1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Những ngày tháng yêu thầm - Chí Vô Ý [Hoàn]

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      38.

      nằm hút thuốc, nhìn tôi có vẻ như muốn điều gì đó, nhưng lại ra.

      “Tên nhóc kia! hồi nãy là first kiss của à?” Tôi cười : “Chỉ có vậy thôi mà làm như con bằng!”

      “Shit! quá xem thường tôi rồi.” thở phào nhõm, cuối cùng cũng chịu lên tiếng, lòng tôi cũng cảm thấy thanh thản hơn. Đúng, cứ như vậy , coi như chưa xảy ra chuyện gì hết.

      “Nhưng....nhưng...” ấp a ấp úng.

      “Nhưng gì...? có phải 2 người đàn ông hôn nhau cảm thấy tội lỗi ?”. Hình như gật đầu, tim tôi bỗng nhói đau: “Tôi cũng vậy, cũng cảm thấy tội lỗi...”

      im lặng, sắc mặt có chút thay đổi, muốn tiếp tục đề tài này nữa, tôi đưa cho lon bia: “Thôi! đừng nhắc chuyện đó nữa, uống với tôi !”. cầm lấy và Tiểu Thôi cũng đến, 3 người chúng tôi vừa uống vừa tán dóc, lại khôi phục lại tâm trạng ban đầu, tỏ ra rất phấn khởi, càng càng hăng, cuối cùng Tiểu Thôi có vẻ mệt mỏi, chịu nỗi nên đề nghị ngủ, mọi người ai về giường nấy.

      Đợi sau khi tắt đèn, tôi mới với : “Ngày mai tôi phải dọn về nhà rồi!”

      Nhất thời cũng biết gì, tôi nghĩ chắc nỡ xa tôi, những ngày sống bên nhau rất vui vẻ, tôi cũng muốn được ở bên , thậm chí tôi từng nghĩ mặc cho straight, tôi chỉ muốn như vậy mà được bên cạnh , thương , nhưng ý nghĩ thể thành thực này chỉ tồn tại trong đầu tôi 3 giây, tôi hổi tỉnh trở lại.

      “Gấp vậy à?” rất lâu sau mới được 3 từ này.

      “Uh! bạn tôi về rồi, vẫn thích về nhà mình hơn.” Tôi trả lời như vậy.

      tiếp lời: “OK! tôi giúp thu dọn đồ đạc, tiện thể ghé nhà chơi luôn!”

      “Nhưng... thôi! cũng có đồ đạc gì nhiều!”

      “Vậy, thôi...”

      Sau đó ai gì cả, tôi nhớ hôm đó khuya lắm, khuya lắm... mới nghe thấy tiếng ngáy uyển chuyển của ...

    2. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      39.

      Hôm sau, chưa kịp chào hỏi, gặp chị Triệu từ rất sớm. Tôi nghĩ thầm chắc nhà ngươi vẫn còn giận ta, chỉ nụ hôn thôi mà, có gì ghê gớm đâu chứ! Tan sở hôm đó, tôi sắp xếp hành lí dọn về nhà. Khi chỉ còn mình, trong đầu tôi toàn là hình ảnh của , đôi mắt mí lúc nào cũng chớp chớp trước mặt tôi ngừng. Giờ làm việc cũng khá hơn, những lúc có việc gì làm, Lưu Giai lúc nào cũng về , tôi muốn quên cũng có cách nào để quên được, ngọn lửa trong lòng biết phải làm sao mới có thể dập tắt được.

      3 ngày trôi qua, trở về. Tôi nghe thấy bên phòng Sale 2 náo nhiệt hẳn lên, chắc chắn tên nhóc này ký hợp đồng thuận lợi với khách hàng rồi. Đây là hợp đồng làm ăn đầu tiên của phòng Sale 2 từ khi thành lập và số tiền cũng , tôi nghĩ chắc sếp cũng vui lắm. Lúc ăn cơm trưa, bên bàn bạc tổ chức ăn mừng tối nay, Châu Dương hỏi tôi có được mời tham dự , tôi chỉ cười và gì, vài câu về công việc với ta xong, tôi liền quay lại phòng làm việc. Hôm đó Lưu Giai công tác bên ngoài, tự nhiên cảm thấy mình lạc lõng quá, sao tôi lại như vậy chứ? vốn là straight, tôi cứ như vậy mà đơn phương, tự biến mình thành kẻ suốt ngày oán trách có ích gì chứ? Càng nghĩ càng thấy vô nghĩa, nên tôi chuẩn bị thu dọn đồ đạc về nhà sớm. ngờ khi đến thang máy gặp , thấy tôi cũng có vẻ ngạc nhiên: “Sao về sớm vậy?”

      Tôi chỉ gật đầu và mỉm cười, gì thêm và bước vào thang máy, bước ra nhường chỗ cho tôi vào, có vẻ như muốn gì đó. Nhưng cửa thang máy từ từ đóng lại. Trong khoảnh khắc cánh cửa thang máy từ từ đóng vào, khuôn mặt đẹp trai ấy nhìn tôi, tim tôi có chút thấp thỏm lạc lõng. Phải chăng... tôi với chỉ có như vậy thôi! là người bên ngoài giới, chúng tôi gặp nhau cứ như dòng điện xẹt ngang tai, có lẽ cũng có chút đáng tiếc. Còn tôi, mãi mãi mang trong mìn vết thương lòng...

    3. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      40.

      Khi ngang siêu thị Gia Lạc Phúc, đột nhiên tôi muốn ghé vào mua chút đồ. Lấy mấy lon bia bỏ vào xe đẩy, vừa được mấy bước gặp Lưu Khải khoác tay người phụ nữ, còn người phụ nữ đó đẩy chiếc xe chứa đầy đồ ăn thức uống, khuôn mặt tràn đầy vẻ mãn nguyện và hạnh phúc. Tôi đột nhiên khựng lại muốn bước thêm bước nào nữa. Cũng đúng thôi! trong dòng người lại tấp nập, hề e ngại mà tay trong tay với người phụ nữ đó. Còn khi ở bên tôi, cho dù rất khao khát muốn nắm lấy tay tôi, nhưng cuối cùng cũng dám dốc hết tất cả dũng khí để nắm lấy. Bỗng nhiên tôi có cảm giác khoé mắt ướt, mũi có chút cay cay, lúc tôi định quay lưng , thấy tôi, ngay tại thời điểm đó, chắc cũng có chút ngại ngùng nên đột nhiên buông tay người phụ nữ đó ra, lẽ làm như vậy tôi dễ chịu hơn? tôi chỉ gượng cười. Chúng tôi đứng lặng lúc, cuối cùng cũng nắm tay người phụ nữ đó tiến về phía tôi: “Em cũng đến đây mua đồ à?”.

      Tôi lúng túng gật đầu chào hỏi: “Chào chị!”. Trước đây tôi có gặp chị vài lần, nếu nhớ lầm tên Tạ Mẫn, là phụ nữ đẹp, rất xứng đôi với vẻ phong độ của Lưu Khải. Sau đó chúng tôi hỏi thăm vu vơ vài câu. Lúc chia tay, hỏi tôi: “Em vẫn còn ở ký túc xá à?”

      Tôi lắc đầu: “ dọn về nhà mấy bữa nay rồi!”

      Tạ Mẫn nắm lấy tay , có vẻ ngại ngùng nhưng cuối cùng... họ tay trong tay tiếp tục mua đồ...

      Về đến nhà, cảm giác đau khổ mới thực dâng trào. Khi đối mặt với bản thân cần phải che giấu bất cứ điều gì, nhìn khuôn mặt mình trong gương, rất trẻ trung và hấp dẫn, tôi tự an ủi mình như vậy. Trong đầu cứ chập chờn hình ảnh Trương Nhuệ khi cửa thang máy chuẩn bị đóng lại, sau đó lại là hình ảnh Lưu Khải nắm tay vợ , hình ảnh nào cũng khiến con tim tôi nhói đau lên từng đợt. Nằm dài sofa, tôi uống từng ngụm từng ngụm bia, cũng biết mình uống bao nhiêu. Lúc mê man thấy hình ảnh mập mờ có người mở cửa, Lưu Khải vào trong tình trạng say khướt...

    4. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      41.

      Quả là đau khổ khi thấy , cũng nhìn tôi. Cả 2 đều say mèm. Tại sao tôi lại như vậy? tôi nghĩ thầm. Còn ? tại sao cũng như vậy? Mối tình dễ dàng lắng lại này lẽ vẫn phải tiếp tục dây dưa? đột nhiên lao về phía tôi, ôm chặt lấy tôi mà hôn như điên như dại. càng hôn tôi càng nổi nóng, say rồi, tôi ra sức đẩy ra, cho bạc tay:

      “Khốn kiếp! có bị bệnh gì ? hay là thấy tôi dễ ăn hiếp? ban ngày nắm tay vợ từ phố này sang phố khác, ban đêm mò đến đây để tìm thoả mãn?”. Mặt chuyển sắc, muốn gì nhưng lại dám , tôi lao vút ra khỏi nhà.

      mình bước trong dòng người tấp nập, bỗng nhiên cảm thấy trống vắng quá, biết mình nên đâu? ngọn lửa bốc cháy trong lòng biết phải trút vào đâu? Sau đó tôi đến quá bar lúc trước hay đến với Ba, tìm góc khuất và kêu ly rượu ngồi uống mình. Ở đây ai quen cả, ai nấy đều hối hả tìm con mồi cho riêng mình. Tôi cứ thế mà uống từng ngụm, từng ngụm , rồi dần dần chìm trong mê man, còn biết gì nữa, cũng nhớ bao lâu sau, khôi phục lại chút ý thức, thấy trong lờ mờ, người đàn ông trung niên khoảng 30 tuổi dìu tôi ra xe, tôi cười với ta: “Ông còn mau buông tôi ra, tôi bị bệnh!”

      nhìn tôi chằm chằm: “Bị bệnh? bệnh gì?”

      Đưa miệng sát vào tai phù vài luồng hơi, tôi thủ thỉ: “Sida!”

      liền đẩy tôi ra, tôi chới với và ngã lăn xuống đất, thèm liếc mắt nhìn tôi, leo lên xe và phóng .

      Tôi nằm bất động, trong lòng chỉ muốn nguyền rủa ông trời suốt 3 ngày 3 đêm...

    5. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      42.

      Tôi đón xe đến Thiên An Môn, chỉ có nơi này là bất cứ thời gian nào cũng có người qua lại. Mua tờ báo, tìm ghế đá gần đó, tôi ngồi đó xem những chiếc xe qua lại đường phố Trường An. Sau đó tôi nằm xuống, chắc cho men rượu thấm nên tôi thiếp lúc nào hay. Khi tiếng quốc ca vang lên, tôi giựt mình tỉnh dậy liền đón xe về công ty.

      Tôi dùng nước lạnh rữa mặt để cố chấn tỉnh lại, nhưng cho dù tôi làm thế nào chăng nữa mắt tôi cũng chỉ thấy mọi thứ trong mơ hồ. Sau khi vệ sinh xong tôi trở về phòng làm việc. Lưu Giai đến từ rất sớm:

      “Sao hôm qua về sớm vậy? chúng tôi thể nào liên lạc được , gọi điện tắt máy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?”

      có gì! chắc là bị cảm thôi!” Nếu ấy mà biết tôi bị bệnh thế nào cũng hốt hoảng lên, tôi vội chuyển đề tài: “Đúng rồi! thiết bị lần này xuất sang Vũ Hán là loại máy gì vậy?” Trong đầu tôi vẫn chỉ nghĩ đến chuyện của tên Trương Nhuệ.

      ta cười rồi : “ vẫn chưa biết sao? là S7380. Tối qua chúng tôi cũng cảm thấy e hơi e ngại!” Chắc ta đến chuyện ăn mừng hôm qua. Tôi cũng quan tâm: “Khi nào giao hàng?” lúc sau tôi mới hỏi.

      “3 giờ chiều này đóng thùng và chuyển !” ta trả lời. Sau đó tôi cũng hỏi gì thêm, nhưng trong đầu toàn là hình ảnh của . Trưa hôm đó tôi dường như kiệt sức hoàn toàn, cảm giác nhức đầu ập đến, khắp người cảm thấy nóng sôi sùng sục, xem ra bị cảm thiệt rồi. Cơm trưa xong, tôi định ghé qua tìm , nhưng ra ngoài. Theo tình hình suy đoán bây giờ chắc và Châu Dương đường đến Vũ Hán. Quả nhiên tôi cũng thấy Châu Dương, trong lòng trở nên rấ trống vắng.

      2 giờ chiều, tôi vệ sinh tiện thể hút điếu thuốc, nhưng lại có cảm giác kiệt sức bước vững. Ngồi bất động closestool, lúc đó tôi nghe được cuộc trò chuyện của nhân viên bên phòng Sale 2 và nhân viên kỹ thuật: “ chàng mới vào bên cũng được việc đó chứ, nghe đơn đặt hàng này giá rất cao?”

      “Đúng rồi! S7880, máy hơn 2 triệu.” người kia trả lời. Sau đó tôi nghe tiếng động nào nữa, chắc họ ra ngoài rồi.

      Đột nhiên, trong ý thức càng ngày càng mơ hồ, trong đầu tôi lóe lên tia sáng gì đó. S7880? Tôi nhớ Lưu Giai là S7380? Toàn thân tôi toát mồ hôi lạnh, thấy trong người bỗng nhiên tỉnh lại hẳn...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :