh, những tên bắt cóc ép phải ngủ ngoài ban công, có khi nhét vào trong tủ lạnh vài giờ liền.

      Đến ngày thứ 30, cơ thể và não bộ của Junko Furuta gần như bị tổn thương cực độ. cầu xin những gã thanh niên độc ác cho “được chết” biết bao nhiêu lần, nhưng đáp lại chỉ là tra tấn dã man hơn.

      Cái chết của Furuta

      Ngày 4/1/1989, tức ngày thứ 44, chúng thách thức với trò chơi, sau đó thắng và chọc giận những tên này, thế là chúng lại trút giận lên “bao cát”. Furuta bị sốc và bắt đầu lên cơn co giật.

      Thấy vậy, bọn chúng lấy ít xăng tưới lên người và châm lửa đốt trong hai tiếng. Vài giờ sau, Junko Furuta trút hơi thở cuối cùng sau chuỗi ngày bị hành hạ về cả thể xác lẫn tinh thần.

      Lo sợ những hành động độc ác bị bại lộ, bốn tên này cuốn vào chăn rồi nhét trong chiếc túi du lịch lớn. Sau đó, chúng đem giấu xác vào chiếc thùng rồi đổ đầy xi măng ướt. Kế tiếp, chúng mang vứt chiếc thùng tại dải đất hoang ở khu vực Koto, Tokyo.

      Khi gia đình biết được những gì xảy ra với con mình, mẹ ngất lịm và phải điều trị trong bệnh viện tâm thần do cú sốc tinh thần quá lớn.

      Những kẻ thủ ác tuổi vị thành niên

      Hai tuần sau khi Furuta qua đời, hai trong số 4 tên bắt cóc bị cảnh sát bắt giữ vì liên quan đến vụ án hiếp dâm tập thể khác. Chúng tự thú về việc bắt cóc Furuta và khai nơi vứt xác .

      Hai tên còn lại sau đó nhanh chóng bị cảnh sát bắt giữ khi tìm thấy thi thể trẻ. Độ tuổi của 4 tên bắt cóc càng khiến dư luận bàng hoàng: Hiroshi Miyano (sau đổi tên thành Hiroshi Yokoyama) và Jō Kamisaku mới 18 tuổi, Shinji Minato 16 tuổi và Yasushi Watanabe 17 tuổi.

      PHÁP LUẬT

      Nữ sinh Nhật bị bắt cóc, hãm hiếp suốt 44 ngày và bản án gây phẫn nộ

      Kim Oanh07:12 23/02/2019

      Nữ sinh Junko Furuta bị 4 nam thanh niên bắt cóc, tra tấn và hãm hiếp trong suốt hơn 1 tháng. Ngay cả khi chết rồi, thi thể của trẻ vẫn bị những kẻ thủ ác hành hạ dã man.

      Cuối cùng, xác của Junko được tìm thấy trong thùng chứa đầy xi măng tại 1 dải đất khai hoang ở Koto, Tokyo, (Nhật Bản) sau khi chết trong tay những kẻ thủ ác ngày 22/11/1989. Điều khiến người dân vô cùng phẫn nộ là bản án dành cho những kẻ này lại chỉ là vài năm tù ngắn ngủi.

      Câu chuyện đau thương

      Junko Furuta (17 tuổi) là nữ sinh lớp 11 của trường Trung học Yashi-Minami, thuộc thành phố Misato, tỉnh Saitama, Nhật Bản. bé luôn ngoan ngoãn, chơi bời, uống rượu bia hay hút thuốc lá. Thêm vào đó, Furuta luôn tích cực tham gia các hoạt động tập thể của trường lớp. Với thành tích học tập đáng ngưỡng mộ và vẻ ngoài xinh đẹp, bé luôn được các học sinh khác chú ý, theo cả hướng tích cực lẫn tiêu cực.

      trong những người đem lòng thích trẻ là Miyano Hiroshi, nam sinh cá biệt, cầm đầu nhóm thiếu niên bất hảo ở trường. Trước kia, từng giao du với băng đảng xã hội đen Yakuza nên cũng là tay có tiếng trong vùng, ai dám làm trái ý. Miyano cũng từng ngỏ lời theo đuổi nhưng bị Furuta từ chối thẳng thừng. Kể từ đó, ta coi là cái gai trong mắt và bắt đầu lên kế hoạch trả thù.

      Nu sinh Nhat bi bat coc, ham hiep suot 44 ngay va ban an gay phan no hinh 1

      Nữ sinh Junko Furuta. Ảnh: Japaninsides

      Ngày 25/11/1988, đường làm thêm về nhà, Furuta bị 4 thanh niên bắt cóc, trong số đó chính là Miyano. Chúng bắt và nhốt trẻ trong căn nhà của Nobuharu Minato (1 trong 4 tên) ở đường Ayase, quận Adachi, Tokyo.

      Thỉnh thoảng, bố mẹ Minato ghé qua nên chúng bắt Furuta phải giả vờ là bạn của trong 4 người kia. Về sau, bố mẹ của Minato cũng dần đoán được hành vi bắt cóc của con trai mình và bạn bè, nhưng do quá sợ hãi về mối quan hệ của Minato và băng đảng xã hội đen Yakuza, họ đành lựa chọn im lặng.

      Đến ngày 27/11, thấy con trở về nhà, gia đình Furuta bắt đầu lo lắng và báo cảnh sát. Lúc này, bọn chúng liền bắt phải gọi điện về cho mẹ, bảo rằng mình chơi với bạn và ở nơi an toàn. Đồng thời cầu mẹ của và phía cảnh sát phải dừng việc tìm kiếm lại.

      44 ngày kinh hoàng

      Những điều bốn kẻ bắt cóc Furuta làm với trong suốt quãng thời gian này được ví như địa ngục trần gian.

      Ngay từ ngày đầu tiên bị giam giữ, Furuta phải chịu đựng những điều cực kỳ tồi tệ. Chúng thay nhau hãm hiếp trẻ hơn 400 lần, kèm theo đó là đánh đập và tra tấn như món đồ chơi để thỏa mãn những sở thích bệnh hoạn của chúng.

      Furuta liên tục bị bỏ đói, chúng bắt ăn gián sống và uống nước tiểu của chính mình. Chúng nghĩ ra nhiều phương thức tra tấn như đánh đập, đốt vùng kín, dùng nhiều đồ vật khác nhau đâm vào người nữ sinh 17 tuổi. tàn bạo đến bệnh hoạn đó khiến Furuta bị bỏng nặng và thể đại tiểu bình thường.

      Đôi khi chúng trói tay chân rồi dùng tạ thả rơi xuống bụng Furuta, làm cho hệ tiêu hóa của bị tổn hại nặng nề. gần như thể ăn được gì và liên tục nôn mửa, kể cả khi cố gắng uống chút nước.

      Trong lần bọn chúng say xỉn, cố gắng gọi cho cảnh sát nhưng bị phát và bị trừng phạt bằng việc đốt chân bằng chất lỏng dễ cháy.

      Ngày 10/12/1988, Furuka thể lại do đôi chân bị bỏng nặng, cũng thể cầm nắm bất cứ đồ vật gì bởi xương bàn tay bị gãy vụn, móng tay bị rút hết. Vào giữa mùa đông giá lạnh, những tên bắt cóc ép phải ngủ ngoài ban công, có khi nhét vào trong tủ lạnh vài giờ liền.

      Đến ngày thứ 30, cơ thể và não bộ của Junko Furuta gần như bị tổn thương cực độ. cầu xin những gã thanh niên độc ác cho “được chết” biết bao nhiêu lần, nhưng đáp lại chỉ là tra tấn dã man hơn.

      Nu sinh Nhat bi bat coc, ham hiep suot 44 ngay va ban an gay phan no hinh 2

      trường vụ việc. Ảnh: JapaninsidesCái chết của Furuta

      Ngày 4/1/1989, tức ngày thứ 44, chúng thách thức với trò chơi, sau đó thắng và chọc giận những tên này, thế là chúng lại trút giận lên “bao cát”. Furuta bị sốc và bắt đầu lên cơn co giật.

      Thấy vậy, bọn chúng lấy ít xăng tưới lên người và châm lửa đốt trong hai tiếng. Vài giờ sau, Junko Furuta trút hơi thở cuối cùng sau chuỗi ngày bị hành hạ về cả thể xác lẫn tinh thần.

      Lo sợ những hành động độc ác bị bại lộ, bốn tên này cuốn vào chăn rồi nhét trong chiếc túi du lịch lớn. Sau đó, chúng đem giấu xác vào chiếc thùng rồi đổ đầy xi măng ướt. Kế tiếp, chúng mang vứt chiếc thùng tại dải đất hoang ở khu vực Koto, Tokyo.

      Khi gia đình biết được những gì xảy ra với con mình, mẹ ngất lịm và phải điều trị trong bệnh viện tâm thần do cú sốc tinh thần quá lớn.

      Những kẻ thủ ác tuổi vị thành niên

      Hai tuần sau khi Furuta qua đời, hai trong số 4 tên bắt cóc bị cảnh sát bắt giữ vì liên quan đến vụ án hiếp dâm tập thể khác. Chúng tự thú về việc bắt cóc Furuta và khai nơi vứt xác .

      Hai tên còn lại sau đó nhanh chóng bị cảnh sát bắt giữ khi tìm thấy thi thể trẻ. Độ tuổi của 4 tên bắt cóc càng khiến dư luận bàng hoàng: Hiroshi Miyano (sau đổi tên thành Hiroshi Yokoyama) và Jō Kamisaku mới 18 tuổi, Shinji Minato 16 tuổi và Yasushi Watanabe 17 tuổi.

      Nu sinh Nhat bi bat coc, ham hiep suot 44 ngay va ban an gay phan no hinh 3

      Bốn thanh niên tra tấn nữ sinh. Ảnh: Japaninsides

      Những tên này khai nhận hành vi bắt cóc, cưỡng hiếp và tra tấn . Tuy nhiên, tất cả đều quả quyết nhận thức được mức độ tổn thương nghiêm trọng cơ thể Furuta, chúng nghĩ rằng giả vờ và làm quá lên.

      Chúng thuật lại rằng thể nhớ nổi có bao nhiêu người biết chuyện Furuta bị giam cầm trong căn nhà, bởi hàng trăm người đến trong nhiều thời điểm khác nhau, có người cũng tham gia cưỡng hiếp hay lạm dụng .

      Cảnh sát và tòa án đều thể kết tội nặng hơn cho 4 kẻ ác, do các chứng cứ đều đủ tính xác thực. Mẫu tinh dịch và tóc thu thập được từ xác trùng khớp với bất cứ kẻ nào bị bắt giữ.

      Tên cầm đầu Miyano Hiroshi bị tuyên án 8 năm tù, sau khi thụ án xong, ta được trả tự do. Minato chịu án từ 5 - 9 năm tù, Kamisaku ngồi tù từ 5 - 10 năm, Watanabe bị xử từ 5 - 7 năm tù giam, tên Miyano chịu án cao nhất, 20 năm tù cho hành động của mình. Gia đình tên Kamisaku bồi thường cho gia đình Furuta khoảng 50 triệu yên bằng cách bán căn nhà của họ.

      Ngoài 4 tên này, dựa theo bằng chứng thu thập được thi thể nạn nhân, cảnh sát bắt giữ thêm hai người đàn ông khác là Kōichi Ihara và Tetsuo Nakamura. Những kẻ khác có liên quan đến vụ án bị điều tra và truy cứu trách nhiệm.

      Bản án của tòa khiến gia đình Furuko hoàn toàn suy sụp, trong khi đó, công chúng rất phẫn nộ vì cho rằng những kẻ này xứng đáng nhận đau đớn hơn thế. Nếu so sánh với cơn ác mộng kinh hoàng mà Furuko phải trải qua cái giá mà 4 tên kia phải trả là quá ít ỏi.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Lật lại hồ sơ của vụ án kinh hoàng, gây chấn động dư luận cách đây khoảng 22 năm (tính theo năm 2019), người ta vẫn khỏi gai người vì người đàn bà lạnh lùng ra tay chém chết chồng rồi bình tĩnh đem ném xác xuống giếng sâu. Linh tính với tình huống tử thi bốc mùi, thị sát hại con chó, chặt làm 3 khúc rồi vứt xuống cùng xác chồng rồi lấp giếng. Sau khi sát hại chồng cách dã man với kế hoạch đối phó tinh vi, chỉ trong thời gian ngắn người đàn bà này cặp kè liên tiếp với 5, 6 người tình để thỏa mãn cơn dục vọng…

      Nữ phạm nhân "đặc biệt"

      Nữ phạm nhân Phí Thị Đào (SN 1958-), ở xã Đông Hoàng, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình thụ án tù chung thân tại Trại giam Gia Trung, thuộc Tổng cục VIII, Bộ Công an. Đây là phạm nhân "đặc biệt" từ hình dáng đến tính cách, từ hành trình gây tội ác đến hành trình trả giá. Là phụ nữ nhưng Đào có dáng người cao lớn như đàn ông, hai tay dài tới đầu gối, gương mặt góc cạnh với gò má rất cao cùng tính cách mạnh mẽ ngay từ thời con .

      Sinh ra ở quê lúa Thái Bình trong gia đình thuần nông, ngay từ Đào quen với công việc đồng áng. Nhà đông em nên dù đầu tắt mặt tối làm lụng, gia đình Đào vẫn đủ gạo ăn, lay lắt bữa no bữa đói với lương thực chủ yếu là hạt bo bo. Trong hoàn cảnh ấy, lại là con đầu nên Đào sớm phải lao vào cuộc mưu sinh cơm-áo-gạo-tiền đỡ đần gia đình. Ký ức tuổi thơ của Phí Thị Đào là những ngày tháng “mót” thóc ruộng của hợp tác xã để đỡ đần cha mẹ.

      Ngày đó, khi "mót" thóc, nếu bảo vệ bắt được là bị thu hết dụng cụ và bị phạt. Nhưng vốn từ Đào đứa trẻ khôn lanh hơn nhiều so với bạn bè đồng lứa nên có nhiều "mánh" để qua mặt bảo vệ. Khi trưởng thành, cam chịu cuộc sống nghèo khó, năm 18 tuổi, Đào đăng ký làm công nhân ở Tây Nguyên, mặc cho cha mẹ và các em khóc cạn nước mắt ngăn cản.

      chuyến xe chở công nhân vào vùng đất mới, Đào vô tình gặp Phí Trọng Quyết (SN 1955), ở huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình là người lao động cùng đợt với Đào. Cảnh sống xa quê thiếu thốn tình cảm khiến đôi trai nhanh chóng tìm đến nhau. lâu sau khi vào Đắk Lắk, hai người bày tỏ tình cảm rồi nhau.

      Năm 1980, Phí Trọng Quyết và Phí Thị Đào trở về Thái Bình tổ chức lễ cưới giản dị trong hân hoan của hai bên gia đình. Năm 1984, hai vợ chồng Quyết - Đào dắt díu nhau đến huyện Krông Ana, tỉnh Đắk Lắk tiếp tục làm công nhân cho công ty cafe. Nhờ chăm chỉ làm ăn, biết tiết kiệm nên đời sống hai vợ chồng nhanh chóng ổn định. Những năm sau đó, 4 đứa con lần lượt chào đời. Thế nhưng, bấy giờ Quyết thường xuyên bị căn bệnh hen hành hạ nên hầu hết công việc lớn trong nhà đều đổ lên vai Đào. Hàng ngày, ngoài công việc ở công ty, Đào còn phải mình lái chiếc xe công nông tưới cây, chở vật tư thuê để kiếm thêm thu nhập.

      "Kịch bản" ác độc

      làm về, mệt mỏi lại thấy chồng lúc nào cũng nằm ở nhà làm được việc gì khiến Đào luôn bực tức hậm hực trong lòng. Ban đầu chỉ là “mặt nặng mày ” với chồng, sau đó Đào thể bằng cả lời và hành vi tôn trọng chồng. Cùng lúc đó, ở cái tuổi 40, Đào bắt đầu hồi xuân, nhu cầu "tình cảm" cũng tăng cao trong khi người chồng đau yếu triền miên đáp ứng được. Mâu thuẫn vợ chồng càng thêm gay gắt, khí gia đình hết sức nặng nề. thông cảm cho người chồng đau yếu, Đào tâm vạch ra kế hoạch độc ác nhằm loại bỏ chồng để xua tan bực tức và cũng là để xóa bỏ vật cản cho ả dễ dàng thậm thụt với những người đàn ông khác.

      Ngày 6-3-1997, Đào làm về sớm, tự tay nấu những món ăn ngon là để mừng ngày quốc tế phụ nữ. Sau khi cả nhà ăn uống vui vẻ, ngon lành, Đào còn pha cho chồng cốc sữa. Cảm động trước chu đáo, dịu dàng của vợ nên ông Quyết vô tư uống hết cốc sữa mà đâu biết vợ mình bỏ vào đó 6 viên thuốc ngủ được tán mịn thành bột. Vừa uống sữa xong, cơn buồn ngủ ập đến nên ông Quyết vào giường nằm trước. Khoảng 2h sáng 7-3-1997, Đào thức dậy nghe ngóng, thấy chồng ngủ say mê mệt nên thị chuẩn bị ra tay. 2 tiếng đồng hồ sau, Đào thấy chồng vẫn mê man biết gì nên ả lấy con dao quắm chém mạnh vào cổ, chờ đến lúc chồng còn giẫy giụa, cử động được nữa, ác phụ này lạnh lùng cắp xác chồng đem bỏ xuống chiếc giếng khô sâu khoảng 8m trong vườn. Để phi tang triệt để tội ác của mình, Đào đem hết chăn chiếu dính máu vứt xuống chiếc giếng này.

      Xong xuôi đâu đấy, Đào còn tính toán với tình huống có thể xảy ra sau này, sợ xác chết phân hủy bốc mùi, mọi người phát , Đào đổ thêm lớp đất lên xác nạn nhân, sau đó sát hại con chó, chặt làm 3 khúc vứt xác chó xuống rồi lấp giếng bằng lớp đất nữa. Điều này giúp ả sát nhân yên tâm rằng nếu có nghi ngờ gì về mùi khó chịu bốc lên, mọi người có tìm kiếm cũng chỉ quy kết là tại xác của con chó xấu số mà thôi. Mấy ngày sau, Đào bắt đầu tung tin chồng bỏ TP.HCM chữa bệnh. Rất ma mãnh, người đàn bà độc ác này còn đích thân tìm đến công ty nơi hai vợ chồng làm việc nhờ mọi người giúp sức tìm tung tích ông Quyết.

      Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt

      Trước mất tích bí của ông Phí Trọng Quyết, cơ quan điều tra tích cực vào cuộc xác minh nhưng tất cả các hướng điều tra đều vào ngõ cụt bởi khi sống nạn nhân là người hiền lành, có mâu thuẫn hay thâm thù với bất cứ ai. Lần theo những địa chỉ mà ông Quyết có khả năng chữa bệnh theo lời Đào khai, cơ quan điều tra cũng thu được kết quả nào. Lúc này, Đào cho rằng "màn kịch" mà mình là

      "đạo diễn" kiêm "diễn viên chính" diễn ra quá hoàn hảo. Vì vậy, khoảng thời gian thị như được "tháo cũi, sổ lồng" tự do thỏa mãn dục vọng.

      Từ khi tung tin chồng mất tích, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, người đàn bà dâm ác này bí mật cặp kè với 5, 6 người đàn ông khác. Tuy nhiên, Đào ngờ rằng chính mình tạo ra tình tiết khiến ả bị cơ quan điều tra đưa vào tầm ngắm.

      Chuyện là sau ngày chồng "mất tích", Đào bỗng dưng chăm chỉ chùa đột xuất và mỗi lần vào chùa, thị đều cúng vái rất lâu. Chính vì thế, trinh sát bí mật vào vai người lễ chùa để bám sát Đào. Sau nhiều lần theo dõi, trinh sát này đều nghe thấy tiếng Đào khấn: "Em là Phí Thị Đào, hôm nay em tới đây thắp hương cho , mong phù hộ cho mẹ con em mạnh khỏe, làm ăn phát đạt..."

      Manh mối hé mở, cơ quan điều tra liên tục triệu tập Đào để lấy lời khai. Tuy nhiên, Đào nhất mực chối tội. Cơ quan điều tra nhận định có khả năng nạn nhân bị sát hại, rồi chôn xác ngay tại vườn nhà. Cơ quan điều tra cho máy ủi xới tung toàn bộ khu vườn nhà Đào để tìm tung tích nạn nhân. Khi đào tới cái giếng, các cán bộ điều tra chỉ phát bộ xương chó. Song có điều qua giám định pháp y xác định con chó này chết cùng với thời điểm ông Quyết mất tích. từ bỏ niềm tin, ngày 18-9-1997, cơ quan điều tra cho đào sâu thêm lớp đất nữa dưới đáy giếng bất ngờ phát bộ xương người. Trước kết quả xét nghiệm ADN cho thấy nạn nhân là ông Phí Trọng Quyết, cuối cùng Phí Thị Đào phải nhận tội. Sau đó, Đào bị kết án tù chung thân.

      Nhưng mới những ngày đầu bị quản thúc tại trại tạm giam, Đào kịp “đưa tình” với phạm nhân nam ở buồng giam bên cạnh. Cả hai phạm nhân đều thụ án tù chung thân này chuyển tới thi hành án tại Trại giam Gia Trung, trong lần lao động, lợi dụng lúc cán bộ quản giáo để ý, Đào và phạm nhân nam này len lén "trao tình" cho nhau. việc được phát kịp thời, cả hai đều bị kỉ luật do vi phạm quy định của trại giam.

      Sau 17 năm thụ án trong trại giam, Phí Thị Đào bước sang tuổi 56. Sau ngầy ấy thời gian qua của đời người ở phía sau song sắt giúp cho người vợ tội lỗi này nhận ra rằng năm xưa bà ta do bị ngọn lửa nhục dục điên cuồng nhấn chìm lương tri nên lạnh lùng ra tay sát hại chồng cách man rợ đến như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :