Chương 9.2
Edit: La Na
Bởi vì An Diệu và Khúc Viện Cảnh đứng phía trước xe, cho nên bọn họ chỉ cần vừa quay đầu, là có thể thấy tình hình giữa và Kỷ Duẫn Phong cách ràng.
Kỷ Duẫn Phong thèm quan tâm nhiều như vậy, đưa tay giữ lấy đầu .
"Đừng mà, lão đại thấy đấy." ngượng ngùng.
Chính là muốn ta thấy. " quan hệ, ta cũng từng hôn em trước mặt đấy thôi." Có thù tất trả.
"Em... uhm..." Sauk hi nụ hôn của hạ xuống, đầu óc An Lâm thể nghĩ nhiều, chỉ biết là trong mũi tràn đầy hơi thở của , là người mà mấy ngày nay nhớ nhất.
Ngoài xe An Diệu nhìn thấy rất ràng, "Tiểu tử này..."
khỏi vung nấm đấm lên. Cũng chỉ có em bảo bối An Lâm này mới khiến thể chế được.
" muốn làm gì?" Khúc Viện Cảnh cố tình ôm chặt thắt lưng .
"Em xem, cậu ta dám..." Dám hôn em bảo bối của trước mặt .
"Ông xã của em ơi, " Khúc Viện Cảnh ý cười ái muội nhìn ông xã mình chằm chằm, " ta hôn em , cũng có thể hôn em của người ta mà."
An Diệu nghe vậy, cúi đầu chạm cái, "Hôn em lúc này, động cơ thuần khiết."
"Cho nên..." vô tội nháy mắt, ý đồ dời chú ý của .
" làm người ta điên cuồng." nặng nề thở dài lắc đầu, " ngờ với Kỷ Duẫn Phong lại tạo dưng mối quan hệ thân gia, tụi điên rồi sao??"
" như vậy, chấp nhận hôn của An Lâm rồi à?"
Đôi mắt nguy hiểm nhíu lại, An Diệu quay đầu nhìn hai người hôn nhau đến mức thể rời ra trong xe. "Người cậu ta phải ứng phó, chỉ sợ chỉ mình mình đâu."
Nghe vậy, khuôn mặt Khúc Viện Cảnh vốn tươi tắn lập tức xụ xuống. Sao lại quên mấy người trai của An Lâm chứ? Cướp em của họ, cũng như là kẻ địch chung của bọn họ rồi!!?
Bây giờ nên khuyên Kỷ Duẫn Phong nhanh chóng cưới An Lâm về hay là khuyên nên buông tay?
Sinh mệnh rất đáng quý, giá của tình rất cao, muốn hay là muốn mệnh, chính phải quyết định rồi.
Ông trời phù hộ!
An Diệu trực tiếp đưa Kỷ Duẫn Phong cùng An Lâm về An gia, hơn nữa trước khi về bảo An Dư thông báo cho các em khác về đông đủ.
Bởi vì chuyện của An Lâm là chuyện chung thân đại , cho dù nhấn mạnh tất cả em trong nhà cũng lập tức chạy về, bởi vậy, khi bọn họ đến An gia, các trai của An Lâm đều ngồi sẵn sofa chờ họ rồi.
"Hôm nay các có việc gì à?" An Lâm nhìn thấy các trai, chị dâu đều ở đây, chỉ có thể xấu hổ cười cười.
"Cho dù có chuyện cũng phải vội vàng về đây." An Hành liếc mắt nhìn Kỷ Duẫn Phong bên người cái, giọng điệu ôn nhu, làm hàm chứa cảnh cáo.
Oa, ra trận thôi... mi tâm Kỷ Duẫn Phong khẽ nhướng.
An Diệu vào phòng khách, ngồi xuống chiếc ghế sofa đơn, Khúc Viện Cảnh vỗ vai Kỷ Duẫn Phong, sau đó ngồi lên tay vịn của ghế An Diệu.
"Cậu chính là..." Lão Tứ An Kiệt gấp gáp nhất, vừa thấy Kỷ Duẫn Phong muốn hỏi.
"Chờ chút." Kỷ Duẫn Phong ngắt lời ta, kéo tay An Lâm qua, lấy chiếc nhẫn từ trong túi áo ra. "Vẫn là em nên đeo trước , nếu như lát nữa hỗn loạn cũng sợ làm mất." xong, trước khi mọi người kịp phản ứng đeo vào thay .
" là..." An Lâm đeo cũng phải, đeo cũng được, nếu như vậy là trước mặt các trai ngầm đồng ý bắt tay với .
"Cậu khiêu khích à?" An Kiệt trừng mắt. Cầu hôn như vậy, có phải là dễ dàng cho cậu ta qua cửa quá ?
Lão nhị An Hành hiểu ý cười."Tìm chỗ ngồi xuống ." Người này xem như có chút dũng cảm, ta dù chưa hợp cách, nhưng nhẫn vẫn được.
Kỷ Duẫn Phong mỉm cười : "Ừm, tôi chỉ muốn ngắn gọn, đứng là được rồi." Ngồi? sắp bị họ dùng ánh mắt chặt tay chặt chân, còn tâm tình để ngồi à?
"Muốn cưới An Lâm, phải chỉ ngắn gọn là có thể giải quyết." Mặt Lão ngũ An Dật biểu cảm, nhìn ra vui hay giận, nhưng quanấnt kĩ kẻ cướp trái tim thiếu nữ của em bảo bối của .
"Nếu mọi người đều biết tôi muốn cưới An Lâm, như vậy..."
"Lâm Lâm, em giới thiệu tụi cho cậu ấy biết sao?" An Diệu ho tiếng, lời như là hỗ trợ, nhưng cũng là quả bom.
"Em..." trong lòng An Lâm than tiếng, trai với người , hai bên đều phải giúp, nhưng lại thể giúp được. gật gật đầu, trước mặt giới thiệu An Diệu, "Đây là hai và chị hai, mọi người quen rồi." Hẳn là cần giới thiệu nhiều.
"Ừm." Kỷ Duẫn Phong gật đầu, biết đôi này vì lúc trước có chạm trán qua.
Khúc Viện Cảnh thấy thế, vội nháy mắt nhắc nhở cho Kỷ Duẫn Phong, bây giờ muốn kết hôn với em nhà người ta, nên lễ phép gọi theo An Lâm tiếng.
Kỷ Duẫn Phong tiếp nhận tin tức của , chỉ có thể khẽ thở dài.
Được rồi, vì , để ý mình thua thiệt lần nữa.
" hai, chị hai." cực kì muốn mà gọi.
"Duẫn Phong..." trong mắt An Lâm tràn ngập cảm động, ngờ người đàn ông này vì mình mà hạ thấp bản thân.
An Diệu gật đầu, mặc dù hài lòng lắm, nhưng trong lòng cũng thoải mái hơn, "Tiếp tục ."
phải đây là ngày đầu tiên quen Kỷ Duẫn Phong, bởi vậy càng , cậu ta dám vì An Lâm mà goi tiếng hai, chứng tỏ An Lâm trong lòng cậu ta còn quan trọng hơn chính bản thân cậu ta nữa, chỉ vì điểm này, yên tâm giao An Lâm cho Kỷ Duẫn Phong, tựa như Kỷ Duẫn Phong lúc trước yên tâm giao Khúc Viện Cảnh cho .
" ba An Hành và chị ba Kim phúc." An Lâm tiếp tục giới thiệu trai và chị dâu.
" ba, chị ba."
" tư An Kiệt và chị tư Cát Hoa."
" tư, chị tư."
" năm An Dật với chị năm Tâm Dạng."
" năm, chị năm."
" sáu An Dư."
"An Dư." A, An Dư này gặp rồi, quyền kia đáp mặt , đến bây giờ còn đau đây nè!
Last edited by a moderator: 28/4/15