1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Những Vụ Án Trên Thế Giới

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Vì sao Dahmer giết người?

      Chia sẻ với thám tử Kennedy, Dahmer khẳng định rằng mình chỉ phanh thây và quan hệ tình dục với thi thể các nạn nhân mà còn ăn thịt họ. tin rằng chỉ cần ăn thịt ai người đó sống lại trong . Tại sao Jeffrey Dahmer lại trở nên thú tính như vậy? trở thành tên giết người nguy hiểm, kẻ ăn thịt người và kẻ bị bệnh thần kinh như thế nào? Nhiều giả thiết được đặt ra: do tuổi thơ ấu yên bình, bố mẹ nuôi nấng tốt, đầu bị chấn thương, tác hại của chứng nghiện rượu, nghiện ma túy…

      Tuy nhiên, trong cuốn sách “Câu chuyện của người làm cha”, ông Lionel Dahmer - bố của kẻ sát nhân khẳng định rằng vợ chồng ông luôn muốn mang đến giáo dục tốt nhất dành cho con. Thể nhưng, những đứa trẻ tự dựng lên rào cản lớn, tách rời bản thân khỏi cha mẹ chúng. “Các bậc cha mẹ rất sợ khi con cái mình trở nên như thế. Nó giống như dòng nước xoáy cuốn con bạn ”.

      Ông Lionel cũng khá thẳng thắn nhìn nhận những tiêu cực ảnh hưởng trong đời sống của Dahmer. có gia đình nào hoàn hảo. Mẹ của Dahmer có sức khỏe tốt, thường xuyên đau ốm. Còn ông là nhà hóa học lấy được bằng tiến sỹ. Ông Lionel thường xuyên ở nơi làm việc để tránh những rắc rối trong gia đình. Vợ chồng lạnh nhạt, xa cách. Và họ ly hôn khi Dahmer mới 8 tuổi.

      Song đó phải là nguyên nhân cốt yếu dẫn đến việc thay đổi nhân tính cách thể kiểm soát như vậy. Theo ông Lionel, lý do chính khiến Dahmer thay đổi bản chất là do việc chuyển tới sống tại Ohio. Dahmer lạc lõng giữa đám bạn bè và càng ngày càng thu mình lại. Từ năm 10 - 15 tuổi, Jeffrey Dahmer bắt đầu thể lập dị của mình.

      “Thằng bé thường xuyên lục lọi những túi rác xung quanh nhà để sưu tầm xác hay bộ phận của những con vật chết để lập ra cái nghĩa trang của riêng mình. Nó lột da của chúng. Có khi còn xuyên đầu của con chó cái cọc” - ông Lionel nhớ lại.

      Trong khi những đứa con trai khác theo đuổi nghiệp, học hành và lập gia đình Dahmer lại chẳng có mục tiêu gì. “Nó hoàn toàn tách biệt khỏi cuộc sống bình thường, sống theo cách của riêng mình, chẳng giống ai” – ông Lionel .

      Trong đầu Dahmer chỉ có những hình ảnh tưởng tượng của cái chết và chặt chân tay, các biểu của Dahmer giống như thiếu niên bị bệnh tâm thần. Mọi chuyện càng trở nên nghiêm trọng khi Dahmer bắt đầu có những hành động bệnh hoạn như: cởi truồng giữa đường, quấy rối trẻ và kinh khủng nhất là giết người.

      Cứ mỗi lần như vậy, ông Lionel lại thuê luật sư giúp đỡ và mong đứa con trai của mình tiến bộ. Tuy nhiên, những mong muốn tưởng chừng đơn giản của ông lại được đền đáp. Khi đó, Lionel nhận ra rằng đứa con bé bỏng ngày nào còn trong vòng tay chăm sóc của ông.

      Giáo sư James Fox, Chủ nhiệm Khoa Tâm lý tội phạm của Trường Đại học Northeastern tại Boston lại cho rằng: “ có điều gì dự báo được thảm kịch này xảy ra. thể giải thích nổi những hành vi kỳ lạ như vậy. Nhân cách của Jeffrey Dahmer bị phá hủy khi mẹ bỏ . Tuy nhiên công bằng khi đổ trách nhiệm này cho bố mẹ của Dahmer. Kẻ tội phạm là chứ phải cảnh sát hay đấng sinh thành ra ”.

      Giáo sư Fox nhận định rằng Dahmer là kẻ giết người hàng loạt đặc biệt: “ thể kiểm soát được bản thân và bị chi phối bởi những suy nghĩ bệnh hoạn. Hầu hết các sát thủ đều dừng lại sau khi nạn nhân chết nhưng riêng đối với Dahmer, cái chết của họ chỉ là khởi đầu của cuộc vui.”

      Phiên tòa xét xử Jeff Dahmer

      Trong phiên tòa xét xử Jeff Dahmer diễn ra vào ngày 13/1/1992, lực lượng an ninh được tăng cường nghiêm ngặt nhất trong lịch sử Milwaukee: chó nghiệp vụ được điều động để đánh hơi, phát bom mìn; dân chúng tới xem xét xử đều phải trải qua những cuộc kiểm tra kỹ lưỡng bằng máy dò tìm kim loại.

      Riêng Dahmer, được cách ly với mọi người trong phòng xử án bằng kính và song sắt. 100 ghế ngồi trong phòng xử án còn chừa chỗ, trong đó 23 phóng viên, 34 người nhà của nạn nhân và 43 người dân đến xem xét xử.

      Ngoài Jeff Dahmer, phiên tòa còn có diện của: thẩm phán Laurence C. Gram Jr, Luật sư của quận Milwaukee Michael McCann và luật sư bào chữa của Dahmer Gerald Boyle. Ông Lionel Dahmer, cha của tên tội phạm cũng tham dự tất cả các buổi xét xử của phiên tòa.

      Trái ngược với lời thú tội với cảnh sát trước đó, Dahmer phủ nhận mọi tội lỗi của mình trước bồi thẩm đoàn. Tuy nhiên, sau khi nhận được tư vấn từ luật sư bào chữa, Dahmer thừa nhận mọi tội lỗi và lấy lý do là bị điên.

      Vậy tức là bây giờ thay vì bào chữa về tội giết người, luật sư Gerald Boyle chỉ cần chứng minh rằng thân chủ ông ta bị điên mới gây ra những tội ác ghê tởm như vậy. Mike McCann, luật sư quận lại cho rằng Dahmer bị điên và ta biết những việc mình làm là sai trái nhưng vẫn cứ làm. cách khác, Dahmer là con quỷ giết người ghê tay.

      Cố tình hay bị điên?

      Để chứng minh thân chủ của mình bị điên, luật sư bào chữa Gerald Boyle đưa ra 45 nhân chứng khẳng định rằng Dahmer có những biểu rất quái dị của chứng rối loạn tâm thần và tình dục. Dường như nhận thức được những hành động mình làm đối với các nạn nhân. Tất cả những gì biết là mình tham gia trò chơi kinh dị mà trong đó đóng vai trò là người săn.

      Câu hỏi của luật sư Boyle: “Liệu Dahmer là con quỷ hay là người bị mắc bệnh thần kinh?” buộc bồi thẩm đoàn phải mở cuộc bỏ phiếu kín. Kết quả là đa phần đều đồng ý với lời biện hộ của luật sư Boyle.

      Tuy nhiên, luật sư McCann chưa chịu thua. Ông cho rằng Dahmer hoàn toàn làm chủ được hành động của mình và mọi lời cùng luật sư bào chữa trước tòa đều là dối trá.“Ai biết được chính xác làm gì? Ai dám chắc rằng thay đổi? từng tấn công người khác trong thời gian nhập ngũ, hãm hại những sinh viên trong thời gian học ở trường đại học bang Ohio. Quan trọng nhất chính là các kế hoạch của đều được tính toán bài bản”.

      Tiếp đó, hai cảnh sát thay phiên nhau đọc bản luận tội, trong đó liệt kê những hành vi quan hệ tình dục trụy lạc và lời nhận tội mà Dahmer từng với cảnh sát: “Tôi tin rằng những việc tôi làm đều là cố tình, bởi những việc ấy hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của tôi”.

      Bản cáo trạng này làm Hội đồng xét xử rất lúng túng. Luật sư bào chữa Boyle lại càng làm vụ việc trở nên khó xử hơn khi vẽ ra biểu tượng hình bánh xe cho bồi thẩm đoàn xem. Ông lý giải trung tâm của bánh xe là Jeff Dahmer và tất cả những nan hoa đều bị tháo rời cho thấy vì sao Dahmer trở nên lầm đường lạc lối.

      “Cất đầu người trong tủ, khoan lỗ đầu nạn nhân, cho rằng các nạn nhân sống lại sau khi mình quan hệ và ăn thịt thi thể họ, rượu chè bê tha, thủ dâm, xây nấm mồ trong nhà… Đó chính là chân dung của Jeffrey Dahmer – kẻ tự thỏa mãn những hành vi tình dục khác thường.” – Boyle .

      Trong khi đó, luật sư quận McCann lên tiếng kêu gọi: “Thưa các vị, lừa gạt nhiều người. Xin đừng để tên sát nhân nguy hiểm này thoát tội”.

      Ác giả ác báo

      Quan tòa phải mất 5 tiếng để suy nghĩ đưa ra phán quyết. Cuối cùng, họ quyết định dù có bị thần kinh hay , Jeff Dahmer cũng xứng đáng được nghỉ ngơi trong bệnh viện, chỗ của phải là xà lim trong tù. phải nhận 15 án chung thân liên tiếp mà tính ra là 957 năm trong nhà tù Columbia Correctional Institute ở Portage, Wisconsin.

      Dahmer cải tạo trong tù rất tốt, tuy nhiên lại được chấp nhận là phần trong cộng đồng tội phạm ở đây. liên tục bị bắt nạt và đánh đập. Ngày 13/7/1994, bị tội phạm người Cuba tấn công khi trong buổi lễ cầu nguyện. Vì việc này, Dahmer thuyết phục nhà tù cho phép ta được giao tiếp nhiều hơn với các bạn ở trong tù. có thể ăn và làm việc chung với bạn tù.

      Mặc dù vậy, hiểu vì sao trong số bao nhiêu tù nhân, Dahmer lại kết thân với 2 gã tội phạm cực kỳ nguy hiểm: Jesse Anderson và Christopher Scarver. Anderson là gã da trắng giết hại chính vợ mình và đổ tội cho người da màu. Trong khi đó, Scarver là người đàn ông da đen bị tâm thần phân liệt. cho rằng mình là con trai của Chúa nên được phép giết người. Việc Dahmer làm thân với Scarver quả là kết hợp tai hại khi phần lớn nạn nhân Dahmer từng giết là người da màu.

      Và đúng như dự đoán, sáng ngày 28/11/1994, người canh gác để 3 gã tội phạm lại để hoàn thành nốt công việc của chúng. 20 phút sau, người canh gác quay trở lại và chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng: Dahmer và Anderson bị Scarver giết chết. Đầu của Dahmer bị đập nát đến mức thể nhận diện, trong khi cách đó xa là thi thể đầy thương tích của Anderson. tay Scarver vẫn lăm lăm cái cán chổi dính đầy máu. Dahmer bị đánh chết vào lúc 9 giờ 11 phút sáng, kết thúc cuộc đời tội lỗi.

      Kết thúc 13 năm giết người vô độ, Dahmer chỉ để lại lời sám hối muộn màng: “Mọi chuyện bây giờ qua. Kẻ như tôi bao giờ dám mơ đến hai chữ tự do. Bản thân tôi cũng muốn tự do. Thành , tôi muốn cái chết đến với tôi. Đây là cơ hội để cả thế giới biết đến tôi, biết đến những gì tôi làm.

      Tôi có lý do gì để căm ghét ai. Tôi biết tôi là con quỷ hay kẻ tâm thần, thậm chí là cả hai. Bây giờ, tôi tin là tôi được khỏe về tinh thần. Bác sỹ với tôi về căn bệnh này và tôi cũng từng có biểu y như vậy. Tôi biết nguyên nhân vì sao tôi lại gây nên những tội ác tày đình như thế. Cảm ơn Chúa là tôi thể gây thêm bất cứ tội ác nào nữa. Tôi tin rằng chỉ có Chúa mới có thể cứu rỗi tôi khỏi những tội ác tôi gây ra”.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Peter Kurten là cái tên thời khiến cả nước Đức sợ hãi. được biết đến với những biệt danh như “sát nhân ma cà rồng” hay “quái vật Dusseldorf” bởi sở thích giết người mà đặc biệt là cách cắn vào cổ và uống máu của nạn nhân như cách thưởng thức chiến lợi phẩm…

      Sinh ra trong gia đình có 11 em, trải qua tuổi thơ bất hạnh vì những trận đòn nhừ tử của người cha rượu chè. Điều này ảnh hưởng đến tâm lí của Peter Kurten. Xu hướng bạo lực và nảy sinh nhiều ham muốn về thể xác dần lớn lên trong con người . Peter trở nên máu lạnh và trở nên thành tên tội phạm nguy hiểm.

      Ngày 25/05/1913, Christine Klein trở thành nạn nhân đầu tiên của Peter. Trong lúc đột nhập vào ngôi nhà, Peter Kurten vô tình phát ngủ nên cưỡng hiếp và giết hại bé ngay sau đó.

      Đến ngày hôm sau, tên giết người này còn đến quán rượu để nghe mọi người bàn tán về cái chết của Christine Klein, thậm chí còn đến mộ của bé.

      Vài tháng sau, tên giết người Peter lại giết chết Gertrud Franken, 17 tuổi với phương thức giết người cũ trước khi bị cảnh sát bắt vị vụ trộm cắp.

      Tuy nhiên, sau vài lần gây án Peter bị bắt giữ đến năm 1921, cảnh sát phải thả ra vì đủ chứng cứ. kết hôn và có cuộc sống bình thường. Ấy vậy mà sang năm thứ 5, Peter Kurten lại tái phát chứng bệnh biến thái của mình và bắt đầu hành nghề trở lại.

      Nạn nhân của Peter Kurten chủ yếu là những bé trong độ tuổi 8-15. Lí giải cho điều này, các chuyên gia nhận định rằng, có thể ngày xưa, Peter Kurten từng chứng kiến người cha kia hành hạ các chị của mình. Rose Ohliger, Gertrude Alberman và Maria Hahn là những cái tên xấu số tiếp theo bị Peter Kurten giết hại. rằng bản thân cảm thấy phấn khích khi nhìn thấy máu và người chết. Do vậy, dùng dao hay búa và đánh nạn nhân cho đến chết. Thậm chí, có lần, Peter cắn vào cổ nạn nhân và uống máu của họ để thỏa mãn sở thích bệnh hoạn của mình.

      số nạn nhân của lại may mắn sống sót vì chảy máu quá nhiều làm thỏa mãn sở thích quái đản của nên bỏ . Tuy nhiên lại chẳng có ai xác nhận được danh tính của tên sát nhân nên bị bắt giữ. Cũng chính vì vậy mà Peter Kurten còn viết thư chế nhạo các cảnh sát đến chỗ chôn cất của nạn nhân xấu số

      Phải đến năm 1930, cảnh sát mới bắt được Kurten về quy án. Lúc này, thừa nhận mọi hành vi tàn ác của mình. Năm 1931 phiên tòa xét xử Peter Kurten diễn ra mà có lời kháng cáo nào của bị can. Với tội danh hãm hiếp và giết hại 9 người, Peter Kurten bị tuyên án tử hình. Mặc dù vậy, nhiều người cho rằng số nạn nhân chết dưới tay gã sát nhân này còn lớn hơn nhiều. Có thể , Peter Kurten là trong những gã sát nhân tàn ác nhất của nước Đức. Câu chuyện giết người của mỗi khi nhắc đến người ta vẫn còn cảm thấy rùng mình cho đến tận ngày hôm nay.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Ngày 27/8/1964, Edmund Emil Kemper, 15 tuổi, được bố mẹ gửi tới sống cùng với ông bà nội tại trang trại rộng lớn phía bắc California. Kemper từng ở đây với ông bà vào kỳ nghỉ Giáng sinh và học tại đây thời gian trước đó.

      Lần này quay trở lại, Kemper được ông bà và những người trong trang trại chào đón. Bản thân Kemper cũng thích quay lại đây.

      Kemper ghét cách mẹ cậu đối xử với cậu, và cũng thích bị ông bà mình quản lý. Cả hai luôn cầu và ép cậu phải làm mọi điều theo ý họ. Kemper sớm có ý định chống lại và “trả thù” ông bà mình.

      Trong cuốn sách viết về những kẻ giết người nổi tiếng và chứng bệnh tâm thần của chúng, bác sĩ tâm thần Donald Lunde có viết nhiều về Kemper.

      Ngay từ khi còn , Kemper muốn tất cả mọi người thế giới này phải chết, và hình dung ra cái chết của nhiều người. Kemper thích hành hạ những con mèo, đánh đập chúng, sau đó chôn sống hoặc giết chết.

      buổi chiều tháng 8, bà Maude 66 tuổi - bà nội của Kemper có nặng lời quát mắng Kemper trong bếp. Trước đó, Kemper bị mẹ mình mắng vì nghe lời. Kemper dồn mọi tức giận lên bà và tỏ ra hỗn láo. Đỉnh điểm của việc là Kemper chạy tới góc nhà, vớ lấy khẩu súng trường, hướng về phía bà và nổ súng. Sau khi bà Maude gục xuống sàn, Kemper hạ súng xuống, nhặt con dao bếp tay bà và đâm liên tiếp cho đến khi bà gục hẳn.

      Với thân hình to cao hơn nhiều so với tuổi 15 của mình, Kemper dễ dàng kéo xác bà vào phòng ngủ. Việc tiếp theo Kemper nghĩ mình cần phải làm để che dấu chuyện này là giết ông nội.

      Ông nội Kemper 72 tuổi nhưng còn khá khỏe mạnh, chính ông dạy Kepmer cách sử dụng súng vào kỳ nghỉ Giáng sinh năm ngoái.

      Sau khi kéo xác bà Maude vào phòng ngủ, Kemper nghe thấy tiếng xe của ông ngoài hiên. Ngay khi ông Edmund vừa bước ra khỏi xe, Kemper nổ hai phát súng về phía ông. Kemper giấu xác ông trong gara ôtô.

      Sau này, khi trò chuyện với bác sĩ tâm thần Donald Lunde, Kemper cho biết đây là cách làm để “trả thù” bố mẹ.

      Khi bình tĩnh hơn, Kemper gọi điện cho mẹ ở Montana và kể lại mọi chuyện xảy ra ở trang trại. Clarnell hoảng hốt, tin vào những gì con trai những vẫn gọi điện ngay cho cảnh sát để thông báo mọi chuyện.

      Kemper cũng chủ động gọi điện cho cảnh sát. Cảnh sát nhanh chóng có mặt tại trường.

      Khi họ tới trang trại, Kemper ngồi sẵn ngoài hiên, dáng vẻ bình tĩnh, sẵn sàng bị bắt giữ.

      Kemper bị coi là kẻ máu lạnh nhất ở độ thuổi thanh thiếu niên. Theo Kemper khai nhận, việc giết hại bà Maude là do vô tình. Sau đó quá sợ hãi, bắn ông nội để giữ kín mọi chuyện.

      Vào thời điểm đó, hệ thống pháp luật ở California chưa đưa ra những điều luật cụ thể để trừng trị kẻ tội phạm giết người mới chỉ 15 tuổi.

      Kemper được chuyển đến trung tâm y tế để kiểm tra về tâm lý. Kết quả xác định Kemper có dấu hiệu hoang tưởng, tâm thần phân liệt. Tuy nhiên, chỉ số IQ của Kemper lại khá cao, gần như chỉ số IQ của thiên tài.

      Kemper bị quản thúc tại bệnh viện Atascadero của phòng điều tra. Tại đây, Kemper được kiểm tra tâm lý bởi những thiết bị đại nhất.

      Tòa án California xử Kemper theo khung hình phạt cao nhất dành cho trẻ vị thành niên, 5 năm tù giam ân xá trước thời hạn.

      Tuy nhiên, 5 năm trong trại giam đủ để kẻ vốn sẵn mang trong mình dòng máu sát nhân như Kemper hối hận. Được trả tự do, Kemper tiếp tục gây nên những vụ ám sát kinh hoàng hơn.

      Thị trấn bên bờ biển Santa Cruz nằm phía Nam thành phố San Francisco, bờ biển Thái Bình Dương. Nơi đây được bao quanh bởi các dãy núi, đại dương và những cây gỗ đỏ cao chót vót. Rất nhiều những khu nghỉ dưỡng cao cấp được xây dựng ở đây.

      Tuy nhiên, tình hình tội phạm ở Santa Cruz lại “phù hợp” với điều kiện tự nhiên nơi này.

      Chỉ trong vòng 4 tháng từ cuối năm 1972 đến đầu năm 1973, hàng loạt các vụ giết người xảy ra tại đây. Thời gian này được coi là thời gian kinh hoàng nhất ở Santa Cruz.

      Cùng với những cái tên hay gắn liền với bạo lực và giết người như Frazier và Mullin, cảnh sát ở đây còn nhắc đến cái tên Edmund Kemper - thanh niên trẻ nhưng từng chịu án tù 5 năm vì tội giết người.

      Khi đươc tạm tha vào năm 1969, các bác sĩ tâm thần khẳng định Kemper nên quay về sống với mẹ . Thái độ thù ghét vốn có với mẹ của Kemper có thể khiến trở nên bạo lực hơn.

      Clarnell - mẹ của Kepmer sau khi chia tay người chồng thứ 3 làm trợ lý hành chính tại trường đại học ở Santa Cruz.

      Kemper trở về sống với mẹ . Hai người thường xuyên tranh luận với nhau về rất nhiều vấn đề.

      Những năm tháng gắn với bạo lực, giết người ảnh hưởng lớn đến hành động của Kemper.

      Sau khi tốt nghiệp trung học, Kemper muốn theo học ở học viện cảnh sát. Tuy nhiên, điều đó là thể đối với người từng phạm tội giết người như Kemper.

      thời gian làm và tiết kiệm được khoản tiền , Kemper quyết định sống tách khỏi người mẹ "đáng sợ" của mình. chuyển đến Alemada sống với người bạn. Tuy nhiên, Kemper vẫn thường xuyên về nhà để nhận hỗ trợ từ mẹ mình.

      Thời gian này, Kemper mua chiếc xe máy để tiện việc lại. chuẩn bị sẵn trong xe của mình dao, còng tay, súng... Kemper nghĩ đến việc giết người và chờ đợi cơ hội. thường xuyên cho các nhờ xe của mình, ước tính có khoảng hơn 150 người. Bất kỳ ai trong số họ cũng có thể là nạn nhân nếu thích ra tay.

      Ngày 7/5/1972, Mary Ann Pesce và Anita Luchessa nhờ xe thanh niên. Gia đình hai này liên hệ với cảnh sát khi thấy con mình quay về. Cả hai được thông báo mất tích.

      Ngày 15/8, phần cơ thể của Mary Ann Pesce được phát tại khu vực đồi núi gần đó. Xác Anita Luchessa được tìm thấy. Cảnh sát cho rằng cả hai này bị giết chết cùng ngày.

      Ngày 14/9, Aiko Koo, sinh viên nữ biến mất khi nhờ xe từ Berley về trường.

      Đến đầu năm 1973, Cindy Schall, 18 tuổi, biến mất trong khi du lịch. Có thông tin xác nhận Cindy nhờ xe thanh niên lạ trước khi được thông báo mất tích. Hai ngày sau đó, xác Cindy được tìm thấy vách đá hướng ra biển.

      Liên tiếp những vụ mất tích xảy ra khiến mọi người hoang mang.

      Ngày 25/1, hai gia đình sống tại Santa Cruz bị bắn chết ngay tại nhà. Hung thủ rất liều lĩnh và ra tay dã man. Người dân ở đây thực hoảng loạn và lo lắng.

      Cảnh sát cảm thấy bế tắc trong quá trình điều tra. Santa Cruz trở thành vùng đất nổi tiếng với các vụ giết người, mất tích… Nạn nhân chủ yếu là phụ nữ và trẻ em.

      Ngày 23/4/1973, cảnh sát Santa Cruz nhận được cuộc điện thoại. thanh niên 24 tuổi thú nhận những tội ác của mình. Người đó chính là Edmund Kemper.

      Kemper thú nhận giết rất nhiều người và nạn nhân gần đây nhất của chính là mẹ mình, Clarnell Strandberg. Clarnell bị giết 4 ngày trước đó, tại xác được giấu trong tủ quần áo.

      Qua cuộc điện thoại, Kemper tỏ ra hoảng loạn và muốn có ai đó đến đón mình. còn khai nhận thêm mình có hơn 200 viên đạn và 3 khẩu súng ngắn.

      Nhân viên cảnh sát tiếp nhận cuộc điện thoại tin những gì mình vừa nghe thấy. đề nghị Kemper gọi điện lại cho mình sau đó vài phút và Kemper làm đúng như vậy. Kemper lần nữa “thuyết phục” nhân viên cảnh sát đến nhà mình.

      Theo thông tin Kemper cung cấp, Trung sĩ Aluffi có mặt tại nhà Clarnell Strandberg để xác minh thông tin.

      Vừa bước vào nhà, Aluffi ngửi thấy mùi kinh khủng của xác người phân hủy. Khi ông mở tù quần áo kiểm tra, ông tìm thấy xác người phụ nữ.

      Cảnh sát và các nhân viên điều tra nhanh chóng được điều động đến trường.

      Ngay sau khi nhận được cuộc điện thoại tự thú của Kemper, cảnh sát có mặt tại nhà Clarnell Strandberg để xác minh. Xác bà Clarnell được tìm trong tủ quần áo. Cái xác trong tình trạng phân hủy.

      Kemper bị cảnh sát địa phương bắt giữ. tỏ ra khá bình tĩnh.

      Kemper ý thức được mình là kẻ giết người nguy hiểm, khi ra tay kiểm soát được bản thân. Kemper sẵn sàng trả lời khi được hỏi và hai lần từ chối quyền cầu có luật sư. Sau này, tại phiên tòa xét xử, Kemper rằng muốn có luật sư nhưng được chấp nhận.

      Cậu chuyện của Kemper khiến các nhân viên điều tra bất ngờ. thừa nhận giết 9 người, bao gồm cả ông bà trước đó. biết cách tạo nên vỏ bọc tin tưởng khiến các nạn nhân nhờ xe cảm thấy lo lắng, bất chấp những cảnh báo của cảnh sát.

      Để chứng minh cho những gì mình là đúng, Kepmer chỉ cho các nhân viên cảnh sát nơi giấu và phi tang xác các nạn nhân.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Cuộc đời của tên sát nhân

      Sinh ra ở California, ngày 18/12/1948, Edmund Kemper là con thứ hai của Edmund Jr và Clarnell. Kemper có chị em .

      Năm 1957, khi Kemper 9 tuổi, Edmund Jr và Clarnell chia tay nhau. Clarnell và bọn trẻ chuyển đến Montana. Kemper thích điều này và tỏ thái độ chống đối. Clarnell quyết định nhốt Kemper trong tầng hầm của ngôi nhà. Từ đó, Kemper nghĩ rằng mình là cái gai trong mắt mẹ. tỏ ra bất cần và thích làm mọi việc theo ý mình. Trong đầu Kemper hình thành những suy nghĩ bạo lực.

      13 tuổi, Kemper giết con mèo cưng của mình bằng con dao và nhét nó trong tủ quần áo. Clarnell phát ra điều này và dường như phát điên với cậu con trai của mình.

      Kemper bỏ nhà tìm người cha. nghĩ cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhưng Edmund Jr kết hôn và có cậu con trai. Edmund Jr mong đợi xuất của Kemper. thời gian sau đó, Kemper được đưa về Montana. Clarnell cũng chào đón khi lên kế hoạch cho việc tái hôn của mình. Kemper được gửi về California cho ông bà nội.

      Kemper từng nghĩ mình phù hợp khi sống tại đây, nhưng chính tại đây, bắt đầu giết người.

      Sau khi mua chiếc xe máy và thường xuyên lại giữa nơi thuê ở và nhà mẹ, Kemper cho rất nhiều người nhờ xe.

      Ngày 7/5, Kemper cho hai sinh viên Mary Anne Pesce và Anita Luchessa, 18 tuổi nhờ xe. Ban đầu, Kemper chỉ có ý định hãm hiếp hai , nhưng lo sợ bị lộ, quyết định giết chết cả hai.

      Pecse và Luchessa rất mừng khi được Kemper đồng ý cho nhờ xe. lái xe phóng nhanh ra phía đường cao tốc và rẽ vào con đường vắng. Cả hai cảm thấy có điều gì đó ổn. Kepmer đưa cả hai về nhà mình. Với thân hình to cao, dễ dàng khống chế được hai . Pecse bị còng tay còn Luchessa bị buộc ngay tại xe.

      Bạn cùng phòng của Kemper thường xuyên vắng nhà nên có nhiều thời gian để xử lý Pecse và Luchessa.

      Sau khi ra tay giết cả hai, lôi họ vào phòng ngủ và bắt đầu chụp ảnh. Sau đó, dùng dao chia hai cái xác để dễ dàng cho việc phi tang. phần cơ thể của Mary Ann Pesce được phát tại khu vực đồi núi gần đó. Xác Anita Luchessa được tìm thấy.

      Ngày 14/9/1972, Kemper cho Aiko Koo nhờ xe và cũng ra tay giết hại bé.

      Ngày 7/1/1973, Kemper mua khẩu súng nòng 0.22. Ngay hôm đó, gặp Cindy Schall, 18 tuổi xin nhờ xe. Kemper lái xe đưa Cindy đến nơi hẻo lánh và dùng súng bắn chết trước khi đưa xác về nhà mẹ . Xác Cindy cũng bị chia và đặt trong bồn tắm. Sợ bị mẹ phát , sáng sớm hôm sau, Kemper mang cái xác phi tang tại vách núi.

      Ngày 5/2, sau cuộc tranh luận gay gắt với mẹ, Kemper bỏ ra ngoài. Nạn nhân ngày hôm đó của Rosalind Thorpe và Allison Liu. Xác hai nạn nhân cũng được Kemper mang về nhà trước khi phi tang.

      Sau khi giết chết 6 trẻ, mục tiêu tiếp theo của Kemper chính mẹ , bà Clarnell. Vì lo sợ bị phát ra việc mình giết người tại nhà, Kemper băn khoăn biết nên chạy trốn hay giết mẹ.

      Tối ngày 19/4/1973, Clarnell ra ngoài với bạn và trở về nhà khi hơi say. Kemper bước vào phòng bà và muốn chuyện. Tuy nhiên, Clarnell quá mệt để có thế tiếp chuyện . Kemper bỏ ra ngoài.

      Khi biết chắc chắn mẹ mình ngủ say, Kemper bước vào với cái búa. Lúc này, nghĩ cần phải giết chết mẹ để “trả thù”, trả thù cho cách được nuôi dạy để trở thành kẻ giết người như bây giờ.

      Sau này, tại phiên tòa xét xử, Kemper trở nên mất bình tĩnh và khóc lớn khi cảnh sát hỏi về cách ra tay giết hại bà Clarnell.

      Sau cuộc điện thoại gọi đến sở cảnh sát Santa Cruz thú nhận tội ác của mình, Kemper bị bắt. ngần ngại khai hết những gì mình làm trong suốt thời gian qua, bao gồm cả việc ra tay sát hại mẹ đẻ để “trả thù”. cuộc điều tra diện rộng chính thức được thực . Rất nhiều bằng chứng có liên quan đến những nạn nhân bị mất tích được tìm thấy tại nhà và căn hộ thuê của Kemper.

      Ngày 7/5/1973, Edmund Kemper bị truy tố về 7 tội danh giết người. Luật sư nhận bào chữa cho Kemper là Jim Jackson, luật sư nổi tiếng từng bào chữa cho hai kẻ giết người hàng loạt thời điểm đó. Trong vụ án này, rất khó có thể cứu Kemper khỏi mức hình phạt cao nhất khi những bằng chứng chống lại ràng như vậy. Điều duy nhất luật sư Jim Jackson có thể dựa vào đó là hồ sơ bệnh án của Kemper. có thời gian, Kemper phải điều trị chứng bệnh tâm thần sau khi bị kết án giết hại ông bà nội mình.

      Trong thời gian bị giam giữ chờ xét xử, Kemper cố tự tử hai lần bằng cách cắt cổ tay nhưng đều thành công.

      Phiên tòa xét xử Kemper được mở công khai ngày 23/10/1973. Có tới ba bác sĩ tâm thần đưa ra kết quả xác định Kemper hoàn toàn bình thường về tâm lý khi gây án. Kemper hoàn toàn ý thức được việc mình làm là sai, thậm chí còn biết lên kế hoạch cho những vụ bắt cóc, giết người.

      Em Kemper cũng khẳng định trai mình hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên, hiểu được tại sao có những lúc hành động như vậy. “Kemper bị tâm thần, ấy hoàn toàn bình thường, nhưng bên cạnh cuộc sống hàng ngày của ấy còn có thế giới ảo khác.”

      Đứng trước vành móng ngựa, Kepmer thành khẩn khai báo tội lỗi. biết mình gì và những điều đó chống lại . Kemper cố gắng thuyết phục đoàn bồi thẩm rằng tinh thần của mình ổn định. từng tỏ ra hối hận và tìm đến rượu để quên những việc mình làm.

      Phiên tòa xét xử kéo dài gần 3 tuần, rất nhiều thân nhân của các nạn nhân có mặt. Kemper tỏ ra khá bình tĩnh khi nghe tòa tuyên án.

      Ngày 8/11/1973, sau hơn 5h bàn bạc, cân nhắc, đoàn bồi thẩm gồm 12 thành viên đưa ra phán quyết cuối cùng. Kemper phạm tội giết người ở cấp độ nguy hiểm. Tuy nhiên, tại thời điểm đó, tòa án tối cao xóa bỏ án tử hình. Tất cả các án tử hình được tuyên trước đó chuyển thành án chung thân có khả năng phóng thích. Án tử hình được thi hành lại từ ngày 1/1/1974. Như vậy, bản án cuối cùng dành cho Kemper là án chung thân.

      Kemper được đưa đến trung tâm tế ở Vacaville, phía Bắc San Francisco để theo dõi trước khi chuyển đến nhà tù an ninh ở Folsom chịu án.

      Hai chuyên viên FBI John Douglas và Robert Ressler thực dự án nghiên cứu quá trình phạm tội của những tên tội phạm giết người khét tiếng những năm 1970.

      Cả hai cố gắng thu thập thông tin của những loại tội phạm khác nhau và thông tin của hơn 118 nạn nhân, trong đó có những người may mắn sống sót sau những mưu giết người. Edmund Kemper là trong số 36 tù nhân đồng ý tham gia chương trình này.

      Douglas rất ngạc nghiên khi Kemper đồng ý trò chuyện cùng với họ. Douglas nhận thấy Kemper hoàn toàn bình thường về tâm lý, và có khả năng nhận thức cao những việc mình làm. Cuộc trò chuyện diễn ra trong nhiều tiếng đồng hồ.

      Kemper kể về gia đình mình. Kemper nghĩ vì trông rất giống bố nên mới bị mẹ ghét bỏ như vậy. Trong mắt mẹ mình, Kemper như cái gai, bị nhốt thời gian dài dưới tầng hầm và sau đó ở hẳn dưới đó vì mẹ sợ gây ảnh hưởng đến em . Chính trong nơi tối tăm này, Kemper tự tạo cho mình thế giới riêng, và nuôi lớn hận thù với người mẹ. Việc giết hại Clarnell chính là việc cuối cùng giúp Kemper thoát ra khỏi thế giới ảo của mình.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Được mệnh danh là "thiên sứ của tử thần" và là trong những sát nhân hàng loạt nguy hiểm nhất lịch sử nước Mỹ, Donald Harvey thú nhận từng đoạt mạng 37 người, hầu hết trong số đó là bệnh nhân do chính y chăm sóc.

      Ít ai ngờ sau vỏ bọc y tá ngọt ngào, tận tâm chăm sóc bệnh nhân, Donald Harvey lại là kẻ giết người máu lạnh. Với thân phận là y tá, Harvey luôn có nhiều cách để các nạn nhân của mình ra cách nhàng, kín đáo. Khi Harvey đút ống thông tiểu quá sâu, khi lại cắt nguồn oxy cung cấp cho ống thở của bệnh nhân. Nhưng phương thức giết người phổ biến nhất được gã y tá "thiên sứ của tử thần" này sử dụng là đầu độc nạn nhân bằng cách trộn các chất độc như xyanua, thuốc diệt chuột hay thạch tín vào đồ ăn, thức uống.

      Harvey thường nhắm đến "con mồi" là các bệnh nhân già yếu để cái chết của họ khiến ai nghi ngờ. Đáng ghê tởm hơn, ta coi tội ác giết người là ban phát lòng thương, là giải thoát bệnh nhân của mình khỏi đau đớn. Điều gì dẫn Harvey đến tội ác máu lạnh như thế?

      Tuổi thơ nghèo khó, bị lạm dụng tình dục

      Giống như phần lớn những kẻ giết người hàng loạt khác, Harvey cũng trải qua tuổi thơ nhiều biến cố, ảnh hưởng đến toàn bộ phần đời về sau.

      Donald Harvey sinh ngày 15/4/1952 tại thành phố Hamilton, bang Ohio (Mỹ). thời gian ngắn sau đó, gia đình Harvey chuyển đến Booneville (bang Kentucky) - thị trấn ở khu vực Appalachia – nơi ta lớn lên trong gia đình nghèo khó và bị lạm dụng tình dục bởi chính người chú của mình. Harvey cũng sớm bỏ học khi mới lên lớp 9.

      Harvey tiếp tục bị bạn nam cùng phòng cưỡng bức vào năm 1970, cũng trong năm này, thực vụ giết người đầu tiên, khi mới 18 tuổi.

      Phương thức giết người đa dạng, tàn độc, kín kẽ tưởng

      Donald Harvey bắt đầu công việc đầu tiên – y tá tại Bệnh viện Marymount (nay là Bệnh viện Saint Joseph) ở bang Kentucky vào năm 1970.

      Nạn nhân đầu tiên của Harvey là bệnh nhân 88 tuổi Logan Evans. Ngày 30/5/1970, sau khi giết Evans bằng chiếc gối, Harvey lau sạch thi thể nạn nhân và bình thản thông báo cho y tá trực như thể mình hoàn toàn vô can.

      Ngày hôm sau, Harvey vô tình giết James Tyree, 69 tuổi, khi sử dụng ống truyền sai kích cỡ khiến người này nôn ra máu và chết.

      Dù dính líu tới 2 cái chết liên tiếp tại bệnh viện ngay trước mắt những người đồng nghiệp, Harvey vẫn ung dung tự tại mà chẳng hề bị nghi ngờ.

      Nạn nhân thứ ba của Harvey qua đời ngày 22/6/1970, cũng là nạn nhân đầu tiên trong series mà ta gọi là "giết người nhân đạo". ta quả quyết rằng Elizabeth Wyatt, 42 tuổi, cầu xin được chết do quá đau đớn vì bệnh tật. Vì vậy, ta cắt nguồn cung cấp oxy cho ống thở của Wyatt và nhìn bà chết trước mặt mình.

      Chưa đầy 20 ngày sau vụ giết người thứ ba, Harvey tiếp tục sát hại Eugene McQueen. McQueen được chỉ định được nằm sấp do tình trạng sức khỏe nhưng Harvey phớt lờ điều này. ta lật úp người McQueen lại và khiến ông chết ngạt trong chính chất dịch cơ thể mình. Để che đậy tội ác, Harvey đưa thi thể McQueen vào bồn tắm và với các y tá khác rằng trông ông được sạch . Suốt thời gian sau đó, ta bị đồng nghiệp trêu chọc vì việc tự tay tắm cho bệnh nhân mới chết. Tuyệt nhiên ai nghĩ rằng hành động tưởng chừng ngô nghê đó thực chất lại là mưu thâm hiểm nhằm che giấu tội ác của kẻ giết người hàng loạt.

      lần khác, Harvey gắn ống thông tiểu quá khổ vào bệnh nhân tên Ben Gilbert, sau đó luồn móc treo quần áo qua ống thông tiểu vào cơ thể người này khiến nạn nhân xấu số thủng ruột và bàng quang mà chết.

      Suốt nhiều năm sau đó, bệnh viện tiếp tục là nơi sát nhân Harvey mặc sức tung hoành, giết người ghê tay. Khác với những kẻ sát nhân hàng loạt khác, Harvey giết người ngắt quãng cách có tính toán. Bản tính sát thủ ngấm trong máu ta và ta có thể ra tay bất cứ lúc nào cảm thấy thích. Harvey thử nghiệm hàng loạt phương pháp, từ việc làm cho họ ngạt thở đến kết nối ống thở của họ với bình oxy bị lỗi. chỉ dùng các chất độc như xyanua hay thạch tín, Harvey còn thử nghiệm cách tàn độc hơn như tiêm virus viêm gan B và HIV cho những bệnh nhân mình chăm sóc.

      Những vụ giết người của Harvey cũng có lúc vượt ra ngoài khuôn khổ bệnh viện. Khi nghi ngờ người đồng giới Carl Hoeweler phản bội mình, Harvey cho Hoeweler uống thạch tín để ta ốm yếu và thể bỏ . Hoeweler sống sót nhưng bố và rể của ta may mắn như vậy.

      Harvey đầu độc bố của Carl Hoeweler (82 tuổi) bằng thạch tín, trong khi vô tình cho rể Howard Vetter uống rượu methanol thay vì vodka; cả hai đều mất mạng năm 1983.

      Giữa năm 1983 và 1985, Harvey cũng giết hàng xóm Helen Metzger (63 tuổi) và Edward Wilson (32 tuổi) bằng bánh trộn thạch tín vì ta cảm thấy họ đe dọa mối quan hệ của ta với người tình Hoeweler.

      2 lần thú tội và kết cục nghiệt ngã cho gã y tá "thiên sứ tử thần"

      Ngày 31/3/1971, Harvey bị bắt vì trộm cắp trong khi say xỉn. Trong phút mất tỉnh táo, ta thú nhận tất cả những vụ giết người mình thực tính tới thời điểm đó nhưng trớ trêu thay, cảnh sát tin và thả ta cách dễ dàng.

      Lần thứ hai là vào năm 1987 khi Harvey bị cảnh sát bắt và các bằng chứng chống lại ta. Gã y tá sát nhân thú nhận giết 21 bệnh nhân tại Bệnh viện Daniel Drake ở Cincinnati vào những năm 1980. ta cũng nhận tội giết 13 bệnh nhân tại Bệnh viện Marymount ở London, Kentucky vào năm 1970 và 1971.

      Năm 2003, luật sư của Harvey tiết lộ với tờ The Cincinnati Enquirer rằng Harvey "ước tính" giết khoảng 70 người, tuy nhiên nhiều vụ trong số đó đủ bằng chứng dẫn đến cáo buộc.

      Trong phiên tòa năm 1987 tại Ohio, Harvey tỏ ra hối hận về những hành động của mình. ta cười khúc khích khi công tố viên công bố tên các nạn nhân tấm bảng kích thước 1,2x2,4m. Gã y tá "thiên sứ tử thần" luôn quả quyết rằng mình ban phát cái chết nhân đạo cho các nạn nhân.

      "Tôi cảm thấy những việc mình làm là đúng", Harvey trả lời báo chí vào năm 1987. "Tôi giúp mọi người thoát khỏi nỗi khốn khổ của chính họ. Bản thân tôi cũng hy vọng nếu tôi bị bệnh và người chằng chịt dây rợ hay mặt nạ thở, có người đến giúp tôi chấm dứt tất cả".

      Harvey bị tuyên án chung thân với tội danh giết 37 người. Tuy nhiên, trong quá trình thụ án tại nhà tù ở thành phố Toledo (bang Ohio), Harvey bị bạn tù đánh đập dã man và qua đời vào ngày 28/3/2017 ở tuổi 64.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :