1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Những ngày tháng yêu thầm - Chí Vô Ý [Hoàn]

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      16.

      Khi về đến Bắc Kinh trời tối, báo tin tốt cho sếp rồi chúng tôi mảnh ai nấy về nhà nghĩ ngơi. Trải qua những ngày làm việc cực lực, khẩn trương, đột nhiên thả lõng toàn thân mới thấy cảm giác mỏi mệt, bây giờ chỉ muốn nằm dài giường ngủ giấc sâu.

      Vừa mở cửa, thấy Lưu Khải ngồi uống rượu sofa, sàn còn vươn vãi vài lon bia . Tôi còn sức để ý đến nữa, quăng hành lí xuống sàn, mạch vào phòng tắm. 5 phút sau, ở bên ngoài liền gắt gọng.

      “Em như vậy là thái độ gì đây? bây giờ gặp ngay cả lời cũng muốn à?” quát tháo.

      Tôi rất mệt, chỉ mệt mỏi khắp người mà ngay cả con tim cũng rất mệt, rất mệt. muốn bất cứ lời nào và cũng muốn để ý đến , tôi tiếp tục rữa ráy cơ thể.

      “Mẹ kiếp! mấy ngày nay em đâu? có biết tìm em khắp nơi ...?”

      Tôi trong nhà tắm giường như nghe gì, 3 ngày ngủ, bây giờ cảm giác buồn ngủ mới len lỏi khắp mọi ngõ ngách trong cơ thể, mặc cho nước nóng tạt xối xả vào người và ngồi ngủ ngay cả closestool...

      Mọi chuyện xảy ra như trong mơ, biết trôi qua bao lâu, tôi chỉ nghe tiếng đập cửa “Ầm”... tông cửa vào. Trong cơn mê man tôi thấy vẻ mặt sốt sắng của , dường như tôi tự nhủ với lòng: “Lưu Khải! em van xin , hãy buông tha em...”

    2. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      17.

      Vẻ mặt đau khổ của khiến lòng tôi thắt lại và có chút nhẫn tâm, nhưng ngay sau đó, vẻ nóng giận đùng đùng của khiến con tim tôi lại nguội lạnh trở lại.

      “Em đừng nằm mơ, suốt đời chỉ mình em, nếu em cứ tiếp tục như vậy, ly hôn với ấy.” cặp mặt như hai đống lửa bùng cháy.

      “Ly hôn?” toàn thân tôi rã rời, thốt lên những lời yếu ớt: “ đừng đùa nữa...”

      “Em tưởng đùa à?” ta quát tháo: “Khốn kiếp! bỏ mặc người kết hôn với người hoàn toàn có chút tình cảm, Em tưởng con tim khốn kiếp này của vui vẻ được sao? hạnh phúc được sao?”

      hà tất phải làm như vậy chứ?” Tôi cầm được nước mắt, hai hàng nước mắt như tuôn ra lăn dài mặt. thấy tôi như vậy, hai khoé mắt cũng ửng đỏ.

      khốn kiếp! tại sao chúng ta lại ra nông nổi này chứ?” buông câu chửi, rồi chúng tôi ôm nhau khóc oà lên như hai đứa bé. Tình cảm của con người vốn dĩ rất yếu đuối. Đối với tôi, chỉ cần trong thoáng qua, nhưng muốn cắt đứt mối quan hệ này, tôi cũng biết phải cần bao nhiêu thời gian mới có thể thực được điều này?

      18.

      Đêm hôm đó chúng tôi làm tình rất kịch liệt, tuy rất mệt mỏi, nhưng tôi có cảm giác như sắp đến ngày tận thế, toàn thân điên cuồng, Lưu Khải cũng nhanh chóng bị tôi lôi vào cuộc. Tôi cứ như người điên vừa cắn, vừa cào cáu cơ thể , quan tâm phải làm thế nào khi về đối mặt với vợ. Còn cũng mặc cho cuồng loạn của tôi. Khi tôi xiết chặt lấy vai , tim tôi nhói đau như thắt lại, cơ thể này và con tim này nay chỉ thuộc về mình tôi nữa rồi, vừa nghĩ đến điều này, đống lửa trong lòng tôi bùng cháy lên dữ dội ...

      Vừa đến cao trào, tôi tự nhủ với lòng: “ đến lúc phải dọn nhà rồi...”

      Có lẽ tôi nên dọn ra ngoài ở thời gian, chỉ có vậy mới thoát khỏi ta, bởi vì khi tôi đối mặt với tôi hoàn toàn mất hết tự tin, mỗi lần gặp , tôi lại thể nào kiềm chế được tình ấp ủ trong lòng bấy lâu nay.

      “Khải! ngủ chưa? nên về rồi.” nhắm tịt mắt nghỉ ngơi.

      “Mặc kệ ! tối nay ngủ lại đây!” xong kéo mền đắp qua đầu, tôi lôi mền qua bên: “Rốt cuộc muốn gì? đây là nhà của sao? cút! cút khỏi đây ngay!”

      gì, đắp lại mền và ngủ tiếp. Tôi giận run người, đạp vào mông phát, bị bất ngờ lọt xuống giường và lồm cồm bò dậy từ sàn nhà và la lối: “Đầu óc em có vấn đề à? cơ thể bị em vùi dập ra nông nổi này, sao về nhà bây giờ được?”

      phải muốn ly hôn sao? vậy sao còn còn sợ ta phát lăng nhăng bên ngoài?”

      “Khốn kiếp! em biết mệt vậy? bây giờ muốn ngủ!” xong giật lại mền và ngủ tiếp, lần nữa tôi lại đầu hàng ...

    3. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      19.

      Hai ngày sau, nghe chị Trương về ký túc xá của công ty, tôi vô tình xen vào, ngờ vẫn còn giường trống. Tôi tùy tiện lấy lí do là có ý định muốn dọn ra ngoài ở thời gian vì có bà con đến ở nhờ nhà tôi, nên rất bất tiện. Chị ấy ý kiến gì và đưa chìa khoá cho tôi. Chiều hôm đó tôi xin nghĩ phép nửa ngày về nhà thu dọn đồ đạc. ra, bây giờ tôi cũng muốn tiếp tục dây dưa với Lưu Khải. Lúc trưa có nhắn tin tối nay đến nhà tôi, điều đó làm tôi càng hạ quyết tâm dọn .

      Xếp vài bộ quần áo và số đồ dùng cần thiết, tôi vội lên taxi đến ký túc xá. là ký túc xá chẳng qua chỉ là dãy phòng công ty thuê cho nhân viên, phòng có 2 giường và chia làm 2 gian. Khi tôi mồ hôi đầm đìa đến trước cửa cũng hơn 6 giờ rồi. Đáng lẽ tôi định dùng chìa khoá mở cửa phòng, chợt nghĩ chắc bên trong có người, nên tôi gõ cửa.

      bất ngờ, người mở cửa cho tôi chính là Trương Nhuệ, ở trần và ăn dang dở tô mì. Phải công nhận body của rất “hot”, cao khoảng 180cm, bắp thịt săn chắc, làm tôi ngây người ra hồi lâu mới lắp bắp được vài từ: “... ... tại sao lại ở đây?”

      “Tôi ở trọ đây. Tôi còn chưa hỏi , sang đây làm chi?” cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.

      “Tôi cũng dọn qua đây! thế nào? hoan nghênh à?” Tôi cười .

      “Hoan nghênh, sao lại chứ? nhưng mà...”

      “Nhưng gì? ...” Tôi có vẻ khó hiểu.

      ở chung phòng với tôi à?” tỏ vẻ thận trọng

      “Vậy sao?” Tôi chớp chớp mắt nhìn : “Gian phòng nào? là gian phòng này ?” xong tôi liền ôm đồ đạc vào bên trong, quả nhiên vẫn còn giường trống. Tôi liền bỏ tất cả đồ đạc lên giường, chuẩn bị sắp xếp.

      “Chuyện này... chuyện này... tôi ngủ gây tiếng động rất lớn, ngại chứ?” cuối cùng cũng chịu ra những gì mà nãy giờ ấp a ấp úng.

      Tôi cũng là người rất dễ bị đánh thức, xem ra lần này nguy rồi. Nhưng vừa nghỉ đến tên Lưu Khải, tôi còn lựa chọn nào khác:

      “OK! thành vấn đề...”

    4. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      20.

      cũng qua đây phụ tôi sắp xếp đồ đạc. cơ thể cường tráng tràn đầy nhựa sống của có mùi gì đó rất đặc biệt khiến tôi điên đảo, nhân cơ hội này tôi đến sát bên tha hồ thưởng thức. Những bắp thịt vai, cặp mông nở nang, đôi chân rắn chắc của ... ôi! dám nhìn nữa (sợ vãi nước bọt). Giường như biết tôi nhìn , nhìn tôi với cặp mắt đầy nghi hoặc:

      “Nhóc này! body cũng tồi!” Tôi buột miệng khen câu.

      “Thế à?” còn làm động tác gồng lên cho tôi xem, đúng là muốn khiến tôi phạm tội: “Tập luyện có bài bản đàng hoàng, thế nào? to con hơn chứ?”

      Tôi chỉ cười, rồi dẫn tôi xem nhà bếp, nhà vệ sinh. Từ những lời của tôi biết được người ở phòng bên cạnh là Tiểu Thôi và Lý Cương. Khi mọi thứ đâu vào đó, tôi phát tô mì của vẫn chưa ăn xong

      phải ăn mì sao? sao ăn tiếp ?”

      cười : “Tôi giúp cả ngày trời, thể mời tôi ăn bữa sao? Nếu nghĩ tôi làm công!”

      Tôi cũng cười theo: “Tôi vừa dọn vào, đáng lẽ mời tôi mới đúng chứ.”

      “Ha ... ha... ha... đường đường giám đốc Âu sao lại có thể để nhân viên tép riu mời được cơ chứ, vậy mà xem được sao?”

      Được thôi, được thôi... bữa ăn thôi, đâu cần nhiều như vậy? Ha... ha... Tôi lại thất bại nữa rồi...

    5. aki_chan

      aki_chan Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      208
      21.

      Sau khi ăn tối về, Tiểu Thôi và Lý Cương cũng về, họ thấy tôi tỏ vẻ mừng rỡ, Tiểu Thôi nhìn xung quanh: “Nhưng... Tiểu Hải, hay là tôi đổi chỗ với nhé?”

      “Tại sao phải đổi chỗ?” Tôi tỏ vẻ khó hiểu

      biết thôi, Tên Trương Nhuệ này khi ngủ gây tiếng động rất lớn, có 2 người chịu nỗi và dọn qua phòng khác rồi. Nếu biết đến, tôi chuyển đến chỗ khác, dù gì tôi cũng sắp quen rồi, tôi nghĩ hay là chúng ta nên đổi chỗ nhé, nếu chắc chắn ngủ được!” ta có vẻ khá nghiêm túc, tôi có chút do dự, quay qua nhìn , lặng người và cúi mặt xuống.

      Tôi suy nghĩ lúc: “ cần thiết đâu, khi còn học tôi cũng ở kí túc xá, hơn nữa tôi cũng dự định ở lại lâu dài, chuyển tới chuyển lui rất phiền phức, tôi ở đây thành vấn đề.”

      Tôi lén nhìn tên tiểu tử đó, có vẻ phấn khởi, ra, tận đáy lòng tôi vẫn muốn ở chung phòng với , Tiểu Thôi thấy tôi quyết định như vậy cũng thêm lời nào nữa.

      Sau đó đề nghị chơi trò đánh bài cặp đôi, Tiểu Thôi và Lý Cương đồng ý ngay. Khi tôi còn học từng chơi trò này, thấy cũng có gì để làm nên tôi đồng ý.

      Tôi bắt cặp với và ngồi đối diện nhau, ngay cả tôi cũng dám tin, tôi với kết hợp rất ăn ý, 2 người kia thua tơi tả. Chúng tôi tỏ vẻ rất đắc ý.

      Trò chơi kết thúc, mọi người đều rất mệt mỏi, mảnh ai nấy lên giường ngủ. Tôi có tật lạ giường nên thể nào chợp mắt, nhưng lại dám trở mình, sợ nghĩ là do khiến tôi ngủ được. kì lạ, ai cũng than vãn nhưng tôi thấy ngủ rất yên lặng, có động tĩnh gì, lẽ tất cả lời đồn đều đúng ?

      Khoảng 30 phút sau, đột nhiên khẽ gọi tên tôi, tôi giã vờ ngủ say, tự với mình: “Chắc là ngủ rồi...” tiếp theo đó là tiếng hơi thở rất dài. quá 10 phút sau, tôi nghe thấy tiếng ngáy như sấm của , quả lời đồn sai chút nào.

      Tôi nghĩ, chắc sợ làm phiền giấc ngủ của tôi, nên chờ tôi ngủ rồi mới dám ngủ. Trong lòng tôi nhói nhen chút cảm động..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :